Chương 63: Xe chấn Rolls-royce (H)
Thiếu Máu Team
18/01/2021
Cuối cùng, ba người đàn ông bị tinh trùng lên não thành công đưa cha mẹ lên máy bay.
“Ai trong các anh đưa em đến trường?”
Gần đây đi theo mẹ bận việc sửa quốc tịch của bốn người nên đã xin nghỉ học nhiều ngày. Nếu mẹ đi rồi thì vẫn nên thành thành thật thật đi học từ chiều hôm nay thôi! Dù sao mẹ cũng đã nói rằng bà mong cô không từ bỏ cuộc sống của người bình thường, tốt nhất là không tách biệt với thế giới này.
“Vậy thì cùng nhau đi đi!”
Ba người đàn ông rất nhanh liền đem Mỵ Mỵ nhét vào chiếc Rolls-royce dài, cực kì vội vã thúc giục tài xế nhanh lái xe.
“Các anh đang lo sẽ muộn làm sao? Nếu vậy thì không cần đưa em đi đâu, em tự đi cũng được!”
Nhìn biểu cảm của ba người có chút nghiêm túc, cô cũng hơi sợ.
“Không sao, chúng ta cùng đi”
Ấn nút làm tấm kính ngăn ở giữa hạ xuống. Ánh mắt của Phàm khiến Mỵ Mỵ như đang nhìn một con sói ác độc đang đói khát.
“Ơ… các anh làm gì thế? Chúng ta vẫn ở trong xe đó!”
Ba người đàn ông lại bắt đầu công kϊƈɦ thân thể cô, bàn tay bận bịu sờ soạng mảnh đất mẫn cảm khiến Mỵ Mỵ lâu chưa làʍ ȶìиɦ giống họ toàn thân nóng lên.
“A…, ngón tay đừng cắm mà, tối về nhà làm có được không!”
Cô cũng biết ba người bọn họ nhịn lâu như vậy đêm nay tự biết mình sẽ bị làm. Nhưng mà giờ vẫn là ban ngày a, chỉ mấy tiếng mà bọn họ cũng không chờ được sao? Còn là ở trêи xe?
“A…, nhẹ thôi, иɦũ ɦσα bị anh bóp vỡ mất! Không thể đợi thêm mấy tiếng sao?”
Thế nhưng ba người họ nói sao cũng không nghe, chỉ để cô một mình bị thao chứ không ai chịu nghe cô.
“A…, đừng ngậm ngón chân em, giày em còn chưa giặt đâu đó!”
Cứ tiếp tục như vậy làm cô không còn sức để cự tuyệt.
“Đừng cởi đồng phục của em! Không được, áօ ɭót cũng không được cởi, a, haiz, tha cho qυầи ɭót của em đi! Mấy con sói háo sắc này, em vẫn muốn đi học đó!”
Cô rõ ràng dùng cả tay để ngăn cản các anh nhưng sức lực của một người làm sao địch nổi ba người đàn ông cường tráng chứ. Chưa đến nửa phút, cô đã bị cởi sạch, ngay cả tóc đuôi ngựa cũng bị xõa ra, tán loạn rơi trêи da thịt trần trụi, che lấp đóa hoa trước ngực ɖu͙ƈ cự còn hưu* càng làm nó nổi bật trêи thân thể như ngọc hấp dẫn dễ thương.
*ɖu͙ƈ cự còn hưu: làm điệu bộ, có thể hiểu là “đã nghiện còn ngại”
Dịch ngồi xuống lấy ra một cái thảm trắng tinh lông mượt trải xuống sàn xe, đặt Mỵ Mỵ trêи thảm lông rồi cúi người xuống:
“Chúng ta tiếp tục việc đang dang dở ngày hôm đó nha!”
Thịnh ngồi ở phía sau đã sớm móc ra ɖu͙ƈ vọng nhịn đã lâu, một tay bắt đầu nghịch ngợm nơi đó.
“Mỵ Mỵ ngoan, ngậm lấy nó!”
