Chương 218: Tuân mệnh
Nguyệt Hạ Tang
04/11/2016
Sự tình không tiến triển theo kế hoạch, trung tướng Pedro ném vỡ nguyên bộ trà cụ lúc chỉ có một mình.
Dưới tình huống Arsov trọng thương, đúng là hắn thuận lợi thu được quyền chỉ huy dựa vào quân hàm và uy vọng, nhưng vừa bắt đầu đã chẳng suôn sẻ.
Thời điểm trốn khỏi Ifatia, thuyền tiếp viện của đội quân dưới trướng Arsov bị phá hủy hơn nửa! Vừa tiếp nhận, trung tướng Pedro lập tức nhận ra mình rước lấy một cục diện rối rắm. May mà trời không diệt hắn, họ nhanh chóng gặp được một… ờm, một đội thuyền lưu dân gần như hoàn hảo: Dù đang đào vong, nhưng không hề hoảng loạn, không có lưu manh cắc ké gây sự, cũng không có nhân vật lớn, trên cơ bản toàn dân thường, quan trọng nhất — trên thuyền có khá nhiều vật tư.
Đây mới là chuyện giải quyết vấn đề cấp bách của hắn!
Nắm rõ những tin tức trên không tốn của hắn bao nhiêu thời gian, bởi đội thuyền này đã làm sẵn hết rồi, bảng thống kê nhân viên làm đến là xinh đẹp, ngay cả hắn cũng muốn khen ngợi một phen.
Đây là một bầy dê vô cùng dịu ngoan – trung tướng Pedro nghĩ.
Điểm duy nhất không hoàn hảo của đội ngũ này chính là nhân số…
Số lượng lưu dân quá nhiều.
Đúng như Argos phân tích, trung tướng Pedro vừa muốn tiếp nhận vật tư và đội thuyền quý giá, cũng muốn thu nhận lưu dân, nhưng số lượng lưu dân quá nhiều.
Sau đó, hắn lập tức nghĩ ra biện pháp, mới đầu xác thật cũng hiệu quả, song chả mấy chốc đã có lưu manh bước ra đảo lộn hết thảy, lưu dân trên thuyền không nghe lời như lúc đầu nữa, trung tướng Pedro buộc phải từ bỏ cách làm đầu tiên.
Nhưng đây chỉ là tạm thời thôi, trong lòng hắn vẫn còn hậu chiêu.
Mục đích của đội thuyền này là hành tinh Bạch Lộ — trung tướng Pedro vừa nghe cái tên ấy liền giật giật khóe miệng.
Những năm gần đây, thanh danh của Học viện tổng hợp đế quốc càng lúc càng lớn, rõ ràng là học viện tổng hợp lại tham gia cuộc cạnh tranh giữa các học viện quân sự là thế quái nào? Tham gia thì tham gia, còn đè đầu những học viện quân sự uy tín lâu năm khác là tính làm gì?
Trọng yếu nhất, học viện luôn bị Học viện tổng hợp đế quốc ấn chặt dưới bét chính là Học viện quân sự Dowland Offa.
Sau khi trung tướng Pedro lên làm Hiệu trưởng, tình hình của Học viện quân sự Dowland Offa có vẻ liên tục xuống dốc, đặc biệt là khi so sánh với học viện phổ thông như Đế tổng, hiện tại mọi người đánh giá Dowland Offa ngày càng thấp. Bắt đầu từ năm kia, Dowland Offa lần đầu tiên hạ thấp điểm chuẩn, từ năm ngoái, lần đầu tiên xuất hiện tình huống hơn 10% học sinh tốt nghiệp không kiếm được việc làm. Tuy rằng đã dựa vào thủ đoạn giúp các học sinh tốt nghiệp không ai muốn này sắp xếp chỗ làm, nhưng cũng chỉ là cảnh thái bình giả tạo thôi.
Nếu lại gây ra chuyện gì không ra hồn, năm nay Dowland Offa có khả năng sẽ đổi Hiệu trưởng – trung tướng Pedro nghe người ta ngầm kháo nhau chuyện này hồi đầu năm.
