Chương 2: Nhận việc và gặp anh
Nhu Mỹ
25/08/2023
Sáng hôm sau Lục Ninh Diệp chuẩn bị lên bệnh viện nhận việc. Cô mặc một chiếc áo thun rộng và quần dài, trang điểm nhẹ một chút, kết hợp đôi giày tạo nên cho cô có nét lạnh lùng khí chất hơn. Chuẩn bị hồ sơ đầy đủ, cô chào buổi sáng ông bà Lục rồi ăn nhẹ một chút xong cô mới lên bệnh viện.
Tại trung tâm bệnh viện SUF đang rất ôn hòa, sang trọng có vài giọng nói cười giỡn của các bác sĩ và y tá, có lẽ hôm nay có ít bệnh nhân vào hay vì lí do gì đó mà các bác sĩ rất rảnh rỗi ngồi ăn sáng, nói chuyện với nhau.
Vương An Đình bước đến gương mặt lãnh đạm pha một chút lạnh lùng hỏi:"Hôm nay mọi người không có ca à? Bây giờ vẫn còn ngồi đây ăn bánh uống trà sao?"
"Giờ này còn sớm nên chưa có bệnh nhân là đúng rồi! Nếu cậu mong chờ có bệnh nhân thì tối tăng ca chờ bọn nó tông nhau hay xảy ra tại nạn gì đó rồi vào đây cho cậu xử lí!" Thẩm Đông cười đùa nói lớn.
Vương An Đình cong khóe môi: "Được thôi, tôi sẽ tăng ca cùng với Chu Tuyết nhé?"
Nụ cười Thẩm Đông chợt tắt nhìn Vương An Đình với ánh mắt viên đạn nói:"Từ bỏ cái suy nghĩ đó đi!". Vương An Đình vẫn thờ ơ cười khẩy không quan tâm ánh mắt của Thẩm Đông.
"Chào mọi người!" Lục Ninh Diệp nhẹ nhàng bước vào lên tiếng. Thời khắc này tất cả mọi người đều chằm mắt nhìn về phía cô gái nhỏ vừa mới lên tiếng đang đứng trước mặt. Vương An Đình cũng xoay người ra nhìn xem có chuyện gì.
Thấy có cô gái cực kỳ xinh đẹp đang đứng đó Thẩm Đông bước lên hỏi Lục Ninh Diệp: "Cô cần gì ạ?"
"Tôi đến để nhận việc! Lúc tối bố tôi đã có nói chuyện này với trưởng bệnh viện rồi ạ, không biết là trưởng bệnh viện đang ở đâu?" Lục Ninh Diệp cười xã giao hỏi.
Lúc này cả bệnh viện vẫn đang trầm trồ về nhan sắc của cô, không ai phát lên tiếng động, chỉ có Vương An Đình nhìn cô suy nghĩ một lát rồi cũng đi đến:"Hiện giờ trưởng bệnh viện vẫn chưa đến, phiền cô ngồi chờ khoảng 20 phút nữa thì có thể gặp được trưởng bệnh viện!" Vương An Đình vừa nhìn đồng hồ vừa nói, khuôn mặt lãnh đạm giọng nói lạnh lùng của anh khiến cô có thế biết được anh là Vương An Đình mà cô đã xem trên trang wed của bệnh viện hôm qua. Cô suy ngẫm:"Đúng là tên Vương An Đình này có ngoại hình thật, nhưng không biết tài giỏi ra sao mà lại tỏ thái độ kiêu ngạo như vậy chứ?" Cô vẫn đang nghĩ thầm nói xấu về Vương An Đình thì Thẩm Đông hỏi:"Cô tên là gì vậy? Để tiện xưng hô"
Lục Ninh Diệp cười trả lời:"Tôi tên Lục Ninh Diệp, 24 tuổi vừa mới đi du học từ Mỹ về! Rất vui khi được làm quen với mọi người"
Thẩm Đông cười bảo:"À thì ra là thiên kim nhà họ Lục, tôi đã từng nghe qua rồi. Chào cô, tôi là Thẩm Đông 27 tuổi là bác sĩ khoa ngoại ở đây"
Lục Ninh Diệp cười gật đầu nhìn qua Vương An Đình đang xoay người đi về bàn ăn lấy cà phê uống. Lúc này trưởng bệnh viện cũng đã đến vì biết là hôm nay cô sẽ đến, nên đã đến sớm hơn một chút để tiếp cô: "Chào mọi người!"
