Chương 4:
Nhất Chỉ Điềm Bính
13/10/2021
Tháng chín, khô nóng kéo dài.
Lâu Sâm thật xa liền trông thấy một nữ sinh mang mũ màu xanh ở sân thể dục chạy nhanh, kia tốc độ kia tư thế không phải tiểu Vũ Mao thì không có khả năng là người khác.
Kim Vũ quân huấn đến muộn, sấn huấn luyện viên không chú ý chui tiến vào , không cẩn thận đụng vào một nữ đồng học.
“ xin lỗi, xin lỗi.” Cô cúi đầu khom lưng chen một vị trí.
Nữ sinh cột tóc đuôi ngựa, tay chỉnh quần áo nói:" không có gì"
So với mấy nữ sinh khác hay so đo tính toán cô thoải mái hơn nhiều, Kim Vũ lập tức ngẩng đầu cùng cô bắt tay.
“ Tôi kêu Kim Vũ, có thể kêu tôi tiểu Vũ Mao"
“Lâm Nhạc, âm nhạc nhạc.”
Từ đây, hai người thành ngồi cùng bàn kiêm bạn bè tốt.
Kim Vũ đã qua vận cứt chó, Lâu Sâm, La Quân đều cùng cô vào một lớp.
Vì thế vị trí dựa cửa sổ mấy ghế sau, bị bốn người bọn họ chiếm.
Mới vừa khai giảng, năm nhất những học sinh mới đều phơi nắng đen như than, Kim Vũ tuy là trời sinh trắng cũng bị đen đi không ít.
Bốn người đi đến quâỳ bán quà văt, hai trước hai sau.
“Tiểu Vũ Mao, cậu lại phơi nắng nữa có thể biến thành quạ nhỏ.”
Nói chuyện chính là La Quân, Kim Vũ đuổi theo cậu ta đánh nhau.
“ cậu đúng là miệng chó không phun được ngà voi, tôi khuyên cậu nên để dành miệng mà ăn cơm"
Quầy bán quà vặt chen đầy học sinh,cao một cao nhị, còn có một ít cao tam
Lâu Sâm ở phía trước nói: “Tiểu Vũ Mao cậu ăn cái gì? Lâm Nhạc đâu?”
La Quân tới: “ cậu như thế nào không hỏi tôi?”
“ biến qua một bên đi, chính mình không có tay?”
Hai nữ sinh sớm đã tiến vào, Kim Vũ ở chọn nước đông lạnh, cầm vị dứa, Lâm Nhạc cầm vị quả vải.
Xoay hai vòng, lại cầm một ít đồ ăn vặt đi trả tiền.
Quầy bán quà vặt thời gian này tất cả đều là học sinh, chen lấn ồn ào, đều là nam sinh trên người mùi mồ hôi, lão bản lại keo, không mở điều hòa, Kim Vũ cùng Lâm Nhạc trên trán ra một tầng mồ hôi.
Kim Vũ gào gào với ông chủ: “ chú, chú cũng quá tiết kiệm đâý, nắng gắt cuối thu còn chưa hết mà không mở điều hòa ?"
Ông chủ đang tính tiền vô tâm tư phản ứng: “Bảo vệ môi trường tiết kiệm năng lượng, lập thu đều qua, mở điều hòa làm cái gì!”
Kim Vũ nâng nâng mi khinh thường, thanh toán tiền liền đi
Vừa đi ra vừa nói thầm: “người nghèo mệnh.”
Vừa quay người lại, đụng vào một người, cái trán đụng vào vật gì đấy rất cứng.
“ anh.” Lâu Sâm cất tiếng từ phía sau
Kim Vũ lúc này mới ngẩng đầu nhìn thấy người.
Đối diện đôi mắt lạnh lùng, nhất thời nghẹn lời.
Liếc nhìn ngực của anh, là miếng ngọc bội.
“Đi đường kiêủ gì vậy.” Nói thầm một tiếng cũng không dám nói to.
Anh nghe được nhưng vẫn không lên tiếng.
“Mẹ nói đêm nay đi ăn bò bít tết, buổi tối tan học em ở cổng trường chờ anh” Lâu Sâm uống Coca nói
Ánh mắt của Lâu Khôn từ trên mặt Kim Vũ chuyển qua “Đã biết.” rồi cùng bạn học đi vào lấy nước.