Ngay lúc hắn liều mạng hoạt động vô ích thì tai nạn bùng phát, cự tuyệt đề nghị đi Học viện quân sự Gerando ở tinh hệ cách vách tị nạn, hắn dẫn các học sinh Dowland Offa lên đội thuyền của Arsov, định đến Ifatia tị nạn. Rồi tuyệt vọng phát hiện Ifatia vậy mà bị kẻ địch xâm chiếm, chỉ một phần ba đội thuyền trốn thoát, hàng loạt binh lính vì bảo hộ học sinh mà thành vật hy sinh, thuyền tiếp viện quan trọng nhất cũng vơi đi quá nửa.
Những người đó làm vậy tất nhiên làm tròn đại nghĩa, nhưng cũng khiến tình cảnh của số người còn lại càng thêm gian nan: Đại bộ phận người trốn đi đều là học sinh đang ngồi ghế nhà trường của học viện quân sự, một phần nhỏ là sĩ quan cao cấp, cuối cùng mới là sĩ quan trung cấp và lính quèn dưới chót, mà chân chính đánh giặc phải dựa vào những người kia!
Tiếp nhận xong, trung tướng Pedro đau đầu đến mất ngủ mấy hôm.
Dẫu trên danh nghĩa lấy được quyền chỉ huy, song ý kiến của hắn lại không thể quyết đoán nghiêm minh giống quan chỉ huy được trao quyền chính thức, mọi mệnh lệnh đều cần người khác đồng ý mới có khả năng thi hành.
Vì vậy, nguyện vọng muốn đổi tuyến đường đi tinh cầu khác của trung tướng Pedro vừa nói ra đã bị phủ quyết.
“Phải đi hành tinh Bạch Lộ, tôi nghe nói đó là nơi an toàn nhất trước mắt.” Mẹ của Arsov – phu nhân Địch Lị Á nhẹ nhàng dùng khăn tay lau giọt lệ chưa khô nơi khóe mắt, bỏ phiếu chống với ngữ khí lạnh lẽo.
Câu này của bà vừa thốt ra, trung tướng Pedro chẳng cần nói câu kế tiếp nữa.
Coi vậy chứ, bà mẹ hết lòng che chở con trai này mang theo khoảng mười thuyền tiếp viện vũ khí đi theo con, chung quy, họ của bà trước khi kết hôn cũng là Tô Mai —
Trung tướng Pedro cứng đờ, lại nhìn thoáng qua một thanh niên ngồi bên cạnh — thanh niên nay đi cùng phu nhân Địch Lị Á, trung tướng Pedro biết hắn họ Tô Mai, hình như là thành viên trực hệ của tài phiệt Tô Mai.
Hôm nay, trên quân hạm hắn đang đặt chân chỉ hai người này là không hề có quân hàm, một người là cựu tiểu thư Tô Mai, người còn lại là ngài Tô Mai đây.
Trong giai đoạn đầu lẩn trốn khó khăn, người được hắn đối đãi dè chừng cẩn thận nhất lại chính là hai người này, cố tình bây giờ kẻ thứ nhất đứng ra không ủng hộ hắn cũng là họ.
“Bạch Lộ là một tinh cầu hết sức cằn cỗi, trừ Đế tổng có vài khoa chiến lực, còn đâu toàn học viện nghệ thuật. Hiện tại hàng đống người đi hành tinh Bạch Lộ tị nạn, tinh cầu ấy sớm muộn gì cũng –” Hắn toan đấu tranh một chút, ánh mắt lần nữa nhắm về phía thanh niên kia.
Nhưng —
“Cứ đi hành tinh Bạch Lộ, giờ không nơi nào an toàn hơn nữa.” Thanh niên sắc mặt tái nhợt lại kiên quyết từ chối trung tướng Pedro.
Trong giấc mộng đáng sợ đó, hành tinh Bạch Lộ là nơi đầu tiên thất thủ.
Ai cũng không ngờ, người máy tên Sigma kia lại che giấu sâu đến vậy. Sau khi thoát khỏi quản chế của hệ thống, hắn lập tức kiểm soát toàn bộ máy móc trên hành tinh Bạch Lộ, tiến tới phong tỏa Bạch Lộ. Vì đối kháng hắn, hành tinh Bạch Lộ bắt đầu dùng vũ khí cực đoan “Constaro”. Cũng chính khi nơi đó nổ tung, mọi người mới biết rõ sự coi trọng của đế quốc dành cho các học viện hàng đầu, nhất là lại coi trọng hành tinh Bạch Lộ nhường ấy!
