Khoảng Thời Gian Còn Lại Của Song Vương
Chương 83
Quỳnh Quyên Ôn
24/06/2024
Tên công tử kia lớn lối đi vào trong tửu lâu đi thẳng lên tầng hai hống hách nói:
"Tiểu Nhị lên món cho ta"
Hắn vừa định ngồi xuống thì ánh mắt vô tình nhìn thấy Minh Nguyệt với mái tóc màu xanh biển nhạt lượn sóng,đôi mắt cũng màu xanh biển nhạt xin đẹp,thì tâm háo sắc lại nổi lên lập tức nhanh chân đi qua chỗ của Minh
Nguyệt và Lý Chiêu Dương đang ngồi, hắn ta nhìn Minh Nguyệt bằng con mắt mê mần nói:
"Cô nương,cô từ đâu đến sao ta chưa từng nhìn thấy cô vậy"
Đám hạ nhân ở đằng sau hắn cũng mê mần ra mặt, mỗi người hậu vệ thân cận của hắn ta là không có hứng thú, Minh Nguyệt nhìn hắn bằng mắt xem thường kiêu ngạo nói:
"Ngươi hỏi để làm gì"
Hắn ta liền nói:
"Đương nhiên là muốn làm quen với cô nương rồi,cô nương rượu này uống một mình sẽ không ngon đâu, hay ta uống cùng cô"
Hắn ta nói xong định ngồi xuống thì Lý Chiêu Dương bên này lập tức đạp cái ghế hắn định ngồi khiến hắn ngã xống xoài trên đất, hắn ta tức giận đứng lên chỉ vào Lý Chiêu Dương tức giận quát:
"Tên khôn kia ngươi là ai vậy hả!! Ngươi có biết bổn công tử là con trai của Tổng Binh Giang Nam không hả!!!!"
Minh Nguyệt bên này liền khó chịu đứng lên mắng ngược lại hắn ta:
"Ngươi là con trai của Tổng Binh Giang Nam thì ghê gớm lắm à,mắt ngươi bị lé hay sao không thấy ta đang cùng
Tiểu Dương uống rượu à,mau cút chỗ khác"
Thừa Quần hách dịch nói:
"Tiểu mỹ nhân này được ta để mắt là phúc phần của cô,cô lại ở đây lớn lối,cô có tin,..."
Thừa Quân chưa nói hết câu thì đã bị Minh Nguyệt đục vào mắt, khiến mắt hắn ta bầm tím hắn ôm mắt tức giận quát:
"Mau bắt hai người này lại cho ta,dám đánh bồn công tử ngươi không cần mạng rồi"
Lý Chiêu Dương mắt thấy bọn họ định xông lên thì liền đứng lên nói:
"Các vị bình tĩnh, bằng hữu này của ta tính khí nóng nảy thêm cả Thừa Công Tử cũng không nên trêu hoa ghẹo nguyệt như vậy không tốt đâu, cha ngài mà biết sẽ tức giận đó"
Minh Nguyệt liền tức giận nói:
"Dương Dương, cậu cản tôi làm gì để tôi đánh gãy chân chó của bọn họ"
Lý Chiêu Dương liền can Minh Nguyệt lại cười cười nói:
"Thôi mà Nguyệt Nguyệt,một điều nhịn bảy điều lành mà, hơn nữa chúng ta còn đang ở bên ngoài nữa không nên gây hấn đâu"
Minh Nguyệt hất cằm quay chỗ khác, Thừa Quân liền lên tiếng nhìn Lý Chiêu Dương nói:
"Nè huynh đệ, ngươi cũng rất biết điều đó, ngươi nói đi mỹ nhân bên cạnh ngươi, ngươi bán bao nhiêu bổn công tử đều có thể cho ngươi"
Thừa Quân cười gian xảo nghĩ "Trước cám dỗ của vinh hoa phú quý ngươi có thể không cho ta nữ nhân này sao ".
Lý Chiêu Dương cười cười nói:
"Thừa Công Tử,ta không thiếu tiền hơn nữa cậu ấy là bằng hữu của ta, mong ngài tìm người khác "
Thừa Quân liền nói:
"Ta thích mỹ nhân này, kiêu ngạo hống hách ta rất thích ngươi không thể cho ta à"
Lý Chiêu Dương lắc lắc đầu nhìn hắn ta, khiến hắn ta tức giận nói:
"Vậy thì ta chớp người"
Những tên hạ nhân sau lưng Thừa Quân muốn động thủ thì Lý Chiêu Dương cười nguy hiểm,đám hạ nhân của
Thừa Quân bị tia điện màu tím giật đến bốc khói đầu, tóc dựng ngược lên trời bất tỉnh nhân sự tại chỗ Thừa Quân nhìn thấy cảnh này thì bất ngờ sợ hãi nhìn Lý Chiều Dương:
"Ngươi, ngươi ngươi,..."
