Chương 42: Chương 7.1
Chu Khinh
23/01/2015
Editor: Tóc gió thôi bay
Thang máy đứng im, bọn họ đứng ở bên trong, nhìn nhau chằm chằm.
Quần áo đều xốc xếch không chịu nổi, mặt mũi cũng phiếm ửng hồng nhàn nhạt, hô hấp đều là dồn dập, cảm xúc đều là. . . . . . hỏng bét!
"Em muốn để anh trực tiếp giải quyết bên trong thang máy hay là ngoan ngoãn chuyển sang nơi khác?" Anh lạnh lùng mở miệng, tâm tình tệ rối tinh rối mù. Khắp thiên hạ, bất kỳ người đàn ông nào vào thời khắc đó mà bị phụ nữ bày kế như vậy cũng sẽ không vui vẻ nổi chứ? Nhất là, cô gái kia vào giờ phút này còn cao ngạo đứng ở nơi đó, trên mặt khinh thường.
Nếu như không phải bản lĩnh thân thể anh đủ tốt, phản ứng nhanh, anh đã sớm bị ném rơi một cái mất mặt bị ngất đi rồi.
Thật may là anh chống trên vách tường nên không trực tiếp bị té ngã trên đất.
Rất rõ ràng, anh bị cô lợi dụng xong, tiện tay vứt bỏ. . . . . . còn là cách thức thô lỗ nhất, quá quắt nhất vứt bỏ! Đây là lần thứ mấy rồi hả? Quả đấm của anh xiết thật chặt. Biểu hiện của cô hoàn toàn là lấy anh làm công cụ tiết dục, rõ là. . . . . . quá máu lạnh!
Nếu như anh để cô đùa bỡn như vậy nữa, Hạ Viễn Hàng anh đúng là có thể không nên sống nữa rồi! Lần này, anh nhất định phải làm cho cô gái này biết, cái gì là phục tùng và nghe theo!
"Em không phải chọn, để anh chọn đi!" Anh trực tiếp đưa tay, ý định lột bỏ quần áo cô.
"Hạ Viễn Hàng!" Cô cau mày đẩy tay anh ra. "Trong thang máy có camera." Lần này là sự thật.
Vì an toàn của cô, bộ phận trong thang máy có kết hợp camera theo dõi tân tiến nhất. Chỉ cần cô ở khách sạn Thủy Tinh, một ngày 24h trong phòng bảo vệ đều có người chăm chú nhìn.
Nếu anh thật sự nổi điên trong thang máy, mặt mũi của cô đã có thể ném đi được rồi! Ở trong chính khách sạn của mình mất mặt như vậy, Diêu Thủy Tinh không có da mặt dày thế, dũng khí lớn thế.
Đôi mắt đen nhánh của anh quét qua điểm đỏ nho nhỏ góc trên bên phải, tiến tới gần cô, nói nhỏ ở bên tai của cô: "Trong vòng năm phút, anh muốn ở riêng với một mình em, nếu không. . . . . ."
Lời chưa hoàn tất, có điều ý tứ uy hiếp đã rõ ràng. Về phần muốn ở riêng để làm cái gì. . . . . . cô lại không phải người ngu!
Cô tuyệt đối tin tưởng, anh nói ra được, làm được. Người đàn ông này mới vừa bị cô đùa bỡn một lần, đã hoàn toàn giận đến không còn lý trí, lòng chỉ có tràn đầy lửa dục chưa được cởi bỏ.
Được, lần này, coi như anh hung ác!
Diêu Thủy Tinh căm hận nhấn xuống chọn tầng 25, tầng đó đặc biệt vì cô giữ lại căn phòng xa hoa.
***
"Rầm" một tiếng cửa phòng bị mạnh mẽ đạp lên. Diêu Thủy Tinh bị anh đè lên trên cửa, quần lót vừa rồi không kịp mặc vào bây giờ cũng vẫn như cũ không cần vội mặc vào. Ngay cả lễ phục trên người cũng bị anh lột xuống, rất nhanh, cơ thể của cô trần truồng như một đứa bé sơ sinh.
Cô bị anh nặng nề đâm xuyên qua, loại sức mạnh thô bạo đó, cho dù bây giờ cơ thể của cô vẫn còn ướt át cũng làm cho cô đau đến cau mày.