Mỵ Mỵ còn chưa đồng ý thì Thịnh đã lấy tay kia kéo đầu Mỵ Mỵ qua đặt trêи ɖu͙ƈ vọng của mình.
“Ưmm…”
Mỵ Mỵ lúc này ngoài việc trợn tròn mắt thì chỉ có thể dùng hai tay ngoan ngoãn cầm lấy côn thịt màu hồng nhạt, bắt đầu chăm chú ngậm lấy, thật sự là cô cũng không còn cách nào khác. Nhìn bộ dáng ba người đàn ông lúc này, buổi chiều hôm nay bỗng nhiên biến thành “buổi tiệc lớn” không cách nào tránh khỏi, còn không bằng nhanh giúp ba người bọn họ giải quyết ɖu͙ƈ vọng, nói không chừng tiểu huyệt của cô có thể ăn bớt “khổ”. Nhưng mà tiểu huyệt của cô lúc này tại sao lại vì hưng phấn mà tiết ra nước rồi? haiz, đều là do bị các anh dạy dỗ đến cực kì mẫn cảm, đều là lỗi của các anh!
“A…”
Dịch lại có thể quỳ xuống đưa thân thể chen vào, thực sự là tiếp tục việc dang dở ngày hôm đó sao? Tư thế lại giống nhau quá vậy! A, tiểu huyệt đã lâu không có ai tiến vào có chút đau nha, nhưng cũng khá thoải mái, thoải mái đến nỗi cô hận không thể làm động tác của Dịch nhanh hơn một chút!
“Mỵ Mỵ, em mau làm Thịnh hoặc Dịch bắn ra đi, anh sắp nổ tung rồi!”
Phàm cũng đang tiếp tục động tác ngày đó, lửa nóng bắt đầu du ngoạn trêи tấm lưng trần của cô, ngón tay bôi dịch nghịch ngợm sợ soạng cúc huyệt. Nhưng mà có khác một chút, đó là Phàm lấy tay cô đang sờ đại nhục bổng của Thịnh kéo đến trêи ƈôи ȶɦịt của anh.
“Ưmm…, ưm…, ưm…”
Cái miệng nhỏ của Mỵ Mỵ bị chặn lại, không có cách nào kêu ra tiếng, nhưng da thịt bị ɖu͙ƈ vọng mãnh liệt làm ửng hồng đã thể hiện cô đang rất sung sướиɠ.
A…, tiểu huyệt cũng bị Dịch thao sắp hỏng, sao lại cắm như vậy chứ, cái nào cũng đâm vào trong t.ử ƈυиɠ của cô, tận đến từng chỗ ngứa trong tiểu huyệt! A…, ngón tay của Phàm thật giỏi, cúc huyệt thật muốn… lập tức bị đại nhục bổng của anh cắm nha, cô thật nhớ cảm giác hai động đều bị nhét đầy! A…, quy đầu của Thịnh sắp đâm đến cổ cô rồi, sao lại dài như vậy chứ? Hương vị thật là thơm, ăn thật ngon nha…
“A ────”
Đại khái là đã lâu chưa có làm nên thân thể cực kì mẫn cảm, chưa đến hai phút cảm giác cao trào mãnh liệt đã ập đến, cuốn Mỵ Mỵ vào sóng lớn mãnh liệt trêи biển rộng, không ngừng trầm mê mà di chuyển theo.
“A…, Dịch dừng một chút có được không, tiểu huyệt chưa bị thao như vậy bao giờ a, không chịu nổi đâu!”
“Không sao đâu!”
Tuy rằng trong khoảng thời gian này các anh không làʍ ȶìиɦ với Mỵ Mỵ nhưng thuốc của anh sẽ không hết hiệu lực. Mỵ Mỵ đã liên tục dùng thuốc một thời gian, lúc này thân thể còn khỏe mạnh hơn so với mấy bà nội trợ cường tráng đã sinh mấy đứa con, tuy rằng nhìn qua vẫn là bộ dạng nhỏ nhắn gầy giơ xương!
