Không Gian Linh Tuyền: Nông Gia Ngốc Nữ Muốn Xoay Người
Chương 7:
Ái Tư Khảo Đích Dương
02/10/2023
Giang Thừa Vũ đang ăn cơm cũng không thể không tán thưởng nói: “Nguyệt Nguyệt, cơm tẻ gạo trắng bình thường như này, sao muội có thể nấu chúng thơm ngọt được vậy?
Giang Thừa Hi trong miệng nhét đầy thịt gà, mơ hồ nói với Giang Nguyệt Nhi: "A tỷ, đệ chưa bao giờ ăn đồ ngon như vậy! A tỷ thật lợi hại!"
Tiếp theo không khí chìm vào im lặng, thỉnh thoảng có tiếng đũa va chạm vào mép bát.
Bà huynh đệ Giang gia ngấu nghiến uống canh gà, ăn đến cả miệng đầy dầu mỡ, hận không thể liếm sạch cả bát.
Nước mà Giang Nguyệt Nhi dùng để nấu nướng, đều được lấy từ suối linh tuyền trong không gian, có vị ngọt dịu thanh mát. Sau khi mọi người ăn vào, liền cảm nhận được một dòng nước ấm từ dạ dày truyền đến toàn thân, linh lực huyền ảo chuyển hóa cơ thể ba người từ trong ra ngoài, ngoại thương mà họ phải chịu cũng được cải thiện rất nhiều.
Sau khi ăn xong, Giang Thừa Vũ chịu trách nhiệm rửa bát, Giang Nguyệt Nhi bồi Giang Thừa Hi chơi đùa.
Đột nhiên, trong đầu cô vang lên tiếng nhắc nhở của hệ thống.
[Đinh, Vạn Linh chi cảnh đã thăng cấp 3, mời kí chủ đến Balo nhận thưởng.]
Giang Nguyệt Nhi vui mừng khôn xiết, hiệu suất của Tiểu Thất thật sự không tồi, chắc hắn đã làm liên tục không nghỉ ngơi giây nào.
“A tỷ!” Giang Thừa Hi dùng giọng ngọt ngào gọi lớn, chân chạy về phía cô, sắc mặt đỏ bừng, trông đáng yêu vô cùng.
Khiến Giang Nguyệt Nhi nhịn không được đem mặt nhóc xoa nắn đến khi nó tròn trịa, rồi ôm chặt lấy nhóc, hôn cái bép lên mặt nhóc.
Tiểu đệ quả thật rất đáng yêu, cả ngày luôn đi theo sau cô như một cái đuôi nhỏ, miệng thì luôn hô "A tỷ, a tỷ" đem tâm can của Giang Nguyệt Nhi đều hòa tan.
"A tỷ, tặng!" Giang Thừa Hi có chút ngượng ngùng cúi đầu, trong bàn tay nhỏ cầm mấy đoá hoa dại hướng về Giang Nguyệt Nhi.
Hoa nhỏ bị hắn nắm chặt trong tay, đã có chút héo rũ.
“A…” Giang Thừa Hỉ nhìn bông hoa mất đi sức sống, liền cảm thấy có chút thất vọng.
Nhóc muốn đem bông hoa đẹp nhất đưa cho tỷ tỷ, không nghĩ tới nó lại hỏng rồi.
Nhìn khuôn mặt nhỏ nhắn cô đơn kia, Giang Nguyệt Nhi vui vẻ nhận lấy bó hoa, khoa trương nói: "Cám ơn Hi Hi, đây là lần đầu tiên tỷ nhận được hoa từ nam tử đưa cho, tỷ rất thích!"
“Thật vậy chăng?” Giang Thừa Hi tròn xoe đôi mắt như một chú nai con hỏi.
“Thật sự, đệ đưa a tỷ đều thích!!!” Giang Nguyệt Nhi nhìn bộ dáng nhóc đáng yêu, lại nhịn không được hôn lên khuôn mặt nhỏ của nhóc một ngụm.
Giang Thừa Hi cũng làm theo, ở trên mặt nàng “ bép ” một cái, “Ta cũng a tỷ thích nhất.”
Giang Nguyệt Nhi đem đệ đệ bế lên, đi vào nhà.
Hi Hi dính nàng nhất, còn với hai vị ca ca ngược lại có chút câu nệ, càng sẽ không hướng đại ca nhị ca làm nũng, chỉ thời điểm ở cùng nàng một chỗ, mới có thể có bộ ngây thơ, hoạt bát của trẻ con.
