Khởi Nghiệp Từ Sạp Hàng Vỉa Hè
Chương 16:
Dịch Thanh Phong
01/07/2023
Người qua đường vây xem đều sợ ngây người!
Bọn họ trơ mắt nhìn nam streamer người gầy tựa khỉ này uống Nông Phu Tam Quyền!
Sau đó thực sự có thể dùng ót bổ gạch?
Chỉ với bộ dáng mảnh mai như Hứa Nguyên! Làm thế nào có bản lĩnh dùng ót bổ gạch chứ?
Màn hình phát sóng trực tiếp đã nổ tung!
"Ha ha ha! Ôm cổ bổ gạch đỏ? hơn mười viên gạch, tất cả đều bị vỡ!"
"Chủ sáp không phải là có thù với hắn chứ. . ."
"Nhìn bộ dáng ủy khuất của hắn? Cười chết ta!"
"Donate một cái tên lửa liền!"
"Nông Phu Tam Quyền thật sự có tác dụng? Mẹ kiếp! Ta muốn mua một chai!"
Hứa Nguyên vốn tràn đầy lửa giận không có chỗ phát tiết!
Nhưng nhìn lượng fan của mình tăng vọt. . .
Phải! Nhịn thôi!
Người vây xem nhịn không được!
"Không phải chỉ có một vạn sao? Cho ta một chai!"
"Ta nữa! Bản thân lão tử vốn trọc, sợ cái rắm!"
Giang Nam cười hắc hắc nói: "Chỉ thu tiền mặt!"
"Chờ, ta sẽ lấy tiền cho ngươi!"
Còn tại sao chỉ thu tiền mặt?
Giang Nam muốn nhìn xem, cầm tất cả tiền kiếm được trong tay! Làm thế nào mà hệ thống kia có thể rút ra được?
Ngươi muốn chia tỷ lệ 9.99 - 0.01 sao?
Nằm mơ tới mãn kiếp luôn đi!
Quầy hàng bùng nổ, đơn hàng liên tục tuông ra!
Hứa Nguyên vốn nghĩ đã bán đắt vậy hẳn có thể buông tha cho mình!
Ai biết Giang Nam một tay thu tiền công phu một tay còn lại vẫn cầm gạch liên tục bổ đầu hắn!
Hứa Nguyên: ". . ."
Giá trị oán khí đến từ Hứa Nguyên vẫn chưa ngừng?
Cứ như vậy, chỉ một lát sau!
Gã đại ca đầu trọc ,ặt mũi bầm dập tìm tới!
Lần này hắn không chỉ mang theo bảy tám tiểu đệ của mình!
Phía trước còn có một tên mặt sẹo, phía sau lại thêm hai ba mươi người, cầm gậy rêu rao qua chợ đêm.
Gã đại ca đầu trọc cười: "Hắc hắc, Sẹo ca! Lần này tất cả trông cậy vào ngươi! Để xem hắn còn dám hênh hoang dọa nạt anh em chúng ta nữa hay không?"
Anh Sẹo cười nhạo nói: "Chỉ là một món đồ chơi mà có thể làm được gì? Hôm nay để lão tử dạy hắn cách làm người!"
Đại ca đầu trọc: "Sẹo ca, ngươi phải đề phòng một chút, tên nhãi này rất tà tính! Phỏng chừng là Linh Võ giả!"
Sẹo ca khinh thường nói: "Hắn là Linh Võ giả, lão tử thì không phải sao? Xem ta ngược chết hắn!"
Đại ca đầu trọc tìm người cũng không phải tìm lung tung!
Sẹo ca này hơn ba mươi tuổi đánh nhau với người khác, bất ngờ lại thức tỉnh dị năng hóa thú!
Nhiều năm như vậy cũng có chút thanh danh trên giang hồ, đánh đấm rất giỏi!
"Người đâu? Hắn ở chỗ nào?"
Đại ca đầu trọc chỉ vào Giang Nam trong đám người!
