Chương 31: Lục Lâm Hà
NUN
12/08/2024
Cô sững người, tình huống gì đây anh ta say rồi nói bừa gì đấy. Lệ Hoa đứng đơ người ra đó,anh ta quay ngoắt đi vào nhà tắm.Cửa phòng khoa từ bên trong nhưng cô không mở được,vẫn là vân tay giờ thì hay rồi.
Ngồi ở giường chờ anh ta ra mở cửa,nhìn xung quanh phòng cô ngồi suy nghĩ chút gì đó.
Bà gọi vào điện thoại Lục Nghiêm Thành
-tổng giám đốc anh có điện thoại này.
Thấy không có phản hồi,dù sao cũng là bà nội cô liền bắt máy.
-Bà nội
Bà ngạc nhiên khi nghe giọng của cô,vốn định nói chuyện của ông nhưng vì là cô bà tâm sự chuyện hai người,luôn mong muốn tiến triển tốt đẹp.
-Vậy hôm sau bà gọi nó.
Cúp máy xong cửa phòng tắm cũng vừa mở cô đứng dậy đưa điện thoại cho Nghiêm Thành. "Khi ngủ anh ta không cần mặc áo sao?"'
-Anh mau mở cửa cho tôi đi,đã đêm rồi.
Lục Nghiêm Thành lấy chiếc điện thoại ném sang một bên,tiến đến ôm lấy cô,anh ta tự nhiên như vậy cô đỡ không nổi ngã nhào ra giường.
-Lục Nghiêm Thành anh say quá rồi.
Lục Nghiêm Thành mặc kệ, anh ta ôm chặt lấy cô,cho dù cô đẩy ra vẫn là lì đòn mặt dày không buông.
-Tôi yêu em mà...đều là thật...Trương Lệ Hoa
Cô liên tục mắng anh hết điên lại nhảm,yêu cầu anh không được gọi tên mình nữa. Tay anh vậy mà không biết để đâu lại chạm vào lưng cô,cảm nhận được tay anh trong áo của mình,chiếc mỏ hỗn của cô hoạt đọng còn năng suất hơn bình thường.
-Tên biến thái nhà anh,buông tôi ra có nghe rõ không vậy,Lục Nghiêm Thành tên mặt dày này!!!!
Cô la hét ầm ĩ,anh ta liền khóa môi cô lại,môi lưỡi quấn lấy nhau,cô bây giờ bị quay như chong chóng,sốc ngang với con người anh ta bây giờ.Ngượng cháy cả mặt dù anh buông ra rồi cô vẫn không dám chửi nữa.
Mau ngủ đi ,không thì em chẳng thể ngủ được nữa đâu.Nói nhảm gì vậy.Tay Lục Nghiêm Thành trực tiếp siết chặt vào eo cô.
-Đau!.tổng giám đốc tôi sai rồi.
Cô bị anh ta biến thành gối ôm ngủ một giấc cho đến sáng.
Sáng sớm cô trở người cảm thấy chút kì lạ vừa mở mắt đã không thấy gương mặt của Lục Nghiêm Thành.Eo cô nhói lên một chút, anh ta ôm người cũng chặt quá rồi, thật sự xem cô là gối ôm.Cô chạy ngay về phòng của mìn-h.Sau đó liền đi ăn sáng cùng Châu Lam.
Trông có vẻ hơi thiếu ngủ,ngược lại Châu Lam cậu ấy vô cùng vui vẻ,kể chuyện tình yêu của mình cho cô nghe.
-Này hình như dạo này cậu gầy hơn trước đúng không.
Cô cũng không chắc nữa.
-Chắc là lâu ngày không gặp mình thôi.
Ăn xong đã đến lúc Châu Lam và anh chàng Lý Kiệm kia cùng đi hẹn hò rồi.Cô đi dạo một mình về nhà.
-Tiếu Hoa,con đi đâu vậy nãy giờ bà không gọi được.
Cô liền kiểm tra điện thoại,thấy hơn bốn cuộc gọi từ bà nội.
-Chắc con không để ý rồi.
Bà kéo cô lại sofa,chuyện là chị họ của Lục Nghiêm Thành đang trên đường đến đây nói là muốn gặp mặt cô.
Tiểu Lục đã đi đón nó rồi con ở đây nói chuyện với bà một chút.VângCô cùng với bà lên ngắm những bông hoa mà cô đã chăm sóc,cô kể về ngày mưa vài bông đã bị hỏng.Bà khen cô chăm chỉ không tiếc lời.
Lúc sau đã thấy xe của Lục Nghiêm Thành trở về.Hai người nhanh chóng xuống phòng khách đón chị họ của anh.
Chị họ của Lục Nghiêm Thành khí chất không hề thua kém,tuy đang mang thai nhưng mặt chị ấy vẫn xinh đẹp sáng vời vợi.
