Chương 189: Thăm dò (7)
Nguyệt Dạ
02/05/2019
“Cái thông đạo này rốt cuộc dài bao nhiêu, chạy lâu như thế vẫn chưa ra được”.
Trương Hổ bực tức kêu.
“Có thể nào chúng ta rơi vào trận pháp hay không?”.
Dương Phượng Vũ nhíu mày hỏi.
“Không thể nào, ta có mang theo bảo vật phá trận, nếu là ở bên trong trận pháp nó hẳn phải báo cho ta biết”.
Bạch Linh lắc đầu lấy ra một cái ngọc bài ở giữa có một viên ngọc đen.
“Không phải trận pháp thì thông đạo này cố tình được xây dựng như vậy, hẳn là để độc khí có thời gian ngấm vào người”.
Vân Phong vẻ mặt bình tĩnh nhưng đôi mắt lại không ngừng lo lắng.
“Lạch cạch…”.
“Không ổn”.
Vân Phong bất ngờ dẫm lên một mặt nền đá.
“Vút vút vút ~…”.
Hai bên vách tường không ngừng có những mũi tên bắn ra mang theo quang mang xanh lục trên mũi tên.
“Có bẫy, cẩn thận”.
“Vù… rắc rắc…”.
Vân Phong nhanh chóng dùng huyền kỹ kết hợp thú hỏa để tạo ra những tấm chắn bằng băng chống đỡ mưa tên.
“Giao giảo, Thiên Hàn hỏa”.
Vân Phong hai tay hai tung ra huyền kỹ sau đó xoay tay điều khiển huyền kỹ rồi lại dùng thú hỏa đóng băng huyền kỹ tạo thành một đường hầm băng.
“Mau di chuyển, nó sẽ không thể giữ được lâu đâu”.
“Lách tách… lách tách…”.
Vân Phong hối thúc.
Bên ngoài hầm băng không ngừng truyền đến tiếng tên đâm trúng mặt băng, rất nhanh chóng liền có thể thấy những vết nứt.
(adsbygoogle = window.adsbygoogle || []).push({});“Rắc ầm… rắc ầm…”.
Hầm băng không ngừng vỡ vụn một số mũi tên len lỏi qua khỏi mớ hỗn độn tiến tới tấn công 4 người.
“Liệt Viêm quyền”.
Trương Hổ hai tay hai quyền không ngừng vung ra.
Liệt Viêm quyền kết hợp Bá Viêm hỏa, đánh bay mọi mũi tên độc trong tầm nguy hiểm của 4 người.
“Rất tốt, tiếp tục tiến lên”.
Vân Phong thấy có hiệu quả lập tức chỉ huy.
“Lạch cạch…”.
Chưa kịp vui mừng lại một tiếng động quen thuộc vang lên, lần này là Trương Hổ.
“Ta…”.
Hắn định nói xin lỗi thì bị Vân Phong cắt.
“Đừng nói nhảm, tập trung tiến lên, cẩn thận bẫy mới”.
Vân Phong lớn tiếng chỉ huy.
“Xì Xì Xì ~ …”.
Như lúc ban đầu lại là khí độc nhưng lần này khí độc không nhạt mà rất đậm, ở những lỗ thả khí độc thậm chí dần bị hòa tan.
“Chết tiệt lại là khí độc”.
Vân Phong không còn giữ bình tĩnh, hắn tức giận mắng một tiếng.
Với tu vi của bọn hắn việc ngăn chặn khí độc lúc ban đầu đã rất khó khăn, lần này độc lực còn tăng lên, thông đạo này không biết dài bao nhiêu bọn hắn sợ là khó mà qua khỏi.
“Xì Xì… rắc rắc rắc…”.
Khí độc bám vào huyền lực hộ thuẫn dần dần ăn mòn.
Bạch Linh còn đỡ tu vi cao hơn 1 đại cảnh giới nên chưa sao nhưng 3 người Vân Phong sợ là sắp xong.