"Mẹ nó là hắn!"
Một đám người chen lấn đi vào!
Kết quả là bị mù ngay tại chỗ!
Chỉ thấy Giang Nam ôm một nam tử gầy gò, gạch đỏ trên tay điên cuồng bổ xuống ót hắn!
Không có nửa điểm run tay!
Vụn gạch đỏ bay đầy trời!
Một đám quần chúng vây xem còn khen ngợi!
Mẹ kiếp? Xuống tay tàn nhẫn như vậy?
Bọn hắn không theo kịp tốc độ của thời đại sao?
Lực bổ ầm ầm kia, vụn gạch bay trúng mặt bỗng nhiên cảm thấy đau đớn. . .
Mặt gã đại ca đầu trọc trắng bệch!
Sẹo ca ngây ngốc tại chỗ!
Phía sau là một đám tiểu đệ cầm gậy, chân đều run rẩy.
Viên gạch này mà bổ vào đầu mình, chắc chắn vào bệnh viện. . .
"Lão Cường này! Buổi tối Sẹo ca ta ăn hơi nhiều, bụng không được thoải mái lắm, một thân thực lực sợ không phát huy ra được!"
"Nếu không? Chúng ta lại đợi ngày mai được không?"
Vẻ mặt đại ca đầu trọc choáng váng: "Ăn nhiều? Sẹo ca, không phải vừa rồi ngươi còn nói, muốn tốc chiến tốc thắng, nhanh chóng về nhà ăn cơm tối sao?"
Sẹo ca cứng mặt: "Hả?.... A, a! Chính là buổi trưa ăn hơi nhiều!"
Một tiểu đệ thẳng thắn nói: "Buổi trưa? Buổi trưa Sẹo ca cũng không ăn a?"
Gã mặt sẹo tát vào mặt tiểu đệ: "Mẹ nó! Chỉ có ngươi là biết nhiều sao? Biết vì sao bị đánh không?"
Tiểu đệ kia đáng thương che mặt, dò hỏi: "Bởi vì. . . Bởi vì ta biết quá nhiều?"
Chỉ thấy gã mặt sẹo nhanh nhẹn lấy điện thoại từ trong túi ra.
"Này! Vợ à!"
"Ừm, ở chợ đêm a! Ta sẽ về nhà ăn tối!"
"Cái gì? Ngươi muốn bánh kếp sao? Được rồi!"
Nói xong liền chen ra bên ngoài, tốc độ cực nhanh.
Mặt mày tên đại ca đầu trọc đều đen!
Sẹo ca, ngươi nghe điện thoài thì đừng quay điện thoại ngược lại có được hay không?
Màn hình điện thoại đều hướng ra ngoài? Màn hình đặc biệt sáng! Còn khóa màn hình. . .
Diễn xuất quá hay!
Mẹ nó ta đều tin!
Giang Nam cười lạnh một trận, chào hỏi: "Sao vậy? Tới chào hỏi ta sao? Ngươi cũng muốn thử?"
Đại ca đầu trọc run rẩy, vội vàng cười bồi nói: "Không. . . Không, ta mang mấy anh em tới ra mắt Nam ca!"
Hắn có thể không sợ hãi sao?
Sẹo ca đều héo, thù này không có cách nào báo!
Quần chúng vây xem bĩu môi một trận!
Chỉ với một chút người của các ngươi mà còn muốn tới đây gây phiền toái với Giang Nam?
Không đủ để bổ một viên gạch!
Giang Nam cũng không để ý tới bọn họ, đang bận rộn thu tiền.
Đảo mắt liền bán hết 10 chai Nông Phu Tam Quyền!
"Chủ sạp, ngươi lấy Nông Phu Tam Quyền này từ đâu a!
"Đúng vậy, thần kỳ như vậy!"
Giang Nam cười nói: "Sân sau nhà ta có linh khí nồng đậm, nước giếng biến dị!"
"Mẹ kiếp? Bán nước giếng lấy tiền? Ngươi cũng quá hám lời rồi a!"