Lần này Hạ Viễn Hàng quyết tâm muốn giết chết cô, hoàn toàn không hề thu lại sức lực. Hạ xuống, đâm vào một cái, hung hăng cọ xát lấy, lại rút ra, nhưng chỉ hơi rút ra một ít bộ phận rồi lại đâm toàn bộ vào lần nữa.
Cô hận chết loại tư thế đứng yên này, cả người bị anh bao vây, mặc anh tàn sát bừa bãi, một chút phản kháng và đường sống cũng không có. Đau đớn và nhức mỏi kích thích làm cho cơ thể cô không ngừng mềm xuống.
Anh nặng nề rút ra đâm vào mấy chục cái, có lẽ cảm thấy tư thế này không đủ thoải mái, rút ra ngoài, lật cô lại. Tay chân của cô đã có chút yếu ớt, hai lần cao triều trước đã tiêu tốn không ít hơi sức của cô, rồi sau đó đem hết toàn lực đem ném anh một cái như vậy. Nói thật, cho dù bây giờ anh cậy mạnh, cô cũng không phải là đối thủ của anh.
Huống chi anh còn mười phần sức lực.
Cô bị anh cưỡng chế quỳ xuống, trở mình thành tư thế anh muốn. "Khì" một tiếng, hung khí cứng rắn cắm vào chỗ sâu nhất của cô lần nữa. Sau khi đổi cách thức làm cho anh có thể đi vào sâu hơn, ít dùng sức hơn, khoái cảm cũng tăng gấp bội.
Cơ thể nhũn thành một vũng nước, một bãi mặc tay anh chơi đùa, mặc anh trêu nghịch nước, gương mặt ma sát trên thảm mềm mại thật dày. Cô hoàn toàn không còn hơi sức để quỳ, nhũn xuống mặt thảm rồi lại bị anh mạnh mẽ kéo lên.
Loại này tư thế quá khuất nhục, quá mất mặt, nhưng là tư thế anh thích nhất.
Trước kia anh vẫn luôn dùng lời ngon tiếng ngọt dụ dỗ cô, xin cô, thỉnh thoảng cô mới đồng ý phối hợp với anh một lần. Nhưng bây giờ tất cả đều thay đổi, anh hành động tùy ý, muốn giày vò thế nào thì cứ giày vò thế đó!
Bàn tay đưa đến trước ngực của cô, nắm bầu ngực bị anh đụng phải không ngừng nhảy, ra sức xoa lấy, vê thành hình dáng phong phú, hung hăng bóp nụ hoa đầy đặn của cô, bức ra rên rỉ mềm mại của cô.
Không biết đã trải qua bao lâu, thời gian ở nơi này trở nên bất động, cơ thể của cô mệt mỏi, tê dại, đau đớn, trướng lên nhưng anh lại vẫn tràn đầy tinh lực, càng đánh càng hăng. Cuối cùng cô cuối đầu thật thấp khóc, giọng nói đã sớm khàn khàn mang theo lẳng lơ kiểu khác.
Nước không ngừng chảy xuôi, anh lại chặn chặt lại, trướng đến làm bụng dưới của cô phát đau, phồng lên không chỗ tiết ra.
Cô không biết mình đã lên cao triều qua bao nhiêu lần, mỗi một cái chạy nước rút của anh làm cho vùng kín của cô cũng bị xâm nhập đến đau âm ỷ, ma sát đi vào, ma sát ra, trừ khoái cảm còn có chát chát đau.
Nhưng anh chính là không bắn!
"Hạ Viễn Hàng, ưmh. . . . . . đáng chết! Mau. . . . . . kết thúc. . . . . ." Nếu không kết thúc, cô thật sự sẽ bị anh chơi hư, giết chết! Cô sắp điên rồi, quả thật hận chết thể lực tốt của anh! Anh bắt đầu làm tình, chỗ mỗi lần đều khiến cô hận nhất chính là làm thật lâu cũng không bắn, chơi đùa cô đến chết đi sống lại, cái tư thế mất thể diện gì, lời nói đỏ mặt gì cũng phải dùng xong, nói xong, còn phải liều mạng phối hợp với anh anh mới cam tâm.
Huống chi lần này anh cố ý phải trừng phạt cô!