Kim Vũ lúc này mới phát hiện trên tay anh còn ôm quả bóng rổ, như là vừa kết thúc tiết thể dục.
Lâm Nhạc kêu một tiếng: “Tiểu Vũ Mao, cái trán của cậu sưng lên rồi"
“A? Trách không được đau muốn chết!”
Hai người chạy tới WC soi gương . Giữa trán sưng lên một mảng lớn, chỉ chạm nhẹ cũng đau
Trên đường về, lại bị La Quân cười nhạo.
“Tiểu Vũ Mao, cậu đây là Nhị Lang Thần muốn khai thiên nhãn!”
Hai người lại là cậu chạy tôi đuổi tiếp tục đánh nhau
Lâu Khôn đúng lúc ra quầy bán quà vặt, nhìn thấy vậy ném bóng rổ cho bạn học, ngửa đầu uống nửa chai nước khoáng.
Ho khan một tiếng, chỗ ngực của anh cũng đau
Tiểu nha đầu luôn là lỗ mãng hấp tấp, nhìn rất nhỏ,nhưng sức lực lại lớn không tưởng. Lâu Khôn nhìn bốn cái bóng dáng kia, ném chai không vào thùng rác, xoay người đi về phía phòng học.
Bảng kết quả thi tháng có, Kim Vũ cùng Lâm Nhạc còn ở trên bàn ăn đồ ăn vặt, chủ nhiệm lớp đẩy gọng kính vào phòng học, cánh tay còn cầm bảng xếp hạng thành tích.
Hai người chạy nhanh nhét đồ ăn vào trong miệng, dù bận vẫn ung dung.
Cao một lần đầu tiên thi tháng, cũng giống như làm kiểm tra chất lượng đầu năm. Chủ nhiệm lớp thầy Vương đem một tiết toán học hy sinh, chỉ để nhận xét kết quả kiểm tra lần này.
Dưới lầu chen một đám học sinh, dòng người chen chúc xô đẩy chỉ ngón tay ở bảng vàng tìm tên.
Một nam sinh đeo gọng kính đen chen ra ngoài, sắc mặt không tốt lắm .
Kim Vũ chạy nhanh tránh ra, hướng bên cạnh lui lui.
Cao nhị một nam sinh nói: “Mới vừa chạy đi có phải hay không Lý Nhất Vỹ ??"
Có người đáp: “Là cậu ta, phỏng chừng no.1 đổi chủ, lúc này khó chịu đấy.”
Nói rồi chỉ vào cái tên đầu tiên trên bảng
“Nghe nói là học sinh chuyển trường, trước kia ở thành phố bên cạnh đi học.”
“Vậy khó trách, xem điểm khoa học tự nhiên này giống con người sao? Môn nào cũng gần như là được điểm tối đa! Tổng điểm còn hơn Lý nhất vĩ 30 , đúng là đại thần…”
Kim Vũ xuống dưới mua cây xúc xích nướng, thuận đường lại đây nhìn xem, nghe được bát quái liền chen chân vào xem. Muốn nhìn một chút, đây là thần thánh phương nào?
Tốc độ cắn xúc xích càng lúc càng chậm, không tin vào mắt mình.
Lúc đi ra, nhìn thấy Lâu Sâm túm lấy cậu ta : “ Anh trai cậu học thành tích tốt như vậy?”
Lâu Sâm bĩu môi: “ anh trai tôi là nhà tôi ngoài ý muốn.”
“ Thành tích đấy có thể đậu bắc đại thanh hoa đấy!”
“Anh ấy muốn đi du học.”
Du học?Kim Vũ trước giờ chỉ biết ngoài thành tích tốt ra phải thêm điều kiện gia đình cực kì tốt mới có thể đi du học.
Người so người, tức chết người.
Nhà Lâm Nhạc ở một tiểu khu mới phía tây Long Thành, bốn người sau khi tan học đi về hai hướng khác nhau
Lâu Sâm đứng ở cửa trường: “ tôi chờ anh trai.”
Kim Vũ nhìn sang toà nhà cao nhị :" giờ này còn chưa tan học?”
“ chắc là dạy quá giờ.”
Kim Vũ đợi không được, túm quai đeo balo, đá đá: “ sao lại phải chờ anh cậu?”