Vũ khí công phòng cực đoan “Constaro”, toàn đế quốc chỉ làm thành công mười bộ, ấy mà lại lắp một bộ tại hành tinh Bạch Lộ —
Sau đợt tấn công mang tính tự hủy quy mô lớn, cả tinh hệ Tử Dương Hoa bị hủy diệt. Động tĩnh của nó thậm chí lan đến hai tinh hệ lân cận, nhưng người máy tên Sigma lại “sống”.
Đành rằng tả tơi, song vẫn “sống”.
Tiếp đó nữa —
Tô Mai Cách không rét mà run!
Sự chào đời của những người máy ấy nhất định là sai lầm —
Nhưng sự tình trong mộng rõ ràng đã có ít bất đồng với tình huống thực tế.
Hết lần này tới lần khác, những chuyện hắn phí công nhìn thấy xảy đến khi nhanh khi chậm, vô số lần hoảng hốt nghĩ đó phải chăng chỉ là mơ, nhưng mỗi lần vừa nghĩ vậy, giây tiếp theo sẽ bắt gặp nhân vật từng xuất hiện trong mơ. Thời khắc những người hắn khẳng định chưa từng gặp, cũng chưa từng nghe nói đứng trước mặt hắn, hiện thực sẽ nhắc hắn rằng đó không phải mộng đâu.
Thành công mang theo đầy đủ trang bị rời khỏi Pendra trước khi một tai nạn khác ập xuống, tiếp theo… hắn vẫn không tránh được kiếp trở một thành viên bị tai nạn bức hại nặng nề.
“Phải đi hành tinh Bạch Lộ, ở đó đặt vũ khí mà toàn đế quốc chỉ có mười bộ — Constaro.” Mím chặt môi, hồi lâu sau, Tô Mai Cách tiết lộ một trong những nguyên nhân mình kiên trì đi Bạch Lộ.
“Cái gì?!” Phu nhân Địch Lị Á và trung tướng Pedro đều hoảng sợ ra mặt!
“Đế tổng… ý tôi là sao hành tinh Bạch Lộ lại sở hữu vũ khí cao cấp đến vậy?” Trung tướng Pedro run rẩy cả môi.
“Vũ khí cực đoan ấy nằm trong kiến trúc, lúc trước sở dĩ đề nghị đi Học viện quân sự Gerando tị nạn là bởi bên họ cũng có một bộ Constaro.” Nhìn gã đàn ông kia, Tô Mai Cách cười châm chọc.
“Nhưng ông không nghe, còn nằng nặc muốn Arsov đi Ifatia cầu cứu, khi ấy tôi cũng nói Ifatia nhất định gặp chuyện.”
“Phải! Phải! Lúc đó cậu đúng là đã nói thế…” Phu nhân Địch Lị Á kích động, nắm chặt hai tay Tô Mai Cách.
Trung tướng Pedro tái mét cả mặt — nay họ đã đâm lao đành phải theo lao.
Lần đầu tiên thu hoạch quyền chỉ huy, trung tướng Pedro hết ngã lại ngã.
Không tiếp tục khoa tay múa chân nữa, hắn chỉ ra lệnh toàn đội thuyền nhanh chóng đi tiếp như tuyến đường đã định. Nhưng hắn thành thật không có nghĩa hết thảy sẽ thuận buồm xuôi gió: Kẻ xâm lăng đáng sợ rốt cuộc xuất hiện tại không gian ngoài Ifatia.
Thời điểm đội thuyền thoạt nhìn không giống bình thường lần đầu tiên hiện thân trước mắt nhóm lưu dân, đa số người hoàn toàn không biết thân phận họ.
Bởi số lượng thuyền của đối phương cũng khá ít, lập tức có cướp vũ trụ không sợ chết mưu toan cướp đoạt, nhưng họ tức khắc phát hiện mình sai rồi. Lửa đạn của đối phương khai hỏa toàn bộ, lóe lên một cái, không thể nói rõ đối phương dùng vũ khí gì, băng cướp nọ thế mà bị hạ gục hết?!
Lưu dân đứng xem đầu tiên là sửng sốt, sau lại vui vẻ.
Họ thậm chí còn đến gần!
Trung tướng Pedro cũng muốn qua, song Tô Mai Cách nhác thấy vài quân hạm kia đã ra chiều thất bại nặng nề, chẳng những lớn tiếng quát dừng mệnh lệnh của Pedro, còn muốn lui về sau —
Trung tướng Pedro vốn đang muốn thuyết phục đối phương một phen, song thoáng cái đã không cần thiết nữa: Tại tuyến đường phía trước, chỉ trong nháy mắt, phi thuyền lưu dân đang tiếp cận đội thuyền kia đã…
Vỡ nát thành vật trôi nổi?
