Chương 14: Lễ trừ tà
Mây
10/08/2022
Hôm này là ngày Lễ Trừ Tà của đất nước Nam Lang. Ngày lễ này thường được diễn ra vào những ngày cuối năm nhằm mục đích trừ khử tà ma để đón một năm mới bình an.Vào ngày này, bách tính khắp nơi sẽ đeo mặt nạ quỷ ra đường để mừng lễ, đây cũng một trong những ngày lễ lớn nhất ở Nam Lang
Tại hoàng cung, các hoàng tử sẽ vận bạch y, đeo mặt nạ đỏ và múa kiếm theo vũ khúc trừ tà
Ngọc Đan hôm nay vô cùng hào hứng, cô vui vẻ mặc y phục hồng sắc, đeo đai ngọc, đội mũ quan cùng Lý Minh Khuê tiến cung
Hai người vừa, đã có cung nữ dọn sẳn bàn tiệc thỉnh hai người vào chỗ dự yến. Hôm nay không biết tại sao bụng của Ngọc Đan cứ như đánh trống múa lân, thậm chí còn muốn sôi động hơn cả tiếng đàn trống bên ngoài, cô thực sự là sắp chịu hết nổi rồi!
Vĩnh Bình đế vừa phất tay ra hiệu đánh trống khai mạc yến tiệc, Ngọc Đan lập tức lợi dụng náo nhiệt chuồng ra ngoài để giải phóng cho cái bụng của cô.
Ngọc Đan xuyên đến đây cũng đã lâu như vậy, mọi chuyện cô đều có thể thích ứng được, chỉ duy nhất mấy cái nhà xí ở đây là cô không tài nào tiếp thu được. Cô loay hoay chạy loạn khắp hoàng cung cuối cùng cũng chọn được một cái nhà xí ưng ý cho mình
Tại yến tiệc, các hoàng tử vận bạch y, đeo mặt nạ đỏ bước lên khán đài xếp thành hai hàng, thái tử đứng đầu cùng nhau múa kiếm theo tiếng đàn cầm ngân vang trong trẽo. Khắp bốn phía các vũ công đeo mặc nạ quỷ, mặc hắc y đạp gió bay lên lễ đài múa kiếm cùng các hoàng tử. Được vài khắc những vũ công đánh kiếm mỗi lúc càng hăng, sau đó bay xuống khán đài tấn công các quan khách
Có hai tên mặt quỷ lao về Vĩnh Bình đế tấn công liên tục, thị vệ lập tức vòng quanh hộ giá Vĩnh Bình đế. Những tên còn lại tản ra khắp nơi hành thích các phi tần cùng công chúa, hoàng tử. Nhưng đa số là nhằm tấn công vào Lý Minh Khuê.
Những chiêu thức sắt bén của bọn chúng như muốn một đao lấy mạng nàng, Lý Minh Khuê vận công đánh một chưởng thật mạnh làm sáu tên lập tức bay xa hơn trăm trượng sau đó liền ôm ngực thổ huyết. Quách hoàng hậu ngồi trên cao thấy như vậy mặt mày liền đen xuống, tay nắm chặt cung bào như muốn xé nó đi
Thấy tình thế bất ổn, Lý Kiến Thành giả vờ đuổi theo mấy tên mặt nạ quỷ đang trốn thoát, Lý Minh Viễn thấy bọn chúng sắp thoát được cũng mau chóng đuổi theo
Bên này Ngọc Đan vừa giải quyết xong cái bụng của mình còn chưa biết chuyện gì đang xảy ra, cô tung tăng hồn nhiên trở lại yến tiệc lại thấy Lý Minh Viễn cầm kiếm đuổi theo một đám người, mắt thấy có chuyện không tốt đang diễn ra Ngọc Đan cũng nhanh chóng đuổi theo bọn họ
Đuổi tới một cánh rừng trúc Ngọc Đan liền để mất dấu Lý Minh Viễn, cô lo sợ chạy khắp nơi tìm đường ra, đang trong lúc hoang mang Ngọc Đan nghe được tiếng người truyền đến
"Giết"tiếng một nam tử lạnh lùng vang lên
Ngọc Đan nghe thấy liền sợ hãi nấp vào một tảng đá theo dõi tình hình trước mắt. Tên chủ tử kia xoay lưng về phía cô nên cô không tài nào nhận thức hắn là ai, bên dưới là một đám người mang mặc nạ quỷ đang quỳ dưới chân hắn, bên cạnh có vài tên hắc y nhân cầm kiếm kề sát cổ họ. Nghe được lệnh, hắc y nhân dứt khoát chém đứt cổ bọn người mặt nạ quỷ, máu bọn chúng văng tung toé khắp mặt đất nhuộm đỏ cả một mảnh rừng trúc
Ngọc Đan nhìn thấy cảnh tượng này, liền dùng tay bịch miệng chính mình lại không để bản thân cô hét lên, cô như muốn nôn thóc nôn tháo ra ngoài. Ngọc Đan không thể tin được cô lại có thể nhìn thấy một loại cảnh giết người diệt khẩu kinh tởm như vậy ngay lúc này.
