Chương 60: Hạnh phúc gặp trở ngại 1
Thiếu Máu Team
18/01/2021
“Các con… , đang làm gì vậy…” Mẹ Lâm kéo chồng trở về nước vốn để cho
mấy đứa con trai và con gái của mình bất ngờ, thế mà khi về đến nhà lại
nhìn thấy hình ảnh làm bà khϊế͙p͙ sợ như thế này.
“Ai? Con ư? Vợ à, bọn nó đều ở trêи lầu sao?” Giọng của ba Lâm từ dưới lầu truyền đến. Ông mới vừa dừng xe lại thì vợ đã hứng thú vội vàng chạy xuống, bỏ lại một mình ông đi đỗ xe. Nhưng trong nhà tại sao lại im lặng như vậy, xe của bọn nó vẫn còn trong ga ra, chắc là không ra ngoài đâu! Thấy vợ đứng bất động ở cửa thang lầu hai như vậy, bọn nó hẳn là ở trêи đó!
Giọng nói của ba Lâm như đánh thức năm người trêи phòng khách lầu hai hiện đang đông cứng lại. Sợ chồng mình thấy cảnh tượng này sẽ nổi giận lôi đình, mẹ Lâm vội vàng xoay người đi xuống lầu để ngăn chồng mình đi lên. “Ba người các con cút xuống dưới cho mẹ!”
─────── tui là đường phân cách đến đàm phán ────────
“Mỵ Mỵ không cần sợ, sớm muộn gì bọn anh cũng muốn cho ba mẹ biết, đừng lo lắng, chúng ta đi giải quyết có được không!” Thấy khuôn mặt nhỏ nhắn của Mỵ Mỵ trắng bệch, cả người sợ hãi đến phát run, anh lấy thảm mỏng trêи ghế salon trùm lên người Mỵ Mỵ rồi đưa cô về phòng.
“Được rồi, Mỵ Mỵ không cần sợ, chúng ta nhất định sẽ làm cho ba mẹ đồng ý cho chúng ta ở bên cạnh nhau!” Trong thời gian ở bên cạnh Mỵ Mỵ, bọn anh cũng đã dự tính đến việc sẽ có ngày tình huống như vậy sẽ phát sinh, nhưng không nghĩ là ngày này lại tới sớm đến vậy.
“…” Dịch không còn gì để nói, đặt đầu của Mỵ Mỵ dựa vào trong ngực của anh, tay vỗ lấy lưng cô muốn cho cô yên lòng, không cần sợ hãi như vậy.
“Ừm, em tin tưởng các anh!” Cứ coi như là bọn cô không có quan hệ huyết thống đi, nhưng ba người đàn ông ở bên cạnh một người phụ nữ, ba mẹ sẽ chấp nhận sao? Cô yêu ba người đàn ông này, biết rằng sẽ không thể giấu diếm ba mẹ cả đời nhưng đột nhiên bị bắt gặp như vậy vẫn làm cô sợ đến mức toàn thân phát run.
“Ngoan, Mỵ Mỵ ngủ một lát đi được không? Khi ngủ dậy thì toàn bộ vấn đề cũng sẽ được giải quyết tốt rồi!” Nói rồi anh liếc mắt với Dịch. Dịch liền hiểu sau đó trở về phòng của mình, một lát sau lại cầm một viên thuốc đến.
“Tim em đập nhanh như vậy, đây là thuốc an thần!”
Sau khi nghe lời ba người đàn ông dỗ dành, đe dọa cô phải uống thuốc, Mỵ Mỵ rất nhanh cảm thấy mệt chỉ muốn ngủ. Sao cô lại không biết đó là thuốc ngủ chứ? Nhưng mà nếu cô đã không giúp được việc gì thì cũng nên nghe lời bọn anh mà ngủ một giấc, tránh nghe những lời không nên nghe thấy để khỏi làm ba người lo lắng cho cô.
Khi ba người bọn anh chỉnh tề thong thả đi xuống dưới thì thấy được sắc mặt xanh mét của ba mẹ, nhưng giờ đây bà đã bình tĩnh hơn so với lúc nãy.