Lục Ninh Diệp biết ông là trưởng bệnh viện nên đi tới chào ông giới thiệu về bản thân và nói đến chuyện việc làm. Ông nghe xong bảo cô vào phòng của trưởng bệnh viện để xem hồ sơ của cô. Hai người đi vào bàn bạc về chuyện đó, khi xem hồ sơ của cô trưởng bệnh viện rất hài lòng và hoàn toàn muốn nhận cô vào làm:"Giỏi, rất giỏi đây là lần đầu tiên tôi thấy người trẻ tuổi mà lại tài giỏi như vậy. Được! Cô được nhận vào làm bác sĩ khoa nội trong bệnh viện"
"Vâng cảm ơn ông ạ, bắt đầu từ ngày mai tôi có thể vào làm rồi đúng không?" Cô hỏi.
"Hiện tại thì cô vẫn chưa được vào mổ chính mà phải làm bác sĩ phụ đi xem các ca phẫu thuật thường xuyên. Tuần đầu thì tạm thời như vậy đi! Tập làm những việc nhỏ trước dần mới đến được việc lớn!"
"Bây giờ tôi dẫn cô ra giới thiệu với mọi người để thích nghi từ từ với môi trường làm việc ở đây" Ông cười nói.
Cô gật đầu cười rạng rỡ đi theo ông ra ngoài. Mọi người vẫn còn đang nhìn chằm cô, trầm trồ về nhan sắc ấy và còn ấn tượng khi nghe cô là thiên kim nhà họ Lục.
"Từ ngày hôm nay Lục Ninh Diệp sẽ là bác sĩ khoa nội của bệnh viện chúng ta, tạm thời những ngày đầu chưa quen với cách làm việc của bệnh viện nên Lục Ninh Diệp chỉ đi xem phẫu thuật và phụ đỡ thôi về sau thì sẽ được mổ chính. À mà còn nữa, Vương An Đình con hãy hướng dẫn cho Lục Ninh Diệp nhé? Hai đứa cùng khoa nhớ giúp đỡ nhau"
Vương An Đình im lặng không nói gì xem như là đồng ý. Còn cô khi nghe sẽ được Vương An Đình giúp đỡ thì không hài lòng chút nào, nhìn thái độ kiêu ngạo của Vương An Đình thì cô lại càng thấy ghét.
Tại trung tâm bệnh viện SUF đang rất ôn hòa, sang trọng có vài giọng nói cười giỡn của các bác sĩ và y tá, có lẽ hôm nay có ít bệnh nhân vào hay vì lí do gì đó mà các bác sĩ rất rảnh rỗi ngồi ăn sáng, nói chuyện với nhau.
Vương An Đình bước đến gương mặt lãnh đạm pha một chút lạnh lùng hỏi:"Hôm nay mọi người không có ca à? Bây giờ vẫn còn ngồi đây ăn bánh uống trà sao?"
"Giờ này còn sớm nên chưa có bệnh nhân là đúng rồi! Nếu cậu mong chờ có bệnh nhân thì tối tăng ca chờ bọn nó tông nhau hay xảy ra tại nạn gì đó rồi vào đây cho cậu xử lí!" Thẩm Đông cười đùa nói lớn.
Vương An Đình cong khóe môi: "Được thôi, tôi sẽ tăng ca cùng với Chu Tuyết nhé?"
Nụ cười Thẩm Đông chợt tắt nhìn Vương An Đình với ánh mắt viên đạn nói:"Từ bỏ cái suy nghĩ đó đi!". Vương An Đình vẫn thờ ơ cười khẩy không quan tâm ánh mắt của Thẩm Đông.
"Chào mọi người!" Lục Ninh Diệp nhẹ nhàng bước vào lên tiếng. Thời khắc này tất cả mọi người đều chằm mắt nhìn về phía cô gái nhỏ vừa mới lên tiếng đang đứng trước mặt. Vương An Đình cũng xoay người ra nhìn xem có chuyện gì.
Thấy có cô gái cực kỳ xinh đẹp đang đứng đó Thẩm Đông bước lên hỏi Lục Ninh Diệp: "Cô cần gì ạ?"
"Tôi đến để nhận việc! Lúc tối bố tôi đã có nói chuyện này với trưởng bệnh viện rồi ạ, không biết là trưởng bệnh viện đang ở đâu?" Lục Ninh Diệp cười xã giao hỏi.
