Chương 35: Yêu anh
NUN
12/08/2024
Mắt cô đỏ lên,nhìn anh bây giờ rất khác vẻ mặt lần đầu cô được gặp.
-Anh.. thật lòng chứ?
Nghiêm Thành mỉm cười gật đầu xác nhận với cô.Cô yên tâm rồi vô thức cười theo anh ta.
-Em đồng ý.
Anh ta vui mừng đeo nhẫn vào tay cô.Bốn mắt nhìn nhau tràn đầy niềm vui,Nghiêm Thành tiến đến ôm lấy cô cúi đầu nhìn gương mặt cô lúc này.
-Cảm ơn em,Lệ Hoa!
Nói rồi Lục Nghiêm Thành kéo cô vào một nụ hôn sâu,cô thuận ý khoác vai anh ta.Anh ta nhấc bổng cô lên bế sang phòng ngủ của mình khi hai người vẫn đang hôn nhau. Vừa đóng cửa phòng ngủ,ở phía ngoài.
-Ôi mẹ ơi,ngày mai mình phải kể lại với bà mới được.
Lục Lâm Hà vừa cầm ly nước từ dưới tầng lên đã chứng kiến. Cô vui vẻ chạy về phòng mình.
Sáng hôm sau,cô thức giấc trước anh, khi đang rửa mặt,chẳng biết Nghiêm Thành thức từ lúc nào sớm đã tiến vào lười biến cúi người xuống ôm cô đầu thì dụi vào vai cô.
-Ding nga vao ngudi em,nang!
Tình huống lãng mạn bị một câu này của cô bẻ gãy.
-Được được,không phiền em.
Bộ mặt giận dỗi của anh ta khiến cô cười nhạo rồi.Mặc kệ cô không thèm để tâm ra ngoài sắp xếp tài liệu của mình vào túi.Khi Nghiêm Thành thay đồ xong đến cà vạt cũng bắt cô thắt cho mình.Cô chăm chú chỉnh cho anh,còn anh ta thì trêu đùa cúi mặt lại gần cô,cô liên tục lãng tránh khiến cho anh ta không vui khi bị cô cố ý trêu chọc lại.
-Xong rồi...ưmm
Trương Lệ Hoa vừa quay lưng định rời đi đã bị một tay anh kéo lại ôm vào lòng mình.Nghiêm Thành cúi xuống hôn cô,anh ta mạnh bạo mút lấy môi lưỡi của cô,bất ngờ đến khi cô kịp phản ứng lại vì khó thở đã nhanh chóng đẩy anh ra,thấy vậy con khủng long xanh đó mới luyển tiếc rời khỏi môi cô.
-Trả công cho em.
Vẻ mặt trêu chọc của anh ta nhìn cô,khiến cô miệng mắng anh nhưng cũng vô thức cong lên rồi.
-Mặt dày nhà anh.
Quăn lại một cô cầm lấy túi xách của mình xuống lầu trước anh. Dưới lầu bà và Lục Lâm Hà đang nói chuyện với nhau ở phòng khách.Cô đi lại thì họ không nói gì nữa cảm thấy kì lạ cô liền hỏi Lục Lâm Hà.
-Tối qua hai đứa...
Vừa nói Lục Lâm Hà vừa nhướn mày biểu thị với cô,khiến cô nhớ đến chuyện tối hôm qua cả hai hôn nhau, có lẽ khiến cho chị ấy hiếu xa hơn rồi.
-Chị!
-Vẫn chưa sao? ây da tiểu Lục làm việc chậm thật đấy.
Cô liên tục bị trêu chọc khiến mặt đỏ hết rồi. Bà thấy vậy liền vỗ vai Lục Lâm Hà.
-Đừng nói nữa,con bé này.
Cô có điện thoại nên đến cạnh của sổ để nghe.
Chị Mỹ Giang gọi.
-Trương Lệ Hoa!em bỏ tụi chị rồi hả?
Chuyện cô thăng chức vậy mà lại đến tai mọi người luôn rồi.Cô cố kiếm lý do giải thích mới có thể khiến cho Chị
Mỹ Giang không nhắc đến nữa.
Còn nữa bọn chị có chút kế hoạch tác hợp cho Giám đốc Ôn với Minh Ngọc đến giờ trưa hẹn gặp ở quán cà phê gần công ty nha.Vâng ạ.Cô hiểu ra chuyện tình này rồi vui vẻ đồng ý.
-Tiếu Hoa,ăn sáng nào.
Lục Lâm Hà kéo cô lại bàn ăn.Hôm nay lại đến thử nghiệm đút ăn cho trẻ.Ở với người chị mang bầu cô sắp thành trẻ con luôn rồi.