“ mẹ tôi bảo tôi cần thiết cùng anh trai tôi về chung, nếu không các cậu về trước?"
Vừa nói xong, ở cửa xuất hiện một nam sinh vóc dáng cao, trên vai đeo balo màu đen, tóc ngắn bị gió thổi tung, khóa kéo của đồng phục kéo đến trên cùng, xải bước đi về phía bọn họ.
Bên cạnh bỗng có nữ sinh kêu anh, cùng anh nói mấy câu, thẹn thùng cười cười. Kim Vũ nhìn thấy mặt anh vẫn lạnh lùng như vậy,liền xoay mặt cùng La Quân nói như vẹt, hai người cười đến ngã trước ngã sau.
Vừa quay đầu lại, Lâu Khôn đang nhìn chằm chằm cô
Kim Vũ quay đầu lại le lưỡi chạy nhanh đẩy La Quân, hai người lại đuổi nhau dưới hoàng hôn.
Lâu Khôn đi lên nói: “Về sau không cần cố tình chờ anh.”
Lâu Sâm gãi gãi đầu: “anh, anh cũng biết mẹ, em về sớm chơi game mẹ lải nhải em, còn không bằng cùng anh cùng trở về.”
“Đã biết.”
Đi đến ngã rẽ, La Quân tách ra, còn không quên túm một phát tóc đuôi ngựa của Kim Vũ
Kim Vũ chỉ vào tấm lưng kia: “Có giỏi ngày mai cậu đừng đi học, bằng không cậu biết tay tôi.”
Lại quay đầu lại, hai anh em kia đã đi đến trước mặt.
“ cậu một ngày không cùng cậu ta đùa giỡn thì ăn cơm không ngon?”
Kim Vũ đi bên cạnh Lâu Sâm : “ cậu ta thích chọc tôi, cậu lại không phải không biết?”
“Hai kẻ dở hơi !!!”
Kim Vũ không muốn nói đến La Quân, lấy tây vỗ vỗ Lâu Sâm: “ Giáo viên nói cuối tuần học bù, cậu đi không?”
Bài kiểm tra vừa ròi, lớp họ thành tích cực kỳ kém, chủ nhiệm lớp mới muốn dạy phụ đạo , cuối tuần dành nửa ngày để học.
Không bắt buộc, đều là tự nguyện.
" Đi làm gì? Không rõ rành rành là đưa tiền cho thầy Vương sao"
Kim Vũ có chút xấu hổ, nói nhỏ: “Hai đứa mình bị điểm danh,là mười hạng cuối đó.”
Tuy nói nhỏ, nhưng có người lỗ tai thính, hơi nâng balo xải bước đi lên phía trước.
“ mẹ tôi nói, làm anh tôi cuối tuần dạy cho tôi .”
Kim Vũ chớp chớp mắt không nói chuyện, cứ như vậy cùng Lâu Sâm đuổi theo người phía trước, ba người đi đuổi xe buýt.
Đúng 6h, trạm xe đều là người, học sinh, người tan làm, còn có rất nhiều người lớn tuổi.
Cà thẻ học sinh , ba người chen lên xe.
Mùa thu tuy rằng buổi sáng ánh mặt trời lớn, nhiệt độ không khí cao, nhưng chạng vạng xuống, gió cuốn bụi bay vào trong xe liền cảm thấy lạnh lạnh
Kim Vũ không nhịn được, hắt xì một cái, không kịp che miệng, nước miếng toàn bộ văng ra dính vào đồng phục của Lâu Khôn.
Kim Vũ cao gần một mét sáu, so với Lâu Khôn lùn gần 25cm, cho nên mỗi lần ngẩng đầu nhìn anh đều mang theo một chút hâm mộ.
Hoá tam ba bận, há mồm xin lỗi: “xin lỗi, em không phải cố ý.”
Lâu Sâm nhìn nhìn, tấm tắc miệng ghét bỏ: “eii, về nhà phải giặt ngay”
Lâu Khôn trầm mặt, từ lúc Kim Vũ chưa kịp xin lỗi, đã quay mặt đi rồi, còn thuận tiện xoay người thay đổi cái tay vịn bắt lấy.
Hết sức ghét bỏ.
