Khoảng Thời Gian Còn Lại Của Song Vương
Chương 122
Quỳnh Quyên Ôn
05/08/2024
Lý Hạo Thiên cả người cứng đờ nhìn Hắc Phi đang đắc ý mà cười nửa miệng nhìn mình,Lý Tư Dao tức giận nói:
"Là một Công Chúa lại tự ý đổi họ sao hả!!!!"
Hàn Diệt Phong lạnh lẽo nhìn Lý Tư Dao khiến Lý Tư Dao im bặt,Hàn Diệt Phong lạnh lùng nói:
"Các người đừng quên mười tuổi chức vị Công Chúa của con bé đã bị các người tước bỏ,và các người là người không nhận con bé trước"
Lý Hạo Thiên run rẩy đưa mắt nhìn Lý Chiêu Dương đang so chiêu với Bạch Liễu Y Nguyệt bên kia mà nghĩ "Tại sao!!! Tại sao!!!Mình đúng là một người cha không ra gì!!!Làm sao đây!!!Đàm Nhi sẽ hận mình mất!"
Minh Nguyệt nhìn bọn họ nói:
"Có thể đối vớ Anh Anh các người chỉ là những người mà cậu ấy muốn bảo vệ nhưng đối với cậu ấy thì nơi này mới chính là gia đình thật sự nơi cậu ấy xem là nhà và thật sự muốn quay về"
Minh Nguyệt vừa nói vừa ngước lên nhìn dãy núi Sơn Khê được bao bọc bởi một tầng sương mù,Lý Tư Hàm mím môi rồi cũng mở miệng:
"Nhà của muội ấy,...
Nửa câu sau chưa nói hết thì Minh Nguyệt đã nói:
"Hoàng Cung vốn không phải nhà của cậu có thể đối với một số người muốn được ở Hoàng Cung nhưng đối với Anh Anh Hoàng Cung chính là địa ngục trần gian"Minh Nguyệt trừng mất nhìn Lý Chiêu Nhi,Lý Chiêu Nhi tỏ ra sợ hãi núp sau lưng Lý Tư Dao,bên phía này Lý Chiêu Dương đã lộn người giẫm lên mặt nước sau đó khinh thân đứng lại trên tàu,Hàn Diệt Phong lập tức chạy tới nhìn cô để chắc rằng cô không bị thương.Hắc Phi đứng trên mặt nước bộ mặt khó chịu nhìn Hàn Diệt Phong nhưng vẫn quay sang Lý Chiêu Dương rồi nói:
"Nhóc con ban nãy con gọi ta là vì,Bá Bá"
Lý Chiêu Dương lúc này khựng lại cười trừ nói:
"Phụ Thân,Cha"
Lý Chiêu Dương lúc này bị một lực tay kéo ra sau có hai bóng người liền đứng chắn trước cô người kéo là Lý Tư Dao và hai người đứng trước cô là Lý Tư Hàm và Lý Hạo Thiên.Lý Hạo Thiên trừng mắt nhìn Hắc Phi,Hắc Phi cũng không kém trừng lại cô không hiểu gì nhìn bọn họ.
Lý Hạo Thiên khó chịu nói:
"Con bé là con gái ta"
Hắc Phi liền đáp với giọng cục súc:
"Con bé là con gái ngươi mắc cười ghê"
Lý Hạo Thiên liền tức giận nói:
"Nó là con gái ta,do vợ ta sinh thì làm sao mà trở thành con gái người "
Minh Nguyệt và Hàn Diệt Phong một bộ mặt khó chịu Lý Chiêu Dương có chút ngạc nhiên nhìn Lý Hạo Thiên vì đây là lần đầu tiên trước mặt mọi người Lý Hạo Thiên chính miệng thừa nhận cô là nữ nhi của Lý Hạo Thiên.
Bạch Liễu Y Nguyệt thấy Hắc Phi đang cứng miệng mà tức giận muốn lao đến đánh Lý Hạo Thiên,Bạch Liễu Y Nguyệt ngăn Phu Quân mình lại tránh Hắc Phi nổi điên.Bạch Liễu Y Nguyệt nụ cười như gió xuân hướng Lý Hạo Thiên nói:
"Con bé gọi ngài là gì vậy,ta nhớ con bé gọi là Bệ Hạ xưng thần,hai người chỉ là quan hệ trung thần nhỉ,ta đâu bao giờ nghe con bé gọi ngài là Phụ Thân à ta quên mất là gài cấm con bé gọi như vậy mà nhỉ,xin lỗi ta có hơi vô ý vô tứ rồi"
Minh Nguyệt và Đông Xuyên đang đứng cạnh nhau nghe xong câu nói của Bạch Liễu Y Nguyệt thì hai mắt tròn xoe nhìn qua Lý Hạo Thiên mà có cùng suy nghĩ "Thốn quá!"