Là kẻ xâm lăng — giờ khắc này, trung tướng Pedro rốt cuộc minh bạch vì sao Tô Mai Cách kinh hoàng đến thế!
Đối diện sống chết, nhược điểm lớn nhất của hắn lộ rõ trong khoảng thời gian sau đó:
Đầu tiên hắn muốn chống cự, trong một thoáng, đầu hắn thậm chí hiện lên suy nghĩ dùng đội thuyền lưu dân làm tấm chắn tạm thời, song đạo đức và một vài chuẩn mực khác lại tạm hoãn hành vi này của hắn. Thời điểm rút lui tốt nhất trôi qua, hắn phát hiện mình đã bị đối phương bao vây —
Xa xa, lần lượt từng chiếc phi thuyền nằm sát lằn ranh bị nổ tung, lặng lẽ biến thành hài cốt lửng lơ giữa vũ trụ. Chứng kiến tất thảy xong, trung tướng Pedro bắt gặp tất cả mọi người trong phòng chỉ huy đang nhìn hắn.
Khoan đã! Tại sao nhìn ta kiểu ấy? Chờ chế nhạo ta sao?
Đợi đã —
Đầu óc hắn trống rỗng.
Đúng lúc này, đèn tín hiệu của một quân hạm cách đây không xa bỗng lóe lên theo quy luật, tức khắc có người nhận ra đó là một đoạn lời, nên nhanh chóng phiên dịch.
“Ta, Argos – chỉ huy trưởng tối cao của quân cảnh vệ đế quốc, tuyên bố: Chức quan chỉ huy tạm thời của trung tướng Gerard Pedro chấm dứt tại đây, đội cảnh vệ đế quốc sẽ truy cứu trách nhiệm không làm tròn giao phó của trung tướng Arsov Grieg sau. Bắt đầu từ giờ, toàn thể đội thuyền xem nơi này chỉ huy.”
Không có bất kỳ tín vật gì, cũng không thấy người thật, chỉ dựa vào một đoạn chữ đèn tín hiệu truyền ra, tất cả chiến hạm đang luống cuống trận tuyến thoáng cái kiên định.
Dặn sĩ quan điều khiển trước mắt đánh xong đoạn chữ ấy, sắc mặt Argos hơi tái nhợt.
Ban nãy, từ đầu chí cuối hắn luôn được người đỡ qua quan sát tình hình bên ngoài, đứng thẳng quá lâu vẫn là gánh nặng với hắn. Thoáng hít sâu, hắn lập tức chĩa ánh mắt lạnh băng về phía điều khiển viên mới đánh tín hiệu.
“Anh, tiếp tục điều khiển, nhưng từ giờ, quyền chỉ huy giao cho người máy Viên Đá – trợ lý của ta, cậu ta muốn anh làm gì, anh phải dùng đèn tín hiệu truyền cho người bên ngoài biết.”
Nói xong, Argos được Tròn Tròn và Số 21 đỡ ngồi xuống, Tiểu Hắc ngoan ngoãn nằm trên đùi hắn, cơ thể hơi cứng, nhưng lông lại rất ấm áp, Argos thong thả vuốt lông Tiểu Hắc.
Hắn rất trấn định.
Song người chung quanh lại trấn định không nổi!
Đặc biệt là nhân loại trên ghế điều khiển!
“Nhưng… Nhưng… nó là người máy mà!” Chỉ vào mặt người máy Viên Đá, điều khiển viên run rẩy bảo.
“Nghe lời.” Argos chỉ nói hai chữ này.
Hồi lâu sau, hắn nghe được vài tiếng tuân mệnh cực khẽ.
Tiếng “tuân mệnh” cuối cùng mang âm máy móc mượt mà, đó là giọng Viên Đá.
—–
Tác giả có lời muốn nói: Người máy Viên Đá sắp bước lên đỉnh cao của đời máy móc
Lúc này Sigma đang làm gì?
Sigma (màn hình tối lóe lóe): Cho gà ăn.