"Tỷ còn có việc phải làm, Hi Hi tự mình chơi trước được không?"
Cô còn phải đi vào không gian một chuyến.
"Vâng ạ" A tỷ nói như nào liền như thế, Giang Thừa Hi tung tăng chạy tới trước nhà hái cỏ đuôi chó chơi.
Giang Nguyệt Nhi về phòng, ngồi lên giường sau đó lập tức trở về Vạn Linh Chi Cảnh.
“Chủ nhân!”
Nhìn đến chủ nhân lại lần nữa đại giá quang lâm, Tiểu Thất cao hứng mà hướng về phía cô vẫy vẫy tay.
Giang Nguyệt Nhi giật mình nhìn cảnh tượng trước mắt, có chút không thể tin được.
Cây mía dưới tác động của thời gian và linh thủy không gian, đã trưởng thành thành một cây con cao hơn một mét.
Lô gà bản địa đầu tiên đã trưởng thành, cô cũng được thưởng 5 điểm sáng tạo.
Trong chuồng gà, nhiều thêm hơn chục gà con lông màu vàng nhung, đang đi theo đàn gà mái trên mặt đất mổ giun. Trong ổ rơm đều là trứng gà, bằng mắt thường có thể thấy có ít nhất hai mươi hoặc ba mươi quả.
“Tiểu Thất, ngươi quá lợi hại!”
Tuy rằng biết đối phương là người máy, nhưng Giang Nguyệt Nhi vẫn là giơ ngón tay cái lên.
Đỉnh! Thật là quá đỉnh!
Không gian này không thể không có Tiểu Thất, nếu sau này nhiều thêm mấy cái Tiểu Ba, Tiểu Cửu,.... còn lợi hại hơn.
“Chủ nhân, ngài quá khoa trương rồi, công việc hiện tại rất nhàn hạ, chỉ chiếm 5% khối lượng công việc của Tiểu Thất."
Tiểu Thất đang khom lưng nhặt trứng gà, kiên nhẫn giải thích với Giang Nguyệt Nhi.
Tốt, quả nhiên là khoa học kỹ thuật cải tạo sinh hoạt.
Nhìn vào thanh giá trị kinh nghiệm, so với lần trước lại nhiều không ít.
Đây còn không phải bug sao.
Bất quá, ngay sau đó cô lại nghi hoặc hỏi: “Hệ thống, cây mía không phải giống mới sao? Như thế nào không thấy thêm giá trị kinh nghiệm.
[Ký chủ đáng kính, lần đầu gieo trồng sẽ chỉ được thưởng điểm kinh nghiệm khi chúng hoàn toàn trưởng thành, xin vui lòng kiên nhẫn chờ đợi.]
Vậy được rồi.
Giang Nguyệt Nhi mở ba lô ra kiểm tra phần thưởng thăng cấp của mình.
Như cũ, vẫn là thẻ vàng và túi vải.
[Đinh, đã mở ra tân kiến trúc: Chuồng bò.]
Giang Nguyệt Nhi háo hức mở túi vải ra và nhận được một bò sữa (giai đoạn sinh trưởng) x3.
Giang Nguyệt Nhi hai mắt sáng lên, đây chính là thứ mà gia đình cô hiện tại cần.
Bò có thể cho cả sữa và thịt, thật tốt quá!
Trẻ con hiện đại hầu như ngày nào cũng có thể uống sữa, nghĩ đến cánh tay gầy guộc của đệ đệ mình, sau này nhất định phải để đệ ấy ăn uống bổ dưỡng hơn.
Có công tác mới, Tiểu Thất liền đi vào chuồng bò, vắt ra một thùng đầy sữa.
“Chủ nhân, sữa bò đặt ở nơi này sẽ không hư, nếu là uống xong rồi thì có thể quay lại lấy. Gà bản địa cũng vậy, đợi đến khi đến trưởng thành sẽ ngừng lớn, nên lúc nào cũng có thể quay lại lấy."
Tiểu Thất rất vui khi có được công việc mới và lại tiếp tục làm việc chăm chỉ. Nhìn thanh kinh nghiệm tăng đều, Tưởng Nguyệt Nhi lựa chọn nằm dài trên cỏ, mơ màng sắp ngủ.
