Chương 16:
Nghê Đa Hỉ
15/03/2024
----
"Vậy thì sao? Mình cũng là nữ minh tinh mà, từ nhỏ đến lớn số đàn ông theo đuổi mình không ít hơn một trăm năm mươi người, cũng đâu có thua kém gì, tuy rằng Tần Thịnh quả thật có chút tư sắc, nhưng bây giờ mình thật không có hứng thú với đàn ông, chỉ muốn tập trung phát triển sự nghiệp thôi."
Lâm Yên nghe vậy liền phì cười: "Được rồi, vậy tôi đây chúc cậu có thể sớm thoát khỏi tầm kiểm soát của mẹ, trở lại với công việc."
Tống Nam Chi vui vẻ nói: "Cảm ơn lời chúcccc ạ!"
Lâm Yên hỏi: "Nhưng cậu và Tần Thịnh định khi nào thì kết hôn?"
Nhắc tới chuyện này, Tống Nam Chi buồn bực nói: "Không biết nữa, người này hành tung rất khó lường, cậu tin không? đã một tuần rồi mình không nhận được tin tức nào của anh ta."
Lâm Yên nói: "Chắc là do bận rộn công việc, cậu gọi điện thoại cho anh ấy đi."
Tống Nam Chi nói: "Tôi mới không thèm gọi đâu, anh ta không vội thì tôi cũng không có gì để vội."
Tối hôm đó, Tống Nam Chi và Lâm Yên ăn cơm tối xong, trên đường ngồi xe về nhà thì cô nhận được điện thoại của quản lý.
Tống Nam Chi nhấn nghe, vừa mới áp điện thoại vào tai thì đã nghe thấy giọng nói tràn đầy hưng phấn của người quản lý bên kia máy, xém chút nữa đã làm thủng màng nhĩ của cô.
Cô giật mình đưa điện thoại di động ra xa một chút, giờ phút này trong xe vô cùng yên tĩnh, chỉ nghe thấy giọng nói đầy hưng phấn ở đầu dây bên kia: "Nam Chi!"
Tống Nam Chi chờ một chút, thấy đối phương không có dấu hiệu sẽ hét lên nữa thì mới áp điện thoại lên tai, hỏi:
"Có chuyện gì vậy?"
Người quản lý kích động nói:
"Nhận được kịch bản điện ảnh rồi, vai diễn này chắc chắn sẽ dành được giải thưởng."
Tống Nam Chi nghe được tức thì sững sờ một lúc lâu, hỏi lại cho chắc: "Chị chắc chắn kịch bản đó là cho tôi?"
Mẹ cô đã hạ lệnh phong sát cô, còn ai dám đưa kịch bản cho cô nữa chứ?
Quản lý nói tiếp: "Nói nhảm, đạo diễn Chu còn tự mình gọi điện thoại tới, chỉ định cho cô quay, tối nay cô tăng ca xem thử kịch bản đi, nếu được thì sẽ lập tức ký hợp đồng."
Cúp điện thoại, Tống Nam Chi có chút mờ mịt, chuyện tốt tới quá đột ngột làm cho cô cảm thấy giống như đang nằm mơ.
Chẳng lẽ mẹ đã giải lệnh phong sát cho cô?
Tống Nam Chi ngồi xe về nhà, lúc về đến nhà thấy mẹ đang ngồi trên sô pha đọc báo, cô chậm rãi thay giày, do dự không biết có nên hỏi hay không, lại sợ nói ra mẹ sẽ cắt đứt cơ hội này của mình, cho nên cô quyết định không hỏi, thay dép lê xong đang chuẩn bị lên lầu thì bị gọi lại:
"Tối mai người nhà Tần Thịnh sẽ đến ăn cơm, thương lượng hôn sự của hai đứa."
"Vậy thì sao? Mình cũng là nữ minh tinh mà, từ nhỏ đến lớn số đàn ông theo đuổi mình không ít hơn một trăm năm mươi người, cũng đâu có thua kém gì, tuy rằng Tần Thịnh quả thật có chút tư sắc, nhưng bây giờ mình thật không có hứng thú với đàn ông, chỉ muốn tập trung phát triển sự nghiệp thôi."
Lâm Yên nghe vậy liền phì cười: "Được rồi, vậy tôi đây chúc cậu có thể sớm thoát khỏi tầm kiểm soát của mẹ, trở lại với công việc."
Tống Nam Chi vui vẻ nói: "Cảm ơn lời chúcccc ạ!"
Lâm Yên hỏi: "Nhưng cậu và Tần Thịnh định khi nào thì kết hôn?"
Nhắc tới chuyện này, Tống Nam Chi buồn bực nói: "Không biết nữa, người này hành tung rất khó lường, cậu tin không? đã một tuần rồi mình không nhận được tin tức nào của anh ta."
Lâm Yên nói: "Chắc là do bận rộn công việc, cậu gọi điện thoại cho anh ấy đi."
Tống Nam Chi nói: "Tôi mới không thèm gọi đâu, anh ta không vội thì tôi cũng không có gì để vội."
Tối hôm đó, Tống Nam Chi và Lâm Yên ăn cơm tối xong, trên đường ngồi xe về nhà thì cô nhận được điện thoại của quản lý.
Tống Nam Chi nhấn nghe, vừa mới áp điện thoại vào tai thì đã nghe thấy giọng nói tràn đầy hưng phấn của người quản lý bên kia máy, xém chút nữa đã làm thủng màng nhĩ của cô.
Cô giật mình đưa điện thoại di động ra xa một chút, giờ phút này trong xe vô cùng yên tĩnh, chỉ nghe thấy giọng nói đầy hưng phấn ở đầu dây bên kia: "Nam Chi!"
Tống Nam Chi chờ một chút, thấy đối phương không có dấu hiệu sẽ hét lên nữa thì mới áp điện thoại lên tai, hỏi:
"Có chuyện gì vậy?"
Người quản lý kích động nói:
"Nhận được kịch bản điện ảnh rồi, vai diễn này chắc chắn sẽ dành được giải thưởng."
Tống Nam Chi nghe được tức thì sững sờ một lúc lâu, hỏi lại cho chắc: "Chị chắc chắn kịch bản đó là cho tôi?"
Mẹ cô đã hạ lệnh phong sát cô, còn ai dám đưa kịch bản cho cô nữa chứ?
Quản lý nói tiếp: "Nói nhảm, đạo diễn Chu còn tự mình gọi điện thoại tới, chỉ định cho cô quay, tối nay cô tăng ca xem thử kịch bản đi, nếu được thì sẽ lập tức ký hợp đồng."
Cúp điện thoại, Tống Nam Chi có chút mờ mịt, chuyện tốt tới quá đột ngột làm cho cô cảm thấy giống như đang nằm mơ.
Chẳng lẽ mẹ đã giải lệnh phong sát cho cô?
Tống Nam Chi ngồi xe về nhà, lúc về đến nhà thấy mẹ đang ngồi trên sô pha đọc báo, cô chậm rãi thay giày, do dự không biết có nên hỏi hay không, lại sợ nói ra mẹ sẽ cắt đứt cơ hội này của mình, cho nên cô quyết định không hỏi, thay dép lê xong đang chuẩn bị lên lầu thì bị gọi lại:
"Tối mai người nhà Tần Thịnh sẽ đến ăn cơm, thương lượng hôn sự của hai đứa."
Bạn đang đọc truyện trên: Dtruyen.net
Dtruyen.com đổi tên miền thành Dtruyen.net. Độc giả ghi nhớ để truy cập.