"Một chai 10.000? Ngươi tính mở hắc điếm à?"
Giang Nam bĩu môi: "Ta lại không sản xuất nước! Ta chỉ làm nhân viên chuyển phát hàng thiên nhiên!"
"Mẹ nó? Chuyển phát!"
"Cái giếng kia của ngươi có bán được không? Ta muốn mua!"
Bán giếng? Có giếng đâu mà bán!
Cho ngươi tìm ới chết! Ngay cả sân sau cũng không có!
Giang Nam đang suy nghĩ có nên tiếp tục bán hay không!
Nhưng không nghĩ tới, đợt sóng này chưa lặn đã có đợt sóng khác nổi lên!
Một tiếng phanh gấp truyền đến, trước cửa chợ đêm có một chiếc Lincoln, ba chiếc Land Rover!
Từ trên Lincoln có thanh niên một thân đồ hiệu bước xuống, một cái đầu giấy bạc!
Hơn nữa làn da tái nhợt, ngũ quan góc cạnh rõ ràng, khí chất thiếu gia nhà giàu hiển lộ không thể nghi ngờ.
Toàn thân đều tản ra mùi tiền tài!
Ba chiếc Land Rover mở cửa!
Mười đại hán vạm vỡ đeo kính râm, trên người bọn họ đều toát ra khí thế kinh người.
Đều là Linh Võ giả, cấp bậc tuyệt đối không thấp.
Cấp bậc Linh Võ giả phân thành Hắc Thiết, Thanh Đồng, Bạch Ngân, Hoàng Kim, Bạch Kim, Kim Cương, Tinh Diệu, Đạo Thiên mạnh nhất!
Mỗi cấp có mười sao!
Mà những đại hán này, thấp nhất đều là Linh Võ giả cấp Thanh Đồng!
"Tránh ra! Tránh ra cho ta!"
"Nhường đường cho La thiếu chúng ta!"
Chợ đêm vốn náo nhiệt vì đám người này đến yên tĩnh không ít.
Những người bị đẩy ra, trong lòng có oán hận cũng không dám lên tiếng.
Nhìn khí thế này liền biết không phải hạng dễ chọc!
La Thiên Tường sắc mặt âm trầm, trực tiếp dẫn người đi tới trước quầy hàng của Giang Nam!
Chỉ vào mũi Giang Nam mắng:
"Chính là ngươi a? Cẩu vật, ngươi dám trêu vào người không nên trêu!"
"Ngươi không phải muốn chết sao? Hôm nay ta sẽ thành toàn cho ngươi!"
Giang Nam buông Hứa Nguyên ra, vỗ vỗ tro gạch trên tay, lạnh nhạt nói: "Mẹ nó ngươi vừa ăn bậy cái gì à?"
"Vừa mới đi lên miệng đã phun đầy cứt? Sao vậy? Ăn tối trong nhà vệ sinh?"
Nói xong nhìn về phía đám đại hán vạm vỡ kia.
"Nhìn đứa nhỏ này đớp cứt mà các ngươi cũng mặc kệ được sao?"
Hứa Nguyên như được đại xá chạy sang một bên!
Nghe Giang Nam nói vậy, bờ vai nghẹn cười run rẩy, thiết bị vẫn còn đang phát sóng trực tiếp!
Cư dân mạng bên trong đều tập trung tinh thần quan sát, người trong phòng livestream cũng càng ngày càng nhiều!
"Ngươi run cái rắm gì? Làm ta xem không rõ!"
"Không nghĩ tới còn có thể xem kịch hay này!"
"Ta biết người nọ, La đại thiếu gia của trường Linh Võ Tùng Giang! Thiếu gia nhà họ La!"
"Chủ sạp này thật sự cứng rắn a, đối diện mang theo nhiều người như vậy! Cũng không có nửa điểm hoảng loạn!"
"Ta càng ngày càng tò mò về thân phận chủ sạp này!"