Nện đất —
——– tuy hiểu tâm tình muốn nhìn thấy nhân vật chính và ngài Sise của các bạn, nhưng đoạn này vẫn nên nhẫn nại xíu nữa nha ——
—–
Đổi Komeg thành Tô Mai Cách ;A;
Dưới tình huống Arsov trọng thương, đúng là hắn thuận lợi thu được quyền chỉ huy dựa vào quân hàm và uy vọng, nhưng vừa bắt đầu đã chẳng suôn sẻ.
Thời điểm trốn khỏi Ifatia, thuyền tiếp viện của đội quân dưới trướng Arsov bị phá hủy hơn nửa! Vừa tiếp nhận, trung tướng Pedro lập tức nhận ra mình rước lấy một cục diện rối rắm. May mà trời không diệt hắn, họ nhanh chóng gặp được một… ờm, một đội thuyền lưu dân gần như hoàn hảo: Dù đang đào vong, nhưng không hề hoảng loạn, không có lưu manh cắc ké gây sự, cũng không có nhân vật lớn, trên cơ bản toàn dân thường, quan trọng nhất — trên thuyền có khá nhiều vật tư.
Đây mới là chuyện giải quyết vấn đề cấp bách của hắn!
Nắm rõ những tin tức trên không tốn của hắn bao nhiêu thời gian, bởi đội thuyền này đã làm sẵn hết rồi, bảng thống kê nhân viên làm đến là xinh đẹp, ngay cả hắn cũng muốn khen ngợi một phen.
Đây là một bầy dê vô cùng dịu ngoan – trung tướng Pedro nghĩ.
Điểm duy nhất không hoàn hảo của đội ngũ này chính là nhân số…
Số lượng lưu dân quá nhiều.
Đúng như Argos phân tích, trung tướng Pedro vừa muốn tiếp nhận vật tư và đội thuyền quý giá, cũng muốn thu nhận lưu dân, nhưng số lượng lưu dân quá nhiều.
Sau đó, hắn lập tức nghĩ ra biện pháp, mới đầu xác thật cũng hiệu quả, song chả mấy chốc đã có lưu manh bước ra đảo lộn hết thảy, lưu dân trên thuyền không nghe lời như lúc đầu nữa, trung tướng Pedro buộc phải từ bỏ cách làm đầu tiên.
Nhưng đây chỉ là tạm thời thôi, trong lòng hắn vẫn còn hậu chiêu.
Mục đích của đội thuyền này là hành tinh Bạch Lộ — trung tướng Pedro vừa nghe cái tên ấy liền giật giật khóe miệng.
Những năm gần đây, thanh danh của Học viện tổng hợp đế quốc càng lúc càng lớn, rõ ràng là học viện tổng hợp lại tham gia cuộc cạnh tranh giữa các học viện quân sự là thế quái nào? Tham gia thì tham gia, còn đè đầu những học viện quân sự uy tín lâu năm khác là tính làm gì?
Trọng yếu nhất, học viện luôn bị Học viện tổng hợp đế quốc ấn chặt dưới bét chính là Học viện quân sự Dowland Offa.
Sau khi trung tướng Pedro lên làm Hiệu trưởng, tình hình của Học viện quân sự Dowland Offa có vẻ liên tục xuống dốc, đặc biệt là khi so sánh với học viện phổ thông như Đế tổng, hiện tại mọi người đánh giá Dowland Offa ngày càng thấp. Bắt đầu từ năm kia, Dowland Offa lần đầu tiên hạ thấp điểm chuẩn, từ năm ngoái, lần đầu tiên xuất hiện tình huống hơn 10% học sinh tốt nghiệp không kiếm được việc làm. Tuy rằng đã dựa vào thủ đoạn giúp các học sinh tốt nghiệp không ai muốn này sắp xếp chỗ làm, nhưng cũng chỉ là cảnh thái bình giả tạo thôi.
Nếu lại gây ra chuyện gì không ra hồn, năm nay Dowland Offa có khả năng sẽ đổi Hiệu trưởng – trung tướng Pedro nghe người ta ngầm kháo nhau chuyện này hồi đầu năm.
Ngay lúc hắn liều mạng hoạt động vô ích thì tai nạn bùng phát, cự tuyệt đề nghị đi Học viện quân sự Gerando ở tinh hệ cách vách tị nạn, hắn dẫn các học sinh Dowland Offa lên đội thuyền của Arsov, định đến Ifatia tị nạn. Rồi tuyệt vọng phát hiện Ifatia vậy mà bị kẻ địch xâm chiếm, chỉ một phần ba đội thuyền trốn thoát, hàng loạt binh lính vì bảo hộ học sinh mà thành vật hy sinh, thuyền tiếp viện quan trọng nhất cũng vơi đi quá nửa.