Trương Hổ bực tức kêu.
“Có thể nào chúng ta rơi vào trận pháp hay không?”.
Dương Phượng Vũ nhíu mày hỏi.
“Không thể nào, ta có mang theo bảo vật phá trận, nếu là ở bên trong trận pháp nó hẳn phải báo cho ta biết”.
Bạch Linh lắc đầu lấy ra một cái ngọc bài ở giữa có một viên ngọc đen.
“Không phải trận pháp thì thông đạo này cố tình được xây dựng như vậy, hẳn là để độc khí có thời gian ngấm vào người”.
Vân Phong vẻ mặt bình tĩnh nhưng đôi mắt lại không ngừng lo lắng.
“Lạch cạch…”.
“Không ổn”.
Vân Phong bất ngờ dẫm lên một mặt nền đá.
“Vút vút vút ~…”.
Hai bên vách tường không ngừng có những mũi tên bắn ra mang theo quang mang xanh lục trên mũi tên.
“Có bẫy, cẩn thận”.
“Vù… rắc rắc…”.
Vân Phong nhanh chóng dùng huyền kỹ kết hợp thú hỏa để tạo ra những tấm chắn bằng băng chống đỡ mưa tên.
“Giao giảo, Thiên Hàn hỏa”.
Vân Phong hai tay hai tung ra huyền kỹ sau đó xoay tay điều khiển huyền kỹ rồi lại dùng thú hỏa đóng băng huyền kỹ tạo thành một đường hầm băng.
“Mau di chuyển, nó sẽ không thể giữ được lâu đâu”.
“Lách tách… lách tách…”.
Vân Phong hối thúc.
Bên ngoài hầm băng không ngừng truyền đến tiếng tên đâm trúng mặt băng, rất nhanh chóng liền có thể thấy những vết nứt.
(adsbygoogle = window.adsbygoogle || []).push({});“Rắc ầm… rắc ầm…”.
Hầm băng không ngừng vỡ vụn một số mũi tên len lỏi qua khỏi mớ hỗn độn tiến tới tấn công 4 người.
“Liệt Viêm quyền”.
Trương Hổ hai tay hai quyền không ngừng vung ra.
Liệt Viêm quyền kết hợp Bá Viêm hỏa, đánh bay mọi mũi tên độc trong tầm nguy hiểm của 4 người.
“Rất tốt, tiếp tục tiến lên”.
Vân Phong thấy có hiệu quả lập tức chỉ huy.
“Lạch cạch…”.
Chưa kịp vui mừng lại một tiếng động quen thuộc vang lên, lần này là Trương Hổ.
“Ta…”.
Hắn định nói xin lỗi thì bị Vân Phong cắt.
“Đừng nói nhảm, tập trung tiến lên, cẩn thận bẫy mới”.
Vân Phong lớn tiếng chỉ huy.
“Xì Xì Xì ~ …”.
Như lúc ban đầu lại là khí độc nhưng lần này khí độc không nhạt mà rất đậm, ở những lỗ thả khí độc thậm chí dần bị hòa tan.
“Chết tiệt lại là khí độc”.
Vân Phong không còn giữ bình tĩnh, hắn tức giận mắng một tiếng.
Với tu vi của bọn hắn việc ngăn chặn khí độc lúc ban đầu đã rất khó khăn, lần này độc lực còn tăng lên, thông đạo này không biết dài bao nhiêu bọn hắn sợ là khó mà qua khỏi.
“Xì Xì… rắc rắc rắc…”.
Khí độc bám vào huyền lực hộ thuẫn dần dần ăn mòn.
Bạch Linh còn đỡ tu vi cao hơn 1 đại cảnh giới nên chưa sao nhưng 3 người Vân Phong sợ là sắp xong.
Bạn đang đọc truyện trên: Dtruyen.net
Dtruyen.com đổi tên miền thành Dtruyen.net. Độc giả ghi nhớ để truy cập.