[Đinh, bạn đã dọn dẹp chuồng bò và nhận được 12 điểm giá trị kinh nghiệm.]
[Đinh, bạn đã làm sạch cỏ trên đất trồng trọt và đạt được 15 điểm giá trị kinh nghiệm.]
. . . . . .
Giang Nguyệt Nhi nhịn không được hướng tới hư không hô to một tiếng: “ Thật thoải mái”
Kích hoạt Vạn Linh chi cảnh, là lựa chọn chính xác nhất sau khi nàng xuyên qua thời không này.
Đáp lại cô là một làn gió nhẹ mơn man, lướt qua khuôn mặt, có chút ngứa
Hiện tại chỉ có một mẫu đất, tất cả đều được dùng để trồng mía, không biết lần sau nâng cấp có xuất hiện những giống cây trồng khác hay không.
“Tiểu Thất!”
“Chủ nhân, xin hỏi có gì phân phó?” Tiểu Thất vừa nghe thấy chủ nhân gọi mình, liền nhanh chóng bỏ việc đang làm xuống, nhanh chóng chạy tới, vừa cười vừa khom lưng giống như một chú Husky đang vẫy đuôi với chủ nhân.
"Khi mía trưởng thành, ép hết nước và để lại bã mía cho ta. Sau đó tiếp tục trồng mía thật tốt, khi nào ta rảnh sẽ vào thăm ngươi."
“Vâng, thưa chủ nhân.” Chờ ghi chép xong dặn dò của Giang Nguyệt Nhi, Tiểu Thất liền vui vẻ quay lại làm việc.
Nhìn vào thanh kinh nghiệm tăng ngày càng ít, có vẻ càng về sau tốc độ thăng cấp sẽ chậm lại.
Khi mãn cấp độ năm, ký chủ có thể mở ra một kỹ năng mới, nhờ có Tiểu Thất trợ giúp, Giang Nguyệt Nhi chỉ cần chờ đợi là được.
Giang Nguyệt Nhi thuận tay lấy ra một thùng sữa nhỏ, chuẩn bị cho ca ca đệ đệ nếm thử.
Đổ sữa ra tô, thêm trứng gà rồi quấy đều, sau đó đem hấp lên cho đến khi đông lại là có thể làm món sữa trắng dinh dưỡng đầy mỹ vị.
Giang Thừa Hi trong miệng nhét đầy thịt gà, mơ hồ nói với Giang Nguyệt Nhi: "A tỷ, đệ chưa bao giờ ăn đồ ngon như vậy! A tỷ thật lợi hại!"
Tiếp theo không khí chìm vào im lặng, thỉnh thoảng có tiếng đũa va chạm vào mép bát.
Bà huynh đệ Giang gia ngấu nghiến uống canh gà, ăn đến cả miệng đầy dầu mỡ, hận không thể liếm sạch cả bát.
Nước mà Giang Nguyệt Nhi dùng để nấu nướng, đều được lấy từ suối linh tuyền trong không gian, có vị ngọt dịu thanh mát. Sau khi mọi người ăn vào, liền cảm nhận được một dòng nước ấm từ dạ dày truyền đến toàn thân, linh lực huyền ảo chuyển hóa cơ thể ba người từ trong ra ngoài, ngoại thương mà họ phải chịu cũng được cải thiện rất nhiều.
Sau khi ăn xong, Giang Thừa Vũ chịu trách nhiệm rửa bát, Giang Nguyệt Nhi bồi Giang Thừa Hi chơi đùa.
Đột nhiên, trong đầu cô vang lên tiếng nhắc nhở của hệ thống.
[Đinh, Vạn Linh chi cảnh đã thăng cấp 3, mời kí chủ đến Balo nhận thưởng.]
Giang Nguyệt Nhi vui mừng khôn xiết, hiệu suất của Tiểu Thất thật sự không tồi, chắc hắn đã làm liên tục không nghỉ ngơi giây nào.
“A tỷ!” Giang Thừa Hi dùng giọng ngọt ngào gọi lớn, chân chạy về phía cô, sắc mặt đỏ bừng, trông đáng yêu vô cùng.
Khiến Giang Nguyệt Nhi nhịn không được đem mặt nhóc xoa nắn đến khi nó tròn trịa, rồi ôm chặt lấy nhóc, hôn cái bép lên mặt nhóc.
