Chương 36: Muốn Lấy Phương Thuốc Về (2)
Ta Là Lão Ngũ
30/05/2021
Thương Phi Hùng vội vàng nói, “Vừa rồi ta có chuyện muốn nói với ngươi, trên diễn đàn Giang Hồ có một bài đăng, bài đăng này liên quan đến Lam Tiểu Bố.”
Thương Hoàng Trạch gật đầu. “Bài đăng kia ta đã xem qua rồi, cũng chỉ là nói bậy nói bạ mà thôi. Cử gia nhất định mà do Lam Tiểu Bố xử lý, hơn nữa Lam Tiểu Bố nhất định cũng là võ giả nội kình.”
“Vâng, nhưng hôm nay cũng có một bình luận vô cùng kinh người.” Thương Phi Hùng không dám giấu diếm. “Hôm nay có một người có tên là Nhất Kiếm Lạc Giang Đông bình luận, hắn muốn thử xem nội kình có thể tu luyện được hay không nên đã cố ý download một bộ công pháp tu luyện trên mạng về. Kết quả là hắn thật sự tu luyện được nội kình, giờ phút này chỉ sợ cả toàn cầu đã biết được chuyện nội kình có thể tùy tiện tu luyện được rồi.”
Thương Hoàng Trạch ngẩn ra, nguyên khí Địa Cầu bộc phát, chuyện có thể tu luyện ra nội khí không phải chỉ có Thương gia mới biết, nhưng người biết được nhất định không nhiều. Bây giờ dựa vào bài đăng trên diễn đàn Giang Hồ mà việc này bị phơi bày ra ánh sáng, đây chẳng phải là người người đều biết hết rồi sao?
“Đáng chết...” Thương Hoàng Trạch tức giận vỗ mạnh bàn trà, đây là thói quen từ lâu của ông.
Thương Phi Hùng tiếp tục nói, “Bây giờ chỉ sợ là toàn cầu đều đang điên cuồng download các loại công pháp Võ Đạo, đồng thời điên cuồng tu luyện.”
Thương Hoàng Trạch nắm chặt tay thành nắm đấm, một lát sau mới lên tiếng, “Ngươi lập tức tìm cái tên Nhất Kiếm Lạc Giang Đông, sau đó đưa đến Thương gia.”
“Vâng.” Thương Phi Hùng lập tức đáp lời.
Hắn hiểu rõ ý của gia chủ, tên Nhất Kiếm Lạc Giang Đông này chỉ cần mấy ngày ngắn ngủi đã có thể tu luyện ra nội khí, vậy thì thiên phú nhất định còn tốt hơn Thương Vĩ. Loại người như vậy, một khi trưởng thành, tương lai nhất định sẽ trở thành cường giả, Thương gia thu hắn ta vào tay trước rồi nói sau.
“Ha ha, Thương huynh, không mời mà tới, xin hãy tha lỗi.” Một giọng nói vang dội truyền đến, sau đó một nam tử mặc áo đen xuất hiện ở cửa.
Thương Hoàng Trạch nhìn thấy trên ống tay áo của nam tử kia có thêu khuông nhạc màu vàng, lập tức tiến lên mấy bước, vô cùng khách sáo nói, “Hóa ra là khách quý Thiên Âm đến, mau mời ngồi.”
Thương gia có mạnh như thế nào, đứng trước mặt đấu giá Thiên Âm, cũng chỉ là cặn bã.
Nam tử lại cười ha ha nói, “Ngồi thì không cần, hôm nay đến cửa đã quấy rầy rồi, chỉ là do mấy tháng trước Thiên Âm ta đã bán ra một thứ. Thứ đó đương nhiên là của Thương gia, ta đến đây, chỉ là đại diện cho Thiên Âm sao chép một bản mang về, giá tiền thì Thương gia muốn bao nhiêu cứ lấy bấy nhiêu.”
Trong lòng Thương Hoàng Trạch trầm xuống, làm sao ông không biết đối phương vì phương thuốc kia mà tới đây. Bây giờ chuyện nguyên khí bộc phát, tu luyện nội khí đã biến thành thật, phương thuốc kia lập tức có giá trị liên thành. Nếu như phương thuốc ở đây, đấu giá Thiên Âm yêu cầu như vậy đương nhiên cũng không có vấn đề gì, nhưng mấu chốt là phương thuốc đó bây giờ không có ở Thương gia.
“Sao vậy, Thương gia chủ cảm thây việc này rất khó sao? Nếu như Thương gia chủ cảm thấy quá khó vậy xem như ta chưa từng nói vậy.” Giọng điệu của nam tử kia đột nhiên trở nên bình thản.