Bọn họ trơ mắt nhìn nam streamer người gầy tựa khỉ này uống Nông Phu Tam Quyền!
Sau đó thực sự có thể dùng ót bổ gạch?
Chỉ với bộ dáng mảnh mai như Hứa Nguyên! Làm thế nào có bản lĩnh dùng ót bổ gạch chứ?
Màn hình phát sóng trực tiếp đã nổ tung!
"Ha ha ha! Ôm cổ bổ gạch đỏ? hơn mười viên gạch, tất cả đều bị vỡ!"
"Chủ sáp không phải là có thù với hắn chứ. . ."
"Nhìn bộ dáng ủy khuất của hắn? Cười chết ta!"
"Donate một cái tên lửa liền!"
"Nông Phu Tam Quyền thật sự có tác dụng? Mẹ kiếp! Ta muốn mua một chai!"
Hứa Nguyên vốn tràn đầy lửa giận không có chỗ phát tiết!
Nhưng nhìn lượng fan của mình tăng vọt. . .
Phải! Nhịn thôi!
Người vây xem nhịn không được!
"Không phải chỉ có một vạn sao? Cho ta một chai!"
"Ta nữa! Bản thân lão tử vốn trọc, sợ cái rắm!"
Giang Nam cười hắc hắc nói: "Chỉ thu tiền mặt!"
"Chờ, ta sẽ lấy tiền cho ngươi!"
Còn tại sao chỉ thu tiền mặt?
Giang Nam muốn nhìn xem, cầm tất cả tiền kiếm được trong tay! Làm thế nào mà hệ thống kia có thể rút ra được?
Ngươi muốn chia tỷ lệ 9.99 - 0.01 sao?
Nằm mơ tới mãn kiếp luôn đi!
Quầy hàng bùng nổ, đơn hàng liên tục tuông ra!
Hứa Nguyên vốn nghĩ đã bán đắt vậy hẳn có thể buông tha cho mình!
Ai biết Giang Nam một tay thu tiền công phu một tay còn lại vẫn cầm gạch liên tục bổ đầu hắn!
Hứa Nguyên: ". . ."
Giá trị oán khí đến từ Hứa Nguyên vẫn chưa ngừng?
Cứ như vậy, chỉ một lát sau!
Gã đại ca đầu trọc ,ặt mũi bầm dập tìm tới!
Lần này hắn không chỉ mang theo bảy tám tiểu đệ của mình!
Phía trước còn có một tên mặt sẹo, phía sau lại thêm hai ba mươi người, cầm gậy rêu rao qua chợ đêm.
Gã đại ca đầu trọc cười: "Hắc hắc, Sẹo ca! Lần này tất cả trông cậy vào ngươi! Để xem hắn còn dám hênh hoang dọa nạt anh em chúng ta nữa hay không?"
Anh Sẹo cười nhạo nói: "Chỉ là một món đồ chơi mà có thể làm được gì? Hôm nay để lão tử dạy hắn cách làm người!"
Đại ca đầu trọc: "Sẹo ca, ngươi phải đề phòng một chút, tên nhãi này rất tà tính! Phỏng chừng là Linh Võ giả!"
Sẹo ca khinh thường nói: "Hắn là Linh Võ giả, lão tử thì không phải sao? Xem ta ngược chết hắn!"
Đại ca đầu trọc tìm người cũng không phải tìm lung tung!
Sẹo ca này hơn ba mươi tuổi đánh nhau với người khác, bất ngờ lại thức tỉnh dị năng hóa thú!
Nhiều năm như vậy cũng có chút thanh danh trên giang hồ, đánh đấm rất giỏi!
"Người đâu? Hắn ở chỗ nào?"
Đại ca đầu trọc chỉ vào Giang Nam trong đám người!
"Mẹ nó là hắn!"
Một đám người chen lấn đi vào!
Kết quả là bị mù ngay tại chỗ!