Chị Hà tay em sắp khỏi rồi em tự cầm được mà.Không được,để chị giúp emThế là bữa ăn đó cô chẳng được đụng vào gì hết một mình Lục Lâm Hà vừa ăn vừa đút cho cô.
-Nhai lâu quá tiểu Lục ăn hết của em bây giờ!
Vừa đút cho cô Lục Lâm Hà vừa doạ như trẻ lên ba khiến cho bà cười không thôi.
-Chị à,sao cứ xấu xa là em vậy.
Nghiêm Thành bất mãn với người chị này. Bình thường cô ăn đã chậm bây giờ chị ấy đút thìa rất to khiến cô nhai thôi đã mỏi miệng rồi.Cô chưa kịp nuốt xuống anh đã thấy Lục Lâm Hà cầm sẵn thìa tiếp theo,khiến cô ăn thôi cũng áp lực, bây giờ thì hiểu được cảm giác của lũ trẻ rồi.
-Con từ từ đã tiểu Hoa nghẹn mất.
Bà thấy cô áp lực như vậy liền nhắc nhở Lục Lâm Hà. Ăn xong buổi sáng cô định đi đến công ty như thường ngày thì đến cổng xe của anh đã dừng trước cô.
-Lệ Hoa,lên xe đi!
Anh ta hạ cửa kính bảo cô một câu.
Không ổn.Em đã là thư kí rồi còn không ổn sao?Trợ lí Tô bước xuống mở cửa ghế sau cho cô,thấy anh nói cũng có lý, cô cũng đồng ý đi cùng.
Đến công ty cô được sắp xếp văn phòng đối diện phòng tổng giám đốc của anh. Tuy nói là thư kí riêng nhưng đa số thông tin lịch trình cuộc họp đều do Trợ lí Tô quản lí việc của cô chỉ là tiếp nhận tài liệu và sắp xếp cuộc họp.
Chăm chú làm việc được một lúc,thấy Lý Kiệm nhanh chóng đi vào phòng tổng giám đốc cô liền để ý.Nhìn thấy tin nhắn chờ của Châu Lam nhảy liên tục cô liền mở lên.
Tiểu Hoa nhỏ Lý Kiệm có chạy đến chỗ của cậu không*có anh ta vừa đến,có chuyện gì vậy?*Mình phát hiện anh ta lừa dối mình*Chuyện động trời gì đây bây giờ cô phải làm thế nào?
-Anh.. thật lòng chứ?
Nghiêm Thành mỉm cười gật đầu xác nhận với cô.Cô yên tâm rồi vô thức cười theo anh ta.
-Em đồng ý.
Anh ta vui mừng đeo nhẫn vào tay cô.Bốn mắt nhìn nhau tràn đầy niềm vui,Nghiêm Thành tiến đến ôm lấy cô cúi đầu nhìn gương mặt cô lúc này.
-Cảm ơn em,Lệ Hoa!
Nói rồi Lục Nghiêm Thành kéo cô vào một nụ hôn sâu,cô thuận ý khoác vai anh ta.Anh ta nhấc bổng cô lên bế sang phòng ngủ của mình khi hai người vẫn đang hôn nhau. Vừa đóng cửa phòng ngủ,ở phía ngoài.
-Ôi mẹ ơi,ngày mai mình phải kể lại với bà mới được.
Lục Lâm Hà vừa cầm ly nước từ dưới tầng lên đã chứng kiến. Cô vui vẻ chạy về phòng mình.
Sáng hôm sau,cô thức giấc trước anh, khi đang rửa mặt,chẳng biết Nghiêm Thành thức từ lúc nào sớm đã tiến vào lười biến cúi người xuống ôm cô đầu thì dụi vào vai cô.
-Ding nga vao ngudi em,nang!
Tình huống lãng mạn bị một câu này của cô bẻ gãy.
-Được được,không phiền em.
Bộ mặt giận dỗi của anh ta khiến cô cười nhạo rồi.Mặc kệ cô không thèm để tâm ra ngoài sắp xếp tài liệu của mình vào túi.Khi Nghiêm Thành thay đồ xong đến cà vạt cũng bắt cô thắt cho mình.Cô chăm chú chỉnh cho anh,còn anh ta thì trêu đùa cúi mặt lại gần cô,cô liên tục lãng tránh khiến cho anh ta không vui khi bị cô cố ý trêu chọc lại.
-Xong rồi...ưmm
Trương Lệ Hoa vừa quay lưng định rời đi đã bị một tay anh kéo lại ôm vào lòng mình.Nghiêm Thành cúi xuống hôn cô,anh ta mạnh bạo mút lấy môi lưỡi của cô,bất ngờ đến khi cô kịp phản ứng lại vì khó thở đã nhanh chóng đẩy anh ra,thấy vậy con khủng long xanh đó mới luyển tiếc rời khỏi môi cô.