Những lời nói của Bạch Liễu Y Nguyệt nhẹ nhàng tựa gió xuân như tiếng suối chảy êm dịu nhưng mà lại mang sát thương rất lớn,Lý Hạo Thiên bị nói cho cứng họng Lý Tư Hàm cũng không thể phản bác lại được.
Minh Nguyệt và Đông Xuyên quay mặt chỗ khác cố nhịn cười,Minh Nguyệt cố nhịn cười đến nỗi nước mắt sắp chảy ra nghĩ "Bạch Liễu Bá Bá nhìn dịu dàng,ôn nhu tựa như ngọc nhưng chọc đến miệng của ngài ấy là xong luôn, người quen thì ai cũng biết nhưng nếu người lạ nhìn Bạch Liễu Bá Bá một thân như ngọc chứ đâu biết miệng lưỡi ngài ấy cay độc đến mức nào, nói câu nào là trúng tim đen câu đó,mình nhớ có lần Bạch Liễu Bá Bá dùng lời nói chọc cho một tên không biết tốt xấu thổ huyết mà chết vì tức".
Đông Xuyên nhịn cười đến gương mặt méo mó nghĩ "Mình nghe còn thốn giùm luôn huống chi là Bệ Hạ ".
Bạch Liễu Y Nguyệt cười dịu dàng nói tiếp:
"Sao vậy tôi nói không đúng chỗ nào sao, ngài có thể bỏ con ruột nhận thường dân làm con mà yêu thương bỏ đứa trẻ do chính thất sinh ra mà yêu thương một người không cùng huyết thống, không biết nếu Đàm Nhi biết được sẽ như thế nào nhỉ,ây,...Có lẽ Bệ Hạ đây không biết người trên Giang Hồ trong cùng một môn đồ đệ với Anh Anh thì không thể có ai thích ngươi hết bọn ta ghét cây ghét đắng luôn đ,..."
Bạch Liễu Y Nguyệt chưa nói hết đã bị Lý Chiêu Dương nhanh chóng chạy qua bịt miệng lại,cô bất lực che miệng Bạch Liễu Y Nguyệt rồi nói:
"Cha,Cha ơi đừng nói nữa"
Hàn Diệt Phong nhìn Lý Chiêu Dương rồi nhìn Lý Hạo Thiên gương mặt vẫn vô biểu tình nghĩ "Còn nói nữa là Lý Hạo Thiên thổ huyết mà tức chết".
"Là một Công Chúa lại tự ý đổi họ sao hả!!!!"
Hàn Diệt Phong lạnh lẽo nhìn Lý Tư Dao khiến Lý Tư Dao im bặt,Hàn Diệt Phong lạnh lùng nói:
"Các người đừng quên mười tuổi chức vị Công Chúa của con bé đã bị các người tước bỏ,và các người là người không nhận con bé trước"
Lý Hạo Thiên run rẩy đưa mắt nhìn Lý Chiêu Dương đang so chiêu với Bạch Liễu Y Nguyệt bên kia mà nghĩ "Tại sao!!! Tại sao!!!Mình đúng là một người cha không ra gì!!!Làm sao đây!!!Đàm Nhi sẽ hận mình mất!"
Minh Nguyệt nhìn bọn họ nói:
"Có thể đối vớ Anh Anh các người chỉ là những người mà cậu ấy muốn bảo vệ nhưng đối với cậu ấy thì nơi này mới chính là gia đình thật sự nơi cậu ấy xem là nhà và thật sự muốn quay về"
Minh Nguyệt vừa nói vừa ngước lên nhìn dãy núi Sơn Khê được bao bọc bởi một tầng sương mù,Lý Tư Hàm mím môi rồi cũng mở miệng:
"Nhà của muội ấy,...
Nửa câu sau chưa nói hết thì Minh Nguyệt đã nói:
"Hoàng Cung vốn không phải nhà của cậu có thể đối với một số người muốn được ở Hoàng Cung nhưng đối với Anh Anh Hoàng Cung chính là địa ngục trần gian"Minh Nguyệt trừng mất nhìn Lý Chiêu Nhi,Lý Chiêu Nhi tỏ ra sợ hãi núp sau lưng Lý Tư Dao,bên phía này Lý Chiêu Dương đã lộn người giẫm lên mặt nước sau đó khinh thân đứng lại trên tàu,Hàn Diệt Phong lập tức chạy tới nhìn cô để chắc rằng cô không bị thương.Hắc Phi đứng trên mặt nước bộ mặt khó chịu nhìn Hàn Diệt Phong nhưng vẫn quay sang Lý Chiêu Dương rồi nói:
"Nhóc con ban nãy con gọi ta là vì,Bá Bá"
Lý Chiêu Dương lúc này khựng lại cười trừ nói:
"Phụ Thân,Cha"
Lý Chiêu Dương lúc này bị một lực tay kéo ra sau có hai bóng người liền đứng chắn trước cô người kéo là Lý Tư Dao và hai người đứng trước cô là Lý Tư Hàm và Lý Hạo Thiên.Lý Hạo Thiên trừng mắt nhìn Hắc Phi,Hắc Phi cũng không kém trừng lại cô không hiểu gì nhìn bọn họ.