Không thể tiếp tục nhìn được nữa, Ngọc Đan mau chóng đứng dậy chạy đi nơi khác tìm người giúp, đi được một đoạn cô bắt gặp Lý Minh Viễn đang vươn kiếm đe dọa một tên mặt nạ quỷ khác, Ngọc Đan thấy hắn thì thất thanh kêu lên: "Giết người, phía bên kia có giết người"
Tên mặt nạ quỷ thấy Ngọc Đan đứng đó, lợi dụng Lý Minh Viễn sơ hở, chạy về phía cô rút kiếm kề cổ Ngọc Đan. Mắt thấy Ngọc Đan phá hư chuyện tốt của mình Lý Minh Viễn tức giận nói: "Tất cả là tại ngươi, nếu không ta đã sắp moi từ miệng hắn được kẻ chủ mưu!" sau đó nhìn tên mặt nạ quỷ cười khinh bỉ: "Ngươi nghĩ dùng hắn ta thì có thể đe doạ được ta sao? Nếu ngươi muốn giết hắn thì cứ tuỳ ngươi", Ngọc Đan nghe xong mặt từ trắng sang xám, từ xám sang trắng, mắt cô liền đỏ lên, cô còn chưa về nhà được đã bắt cô chết rồi sao!
"Xoạt" một thanh đoản kiếm từ phía xa phóng thẳng vào cổ họng kẻ đang cầm kiếm kề cổ Ngọc Đan, máu từ cổ hắn bắn thẳng vào người cô làm cả y phục hồng sắc giờ lại thành huyết sắc, sau đó hắn ngã nhào ra sau chết tại chỗ
"Nhị hoàng tỷ, tại sao lại làm như vậy!" Lý Minh Viễn thấy thanh đoản kiếm vừa phóng tới là của Lý Minh Khuê thì tức đỏ cả mặt. Hắn mất kiềm chế cầm kiếm trong tay lao về phía Ngọc Đan: "Tất cả là tại ngươi"
Lý Minh Khuê thấy hắn hành động như vậy, vội vàng đạp gió đến trước mặt Ngọc Đan cản lấy mũi kiếm
"Choang" tiếng kiếm va vào nhau, Lý Minh Khuê lạnh lùng nhìn hắn: "Dù thế nào bản cung cũng không thể để Ngọc Đan bị thương"
Ngọc Đan từ nãy giờ vẫn chết đứng ở phía sau nhỏ giọng lên tiếng: "Ta rõ ràng là thấy phía trước có giết người nên mới tìm ngươi"
"Ở đâu" Lý Minh Viễn vội hỏi
Ngọc Đan chỉ chỉ tay về phía rừng trúc: "Hướng đó", nghe được đáp án hắn nhanh chân đi về phía rừng trúc
Lý Minh Khuê thấy cô vẫn đứng yên ở đó, nàng từ vạt áo lấy ra chiếc khăn tay nhẹ nhàng lau đi vết máu trên mặt nhỏ của cô, nhẹ giọng nói: "Đừng sợ, bản cung ở đây....đi thôi"
Cả ba vừa tới rừng trúc đã thấy không còn một bóng người, chỉ còn lại một mảnh đỏ sẫm ghê người khắp mặt đất, Lý Minh Viễn lạnh giọng: "Xem ra tên này khá kỹ lưỡng, cả một cái xác cũng không để lại"
"Lúc nãy thị vệ có giết được vài tên, chúng ta hồi cung xem sao" Lý Minh Khuê vẻ mặt trầm trọng
"Ta cũng muốn đi" Ngọc Đan vô cùng nghiêm túc nói
Lý Minh Viễn "hừ" một tiếng rồi trở về hoàng cung. Thấy thế Lý Minh Khuê bất đắc dĩ lắc đầu rồi mang Ngọc Đan hồi cung
———đường phân cách hoa lệ
Xác của những tên mặt nạ quỷ được ngay ngắn đặt trong một căn phòng. Lý Minh Viễn bước tới quan sát từng tên, thấy không có gì bất thường thì nhìn về phía Lý Minh Khuê lắc đầu. Lý Minh Khuê chậm rãi bước đến mở miệng một tên ra xem, sau đó khẽ nhíu mày nói: "Không có lưỡi"
Lý Minh Viễn nghe xong nhanh chóng kiểm tra những tên còn lại: "Tất cả đều không có lưỡi" sau đó vén tóc bọn chúng lên, mặt lập tức xám lại: "Hay cả một bên tai cũng bị mất?"
