Khinh Vũ Phất Lâu

Chương 7:

Nhất Chỉ Điềm Bính

14/10/2021

Lễ Giáng Sinh, Kim Vũ mặc một bộ váy màu đỏ, hợp với không khí lại trắng da. Lâu Sâm cũng mặc màu đỏ, cùng một cái áo lông, hai người ở giữa lớp hát ' Cỗ máy thời gian' của Châu Kiệt Luân

Có vẻ là do không khí rõ ràng là hai người song ca, lại biến thành cả lớp hợp xướng.

Trong phòng học, nhiệt tình tăng vọt, ngọt ngào tiếng ca từ cửa sổ truyền khắp mọi ngõ ngách.

Cao nhị nhị ban lễ Giáng Sinh bình bình đạm đạm, giữa lớp biểu diễn tiểu phẩm nhàm chán không hấp dẫn được bao nhiêu người coi.

“Cái nào lớp tình cảm mãnh liệt như vậy?buổi tối còn hợp xướng Châu Kiệt Luân .” Trần Phi mở cửa sổ, thanh âm này càng rõ ràng, nhìn ngồi cùng bàn Lâu Khôn.

Lâu Khôn chính nhàm chán chơi số soduku, lười nhác mà triều cửa sổ nhìn lại liếc mắt một cái, kia tiếng ca nghe không ra ai là ai thanh âm.

“Dễ nghe?”

Trần Phi vui vẻ: “Còn tạm, kiệt luân hiện tại thực hot, nhưng mà tôi càng thích lâm tuấn kiệt.” Nói, rồi hát Giang Nam.

Tả hữu, đều là hai cái kiệt.

Lâm Nhạc ở giữa lớp khiêu vũ, cô học mười năm ba lê, từ nhỏ đã có nền tảng, mặc một bộ váy trắng, dáng người ưu nhã uyển chuyển nhẹ nhàng, nhảy dựng thành danh, bị người phong thành tiểu thiên nga

La Quân vui tươi hớn hở nhìn một trắng một đỏ: “Tiểu Vũ Mao, tiểu thiên nga, tề sống!”

Kim Vũ chỉ vào La Quân Lâu Sâm: “Hai ngươi, một cái tiểu lâu một cái tiểu la , tiểu lâu la tổ hợp.”

Lâm Nhạc cười đến đập bàn

Ăn tết, thầy vương đã phát rất nhiều đồ ăn ngon, Kim Vũ thích ăn kẹo dứa, phát tới tay vị khác liền không lấy. Tất cả ném cho Lâu Sâm cùng La Quân.

Xem bọn họ ba người cầm di động, trong lòng bắt đầu ngứa.

“ Ba người làm sao để có được điện thoại?”

Hỏi đến giống cái ngu ngốc, đều hồi cô: " lấy tiền mua a.”

Kim Vũ lột quả quýt đưa lên miệng ăn: “Vô nghĩa, tôi nói các cậu ba mẹ cho mua? Không chậm trễ học tập?”

La Quân cười, cơ hội tới: “Ngươi không có, không cũng chậm trễ học tập.”

Lâu Sâm phụt cười.

Lâm Nhạc trộm cười.

Kim Vũ lại cùng La Quân đánh nhau rồi: “Liền cậu lắm mồm, blah blah có thể nói, tôi hỏi chính là như thế nào để được mua, tôi cũng tới học học!”

La Quân nắm tay cô chịu thua: “Đánh không lại cậu đánh không lại cậu, nói ngọt một chút, siêng làm chút việc nhà giúp giúp ba mẹ, muốn cái gì cũng có!”

Lâm Nhạc nói: “ Tôi kiểm tra giữa kì toán học thi khá tốt, ba tôi khen thưởng.”

Lâu Sâm: “quà sinh nhật của mẹ”

Kim Vũ nghĩ, miệng cô là ngọt, gặp người nói tiếng người gặp quỷ nói tiếng quỷ cái loại này. Nhưng lười, vậy phải làm việc nhà đến bao giờ mới được mua đi động? Toán học nhờ Lâu Khô dạy kèm, thi tốt nhất mới được 99 điểm. Hận nhất chính là,mẹ đã chết.

Lớp học hiện tại có di động chiếm hơn một nửa, phần lớn đều là đơn giản có thể đăng nhập QQ , ngày thường nói chuyện phiếm liên hệ gì đó đều phương tiện. Không giống cô, mỗi ngày cầm mấy đồng tiền đi buồng điện thoại gọi.