Lý Hạo Thiên khó chịu nói:
"Con bé là con gái ta"
Hắc Phi liền đáp với giọng cục súc:
"Con bé là con gái ngươi mắc cười ghê"
Lý Hạo Thiên liền tức giận nói:
"Nó là con gái ta,do vợ ta sinh thì làm sao mà trở thành con gái người "
Minh Nguyệt và Hàn Diệt Phong một bộ mặt khó chịu Lý Chiêu Dương có chút ngạc nhiên nhìn Lý Hạo Thiên vì đây là lần đầu tiên trước mặt mọi người Lý Hạo Thiên chính miệng thừa nhận cô là nữ nhi của Lý Hạo Thiên.
Bạch Liễu Y Nguyệt thấy Hắc Phi đang cứng miệng mà tức giận muốn lao đến đánh Lý Hạo Thiên,Bạch Liễu Y Nguyệt ngăn Phu Quân mình lại tránh Hắc Phi nổi điên.Bạch Liễu Y Nguyệt nụ cười như gió xuân hướng Lý Hạo Thiên nói:
"Con bé gọi ngài là gì vậy,ta nhớ con bé gọi là Bệ Hạ xưng thần,hai người chỉ là quan hệ trung thần nhỉ,ta đâu bao giờ nghe con bé gọi ngài là Phụ Thân à ta quên mất là gài cấm con bé gọi như vậy mà nhỉ,xin lỗi ta có hơi vô ý vô tứ rồi"
Minh Nguyệt và Đông Xuyên đang đứng cạnh nhau nghe xong câu nói của Bạch Liễu Y Nguyệt thì hai mắt tròn xoe nhìn qua Lý Hạo Thiên mà có cùng suy nghĩ "Thốn quá!"
Những lời nói của Bạch Liễu Y Nguyệt nhẹ nhàng tựa gió xuân như tiếng suối chảy êm dịu nhưng mà lại mang sát thương rất lớn,Lý Hạo Thiên bị nói cho cứng họng Lý Tư Hàm cũng không thể phản bác lại được.
Minh Nguyệt và Đông Xuyên quay mặt chỗ khác cố nhịn cười,Minh Nguyệt cố nhịn cười đến nỗi nước mắt sắp chảy ra nghĩ "Bạch Liễu Bá Bá nhìn dịu dàng,ôn nhu tựa như ngọc nhưng chọc đến miệng của ngài ấy là xong luôn, người quen thì ai cũng biết nhưng nếu người lạ nhìn Bạch Liễu Bá Bá một thân như ngọc chứ đâu biết miệng lưỡi ngài ấy cay độc đến mức nào, nói câu nào là trúng tim đen câu đó,mình nhớ có lần Bạch Liễu Bá Bá dùng lời nói chọc cho một tên không biết tốt xấu thổ huyết mà chết vì tức".
Đông Xuyên nhịn cười đến gương mặt méo mó nghĩ "Mình nghe còn thốn giùm luôn huống chi là Bệ Hạ ".
Bạch Liễu Y Nguyệt cười dịu dàng nói tiếp:
"Sao vậy tôi nói không đúng chỗ nào sao, ngài có thể bỏ con ruột nhận thường dân làm con mà yêu thương bỏ đứa trẻ do chính thất sinh ra mà yêu thương một người không cùng huyết thống, không biết nếu Đàm Nhi biết được sẽ như thế nào nhỉ,ây,...Có lẽ Bệ Hạ đây không biết người trên Giang Hồ trong cùng một môn đồ đệ với Anh Anh thì không thể có ai thích ngươi hết bọn ta ghét cây ghét đắng luôn đ,..."
Bạch Liễu Y Nguyệt chưa nói hết đã bị Lý Chiêu Dương nhanh chóng chạy qua bịt miệng lại,cô bất lực che miệng Bạch Liễu Y Nguyệt rồi nói:
"Cha,Cha ơi đừng nói nữa"
Hàn Diệt Phong nhìn Lý Chiêu Dương rồi nhìn Lý Hạo Thiên gương mặt vẫn vô biểu tình nghĩ "Còn nói nữa là Lý Hạo Thiên thổ huyết mà tức chết".
Bạn đang đọc truyện trên: Dtruyen.net
Dtruyen.com đổi tên miền thành Dtruyen.net. Độc giả ghi nhớ để truy cập.