Những người đó làm vậy tất nhiên làm tròn đại nghĩa, nhưng cũng khiến tình cảnh của số người còn lại càng thêm gian nan: Đại bộ phận người trốn đi đều là học sinh đang ngồi ghế nhà trường của học viện quân sự, một phần nhỏ là sĩ quan cao cấp, cuối cùng mới là sĩ quan trung cấp và lính quèn dưới chót, mà chân chính đánh giặc phải dựa vào những người kia!
Tiếp nhận xong, trung tướng Pedro đau đầu đến mất ngủ mấy hôm.
Dẫu trên danh nghĩa lấy được quyền chỉ huy, song ý kiến của hắn lại không thể quyết đoán nghiêm minh giống quan chỉ huy được trao quyền chính thức, mọi mệnh lệnh đều cần người khác đồng ý mới có khả năng thi hành.
Vì vậy, nguyện vọng muốn đổi tuyến đường đi tinh cầu khác của trung tướng Pedro vừa nói ra đã bị phủ quyết.
“Phải đi hành tinh Bạch Lộ, tôi nghe nói đó là nơi an toàn nhất trước mắt.” Mẹ của Arsov – phu nhân Địch Lị Á nhẹ nhàng dùng khăn tay lau giọt lệ chưa khô nơi khóe mắt, bỏ phiếu chống với ngữ khí lạnh lẽo.
Câu này của bà vừa thốt ra, trung tướng Pedro chẳng cần nói câu kế tiếp nữa.
Coi vậy chứ, bà mẹ hết lòng che chở con trai này mang theo khoảng mười thuyền tiếp viện vũ khí đi theo con, chung quy, họ của bà trước khi kết hôn cũng là Tô Mai —
Trung tướng Pedro cứng đờ, lại nhìn thoáng qua một thanh niên ngồi bên cạnh — thanh niên nay đi cùng phu nhân Địch Lị Á, trung tướng Pedro biết hắn họ Tô Mai, hình như là thành viên trực hệ của tài phiệt Tô Mai.
Hôm nay, trên quân hạm hắn đang đặt chân chỉ hai người này là không hề có quân hàm, một người là cựu tiểu thư Tô Mai, người còn lại là ngài Tô Mai đây.
Trong giai đoạn đầu lẩn trốn khó khăn, người được hắn đối đãi dè chừng cẩn thận nhất lại chính là hai người này, cố tình bây giờ kẻ thứ nhất đứng ra không ủng hộ hắn cũng là họ.
“Bạch Lộ là một tinh cầu hết sức cằn cỗi, trừ Đế tổng có vài khoa chiến lực, còn đâu toàn học viện nghệ thuật. Hiện tại hàng đống người đi hành tinh Bạch Lộ tị nạn, tinh cầu ấy sớm muộn gì cũng –” Hắn toan đấu tranh một chút, ánh mắt lần nữa nhắm về phía thanh niên kia.
Nhưng —
“Cứ đi hành tinh Bạch Lộ, giờ không nơi nào an toàn hơn nữa.” Thanh niên sắc mặt tái nhợt lại kiên quyết từ chối trung tướng Pedro.
Trong giấc mộng đáng sợ đó, hành tinh Bạch Lộ là nơi đầu tiên thất thủ.
Ai cũng không ngờ, người máy tên Sigma kia lại che giấu sâu đến vậy. Sau khi thoát khỏi quản chế của hệ thống, hắn lập tức kiểm soát toàn bộ máy móc trên hành tinh Bạch Lộ, tiến tới phong tỏa Bạch Lộ. Vì đối kháng hắn, hành tinh Bạch Lộ bắt đầu dùng vũ khí cực đoan “Constaro”. Cũng chính khi nơi đó nổ tung, mọi người mới biết rõ sự coi trọng của đế quốc dành cho các học viện hàng đầu, nhất là lại coi trọng hành tinh Bạch Lộ nhường ấy!
Vũ khí công phòng cực đoan “Constaro”, toàn đế quốc chỉ làm thành công mười bộ, ấy mà lại lắp một bộ tại hành tinh Bạch Lộ —
Sau đợt tấn công mang tính tự hủy quy mô lớn, cả tinh hệ Tử Dương Hoa bị hủy diệt. Động tĩnh của nó thậm chí lan đến hai tinh hệ lân cận, nhưng người máy tên Sigma lại “sống”.
