Chương 113
Tuyết Mặc
29/10/2022
Mặc dù buổi sáng Cố Di Ni và Từ Lị xuất hiện gây náo loạn làm cô không thoải mái, nhưng tới buổi tối, tâm trạng của Lăng Vi đã được Tạ Thanh Nghiên dỗ dành đến ngọt ngào, tới bây giờ cô mới phát hiện người đàn ông này không chỉ biết đùa giỡn cô, mà còn rất biết dỗ dành cô, giống như anh có một đôi mắt nhìn xuyên thấu có thể dễ dàng thấu hiểu được tâm tư của cô vậy.
Nhưng Lăng Vi cũng không phải thật sự muốn cãi nhau với anh, chỉ là muốn biểu đạt thái độ của mình với anh mà thôi, cô không thích Cố Di Ni và Từ Lị, nếu đã không thể làm bạn bè, về sau tốt nhất cũng không cần tới lui với nhau, bao gồm cả Tạ Thanh Nghiên, cô không muốn nhìn thấy anh tiếp xúc với Từ Lị.
Bà xã đại nhân đã ra lệnh, Tạ Thanh Nghiên chắc chắn sẽ phục tùng vô điều kiện.
Hôm nay vốn dĩ là ngày lành, vậy mà lại bị Cố Di Ni và Từ Lị phá hủy, Tạ Thanh Nghiên cũng tức giận, dựa theo tính cách tính toán chi li, có thù tất báo của anh thì sớm đã ghi nhớ kỹ hai người này ở trong lòng rồi, về sau nếu còn đến trêu chọc anh thì anh chắc chắn sẽ trực tiếp trở mặt.
Trải qua một buổi chiều bố trí, khoảng sân đã được lão Nghiêm và A Tuệ trang trí vô cùng lãng mạn, hai cái giá nướng BBQ cũng sớm đã dọn lên xong, các loại đồ nướng cũng đã bày biện chỉnh tề, các loại thịt rau dưa hải sản gì đó cần có đều có, A Thanh còn dùng thời gian cả buổi chiều để làm ra rất nhiều chiếc bánh kem nhỏ, bánh mì kiểu Tây linh tinh, với tay nghề này của cô ấy, nếu muốn ra ngoài mở một tiệm đồ ngọt thì cũng tính là dư dả.
Sáu giờ chiều, mấy người bạn được mời đều lục tục đến trình diện, Chu Kiến và Đổng Đông đến sớm nhất, sau đó là Lý Ý với Trần Tiểu Nhược, Lâm Húc và Chu Tiểu Quai cũng được mời đến, cuối cùng là Đỗ Minh vừa tan tầm đã khổ sở đáng thương chạy tới, hơn nữa Đỗ Minh tới rồi cũng không dám ngồi xuống nghỉ ngơi, nhìn thấy ba Nghiêm của anh ấy đang bận, anh ấy lập tức chạy nhanh qua giúp đỡ, thoạt nhìn vô cùng hiếu thuận.
Nhìn thấy ông chủ Lâm ôm hộp gấm xuất hiện, thân thể Lăng Vi không nhịn được mà run nhè nhẹ, hộp gấm kia đã trở thành bóng ma khó hủy diệt trong lòng cô rồi.
Người có bóng ma trong lòng giống cô còn có A Tuệ.
Lúc A Tuệ bưng trà cho ông chủ Lâm, ông chủ Lâm đã rất thuận tay giao hai cái hộp gấm cho bà ấy, để bà ấy nhận thay chủ nhà. A Tuệ ôm hộp gấm, trong lòng cảm thấy nghi hoặc, cái hộp trông rất quen mắt, làm bà ấy lập tức nhớ ngay tới bộ đồ có hoa văn hình con báo kia, lúc ấy cậu Thanh Nghiên nói muốn giúp bà ấy đổi cỡ lớn hơn, nhưng sau đó cũng không giải quyết được gì. Mặc dù bây giờ bà ấy rất muốn mở cái hộp gấm ra xem thử, nhưng dù sao cũng là quà của chủ nhà, vì vậy cuối cùng bà ấy vẫn là để nó vào bên trong đống quà tặng.