Kim Vũ quay người lại, nhỏ giọng lẩm nhẩm lầm nhầm: “Cái bệnh sạch sẽ, chính là tính tình xấu, đều xin lỗi còn như vậy, đúng là không dễ ở chung…”
“Lẩm bẩm nói cái gì đấy?” Lâu Sâm thò qua tới.
Kim Vũ xua xua tay: “Niệm kinh tu thân!”
Xuống xe cũng không dám tới gần anh. Sự thật là vì chân Lâu Khôn quá dài, hai anh em chỉ hơi đi nhanh một chút Kim Vũ sẽ phải chạy chậm đuổi theo.
Buổi tối về đến nhà, một nhà bốn người ngồi ăn cơm. Dì Tống hôm nay nấu canh tôm, Kim Vũ đang cắm đầu ăn thật nhiều, mới nhớ tới giáo viên nói đi học bù.
“Ba, chủ nhiệm lớp nói muốn học bù.”
Kim Tuế Sơn dùng bữa: “ học bù cái gì?”
“Toán học.”
Dì Tống hỏi: “ một tháng mất bao nhiêu?”
“ tính theo tháng, một tháng 4 tiết, hai trăm.”
Kim Tuế Sơn không phải sợ tiêu tiền cho việc học , mà là cảm thấy giờ dạy học có hơi ít.
“ thằng nhóc Lâu Sâm cũng học sao?”
Kim Vũ lắc đầu: " cậu ta có anh trai siêu cấp kèm học.”
Kim Tuế Sơn cũng không hỏi tiếp. Cơm nước xong, Kim Vũ cũng quên việc này, chạy nhanh tắm rửa rồi về phòng lên mạng chơi game
Zombie plants, Kim Vũ gần nhất mỗi ngày buổi tối về đến nhà, đặt mông ngồi xuống chơi liền một phát 3 tiếng không nghỉ. Máy tính nhắc có tin nhắn mới
Kim Vũ thật lâu mới click mở, ngáp một cái xem cậu ta đã phát cái gì.
“Tiểu Vũ Mao, cậu với tôi cùng ở nhà để anh tôi bổ túc !”
Kim Vũ nghĩ lại khuôn mặt lạnh lùng kia, đánh một cái run run.
Gõ chữ gửi qua .
“Không cần.”
Tắt máy tính đi ngủ.
Ngày hôm sau là thứ sáu, đi học về một cái liền vào phòng chơi máy tính, chơi đến một nửa thì duỗi đầu ra ngoài cửa phòng kêu Kim Tuế Sơn.
“Lão ba, ngày mai cho con 200 tệ, con muốn đi đóng tiền học bù!”
Kim Tuế Sơn đang nhặt đậu hà lan lau nước trên tay đi vào cùng Kim Vũ nói: “Tiểu Vũ Mao, con ngày mai qua nhà họ Lâu học bù đi. Lão Lâu nói con trai lớn ông ấy thành tích tốt, nên cho Lâu Sâm học bù, hai đứa lại là cùng lớp bạn học, cùng nhau học, trình độ giống nhau học cũng dễ dàng hơn .”Kim Vũ nghe lão ba nói kinh ngạc đến muốn rớt hàm. Cũng mặc kệ trò chơi, đi ra ngoài ồn ào nhốn nháo.
“Vì cái gì nha? Còn như vậy đột nhiên, con đã cùng giáo viên báo danh, ngày mai liền phải đóng tiền, con không đi nhà cậu ta học!”
Kim Tuế Sơn một bên nhặt đậu một bên cùng con gái nói tỉ mỉ: “ Kim Vũ à, giáo viên dạy nhiều học sinh như vậy, sao có thể quan tâm đến con? Con trai nhà lão Lâu trước kia ở tỉnh bên trường học trọng điểm đọc sách, con có thể nhờ anh trai dạy con, giảng cho con cùng Lâu Sâm hai người nghe, chắc chắn sẽ tốt hơn giáo viên đối với một đám học sinh giảng bài đúng không? Nghe lời!”
Kim Vũ ở phòng khách dậm chân không vui, chơi xấu không nghe, lại không vui cũng vô dụng, không có tiền đóng học phí, ngày hôm sau đúng sự thật cùng giáo viên báo cáo.Không nghĩ tới, giáo viên còn vui hơn lão ba ở nhà.