Chỉ thấy Giang Nam ôm một nam tử gầy gò, gạch đỏ trên tay điên cuồng bổ xuống ót hắn!
Không có nửa điểm run tay!
Vụn gạch đỏ bay đầy trời!
Một đám quần chúng vây xem còn khen ngợi!
Mẹ kiếp? Xuống tay tàn nhẫn như vậy?
Bọn hắn không theo kịp tốc độ của thời đại sao?
Lực bổ ầm ầm kia, vụn gạch bay trúng mặt bỗng nhiên cảm thấy đau đớn. . .
Mặt gã đại ca đầu trọc trắng bệch!
Sẹo ca ngây ngốc tại chỗ!
Phía sau là một đám tiểu đệ cầm gậy, chân đều run rẩy.
Viên gạch này mà bổ vào đầu mình, chắc chắn vào bệnh viện. . .
"Lão Cường này! Buổi tối Sẹo ca ta ăn hơi nhiều, bụng không được thoải mái lắm, một thân thực lực sợ không phát huy ra được!"
"Nếu không? Chúng ta lại đợi ngày mai được không?"
Vẻ mặt đại ca đầu trọc choáng váng: "Ăn nhiều? Sẹo ca, không phải vừa rồi ngươi còn nói, muốn tốc chiến tốc thắng, nhanh chóng về nhà ăn cơm tối sao?"
Sẹo ca cứng mặt: "Hả?.... A, a! Chính là buổi trưa ăn hơi nhiều!"
Một tiểu đệ thẳng thắn nói: "Buổi trưa? Buổi trưa Sẹo ca cũng không ăn a?"
Gã mặt sẹo tát vào mặt tiểu đệ: "Mẹ nó! Chỉ có ngươi là biết nhiều sao? Biết vì sao bị đánh không?"
Tiểu đệ kia đáng thương che mặt, dò hỏi: "Bởi vì. . . Bởi vì ta biết quá nhiều?"
Chỉ thấy gã mặt sẹo nhanh nhẹn lấy điện thoại từ trong túi ra.
"Này! Vợ à!"
"Ừm, ở chợ đêm a! Ta sẽ về nhà ăn tối!"
"Cái gì? Ngươi muốn bánh kếp sao? Được rồi!"
Nói xong liền chen ra bên ngoài, tốc độ cực nhanh.
Mặt mày tên đại ca đầu trọc đều đen!
Sẹo ca, ngươi nghe điện thoài thì đừng quay điện thoại ngược lại có được hay không?
Màn hình điện thoại đều hướng ra ngoài? Màn hình đặc biệt sáng! Còn khóa màn hình. . .
Diễn xuất quá hay!
Mẹ nó ta đều tin!
Giang Nam cười lạnh một trận, chào hỏi: "Sao vậy? Tới chào hỏi ta sao? Ngươi cũng muốn thử?"
Đại ca đầu trọc run rẩy, vội vàng cười bồi nói: "Không. . . Không, ta mang mấy anh em tới ra mắt Nam ca!"
Hắn có thể không sợ hãi sao?
Sẹo ca đều héo, thù này không có cách nào báo!
Quần chúng vây xem bĩu môi một trận!
Chỉ với một chút người của các ngươi mà còn muốn tới đây gây phiền toái với Giang Nam?
Không đủ để bổ một viên gạch!
Giang Nam cũng không để ý tới bọn họ, đang bận rộn thu tiền.
Đảo mắt liền bán hết 10 chai Nông Phu Tam Quyền!
"Chủ sạp, ngươi lấy Nông Phu Tam Quyền này từ đâu a!
"Đúng vậy, thần kỳ như vậy!"
Giang Nam cười nói: "Sân sau nhà ta có linh khí nồng đậm, nước giếng biến dị!"
"Mẹ kiếp? Bán nước giếng lấy tiền? Ngươi cũng quá hám lời rồi a!"
"Một chai 10.000? Ngươi tính mở hắc điếm à?"