Bởi vì Tạ Thanh Nghiên đột nhiên gọi đám người Chu Kiến tới, cho nên bọn họ cũng không thể chọn lựa quà tặng kỹ càng được, chỉ có thể lấy ra một hai món đặc biệt quý giá của mình ra tặng, nhưng dù sao cũng là những ông chủ lớn, quà trân quý cũng không phải là thứ tục tằng, Lăng Vi nhìn thấy đều rất thích, mà ngoại trừ quà tặng, Đổng Đông còn tặng cho cô một cái kịch bản, món quà này tuyệt đối là thứ đặc biệt nhất, ngay cả Lý Ý cũng rất coi trọng mà đi tới xem thử.
“Đây là một bộ phim điện ảnh, mùa hè sang năm sẽ khởi động máy, do đạo diễn nổi tiếng Tề Viễn làm đạo diễn, cô xem thử một chút đi, nếu cảm thấy hứng thú thì nhân vật nữ số 2 sẽ là của cô.” Đổng Đông nói.
Lăng Vi và Lý Ý đều bị dọa nhảy dựng, cái tên Tề Viễn này ở trong giới giải trí không ai không biết không ai không hiểu, bắt đầu từ bộ phim điện ảnh đầu tiên của ông ấy thì đã thường xuyên có thể nhìn thấy nghe thấy tên và bóng dáng của ông ấy ở các buổi liên hoan phim lớn, hoặc là được đề cử, hoặc là được lãnh thưởng, tóm lại, Tề Viễn tuyệt đối là một nhân vật nổi tiếng truyền kỳ.
Tương tự như vậy, người mới rất khó đi vào mắt xanh của Tề Viễn, nhưng nếu Đổng Đông có thể đưa kịch bản cho cô, vậy thì chuyện này không thể nghi ngờ là đã nắm chắc.
Trong đầu Lý Ý xoay chuyển rất nhanh, kinh ngạc qua đi thì lập tức quyết đoán nói: “Không cần xem nữa, mặc kệ là nhân vật gì, chúng tôi đều nhận.”
Khóe môi của Đổng Đông cong lên, “Quản lý Lý vẫn rất quyết đoán.”
Hơn nữa, Đổng Đông và Lý Ý thiếu chút nữa đã trở thành quan hệ cấp trên cấp dưới, vốn đã đi đến bước ký hợp đồng, không ngờ lại bị Tạ Thanh Nghiên hớt tay trên, anh cho Lý Ý một chỗ đứng cực tốt để cô ấy toàn tâm toàn ý làm việc cho Lăng Vi.
Lăng Vi lăn lộn trong giới giải trí hai đời, cũng cực kỳ quen thuộc cái tên Tề Viễn này, lúc ấy danh tiếng của cô càng lúc càng lớn, cho nên vô cùng tự tin tự tiến cử mình vào một vai phụ trong bộ phim điện ảnh của ông ấy, nhưng Tề Viễn lại trực tiếp cự tuyệt cô ngay trước mặt mọi người, hoàn toàn không để lại chút mặt mũi nào cho cô, sau này chuyện này đã trở thành chấp niệm trong lòng Lăng Vi, cô nhất định phải đóng phim của Tề Viễn, cho dù là một nhân vật nhỏ cũng được, chỉ là không chờ cô hoàn thành xong tâm nguyện này thì cô đã bị xe đâm chết rồi.
Thật không ngờ bộ phim điện ảnh đầu tiên trong đời này của cô lại là phim do Tề Viễn làm đạo diễn.
Đây là vận may lớn đến cỡ nào, nghĩ đến đây, cô cũng vội vàng tỏ thái độ, “Đúng vậy, mặc kệ là nhân vật gì tôi cũng nhận.”
Đóng phim truyền hình có thể nhanh chóng nâng cao mức độ nổi tiếng cho cô, nhưng lại không phải là mục tiêu cuối cùng của cô, mục tiêu của cô vẫn nằm ở trên màn ảnh rộng. Cho nên món quà này của Đổng Đông đúng là đã khiến cho người nhận vừa lòng đẹp ý.
Chu Tiểu Quai vừa đến đã lôi kéo Lăng Vi trò chuyện không ngừng, “Cậu giỏi thật đó, không rên một tiếng đã đi lãnh chứng, có phải sau một thời gian nữa thuận tiện sinh đứa nhỏ ra luôn hay không.”
Lăng Vi cười nói: “Sinh con không nhanh như vậy đâu, lịch làm việc vẫn luôn kéo dài đến tận năm sau.”