"Nếu không có lưỡi thì ta có thể hiểu được tên chủ mưu muốn diệt khẩu, nhưng tại sao ngay cả tai cũng bị cắt đi?" Lý Minh Khuê nhẹ nhíu mày
Ngọc Đan từ nãy đến giờ vẫn đứng yên một góc không dám lại gần mấy các xác đó nữa bước, cô chỉ dám đứng từ xa nghe bọn họ nói chuyện. Ngọc Đan nghĩ nghĩ chốt lát rồi suy tư nói: "Ta từng đọc qua một quyển sách nói về các nhà sư ở Nam Lang. Trong đó có viết các đạo sĩ ở phía Bắc Nam Lang nếu phạm phải đại giới sẽ bị cắt lưỡi cùng một bên tai để đền tội, sau đó thì bị đuổi ra khỏi chùa" dừng một chút lại nói: "Vậy xem ra những người này đã được kẻ chủ mưu mang về làm tay sai cho mình, sau đó nhân lúc Lễ Trừ Tà thì cho bọn họ cải trang thành vũ công để vào cung hành thích Hoàng Thượng"
Lý Minh Khuê cười nhạt nói: "Bản cung không nghĩ đây hành thích Hoàng Đế, mà chính là ám sát bản cung"
Lý Minh Viễn nghe vậy không khỏi tò mò: "Tại sao lại là ám sát hoàng tỷ"
"Bọn chúng bao vây phụ hoàng chỉ có hai tên, còn tấn công bản cung thì tới tận sáu tên...cũng may những tên này võ công không cao, vừa tiếp một chưởng của bản cung đã chịu không nổi nằm dài trên đất" Lý Minh Khuê nói xong thì nghiêm mặt gọi: "Thiên Thanh"
Thiên Thanh từ nóc cung đáp xuống hành lễ
Lý Minh Khuê hạ lệnh: "Điều tra cho bản cung gần đây phi tần nào hay đi dâng hương ở các chùa miếu"
———đường phân cách hoa lệ
Phượng Từ Cung
Quách hoàng hậu tát vào mặt Lý Kiến Thành: "Lại thất bại, đúng thật là ngu xuẩn"
Lý Kiến Thành oan ức ôm mặt: "Nhi thần thật không nghĩ tới ả ta lại có võ công cao như vậy"
Quách hậu lạnh mặt nhìn hắn: "Con nên nhớ nếu không phải e ngại nhà ngoại của Lý Minh Viễn đã bị diệt tộc thì cái vị trí thái tử này đã không phải là của con"
Lý Kiến Thành ngồi xuống ghế cầm lấy tách trà trong tay nhẹ nhàng bóp nát nói: "Thế nhưng lão hoàng đế đó chưa từng xem nhi thần là thái tử, nếu lão ta đã như vậy thì đừng trách nhi thần vô tình vô nghĩa", nghe hắn nói vậy Quách hoàng hậu vươn tay ngọc xoa xoa mặt hắn: "Nếu con muốn mẫu hậu ngồi vào vị trí Hoàng Thái Hậu, thì một kẻ chắn đường cũng phải thẳng tay loại bỏ"
Sau đó nhìn vào mắt hắn kiên định nói: "Con nên nhớ, Nam Lang này phải thuộc về tay nhi tử của Quách Nguyệt Du ta"
Lý Kiến Thành nhẹ cầm lấy bàn tay đang đặt trên mặt mình xoa lấy: "Mẫu hậu cứ yên tâm, nhi thần chắc chắn sẽ mang cái ghế Hoàng Thái Hậu đó về cho người ngồi"
Tại hoàng cung, các hoàng tử sẽ vận bạch y, đeo mặt nạ đỏ và múa kiếm theo vũ khúc trừ tà
Ngọc Đan hôm nay vô cùng hào hứng, cô vui vẻ mặc y phục hồng sắc, đeo đai ngọc, đội mũ quan cùng Lý Minh Khuê tiến cung
Hai người vừa, đã có cung nữ dọn sẳn bàn tiệc thỉnh hai người vào chỗ dự yến. Hôm nay không biết tại sao bụng của Ngọc Đan cứ như đánh trống múa lân, thậm chí còn muốn sôi động hơn cả tiếng đàn trống bên ngoài, cô thực sự là sắp chịu hết nổi rồi!