Đành rằng tả tơi, song vẫn “sống”.
Tiếp đó nữa —
Tô Mai Cách không rét mà run!
Sự chào đời của những người máy ấy nhất định là sai lầm —
Nhưng sự tình trong mộng rõ ràng đã có ít bất đồng với tình huống thực tế.
Hết lần này tới lần khác, những chuyện hắn phí công nhìn thấy xảy đến khi nhanh khi chậm, vô số lần hoảng hốt nghĩ đó phải chăng chỉ là mơ, nhưng mỗi lần vừa nghĩ vậy, giây tiếp theo sẽ bắt gặp nhân vật từng xuất hiện trong mơ. Thời khắc những người hắn khẳng định chưa từng gặp, cũng chưa từng nghe nói đứng trước mặt hắn, hiện thực sẽ nhắc hắn rằng đó không phải mộng đâu.
Thành công mang theo đầy đủ trang bị rời khỏi Pendra trước khi một tai nạn khác ập xuống, tiếp theo… hắn vẫn không tránh được kiếp trở một thành viên bị tai nạn bức hại nặng nề.
“Phải đi hành tinh Bạch Lộ, ở đó đặt vũ khí mà toàn đế quốc chỉ có mười bộ — Constaro.” Mím chặt môi, hồi lâu sau, Tô Mai Cách tiết lộ một trong những nguyên nhân mình kiên trì đi Bạch Lộ.
“Cái gì?!” Phu nhân Địch Lị Á và trung tướng Pedro đều hoảng sợ ra mặt!
“Đế tổng… ý tôi là sao hành tinh Bạch Lộ lại sở hữu vũ khí cao cấp đến vậy?” Trung tướng Pedro run rẩy cả môi.
“Vũ khí cực đoan ấy nằm trong kiến trúc, lúc trước sở dĩ đề nghị đi Học viện quân sự Gerando tị nạn là bởi bên họ cũng có một bộ Constaro.” Nhìn gã đàn ông kia, Tô Mai Cách cười châm chọc.
“Nhưng ông không nghe, còn nằng nặc muốn Arsov đi Ifatia cầu cứu, khi ấy tôi cũng nói Ifatia nhất định gặp chuyện.”
“Phải! Phải! Lúc đó cậu đúng là đã nói thế…” Phu nhân Địch Lị Á kích động, nắm chặt hai tay Tô Mai Cách.
Trung tướng Pedro tái mét cả mặt — nay họ đã đâm lao đành phải theo lao.
Lần đầu tiên thu hoạch quyền chỉ huy, trung tướng Pedro hết ngã lại ngã.
Không tiếp tục khoa tay múa chân nữa, hắn chỉ ra lệnh toàn đội thuyền nhanh chóng đi tiếp như tuyến đường đã định. Nhưng hắn thành thật không có nghĩa hết thảy sẽ thuận buồm xuôi gió: Kẻ xâm lăng đáng sợ rốt cuộc xuất hiện tại không gian ngoài Ifatia.
Thời điểm đội thuyền thoạt nhìn không giống bình thường lần đầu tiên hiện thân trước mắt nhóm lưu dân, đa số người hoàn toàn không biết thân phận họ.
Bởi số lượng thuyền của đối phương cũng khá ít, lập tức có cướp vũ trụ không sợ chết mưu toan cướp đoạt, nhưng họ tức khắc phát hiện mình sai rồi. Lửa đạn của đối phương khai hỏa toàn bộ, lóe lên một cái, không thể nói rõ đối phương dùng vũ khí gì, băng cướp nọ thế mà bị hạ gục hết?!
Lưu dân đứng xem đầu tiên là sửng sốt, sau lại vui vẻ.
Họ thậm chí còn đến gần!
Trung tướng Pedro cũng muốn qua, song Tô Mai Cách nhác thấy vài quân hạm kia đã ra chiều thất bại nặng nề, chẳng những lớn tiếng quát dừng mệnh lệnh của Pedro, còn muốn lui về sau —
Trung tướng Pedro vốn đang muốn thuyết phục đối phương một phen, song thoáng cái đã không cần thiết nữa: Tại tuyến đường phía trước, chỉ trong nháy mắt, phi thuyền lưu dân đang tiếp cận đội thuyền kia đã…
Vỡ nát thành vật trôi nổi?