Hạ Viễn Hàng đưa tay đến nơi bọn họ kết hợp, nơi đó đã ướt đến rối tinh rối mù, đầu ngón tay tìm được viên ngọc trai đã trướng đên mức tận cùng, nặng nề vê, khiến cho cô hét chói tai lên, hoa huyệt co rút nhanh, ôm chặt anh, một lần hút, lại một lần hỏng mất.
Chất lỏng bắn ra vẫn như cũ bị anh hung hăng ngăn ở bên trong, vừa thoải mái, vừa đau, loại kích thích muốn chết này làm cho cô cắn đôi môi cũng sắp không còn giọt máu.
"Anh đúng là không muốn bắn, thế nào?" Anh ác ý nói nhỏ, một cái tay khác sờ tới bờ môi cô, tách hàm răng cắn chặt này ra, thăm dò tiến vào, kéo cái lưỡi thơm mềm của cô ra, tỉ mỉ vuốt ve, ngón tay ở phần môi của cô liên tục ra vào, bắt chước động tác phía dưới. "Nếu cái miệng nhỏ nhắn phía dưới không được, không bằng, dùng cái miệng nhỏ nhắn ở trên này thử một lần, hử?"
Cô kinh ngạc một chút, cắn ngón tay càn rỡ của anh. "Anh đừng mơ tưởng!"
Trước kia, thời điểm tận tình nhất cô cũng chưa từng làm cái đó cho anh. Thứ nhất, anh không nỡ, thứ hai, thật ra thì cô không thể tưởng tượng, cũng sẽ không.
Nhưng bây giờ, anh nỡ, tại sao anh phải không nỡ với cô? Cô gái này, trong mắt vĩnh viễn đều chỉ có chính cô, anh có nhiều quan tâm hơn cũng sẽ chỉ có vẻ cực kỳ ngu ngốc.
"Không làm, vậy thì tiếp tục." Anh ác ý nói: "Anh bảo đảm, vẫn phải làm đến khi anh tận hứng mới thôi."
Anh tận hứng?
Cô xiết thật chặt nắm đấm trên thảm trải sàn. Trời mới biết, nếu người đàn ông này hết hứng thì sợ rằng cô đã sớm bị anh chơi hư! Căm hận đấm đấm sàn nhà, cắn răng nặn ra hai chữ kia: "Tôi làm!"
Thang máy đứng im, bọn họ đứng ở bên trong, nhìn nhau chằm chằm.
Quần áo đều xốc xếch không chịu nổi, mặt mũi cũng phiếm ửng hồng nhàn nhạt, hô hấp đều là dồn dập, cảm xúc đều là. . . . . . hỏng bét!
"Em muốn để anh trực tiếp giải quyết bên trong thang máy hay là ngoan ngoãn chuyển sang nơi khác?" Anh lạnh lùng mở miệng, tâm tình tệ rối tinh rối mù. Khắp thiên hạ, bất kỳ người đàn ông nào vào thời khắc đó mà bị phụ nữ bày kế như vậy cũng sẽ không vui vẻ nổi chứ? Nhất là, cô gái kia vào giờ phút này còn cao ngạo đứng ở nơi đó, trên mặt khinh thường.
Nếu như không phải bản lĩnh thân thể anh đủ tốt, phản ứng nhanh, anh đã sớm bị ném rơi một cái mất mặt bị ngất đi rồi.
Thật may là anh chống trên vách tường nên không trực tiếp bị té ngã trên đất.
Rất rõ ràng, anh bị cô lợi dụng xong, tiện tay vứt bỏ. . . . . . còn là cách thức thô lỗ nhất, quá quắt nhất vứt bỏ! Đây là lần thứ mấy rồi hả? Quả đấm của anh xiết thật chặt. Biểu hiện của cô hoàn toàn là lấy anh làm công cụ tiết dục, rõ là. . . . . . quá máu lạnh!
Nếu như anh để cô đùa bỡn như vậy nữa, Hạ Viễn Hàng anh đúng là có thể không nên sống nữa rồi! Lần này, anh nhất định phải làm cho cô gái này biết, cái gì là phục tùng và nghe theo!
"Em không phải chọn, để anh chọn đi!" Anh trực tiếp đưa tay, ý định lột bỏ quần áo cô.
"Hạ Viễn Hàng!" Cô cau mày đẩy tay anh ra. "Trong thang máy có camera." Lần này là sự thật.
Vì an toàn của cô, bộ phận trong thang máy có kết hợp camera theo dõi tân tiến nhất. Chỉ cần cô ở khách sạn Thủy Tinh, một ngày 24h trong phòng bảo vệ đều có người chăm chú nhìn.