Vĩnh Bình đế vừa phất tay ra hiệu đánh trống khai mạc yến tiệc, Ngọc Đan lập tức lợi dụng náo nhiệt chuồng ra ngoài để giải phóng cho cái bụng của cô.
Ngọc Đan xuyên đến đây cũng đã lâu như vậy, mọi chuyện cô đều có thể thích ứng được, chỉ duy nhất mấy cái nhà xí ở đây là cô không tài nào tiếp thu được. Cô loay hoay chạy loạn khắp hoàng cung cuối cùng cũng chọn được một cái nhà xí ưng ý cho mình
Tại yến tiệc, các hoàng tử vận bạch y, đeo mặt nạ đỏ bước lên khán đài xếp thành hai hàng, thái tử đứng đầu cùng nhau múa kiếm theo tiếng đàn cầm ngân vang trong trẽo. Khắp bốn phía các vũ công đeo mặc nạ quỷ, mặc hắc y đạp gió bay lên lễ đài múa kiếm cùng các hoàng tử. Được vài khắc những vũ công đánh kiếm mỗi lúc càng hăng, sau đó bay xuống khán đài tấn công các quan khách
Có hai tên mặt quỷ lao về Vĩnh Bình đế tấn công liên tục, thị vệ lập tức vòng quanh hộ giá Vĩnh Bình đế. Những tên còn lại tản ra khắp nơi hành thích các phi tần cùng công chúa, hoàng tử. Nhưng đa số là nhằm tấn công vào Lý Minh Khuê.
Những chiêu thức sắt bén của bọn chúng như muốn một đao lấy mạng nàng, Lý Minh Khuê vận công đánh một chưởng thật mạnh làm sáu tên lập tức bay xa hơn trăm trượng sau đó liền ôm ngực thổ huyết. Quách hoàng hậu ngồi trên cao thấy như vậy mặt mày liền đen xuống, tay nắm chặt cung bào như muốn xé nó đi
Thấy tình thế bất ổn, Lý Kiến Thành giả vờ đuổi theo mấy tên mặt nạ quỷ đang trốn thoát, Lý Minh Viễn thấy bọn chúng sắp thoát được cũng mau chóng đuổi theo
Bên này Ngọc Đan vừa giải quyết xong cái bụng của mình còn chưa biết chuyện gì đang xảy ra, cô tung tăng hồn nhiên trở lại yến tiệc lại thấy Lý Minh Viễn cầm kiếm đuổi theo một đám người, mắt thấy có chuyện không tốt đang diễn ra Ngọc Đan cũng nhanh chóng đuổi theo bọn họ
Đuổi tới một cánh rừng trúc Ngọc Đan liền để mất dấu Lý Minh Viễn, cô lo sợ chạy khắp nơi tìm đường ra, đang trong lúc hoang mang Ngọc Đan nghe được tiếng người truyền đến
"Giết"tiếng một nam tử lạnh lùng vang lên
Ngọc Đan nghe thấy liền sợ hãi nấp vào một tảng đá theo dõi tình hình trước mắt. Tên chủ tử kia xoay lưng về phía cô nên cô không tài nào nhận thức hắn là ai, bên dưới là một đám người mang mặc nạ quỷ đang quỳ dưới chân hắn, bên cạnh có vài tên hắc y nhân cầm kiếm kề sát cổ họ. Nghe được lệnh, hắc y nhân dứt khoát chém đứt cổ bọn người mặt nạ quỷ, máu bọn chúng văng tung toé khắp mặt đất nhuộm đỏ cả một mảnh rừng trúc
Ngọc Đan nhìn thấy cảnh tượng này, liền dùng tay bịch miệng chính mình lại không để bản thân cô hét lên, cô như muốn nôn thóc nôn tháo ra ngoài. Ngọc Đan không thể tin được cô lại có thể nhìn thấy một loại cảnh giết người diệt khẩu kinh tởm như vậy ngay lúc này.