“Vậy hôn lễ thì sao?” Chu Tiểu Quai hỏi.
“Sang năm đi, bây giờ chỉ lén đi lãnh chứng thôi.”
“Không định công khai sao?”
“Nếu không có gì bất ngờ, tôi muốn chờ đến khi làm hôn lễ sẽ công bố.”
“Thật tốt.” Chu Tiểu Quai nhìn cô.
“Cho nên trong chuyện này cậu phải học theo tôi, lần sau ông chủ Lâm có cầu hôn thì cậu phải quyết đoán đồng ý.” Lăng Vi khuyên cô ấy, bây giờ cô vô cùng hạnh phúc, cho nên cũng hy vọng nhìn thấy bạn mình cũng hạnh phúc giống mình.
Chu Tiểu Quai cười khẽ, nói: “Tôi không giống cậu, tôi không đồng ý với anh ấy là có nguyên nhân.”
“Cậu ngại anh ấy xấu sao?” Nguyên nhân này lúc trước cô ấy đã từng nói qua rồi, “Nhưng tôi cảm thấy ông chủ Lâm không hề xấu nha, ngược lại, tôi còn thấy anh ấy rất tuấn tú lịch sự nữa kìa.”
Chu Tiểu Quai lắc đầu: “Mấy cái đó chỉ là lấy cớ, đều là do tôi nói bừa thôi.”
Lăng Vi chưa bao giờ đi tìm tòi chuyện của người khác, đây vẫn là lần đầu tiên cô làm vậy, cô cảm thấy mình tò mò muốn chết, cho nên bèn truy nói: “Vậy rốt cuộc là vì nguyên nhân gì?”
“Hôm nay là ngày vui của cậu.” Chu Tiểu Quai nói: “Chúng ta không nói chuyện này nữa, nếu cậu thật sự muốn biết, vậy lần sau tôi sẽ kể kỹ càng cho cậu nghe.”
Nghe như vấn đề này rất phức tạp vậy, Lăng Vi lập tức não bổ ra một loạt kịch bản nhà giàu yêu nhau lại không thể bên nhau, bởi vì cô từng nghe Tạ Thanh Nghiên từng nói, ông chủ Lâm cũng xuất thân từ gia đình giàu có, người nhà giàu luôn có rất nhiều suy nghĩ kỳ quái.
Nhưng nếu người ta đã không muốn nói, cô cũng không ép làm gì, “Vậy chờ ngày nào đó cậu nguyện ý nói thì nhất định phải nói cho tôi nghe đó.”
Chu Tiểu Quai gật gật đầu, ôm cổ Lăng Vi nói: “Hôm nay cậu mặc váy tiên nữ trông thật đẹp mắt, chúng ta chụp chung một tấm đi.”
Hai người chụp hình xong, đúng lúc đầu bếp cũng đã nướng xong bàn đồ ăn đầu tiên, vì thế hai người liền vội vàng chen vào ăn chung với mọi người.
Bên kia ăn đến vui vẻ, bên này Tạ Thanh Nghiên đang cùng uống rượu nói chuyện phiếm với mấy người Chu Kiến Đổng Đông.
Tạ Thanh Nghiên cũng biết Đổng Đông mới vừa tặng kịch bản, cho nên liền cầm ly rượu kính anh ta, “Món quà này của cậu thật sự rất lợi hại, mới vừa nhìn đã khiến cô ấy mặt mày hớn hở rồi, hôm nay tôi đã phải lấy hết tất cả thủ đoạn ra dùng suốt một ngày mới dỗ dành cho cô ấy vui lên được đó.”
Vừa nghe thấy anh gặp xui xẻo, Chu Kiến lập tức trở nên vui vẻ, bày ra bộ dáng vui sướng khi thấy người gặp họa hỏi anh: “Rốt cuộc cậu đã làm nên tội ác tày trời gì mà khiến cô ấy mới vừa đăng ký kết hôn với cậu xong lại đi cáu kỉnh với cậu vậy?”
Tạ Thanh Nghiên thở dài, “Là vì cô em họ họ Cố kia của cậu đó, mới sáng sớm đã mang Từ Lị tới nhà của tôi làm khách rồi.”
“……” Chu Kiến: “Tôi vẫn luôn cảm thấy nó không thông minh, không ngờ lại ngu ngốc tới mức nghiêm trọng như vậy.”