Mới biết được, Lâu Khôn đại danh đã truyền khắp toàn bộ lỗ tai giáo viên trong trường
Lâu Sâm thật xa liền trông thấy một nữ sinh mang mũ màu xanh ở sân thể dục chạy nhanh, kia tốc độ kia tư thế không phải tiểu Vũ Mao thì không có khả năng là người khác.
Kim Vũ quân huấn đến muộn, sấn huấn luyện viên không chú ý chui tiến vào , không cẩn thận đụng vào một nữ đồng học.
“ xin lỗi, xin lỗi.” Cô cúi đầu khom lưng chen một vị trí.
Nữ sinh cột tóc đuôi ngựa, tay chỉnh quần áo nói:" không có gì"
So với mấy nữ sinh khác hay so đo tính toán cô thoải mái hơn nhiều, Kim Vũ lập tức ngẩng đầu cùng cô bắt tay.
“ Tôi kêu Kim Vũ, có thể kêu tôi tiểu Vũ Mao"
“Lâm Nhạc, âm nhạc nhạc.”
Từ đây, hai người thành ngồi cùng bàn kiêm bạn bè tốt.
Kim Vũ đã qua vận cứt chó, Lâu Sâm, La Quân đều cùng cô vào một lớp.
Vì thế vị trí dựa cửa sổ mấy ghế sau, bị bốn người bọn họ chiếm.
Mới vừa khai giảng, năm nhất những học sinh mới đều phơi nắng đen như than, Kim Vũ tuy là trời sinh trắng cũng bị đen đi không ít.
Bốn người đi đến quâỳ bán quà văt, hai trước hai sau.
“Tiểu Vũ Mao, cậu lại phơi nắng nữa có thể biến thành quạ nhỏ.”
Nói chuyện chính là La Quân, Kim Vũ đuổi theo cậu ta đánh nhau.
“ cậu đúng là miệng chó không phun được ngà voi, tôi khuyên cậu nên để dành miệng mà ăn cơm"
Quầy bán quà vặt chen đầy học sinh,cao một cao nhị, còn có một ít cao tam
Lâu Sâm ở phía trước nói: “Tiểu Vũ Mao cậu ăn cái gì? Lâm Nhạc đâu?”
La Quân tới: “ cậu như thế nào không hỏi tôi?”
“ biến qua một bên đi, chính mình không có tay?”
Hai nữ sinh sớm đã tiến vào, Kim Vũ ở chọn nước đông lạnh, cầm vị dứa, Lâm Nhạc cầm vị quả vải.
Xoay hai vòng, lại cầm một ít đồ ăn vặt đi trả tiền.
Quầy bán quà vặt thời gian này tất cả đều là học sinh, chen lấn ồn ào, đều là nam sinh trên người mùi mồ hôi, lão bản lại keo, không mở điều hòa, Kim Vũ cùng Lâm Nhạc trên trán ra một tầng mồ hôi.
Kim Vũ gào gào với ông chủ: “ chú, chú cũng quá tiết kiệm đâý, nắng gắt cuối thu còn chưa hết mà không mở điều hòa ?"
Ông chủ đang tính tiền vô tâm tư phản ứng: “Bảo vệ môi trường tiết kiệm năng lượng, lập thu đều qua, mở điều hòa làm cái gì!”
Kim Vũ nâng nâng mi khinh thường, thanh toán tiền liền đi
Vừa đi ra vừa nói thầm: “người nghèo mệnh.”
Vừa quay người lại, đụng vào một người, cái trán đụng vào vật gì đấy rất cứng.
“ anh.” Lâu Sâm cất tiếng từ phía sau
Kim Vũ lúc này mới ngẩng đầu nhìn thấy người.
Đối diện đôi mắt lạnh lùng, nhất thời nghẹn lời.
Liếc nhìn ngực của anh, là miếng ngọc bội.
“Đi đường kiêủ gì vậy.” Nói thầm một tiếng cũng không dám nói to.
Anh nghe được nhưng vẫn không lên tiếng.
“Mẹ nói đêm nay đi ăn bò bít tết, buổi tối tan học em ở cổng trường chờ anh” Lâu Sâm uống Coca nói
Ánh mắt của Lâu Khôn từ trên mặt Kim Vũ chuyển qua “Đã biết.” rồi cùng bạn học đi vào lấy nước.
Kim Vũ lúc này mới phát hiện trên tay anh còn ôm quả bóng rổ, như là vừa kết thúc tiết thể dục.