Giang Nam bĩu môi: "Ta lại không sản xuất nước! Ta chỉ làm nhân viên chuyển phát hàng thiên nhiên!"
"Mẹ nó? Chuyển phát!"
"Cái giếng kia của ngươi có bán được không? Ta muốn mua!"
Bán giếng? Có giếng đâu mà bán!
Cho ngươi tìm ới chết! Ngay cả sân sau cũng không có!
Giang Nam đang suy nghĩ có nên tiếp tục bán hay không!
Nhưng không nghĩ tới, đợt sóng này chưa lặn đã có đợt sóng khác nổi lên!
Một tiếng phanh gấp truyền đến, trước cửa chợ đêm có một chiếc Lincoln, ba chiếc Land Rover!
Từ trên Lincoln có thanh niên một thân đồ hiệu bước xuống, một cái đầu giấy bạc!
Hơn nữa làn da tái nhợt, ngũ quan góc cạnh rõ ràng, khí chất thiếu gia nhà giàu hiển lộ không thể nghi ngờ.
Toàn thân đều tản ra mùi tiền tài!
Ba chiếc Land Rover mở cửa!
Mười đại hán vạm vỡ đeo kính râm, trên người bọn họ đều toát ra khí thế kinh người.
Đều là Linh Võ giả, cấp bậc tuyệt đối không thấp.
Cấp bậc Linh Võ giả phân thành Hắc Thiết, Thanh Đồng, Bạch Ngân, Hoàng Kim, Bạch Kim, Kim Cương, Tinh Diệu, Đạo Thiên mạnh nhất!
Mỗi cấp có mười sao!
Mà những đại hán này, thấp nhất đều là Linh Võ giả cấp Thanh Đồng!
"Tránh ra! Tránh ra cho ta!"
"Nhường đường cho La thiếu chúng ta!"
Chợ đêm vốn náo nhiệt vì đám người này đến yên tĩnh không ít.
Những người bị đẩy ra, trong lòng có oán hận cũng không dám lên tiếng.
Nhìn khí thế này liền biết không phải hạng dễ chọc!
La Thiên Tường sắc mặt âm trầm, trực tiếp dẫn người đi tới trước quầy hàng của Giang Nam!
Chỉ vào mũi Giang Nam mắng:
"Chính là ngươi a? Cẩu vật, ngươi dám trêu vào người không nên trêu!"
"Ngươi không phải muốn chết sao? Hôm nay ta sẽ thành toàn cho ngươi!"
Giang Nam buông Hứa Nguyên ra, vỗ vỗ tro gạch trên tay, lạnh nhạt nói: "Mẹ nó ngươi vừa ăn bậy cái gì à?"
"Vừa mới đi lên miệng đã phun đầy cứt? Sao vậy? Ăn tối trong nhà vệ sinh?"
Nói xong nhìn về phía đám đại hán vạm vỡ kia.
"Nhìn đứa nhỏ này đớp cứt mà các ngươi cũng mặc kệ được sao?"
Hứa Nguyên như được đại xá chạy sang một bên!
Nghe Giang Nam nói vậy, bờ vai nghẹn cười run rẩy, thiết bị vẫn còn đang phát sóng trực tiếp!
Cư dân mạng bên trong đều tập trung tinh thần quan sát, người trong phòng livestream cũng càng ngày càng nhiều!
"Ngươi run cái rắm gì? Làm ta xem không rõ!"
"Không nghĩ tới còn có thể xem kịch hay này!"
"Ta biết người nọ, La đại thiếu gia của trường Linh Võ Tùng Giang! Thiếu gia nhà họ La!"
"Chủ sạp này thật sự cứng rắn a, đối diện mang theo nhiều người như vậy! Cũng không có nửa điểm hoảng loạn!"
"Ta càng ngày càng tò mò về thân phận chủ sạp này!"
Bạn đang đọc truyện trên: Dtruyen.net
Dtruyen.com đổi tên miền thành Dtruyen.net. Độc giả ghi nhớ để truy cập.