“A…, nhưng mà, như vậy rất kϊƈɦ thích, em cảm thấy… giống như sắp bị đâm chết! A…”
Tuy rằng tốc độ thao tiểu huyệt của Dịch đã chậm hơn không ít nhưng vẫn khiến cào trào vừa đến không thể giảm bớt, liên tục kϊƈɦ thích thân thể mềm mại của Mỵ Mỵ khiến thân thể vì không cảm nhận được cao trào mà run rẩy.
“Không sao đâu!”
Ôm lấy Mỵ Mỵ, đem chân cô dạng ra rồi nằm ngửa trêи người mình, hai tay Dịch nắm lấy eo nhỏ của Mỵ Mỵ, đâm côn thịt có hình dáng độc nhất cắm vào tiểu huyệt ngập nước của Mỵ Mỵ khiến Mỵ Mỵ không nhìn được gào khóc.
“Mỵ Mỵ, nhỏ tiếng thôi! Tài xế nghe thấy bây giờ!”
Tuy tiếng rêи rỉ của Mỵ Mỵ thật êm tai nhưng anh vẫn để bụng nếu thanh âm phóng đáng như thế của cô bị người ta nghe thấy, anh sẽ ghen!
“A…, anh muốn em nói nhỏ mà còn…, a…”
Phàm đáng ghét, bảo cô nói nhỏ mà không thông báo đã cắm vào tiểu huyệt của cô, đây không phải là ép cô rêи thành tiếng để mọi người nghe được sao?
“Mỵ Mỵ, hai cái tiểu huyệt của em đều có đại nhục bổng khao, đã lãng quên ƈôи ȶɦịt của anh sao?”
Cảm giác mình bị lạnh nhạt, tay nhỏ cùng miệng nhỏ của Mỵ Mỵ đã rời đi được một lúc, cảm giác thoải mái biến mất. Coi như anh vẫn lấy tay chuyển động lên xuống nhưng vẫn không có cách nào đem tinh hoa đã nhịn nhiều ngày bắn ra làm anh nghẹn đến mức sắp nổ tung.
“Ưmm…”
Không thể phân biệt đối xử như vậy nha, chỉ có thể ngậm lấy sinh mạng (côn thịt) của oán nam này, dùng răng nanh cắn nhẹ coi như trả thù, muốn anh cảm thấy đau đớn.
“A nha…, Mỵ Mỵ ngậm giỏi quá…, thoải mái quá, được rồi, cắn nhẹ thôi, tiếp tục ʍút̼, được rồi, a mạnh quá nha…”
Hiển nhiên sự trả thù của Mỵ Mỵ thật vô dụng, Thịnh không chỉ không thấy đau mà ngược lại cảm nhận được kɧօáϊ cảm, dẫn dắt Mỵ Mỵ dùng cái miệng nhỏ hầu hạ ƈôи ȶɦịt anh như thế nào để anh càng thoải mái.
“Ưmm…, ưm ưm…”
Mấy người đàn ông đồng thời ra vào hai cái tiểu huyệt của cô đã đem trở ngại trong tiểu huyệt phá bỏ, hành động nhất trí cùng thao tiểu huyệt của cô khiến thân thể cô gần đây thiếu đàn ông mà dịu đi nhưng rất nhanh lại đạt cao trào. Bờ ʍôиɠ nhỏ trắng nõn vểnh cao không chịu nổi cao trào mãnh liệt, thô bạo, giống như * mà khóc lóc run rẩy vài cái, sau khi nhô lên cao rồi hạ xuống thật mạnh liền hôn mê bất tỉnh.
* đón ý nói hùa: cố ý đem lời nói hoặc hành động của mình thích ứng với tâm trí của người khác
“Tiểu yêu tinh này bỏ lại chúng ta ở đây còn mình được sung sướиɠ rồi liền ngất đi sao?”
Vỗ “bành bạch” vài cái vào bờ ʍôиɠ đàn hồi để anh hưởng thụ ʍôиɠ nhỏ, ɖu͙ƈ vọng của Phàm càng sưng lên nghiêm trọng.