Lâm Nhạc kêu một tiếng: “Tiểu Vũ Mao, cái trán của cậu sưng lên rồi"
“A? Trách không được đau muốn chết!”
Hai người chạy tới WC soi gương . Giữa trán sưng lên một mảng lớn, chỉ chạm nhẹ cũng đau
Trên đường về, lại bị La Quân cười nhạo.
“Tiểu Vũ Mao, cậu đây là Nhị Lang Thần muốn khai thiên nhãn!”
Hai người lại là cậu chạy tôi đuổi tiếp tục đánh nhau
Lâu Khôn đúng lúc ra quầy bán quà vặt, nhìn thấy vậy ném bóng rổ cho bạn học, ngửa đầu uống nửa chai nước khoáng.
Ho khan một tiếng, chỗ ngực của anh cũng đau
Tiểu nha đầu luôn là lỗ mãng hấp tấp, nhìn rất nhỏ,nhưng sức lực lại lớn không tưởng. Lâu Khôn nhìn bốn cái bóng dáng kia, ném chai không vào thùng rác, xoay người đi về phía phòng học.
Bảng kết quả thi tháng có, Kim Vũ cùng Lâm Nhạc còn ở trên bàn ăn đồ ăn vặt, chủ nhiệm lớp đẩy gọng kính vào phòng học, cánh tay còn cầm bảng xếp hạng thành tích.
Hai người chạy nhanh nhét đồ ăn vào trong miệng, dù bận vẫn ung dung.
Cao một lần đầu tiên thi tháng, cũng giống như làm kiểm tra chất lượng đầu năm. Chủ nhiệm lớp thầy Vương đem một tiết toán học hy sinh, chỉ để nhận xét kết quả kiểm tra lần này.
Dưới lầu chen một đám học sinh, dòng người chen chúc xô đẩy chỉ ngón tay ở bảng vàng tìm tên.
Một nam sinh đeo gọng kính đen chen ra ngoài, sắc mặt không tốt lắm .
Kim Vũ chạy nhanh tránh ra, hướng bên cạnh lui lui.
Cao nhị một nam sinh nói: “Mới vừa chạy đi có phải hay không Lý Nhất Vỹ ??"
Có người đáp: “Là cậu ta, phỏng chừng no.1 đổi chủ, lúc này khó chịu đấy.”
Nói rồi chỉ vào cái tên đầu tiên trên bảng
“Nghe nói là học sinh chuyển trường, trước kia ở thành phố bên cạnh đi học.”
“Vậy khó trách, xem điểm khoa học tự nhiên này giống con người sao? Môn nào cũng gần như là được điểm tối đa! Tổng điểm còn hơn Lý nhất vĩ 30 , đúng là đại thần…”
Kim Vũ xuống dưới mua cây xúc xích nướng, thuận đường lại đây nhìn xem, nghe được bát quái liền chen chân vào xem. Muốn nhìn một chút, đây là thần thánh phương nào?
Tốc độ cắn xúc xích càng lúc càng chậm, không tin vào mắt mình.
Lúc đi ra, nhìn thấy Lâu Sâm túm lấy cậu ta : “ Anh trai cậu học thành tích tốt như vậy?”
Lâu Sâm bĩu môi: “ anh trai tôi là nhà tôi ngoài ý muốn.”
“ Thành tích đấy có thể đậu bắc đại thanh hoa đấy!”
“Anh ấy muốn đi du học.”
Du học?Kim Vũ trước giờ chỉ biết ngoài thành tích tốt ra phải thêm điều kiện gia đình cực kì tốt mới có thể đi du học.
Người so người, tức chết người.
Nhà Lâm Nhạc ở một tiểu khu mới phía tây Long Thành, bốn người sau khi tan học đi về hai hướng khác nhau
Lâu Sâm đứng ở cửa trường: “ tôi chờ anh trai.”
Kim Vũ nhìn sang toà nhà cao nhị :" giờ này còn chưa tan học?”
“ chắc là dạy quá giờ.”
Kim Vũ đợi không được, túm quai đeo balo, đá đá: “ sao lại phải chờ anh cậu?”
“ mẹ tôi bảo tôi cần thiết cùng anh trai tôi về chung, nếu không các cậu về trước?"