-Trả công cho em.
Vẻ mặt trêu chọc của anh ta nhìn cô,khiến cô miệng mắng anh nhưng cũng vô thức cong lên rồi.
-Mặt dày nhà anh.
Quăn lại một cô cầm lấy túi xách của mình xuống lầu trước anh. Dưới lầu bà và Lục Lâm Hà đang nói chuyện với nhau ở phòng khách.Cô đi lại thì họ không nói gì nữa cảm thấy kì lạ cô liền hỏi Lục Lâm Hà.
-Tối qua hai đứa...
Vừa nói Lục Lâm Hà vừa nhướn mày biểu thị với cô,khiến cô nhớ đến chuyện tối hôm qua cả hai hôn nhau, có lẽ khiến cho chị ấy hiếu xa hơn rồi.
-Chị!
-Vẫn chưa sao? ây da tiểu Lục làm việc chậm thật đấy.
Cô liên tục bị trêu chọc khiến mặt đỏ hết rồi. Bà thấy vậy liền vỗ vai Lục Lâm Hà.
-Đừng nói nữa,con bé này.
Cô có điện thoại nên đến cạnh của sổ để nghe.
Chị Mỹ Giang gọi.
-Trương Lệ Hoa!em bỏ tụi chị rồi hả?
Chuyện cô thăng chức vậy mà lại đến tai mọi người luôn rồi.Cô cố kiếm lý do giải thích mới có thể khiến cho Chị
Mỹ Giang không nhắc đến nữa.
Còn nữa bọn chị có chút kế hoạch tác hợp cho Giám đốc Ôn với Minh Ngọc đến giờ trưa hẹn gặp ở quán cà phê gần công ty nha.Vâng ạ.Cô hiểu ra chuyện tình này rồi vui vẻ đồng ý.
-Tiếu Hoa,ăn sáng nào.
Lục Lâm Hà kéo cô lại bàn ăn.Hôm nay lại đến thử nghiệm đút ăn cho trẻ.Ở với người chị mang bầu cô sắp thành trẻ con luôn rồi.
Chị Hà tay em sắp khỏi rồi em tự cầm được mà.Không được,để chị giúp emThế là bữa ăn đó cô chẳng được đụng vào gì hết một mình Lục Lâm Hà vừa ăn vừa đút cho cô.
-Nhai lâu quá tiểu Lục ăn hết của em bây giờ!
Vừa đút cho cô Lục Lâm Hà vừa doạ như trẻ lên ba khiến cho bà cười không thôi.
-Chị à,sao cứ xấu xa là em vậy.
Nghiêm Thành bất mãn với người chị này. Bình thường cô ăn đã chậm bây giờ chị ấy đút thìa rất to khiến cô nhai thôi đã mỏi miệng rồi.Cô chưa kịp nuốt xuống anh đã thấy Lục Lâm Hà cầm sẵn thìa tiếp theo,khiến cô ăn thôi cũng áp lực, bây giờ thì hiểu được cảm giác của lũ trẻ rồi.
-Con từ từ đã tiểu Hoa nghẹn mất.
Bà thấy cô áp lực như vậy liền nhắc nhở Lục Lâm Hà. Ăn xong buổi sáng cô định đi đến công ty như thường ngày thì đến cổng xe của anh đã dừng trước cô.
-Lệ Hoa,lên xe đi!
Anh ta hạ cửa kính bảo cô một câu.
Không ổn.Em đã là thư kí rồi còn không ổn sao?Trợ lí Tô bước xuống mở cửa ghế sau cho cô,thấy anh nói cũng có lý, cô cũng đồng ý đi cùng.
Đến công ty cô được sắp xếp văn phòng đối diện phòng tổng giám đốc của anh. Tuy nói là thư kí riêng nhưng đa số thông tin lịch trình cuộc họp đều do Trợ lí Tô quản lí việc của cô chỉ là tiếp nhận tài liệu và sắp xếp cuộc họp.
Chăm chú làm việc được một lúc,thấy Lý Kiệm nhanh chóng đi vào phòng tổng giám đốc cô liền để ý.Nhìn thấy tin nhắn chờ của Châu Lam nhảy liên tục cô liền mở lên.
Tiểu Hoa nhỏ Lý Kiệm có chạy đến chỗ của cậu không*có anh ta vừa đến,có chuyện gì vậy?*Mình phát hiện anh ta lừa dối mình*Chuyện động trời gì đây bây giờ cô phải làm thế nào?
Bạn đang đọc truyện trên: Dtruyen.net
Dtruyen.com đổi tên miền thành Dtruyen.net. Độc giả ghi nhớ để truy cập.