Chương 23: Cô Gái Nhỏ Mâu Thuẫn
Thiếu Máu Team
04/04/2020
Edit & Beta: Ami Cuteo ><
Mỵ Mỵ sau khi vận động kịch liệt thì lúc này đang nằm ngủ ngọt ngào trên chiếc giường lớn mềm mại. Trong giấc mơ, cô còn đang lên kế hoạch câu dẫn Thịnh và Dịch!
Nhưng 3 người đàn ông kia lại không dễ chịu như cô!
"Đi ra ngoài trước và chờ anh một lát!" Vì sợ đánh thức Mỵ Mỵ vừa mới chìm vào giấc ngủ nên Phàm đè thấp giọng nói của mình.
Dù sao thì Thịnh và Dịch cũng đã biết chuyện này, hơn nữa nếu nói trong này thì sẽ ảnh hưởng đến Mỵ Mỵ nghỉ ngơi nên Phàm mới bảo nghe hai người họ tới phòng khách đợi. Thịnh và Dịch lúc này cảm thấy mình như Xảo Khắc Lực bị người đánh cắp làm thịt, tâm tình thực TMD (con mẹ nó) không tốt!
Khác với tâm trạng của Thịnh và Dịch, tâm trạng của Phàm lúc này phi thường tốt! Tắm rửa sạch sẽ cho Mỵ Mỵ và mình xong, Phàm phát hiện sau lưng mình bị Mỵ Mỵ cào ra dấu vết khi cô đạt cao trào thì anh liền rất vui vẻ vì đây là bằng chứng hắn đã thành người đàn ông đầu tiên của cô!
"Thật sự là một con mèo hoang nhỏ!" Tuy rằng vết cào rất nhỏ và đau đớn hưng khóe miệng Phàm vẫn luôn mãi nhếch. Anh rất thích cảm giác bị cô gái mình yêu để lại dấu vết sau khi làm tình!
──── Ta là phân cách tuyến 3 người đàn ông trò chuyện ─────
"Ha..." Mỵ Mỵ bị cơn đói khát đánh thức, cô nháy đôi mắt sương mù rồi vươn lưng trong chăn mềm, sau đó ngáp 1 cái. Cô cảm thấy mình thật hạnh phúc!
Nhớ lại cảnh làm tình kịch liệt buổi sáng với Phàm, tuy rằng nửa người dưới của cô vẫn còn không thoải mái nhưng cảm giác khi cao trào giống như tê dại và đang đặt mình trong Thiên đường. Còn có cảm giác mềm mại vô lực ngã vào trong lòng người mình yêu và nghe anh thì thầm bên tai sau khi làm tình cũng khiến cô cảm thấy thật hạnh phúc!
"Hì hì!" Nghĩ đến đây, Mỵ Mỵ cười trộm vùi khuôn mặt nhỏ nhắn đỏ bừng vào trong chiếc gối đầu mềm mại. Khó trách mấy ngày hôm trước cô lỡ nghe được một bạn học sinh nữ vụng trộm ăn trái cấm (làm tình) với anh học trưởng lớp trên, sau khi bị bạn bè tra hỏi cảm giác như thế nào thì lại lộ ra biểu tình vừa thẹn thùng vừa hạnh phúc! Chuyện này phải trải nghiệm qua mới biết được cảm giác nha!
"Có chuyện gì buồn cười sao? Che giấu niềm vui của bản thân là một việc không đúng nga!" Mỵ Mỵ còn đang "Ôn lại" những hình ảnh làm tình lúc nãy thì bên tai lại đột nhiên vang lên giọng nói hết sức quen thuộc.
"A! Anh vào từ lúc nào?" Sao cô không phát hiện nha!
"Lúc em vươn vai ấy!" May mắn là anh vào đúng lúc và chứng kiến biểu tình vô cùng phong phú trên mặt cô. "Đang cười trộm gì đó?"
"Không có!" Thật đáng ghét, bộ dạng cười trộm của cô đã bị nhìn hết! May mắn là cô không có thói quen lầm bầm lầu bầu, nếu không thì sẽ bị Phàm biết cô đang suy nghĩ cái gì, nói không chừng hắn còn cười cô! Nghĩ vậy, khuôn mặt Mỵ Mỵ trở nên càng đỏ bừng hơn vừa rồi!
"Thật vậy chăng?" Tuy rằng không muốn biết câu trả lời nhưng đùa bé con đầy mặt đỏ bừng vẫn khiến anh rất thích thú: "Thẹn thùng gì nha? Lúc nãy không biết là ai kêu lớn tiếng trên giường! Còn muốn đá anh xuống giường nữa chứ!"
