Không Gian Trăm Tỷ, Vương Phi Mua Nửa Mảnh Giang Sơn
Chương 41: Giao Dịch 2
Y Quân
04/10/2024
Vì sản lượng cây lương thực ở đây cực kỳ thấp, hầu hết đều dựa vào loại củ lót dạ như khoai tây nên rất ít người sẽ đến mua hạt giống.
Phụ nhân nhìn thấy người đến là một tiểu cô nương, vội vàng bỏ công việc trong tay xuống, cười bước tới: "Tiểu cô nương, cần gì sao?"
"Ta muốn mua một ít hạt giống ngô và hạt giống lúa, thêm một ít hạt giống rau, bà chủ, ở đây có không?" Văn Khê đi một vòng trong tiệm nhưng không tìm thấy hạt giống mình muốn.
"Ai da, ngươi đến đúng tiệm rồi, ở đây cái gì ta cũng có." Bà ấy quan sát cô nương trước mặt từ trên xuống dưới, vẻ mặt không hề thay đổi, cũng không lãnh đạm vì nàng mặc đồ rách rưới.
Bà ấy lấy mấy cái túi từ bên trong quầy ra, nói: "Ở đây, tiểu cô nương, ngươi nhìn xem."
Văn Khê nhặt lên xem, trong túi toàn là hạt giống lương thực bình thường, hạt giống rau củ cũng chỉ có cải trắng, cà rốt và một ít hạt giống ớt.
Tuy không thích lắm nhưng trước mắt không còn lựa chọn nào tốt hơn.
"Ta mua hết nhiêu đây, ngài tính rẻ một chút được không?"
Lâm quả phụ nghe thấy lời này, nụ cười trên mặt càng sâu hơn.
Hôm nay thực sự gặp được một vị khách lớn rồi, quả nhiên không thể đánh giá vẻ bề ngoài, nhìn tiểu cô nương ăn mặc rách rưới mà không ngờ lại có số tiền lớn như vậy, những hạt giống này ít nhất cũng phải tới một lượng bạc.
Nhìn cách ăn mặc thì chắc hẳn là một đứa trẻ nhà nông, một người nhà nông chịu bỏ ra nhiều bạc để mua hạt giống như vậy thì thật sự hiếm thấy.
"Tiểu cô nương thẳng thắn thật, ta cũng không phải là người nói nhiều, vậy đi, những hạt giống này một lượng bạc, ta cũng cho ngươi thêm những thứ khác."
Những thứ khác?
Lâm quả phụ lấy một vài hạt giống ra đưa cho nàng: "Đây là hạt giống bí xanh ta tình cờ có được, trước đây ta có một nắm nhỏ, cũng đã thử trồng vài lần nhưng vẫn chưa từng thành công, ngay cả cây con cũng không lên được, hôm nay chỉ còn dư vài hạt, ngươi có thể lấy về thử xem."
Bí xanh ư? Trong đầu Văn Khê đột nhiên hiện lên vài món xào.
Trước đây nàng đã từng ăn món thịt xào bí xanh, bí xanh xào tôm khô, cực kỳ ngon.
Bí xanh rất ngon, hơn nữa sản lượng lại rất đáng kinh ngạc, nếu có thể phát triển thành công thì thực sự là một món hời.
Văn Khê cảm ơn, gói kỹ hạt giống trong giấy rồi cẩn thận cất đi.
"Cảm ơn ngài, nếu còn cần thì lần tới ta sẽ tới tìm ngài sau."
Nhóm dịch: Thất Liên Hoa
Phụ nhân nhìn thấy người đến là một tiểu cô nương, vội vàng bỏ công việc trong tay xuống, cười bước tới: "Tiểu cô nương, cần gì sao?"
"Ta muốn mua một ít hạt giống ngô và hạt giống lúa, thêm một ít hạt giống rau, bà chủ, ở đây có không?" Văn Khê đi một vòng trong tiệm nhưng không tìm thấy hạt giống mình muốn.
"Ai da, ngươi đến đúng tiệm rồi, ở đây cái gì ta cũng có." Bà ấy quan sát cô nương trước mặt từ trên xuống dưới, vẻ mặt không hề thay đổi, cũng không lãnh đạm vì nàng mặc đồ rách rưới.
Bà ấy lấy mấy cái túi từ bên trong quầy ra, nói: "Ở đây, tiểu cô nương, ngươi nhìn xem."
Văn Khê nhặt lên xem, trong túi toàn là hạt giống lương thực bình thường, hạt giống rau củ cũng chỉ có cải trắng, cà rốt và một ít hạt giống ớt.
Tuy không thích lắm nhưng trước mắt không còn lựa chọn nào tốt hơn.
"Ta mua hết nhiêu đây, ngài tính rẻ một chút được không?"
Lâm quả phụ nghe thấy lời này, nụ cười trên mặt càng sâu hơn.
Hôm nay thực sự gặp được một vị khách lớn rồi, quả nhiên không thể đánh giá vẻ bề ngoài, nhìn tiểu cô nương ăn mặc rách rưới mà không ngờ lại có số tiền lớn như vậy, những hạt giống này ít nhất cũng phải tới một lượng bạc.
Nhìn cách ăn mặc thì chắc hẳn là một đứa trẻ nhà nông, một người nhà nông chịu bỏ ra nhiều bạc để mua hạt giống như vậy thì thật sự hiếm thấy.
"Tiểu cô nương thẳng thắn thật, ta cũng không phải là người nói nhiều, vậy đi, những hạt giống này một lượng bạc, ta cũng cho ngươi thêm những thứ khác."
Những thứ khác?
Lâm quả phụ lấy một vài hạt giống ra đưa cho nàng: "Đây là hạt giống bí xanh ta tình cờ có được, trước đây ta có một nắm nhỏ, cũng đã thử trồng vài lần nhưng vẫn chưa từng thành công, ngay cả cây con cũng không lên được, hôm nay chỉ còn dư vài hạt, ngươi có thể lấy về thử xem."
Bí xanh ư? Trong đầu Văn Khê đột nhiên hiện lên vài món xào.
Trước đây nàng đã từng ăn món thịt xào bí xanh, bí xanh xào tôm khô, cực kỳ ngon.
Bí xanh rất ngon, hơn nữa sản lượng lại rất đáng kinh ngạc, nếu có thể phát triển thành công thì thực sự là một món hời.
Văn Khê cảm ơn, gói kỹ hạt giống trong giấy rồi cẩn thận cất đi.
"Cảm ơn ngài, nếu còn cần thì lần tới ta sẽ tới tìm ngài sau."
Nhóm dịch: Thất Liên Hoa
Bạn đang đọc truyện trên: Dtruyen.net
Dtruyen.com đổi tên miền thành Dtruyen.net. Độc giả ghi nhớ để truy cập.