Chương 36: Tráng miệng (H++)
Hạ Yên
22/05/2023
Chí Thần đứng ngồi không yên, liên tục đi qua đi lại nhìn đồng hồ. Tiểu
Kiệt thu dọn đồ đạc cho anh mà thầm cười trong lòng, chỉ có cô mới khám
phá được một khía cạnh khác của người đàn ông lạnh lùng này.
- Đại ca không thấy mệt sao, nãy giờ anh qua lại hơn cả chục vòng.
- Cậu xem tôi có nên đóng của phòng khám luôn không? Thật phiền phức.
Cánh cửa phòng mở ra, anh vội vàng quay sang. Trước mắt là cô gái xinh đẹp, quyến rũ trong chiếc váy ngắn để lộ đôi chân thon thả, trắng mịn. Ánh mắt si tình khó lòng chối bỏ của anh, Tiểu Kiệt "Um" nhẹ thành tiếng để thức tỉnh gã đàn ông đang đứng thẩn thờ đằng kia.
Tư Hạ ngại ngùng kéo tà váy xuống, mặt cô đỏ ửng vì nét mặt của anh. Lần đầu tiên mất hơn hai tiếng đồng hồ để chuẩn bị thật rạng rỡ xuất hiện trước mắt anh, xem ra cũng không uổng phí.
- Anh có đi nhanh không, hay em vào làm lại nha?
- Ai cho phép em. Anh ra ngay đây.
Tiểu Kiệt thở dài, không biết cảm giác đang hiện hữu lúc này là ganh tị hay tủi thân nữa. Chỉ biết nhìn theo bóng dáng của hai người cho đến khi khuất xa khỏi tầm mắt mà lòng bất giác chất chứa nỗi cô đơn dâng lên.
Thời tiết trong xanh và mát mẻ thích hợp cho một buổi hẹn hò lãng mạn. Hơi gió thoang thoảng mang theo mùi hương của cỏ cây, thoáng chốc lại có vị mặn thân quen. Phía xa xa một màu xanh biếc trải dài khắp đường chân trời, tạo nên khung cảnh tuyệt đẹp sống động ngay trước mắt.
Tư Hạ thoải mái mở kính xe, cảm nhận rõ âm thanh của từng dãy sóng đánh vào bờ, ánh mặt trời phản chiếu xuống mặt biển càng tăng thêm sự rực rỡ diệu kỳ, khiến lòng ta như tan chảy trong không gian bình yên.
Chiếc xe dừng lại tại một căn nhà gỗ sát biển, nơi anh từng đưa cô đến trước đây. Mọi thứ cứ như vừa mới hôm qua, niềm vui và hạnh phúc cứ thế lắp đầy tâm trí cô. Họ đang sống trong một thế giới của riêng mình, không còn quan tâm đến những thứ xung quanh.
Chí Thần di chuyển đến khu vực bếp, trong chiếc áo thun trắng ngắn tay đơn giản anh vẫn toát lên vẻ nam tính đầy mê hoặc. Bàn tay khéo léo và tỉ mỉ trong mỗi công đoạn chế biến, sự phối hợp hoàn hảo giữa gia vị và nguyện liệu làm kích thích vị giác muốn thưởng thức. Thỉnh thoảng anh lại ngẩng lên ngắm nhìn cô một chút rồi quay vào việc chính.
Một tiếng sau, đồ ăn đã sẵn sàng trên bàn, hai ly rượu vang cũng được chuẩn bị kèm theo nến và hoa. Trời chuyển về chiều, ánh hoàng hôn đỏ rực phủ kín cả bầu trời, không gian hữu tình và tĩnh lặng, một bức tranh nghệ thuật của thiên nhiên.
Họ cười nói với nhau xuyên suốt, những câu chuyện thường ngày ở phòng khám hay vô số điều bí ẩn trong giới xã hội đen. Cứ thế bữa ăn kéo dài đến trời tối, khi màu đen đã bao trùm lên xung quanh ngôi nhà.
- Chí Thần, anh bật đèn lên đi.
- Anh cần phải ăn tráng miệng trước đã.
- Bật đèn mới thấy đường ăn chứ.
- Anh thì không cần nhưng nếu em muốn thì anh chiều.
Ánh đèn vừa được thắp sáng thì ngay lập tức, bàn tay săn chắc ngang nhiên nâng cô ngồi lên bàn.
- Không ngờ em hư hỏng như vậy.
- Là sao? Chí Thần thả em xuống.
Đôi môi quyến rũ của cô nhanh chóng bị anh chiếm trọn, hôn say đắm. Cô vội đẩy người anh ra hoảng hốt nói:
- Em là tráng miệng của anh?
- Đúng vậy.