Tiểu đệ quả thật rất đáng yêu, cả ngày luôn đi theo sau cô như một cái đuôi nhỏ, miệng thì luôn hô "A tỷ, a tỷ" đem tâm can của Giang Nguyệt Nhi đều hòa tan.
"A tỷ, tặng!" Giang Thừa Hi có chút ngượng ngùng cúi đầu, trong bàn tay nhỏ cầm mấy đoá hoa dại hướng về Giang Nguyệt Nhi.
Hoa nhỏ bị hắn nắm chặt trong tay, đã có chút héo rũ.
“A…” Giang Thừa Hỉ nhìn bông hoa mất đi sức sống, liền cảm thấy có chút thất vọng.
Nhóc muốn đem bông hoa đẹp nhất đưa cho tỷ tỷ, không nghĩ tới nó lại hỏng rồi.
Nhìn khuôn mặt nhỏ nhắn cô đơn kia, Giang Nguyệt Nhi vui vẻ nhận lấy bó hoa, khoa trương nói: "Cám ơn Hi Hi, đây là lần đầu tiên tỷ nhận được hoa từ nam tử đưa cho, tỷ rất thích!"
“Thật vậy chăng?” Giang Thừa Hi tròn xoe đôi mắt như một chú nai con hỏi.
“Thật sự, đệ đưa a tỷ đều thích!!!” Giang Nguyệt Nhi nhìn bộ dáng nhóc đáng yêu, lại nhịn không được hôn lên khuôn mặt nhỏ của nhóc một ngụm.
Giang Thừa Hi cũng làm theo, ở trên mặt nàng “ bép ” một cái, “Ta cũng a tỷ thích nhất.”
Giang Nguyệt Nhi đem đệ đệ bế lên, đi vào nhà.
Hi Hi dính nàng nhất, còn với hai vị ca ca ngược lại có chút câu nệ, càng sẽ không hướng đại ca nhị ca làm nũng, chỉ thời điểm ở cùng nàng một chỗ, mới có thể có bộ ngây thơ, hoạt bát của trẻ con.
"Tỷ còn có việc phải làm, Hi Hi tự mình chơi trước được không?"
Cô còn phải đi vào không gian một chuyến.
"Vâng ạ" A tỷ nói như nào liền như thế, Giang Thừa Hi tung tăng chạy tới trước nhà hái cỏ đuôi chó chơi.
Giang Nguyệt Nhi về phòng, ngồi lên giường sau đó lập tức trở về Vạn Linh Chi Cảnh.
“Chủ nhân!”
Nhìn đến chủ nhân lại lần nữa đại giá quang lâm, Tiểu Thất cao hứng mà hướng về phía cô vẫy vẫy tay.
Giang Nguyệt Nhi giật mình nhìn cảnh tượng trước mắt, có chút không thể tin được.
Cây mía dưới tác động của thời gian và linh thủy không gian, đã trưởng thành thành một cây con cao hơn một mét.
Lô gà bản địa đầu tiên đã trưởng thành, cô cũng được thưởng 5 điểm sáng tạo.
Trong chuồng gà, nhiều thêm hơn chục gà con lông màu vàng nhung, đang đi theo đàn gà mái trên mặt đất mổ giun. Trong ổ rơm đều là trứng gà, bằng mắt thường có thể thấy có ít nhất hai mươi hoặc ba mươi quả.
“Tiểu Thất, ngươi quá lợi hại!”
Tuy rằng biết đối phương là người máy, nhưng Giang Nguyệt Nhi vẫn là giơ ngón tay cái lên.
Đỉnh! Thật là quá đỉnh!
Không gian này không thể không có Tiểu Thất, nếu sau này nhiều thêm mấy cái Tiểu Ba, Tiểu Cửu,.... còn lợi hại hơn.
“Chủ nhân, ngài quá khoa trương rồi, công việc hiện tại rất nhàn hạ, chỉ chiếm 5% khối lượng công việc của Tiểu Thất."
Tiểu Thất đang khom lưng nhặt trứng gà, kiên nhẫn giải thích với Giang Nguyệt Nhi.
Tốt, quả nhiên là khoa học kỹ thuật cải tạo sinh hoạt.
Nhìn vào thanh giá trị kinh nghiệm, so với lần trước lại nhiều không ít.
Đây còn không phải bug sao.