Kim Tuế Sơn thấy con gái hành vi khác thường, đang cầm giẻ lau kính, mà càng lau càng dơ.

Dì Tống hỏi cô đang làm gì. Kim Vũ nói muốn giúp bà chia sẻ việc nhà,làm dì Tống mừng rỡ cười.

“Được rồi, đừng lau, cái giẻ dơ!” Kim Tuế Sơn lấy đi ra bồn rửa, giặt một chút, nước đen ngòm.

Dì Tống kêu Kim Vũ: “ hai ngày trước dì lau rồi, không dơ, mau rửa tay ăn cơm .”

Kim Vũ nhìn tấm kính, đúng là dơ thật . Lực bất tòng tâm

Trên bàn cơm, kim luân giương miệng chờ mẹ đút cơm. Kim Vũ nhanh tay cầm lấy chén cơm

“A…” Kim Vũ giương miệng bảo kim luân.

Kim luân không đồng ý: “em muốn mẹ đút”

“Tỷ tỷ cùng mẹ không khác nhau mấy, đều là nữ.” Nói xong, đôi mắt nhìn chằm chằm hắn.

Không dám nói lời nào, bị Kim Vũ đút vài miếng cơm. Ngày hôm sau, Kim Vũ dậy thật sớm, gặp người nhà liền khen.

“Lão ba, hôm nay ba thật đẹp trai, thần thái ngút trời, ngầu như Châu Nhuận Phát.”

“ Dì Tống thật xinh đẹp, hai người mà đứng ở trong xưởng chính là một đôi bích nhân."

“Ai nha! hôm nay em trai quá là đáng yêu, như vậy ngoan, vừa nhìn liền biết là em bé ngoan nhất nhà trẻ hảo. Tỷ tỷ hôn một cái.”

Hôn một cái, kim luân ghét bỏ nhanh chóng lau sạch mặt .



Ba người sáng sớm bị Kim Vũ làm cho sợ ngây người.

Ăn xong cơm sáng, Kim Vũ mặc áo lông vũ đi ra vườn tưới hoa, một xô nước tưới hai chậu hoa. Kim Tuế Sơn thấy vậy, chạy nhanh ra tới ngăn cản

Xoa đầu con gái: “Không phát sốt a, con như vậy tưới, hoa sẽ chết.”

“ tưới một lần nhiều, không phải được rồi ạ?”

“Đi học công cốc.”

“Lớp học không dạy tưới hoa.”

Kim Tuế Sơn thấy Kim Vũ là có tâm tư, cong người tưới cho cây khác

“Nói đi, rốt cuộc có chuyện gì?”

“ con muốn quà sinh nhật.”

Kim Tuế Sơn nghĩ lại ngày sinh nhật của con gái : “Còn hơn nửa năm nữa mới tới sinh nhật con mà.”

“ sớm muộn cũng sẽ mua, vậy vì sao không thể mua sớm một chút ạ ?”

“Di, nha đầu con càng ngày càng lanh?”

“Di truyền lão ba của con a!” Ôm cánh tay ba làm nũng.

Sáng sớm ánh nắng xua đi một chút giá lạnh, hai cha con nói cười ở trong sân tưới hoa.

“Muốn gì?” Sờ sờ đầu Kim Vũ

“Di động.”

“Không được!”

Mới vừa còn hảo hảo lão ba, một chút đổi thái độ

“Vì cái gì a?”

“ Con hiện tại đi học, có di động ảnh hưởng thành tích!”

Kim Vũ quấn lấy Kim Tuế Sơn : “ bạn học lớp con, một cái hai cái đều có di động. Thành tích so với con kém còn có, ba mẹ họ đều mua cho, cho nên không phải là nhân tố làm ảnh hưởng thành tích ?”

“Đừng tùy tiện so sánh, lấy tốt mà so.”

“Tốt cũng có di động, nhưng con không có.” Chơi xấu.

“Thành tích tốt có di động, đó là hỗ trợ.”

“ba , ba nói bừa, ba đây là chơi xấu, làm người một chút điểm mấu chốt không có!”

“con hiện tại thành tích không tốt, chờ ngày nào đó thành tích tốt, ba lại suy xét suy xét.”

Kim Vũ khóc lóc: “Lại tới chiêu này!”

Xem con gái khóc thương tâm, mềm lòng nói: “Cuối kỳ kiểm tra, con nếu là thi được trên hạng 30,ba liền cho con mua.”

Dụ hoặc là không nhỏ, nhưng trả giá cũng rất lớn. Cắn răng suy nghĩ, liền đáp ứng

Cùng lắm thì gian lận, nhưng Kim Vũ nghĩ kĩ lại cảm thấy không nên.