"A! Không cho nói!" Mỵ Mỵ khó thở nhào lên trên người Phàm, tay nhỏ non mềm của cô che miệng anh để anh khỏi nói ra những lời khiến cô càng thêm mặt đỏ tim đập. Cô vội vàng lảng tránh sang vấn đề khác, làm nũng nói; "Phàm, em đói bụng! Em muốn ăn cơm!"
"Được rồi! Hôm nay bảo bối của chúng ta đã khổ cực nên phải ăn nhiều một chút! Mau mặc quần áo, hôm nay là sinh nhật của em, dì giúp việc có làm mấy món em thích ăn đấy!" Phàm không tiếp tục đùa Mỵ Mỵ, mà thuận theo ý muốn của cô đổi sang đề tài khác. Anh giúp Mỵ Mỵ mặc quần áo xong liền ôm cô vào trong ngực rồi đi xuống phòng ăn.
"Thả em xuống dưới để em tự đi!" Mỵ Mỵ lúc ra khỏi phòng mới nhớ tới anh Thịnh và anh Dịch đã biết cô ngủ với Phàm, tại sao cô cứ có cảm giác mình bị bắt gian ở giường nha? Cô giống con đà điểu vùi đầu vào trong lòng Phàm, ngoài miệng thì bảo anh thả cô xuống nhưng đôi tay lại ôm cổ cô chặt hơn!
Phàm bất đắc dĩ lắc đầu cười cười, thật là một cô gái nhỏ tràn ngập mâu thuẫn mị lực a! Ngày thường thì dịu ngoan nhu thuận, trên giường hung hãn cuồng dã, bây giờ lại ngượng ngùng làm nũng. Mấy biểu tình này đều tự nhiên dung hợp ở trên người cô khiến cô nổi bật thêm độc nhất vô nhị, làm cho người ta muốn ngừng mà không được!
"Sao vậy? Đạp tôi xuống giường xong liền ồn ào muốn đi tìm côn th*t của anh Thịnh và anh Dịch sao? Lúc này lại còn sợ nhìn thấy hai người họ hả?" Nhớ tới chuyện này thật đúng là khiến anh tức giận. Anh cư nhiên bị cô gái nhỏ này ghét bỏ rồi còn nói không cần anh và muốn đi tìm người đàn ông khác! Nếu quả thật để cô đi tìm Thịnh và Dịch, vậy thì chẳng phải là anh cả đời cũng không thể ngóc đầu lên nổi sao?
"Chán ghét anh! Chán ghét!" Mỵ Mỵ thẹn thùng dùng tay nhỏ đấm đánh ngực Phàm. Cô cũng không biết tại sao lúc mình ở trên giường lại lớn mật như vậy, khác với cô khi bình thường. Cảm giác khát vọng hạnh phúc khi bị lấp đầy khiến cô không tự chủ được mà trở nên cuồng dã.
"Anh có chán ghét em như vậy hay không?" Mỵ Mỵ đột nhiên sợ hãi biểu hiện của mình ở trên giường sẽ hù dọa đến Phàm nên cô bất an nhỏ giọng hỏi.
"Không đâu, ngược lại là rất thích em như thế!" Anh đương nhiên biết cô đang nghĩ gì nên rõ ràng dừng bước lại, nhìn đôi mắt bất an của cô và nói."Anh yêu em! Vậy nên cho dù em có bộ dáng nào đi nữa thì anh vẫn yêu!"
"Thật không?"
"Ân! Anh yêu cả đôi mắt, cái mũi, lỗ tai và đôi môi của em! Anh còn yêu chỗ này của Mỵ Mỵ..." Từng câu Phàm nói đều kèm theo nụ hôn tràn ngập tình yêu lên trên bộ phận mà anh nhắc. Từ từ, nụ hôn trượt xuống phía dưới. Anh để lại dấu vết trên cần cổ thon dài của cô rồi cách quần áo hôn lên trên bộ ngực cô!
"Khụ khụ! " Ngay lúc Phàm bị bộ dáng của Mỵ Mỵ mê hoặc thần hồn điên đảo và muốn hôn lên khắp người cô thì có tiếng ho khan không đúng thời điểm cắt đứt!
Dùng đầu ngón chân cũng đoán được người tới là ai, Phàm thở dài và chỉ đành phải ôm chặt Mỵ Mỵ tiếp tục đi xuống phòng ăn.
"Hừ! Nếu cho anh có cơ hội hôn xong thì Mỵ Mỵ sẽ bị anh cởi hết quần áo và ăn sạch sành sanh ngay tại đây a! Phải chơi đẹp, kế tiếp nên đến phiên em nha!" Người phá đám chính là Thịnh hay lỗ mãng. Sau khi Phàm và Mỵ Mỵ xuống dưới, hắn thì thầm nói nhỏ! Hắn đang không có cam lòng đấy, thì sao!?