“Chuyện lúc nãy là sao?” Vợ ông sau khi xuống lầu thì nói ông cần phải bình tĩnh rồi cũng chỉ bảo ông một câu “Bọn con đang cùng Mỵ Mỵ yêu đương” rồi cũng không chịu nói gì nữa. Nhưng ông cơ bản cũng đã đoán được vợ mình đã nhìn thấy cái gì. Lúc Mỵ Mỵ tới nhà này thì ba đứa con trai lấy hết tim gan để đối xử với Mỵ Mỵ, sao lại có thể là tình cảm anh trai yêu quý em gái chứ? Ông nên sớm đoán được tình cảm của bọn anh đối với Mỵ Mỵ nhất định sẽ đi đến việc ngày hôm nay.
“Để anh nói!” Phàm là anh cả, trong khi ba mẹ không ở nhà mọi việc đều do anh liệu, cho nên đối với chuyện này thì anh là người nên giải thích thỏa đáng với ba mẹ.
“Chuyện này không nên trách Mỵ Mỵ, là do chúng con…” Phàm cố gắng áp chế nỗi bất an trong lòng, thái độ bình thản giải thích chuyện bọn anh với Mỵ Mỵ mấy năm qua, lời nói không mang theo bất cứ lập trường gì, cho ba mẹ có thể biết hết toàn bộ tình huống.”… , cho nên, chúng con muốn ở bên cạnh Mỵ Mỵ, xin ba mẹ cho phép!”
“Các con điên rồi sao? Mỵ Mỵ là một đứa con gái tốt như vậy, các con lại đối xử với con bé như thế! Mẹ dạy các con như vậy sao? Các con như vậy thì người khác sẽ nhìn Mỵ Mỵ như thế nào? Có nghĩ tới không? Con bé còn nhỏ như vậy, đã bị các con…” Không đợi chồng lên tiếng, mẹ Lâm đã nhịn không được mắng các con của bà.
Lúc nãy bà thấy thân thể của Mỵ Mỵ gầy nhỏ như vậy lại bị ba thằng con của bà kẹp ở giữa, khuôn mặt nhỏ nhắn đầy nước mắt ủy khuất. Bà cảm giác rằng, lúc trước mình đưa Mỵ Mỵ tới ngôi nhà này là một quyết định sai lầm!
“…” Đã nói sự thật cho cha mẹ, bọn anh không muốn cũng như không cần phải biện hộ gì nữa. Nếu cha mẹ đồng ý, tất cả đều vui vẻ, nếu cha mẹ không đồng ý, vậy bọn họ sẽ cố gắng tranh thủ để cha mẹ đồng ý, dù thế nào đi nữa thì nhóm bọn anh cũng muốn ở bên cạnh Mỵ Mỵ.
“Các con về phòng trước đi, để ba suy nghĩ lại!” Ba Lâm dù trải qua thương trường đầy thay đổi bất ngờ thì giờ đây cũng bị tình huống này đả kϊƈɦ đến mức đầu có chút choáng váng. Nhưng ông vẫn nhìn ra được một tia đoạn tuyệt trong mắt các con. Nếu chỉ một người phản đối, thì sẽ chỉ phá hư hiệu quả, ông cần tiêu hoá tốt chuyện này một chút, nghĩ ra biện pháp giải quyết để vẹn toàn đôi bên. “Vợ à, đừng tức giận, không tốt cho thân thể, chúng ta về phòng trước đi!”
“Hu hu… , chồng à, đều là em không tốt, mấy năm nay em dường như cũng chưa ở nhà, không thể giáo ɖu͙ƈ tốt bọn nó, để bọn nó làm chuyện như vậy với Mỵ Mỵ.”
Mẹ Lâm bi thương khóc lên. Bà cũng đã phát hiện sự quyết tâm kiên định của các con nhưng chuyện kinh thế hãi tục như vậy, bà làm sao có thể tiếp tục chịu chứ! Hơn nữa, coi như hai người làm cha mẹ này đồng ý, còn Mỵ Mỵ thì sao đây? Mỵ Mỵ từ nhỏ thất lạc người nhà đã đủ đáng thương rồi, vậy mà còn bị vây trong chuyện người đời điên cuồng này cả đời sao?