Lúc này cả bệnh viện vẫn đang trầm trồ về nhan sắc của cô, không ai phát lên tiếng động, chỉ có Vương An Đình nhìn cô suy nghĩ một lát rồi cũng đi đến:"Hiện giờ trưởng bệnh viện vẫn chưa đến, phiền cô ngồi chờ khoảng 20 phút nữa thì có thể gặp được trưởng bệnh viện!" Vương An Đình vừa nhìn đồng hồ vừa nói, khuôn mặt lãnh đạm giọng nói lạnh lùng của anh khiến cô có thế biết được anh là Vương An Đình mà cô đã xem trên trang wed của bệnh viện hôm qua. Cô suy ngẫm:"Đúng là tên Vương An Đình này có ngoại hình thật, nhưng không biết tài giỏi ra sao mà lại tỏ thái độ kiêu ngạo như vậy chứ?" Cô vẫn đang nghĩ thầm nói xấu về Vương An Đình thì Thẩm Đông hỏi:"Cô tên là gì vậy? Để tiện xưng hô"
Lục Ninh Diệp cười trả lời:"Tôi tên Lục Ninh Diệp, 24 tuổi vừa mới đi du học từ Mỹ về! Rất vui khi được làm quen với mọi người"
Thẩm Đông cười bảo:"À thì ra là thiên kim nhà họ Lục, tôi đã từng nghe qua rồi. Chào cô, tôi là Thẩm Đông 27 tuổi là bác sĩ khoa ngoại ở đây"
Lục Ninh Diệp cười gật đầu nhìn qua Vương An Đình đang xoay người đi về bàn ăn lấy cà phê uống. Lúc này trưởng bệnh viện cũng đã đến vì biết là hôm nay cô sẽ đến, nên đã đến sớm hơn một chút để tiếp cô: "Chào mọi người!"
Lục Ninh Diệp biết ông là trưởng bệnh viện nên đi tới chào ông giới thiệu về bản thân và nói đến chuyện việc làm. Ông nghe xong bảo cô vào phòng của trưởng bệnh viện để xem hồ sơ của cô. Hai người đi vào bàn bạc về chuyện đó, khi xem hồ sơ của cô trưởng bệnh viện rất hài lòng và hoàn toàn muốn nhận cô vào làm:"Giỏi, rất giỏi đây là lần đầu tiên tôi thấy người trẻ tuổi mà lại tài giỏi như vậy. Được! Cô được nhận vào làm bác sĩ khoa nội trong bệnh viện"
"Vâng cảm ơn ông ạ, bắt đầu từ ngày mai tôi có thể vào làm rồi đúng không?" Cô hỏi.
"Hiện tại thì cô vẫn chưa được vào mổ chính mà phải làm bác sĩ phụ đi xem các ca phẫu thuật thường xuyên. Tuần đầu thì tạm thời như vậy đi! Tập làm những việc nhỏ trước dần mới đến được việc lớn!"
"Bây giờ tôi dẫn cô ra giới thiệu với mọi người để thích nghi từ từ với môi trường làm việc ở đây" Ông cười nói.
Cô gật đầu cười rạng rỡ đi theo ông ra ngoài. Mọi người vẫn còn đang nhìn chằm cô, trầm trồ về nhan sắc ấy và còn ấn tượng khi nghe cô là thiên kim nhà họ Lục.
"Từ ngày hôm nay Lục Ninh Diệp sẽ là bác sĩ khoa nội của bệnh viện chúng ta, tạm thời những ngày đầu chưa quen với cách làm việc của bệnh viện nên Lục Ninh Diệp chỉ đi xem phẫu thuật và phụ đỡ thôi về sau thì sẽ được mổ chính. À mà còn nữa, Vương An Đình con hãy hướng dẫn cho Lục Ninh Diệp nhé? Hai đứa cùng khoa nhớ giúp đỡ nhau"
Vương An Đình im lặng không nói gì xem như là đồng ý. Còn cô khi nghe sẽ được Vương An Đình giúp đỡ thì không hài lòng chút nào, nhìn thái độ kiêu ngạo của Vương An Đình thì cô lại càng thấy ghét.
Bạn đang đọc truyện trên: Dtruyen.net
Dtruyen.com đổi tên miền thành Dtruyen.net. Độc giả ghi nhớ để truy cập.