Thừa Lạc hậu vệ thân cận của Thừa Quân liền đứng ra ngăn cản hắn ta,hắn ta tức giận nhìn quát Tinh Lạc:
"Mau ngươi mau đánh bọn họ đi rồi bắt con ả tóc xanh đó cho ta"
Tinh Lạc đứng một chỗ bình thản nói:
"Công Tử,bọn họ đều là cao thủ, ngài muốn chết cũng đừng kéo tôi chết cùng"
Thừa Quân tức giận chỉ về phía Tinh Lạc:
"Ngươi,..."
Minh Nguyệt lúc này đứng trước hắn tay bẻ lắc rắc, Thừa Quân run rẩy quay về phía đằng sau thì thấy Minh Nguyệt lửa giận đùng đùng bốc lên Minh Nguyệt một chân sút hắn ta bay từ cửa sổ rồi bay mất tiêu, Tinh Lạc cũng bình thản đuổi theo Thừa Quân.Minh Nguyệt phủi phủi tay nói:
"Tên này bị hâm hay sao vậy, từ đâu chui ra thì chui về lại đó đi"
Lý Chiêu Dương bất lực nhìn Minh Nguyệt mà lắc đầu ngán ngẫm,sau đó cả hai người rời đi còn đi dạo đến tối mới chịu quay về phủ Bắc Vương bọn họ đang đi vào phủ thì thấy Lý Chiêu Nhi đang đi theo hành lang đến hậu viện phía Đồng,Minh Nguyệt liền nói:
"Anh Anh, nhìn kìa là Lý Chiêu Nhi"
Lý Chiêu Dương cũng ngóng ngó cùng Minh Nguyệt,cô gật gật đầu rồi nói:
"Sao giờ này cô ta lại đi đâu vậy"
Minh Nguyệt liền hỏi:
"Đình viện phía Đông là chỗ của ai vậy"
Lý Chiêu Dương nghiên đầu nói:
"Của Hoàng Thúc "
Cả hai người nhìn nhau thắc mắc Minh Nguyệt liền kéo tay Lý Chiêu Dương nói:
"Muốn biết thì đi theo là biết ngay thôi"
Cả hai người lăng không nhảy lên mái nhà, rồi chạy dọc theo mái nhà đi theo Lý Chiều Nhi đến đình viện phía
Đông,hai người dừng lại trên mái nhà tư phòng của Hàn Diệt Phong .
"Tiểu Nhị lên món cho ta"
Hắn vừa định ngồi xuống thì ánh mắt vô tình nhìn thấy Minh Nguyệt với mái tóc màu xanh biển nhạt lượn sóng,đôi mắt cũng màu xanh biển nhạt xin đẹp,thì tâm háo sắc lại nổi lên lập tức nhanh chân đi qua chỗ của Minh
Nguyệt và Lý Chiêu Dương đang ngồi, hắn ta nhìn Minh Nguyệt bằng con mắt mê mần nói:
"Cô nương,cô từ đâu đến sao ta chưa từng nhìn thấy cô vậy"
Đám hạ nhân ở đằng sau hắn cũng mê mần ra mặt, mỗi người hậu vệ thân cận của hắn ta là không có hứng thú, Minh Nguyệt nhìn hắn bằng mắt xem thường kiêu ngạo nói:
"Ngươi hỏi để làm gì"
Hắn ta liền nói:
"Đương nhiên là muốn làm quen với cô nương rồi,cô nương rượu này uống một mình sẽ không ngon đâu, hay ta uống cùng cô"
Hắn ta nói xong định ngồi xuống thì Lý Chiêu Dương bên này lập tức đạp cái ghế hắn định ngồi khiến hắn ngã xống xoài trên đất, hắn ta tức giận đứng lên chỉ vào Lý Chiêu Dương tức giận quát:
"Tên khôn kia ngươi là ai vậy hả!! Ngươi có biết bổn công tử là con trai của Tổng Binh Giang Nam không hả!!!!"
Minh Nguyệt bên này liền khó chịu đứng lên mắng ngược lại hắn ta:
"Ngươi là con trai của Tổng Binh Giang Nam thì ghê gớm lắm à,mắt ngươi bị lé hay sao không thấy ta đang cùng
Tiểu Dương uống rượu à,mau cút chỗ khác"
Thừa Quần hách dịch nói:
"Tiểu mỹ nhân này được ta để mắt là phúc phần của cô,cô lại ở đây lớn lối,cô có tin,..."