Thương Hoàng Trạch có lợi hại như thế nào cũng không dám đắc tội với Thiên Âm, ông vội vàng nói, “Đương nhiên là không phải, nếu như phương thuốc đó còn ở đây, yêu cầu đó cũng chỉ là chuyện nhỏ mà thôi. Mấu chốt là sau khi cũng ta mua được phương thuốc đó, còn chưa kịp nhìn thì nửa đường đã bị một người tên là Lam Tiểu Bố cướp đi rồi.”
Thương Hoàng Trạch cũng không dám giấu diếm chuyện Lam Tiểu Bố trước mặt Thiên Âm, một khi khiến Thiên Âm hiểu lầm, chỉ sợ Thương gia sẽ bị diệt mất. Bây giờ ông chẳng những không dám giấu diếm, ngược lại còn hi vọng Thiên Âm có thể điều tra ra rằng bọn họ không nói dối.
Lam Tiểu Bố không tiếp tục tu luyện nữa, hắn cảm nhận được, cho dù mình có tu luyện như thế nào đi nữa thì nội khí cũng sẽ không tăng lên một chút nào nữa. Trừ ba phương thuốc cuối cùng không tìm thấy dược liệu, còn lại hắn đều đã thử qua, toàn bộ đều không có tác dụng.
Với tình huống của hắn, đừng nói là trong vòng mấy tháng có thể tu luyện đến Tiên Thiên, cho dù có cho thêm mấy năm nữa cũng không tu luyện được đến cảnh giới đó. Điều này khiến Lam Tiểu Bố cảm thấy vô cùng bất đắc dĩ, hắn không rõ lúc trước làm sao mà Thương Vĩ có thể tu luyện đến Tiên Thiên. Còn hắn thì đừng nói đến Tiên Thiên, ngay cả bóng dáng Tiên Thiên như thế nào cũng không thấy được, tiến độ tu luyện luôn bị đình trệ không chút tiến triển.
Nên đi ra ngoài tìm kiếm biện pháp tu luyện, hay trực tiếp đi Côn Lôn sơn?
Chỉ do dự một lát, Lam Tiểu Bố đã quyết định làm xong việc sẽ trực tiếp đi Côn Lôn sơn. Lúc trước chuyện Thương Vĩ tu luyện đến Tiên Thiên rồi đi Côn Lôn sơn chỉ là tin đồn đại. Còn chính xác Thương Vĩ có thực sự tu luyện đến Tiên Thiên hay không, ai cũng không biết.
Có lẽ lúc trước Thương Vĩ cũng giống như hắn, chỉ mới Thông Mạch cảnh đã tiến vào Côn Lôn sơn thì sao? Hơn nữa tu luyện ở Thập Đại Vạn Sơn tuyệt đối không tốt bằng đi Côn Lôn sơn, ít ra thì nguyên khí thiên địa kém hơn nhiều.
Lam Tiểu Bố sửa sang lại đồ đạc của mình một chút, cảm thấy bọc tiền 200.000 lấy từ chỗ Cử Kiệt còn có chút vướng bận, trước khi đi đến Côn Lôn sơn, hắn định mua thêm một ít đồ gì đó, số tiền này cũng không thể vứt bỏ đi được.
Thứ tương đối đáng tiền là khối dương chi bạch ngọc kia, còn có viên kim cương Lam Sí Chi Tinh và chiếc hộp đựng, đều là những vật có thể tích nhỏ, không chiếm diện tích lớn.
Một khối lục phỉ thúy bị rơi ra ngoài, Lam Tiểu Bố nhanh chóng nhớ ra đây chính là đồ trên người Cử Kiệt. Khối phỉ thúy này chắc hẳn có thể bán được ít tiền, Lam Tiểu Bố ước lượng một chút, lúc đang muốn cất đi, chợt phát hiện bên góc khối phỉ thúy có một nút ấn nho nhỏ.
Lam Tiểu Bố ấn nhẹ cái nút đó, một cái thẻ nhớ rơi vào lòng bàn tay hắn.
Đây là…
Lam Tiểu Bố mở máy tính xách tay ra, nhét thẻ nhớ vào, từng tệp văn bản tài liệu và video xuất hiện trước mặt hắn.
Tùy tiện mở một tệp tin ra, toàn bộ đều là chuyện làm ăn của Cử gia. Những thứ này, Lam Tiểu Bố chẳng cảm thấy hứng thú gì cả, hắn tiện tay đóng lại, vào lúc định thoát ra ngoài, bỗng nhiên nhìn thấy một mục có tên là kế hoạch chiếm đoạt Lam Tung.