Bất quá, ngay sau đó cô lại nghi hoặc hỏi: “Hệ thống, cây mía không phải giống mới sao? Như thế nào không thấy thêm giá trị kinh nghiệm.
[Ký chủ đáng kính, lần đầu gieo trồng sẽ chỉ được thưởng điểm kinh nghiệm khi chúng hoàn toàn trưởng thành, xin vui lòng kiên nhẫn chờ đợi.]
Vậy được rồi.
Giang Nguyệt Nhi mở ba lô ra kiểm tra phần thưởng thăng cấp của mình.
Như cũ, vẫn là thẻ vàng và túi vải.
[Đinh, đã mở ra tân kiến trúc: Chuồng bò.]
Giang Nguyệt Nhi háo hức mở túi vải ra và nhận được một bò sữa (giai đoạn sinh trưởng) x3.
Giang Nguyệt Nhi hai mắt sáng lên, đây chính là thứ mà gia đình cô hiện tại cần.
Bò có thể cho cả sữa và thịt, thật tốt quá!
Trẻ con hiện đại hầu như ngày nào cũng có thể uống sữa, nghĩ đến cánh tay gầy guộc của đệ đệ mình, sau này nhất định phải để đệ ấy ăn uống bổ dưỡng hơn.
Có công tác mới, Tiểu Thất liền đi vào chuồng bò, vắt ra một thùng đầy sữa.
“Chủ nhân, sữa bò đặt ở nơi này sẽ không hư, nếu là uống xong rồi thì có thể quay lại lấy. Gà bản địa cũng vậy, đợi đến khi đến trưởng thành sẽ ngừng lớn, nên lúc nào cũng có thể quay lại lấy."
Tiểu Thất rất vui khi có được công việc mới và lại tiếp tục làm việc chăm chỉ. Nhìn thanh kinh nghiệm tăng đều, Tưởng Nguyệt Nhi lựa chọn nằm dài trên cỏ, mơ màng sắp ngủ.
[Đinh, bạn đã dọn dẹp chuồng bò và nhận được 12 điểm giá trị kinh nghiệm.]
[Đinh, bạn đã làm sạch cỏ trên đất trồng trọt và đạt được 15 điểm giá trị kinh nghiệm.]
. . . . . .
Giang Nguyệt Nhi nhịn không được hướng tới hư không hô to một tiếng: “ Thật thoải mái”
Kích hoạt Vạn Linh chi cảnh, là lựa chọn chính xác nhất sau khi nàng xuyên qua thời không này.
Đáp lại cô là một làn gió nhẹ mơn man, lướt qua khuôn mặt, có chút ngứa
Hiện tại chỉ có một mẫu đất, tất cả đều được dùng để trồng mía, không biết lần sau nâng cấp có xuất hiện những giống cây trồng khác hay không.
“Tiểu Thất!”
“Chủ nhân, xin hỏi có gì phân phó?” Tiểu Thất vừa nghe thấy chủ nhân gọi mình, liền nhanh chóng bỏ việc đang làm xuống, nhanh chóng chạy tới, vừa cười vừa khom lưng giống như một chú Husky đang vẫy đuôi với chủ nhân.
"Khi mía trưởng thành, ép hết nước và để lại bã mía cho ta. Sau đó tiếp tục trồng mía thật tốt, khi nào ta rảnh sẽ vào thăm ngươi."
“Vâng, thưa chủ nhân.” Chờ ghi chép xong dặn dò của Giang Nguyệt Nhi, Tiểu Thất liền vui vẻ quay lại làm việc.
Nhìn vào thanh kinh nghiệm tăng ngày càng ít, có vẻ càng về sau tốc độ thăng cấp sẽ chậm lại.
Khi mãn cấp độ năm, ký chủ có thể mở ra một kỹ năng mới, nhờ có Tiểu Thất trợ giúp, Giang Nguyệt Nhi chỉ cần chờ đợi là được.
Giang Nguyệt Nhi thuận tay lấy ra một thùng sữa nhỏ, chuẩn bị cho ca ca đệ đệ nếm thử.
Đổ sữa ra tô, thêm trứng gà rồi quấy đều, sau đó đem hấp lên cho đến khi đông lại là có thể làm món sữa trắng dinh dưỡng đầy mỹ vị.
Bạn đang đọc truyện trên: Dtruyen.net
Dtruyen.com đổi tên miền thành Dtruyen.net. Độc giả ghi nhớ để truy cập.