Đổng Đông hỏi: “Từ Lị đã trở về?”
Tạ Thanh Nghiên gật đầu, “Nghe nói là trở về từ một tuần trước.”
Chu Kiến chậc chậc mấy tiếng, “Lúc này nghe thật trùng hợp, vậy cậu có ý kiến gì với Từ Lị hay không?”
Tạ Thanh Nghiên nhíu mày, “Không gì ý kiến gì cả, nhưng tôi lại rất có ý kiến với Cố Di Ni, hai người muốn nghe thử không?”
Chu Kiến gật đầu, “Xin rửa tai nghe kỹ.”
Tạ Thanh Nghiên nói: “Mặc dù nghe có chút không phong độ, nhưng tôi thật sự rất chán ghét cô ta, nếu là em họ của cậu, vậy cậu hãy chuyển lời giúp tôi, kêu cô ta về sau đừng xuất hiện ở trước mặt tôi và Tiểu Vi nữa, chúng tôi cũng không hoan nghênh cô ta, nếu còn để tôi thấy cô ta gây chuyện, hậu quả chắc chắn cô ta không gánh vác nổi.”
Đổng Đông nhấp một ngụm rượu vang đỏ, bỗng nhiên cười thành tiếng, “Đây vẫn là lần đầu tiên tôi nhìn thấy ông chủ Tạ chán ghét một người như vậy đấy, lại còn là một người phụ nữ nữa chứ.”
“Người đàn ông đã kết hôn quả nhiên có khác!” Chu Kiến cũng than thở theo, “Bà xã là lớn nhất.”
Tạ Thanh Nghiên coi như anh ta đang khen mình, đắc ý nói: “Hâm mộ thì mau đi tìm một người đi, cậu còn già hơn tôi mấy tuổi đó.”
Đổng Đông nói: “Đúng vậy, mới ba mươi đã thành gia lập nghiệp, Tạ nhà giàu, cậu quả nhiên là người đặc biệt nhất trong nhóm của chúng ta đó.”
Tạ nhà giàu lập tức lộ nguyên hình, “Thường thôi thường thôi, sự tồn tại của ba ba chính là để đám phàm nhân như các người ngưỡng mộ mà.”
Đổng Đông và Chu Kiến:……
Nhóm người ở đây đều là người trẻ tuổi, ngoại từ bà cụ và bé Tạ mới nửa chừng đã rời đi ra, những người khác đều nháo đến rất khuya, lại còn rất nhiều đồ nướng, cho nên cuối cùng ngay cả người giúp việc trong nhà cũng ra ăn chung luôn.
Lăng Vi đã sớm quên mất sự khó chịu vào ban ngày, lúc này cũng vừa nói vừa cười với mọi người, nghe người khác nói mấy lời chúc phúc gì đó, cười đến mặt mày đầy vẻ ngọt ngào.
Đến lúc tiệc tan, cô rõ ràng đã uống nhiều quá, sau đó được Tạ Thanh Nghiên ôm về phòng, ngoan ngoãn y như con thỏ trắng nhỏ vậy.
Tạ Thanh Nghiên biết khi cô say rượu sẽ rất đáng yêu, trong lòng lập tức trở nên vui vẻ giúp cô tắm rửa, sau đó nhân cơ hội dỗ dành cô: “Bảo bối, tắm rửa xong mặc cái này vào được không?”
Đó là một bộ trang phục tình thú có hoa văn hình con hổ, cũng không biết anh lấy từ đâu ra.
Lăng Vi nghiêng đầu nhìn qua, chu miệng nói: “Quần áo nhỏ như vậy sao em mặc vừa?”
Tạ Thanh Nghiên vội vàng gật đầu, “Đương nhiên có thể, anh giúp em mặc vào.”
Lăng Vi đã có chút choáng váng, nhưng trong đầu trước sau vẫn còn giữ một suy nghĩ, cô cố gắng nhớ ra, sau đó nói: “Được rồi, mặc cái này vào xong chơi hít đất với anh.”
Tạ Thanh Nghiên:……
Nửa tiếng sau, Tạ Thanh Nghiên nằm trên tấm thảm tập hít đất, Lăng Vi mặc trang phục tình thú có hoa văn hình con hổ, cười tủm tỉm ngồi ở trên lưng anh, chậm rãi đếm: “1, 2, 3……”
Tạ Thanh Nghiên:……
Quả nhiên đây chính là gánh nặng ngọt ngào nhất mà!