Vừa nói xong, ở cửa xuất hiện một nam sinh vóc dáng cao, trên vai đeo balo màu đen, tóc ngắn bị gió thổi tung, khóa kéo của đồng phục kéo đến trên cùng, xải bước đi về phía bọn họ.
Bên cạnh bỗng có nữ sinh kêu anh, cùng anh nói mấy câu, thẹn thùng cười cười. Kim Vũ nhìn thấy mặt anh vẫn lạnh lùng như vậy,liền xoay mặt cùng La Quân nói như vẹt, hai người cười đến ngã trước ngã sau.
Vừa quay đầu lại, Lâu Khôn đang nhìn chằm chằm cô
Kim Vũ quay đầu lại le lưỡi chạy nhanh đẩy La Quân, hai người lại đuổi nhau dưới hoàng hôn.
Lâu Khôn đi lên nói: “Về sau không cần cố tình chờ anh.”
Lâu Sâm gãi gãi đầu: “anh, anh cũng biết mẹ, em về sớm chơi game mẹ lải nhải em, còn không bằng cùng anh cùng trở về.”
“Đã biết.”
Đi đến ngã rẽ, La Quân tách ra, còn không quên túm một phát tóc đuôi ngựa của Kim Vũ
Kim Vũ chỉ vào tấm lưng kia: “Có giỏi ngày mai cậu đừng đi học, bằng không cậu biết tay tôi.”
Lại quay đầu lại, hai anh em kia đã đi đến trước mặt.
“ cậu một ngày không cùng cậu ta đùa giỡn thì ăn cơm không ngon?”
Kim Vũ đi bên cạnh Lâu Sâm : “ cậu ta thích chọc tôi, cậu lại không phải không biết?”
“Hai kẻ dở hơi !!!”
Kim Vũ không muốn nói đến La Quân, lấy tây vỗ vỗ Lâu Sâm: “ Giáo viên nói cuối tuần học bù, cậu đi không?”
Bài kiểm tra vừa ròi, lớp họ thành tích cực kỳ kém, chủ nhiệm lớp mới muốn dạy phụ đạo , cuối tuần dành nửa ngày để học.
Không bắt buộc, đều là tự nguyện.
" Đi làm gì? Không rõ rành rành là đưa tiền cho thầy Vương sao"
Kim Vũ có chút xấu hổ, nói nhỏ: “Hai đứa mình bị điểm danh,là mười hạng cuối đó.”
Tuy nói nhỏ, nhưng có người lỗ tai thính, hơi nâng balo xải bước đi lên phía trước.
“ mẹ tôi nói, làm anh tôi cuối tuần dạy cho tôi .”
Kim Vũ chớp chớp mắt không nói chuyện, cứ như vậy cùng Lâu Sâm đuổi theo người phía trước, ba người đi đuổi xe buýt.
Đúng 6h, trạm xe đều là người, học sinh, người tan làm, còn có rất nhiều người lớn tuổi.
Cà thẻ học sinh , ba người chen lên xe.
Mùa thu tuy rằng buổi sáng ánh mặt trời lớn, nhiệt độ không khí cao, nhưng chạng vạng xuống, gió cuốn bụi bay vào trong xe liền cảm thấy lạnh lạnh
Kim Vũ không nhịn được, hắt xì một cái, không kịp che miệng, nước miếng toàn bộ văng ra dính vào đồng phục của Lâu Khôn.
Kim Vũ cao gần một mét sáu, so với Lâu Khôn lùn gần 25cm, cho nên mỗi lần ngẩng đầu nhìn anh đều mang theo một chút hâm mộ.
Hoá tam ba bận, há mồm xin lỗi: “xin lỗi, em không phải cố ý.”
Lâu Sâm nhìn nhìn, tấm tắc miệng ghét bỏ: “eii, về nhà phải giặt ngay”
Lâu Khôn trầm mặt, từ lúc Kim Vũ chưa kịp xin lỗi, đã quay mặt đi rồi, còn thuận tiện xoay người thay đổi cái tay vịn bắt lấy.
Hết sức ghét bỏ.
Kim Vũ quay người lại, nhỏ giọng lẩm nhẩm lầm nhầm: “Cái bệnh sạch sẽ, chính là tính tình xấu, đều xin lỗi còn như vậy, đúng là không dễ ở chung…”
“Lẩm bẩm nói cái gì đấy?” Lâu Sâm thò qua tới.
