Chương 146: Trước khi lên đường (6)
Nguyệt Dạ
07/03/2019
Diệp Thiên đến hoàng cung bàn chuyện mang theo Lôi Linh hổ đi cùng đến Thiên Linh hoàng quốc.
Lôi Linh hổ hiện tại ở trong ngự hoa viên, bình thường cũng không làm gì ngoài tu luyện.
Mặc dù nó đồng ý làm hộ quốc linh thú nhưng dù sao cũng mới vào chưa bao lâu nên Vân Long cũng không để nó làm việc gì để biểu hiện cả.
Hiện tại nghe được Diệp Thiên đòi mang theo Lôi Linh hổ hắn cũng không ngại gì đồng ý ngay.
Diệp Thiên ý định mang theo Lôi Linh hổ một là để phòng nguy, hai là giúp nó đột phá bình cảnh một chút và dựa theo điều này chắc chắn sẽ làm nó càng trung thành hơn.
Được Vân Long đồng ý hắn không ở lại hoàng cung nữa mà đi qua chỉ điểm Vân Ngọc một chút rồi trở lại phi đảo.
…
Trở về phi đảo, Diệp thiên nóng lòng không chờ được mở ra hệ thống phần thưởng.
“Đinh!”.
“Chúc mừng kí chủ nhận được skill Gate!”.
- Gate: Mở ra một cổng không gian đi đến bất kỳ nơi nào người dùng từng đi qua.
“Wow, mẹ nó quá ngon”.
“Không hổ là phần thưởng của nhiệm vụ chính tuyến, bùm một cái là skill bá đạo bay ra”.
Diệp Thiên xoa tay cười lớn.
Dịch chuyển từ nơi này đến nơi khác trong thiên địa này, đừng nói Đan Linh cảnh cho dù có là Đấu Linh cảnh cũng không thể.
Đấu linh cảnh nhiều nhất chỉ có thể súc địa thành thốn, bước đến một nơi nào đó cách đó trong phạm vi giới hạn, hơn nữa không phải Đấu Linh cảnh nào cũng làm được, chỉ có những Đấu Linh cảnh đã đột phá nhiều năm mới có thể làm được.
“Được rồi, có thời gian sẽ kiểm tra skill này, bay giờ nên tiếp tục khai khiếu huyệt”.
Diệp Thiên điều chỉnh lại trạng thái tiếp tục tu luyện.
Hiện tại hắn có rất nhiều thời gian rảnh để tu luyện nhưng sau khi lên đường thì không như thế nữa nên hắn muốn dành thời gian còn lại tập trung vào việc khai thông khiếu huyệt.
Đáng tiếc vấn đề là hắn một ngày chỉ có thể khai thông hai đạo khiếu huyệt, sau khi khai thông khiếu huyệt sẽ bị tổn thương nên cần hắn dành thời gian ôn nhưỡng lại mới có thể tiếp tục khai thông các đạo huyệt tiếp theo.
Trong lúc Diệp Thiên dành thời gian tu luyện thì vương thành đang tiếp tục xôn xao vì chuyện Lý gia cùng Thạch gia.
Những gia tộc từng có liên hệ với hai gia tộc này cũng bị Vân gia đàn áp kích liệt.
Vân Phong, Dương Phượng Vũ, Trương Hổ điều đang cố gắng tu luyện hết mình, có lẽ một phần là do bị biểu hiện của Diệp Thiên trong thú triều kích thích đến.
Một phần là do nghe tin Linh Huyền học viện chiêu sinh nên phấn đấu chuẩn bị trước khi lên đường.
…..
Bên trong hoàng cung, ngự hoa viên.
Lôi Linh hổ thân hình khổng lồ nằm giữa khoảng đất trống gần bìa rừng lười biếng.
Vân Long từ bên ngoài bước từ từ đến.
“Có chuyện gì?”.
Lôi Linh hổ ngẩn đầu hỏi.
Mặt dù hiện tại đồng ý làm hộ quốc linh thú nhưng người nó muốn bám là Diệp Thiên chứ không phải những kẻ này.
“Diệp Thiên tiểu tử tháng sau muốn lên đường đến Thiên Linh hoàng quốc tham gia chiêu sinh vào Linh Huyền học viện”.
Vân Long nhìn nó nói.
“Hửm? tiểu tử Diệp Thiên kia còn chưa thực hiện lời hứa với ta à nha”.
Lôi Linh hổ nghe thế liền ngồi dậy.
“Đừng lo, hắn nói sẽ mang theo ngươi”.
Vân Long trả lời.
“Oh hừm… thế thì theo ý hắn”.
Lôi Linh hổ trở lại lười biếng.
“Đến ngày ta sẽ thông báo”.