Nhưng Lăng Vi cũng không phải thật sự muốn cãi nhau với anh, chỉ là muốn biểu đạt thái độ của mình với anh mà thôi, cô không thích Cố Di Ni và Từ Lị, nếu đã không thể làm bạn bè, về sau tốt nhất cũng không cần tới lui với nhau, bao gồm cả Tạ Thanh Nghiên, cô không muốn nhìn thấy anh tiếp xúc với Từ Lị.
Bà xã đại nhân đã ra lệnh, Tạ Thanh Nghiên chắc chắn sẽ phục tùng vô điều kiện.
Hôm nay vốn dĩ là ngày lành, vậy mà lại bị Cố Di Ni và Từ Lị phá hủy, Tạ Thanh Nghiên cũng tức giận, dựa theo tính cách tính toán chi li, có thù tất báo của anh thì sớm đã ghi nhớ kỹ hai người này ở trong lòng rồi, về sau nếu còn đến trêu chọc anh thì anh chắc chắn sẽ trực tiếp trở mặt.
Trải qua một buổi chiều bố trí, khoảng sân đã được lão Nghiêm và A Tuệ trang trí vô cùng lãng mạn, hai cái giá nướng BBQ cũng sớm đã dọn lên xong, các loại đồ nướng cũng đã bày biện chỉnh tề, các loại thịt rau dưa hải sản gì đó cần có đều có, A Thanh còn dùng thời gian cả buổi chiều để làm ra rất nhiều chiếc bánh kem nhỏ, bánh mì kiểu Tây linh tinh, với tay nghề này của cô ấy, nếu muốn ra ngoài mở một tiệm đồ ngọt thì cũng tính là dư dả.
Sáu giờ chiều, mấy người bạn được mời đều lục tục đến trình diện, Chu Kiến và Đổng Đông đến sớm nhất, sau đó là Lý Ý với Trần Tiểu Nhược, Lâm Húc và Chu Tiểu Quai cũng được mời đến, cuối cùng là Đỗ Minh vừa tan tầm đã khổ sở đáng thương chạy tới, hơn nữa Đỗ Minh tới rồi cũng không dám ngồi xuống nghỉ ngơi, nhìn thấy ba Nghiêm của anh ấy đang bận, anh ấy lập tức chạy nhanh qua giúp đỡ, thoạt nhìn vô cùng hiếu thuận.
Nhìn thấy ông chủ Lâm ôm hộp gấm xuất hiện, thân thể Lăng Vi không nhịn được mà run nhè nhẹ, hộp gấm kia đã trở thành bóng ma khó hủy diệt trong lòng cô rồi.
Người có bóng ma trong lòng giống cô còn có A Tuệ.
Lúc A Tuệ bưng trà cho ông chủ Lâm, ông chủ Lâm đã rất thuận tay giao hai cái hộp gấm cho bà ấy, để bà ấy nhận thay chủ nhà. A Tuệ ôm hộp gấm, trong lòng cảm thấy nghi hoặc, cái hộp trông rất quen mắt, làm bà ấy lập tức nhớ ngay tới bộ đồ có hoa văn hình con báo kia, lúc ấy cậu Thanh Nghiên nói muốn giúp bà ấy đổi cỡ lớn hơn, nhưng sau đó cũng không giải quyết được gì. Mặc dù bây giờ bà ấy rất muốn mở cái hộp gấm ra xem thử, nhưng dù sao cũng là quà của chủ nhà, vì vậy cuối cùng bà ấy vẫn là để nó vào bên trong đống quà tặng.
Bởi vì Tạ Thanh Nghiên đột nhiên gọi đám người Chu Kiến tới, cho nên bọn họ cũng không thể chọn lựa quà tặng kỹ càng được, chỉ có thể lấy ra một hai món đặc biệt quý giá của mình ra tặng, nhưng dù sao cũng là những ông chủ lớn, quà trân quý cũng không phải là thứ tục tằng, Lăng Vi nhìn thấy đều rất thích, mà ngoại trừ quà tặng, Đổng Đông còn tặng cho cô một cái kịch bản, món quà này tuyệt đối là thứ đặc biệt nhất, ngay cả Lý Ý cũng rất coi trọng mà đi tới xem thử.