Thừa Quân chưa nói hết câu thì đã bị Minh Nguyệt đục vào mắt, khiến mắt hắn ta bầm tím hắn ôm mắt tức giận quát:
"Mau bắt hai người này lại cho ta,dám đánh bồn công tử ngươi không cần mạng rồi"
Lý Chiêu Dương mắt thấy bọn họ định xông lên thì liền đứng lên nói:
"Các vị bình tĩnh, bằng hữu này của ta tính khí nóng nảy thêm cả Thừa Công Tử cũng không nên trêu hoa ghẹo nguyệt như vậy không tốt đâu, cha ngài mà biết sẽ tức giận đó"
Minh Nguyệt liền tức giận nói:
"Dương Dương, cậu cản tôi làm gì để tôi đánh gãy chân chó của bọn họ"
Lý Chiêu Dương liền can Minh Nguyệt lại cười cười nói:
"Thôi mà Nguyệt Nguyệt,một điều nhịn bảy điều lành mà, hơn nữa chúng ta còn đang ở bên ngoài nữa không nên gây hấn đâu"
Minh Nguyệt hất cằm quay chỗ khác, Thừa Quân liền lên tiếng nhìn Lý Chiêu Dương nói:
"Nè huynh đệ, ngươi cũng rất biết điều đó, ngươi nói đi mỹ nhân bên cạnh ngươi, ngươi bán bao nhiêu bổn công tử đều có thể cho ngươi"
Thừa Quân cười gian xảo nghĩ "Trước cám dỗ của vinh hoa phú quý ngươi có thể không cho ta nữ nhân này sao ".
Lý Chiêu Dương cười cười nói:
"Thừa Công Tử,ta không thiếu tiền hơn nữa cậu ấy là bằng hữu của ta, mong ngài tìm người khác "
Thừa Quân liền nói:
"Ta thích mỹ nhân này, kiêu ngạo hống hách ta rất thích ngươi không thể cho ta à"
Lý Chiêu Dương lắc lắc đầu nhìn hắn ta, khiến hắn ta tức giận nói:
"Vậy thì ta chớp người"
Những tên hạ nhân sau lưng Thừa Quân muốn động thủ thì Lý Chiêu Dương cười nguy hiểm,đám hạ nhân của
Thừa Quân bị tia điện màu tím giật đến bốc khói đầu, tóc dựng ngược lên trời bất tỉnh nhân sự tại chỗ Thừa Quân nhìn thấy cảnh này thì bất ngờ sợ hãi nhìn Lý Chiều Dương:
"Ngươi, ngươi ngươi,..."
Thừa Lạc hậu vệ thân cận của Thừa Quân liền đứng ra ngăn cản hắn ta,hắn ta tức giận nhìn quát Tinh Lạc:
"Mau ngươi mau đánh bọn họ đi rồi bắt con ả tóc xanh đó cho ta"
Tinh Lạc đứng một chỗ bình thản nói:
"Công Tử,bọn họ đều là cao thủ, ngài muốn chết cũng đừng kéo tôi chết cùng"
Thừa Quân tức giận chỉ về phía Tinh Lạc:
"Ngươi,..."
Minh Nguyệt lúc này đứng trước hắn tay bẻ lắc rắc, Thừa Quân run rẩy quay về phía đằng sau thì thấy Minh Nguyệt lửa giận đùng đùng bốc lên Minh Nguyệt một chân sút hắn ta bay từ cửa sổ rồi bay mất tiêu, Tinh Lạc cũng bình thản đuổi theo Thừa Quân.Minh Nguyệt phủi phủi tay nói:
"Tên này bị hâm hay sao vậy, từ đâu chui ra thì chui về lại đó đi"
Lý Chiêu Dương bất lực nhìn Minh Nguyệt mà lắc đầu ngán ngẫm,sau đó cả hai người rời đi còn đi dạo đến tối mới chịu quay về phủ Bắc Vương bọn họ đang đi vào phủ thì thấy Lý Chiêu Nhi đang đi theo hành lang đến hậu viện phía Đồng,Minh Nguyệt liền nói:
"Anh Anh, nhìn kìa là Lý Chiêu Nhi"
Lý Chiêu Dương cũng ngóng ngó cùng Minh Nguyệt,cô gật gật đầu rồi nói:
"Sao giờ này cô ta lại đi đâu vậy"
Minh Nguyệt liền hỏi:
"Đình viện phía Đông là chỗ của ai vậy"
Lý Chiêu Dương nghiên đầu nói:
"Của Hoàng Thúc "
Cả hai người nhìn nhau thắc mắc Minh Nguyệt liền kéo tay Lý Chiêu Dương nói:
"Muốn biết thì đi theo là biết ngay thôi"
Cả hai người lăng không nhảy lên mái nhà, rồi chạy dọc theo mái nhà đi theo Lý Chiều Nhi đến đình viện phía
Đông,hai người dừng lại trên mái nhà tư phòng của Hàn Diệt Phong .
Bạn đang đọc truyện trên: Dtruyen.net
Dtruyen.com đổi tên miền thành Dtruyen.net. Độc giả ghi nhớ để truy cập.