Vấn đề chính là khoa học tự nhiên, các môn xã hội còn có thể học thuộc .

Vì thế, lúc đi học bù, Kim Vũ chồng vài quyển sách cùng bài thi qua.

Lâu Sâm hôm nay tiêu chảy, nằm ở trong phòng lười biếng.

“ Cậu không học bù?”

" Tôi đau bụng, cậu nói anh tôi dạy mình cậu thôi.” Xoay người nằm xuống ngủ.

Cũng tốt, cô có thể thoải mái hỏi mấy câu làm sai. Ở phòng học bù không nhìn thấy Lâu Khôn, Kim Vũ đi đến trước cửa phòng anh gõ hai cái. Không có động tĩnh, lại gõ gõ.

Nửa ngày mới truyền đến thanh âm, cửa mở liền thấy anh nhíu mày.

Kim Vũ quét mắt nhìn vào trong, thấy trên màn mình laptop là giáo diện trò chơi , thì ngạc nhiên.

Lâu Khôn cho rằng Lâu Sâm bị bệnh nha đầu này sẽ không tới, không ngờ lại vẫn tới

“Em tới học bù.”



Lâu Khôn còn mặc áo ngủ. Giọng nói cũng không quá rõ ràng, khụ thanh: “Đợi lát nữa.” Nói rồi đóng cửa lại, Kim Vũ tự mình qua phòng học bù trước.

Cứ tưởng giống Lâu Khôn tính cách lãnh đạm, đều là thần tiên, không nhiễm bụi trần, không nghĩ tới thần tiên cũng chơi game. Có thể còn là một con nghiện game. hai quầng thâm mắt kia đen muốn mệnh, giống như là gấu trúc.

Lâu Khôn tới, thay đổ áo lông trắng quần jean, tóc tai cũng gọn gàng. Một đôi mắt đen như mực không biết là không thanh tỉnh, hay là vẫn luôn không cảm nhiều cảm xúc. Kim Vũ nhìn nhìn, lông mi còn khá dài.

ánh mắt anh nhìn lại đây, Kim Vũ chuyển ánh mắt, đem sách vở lấy hết ra .

“Em qua đây làm bài tập?” Lâu Khôn dở vài trang, đều là khoa học tự nhiên sách bài tập.

Kim Vũ liếm liếm miệng, nói ngọt kêu : “Lâu Khôn ca ca, anh dạy cho em một ít kiến thức lý hoá sinh được không?”

“Vì cái gì?” nhặt sách toán học ra.

“Em hiếu học .” Kim Vũ chuẩn bị tâm lý được Lâu Khôn khen ngợi.

Anh cảm thấy buồn cười: “em theo không kịp, vẫn là toàn tâm toàn ý học toán tương đối tốt .”

Kim Vũ không bao giờ muốn nghe có người nói cô có cái gì không tốt, tưởng dỗi trở về, lại nhìn thấy Lâu Khôn để ở một bên di động, héo.

“em biết thành tích của em kém, nhưng em cũng muốn thành tích học tập trở nên tốt!” Cúi đầu nói, có chút ủy khuất.

Hấp dẫn ánh mắt của anh, tiểu nha đầu ngày thường cổ linh tinh quái, tùy tiện, rất lôi thôi lếch thếch, còn có chút tăng động, có tự mình hiểu biết chính mình thành tích kém, nhưng muốn học tập trở nên tốt, cũng không phải là một sớm một chiều là có thể.

Lâu Khôn a một hơi, ở lạnh băng trong không khí hình thành sương trắng: “Thật sự muốn thành tích cao?”

Kim Vũ điên cuồng gật đầu: “ Đúng vậy a!”

Vì thế, phải trải qua một buổi chiều khắc nghiệt, bị mắng đến mất hết mặt mũi.

“ Kiến thức lý hoá sinh của em cơ sở rất kém cỏi, xét đến cùng là đi học không nghiêm túc nghe giảng, khóa sau không củng cố tất cả đều là uổng phí. Tựa như xây nhà giống nhau, nền không làm vững chắc, càng lên cao càng yếu, đến cuối cùng chính là không đạt tiêu chuẩn một cái nhà ở nguy hiểm.” anh vê bài thi, tất cả đánh dấu đỏ, nói chuyện cũng không khách khí.

Kim Vũ cắn đầu bút , rầm rì: “em biết nha, bằng không em hỏi anh làm cái gì…”

Thanh âm tiểu, Lâu Khôn vẫn là nghe rành mạch.