Kim Vũ xua xua tay: “Niệm kinh tu thân!”
Xuống xe cũng không dám tới gần anh. Sự thật là vì chân Lâu Khôn quá dài, hai anh em chỉ hơi đi nhanh một chút Kim Vũ sẽ phải chạy chậm đuổi theo.
Buổi tối về đến nhà, một nhà bốn người ngồi ăn cơm. Dì Tống hôm nay nấu canh tôm, Kim Vũ đang cắm đầu ăn thật nhiều, mới nhớ tới giáo viên nói đi học bù.
“Ba, chủ nhiệm lớp nói muốn học bù.”
Kim Tuế Sơn dùng bữa: “ học bù cái gì?”
“Toán học.”
Dì Tống hỏi: “ một tháng mất bao nhiêu?”
“ tính theo tháng, một tháng 4 tiết, hai trăm.”
Kim Tuế Sơn không phải sợ tiêu tiền cho việc học , mà là cảm thấy giờ dạy học có hơi ít.
“ thằng nhóc Lâu Sâm cũng học sao?”
Kim Vũ lắc đầu: " cậu ta có anh trai siêu cấp kèm học.”
Kim Tuế Sơn cũng không hỏi tiếp. Cơm nước xong, Kim Vũ cũng quên việc này, chạy nhanh tắm rửa rồi về phòng lên mạng chơi game
Zombie plants, Kim Vũ gần nhất mỗi ngày buổi tối về đến nhà, đặt mông ngồi xuống chơi liền một phát 3 tiếng không nghỉ. Máy tính nhắc có tin nhắn mới
Kim Vũ thật lâu mới click mở, ngáp một cái xem cậu ta đã phát cái gì.
“Tiểu Vũ Mao, cậu với tôi cùng ở nhà để anh tôi bổ túc !”
Kim Vũ nghĩ lại khuôn mặt lạnh lùng kia, đánh một cái run run.
Gõ chữ gửi qua .
“Không cần.”
Tắt máy tính đi ngủ.
Ngày hôm sau là thứ sáu, đi học về một cái liền vào phòng chơi máy tính, chơi đến một nửa thì duỗi đầu ra ngoài cửa phòng kêu Kim Tuế Sơn.
“Lão ba, ngày mai cho con 200 tệ, con muốn đi đóng tiền học bù!”
Kim Tuế Sơn đang nhặt đậu hà lan lau nước trên tay đi vào cùng Kim Vũ nói: “Tiểu Vũ Mao, con ngày mai qua nhà họ Lâu học bù đi. Lão Lâu nói con trai lớn ông ấy thành tích tốt, nên cho Lâu Sâm học bù, hai đứa lại là cùng lớp bạn học, cùng nhau học, trình độ giống nhau học cũng dễ dàng hơn .”Kim Vũ nghe lão ba nói kinh ngạc đến muốn rớt hàm. Cũng mặc kệ trò chơi, đi ra ngoài ồn ào nhốn nháo.
“Vì cái gì nha? Còn như vậy đột nhiên, con đã cùng giáo viên báo danh, ngày mai liền phải đóng tiền, con không đi nhà cậu ta học!”
Kim Tuế Sơn một bên nhặt đậu một bên cùng con gái nói tỉ mỉ: “ Kim Vũ à, giáo viên dạy nhiều học sinh như vậy, sao có thể quan tâm đến con? Con trai nhà lão Lâu trước kia ở tỉnh bên trường học trọng điểm đọc sách, con có thể nhờ anh trai dạy con, giảng cho con cùng Lâu Sâm hai người nghe, chắc chắn sẽ tốt hơn giáo viên đối với một đám học sinh giảng bài đúng không? Nghe lời!”
Kim Vũ ở phòng khách dậm chân không vui, chơi xấu không nghe, lại không vui cũng vô dụng, không có tiền đóng học phí, ngày hôm sau đúng sự thật cùng giáo viên báo cáo.Không nghĩ tới, giáo viên còn vui hơn lão ba ở nhà.
Mới biết được, Lâu Khôn đại danh đã truyền khắp toàn bộ lỗ tai giáo viên trong trường
Bạn đang đọc truyện trên: Dtruyen.net
Dtruyen.com đổi tên miền thành Dtruyen.net. Độc giả ghi nhớ để truy cập.