Là kẻ xâm lăng — giờ khắc này, trung tướng Pedro rốt cuộc minh bạch vì sao Tô Mai Cách kinh hoàng đến thế!
Đối diện sống chết, nhược điểm lớn nhất của hắn lộ rõ trong khoảng thời gian sau đó:
Đầu tiên hắn muốn chống cự, trong một thoáng, đầu hắn thậm chí hiện lên suy nghĩ dùng đội thuyền lưu dân làm tấm chắn tạm thời, song đạo đức và một vài chuẩn mực khác lại tạm hoãn hành vi này của hắn. Thời điểm rút lui tốt nhất trôi qua, hắn phát hiện mình đã bị đối phương bao vây —
Xa xa, lần lượt từng chiếc phi thuyền nằm sát lằn ranh bị nổ tung, lặng lẽ biến thành hài cốt lửng lơ giữa vũ trụ. Chứng kiến tất thảy xong, trung tướng Pedro bắt gặp tất cả mọi người trong phòng chỉ huy đang nhìn hắn.
Khoan đã! Tại sao nhìn ta kiểu ấy? Chờ chế nhạo ta sao?
Đợi đã —
Đầu óc hắn trống rỗng.
Đúng lúc này, đèn tín hiệu của một quân hạm cách đây không xa bỗng lóe lên theo quy luật, tức khắc có người nhận ra đó là một đoạn lời, nên nhanh chóng phiên dịch.
“Ta, Argos – chỉ huy trưởng tối cao của quân cảnh vệ đế quốc, tuyên bố: Chức quan chỉ huy tạm thời của trung tướng Gerard Pedro chấm dứt tại đây, đội cảnh vệ đế quốc sẽ truy cứu trách nhiệm không làm tròn giao phó của trung tướng Arsov Grieg sau. Bắt đầu từ giờ, toàn thể đội thuyền xem nơi này chỉ huy.”
Không có bất kỳ tín vật gì, cũng không thấy người thật, chỉ dựa vào một đoạn chữ đèn tín hiệu truyền ra, tất cả chiến hạm đang luống cuống trận tuyến thoáng cái kiên định.
Dặn sĩ quan điều khiển trước mắt đánh xong đoạn chữ ấy, sắc mặt Argos hơi tái nhợt.
Ban nãy, từ đầu chí cuối hắn luôn được người đỡ qua quan sát tình hình bên ngoài, đứng thẳng quá lâu vẫn là gánh nặng với hắn. Thoáng hít sâu, hắn lập tức chĩa ánh mắt lạnh băng về phía điều khiển viên mới đánh tín hiệu.
“Anh, tiếp tục điều khiển, nhưng từ giờ, quyền chỉ huy giao cho người máy Viên Đá – trợ lý của ta, cậu ta muốn anh làm gì, anh phải dùng đèn tín hiệu truyền cho người bên ngoài biết.”
Nói xong, Argos được Tròn Tròn và Số 21 đỡ ngồi xuống, Tiểu Hắc ngoan ngoãn nằm trên đùi hắn, cơ thể hơi cứng, nhưng lông lại rất ấm áp, Argos thong thả vuốt lông Tiểu Hắc.
Hắn rất trấn định.
Song người chung quanh lại trấn định không nổi!
Đặc biệt là nhân loại trên ghế điều khiển!
“Nhưng… Nhưng… nó là người máy mà!” Chỉ vào mặt người máy Viên Đá, điều khiển viên run rẩy bảo.
“Nghe lời.” Argos chỉ nói hai chữ này.
Hồi lâu sau, hắn nghe được vài tiếng tuân mệnh cực khẽ.
Tiếng “tuân mệnh” cuối cùng mang âm máy móc mượt mà, đó là giọng Viên Đá.
—–
Tác giả có lời muốn nói: Người máy Viên Đá sắp bước lên đỉnh cao của đời máy móc
Lúc này Sigma đang làm gì?
Sigma (màn hình tối lóe lóe): Cho gà ăn.
Nện đất —
——– tuy hiểu tâm tình muốn nhìn thấy nhân vật chính và ngài Sise của các bạn, nhưng đoạn này vẫn nên nhẫn nại xíu nữa nha ——
—–
Đổi Komeg thành Tô Mai Cách ;A;
Bạn đang đọc truyện trên: Dtruyen.net
Dtruyen.com đổi tên miền thành Dtruyen.net. Độc giả ghi nhớ để truy cập.