Không Gian Nông Nữ Làm Giàu Ký
Chương 47: Thăng Cấp Từ Từ (2)
La Bặc Tiểu Thỏ
07/12/2023
Nhóm dịch: Thất Liên Hoa
"Muội muội, muội đừng lo lắng, sau này khi ca ca có tiền, ca sẽ dùng tiền đó để chữa bệnh cho nương!" Tô Mộc nói. Mặc dù theo như cậu nói thì hiện tại hoàn cảnh gia đình của bọn họ đã tốt hơn trước rất nhiều, nhưng nếu muốn đi chữa bệnh cho mẹ thì số tiền hiện giờ của bọn họ còn lâu mới đủ. Tô Ngưng Nguyệt nghe được những gì cậu nói thì kiên định nhìn Tô Mộc .
"Ca, ca yên tâm, nhất định muội sẽ tìm cách làm giúp nương khỏi bệnh!" Tô Mộc gật đầu sau khi nghe những gì nàng nói.
"Đừng lo lắng, nương chúng ta sẽ ổn thôi." Cứ như vậy, bọn họ rời khỏi phòng của Tô Ngưng Nguyệt.
Lúc này, Tô Ngưng Nguyệt không biết phải làm sao, nàng cũng không biết chuyện gì đang xảy ra. Kể từ khi Thiên Vũ Hàn rời đi, nàng lại nhớ hắn một cách bất thường.
Sau khi Tô Ngưng Nguyệt nghĩ đến hắn, nàng lắc đầu thật mạnh và tự khuyên nhủ bản thân rằng không được nghĩ đến nữa.
Nàng bị đưa đến không gian này và nàng phải tìm cách trở về thế giới của mình. Tô Ngưng Nguyệt dự định chờ tới khi mẹ, ca ca và đệ đệ ổn định cuộc sống thì lúc đó nàng sẽ tìm cách rời khỏi thế giới này và quay trở về thế giới thực.
"Sự xuất hiện của Thiên Vũ Hàn chắc hẳn là một tình huống bất ngờ, nhưng hắn ta đã đi đâu?" Ngay lúc Tô Ngưng Nguyệt ngẩn ngơ suy nghĩ, Tô Mộc ở bên cạnh thấy nàng ngồi yên không nhúc nhích, cậu vội vàng đi đến bên cạnh nàng và duỗi tay ra vẫy vẫy trước mặt Tô Ngưng Nguyệt.
"Tiểu Nguyệt, muội đang suy nghĩ gì mà nhập tâm thế?" Tô Mộc dò hỏi.
Khi Tô Ngưng Nguyệt nghe được những gì cậu nói, nàng vội vàng rút lại suy nghĩ, mỉm cười với Tô Mộc. "Không có gì đâu ca, mà trong xưởng làm sao vậy?" Nàng hỏi cậu.
Sau khi Tô Mộc nghe được những gì nàng hỏi bèn trả lời:
"Muội muội, muội đừng quá lo lắng, mọi chuyện vẫn đang tốt đẹp." Tô Ngưng Nguyệt thở phào nhẹ nhõm khi nghe những điều Tô Mộc vừa nói. Thật ra cậu rất ngưỡng mộ em gái mình, Tô Mộc không ngờ nàng có thể nuôi sống gia đình ngay từ khi còn nhỏ, cậu không rõ từ khi nào Tô Ngưng Nguyệt bắt đầu trở nên mạnh mẽ như vậy, cậu cũng đã suy nghĩ cẩn thận và dường như mọi chuyện đã trở nên như thế này kể từ khi gia đình họ quay trở về từ nhà bá mẫu.
Thế nhưng Tô Mộc cũng không nghĩ nhiều, bởi vì cậu cảm thấy cho dù em gái có thay đổi như thế nào, Tô Ngưng Nguyệt vẫn luôn là em gái của cậu.
"Muội muội, sắp tới muội có kế hoạch gì không?" Tô Mộc nhìn Tô Ngưng Nguyệt ở bên cạnh hỏi.
Tô Ngưng Nguyệt lắc đầu sau khi nghe những gì cậu hỏi.
"Chúng ta hãy thực hiện từng bước một." Tô Ngưng Nguyệt nói với Tô Mộc. Lúc này, nàng đang suy nghĩ về không gian trồng trọt của mình, nàng tự hỏi liệu mình có thể trở về thế giới thực sau khi đã nâng cấp toàn bộ không gian trồng trọt không. Tô Ngưng Nguyệt thật sự rất nhớ mẹ, nàng không biết hiện giờ mẹ mình thế nào?