“Mẹ, đừng khóc, chúng con sai rồi còn không được sao, đừng khóc nữa được không…” Thịnh làm nũng như trước kia, quỳ gối trước mặt mẹ Lâm, tựa đầu vào trong lòng bà. “Mẹ, chúng con thật sự thực yêu Mỵ Mỵ, Mỵ Mỵ cũng yêu bọn con, chúng con sẽ hạnh phúc cả đời, mẹ đáp ứng được không!”
“Hạnh phúc? Sao có thể hạnh phúc chứ? Coi như các con cảm thấy không sao, nhưng các con có lo lắng cho Mỵ Mỵ không? Người khác sẽ nhìn Mỵ Mỵ thế nào? Con bé mới 15 tuổi, còn nhỏ như vậy đã quyết định cuộc đời cho con bé, các con không sợ sau này con bé lớn lên sẽ hối hận sao?”
“Mẹ, điều này chúng con đều suy nghĩ rồi, chúng con có thể xử lý tốt, mẹ hãy tin tưởng bọn con!” Kéo tay của mẹ qua, anh dùng ánh mắt kiên định nhìn vào cha mẹ, Dịch cam đoan, bọn anh không phải là nhất thời xúc động mà đã suy nghĩ cặn kẽ sẽ giải quyết những phiền phức như thế nào để có thể ở bên cạnh Mỵ Mỵ.
“Chồng…” Thấy ánh mắt của ba đứa con mình, bà bắt đầu có chút dao động. Nếu Mỵ Mỵ thật sự cũng yêu con của bà như chúng nói thì bà có lý do gì để phản đối đây? Từ nhỏ đã thấy Mỵ Mỵ nhìn rất đáng yêu khiến bà rất yêu thích. Bà luôn luôn hy vọng rằng một ngày nào đó Mỵ Mỵ có thể gả cho một trong ba thằng con của mình, coi như Mỵ Mỵ đã tìm thấy cha mẹ ruột của mình trong tương lai, con bé lại có thể vĩnh viễn ở trong nhà này. Nhưng hiện giờ, một đứa con trong kế hoạch của bà đã trở thành ba đứa khiến bà không thể nào thoải mái đáp ứng được.
“Mỵ Mỵ đâu?” Thấy ánh mắt của vợ, ông biết bà có chút dao động. Nếu sự tình liên quan đến Mỵ Mỵ thì phải hỏi ý kiến của con bé mới được.
“Con cho cô ấy uống thuốc ngủ nên đã ngủ rồi!” Phàm có chút lo lắng vì ba hỏi đến Mỵ Mỵ.”Cha, chuyện này là bởi vì chúng con dựng lên, xin ba đừng trách Mỵ Mỵ!”
“Ba biết chuyện này không thể trách con bé, các con yên tâm, ba và mẹ của bọn con cũng không phải người không nói lý lẽ! Chuyện này bất kể chúng ta không phản đối thì người trước hết đáp ứng phải là Mỵ Mỵ! Ba cần biết ý nghĩ của con bé mới có thể tiếp tục suy nghĩ vấn đề này.” Xem ba đứa con khẩn trương bảo vệ người phụ nữ của mình, thật là giống với ông. Ông giao lại chuyện công ty đang phát triển tốt cho thằng con trẻ của mình còn ông thì đi vòng quanh thế giới với vợ mình, nhiều người biết chuyện này đều cho là ông bị điên. Có lẽ, ba đứa con của ông chỉ có điên hơn chứ không kém, ba thằng này lại có thể cùng yêu một người phụ nữ đến không dứt ra được. Lâm gia của bọn ông có gien điên sao?
Ba người bọn anh nhìn nhau một cái, xác định ý nghĩ của ông giống như lời ông nói, cũng không định làm nhục Mỵ Mỵ hay có ý đuổi cô ra khỏi nhà thì chỉ có thể đồng ý. “Dạ được!”