“Ai trong các anh đưa em đến trường?”
Gần đây đi theo mẹ bận việc sửa quốc tịch của bốn người nên đã xin nghỉ học nhiều ngày. Nếu mẹ đi rồi thì vẫn nên thành thành thật thật đi học từ chiều hôm nay thôi! Dù sao mẹ cũng đã nói rằng bà mong cô không từ bỏ cuộc sống của người bình thường, tốt nhất là không tách biệt với thế giới này.
“Vậy thì cùng nhau đi đi!”
Ba người đàn ông rất nhanh liền đem Mỵ Mỵ nhét vào chiếc Rolls-royce dài, cực kì vội vã thúc giục tài xế nhanh lái xe.
“Các anh đang lo sẽ muộn làm sao? Nếu vậy thì không cần đưa em đi đâu, em tự đi cũng được!”
Nhìn biểu cảm của ba người có chút nghiêm túc, cô cũng hơi sợ.
“Không sao, chúng ta cùng đi”
Ấn nút làm tấm kính ngăn ở giữa hạ xuống. Ánh mắt của Phàm khiến Mỵ Mỵ như đang nhìn một con sói ác độc đang đói khát.
“Ơ… các anh làm gì thế? Chúng ta vẫn ở trong xe đó!”
Ba người đàn ông lại bắt đầu công kϊƈɦ thân thể cô, bàn tay bận bịu sờ soạng mảnh đất mẫn cảm khiến Mỵ Mỵ lâu chưa làʍ ȶìиɦ giống họ toàn thân nóng lên.
“A…, ngón tay đừng cắm mà, tối về nhà làm có được không!”
Cô cũng biết ba người bọn họ nhịn lâu như vậy đêm nay tự biết mình sẽ bị làm. Nhưng mà giờ vẫn là ban ngày a, chỉ mấy tiếng mà bọn họ cũng không chờ được sao? Còn là ở trêи xe?
“A…, nhẹ thôi, иɦũ ɦσα bị anh bóp vỡ mất! Không thể đợi thêm mấy tiếng sao?”
Thế nhưng ba người họ nói sao cũng không nghe, chỉ để cô một mình bị thao chứ không ai chịu nghe cô.
“A…, đừng ngậm ngón chân em, giày em còn chưa giặt đâu đó!”
Cứ tiếp tục như vậy làm cô không còn sức để cự tuyệt.
“Đừng cởi đồng phục của em! Không được, áօ ɭót cũng không được cởi, a, haiz, tha cho qυầи ɭót của em đi! Mấy con sói háo sắc này, em vẫn muốn đi học đó!”
Cô rõ ràng dùng cả tay để ngăn cản các anh nhưng sức lực của một người làm sao địch nổi ba người đàn ông cường tráng chứ. Chưa đến nửa phút, cô đã bị cởi sạch, ngay cả tóc đuôi ngựa cũng bị xõa ra, tán loạn rơi trêи da thịt trần trụi, che lấp đóa hoa trước ngực ɖu͙ƈ cự còn hưu* càng làm nó nổi bật trêи thân thể như ngọc hấp dẫn dễ thương.
*ɖu͙ƈ cự còn hưu: làm điệu bộ, có thể hiểu là “đã nghiện còn ngại”
Dịch ngồi xuống lấy ra một cái thảm trắng tinh lông mượt trải xuống sàn xe, đặt Mỵ Mỵ trêи thảm lông rồi cúi người xuống:
“Chúng ta tiếp tục việc đang dang dở ngày hôm đó nha!”
Thịnh ngồi ở phía sau đã sớm móc ra ɖu͙ƈ vọng nhịn đã lâu, một tay bắt đầu nghịch ngợm nơi đó.
“Mỵ Mỵ ngoan, ngậm lấy nó!”
Mỵ Mỵ còn chưa đồng ý thì Thịnh đã lấy tay kia kéo đầu Mỵ Mỵ qua đặt trêи ɖu͙ƈ vọng của mình.