-Mau vào đây,ngồi xuống ngồi xuống!
Chị ấy ngồi cạnh bà nhưng ánh mắt luôn nhìn cô.
À đây là Trương Lệ Hoa cháu dâu tương lai của nhà chúng ta.Chào em tiểu Hoa,chị là chị họ của tiểu Lục,Lục Lâm HàChào chị HàBa người phụ nữ trò chuyện với nhau Lục Nghiêm Thành thì vẫn đang bận xử lí công việc qua điện thoại.
em bé trong bụng chị là..một bé gáiCô rất thích trẻ con nên trò chuyện một lúc đã sớm lấy được thiện cảm với Lục Lâm Hà,hai chị em trở nên rất thân thiết. Thấy cô cứ xoa bóp eo của mình trong lúc nói chuyện với mọi người bà liền thu vào mắt.
Tiểu Hoa con không khoẻ sao?Con vẫn khoẻ mà.Nghe bà hỏi Lục Lâm Hà cũng để ý hành động của cô liền gọi Lục Nghiêm Thành.
-Tiểu Lục em ăn hiếp em dâu của chị hả? Thằng nhóc này.
Anh ta nghe mình đột nhiên bị mắng đi đến ngồi cạnh cô.
-Lục Lâm Hà,gì mà ăn hiếp đây là chuyện của hai đứa nó mà
Bà nói rồi cười trêu chọc cô.Lục Lâm Hà cũng hiểu ý liền gật đầu bỏ qua.
Thấy mọi người như vậy cô hiểu ra rồi liền ngại ngùng giải thích.
Con chỉ là ít vận động nên hơi đau nhức một chút.Bà nội, Chị à hai người nghĩ đi đâu vậy.Anh ta vừa lên tiếng hai người kia liền chối hiểu, Lục Nghiêm Thành vậy mà lại xoa bóp eo cho cô.
-Không cần đâu
Cô nói nhỏ kéo tay anh ra.Bà nội cùng với tổng giám đốc Lục của cô sang phòng sách bàn chuyện gì đó,ở đây cô nghe Lục Lâm Hà nói về cách chăm em bé,chị ấy còn thử với cô.
-Em nằm xuống đây nhé chị sẽ thử nghiệm cách ru ngủ trẻ sơ sinh.
Cô nằm trên sofa nghe Lục Lâm Hà kể chuyện cổ tích của trẻ em,một người chăm chú nghe một người chăm chú kể.
Đến khi bà nội và anh quay lại,anh ta liền không nhịn được lời trêu chọc.
Ngồi ở giường chờ anh ta ra mở cửa,nhìn xung quanh phòng cô ngồi suy nghĩ chút gì đó.
Bà gọi vào điện thoại Lục Nghiêm Thành
-tổng giám đốc anh có điện thoại này.
Thấy không có phản hồi,dù sao cũng là bà nội cô liền bắt máy.
-Bà nội
Bà ngạc nhiên khi nghe giọng của cô,vốn định nói chuyện của ông nhưng vì là cô bà tâm sự chuyện hai người,luôn mong muốn tiến triển tốt đẹp.
-Vậy hôm sau bà gọi nó.
Cúp máy xong cửa phòng tắm cũng vừa mở cô đứng dậy đưa điện thoại cho Nghiêm Thành. "Khi ngủ anh ta không cần mặc áo sao?"'
-Anh mau mở cửa cho tôi đi,đã đêm rồi.
Lục Nghiêm Thành lấy chiếc điện thoại ném sang một bên,tiến đến ôm lấy cô,anh ta tự nhiên như vậy cô đỡ không nổi ngã nhào ra giường.
-Lục Nghiêm Thành anh say quá rồi.
Lục Nghiêm Thành mặc kệ, anh ta ôm chặt lấy cô,cho dù cô đẩy ra vẫn là lì đòn mặt dày không buông.
-Tôi yêu em mà...đều là thật...Trương Lệ Hoa
Cô liên tục mắng anh hết điên lại nhảm,yêu cầu anh không được gọi tên mình nữa. Tay anh vậy mà không biết để đâu lại chạm vào lưng cô,cảm nhận được tay anh trong áo của mình,chiếc mỏ hỗn của cô hoạt đọng còn năng suất hơn bình thường.
-Tên biến thái nhà anh,buông tôi ra có nghe rõ không vậy,Lục Nghiêm Thành tên mặt dày này!!!!
Cô la hét ầm ĩ,anh ta liền khóa môi cô lại,môi lưỡi quấn lấy nhau,cô bây giờ bị quay như chong chóng,sốc ngang với con người anh ta bây giờ.Ngượng cháy cả mặt dù anh buông ra rồi cô vẫn không dám chửi nữa.
Mau ngủ đi ,không thì em chẳng thể ngủ được nữa đâu.Nói nhảm gì vậy.Tay Lục Nghiêm Thành trực tiếp siết chặt vào eo cô.