Nói xong Vân Long rời đi.
Lôi Linh hổ hiện tại ở trong ngự hoa viên, bình thường cũng không làm gì ngoài tu luyện.
Mặc dù nó đồng ý làm hộ quốc linh thú nhưng dù sao cũng mới vào chưa bao lâu nên Vân Long cũng không để nó làm việc gì để biểu hiện cả.
Hiện tại nghe được Diệp Thiên đòi mang theo Lôi Linh hổ hắn cũng không ngại gì đồng ý ngay.
Diệp Thiên ý định mang theo Lôi Linh hổ một là để phòng nguy, hai là giúp nó đột phá bình cảnh một chút và dựa theo điều này chắc chắn sẽ làm nó càng trung thành hơn.
Được Vân Long đồng ý hắn không ở lại hoàng cung nữa mà đi qua chỉ điểm Vân Ngọc một chút rồi trở lại phi đảo.
…
Trở về phi đảo, Diệp thiên nóng lòng không chờ được mở ra hệ thống phần thưởng.
“Đinh!”.
“Chúc mừng kí chủ nhận được skill Gate!”.
- Gate: Mở ra một cổng không gian đi đến bất kỳ nơi nào người dùng từng đi qua.
“Wow, mẹ nó quá ngon”.
“Không hổ là phần thưởng của nhiệm vụ chính tuyến, bùm một cái là skill bá đạo bay ra”.
Diệp Thiên xoa tay cười lớn.
Dịch chuyển từ nơi này đến nơi khác trong thiên địa này, đừng nói Đan Linh cảnh cho dù có là Đấu Linh cảnh cũng không thể.
Đấu linh cảnh nhiều nhất chỉ có thể súc địa thành thốn, bước đến một nơi nào đó cách đó trong phạm vi giới hạn, hơn nữa không phải Đấu Linh cảnh nào cũng làm được, chỉ có những Đấu Linh cảnh đã đột phá nhiều năm mới có thể làm được.
“Được rồi, có thời gian sẽ kiểm tra skill này, bay giờ nên tiếp tục khai khiếu huyệt”.
Diệp Thiên điều chỉnh lại trạng thái tiếp tục tu luyện.
Hiện tại hắn có rất nhiều thời gian rảnh để tu luyện nhưng sau khi lên đường thì không như thế nữa nên hắn muốn dành thời gian còn lại tập trung vào việc khai thông khiếu huyệt.
Đáng tiếc vấn đề là hắn một ngày chỉ có thể khai thông hai đạo khiếu huyệt, sau khi khai thông khiếu huyệt sẽ bị tổn thương nên cần hắn dành thời gian ôn nhưỡng lại mới có thể tiếp tục khai thông các đạo huyệt tiếp theo.
Trong lúc Diệp Thiên dành thời gian tu luyện thì vương thành đang tiếp tục xôn xao vì chuyện Lý gia cùng Thạch gia.
Những gia tộc từng có liên hệ với hai gia tộc này cũng bị Vân gia đàn áp kích liệt.
Vân Phong, Dương Phượng Vũ, Trương Hổ điều đang cố gắng tu luyện hết mình, có lẽ một phần là do bị biểu hiện của Diệp Thiên trong thú triều kích thích đến.
Một phần là do nghe tin Linh Huyền học viện chiêu sinh nên phấn đấu chuẩn bị trước khi lên đường.
…..
Bên trong hoàng cung, ngự hoa viên.
Lôi Linh hổ thân hình khổng lồ nằm giữa khoảng đất trống gần bìa rừng lười biếng.
Vân Long từ bên ngoài bước từ từ đến.
“Có chuyện gì?”.
Lôi Linh hổ ngẩn đầu hỏi.
Mặt dù hiện tại đồng ý làm hộ quốc linh thú nhưng người nó muốn bám là Diệp Thiên chứ không phải những kẻ này.
“Diệp Thiên tiểu tử tháng sau muốn lên đường đến Thiên Linh hoàng quốc tham gia chiêu sinh vào Linh Huyền học viện”.
Vân Long nhìn nó nói.
“Hửm? tiểu tử Diệp Thiên kia còn chưa thực hiện lời hứa với ta à nha”.
Lôi Linh hổ nghe thế liền ngồi dậy.
“Đừng lo, hắn nói sẽ mang theo ngươi”.
Vân Long trả lời.
“Oh hừm… thế thì theo ý hắn”.
Lôi Linh hổ trở lại lười biếng.
“Đến ngày ta sẽ thông báo”.
Nói xong Vân Long rời đi.
Bạn đang đọc truyện trên: Dtruyen.net
Dtruyen.com đổi tên miền thành Dtruyen.net. Độc giả ghi nhớ để truy cập.