Anh đột nhiên cởi bỏ chiếc áo thun, để lộ bờ vai rộng săn chắc, cơ thể cường tráng toát ra vẻ nam tính khó cưỡng. Tay cô bất giác chạm đến những phần cơ bắp của anh, toàn thân cảm thấy như có luồng điện chạy qua, bắt đầu nóng lên. Cô nuốt nước bọt, thật sự u mê người đàn ông này rồi.
- Xem em kìa, đã nghiện anh đến mức đó rồi sao?
Chỉ tại tên xấu xa này mà làm cô bộc lộ hết ra bên ngoài, là do anh cố tình quyến rũ cô. Để xem cô xử anh ra sao.
Tư Hạ vòng tay qua cổ anh, đáp trả nụ hôn nhẹ nhàng lên môi. Toàn thân cô ngã vào lòng Chí Thần, có thể cảm nhận được nhịp đập khác thường của anh. Khả năng chống cự bằng không vì cô đã sẵn sàng cho hành động sắp tới.
Anh cuồng nhiệt hôn lên đôi môi xinh đẹp, rồi mạnh mẽ cuốn chiếc lưỡi vào bên trong một cách tự nhiên, cả hai quấn lấy nhau không rời, từng tế bào đang bấn loạn kích thích rà soát khắp cơ thể. Cho đến khi không kịp thở, cô mới vỗ lưng anh nhắc nhở.
Trong cơn phấn khích khó lòng kiểm soát anh di chuyển đôi môi ra sau tai cô, rồi say đắm hôn lên, tận hưởng hương thơm quyến rũ. Tay anh đặt lên đùi cô từ từ lướt lên trên, cảm nhận làn da mịn màng, mỗi cái chạm như một liều thuốc làm cô mê mẩn.
Anh giữ chặt cơ thể cô, mạnh bạo kéo dây áo xuống rồi hôn cuồng nhiệt lên vai cô, nhanh chóng lướt xuống bầu ngực trắng ngần đang nhấp nhô. Không thể kìm chế bản thân hơn được nữa, anh đưa tay ra sau cởi bỏ dây áo lót của cô, thứ gợi cảm xinh đẹp hiện ra trước mắt anh. Đứa trẻ trong thân xác người lớn cúi xuống ngậm mút nụ hoa đỏ hồng nhỏ nhắn.
Cả người Tư Hạ như bị tê cứng, ngọn lửa dục vọng đang xâm chiếm lý trí yếu ớt. Từng đợt sóng cảm xúc dâng trào từ nơi tiếp xúc trực tiếp với môi anh đầy ẩm ướt.
- Đại ca không thấy mệt sao, nãy giờ anh qua lại hơn cả chục vòng.
- Cậu xem tôi có nên đóng của phòng khám luôn không? Thật phiền phức.
Cánh cửa phòng mở ra, anh vội vàng quay sang. Trước mắt là cô gái xinh đẹp, quyến rũ trong chiếc váy ngắn để lộ đôi chân thon thả, trắng mịn. Ánh mắt si tình khó lòng chối bỏ của anh, Tiểu Kiệt "Um" nhẹ thành tiếng để thức tỉnh gã đàn ông đang đứng thẩn thờ đằng kia.
Tư Hạ ngại ngùng kéo tà váy xuống, mặt cô đỏ ửng vì nét mặt của anh. Lần đầu tiên mất hơn hai tiếng đồng hồ để chuẩn bị thật rạng rỡ xuất hiện trước mắt anh, xem ra cũng không uổng phí.
- Anh có đi nhanh không, hay em vào làm lại nha?
- Ai cho phép em. Anh ra ngay đây.
Tiểu Kiệt thở dài, không biết cảm giác đang hiện hữu lúc này là ganh tị hay tủi thân nữa. Chỉ biết nhìn theo bóng dáng của hai người cho đến khi khuất xa khỏi tầm mắt mà lòng bất giác chất chứa nỗi cô đơn dâng lên.
Thời tiết trong xanh và mát mẻ thích hợp cho một buổi hẹn hò lãng mạn. Hơi gió thoang thoảng mang theo mùi hương của cỏ cây, thoáng chốc lại có vị mặn thân quen. Phía xa xa một màu xanh biếc trải dài khắp đường chân trời, tạo nên khung cảnh tuyệt đẹp sống động ngay trước mắt.
Tư Hạ thoải mái mở kính xe, cảm nhận rõ âm thanh của từng dãy sóng đánh vào bờ, ánh mặt trời phản chiếu xuống mặt biển càng tăng thêm sự rực rỡ diệu kỳ, khiến lòng ta như tan chảy trong không gian bình yên.
Chiếc xe dừng lại tại một căn nhà gỗ sát biển, nơi anh từng đưa cô đến trước đây. Mọi thứ cứ như vừa mới hôm qua, niềm vui và hạnh phúc cứ thế lắp đầy tâm trí cô. Họ đang sống trong một thế giới của riêng mình, không còn quan tâm đến những thứ xung quanh.
