Không Gian Độn Hóa: Ở Mạt Thế Gian Nan Cầu Sinh
Chương 26: Mưa Lớn 14
Trường Chu Độ Nguyệt
25/05/2024
Dọc đường bọn họ gặp rất nhiều người cũng đi mua đồ giống như bọn họ, mưa lớn vẫn tiếp tục rơi không ngừng, có thuyền bơm hơi của một gia đình bị lật, người trên thuyền toàn bộ bị ngã xuống nước, Diệp Phù điều khiển thuyền bơm hơi vừa hay đi ngang qua, thấy có người già trẻ nhỏ, hàng xóm ngồi ở phía sau cũng giơ tay ra để giúp đỡ.
Nước thải dội vào người, đứa bé run cầm cập vì lạnh, sợ hãi mà khóc nhè, ông lão nhìn rất không ổn, mặt sưng phù, trắng bệch.
“Cám ơn mọi người đã giúp đỡ, gió này mạnh quá, thuyền bơm hơi cũng không dễ lái, mọi người muốn tới siêu thị Đại Thuận phải không? Chúng tôi vừa ở đó ra, người trong siêu thị đông lắm, có điều là đã có đội trị an duy trì trật tự, mọi người mau tới đó đi.” Nhà đó cảm ơn rối rít, người lớn ôm trẻ nhỏ, người già dựa vào góc, cả nhà khởi động thuyền bơm hơi và đi về hướng ngược lại.
“Thời tiết dở hơi này thật đáng ghét.”
“Bọn họ muốn đi đâu nhỉ, kéo cả nhà đi, cũng không giống là ra ngoài mua vật tư.”
“Có lẽ là tới nơi lánh nạn, nhà tôi ở lầu 4, nếu như mực nước cứ tiếp tục dâng lên thì nhà tôi cũng phải tới đó.”
Mọi người ở phía sau nói chuyện, Diệp Phù và Khâu Lan ngồi ở đằng trước trầm mặc không nói gì.
Tới siêu thị Đại Thuận , nhìn thấy đoàn người đông đúc, mọi người đều thất vọng.
Những lời phàn này liên tục không ngừng, có người bị run lên vì lạnh, có người lo đến mức khóc thút thít, trong tay đội trị an cầm dùi cui điện, nghiêm túc liếc nhìn mọi người.
“Đừng làm ồn, đừng chen lấn, để thuyền bơm hơi ở đây, chúng tôi sẽ dán ký hiệu lên, lúc nào lái đi thì phải nhìn đúng ký hiệu.” Có người giở trò khôn vặt muốn trộm thuyền bơm hơi, đã bị đội trị an chích điện và lôi đi, cách thức mạnh mẽ quyết liệt, lập tức kiểm soát tất cả mọi người.
Khâu Lan và Diệp Phù đỗ thuyền bơm hơi xong, trả 500 tệ phí dừng đỗ, phun trên cổ tay hai người số ký hiệu và được đi vào siêu thị.
Trong siêu thị gần như người nọ sát vào người kia, quay người thôi cũng khó khăn, Diệp Phù liếc nhìn một cái, giá chai nước khoáng loại nhỏ đã tăng lên đến 12 tệ, mọi người đều đang phàn nàn và chửi bới, nhưng tốc độ tay cũng không chậm đi chút nào.
Bên tai thỉnh thoảng lại phát ra tiếng tranh cãi, có người vừa ra tay là đội trị an lập tức tới khống chế và bắt đi.
Diệp Phù chộp lấy một bình nước khoáng lớn, một bao gạo 2,5 cân, một cây cải thảo, 3 củ khoai tây lớn.
Nhóm dịch: Thất Liên Hoa
Nước thải dội vào người, đứa bé run cầm cập vì lạnh, sợ hãi mà khóc nhè, ông lão nhìn rất không ổn, mặt sưng phù, trắng bệch.
“Cám ơn mọi người đã giúp đỡ, gió này mạnh quá, thuyền bơm hơi cũng không dễ lái, mọi người muốn tới siêu thị Đại Thuận phải không? Chúng tôi vừa ở đó ra, người trong siêu thị đông lắm, có điều là đã có đội trị an duy trì trật tự, mọi người mau tới đó đi.” Nhà đó cảm ơn rối rít, người lớn ôm trẻ nhỏ, người già dựa vào góc, cả nhà khởi động thuyền bơm hơi và đi về hướng ngược lại.
“Thời tiết dở hơi này thật đáng ghét.”
“Bọn họ muốn đi đâu nhỉ, kéo cả nhà đi, cũng không giống là ra ngoài mua vật tư.”
“Có lẽ là tới nơi lánh nạn, nhà tôi ở lầu 4, nếu như mực nước cứ tiếp tục dâng lên thì nhà tôi cũng phải tới đó.”
Mọi người ở phía sau nói chuyện, Diệp Phù và Khâu Lan ngồi ở đằng trước trầm mặc không nói gì.
Tới siêu thị Đại Thuận , nhìn thấy đoàn người đông đúc, mọi người đều thất vọng.
Những lời phàn này liên tục không ngừng, có người bị run lên vì lạnh, có người lo đến mức khóc thút thít, trong tay đội trị an cầm dùi cui điện, nghiêm túc liếc nhìn mọi người.
“Đừng làm ồn, đừng chen lấn, để thuyền bơm hơi ở đây, chúng tôi sẽ dán ký hiệu lên, lúc nào lái đi thì phải nhìn đúng ký hiệu.” Có người giở trò khôn vặt muốn trộm thuyền bơm hơi, đã bị đội trị an chích điện và lôi đi, cách thức mạnh mẽ quyết liệt, lập tức kiểm soát tất cả mọi người.
Khâu Lan và Diệp Phù đỗ thuyền bơm hơi xong, trả 500 tệ phí dừng đỗ, phun trên cổ tay hai người số ký hiệu và được đi vào siêu thị.
Trong siêu thị gần như người nọ sát vào người kia, quay người thôi cũng khó khăn, Diệp Phù liếc nhìn một cái, giá chai nước khoáng loại nhỏ đã tăng lên đến 12 tệ, mọi người đều đang phàn nàn và chửi bới, nhưng tốc độ tay cũng không chậm đi chút nào.
Bên tai thỉnh thoảng lại phát ra tiếng tranh cãi, có người vừa ra tay là đội trị an lập tức tới khống chế và bắt đi.
Diệp Phù chộp lấy một bình nước khoáng lớn, một bao gạo 2,5 cân, một cây cải thảo, 3 củ khoai tây lớn.
Nhóm dịch: Thất Liên Hoa
Bạn đang đọc truyện trên: Dtruyen.net
Dtruyen.com đổi tên miền thành Dtruyen.net. Độc giả ghi nhớ để truy cập.