“Đây là một bộ phim điện ảnh, mùa hè sang năm sẽ khởi động máy, do đạo diễn nổi tiếng Tề Viễn làm đạo diễn, cô xem thử một chút đi, nếu cảm thấy hứng thú thì nhân vật nữ số 2 sẽ là của cô.” Đổng Đông nói.
Lăng Vi và Lý Ý đều bị dọa nhảy dựng, cái tên Tề Viễn này ở trong giới giải trí không ai không biết không ai không hiểu, bắt đầu từ bộ phim điện ảnh đầu tiên của ông ấy thì đã thường xuyên có thể nhìn thấy nghe thấy tên và bóng dáng của ông ấy ở các buổi liên hoan phim lớn, hoặc là được đề cử, hoặc là được lãnh thưởng, tóm lại, Tề Viễn tuyệt đối là một nhân vật nổi tiếng truyền kỳ.
Tương tự như vậy, người mới rất khó đi vào mắt xanh của Tề Viễn, nhưng nếu Đổng Đông có thể đưa kịch bản cho cô, vậy thì chuyện này không thể nghi ngờ là đã nắm chắc.
Trong đầu Lý Ý xoay chuyển rất nhanh, kinh ngạc qua đi thì lập tức quyết đoán nói: “Không cần xem nữa, mặc kệ là nhân vật gì, chúng tôi đều nhận.”
Khóe môi của Đổng Đông cong lên, “Quản lý Lý vẫn rất quyết đoán.”
Hơn nữa, Đổng Đông và Lý Ý thiếu chút nữa đã trở thành quan hệ cấp trên cấp dưới, vốn đã đi đến bước ký hợp đồng, không ngờ lại bị Tạ Thanh Nghiên hớt tay trên, anh cho Lý Ý một chỗ đứng cực tốt để cô ấy toàn tâm toàn ý làm việc cho Lăng Vi.
Lăng Vi lăn lộn trong giới giải trí hai đời, cũng cực kỳ quen thuộc cái tên Tề Viễn này, lúc ấy danh tiếng của cô càng lúc càng lớn, cho nên vô cùng tự tin tự tiến cử mình vào một vai phụ trong bộ phim điện ảnh của ông ấy, nhưng Tề Viễn lại trực tiếp cự tuyệt cô ngay trước mặt mọi người, hoàn toàn không để lại chút mặt mũi nào cho cô, sau này chuyện này đã trở thành chấp niệm trong lòng Lăng Vi, cô nhất định phải đóng phim của Tề Viễn, cho dù là một nhân vật nhỏ cũng được, chỉ là không chờ cô hoàn thành xong tâm nguyện này thì cô đã bị xe đâm chết rồi.
Thật không ngờ bộ phim điện ảnh đầu tiên trong đời này của cô lại là phim do Tề Viễn làm đạo diễn.
Đây là vận may lớn đến cỡ nào, nghĩ đến đây, cô cũng vội vàng tỏ thái độ, “Đúng vậy, mặc kệ là nhân vật gì tôi cũng nhận.”
Đóng phim truyền hình có thể nhanh chóng nâng cao mức độ nổi tiếng cho cô, nhưng lại không phải là mục tiêu cuối cùng của cô, mục tiêu của cô vẫn nằm ở trên màn ảnh rộng. Cho nên món quà này của Đổng Đông đúng là đã khiến cho người nhận vừa lòng đẹp ý.
Chu Tiểu Quai vừa đến đã lôi kéo Lăng Vi trò chuyện không ngừng, “Cậu giỏi thật đó, không rên một tiếng đã đi lãnh chứng, có phải sau một thời gian nữa thuận tiện sinh đứa nhỏ ra luôn hay không.”
Lăng Vi cười nói: “Sinh con không nhanh như vậy đâu, lịch làm việc vẫn luôn kéo dài đến tận năm sau.”
“Vậy hôn lễ thì sao?” Chu Tiểu Quai hỏi.
“Sang năm đi, bây giờ chỉ lén đi lãnh chứng thôi.”
“Không định công khai sao?”
“Nếu không có gì bất ngờ, tôi muốn chờ đến khi làm hôn lễ sẽ công bố.”