Mỵ Mỵ sau khi vận động kịch liệt thì lúc này đang nằm ngủ ngọt ngào trên chiếc giường lớn mềm mại. Trong giấc mơ, cô còn đang lên kế hoạch câu dẫn Thịnh và Dịch!
Nhưng 3 người đàn ông kia lại không dễ chịu như cô!
"Đi ra ngoài trước và chờ anh một lát!" Vì sợ đánh thức Mỵ Mỵ vừa mới chìm vào giấc ngủ nên Phàm đè thấp giọng nói của mình.
Dù sao thì Thịnh và Dịch cũng đã biết chuyện này, hơn nữa nếu nói trong này thì sẽ ảnh hưởng đến Mỵ Mỵ nghỉ ngơi nên Phàm mới bảo nghe hai người họ tới phòng khách đợi. Thịnh và Dịch lúc này cảm thấy mình như Xảo Khắc Lực bị người đánh cắp làm thịt, tâm tình thực TMD (con mẹ nó) không tốt!
Khác với tâm trạng của Thịnh và Dịch, tâm trạng của Phàm lúc này phi thường tốt! Tắm rửa sạch sẽ cho Mỵ Mỵ và mình xong, Phàm phát hiện sau lưng mình bị Mỵ Mỵ cào ra dấu vết khi cô đạt cao trào thì anh liền rất vui vẻ vì đây là bằng chứng hắn đã thành người đàn ông đầu tiên của cô!
"Thật sự là một con mèo hoang nhỏ!" Tuy rằng vết cào rất nhỏ và đau đớn hưng khóe miệng Phàm vẫn luôn mãi nhếch. Anh rất thích cảm giác bị cô gái mình yêu để lại dấu vết sau khi làm tình!
──── Ta là phân cách tuyến 3 người đàn ông trò chuyện ─────
"Ha..." Mỵ Mỵ bị cơn đói khát đánh thức, cô nháy đôi mắt sương mù rồi vươn lưng trong chăn mềm, sau đó ngáp 1 cái. Cô cảm thấy mình thật hạnh phúc!
Nhớ lại cảnh làm tình kịch liệt buổi sáng với Phàm, tuy rằng nửa người dưới của cô vẫn còn không thoải mái nhưng cảm giác khi cao trào giống như tê dại và đang đặt mình trong Thiên đường. Còn có cảm giác mềm mại vô lực ngã vào trong lòng người mình yêu và nghe anh thì thầm bên tai sau khi làm tình cũng khiến cô cảm thấy thật hạnh phúc!
"Hì hì!" Nghĩ đến đây, Mỵ Mỵ cười trộm vùi khuôn mặt nhỏ nhắn đỏ bừng vào trong chiếc gối đầu mềm mại. Khó trách mấy ngày hôm trước cô lỡ nghe được một bạn học sinh nữ vụng trộm ăn trái cấm (làm tình) với anh học trưởng lớp trên, sau khi bị bạn bè tra hỏi cảm giác như thế nào thì lại lộ ra biểu tình vừa thẹn thùng vừa hạnh phúc! Chuyện này phải trải nghiệm qua mới biết được cảm giác nha!
"Có chuyện gì buồn cười sao? Che giấu niềm vui của bản thân là một việc không đúng nga!" Mỵ Mỵ còn đang "Ôn lại" những hình ảnh làm tình lúc nãy thì bên tai lại đột nhiên vang lên giọng nói hết sức quen thuộc.
"A! Anh vào từ lúc nào?" Sao cô không phát hiện nha!
"Lúc em vươn vai ấy!" May mắn là anh vào đúng lúc và chứng kiến biểu tình vô cùng phong phú trên mặt cô. "Đang cười trộm gì đó?"
"Không có!" Thật đáng ghét, bộ dạng cười trộm của cô đã bị nhìn hết! May mắn là cô không có thói quen lầm bầm lầu bầu, nếu không thì sẽ bị Phàm biết cô đang suy nghĩ cái gì, nói không chừng hắn còn cười cô! Nghĩ vậy, khuôn mặt Mỵ Mỵ trở nên càng đỏ bừng hơn vừa rồi!
"Thật vậy chăng?" Tuy rằng không muốn biết câu trả lời nhưng đùa bé con đầy mặt đỏ bừng vẫn khiến anh rất thích thú: "Thẹn thùng gì nha? Lúc nãy không biết là ai kêu lớn tiếng trên giường! Còn muốn đá anh xuống giường nữa chứ!"
"A! Không cho nói!" Mỵ Mỵ khó thở nhào lên trên người Phàm, tay nhỏ non mềm của cô che miệng anh để anh khỏi nói ra những lời khiến cô càng thêm mặt đỏ tim đập. Cô vội vàng lảng tránh sang vấn đề khác, làm nũng nói; "Phàm, em đói bụng! Em muốn ăn cơm!"