“Ai? Con ư? Vợ à, bọn nó đều ở trêи lầu sao?” Giọng của ba Lâm từ dưới lầu truyền đến. Ông mới vừa dừng xe lại thì vợ đã hứng thú vội vàng chạy xuống, bỏ lại một mình ông đi đỗ xe. Nhưng trong nhà tại sao lại im lặng như vậy, xe của bọn nó vẫn còn trong ga ra, chắc là không ra ngoài đâu! Thấy vợ đứng bất động ở cửa thang lầu hai như vậy, bọn nó hẳn là ở trêи đó!
Giọng nói của ba Lâm như đánh thức năm người trêи phòng khách lầu hai hiện đang đông cứng lại. Sợ chồng mình thấy cảnh tượng này sẽ nổi giận lôi đình, mẹ Lâm vội vàng xoay người đi xuống lầu để ngăn chồng mình đi lên. “Ba người các con cút xuống dưới cho mẹ!”
─────── tui là đường phân cách đến đàm phán ────────
“Mỵ Mỵ không cần sợ, sớm muộn gì bọn anh cũng muốn cho ba mẹ biết, đừng lo lắng, chúng ta đi giải quyết có được không!” Thấy khuôn mặt nhỏ nhắn của Mỵ Mỵ trắng bệch, cả người sợ hãi đến phát run, anh lấy thảm mỏng trêи ghế salon trùm lên người Mỵ Mỵ rồi đưa cô về phòng.
“Được rồi, Mỵ Mỵ không cần sợ, chúng ta nhất định sẽ làm cho ba mẹ đồng ý cho chúng ta ở bên cạnh nhau!” Trong thời gian ở bên cạnh Mỵ Mỵ, bọn anh cũng đã dự tính đến việc sẽ có ngày tình huống như vậy sẽ phát sinh, nhưng không nghĩ là ngày này lại tới sớm đến vậy.
“…” Dịch không còn gì để nói, đặt đầu của Mỵ Mỵ dựa vào trong ngực của anh, tay vỗ lấy lưng cô muốn cho cô yên lòng, không cần sợ hãi như vậy.
“Ừm, em tin tưởng các anh!” Cứ coi như là bọn cô không có quan hệ huyết thống đi, nhưng ba người đàn ông ở bên cạnh một người phụ nữ, ba mẹ sẽ chấp nhận sao? Cô yêu ba người đàn ông này, biết rằng sẽ không thể giấu diếm ba mẹ cả đời nhưng đột nhiên bị bắt gặp như vậy vẫn làm cô sợ đến mức toàn thân phát run.
“Ngoan, Mỵ Mỵ ngủ một lát đi được không? Khi ngủ dậy thì toàn bộ vấn đề cũng sẽ được giải quyết tốt rồi!” Nói rồi anh liếc mắt với Dịch. Dịch liền hiểu sau đó trở về phòng của mình, một lát sau lại cầm một viên thuốc đến.
“Tim em đập nhanh như vậy, đây là thuốc an thần!”
Sau khi nghe lời ba người đàn ông dỗ dành, đe dọa cô phải uống thuốc, Mỵ Mỵ rất nhanh cảm thấy mệt chỉ muốn ngủ. Sao cô lại không biết đó là thuốc ngủ chứ? Nhưng mà nếu cô đã không giúp được việc gì thì cũng nên nghe lời bọn anh mà ngủ một giấc, tránh nghe những lời không nên nghe thấy để khỏi làm ba người lo lắng cho cô.
Khi ba người bọn anh chỉnh tề thong thả đi xuống dưới thì thấy được sắc mặt xanh mét của ba mẹ, nhưng giờ đây bà đã bình tĩnh hơn so với lúc nãy.