“Thật tốt.” Chu Tiểu Quai nhìn cô.
“Cho nên trong chuyện này cậu phải học theo tôi, lần sau ông chủ Lâm có cầu hôn thì cậu phải quyết đoán đồng ý.” Lăng Vi khuyên cô ấy, bây giờ cô vô cùng hạnh phúc, cho nên cũng hy vọng nhìn thấy bạn mình cũng hạnh phúc giống mình.
Chu Tiểu Quai cười khẽ, nói: “Tôi không giống cậu, tôi không đồng ý với anh ấy là có nguyên nhân.”
“Cậu ngại anh ấy xấu sao?” Nguyên nhân này lúc trước cô ấy đã từng nói qua rồi, “Nhưng tôi cảm thấy ông chủ Lâm không hề xấu nha, ngược lại, tôi còn thấy anh ấy rất tuấn tú lịch sự nữa kìa.”
Chu Tiểu Quai lắc đầu: “Mấy cái đó chỉ là lấy cớ, đều là do tôi nói bừa thôi.”
Lăng Vi chưa bao giờ đi tìm tòi chuyện của người khác, đây vẫn là lần đầu tiên cô làm vậy, cô cảm thấy mình tò mò muốn chết, cho nên bèn truy nói: “Vậy rốt cuộc là vì nguyên nhân gì?”
“Hôm nay là ngày vui của cậu.” Chu Tiểu Quai nói: “Chúng ta không nói chuyện này nữa, nếu cậu thật sự muốn biết, vậy lần sau tôi sẽ kể kỹ càng cho cậu nghe.”
Nghe như vấn đề này rất phức tạp vậy, Lăng Vi lập tức não bổ ra một loạt kịch bản nhà giàu yêu nhau lại không thể bên nhau, bởi vì cô từng nghe Tạ Thanh Nghiên từng nói, ông chủ Lâm cũng xuất thân từ gia đình giàu có, người nhà giàu luôn có rất nhiều suy nghĩ kỳ quái.
Nhưng nếu người ta đã không muốn nói, cô cũng không ép làm gì, “Vậy chờ ngày nào đó cậu nguyện ý nói thì nhất định phải nói cho tôi nghe đó.”
Chu Tiểu Quai gật gật đầu, ôm cổ Lăng Vi nói: “Hôm nay cậu mặc váy tiên nữ trông thật đẹp mắt, chúng ta chụp chung một tấm đi.”
Hai người chụp hình xong, đúng lúc đầu bếp cũng đã nướng xong bàn đồ ăn đầu tiên, vì thế hai người liền vội vàng chen vào ăn chung với mọi người.
Bên kia ăn đến vui vẻ, bên này Tạ Thanh Nghiên đang cùng uống rượu nói chuyện phiếm với mấy người Chu Kiến Đổng Đông.
Tạ Thanh Nghiên cũng biết Đổng Đông mới vừa tặng kịch bản, cho nên liền cầm ly rượu kính anh ta, “Món quà này của cậu thật sự rất lợi hại, mới vừa nhìn đã khiến cô ấy mặt mày hớn hở rồi, hôm nay tôi đã phải lấy hết tất cả thủ đoạn ra dùng suốt một ngày mới dỗ dành cho cô ấy vui lên được đó.”
Vừa nghe thấy anh gặp xui xẻo, Chu Kiến lập tức trở nên vui vẻ, bày ra bộ dáng vui sướng khi thấy người gặp họa hỏi anh: “Rốt cuộc cậu đã làm nên tội ác tày trời gì mà khiến cô ấy mới vừa đăng ký kết hôn với cậu xong lại đi cáu kỉnh với cậu vậy?”
Tạ Thanh Nghiên thở dài, “Là vì cô em họ họ Cố kia của cậu đó, mới sáng sớm đã mang Từ Lị tới nhà của tôi làm khách rồi.”
“……” Chu Kiến: “Tôi vẫn luôn cảm thấy nó không thông minh, không ngờ lại ngu ngốc tới mức nghiêm trọng như vậy.”
Đổng Đông hỏi: “Từ Lị đã trở về?”
Tạ Thanh Nghiên gật đầu, “Nghe nói là trở về từ một tuần trước.”
Chu Kiến chậc chậc mấy tiếng, “Lúc này nghe thật trùng hợp, vậy cậu có ý kiến gì với Từ Lị hay không?”