-Đau!.tổng giám đốc tôi sai rồi.
Cô bị anh ta biến thành gối ôm ngủ một giấc cho đến sáng.
Sáng sớm cô trở người cảm thấy chút kì lạ vừa mở mắt đã không thấy gương mặt của Lục Nghiêm Thành.Eo cô nhói lên một chút, anh ta ôm người cũng chặt quá rồi, thật sự xem cô là gối ôm.Cô chạy ngay về phòng của mìn-h.Sau đó liền đi ăn sáng cùng Châu Lam.
Trông có vẻ hơi thiếu ngủ,ngược lại Châu Lam cậu ấy vô cùng vui vẻ,kể chuyện tình yêu của mình cho cô nghe.
-Này hình như dạo này cậu gầy hơn trước đúng không.
Cô cũng không chắc nữa.
-Chắc là lâu ngày không gặp mình thôi.
Ăn xong đã đến lúc Châu Lam và anh chàng Lý Kiệm kia cùng đi hẹn hò rồi.Cô đi dạo một mình về nhà.
-Tiếu Hoa,con đi đâu vậy nãy giờ bà không gọi được.
Cô liền kiểm tra điện thoại,thấy hơn bốn cuộc gọi từ bà nội.
-Chắc con không để ý rồi.
Bà kéo cô lại sofa,chuyện là chị họ của Lục Nghiêm Thành đang trên đường đến đây nói là muốn gặp mặt cô.
Tiểu Lục đã đi đón nó rồi con ở đây nói chuyện với bà một chút.VângCô cùng với bà lên ngắm những bông hoa mà cô đã chăm sóc,cô kể về ngày mưa vài bông đã bị hỏng.Bà khen cô chăm chỉ không tiếc lời.
Lúc sau đã thấy xe của Lục Nghiêm Thành trở về.Hai người nhanh chóng xuống phòng khách đón chị họ của anh.
Chị họ của Lục Nghiêm Thành khí chất không hề thua kém,tuy đang mang thai nhưng mặt chị ấy vẫn xinh đẹp sáng vời vợi.
-Mau vào đây,ngồi xuống ngồi xuống!
Chị ấy ngồi cạnh bà nhưng ánh mắt luôn nhìn cô.
À đây là Trương Lệ Hoa cháu dâu tương lai của nhà chúng ta.Chào em tiểu Hoa,chị là chị họ của tiểu Lục,Lục Lâm HàChào chị HàBa người phụ nữ trò chuyện với nhau Lục Nghiêm Thành thì vẫn đang bận xử lí công việc qua điện thoại.
em bé trong bụng chị là..một bé gáiCô rất thích trẻ con nên trò chuyện một lúc đã sớm lấy được thiện cảm với Lục Lâm Hà,hai chị em trở nên rất thân thiết. Thấy cô cứ xoa bóp eo của mình trong lúc nói chuyện với mọi người bà liền thu vào mắt.
Tiểu Hoa con không khoẻ sao?Con vẫn khoẻ mà.Nghe bà hỏi Lục Lâm Hà cũng để ý hành động của cô liền gọi Lục Nghiêm Thành.
-Tiểu Lục em ăn hiếp em dâu của chị hả? Thằng nhóc này.
Anh ta nghe mình đột nhiên bị mắng đi đến ngồi cạnh cô.
-Lục Lâm Hà,gì mà ăn hiếp đây là chuyện của hai đứa nó mà
Bà nói rồi cười trêu chọc cô.Lục Lâm Hà cũng hiểu ý liền gật đầu bỏ qua.
Thấy mọi người như vậy cô hiểu ra rồi liền ngại ngùng giải thích.
Con chỉ là ít vận động nên hơi đau nhức một chút.Bà nội, Chị à hai người nghĩ đi đâu vậy.Anh ta vừa lên tiếng hai người kia liền chối hiểu, Lục Nghiêm Thành vậy mà lại xoa bóp eo cho cô.
-Không cần đâu
Cô nói nhỏ kéo tay anh ra.Bà nội cùng với tổng giám đốc Lục của cô sang phòng sách bàn chuyện gì đó,ở đây cô nghe Lục Lâm Hà nói về cách chăm em bé,chị ấy còn thử với cô.
-Em nằm xuống đây nhé chị sẽ thử nghiệm cách ru ngủ trẻ sơ sinh.
Cô nằm trên sofa nghe Lục Lâm Hà kể chuyện cổ tích của trẻ em,một người chăm chú nghe một người chăm chú kể.
Đến khi bà nội và anh quay lại,anh ta liền không nhịn được lời trêu chọc.
Bạn đang đọc truyện trên: Dtruyen.net
Dtruyen.com đổi tên miền thành Dtruyen.net. Độc giả ghi nhớ để truy cập.