“Chuyện lúc nãy là sao?” Vợ ông sau khi xuống lầu thì nói ông cần phải bình tĩnh rồi cũng chỉ bảo ông một câu “Bọn con đang cùng Mỵ Mỵ yêu đương” rồi cũng không chịu nói gì nữa. Nhưng ông cơ bản cũng đã đoán được vợ mình đã nhìn thấy cái gì. Lúc Mỵ Mỵ tới nhà này thì ba đứa con trai lấy hết tim gan để đối xử với Mỵ Mỵ, sao lại có thể là tình cảm anh trai yêu quý em gái chứ? Ông nên sớm đoán được tình cảm của bọn anh đối với Mỵ Mỵ nhất định sẽ đi đến việc ngày hôm nay.
“Để anh nói!” Phàm là anh cả, trong khi ba mẹ không ở nhà mọi việc đều do anh liệu, cho nên đối với chuyện này thì anh là người nên giải thích thỏa đáng với ba mẹ.
“Chuyện này không nên trách Mỵ Mỵ, là do chúng con…” Phàm cố gắng áp chế nỗi bất an trong lòng, thái độ bình thản giải thích chuyện bọn anh với Mỵ Mỵ mấy năm qua, lời nói không mang theo bất cứ lập trường gì, cho ba mẹ có thể biết hết toàn bộ tình huống.”… , cho nên, chúng con muốn ở bên cạnh Mỵ Mỵ, xin ba mẹ cho phép!”
“Các con điên rồi sao? Mỵ Mỵ là một đứa con gái tốt như vậy, các con lại đối xử với con bé như thế! Mẹ dạy các con như vậy sao? Các con như vậy thì người khác sẽ nhìn Mỵ Mỵ như thế nào? Có nghĩ tới không? Con bé còn nhỏ như vậy, đã bị các con…” Không đợi chồng lên tiếng, mẹ Lâm đã nhịn không được mắng các con của bà.
Lúc nãy bà thấy thân thể của Mỵ Mỵ gầy nhỏ như vậy lại bị ba thằng con của bà kẹp ở giữa, khuôn mặt nhỏ nhắn đầy nước mắt ủy khuất. Bà cảm giác rằng, lúc trước mình đưa Mỵ Mỵ tới ngôi nhà này là một quyết định sai lầm!
“…” Đã nói sự thật cho cha mẹ, bọn anh không muốn cũng như không cần phải biện hộ gì nữa. Nếu cha mẹ đồng ý, tất cả đều vui vẻ, nếu cha mẹ không đồng ý, vậy bọn họ sẽ cố gắng tranh thủ để cha mẹ đồng ý, dù thế nào đi nữa thì nhóm bọn anh cũng muốn ở bên cạnh Mỵ Mỵ.
“Các con về phòng trước đi, để ba suy nghĩ lại!” Ba Lâm dù trải qua thương trường đầy thay đổi bất ngờ thì giờ đây cũng bị tình huống này đả kϊƈɦ đến mức đầu có chút choáng váng. Nhưng ông vẫn nhìn ra được một tia đoạn tuyệt trong mắt các con. Nếu chỉ một người phản đối, thì sẽ chỉ phá hư hiệu quả, ông cần tiêu hoá tốt chuyện này một chút, nghĩ ra biện pháp giải quyết để vẹn toàn đôi bên. “Vợ à, đừng tức giận, không tốt cho thân thể, chúng ta về phòng trước đi!”
“Hu hu… , chồng à, đều là em không tốt, mấy năm nay em dường như cũng chưa ở nhà, không thể giáo ɖu͙ƈ tốt bọn nó, để bọn nó làm chuyện như vậy với Mỵ Mỵ.”
Mẹ Lâm bi thương khóc lên. Bà cũng đã phát hiện sự quyết tâm kiên định của các con nhưng chuyện kinh thế hãi tục như vậy, bà làm sao có thể tiếp tục chịu chứ! Hơn nữa, coi như hai người làm cha mẹ này đồng ý, còn Mỵ Mỵ thì sao đây? Mỵ Mỵ từ nhỏ thất lạc người nhà đã đủ đáng thương rồi, vậy mà còn bị vây trong chuyện người đời điên cuồng này cả đời sao?