Nếu anh thật sự nổi điên trong thang máy, mặt mũi của cô đã có thể ném đi được rồi! Ở trong chính khách sạn của mình mất mặt như vậy, Diêu Thủy Tinh không có da mặt dày thế, dũng khí lớn thế.
Đôi mắt đen nhánh của anh quét qua điểm đỏ nho nhỏ góc trên bên phải, tiến tới gần cô, nói nhỏ ở bên tai của cô: "Trong vòng năm phút, anh muốn ở riêng với một mình em, nếu không. . . . . ."
Lời chưa hoàn tất, có điều ý tứ uy hiếp đã rõ ràng. Về phần muốn ở riêng để làm cái gì. . . . . . cô lại không phải người ngu!
Cô tuyệt đối tin tưởng, anh nói ra được, làm được. Người đàn ông này mới vừa bị cô đùa bỡn một lần, đã hoàn toàn giận đến không còn lý trí, lòng chỉ có tràn đầy lửa dục chưa được cởi bỏ.
Được, lần này, coi như anh hung ác!
Diêu Thủy Tinh căm hận nhấn xuống chọn tầng 25, tầng đó đặc biệt vì cô giữ lại căn phòng xa hoa.
***
"Rầm" một tiếng cửa phòng bị mạnh mẽ đạp lên. Diêu Thủy Tinh bị anh đè lên trên cửa, quần lót vừa rồi không kịp mặc vào bây giờ cũng vẫn như cũ không cần vội mặc vào. Ngay cả lễ phục trên người cũng bị anh lột xuống, rất nhanh, cơ thể của cô trần truồng như một đứa bé sơ sinh.
Cô bị anh nặng nề đâm xuyên qua, loại sức mạnh thô bạo đó, cho dù bây giờ cơ thể của cô vẫn còn ướt át cũng làm cho cô đau đến cau mày.
Lần này Hạ Viễn Hàng quyết tâm muốn giết chết cô, hoàn toàn không hề thu lại sức lực. Hạ xuống, đâm vào một cái, hung hăng cọ xát lấy, lại rút ra, nhưng chỉ hơi rút ra một ít bộ phận rồi lại đâm toàn bộ vào lần nữa.
Cô hận chết loại tư thế đứng yên này, cả người bị anh bao vây, mặc anh tàn sát bừa bãi, một chút phản kháng và đường sống cũng không có. Đau đớn và nhức mỏi kích thích làm cho cơ thể cô không ngừng mềm xuống.
Anh nặng nề rút ra đâm vào mấy chục cái, có lẽ cảm thấy tư thế này không đủ thoải mái, rút ra ngoài, lật cô lại. Tay chân của cô đã có chút yếu ớt, hai lần cao triều trước đã tiêu tốn không ít hơi sức của cô, rồi sau đó đem hết toàn lực đem ném anh một cái như vậy. Nói thật, cho dù bây giờ anh cậy mạnh, cô cũng không phải là đối thủ của anh.
Huống chi anh còn mười phần sức lực.
Cô bị anh cưỡng chế quỳ xuống, trở mình thành tư thế anh muốn. "Khì" một tiếng, hung khí cứng rắn cắm vào chỗ sâu nhất của cô lần nữa. Sau khi đổi cách thức làm cho anh có thể đi vào sâu hơn, ít dùng sức hơn, khoái cảm cũng tăng gấp bội.
Cơ thể nhũn thành một vũng nước, một bãi mặc tay anh chơi đùa, mặc anh trêu nghịch nước, gương mặt ma sát trên thảm mềm mại thật dày. Cô hoàn toàn không còn hơi sức để quỳ, nhũn xuống mặt thảm rồi lại bị anh mạnh mẽ kéo lên.
Loại này tư thế quá khuất nhục, quá mất mặt, nhưng là tư thế anh thích nhất.
Trước kia anh vẫn luôn dùng lời ngon tiếng ngọt dụ dỗ cô, xin cô, thỉnh thoảng cô mới đồng ý phối hợp với anh một lần. Nhưng bây giờ tất cả đều thay đổi, anh hành động tùy ý, muốn giày vò thế nào thì cứ giày vò thế đó!