"Được rồi! Hôm nay bảo bối của chúng ta đã khổ cực nên phải ăn nhiều một chút! Mau mặc quần áo, hôm nay là sinh nhật của em, dì giúp việc có làm mấy món em thích ăn đấy!" Phàm không tiếp tục đùa Mỵ Mỵ, mà thuận theo ý muốn của cô đổi sang đề tài khác. Anh giúp Mỵ Mỵ mặc quần áo xong liền ôm cô vào trong ngực rồi đi xuống phòng ăn.
"Thả em xuống dưới để em tự đi!" Mỵ Mỵ lúc ra khỏi phòng mới nhớ tới anh Thịnh và anh Dịch đã biết cô ngủ với Phàm, tại sao cô cứ có cảm giác mình bị bắt gian ở giường nha? Cô giống con đà điểu vùi đầu vào trong lòng Phàm, ngoài miệng thì bảo anh thả cô xuống nhưng đôi tay lại ôm cổ cô chặt hơn!
Phàm bất đắc dĩ lắc đầu cười cười, thật là một cô gái nhỏ tràn ngập mâu thuẫn mị lực a! Ngày thường thì dịu ngoan nhu thuận, trên giường hung hãn cuồng dã, bây giờ lại ngượng ngùng làm nũng. Mấy biểu tình này đều tự nhiên dung hợp ở trên người cô khiến cô nổi bật thêm độc nhất vô nhị, làm cho người ta muốn ngừng mà không được!
"Sao vậy? Đạp tôi xuống giường xong liền ồn ào muốn đi tìm côn th*t của anh Thịnh và anh Dịch sao? Lúc này lại còn sợ nhìn thấy hai người họ hả?" Nhớ tới chuyện này thật đúng là khiến anh tức giận. Anh cư nhiên bị cô gái nhỏ này ghét bỏ rồi còn nói không cần anh và muốn đi tìm người đàn ông khác! Nếu quả thật để cô đi tìm Thịnh và Dịch, vậy thì chẳng phải là anh cả đời cũng không thể ngóc đầu lên nổi sao?
"Chán ghét anh! Chán ghét!" Mỵ Mỵ thẹn thùng dùng tay nhỏ đấm đánh ngực Phàm. Cô cũng không biết tại sao lúc mình ở trên giường lại lớn mật như vậy, khác với cô khi bình thường. Cảm giác khát vọng hạnh phúc khi bị lấp đầy khiến cô không tự chủ được mà trở nên cuồng dã.
"Anh có chán ghét em như vậy hay không?" Mỵ Mỵ đột nhiên sợ hãi biểu hiện của mình ở trên giường sẽ hù dọa đến Phàm nên cô bất an nhỏ giọng hỏi.
"Không đâu, ngược lại là rất thích em như thế!" Anh đương nhiên biết cô đang nghĩ gì nên rõ ràng dừng bước lại, nhìn đôi mắt bất an của cô và nói."Anh yêu em! Vậy nên cho dù em có bộ dáng nào đi nữa thì anh vẫn yêu!"
"Thật không?"
"Ân! Anh yêu cả đôi mắt, cái mũi, lỗ tai và đôi môi của em! Anh còn yêu chỗ này của Mỵ Mỵ..." Từng câu Phàm nói đều kèm theo nụ hôn tràn ngập tình yêu lên trên bộ phận mà anh nhắc. Từ từ, nụ hôn trượt xuống phía dưới. Anh để lại dấu vết trên cần cổ thon dài của cô rồi cách quần áo hôn lên trên bộ ngực cô!
"Khụ khụ! " Ngay lúc Phàm bị bộ dáng của Mỵ Mỵ mê hoặc thần hồn điên đảo và muốn hôn lên khắp người cô thì có tiếng ho khan không đúng thời điểm cắt đứt!
Dùng đầu ngón chân cũng đoán được người tới là ai, Phàm thở dài và chỉ đành phải ôm chặt Mỵ Mỵ tiếp tục đi xuống phòng ăn.
"Hừ! Nếu cho anh có cơ hội hôn xong thì Mỵ Mỵ sẽ bị anh cởi hết quần áo và ăn sạch sành sanh ngay tại đây a! Phải chơi đẹp, kế tiếp nên đến phiên em nha!" Người phá đám chính là Thịnh hay lỗ mãng. Sau khi Phàm và Mỵ Mỵ xuống dưới, hắn thì thầm nói nhỏ! Hắn đang không có cam lòng đấy, thì sao!?
Bạn đang đọc truyện trên: Dtruyen.net
Dtruyen.com đổi tên miền thành Dtruyen.net. Độc giả ghi nhớ để truy cập.