Không thể tiếp tục nhìn được nữa, Ngọc Đan mau chóng đứng dậy chạy đi nơi khác tìm người giúp, đi được một đoạn cô bắt gặp Lý Minh Viễn đang vươn kiếm đe dọa một tên mặt nạ quỷ khác, Ngọc Đan thấy hắn thì thất thanh kêu lên: "Giết người, phía bên kia có giết người"
Tên mặt nạ quỷ thấy Ngọc Đan đứng đó, lợi dụng Lý Minh Viễn sơ hở, chạy về phía cô rút kiếm kề cổ Ngọc Đan. Mắt thấy Ngọc Đan phá hư chuyện tốt của mình Lý Minh Viễn tức giận nói: "Tất cả là tại ngươi, nếu không ta đã sắp moi từ miệng hắn được kẻ chủ mưu!" sau đó nhìn tên mặt nạ quỷ cười khinh bỉ: "Ngươi nghĩ dùng hắn ta thì có thể đe doạ được ta sao? Nếu ngươi muốn giết hắn thì cứ tuỳ ngươi", Ngọc Đan nghe xong mặt từ trắng sang xám, từ xám sang trắng, mắt cô liền đỏ lên, cô còn chưa về nhà được đã bắt cô chết rồi sao!
"Xoạt" một thanh đoản kiếm từ phía xa phóng thẳng vào cổ họng kẻ đang cầm kiếm kề cổ Ngọc Đan, máu từ cổ hắn bắn thẳng vào người cô làm cả y phục hồng sắc giờ lại thành huyết sắc, sau đó hắn ngã nhào ra sau chết tại chỗ
"Nhị hoàng tỷ, tại sao lại làm như vậy!" Lý Minh Viễn thấy thanh đoản kiếm vừa phóng tới là của Lý Minh Khuê thì tức đỏ cả mặt. Hắn mất kiềm chế cầm kiếm trong tay lao về phía Ngọc Đan: "Tất cả là tại ngươi"
Lý Minh Khuê thấy hắn hành động như vậy, vội vàng đạp gió đến trước mặt Ngọc Đan cản lấy mũi kiếm
"Choang" tiếng kiếm va vào nhau, Lý Minh Khuê lạnh lùng nhìn hắn: "Dù thế nào bản cung cũng không thể để Ngọc Đan bị thương"
Ngọc Đan từ nãy giờ vẫn chết đứng ở phía sau nhỏ giọng lên tiếng: "Ta rõ ràng là thấy phía trước có giết người nên mới tìm ngươi"
"Ở đâu" Lý Minh Viễn vội hỏi
Ngọc Đan chỉ chỉ tay về phía rừng trúc: "Hướng đó", nghe được đáp án hắn nhanh chân đi về phía rừng trúc
Lý Minh Khuê thấy cô vẫn đứng yên ở đó, nàng từ vạt áo lấy ra chiếc khăn tay nhẹ nhàng lau đi vết máu trên mặt nhỏ của cô, nhẹ giọng nói: "Đừng sợ, bản cung ở đây....đi thôi"
Cả ba vừa tới rừng trúc đã thấy không còn một bóng người, chỉ còn lại một mảnh đỏ sẫm ghê người khắp mặt đất, Lý Minh Viễn lạnh giọng: "Xem ra tên này khá kỹ lưỡng, cả một cái xác cũng không để lại"
"Lúc nãy thị vệ có giết được vài tên, chúng ta hồi cung xem sao" Lý Minh Khuê vẻ mặt trầm trọng
"Ta cũng muốn đi" Ngọc Đan vô cùng nghiêm túc nói
Lý Minh Viễn "hừ" một tiếng rồi trở về hoàng cung. Thấy thế Lý Minh Khuê bất đắc dĩ lắc đầu rồi mang Ngọc Đan hồi cung
———đường phân cách hoa lệ
Xác của những tên mặt nạ quỷ được ngay ngắn đặt trong một căn phòng. Lý Minh Viễn bước tới quan sát từng tên, thấy không có gì bất thường thì nhìn về phía Lý Minh Khuê lắc đầu. Lý Minh Khuê chậm rãi bước đến mở miệng một tên ra xem, sau đó khẽ nhíu mày nói: "Không có lưỡi"
Lý Minh Viễn nghe xong nhanh chóng kiểm tra những tên còn lại: "Tất cả đều không có lưỡi" sau đó vén tóc bọn chúng lên, mặt lập tức xám lại: "Hay cả một bên tai cũng bị mất?"