"Muội muội, muội đừng lo lắng, sau này khi ca ca có tiền, ca sẽ dùng tiền đó để chữa bệnh cho nương!" Tô Mộc nói. Mặc dù theo như cậu nói thì hiện tại hoàn cảnh gia đình của bọn họ đã tốt hơn trước rất nhiều, nhưng nếu muốn đi chữa bệnh cho mẹ thì số tiền hiện giờ của bọn họ còn lâu mới đủ. Tô Ngưng Nguyệt nghe được những gì cậu nói thì kiên định nhìn Tô Mộc .
"Ca, ca yên tâm, nhất định muội sẽ tìm cách làm giúp nương khỏi bệnh!" Tô Mộc gật đầu sau khi nghe những gì nàng nói.
"Đừng lo lắng, nương chúng ta sẽ ổn thôi." Cứ như vậy, bọn họ rời khỏi phòng của Tô Ngưng Nguyệt.
Lúc này, Tô Ngưng Nguyệt không biết phải làm sao, nàng cũng không biết chuyện gì đang xảy ra. Kể từ khi Thiên Vũ Hàn rời đi, nàng lại nhớ hắn một cách bất thường.
Sau khi Tô Ngưng Nguyệt nghĩ đến hắn, nàng lắc đầu thật mạnh và tự khuyên nhủ bản thân rằng không được nghĩ đến nữa.
Nàng bị đưa đến không gian này và nàng phải tìm cách trở về thế giới của mình. Tô Ngưng Nguyệt dự định chờ tới khi mẹ, ca ca và đệ đệ ổn định cuộc sống thì lúc đó nàng sẽ tìm cách rời khỏi thế giới này và quay trở về thế giới thực.
"Sự xuất hiện của Thiên Vũ Hàn chắc hẳn là một tình huống bất ngờ, nhưng hắn ta đã đi đâu?" Ngay lúc Tô Ngưng Nguyệt ngẩn ngơ suy nghĩ, Tô Mộc ở bên cạnh thấy nàng ngồi yên không nhúc nhích, cậu vội vàng đi đến bên cạnh nàng và duỗi tay ra vẫy vẫy trước mặt Tô Ngưng Nguyệt.
"Tiểu Nguyệt, muội đang suy nghĩ gì mà nhập tâm thế?" Tô Mộc dò hỏi.
Khi Tô Ngưng Nguyệt nghe được những gì cậu nói, nàng vội vàng rút lại suy nghĩ, mỉm cười với Tô Mộc. "Không có gì đâu ca, mà trong xưởng làm sao vậy?" Nàng hỏi cậu.
Sau khi Tô Mộc nghe được những gì nàng hỏi bèn trả lời:
"Muội muội, muội đừng quá lo lắng, mọi chuyện vẫn đang tốt đẹp." Tô Ngưng Nguyệt thở phào nhẹ nhõm khi nghe những điều Tô Mộc vừa nói. Thật ra cậu rất ngưỡng mộ em gái mình, Tô Mộc không ngờ nàng có thể nuôi sống gia đình ngay từ khi còn nhỏ, cậu không rõ từ khi nào Tô Ngưng Nguyệt bắt đầu trở nên mạnh mẽ như vậy, cậu cũng đã suy nghĩ cẩn thận và dường như mọi chuyện đã trở nên như thế này kể từ khi gia đình họ quay trở về từ nhà bá mẫu.
Thế nhưng Tô Mộc cũng không nghĩ nhiều, bởi vì cậu cảm thấy cho dù em gái có thay đổi như thế nào, Tô Ngưng Nguyệt vẫn luôn là em gái của cậu.
"Muội muội, sắp tới muội có kế hoạch gì không?" Tô Mộc nhìn Tô Ngưng Nguyệt ở bên cạnh hỏi.
Tô Ngưng Nguyệt lắc đầu sau khi nghe những gì cậu hỏi.
"Chúng ta hãy thực hiện từng bước một." Tô Ngưng Nguyệt nói với Tô Mộc. Lúc này, nàng đang suy nghĩ về không gian trồng trọt của mình, nàng tự hỏi liệu mình có thể trở về thế giới thực sau khi đã nâng cấp toàn bộ không gian trồng trọt không. Tô Ngưng Nguyệt thật sự rất nhớ mẹ, nàng không biết hiện giờ mẹ mình thế nào?
Bạn đang đọc truyện trên: Dtruyen.net
Dtruyen.com đổi tên miền thành Dtruyen.net. Độc giả ghi nhớ để truy cập.