Lam Tiểu Bố lập tức mở tài liệu này ra, lập tức nhìn thấy những thông tin mà hắn không thể nào tin được.
Thương Hoàng Trạch gật đầu. “Bài đăng kia ta đã xem qua rồi, cũng chỉ là nói bậy nói bạ mà thôi. Cử gia nhất định mà do Lam Tiểu Bố xử lý, hơn nữa Lam Tiểu Bố nhất định cũng là võ giả nội kình.”
“Vâng, nhưng hôm nay cũng có một bình luận vô cùng kinh người.” Thương Phi Hùng không dám giấu diếm. “Hôm nay có một người có tên là Nhất Kiếm Lạc Giang Đông bình luận, hắn muốn thử xem nội kình có thể tu luyện được hay không nên đã cố ý download một bộ công pháp tu luyện trên mạng về. Kết quả là hắn thật sự tu luyện được nội kình, giờ phút này chỉ sợ cả toàn cầu đã biết được chuyện nội kình có thể tùy tiện tu luyện được rồi.”
Thương Hoàng Trạch ngẩn ra, nguyên khí Địa Cầu bộc phát, chuyện có thể tu luyện ra nội khí không phải chỉ có Thương gia mới biết, nhưng người biết được nhất định không nhiều. Bây giờ dựa vào bài đăng trên diễn đàn Giang Hồ mà việc này bị phơi bày ra ánh sáng, đây chẳng phải là người người đều biết hết rồi sao?
“Đáng chết...” Thương Hoàng Trạch tức giận vỗ mạnh bàn trà, đây là thói quen từ lâu của ông.
Thương Phi Hùng tiếp tục nói, “Bây giờ chỉ sợ là toàn cầu đều đang điên cuồng download các loại công pháp Võ Đạo, đồng thời điên cuồng tu luyện.”
Thương Hoàng Trạch nắm chặt tay thành nắm đấm, một lát sau mới lên tiếng, “Ngươi lập tức tìm cái tên Nhất Kiếm Lạc Giang Đông, sau đó đưa đến Thương gia.”
“Vâng.” Thương Phi Hùng lập tức đáp lời.
Hắn hiểu rõ ý của gia chủ, tên Nhất Kiếm Lạc Giang Đông này chỉ cần mấy ngày ngắn ngủi đã có thể tu luyện ra nội khí, vậy thì thiên phú nhất định còn tốt hơn Thương Vĩ. Loại người như vậy, một khi trưởng thành, tương lai nhất định sẽ trở thành cường giả, Thương gia thu hắn ta vào tay trước rồi nói sau.
“Ha ha, Thương huynh, không mời mà tới, xin hãy tha lỗi.” Một giọng nói vang dội truyền đến, sau đó một nam tử mặc áo đen xuất hiện ở cửa.
Thương Hoàng Trạch nhìn thấy trên ống tay áo của nam tử kia có thêu khuông nhạc màu vàng, lập tức tiến lên mấy bước, vô cùng khách sáo nói, “Hóa ra là khách quý Thiên Âm đến, mau mời ngồi.”
Thương gia có mạnh như thế nào, đứng trước mặt đấu giá Thiên Âm, cũng chỉ là cặn bã.
Nam tử lại cười ha ha nói, “Ngồi thì không cần, hôm nay đến cửa đã quấy rầy rồi, chỉ là do mấy tháng trước Thiên Âm ta đã bán ra một thứ. Thứ đó đương nhiên là của Thương gia, ta đến đây, chỉ là đại diện cho Thiên Âm sao chép một bản mang về, giá tiền thì Thương gia muốn bao nhiêu cứ lấy bấy nhiêu.”
Trong lòng Thương Hoàng Trạch trầm xuống, làm sao ông không biết đối phương vì phương thuốc kia mà tới đây. Bây giờ chuyện nguyên khí bộc phát, tu luyện nội khí đã biến thành thật, phương thuốc kia lập tức có giá trị liên thành. Nếu như phương thuốc ở đây, đấu giá Thiên Âm yêu cầu như vậy đương nhiên cũng không có vấn đề gì, nhưng mấu chốt là phương thuốc đó bây giờ không có ở Thương gia.
“Sao vậy, Thương gia chủ cảm thây việc này rất khó sao? Nếu như Thương gia chủ cảm thấy quá khó vậy xem như ta chưa từng nói vậy.” Giọng điệu của nam tử kia đột nhiên trở nên bình thản.
Thương Hoàng Trạch có lợi hại như thế nào cũng không dám đắc tội với Thiên Âm, ông vội vàng nói, “Đương nhiên là không phải, nếu như phương thuốc đó còn ở đây, yêu cầu đó cũng chỉ là chuyện nhỏ mà thôi. Mấu chốt là sau khi cũng ta mua được phương thuốc đó, còn chưa kịp nhìn thì nửa đường đã bị một người tên là Lam Tiểu Bố cướp đi rồi.”