"Nếu không có lưỡi thì ta có thể hiểu được tên chủ mưu muốn diệt khẩu, nhưng tại sao ngay cả tai cũng bị cắt đi?" Lý Minh Khuê nhẹ nhíu mày
Ngọc Đan từ nãy đến giờ vẫn đứng yên một góc không dám lại gần mấy các xác đó nữa bước, cô chỉ dám đứng từ xa nghe bọn họ nói chuyện. Ngọc Đan nghĩ nghĩ chốt lát rồi suy tư nói: "Ta từng đọc qua một quyển sách nói về các nhà sư ở Nam Lang. Trong đó có viết các đạo sĩ ở phía Bắc Nam Lang nếu phạm phải đại giới sẽ bị cắt lưỡi cùng một bên tai để đền tội, sau đó thì bị đuổi ra khỏi chùa" dừng một chút lại nói: "Vậy xem ra những người này đã được kẻ chủ mưu mang về làm tay sai cho mình, sau đó nhân lúc Lễ Trừ Tà thì cho bọn họ cải trang thành vũ công để vào cung hành thích Hoàng Thượng"
Lý Minh Khuê cười nhạt nói: "Bản cung không nghĩ đây hành thích Hoàng Đế, mà chính là ám sát bản cung"
Lý Minh Viễn nghe vậy không khỏi tò mò: "Tại sao lại là ám sát hoàng tỷ"
"Bọn chúng bao vây phụ hoàng chỉ có hai tên, còn tấn công bản cung thì tới tận sáu tên...cũng may những tên này võ công không cao, vừa tiếp một chưởng của bản cung đã chịu không nổi nằm dài trên đất" Lý Minh Khuê nói xong thì nghiêm mặt gọi: "Thiên Thanh"
Thiên Thanh từ nóc cung đáp xuống hành lễ
Lý Minh Khuê hạ lệnh: "Điều tra cho bản cung gần đây phi tần nào hay đi dâng hương ở các chùa miếu"
———đường phân cách hoa lệ
Phượng Từ Cung
Quách hoàng hậu tát vào mặt Lý Kiến Thành: "Lại thất bại, đúng thật là ngu xuẩn"
Lý Kiến Thành oan ức ôm mặt: "Nhi thần thật không nghĩ tới ả ta lại có võ công cao như vậy"
Quách hậu lạnh mặt nhìn hắn: "Con nên nhớ nếu không phải e ngại nhà ngoại của Lý Minh Viễn đã bị diệt tộc thì cái vị trí thái tử này đã không phải là của con"
Lý Kiến Thành ngồi xuống ghế cầm lấy tách trà trong tay nhẹ nhàng bóp nát nói: "Thế nhưng lão hoàng đế đó chưa từng xem nhi thần là thái tử, nếu lão ta đã như vậy thì đừng trách nhi thần vô tình vô nghĩa", nghe hắn nói vậy Quách hoàng hậu vươn tay ngọc xoa xoa mặt hắn: "Nếu con muốn mẫu hậu ngồi vào vị trí Hoàng Thái Hậu, thì một kẻ chắn đường cũng phải thẳng tay loại bỏ"
Sau đó nhìn vào mắt hắn kiên định nói: "Con nên nhớ, Nam Lang này phải thuộc về tay nhi tử của Quách Nguyệt Du ta"
Lý Kiến Thành nhẹ cầm lấy bàn tay đang đặt trên mặt mình xoa lấy: "Mẫu hậu cứ yên tâm, nhi thần chắc chắn sẽ mang cái ghế Hoàng Thái Hậu đó về cho người ngồi"
Bạn đang đọc truyện trên: Dtruyen.net
Dtruyen.com đổi tên miền thành Dtruyen.net. Độc giả ghi nhớ để truy cập.