“Ưmm…”
Mỵ Mỵ lúc này ngoài việc trợn tròn mắt thì chỉ có thể dùng hai tay ngoan ngoãn cầm lấy côn thịt màu hồng nhạt, bắt đầu chăm chú ngậm lấy, thật sự là cô cũng không còn cách nào khác. Nhìn bộ dáng ba người đàn ông lúc này, buổi chiều hôm nay bỗng nhiên biến thành “buổi tiệc lớn” không cách nào tránh khỏi, còn không bằng nhanh giúp ba người bọn họ giải quyết ɖu͙ƈ vọng, nói không chừng tiểu huyệt của cô có thể ăn bớt “khổ”. Nhưng mà tiểu huyệt của cô lúc này tại sao lại vì hưng phấn mà tiết ra nước rồi? haiz, đều là do bị các anh dạy dỗ đến cực kì mẫn cảm, đều là lỗi của các anh!
“A…”
Dịch lại có thể quỳ xuống đưa thân thể chen vào, thực sự là tiếp tục việc dang dở ngày hôm đó sao? Tư thế lại giống nhau quá vậy! A, tiểu huyệt đã lâu không có ai tiến vào có chút đau nha, nhưng cũng khá thoải mái, thoải mái đến nỗi cô hận không thể làm động tác của Dịch nhanh hơn một chút!
“Mỵ Mỵ, em mau làm Thịnh hoặc Dịch bắn ra đi, anh sắp nổ tung rồi!”
Phàm cũng đang tiếp tục động tác ngày đó, lửa nóng bắt đầu du ngoạn trêи tấm lưng trần của cô, ngón tay bôi dịch nghịch ngợm sợ soạng cúc huyệt. Nhưng mà có khác một chút, đó là Phàm lấy tay cô đang sờ đại nhục bổng của Thịnh kéo đến trêи ƈôи ȶɦịt của anh.
“Ưmm…, ưm…, ưm…”
Cái miệng nhỏ của Mỵ Mỵ bị chặn lại, không có cách nào kêu ra tiếng, nhưng da thịt bị ɖu͙ƈ vọng mãnh liệt làm ửng hồng đã thể hiện cô đang rất sung sướиɠ.
A…, tiểu huyệt cũng bị Dịch thao sắp hỏng, sao lại cắm như vậy chứ, cái nào cũng đâm vào trong t.ử ƈυиɠ của cô, tận đến từng chỗ ngứa trong tiểu huyệt! A…, ngón tay của Phàm thật giỏi, cúc huyệt thật muốn… lập tức bị đại nhục bổng của anh cắm nha, cô thật nhớ cảm giác hai động đều bị nhét đầy! A…, quy đầu của Thịnh sắp đâm đến cổ cô rồi, sao lại dài như vậy chứ? Hương vị thật là thơm, ăn thật ngon nha…
“A ────”
Đại khái là đã lâu chưa có làm nên thân thể cực kì mẫn cảm, chưa đến hai phút cảm giác cao trào mãnh liệt đã ập đến, cuốn Mỵ Mỵ vào sóng lớn mãnh liệt trêи biển rộng, không ngừng trầm mê mà di chuyển theo.
“A…, Dịch dừng một chút có được không, tiểu huyệt chưa bị thao như vậy bao giờ a, không chịu nổi đâu!”
“Không sao đâu!”
Tuy rằng trong khoảng thời gian này các anh không làʍ ȶìиɦ với Mỵ Mỵ nhưng thuốc của anh sẽ không hết hiệu lực. Mỵ Mỵ đã liên tục dùng thuốc một thời gian, lúc này thân thể còn khỏe mạnh hơn so với mấy bà nội trợ cường tráng đã sinh mấy đứa con, tuy rằng nhìn qua vẫn là bộ dạng nhỏ nhắn gầy giơ xương!