“Mẹ, đừng khóc, chúng con sai rồi còn không được sao, đừng khóc nữa được không…” Thịnh làm nũng như trước kia, quỳ gối trước mặt mẹ Lâm, tựa đầu vào trong lòng bà. “Mẹ, chúng con thật sự thực yêu Mỵ Mỵ, Mỵ Mỵ cũng yêu bọn con, chúng con sẽ hạnh phúc cả đời, mẹ đáp ứng được không!”
“Hạnh phúc? Sao có thể hạnh phúc chứ? Coi như các con cảm thấy không sao, nhưng các con có lo lắng cho Mỵ Mỵ không? Người khác sẽ nhìn Mỵ Mỵ thế nào? Con bé mới 15 tuổi, còn nhỏ như vậy đã quyết định cuộc đời cho con bé, các con không sợ sau này con bé lớn lên sẽ hối hận sao?”
“Mẹ, điều này chúng con đều suy nghĩ rồi, chúng con có thể xử lý tốt, mẹ hãy tin tưởng bọn con!” Kéo tay của mẹ qua, anh dùng ánh mắt kiên định nhìn vào cha mẹ, Dịch cam đoan, bọn anh không phải là nhất thời xúc động mà đã suy nghĩ cặn kẽ sẽ giải quyết những phiền phức như thế nào để có thể ở bên cạnh Mỵ Mỵ.
“Chồng…” Thấy ánh mắt của ba đứa con mình, bà bắt đầu có chút dao động. Nếu Mỵ Mỵ thật sự cũng yêu con của bà như chúng nói thì bà có lý do gì để phản đối đây? Từ nhỏ đã thấy Mỵ Mỵ nhìn rất đáng yêu khiến bà rất yêu thích. Bà luôn luôn hy vọng rằng một ngày nào đó Mỵ Mỵ có thể gả cho một trong ba thằng con của mình, coi như Mỵ Mỵ đã tìm thấy cha mẹ ruột của mình trong tương lai, con bé lại có thể vĩnh viễn ở trong nhà này. Nhưng hiện giờ, một đứa con trong kế hoạch của bà đã trở thành ba đứa khiến bà không thể nào thoải mái đáp ứng được.
“Mỵ Mỵ đâu?” Thấy ánh mắt của vợ, ông biết bà có chút dao động. Nếu sự tình liên quan đến Mỵ Mỵ thì phải hỏi ý kiến của con bé mới được.
“Con cho cô ấy uống thuốc ngủ nên đã ngủ rồi!” Phàm có chút lo lắng vì ba hỏi đến Mỵ Mỵ.”Cha, chuyện này là bởi vì chúng con dựng lên, xin ba đừng trách Mỵ Mỵ!”
“Ba biết chuyện này không thể trách con bé, các con yên tâm, ba và mẹ của bọn con cũng không phải người không nói lý lẽ! Chuyện này bất kể chúng ta không phản đối thì người trước hết đáp ứng phải là Mỵ Mỵ! Ba cần biết ý nghĩ của con bé mới có thể tiếp tục suy nghĩ vấn đề này.” Xem ba đứa con khẩn trương bảo vệ người phụ nữ của mình, thật là giống với ông. Ông giao lại chuyện công ty đang phát triển tốt cho thằng con trẻ của mình còn ông thì đi vòng quanh thế giới với vợ mình, nhiều người biết chuyện này đều cho là ông bị điên. Có lẽ, ba đứa con của ông chỉ có điên hơn chứ không kém, ba thằng này lại có thể cùng yêu một người phụ nữ đến không dứt ra được. Lâm gia của bọn ông có gien điên sao?
Ba người bọn anh nhìn nhau một cái, xác định ý nghĩ của ông giống như lời ông nói, cũng không định làm nhục Mỵ Mỵ hay có ý đuổi cô ra khỏi nhà thì chỉ có thể đồng ý. “Dạ được!”
Bạn đang đọc truyện trên: Dtruyen.net
Dtruyen.com đổi tên miền thành Dtruyen.net. Độc giả ghi nhớ để truy cập.