Bàn tay đưa đến trước ngực của cô, nắm bầu ngực bị anh đụng phải không ngừng nhảy, ra sức xoa lấy, vê thành hình dáng phong phú, hung hăng bóp nụ hoa đầy đặn của cô, bức ra rên rỉ mềm mại của cô.
Không biết đã trải qua bao lâu, thời gian ở nơi này trở nên bất động, cơ thể của cô mệt mỏi, tê dại, đau đớn, trướng lên nhưng anh lại vẫn tràn đầy tinh lực, càng đánh càng hăng. Cuối cùng cô cuối đầu thật thấp khóc, giọng nói đã sớm khàn khàn mang theo lẳng lơ kiểu khác.
Nước không ngừng chảy xuôi, anh lại chặn chặt lại, trướng đến làm bụng dưới của cô phát đau, phồng lên không chỗ tiết ra.
Cô không biết mình đã lên cao triều qua bao nhiêu lần, mỗi một cái chạy nước rút của anh làm cho vùng kín của cô cũng bị xâm nhập đến đau âm ỷ, ma sát đi vào, ma sát ra, trừ khoái cảm còn có chát chát đau.
Nhưng anh chính là không bắn!
"Hạ Viễn Hàng, ưmh. . . . . . đáng chết! Mau. . . . . . kết thúc. . . . . ." Nếu không kết thúc, cô thật sự sẽ bị anh chơi hư, giết chết! Cô sắp điên rồi, quả thật hận chết thể lực tốt của anh! Anh bắt đầu làm tình, chỗ mỗi lần đều khiến cô hận nhất chính là làm thật lâu cũng không bắn, chơi đùa cô đến chết đi sống lại, cái tư thế mất thể diện gì, lời nói đỏ mặt gì cũng phải dùng xong, nói xong, còn phải liều mạng phối hợp với anh anh mới cam tâm.
Huống chi lần này anh cố ý phải trừng phạt cô!
Hạ Viễn Hàng đưa tay đến nơi bọn họ kết hợp, nơi đó đã ướt đến rối tinh rối mù, đầu ngón tay tìm được viên ngọc trai đã trướng đên mức tận cùng, nặng nề vê, khiến cho cô hét chói tai lên, hoa huyệt co rút nhanh, ôm chặt anh, một lần hút, lại một lần hỏng mất.
Chất lỏng bắn ra vẫn như cũ bị anh hung hăng ngăn ở bên trong, vừa thoải mái, vừa đau, loại kích thích muốn chết này làm cho cô cắn đôi môi cũng sắp không còn giọt máu.
"Anh đúng là không muốn bắn, thế nào?" Anh ác ý nói nhỏ, một cái tay khác sờ tới bờ môi cô, tách hàm răng cắn chặt này ra, thăm dò tiến vào, kéo cái lưỡi thơm mềm của cô ra, tỉ mỉ vuốt ve, ngón tay ở phần môi của cô liên tục ra vào, bắt chước động tác phía dưới. "Nếu cái miệng nhỏ nhắn phía dưới không được, không bằng, dùng cái miệng nhỏ nhắn ở trên này thử một lần, hử?"
Cô kinh ngạc một chút, cắn ngón tay càn rỡ của anh. "Anh đừng mơ tưởng!"
Trước kia, thời điểm tận tình nhất cô cũng chưa từng làm cái đó cho anh. Thứ nhất, anh không nỡ, thứ hai, thật ra thì cô không thể tưởng tượng, cũng sẽ không.
Nhưng bây giờ, anh nỡ, tại sao anh phải không nỡ với cô? Cô gái này, trong mắt vĩnh viễn đều chỉ có chính cô, anh có nhiều quan tâm hơn cũng sẽ chỉ có vẻ cực kỳ ngu ngốc.
"Không làm, vậy thì tiếp tục." Anh ác ý nói: "Anh bảo đảm, vẫn phải làm đến khi anh tận hứng mới thôi."
Anh tận hứng?
Cô xiết thật chặt nắm đấm trên thảm trải sàn. Trời mới biết, nếu người đàn ông này hết hứng thì sợ rằng cô đã sớm bị anh chơi hư! Căm hận đấm đấm sàn nhà, cắn răng nặn ra hai chữ kia: "Tôi làm!"
Bạn đang đọc truyện trên: Dtruyen.net
Dtruyen.com đổi tên miền thành Dtruyen.net. Độc giả ghi nhớ để truy cập.