Tạ Thanh Nghiên nhíu mày, “Không gì ý kiến gì cả, nhưng tôi lại rất có ý kiến với Cố Di Ni, hai người muốn nghe thử không?”
Chu Kiến gật đầu, “Xin rửa tai nghe kỹ.”
Tạ Thanh Nghiên nói: “Mặc dù nghe có chút không phong độ, nhưng tôi thật sự rất chán ghét cô ta, nếu là em họ của cậu, vậy cậu hãy chuyển lời giúp tôi, kêu cô ta về sau đừng xuất hiện ở trước mặt tôi và Tiểu Vi nữa, chúng tôi cũng không hoan nghênh cô ta, nếu còn để tôi thấy cô ta gây chuyện, hậu quả chắc chắn cô ta không gánh vác nổi.”
Đổng Đông nhấp một ngụm rượu vang đỏ, bỗng nhiên cười thành tiếng, “Đây vẫn là lần đầu tiên tôi nhìn thấy ông chủ Tạ chán ghét một người như vậy đấy, lại còn là một người phụ nữ nữa chứ.”
“Người đàn ông đã kết hôn quả nhiên có khác!” Chu Kiến cũng than thở theo, “Bà xã là lớn nhất.”
Tạ Thanh Nghiên coi như anh ta đang khen mình, đắc ý nói: “Hâm mộ thì mau đi tìm một người đi, cậu còn già hơn tôi mấy tuổi đó.”
Đổng Đông nói: “Đúng vậy, mới ba mươi đã thành gia lập nghiệp, Tạ nhà giàu, cậu quả nhiên là người đặc biệt nhất trong nhóm của chúng ta đó.”
Tạ nhà giàu lập tức lộ nguyên hình, “Thường thôi thường thôi, sự tồn tại của ba ba chính là để đám phàm nhân như các người ngưỡng mộ mà.”
Đổng Đông và Chu Kiến:……
Nhóm người ở đây đều là người trẻ tuổi, ngoại từ bà cụ và bé Tạ mới nửa chừng đã rời đi ra, những người khác đều nháo đến rất khuya, lại còn rất nhiều đồ nướng, cho nên cuối cùng ngay cả người giúp việc trong nhà cũng ra ăn chung luôn.
Lăng Vi đã sớm quên mất sự khó chịu vào ban ngày, lúc này cũng vừa nói vừa cười với mọi người, nghe người khác nói mấy lời chúc phúc gì đó, cười đến mặt mày đầy vẻ ngọt ngào.
Đến lúc tiệc tan, cô rõ ràng đã uống nhiều quá, sau đó được Tạ Thanh Nghiên ôm về phòng, ngoan ngoãn y như con thỏ trắng nhỏ vậy.
Tạ Thanh Nghiên biết khi cô say rượu sẽ rất đáng yêu, trong lòng lập tức trở nên vui vẻ giúp cô tắm rửa, sau đó nhân cơ hội dỗ dành cô: “Bảo bối, tắm rửa xong mặc cái này vào được không?”
Đó là một bộ trang phục tình thú có hoa văn hình con hổ, cũng không biết anh lấy từ đâu ra.
Lăng Vi nghiêng đầu nhìn qua, chu miệng nói: “Quần áo nhỏ như vậy sao em mặc vừa?”
Tạ Thanh Nghiên vội vàng gật đầu, “Đương nhiên có thể, anh giúp em mặc vào.”
Lăng Vi đã có chút choáng váng, nhưng trong đầu trước sau vẫn còn giữ một suy nghĩ, cô cố gắng nhớ ra, sau đó nói: “Được rồi, mặc cái này vào xong chơi hít đất với anh.”
Tạ Thanh Nghiên:……
Nửa tiếng sau, Tạ Thanh Nghiên nằm trên tấm thảm tập hít đất, Lăng Vi mặc trang phục tình thú có hoa văn hình con hổ, cười tủm tỉm ngồi ở trên lưng anh, chậm rãi đếm: “1, 2, 3……”
Tạ Thanh Nghiên:……
Quả nhiên đây chính là gánh nặng ngọt ngào nhất mà!
Bạn đang đọc truyện trên: Dtruyen.net
Dtruyen.com đổi tên miền thành Dtruyen.net. Độc giả ghi nhớ để truy cập.