“A…, nhưng mà, như vậy rất kϊƈɦ thích, em cảm thấy… giống như sắp bị đâm chết! A…”
Tuy rằng tốc độ thao tiểu huyệt của Dịch đã chậm hơn không ít nhưng vẫn khiến cào trào vừa đến không thể giảm bớt, liên tục kϊƈɦ thích thân thể mềm mại của Mỵ Mỵ khiến thân thể vì không cảm nhận được cao trào mà run rẩy.
“Không sao đâu!”
Ôm lấy Mỵ Mỵ, đem chân cô dạng ra rồi nằm ngửa trêи người mình, hai tay Dịch nắm lấy eo nhỏ của Mỵ Mỵ, đâm côn thịt có hình dáng độc nhất cắm vào tiểu huyệt ngập nước của Mỵ Mỵ khiến Mỵ Mỵ không nhìn được gào khóc.
“Mỵ Mỵ, nhỏ tiếng thôi! Tài xế nghe thấy bây giờ!”
Tuy tiếng rêи rỉ của Mỵ Mỵ thật êm tai nhưng anh vẫn để bụng nếu thanh âm phóng đáng như thế của cô bị người ta nghe thấy, anh sẽ ghen!
“A…, anh muốn em nói nhỏ mà còn…, a…”
Phàm đáng ghét, bảo cô nói nhỏ mà không thông báo đã cắm vào tiểu huyệt của cô, đây không phải là ép cô rêи thành tiếng để mọi người nghe được sao?
“Mỵ Mỵ, hai cái tiểu huyệt của em đều có đại nhục bổng khao, đã lãng quên ƈôи ȶɦịt của anh sao?”
Cảm giác mình bị lạnh nhạt, tay nhỏ cùng miệng nhỏ của Mỵ Mỵ đã rời đi được một lúc, cảm giác thoải mái biến mất. Coi như anh vẫn lấy tay chuyển động lên xuống nhưng vẫn không có cách nào đem tinh hoa đã nhịn nhiều ngày bắn ra làm anh nghẹn đến mức sắp nổ tung.
“Ưmm…”
Không thể phân biệt đối xử như vậy nha, chỉ có thể ngậm lấy sinh mạng (côn thịt) của oán nam này, dùng răng nanh cắn nhẹ coi như trả thù, muốn anh cảm thấy đau đớn.
“A nha…, Mỵ Mỵ ngậm giỏi quá…, thoải mái quá, được rồi, cắn nhẹ thôi, tiếp tục ʍút̼, được rồi, a mạnh quá nha…”
Hiển nhiên sự trả thù của Mỵ Mỵ thật vô dụng, Thịnh không chỉ không thấy đau mà ngược lại cảm nhận được kɧօáϊ cảm, dẫn dắt Mỵ Mỵ dùng cái miệng nhỏ hầu hạ ƈôи ȶɦịt anh như thế nào để anh càng thoải mái.
“Ưmm…, ưm ưm…”
Mấy người đàn ông đồng thời ra vào hai cái tiểu huyệt của cô đã đem trở ngại trong tiểu huyệt phá bỏ, hành động nhất trí cùng thao tiểu huyệt của cô khiến thân thể cô gần đây thiếu đàn ông mà dịu đi nhưng rất nhanh lại đạt cao trào. Bờ ʍôиɠ nhỏ trắng nõn vểnh cao không chịu nổi cao trào mãnh liệt, thô bạo, giống như * mà khóc lóc run rẩy vài cái, sau khi nhô lên cao rồi hạ xuống thật mạnh liền hôn mê bất tỉnh.
* đón ý nói hùa: cố ý đem lời nói hoặc hành động của mình thích ứng với tâm trí của người khác
“Tiểu yêu tinh này bỏ lại chúng ta ở đây còn mình được sung sướиɠ rồi liền ngất đi sao?”
Vỗ “bành bạch” vài cái vào bờ ʍôиɠ đàn hồi để anh hưởng thụ ʍôиɠ nhỏ, ɖu͙ƈ vọng của Phàm càng sưng lên nghiêm trọng.
Bạn đang đọc truyện trên: Dtruyen.net
Dtruyen.com đổi tên miền thành Dtruyen.net. Độc giả ghi nhớ để truy cập.