Thương Hoàng Trạch cũng không dám giấu diếm chuyện Lam Tiểu Bố trước mặt Thiên Âm, một khi khiến Thiên Âm hiểu lầm, chỉ sợ Thương gia sẽ bị diệt mất. Bây giờ ông chẳng những không dám giấu diếm, ngược lại còn hi vọng Thiên Âm có thể điều tra ra rằng bọn họ không nói dối.
Lam Tiểu Bố không tiếp tục tu luyện nữa, hắn cảm nhận được, cho dù mình có tu luyện như thế nào đi nữa thì nội khí cũng sẽ không tăng lên một chút nào nữa. Trừ ba phương thuốc cuối cùng không tìm thấy dược liệu, còn lại hắn đều đã thử qua, toàn bộ đều không có tác dụng.
Với tình huống của hắn, đừng nói là trong vòng mấy tháng có thể tu luyện đến Tiên Thiên, cho dù có cho thêm mấy năm nữa cũng không tu luyện được đến cảnh giới đó. Điều này khiến Lam Tiểu Bố cảm thấy vô cùng bất đắc dĩ, hắn không rõ lúc trước làm sao mà Thương Vĩ có thể tu luyện đến Tiên Thiên. Còn hắn thì đừng nói đến Tiên Thiên, ngay cả bóng dáng Tiên Thiên như thế nào cũng không thấy được, tiến độ tu luyện luôn bị đình trệ không chút tiến triển.
Nên đi ra ngoài tìm kiếm biện pháp tu luyện, hay trực tiếp đi Côn Lôn sơn?
Chỉ do dự một lát, Lam Tiểu Bố đã quyết định làm xong việc sẽ trực tiếp đi Côn Lôn sơn. Lúc trước chuyện Thương Vĩ tu luyện đến Tiên Thiên rồi đi Côn Lôn sơn chỉ là tin đồn đại. Còn chính xác Thương Vĩ có thực sự tu luyện đến Tiên Thiên hay không, ai cũng không biết.
Có lẽ lúc trước Thương Vĩ cũng giống như hắn, chỉ mới Thông Mạch cảnh đã tiến vào Côn Lôn sơn thì sao? Hơn nữa tu luyện ở Thập Đại Vạn Sơn tuyệt đối không tốt bằng đi Côn Lôn sơn, ít ra thì nguyên khí thiên địa kém hơn nhiều.
Lam Tiểu Bố sửa sang lại đồ đạc của mình một chút, cảm thấy bọc tiền 200.000 lấy từ chỗ Cử Kiệt còn có chút vướng bận, trước khi đi đến Côn Lôn sơn, hắn định mua thêm một ít đồ gì đó, số tiền này cũng không thể vứt bỏ đi được.
Thứ tương đối đáng tiền là khối dương chi bạch ngọc kia, còn có viên kim cương Lam Sí Chi Tinh và chiếc hộp đựng, đều là những vật có thể tích nhỏ, không chiếm diện tích lớn.
Một khối lục phỉ thúy bị rơi ra ngoài, Lam Tiểu Bố nhanh chóng nhớ ra đây chính là đồ trên người Cử Kiệt. Khối phỉ thúy này chắc hẳn có thể bán được ít tiền, Lam Tiểu Bố ước lượng một chút, lúc đang muốn cất đi, chợt phát hiện bên góc khối phỉ thúy có một nút ấn nho nhỏ.
Lam Tiểu Bố ấn nhẹ cái nút đó, một cái thẻ nhớ rơi vào lòng bàn tay hắn.
Đây là…
Lam Tiểu Bố mở máy tính xách tay ra, nhét thẻ nhớ vào, từng tệp văn bản tài liệu và video xuất hiện trước mặt hắn.
Tùy tiện mở một tệp tin ra, toàn bộ đều là chuyện làm ăn của Cử gia. Những thứ này, Lam Tiểu Bố chẳng cảm thấy hứng thú gì cả, hắn tiện tay đóng lại, vào lúc định thoát ra ngoài, bỗng nhiên nhìn thấy một mục có tên là kế hoạch chiếm đoạt Lam Tung.
Lam Tiểu Bố lập tức mở tài liệu này ra, lập tức nhìn thấy những thông tin mà hắn không thể nào tin được.
Bạn đang đọc truyện trên: Dtruyen.net
Dtruyen.com đổi tên miền thành Dtruyen.net. Độc giả ghi nhớ để truy cập.