“Đừng cắn bút.”

Dơ.

Kim Vũ không cắn, hướng tay áo lau khô, giương mắt xem đối diện, vẻ mặt của Lâu Khôn cực kì ghét bỏ .

Lâu Khôn lắc đầu nói: “trong sách giáo khoa anh chỉ kiến thức quan trọng cho em, trở về học thuộc công thức, cuối tuần anh kiểm tra, còn có mấy cái bài kiểm tra này đều phải làm.”

“Nga.”

Lâu Khôn thêm câu nói: “Đừng chép."

Cắn miệng, thu thập chính mình mang đến sách vở: “Đã biết!”

Trên đường về nhà, Kim Vữ ở đầu hẻm dậm chân. Nếu không phải vì di động, cô sẽ không tìm đến khuôn mặt lạnh đấy học bù, động bất động liền đả kích cô, trong tối ngoài sáng nói cô ngốc còn nói cô không vệ sinh. Khắp thiên hạ chỉ anh thông minh nhất, sinh ra đã mang ý chí học tập, vẫn là ăn manna lớn lên, cắn cái đầu bút cũng phải nhìn sắc mặt của anh

Kim Vũ thề, dùng xong anh liền đá.

Tết Nguyên Đán , trường học tổ chức liên hoan , một nhóm học sinh ngồi ở bậc thang của hội trường xem cao một biểu diễn. Lâm Nhạc vẫn như cũ nhảy ba lê, danh hiệu tiểu Thiên Nga vang vọng trong trường học

Nhưng lại không bằng Phùng Trình Trình giọng hát, dưới đài nam sinh nữ sinh điên cuồng kêu tên cô. Giống như buổi biểu diễn của thần tượng.

Kim Vũ đặc biệt thích bài hát này, cầm Pim Pom đi theo phía sau ngâm nga.

Lâu Sâm hai mắt tràn đầy tình yêu: “Người đẹp lại hát hay, thật giống Triệu Linh Nhi.”

Kim Vũ nhìn trên sân khấu thiếu nữ, tóc dài xõa trên vai, gương mặt trắng nõn, cười rộ lên như là đôi mắt cong cong, nhất cử nhất động đều làm mọi người gọi cô là nữ thần.

Kim Vũ không biết Lâm Nguyệt Như là ai, nhưng trên sân khấu nữ sinh kia là thật sự ưu tú như Triệu Linh Nhi.

Kim Vũ thấy Lâu Khôn, ngồi ở bên cạnh mấy cái bàn, Phùng Trình Trình xuống sân khấu liền đi đến phía anh, mỗi bước đi đều làm mấy sợi tóc đung đưa, chọc đến mọi người ngoái đầu nhìn lại.

Ngày mai còn phải học bù, Kim Vũ bỗng nhiên nhớ tới còn có một bài thi không làm, cong eo muốn chuồn êm ra hội trường .

La Quân kêu nàng: “Tiểu Vũ Mao cậu đi đâu?”

Kêu có hơi lớn tiếng, Lâu Khôn không nghe thấy Phùng Trình Trình nói cái gì, nghiêng đầu đi xem.

Kim Vũ giống như một con cún, ngồi xổm trên mặt đất, với La Quân xua tay: “Đừng kêu tôi, lăn lăn lăn.”

Nói một câu rồi cuống quít chuồn ra cửa.

Lâu Khôn quay lại đầu, nghĩ trên mặt đất đôi tay kia, nhớ lại khi còn nhỏ lúc mới gặp Kim Vũ . Khi đó bà nội cô còn sống, cô không hay tới, nhưng mỗi khi tới hướng dương ngõ nhỏ nhất định sẽ ngồi xổm trên mặt đất chơi đá, kia một đôi tay đen thùi lùi tất cả đều là bùn đất. Lớn lên chút nhìn thấy cô, vẫn như cũ là như thế này, cùng mấy đứa trẻ nhà hàng xóm ngồi xổm trên mặt đất chơi đập thẻ hình, rất hiếu thắng không muốn người khác thắng.

Mà hiện tại, thậm chí cùng khi còn nhỏ không có gì khác nhau.

Bạn đang đọc truyện trên: Dtruyen.net

truyện Đam Mỹ
truyện ngôn tình

Dtruyen.com đổi tên miền thành Dtruyen.net. Độc giả ghi nhớ để truy cập.

truyện bách hợp

Nhận xét của độc giả về truyện Khinh Vũ Phất Lâu

Số ký tự: 0

    Bình luận Facebook