Chí Thần di chuyển đến khu vực bếp, trong chiếc áo thun trắng ngắn tay đơn giản anh vẫn toát lên vẻ nam tính đầy mê hoặc. Bàn tay khéo léo và tỉ mỉ trong mỗi công đoạn chế biến, sự phối hợp hoàn hảo giữa gia vị và nguyện liệu làm kích thích vị giác muốn thưởng thức. Thỉnh thoảng anh lại ngẩng lên ngắm nhìn cô một chút rồi quay vào việc chính.
Một tiếng sau, đồ ăn đã sẵn sàng trên bàn, hai ly rượu vang cũng được chuẩn bị kèm theo nến và hoa. Trời chuyển về chiều, ánh hoàng hôn đỏ rực phủ kín cả bầu trời, không gian hữu tình và tĩnh lặng, một bức tranh nghệ thuật của thiên nhiên.
Họ cười nói với nhau xuyên suốt, những câu chuyện thường ngày ở phòng khám hay vô số điều bí ẩn trong giới xã hội đen. Cứ thế bữa ăn kéo dài đến trời tối, khi màu đen đã bao trùm lên xung quanh ngôi nhà.
- Chí Thần, anh bật đèn lên đi.
- Anh cần phải ăn tráng miệng trước đã.
- Bật đèn mới thấy đường ăn chứ.
- Anh thì không cần nhưng nếu em muốn thì anh chiều.
Ánh đèn vừa được thắp sáng thì ngay lập tức, bàn tay săn chắc ngang nhiên nâng cô ngồi lên bàn.
- Không ngờ em hư hỏng như vậy.
- Là sao? Chí Thần thả em xuống.
Đôi môi quyến rũ của cô nhanh chóng bị anh chiếm trọn, hôn say đắm. Cô vội đẩy người anh ra hoảng hốt nói:
- Em là tráng miệng của anh?
- Đúng vậy.
Anh đột nhiên cởi bỏ chiếc áo thun, để lộ bờ vai rộng săn chắc, cơ thể cường tráng toát ra vẻ nam tính khó cưỡng. Tay cô bất giác chạm đến những phần cơ bắp của anh, toàn thân cảm thấy như có luồng điện chạy qua, bắt đầu nóng lên. Cô nuốt nước bọt, thật sự u mê người đàn ông này rồi.
- Xem em kìa, đã nghiện anh đến mức đó rồi sao?
Chỉ tại tên xấu xa này mà làm cô bộc lộ hết ra bên ngoài, là do anh cố tình quyến rũ cô. Để xem cô xử anh ra sao.
Tư Hạ vòng tay qua cổ anh, đáp trả nụ hôn nhẹ nhàng lên môi. Toàn thân cô ngã vào lòng Chí Thần, có thể cảm nhận được nhịp đập khác thường của anh. Khả năng chống cự bằng không vì cô đã sẵn sàng cho hành động sắp tới.
Anh cuồng nhiệt hôn lên đôi môi xinh đẹp, rồi mạnh mẽ cuốn chiếc lưỡi vào bên trong một cách tự nhiên, cả hai quấn lấy nhau không rời, từng tế bào đang bấn loạn kích thích rà soát khắp cơ thể. Cho đến khi không kịp thở, cô mới vỗ lưng anh nhắc nhở.
Trong cơn phấn khích khó lòng kiểm soát anh di chuyển đôi môi ra sau tai cô, rồi say đắm hôn lên, tận hưởng hương thơm quyến rũ. Tay anh đặt lên đùi cô từ từ lướt lên trên, cảm nhận làn da mịn màng, mỗi cái chạm như một liều thuốc làm cô mê mẩn.
Anh giữ chặt cơ thể cô, mạnh bạo kéo dây áo xuống rồi hôn cuồng nhiệt lên vai cô, nhanh chóng lướt xuống bầu ngực trắng ngần đang nhấp nhô. Không thể kìm chế bản thân hơn được nữa, anh đưa tay ra sau cởi bỏ dây áo lót của cô, thứ gợi cảm xinh đẹp hiện ra trước mắt anh. Đứa trẻ trong thân xác người lớn cúi xuống ngậm mút nụ hoa đỏ hồng nhỏ nhắn.
Cả người Tư Hạ như bị tê cứng, ngọn lửa dục vọng đang xâm chiếm lý trí yếu ớt. Từng đợt sóng cảm xúc dâng trào từ nơi tiếp xúc trực tiếp với môi anh đầy ẩm ướt.
Bạn đang đọc truyện trên: Dtruyen.net
Dtruyen.com đổi tên miền thành Dtruyen.net. Độc giả ghi nhớ để truy cập.