[Không Gian] Xuyên Thành Chị Kế Của Bệnh Kiều

Chương 31:

Mạch Vu Chi

09/12/2024

Bỗng một bàn tay từ phía sau vỗ mạnh lên vai hắn.

“Tiểu Chu, lão Cung đâu rồi?” Một nam nhân áo đen, tay cầm đao bước tới, liếc nhìn chiếc chén rỗng trên tay tiểu nhị, cười hề hề: “Lại ăn vụng cái gì ngon thế?”

Tiểu nhị nuốt nước bọt, thở hắt ra: “Ở phòng số một xem sổ sách. Tưởng hộ vệ, ngươi làm ta giật mình muốn chết! Ta không ăn vụng đâu… Ta chỉ ăn đồ người khác tặng thôi.”

Nam nhân áo đen cười khẩy: “Thứ gì mà phải trốn ở đây ăn một mình thế? Sao không để lại cho ta chút?”

Tiểu nhị giơ chiếc chén rỗng lên: “Này, ta ăn hết rồi. Nhưng chưởng quầy vẫn còn phần đấy, hắn bận đến nỗi chẳng có thời gian mà ăn.”

“Hừ, vậy ta đi tìm lão Cung vậy.” Nam nhân áo đen xoay người bước lên lầu, tiến thẳng vào phòng số một.

Trong phòng, Cung Sinh Đường vẫn đang bận rộn với đống sổ sách ngổn ngang.

Trên bàn, đồ ăn quả thật vẫn còn nguyên vẹn.

Thấy hắc y nhân bước vào, Cung Sinh Đường vẫn không ngẩng đầu lên, chỉ nhàn nhạt hỏi: “Tưởng hộ vệ lại tới tìm đầu bếp à?”

“Lần trước tay nghề của bọn họ không ổn lắm, công tử rất không vừa lòng.” Tưởng hộ vệ ngồi xuống bên chiếc bàn có đặt chén Dụ Viên, trầm giọng nói, “Ngươi tìm giúp ta hai đầu bếp khác, phải là người giỏi nhất, kinh nghiệm phong phú nhất.”

“Rốt cuộc là món sơn hào hải vị gì mà đầu bếp trong phủ làm không được, đến cả đầu bếp của Trân Tu Các ta cũng bó tay?” Cung Sinh Đường khựng lại một chút, nhíu mày nói. “Trước đây ngươi đã đưa đi mấy vị đầu bếp giỏi nhất rồi.”

“Lão Cung, ngươi quen biết rộng rãi, tìm thêm vài người nữa giúp ta. Đừng câu nệ phải là đầu bếp tửu lâu lớn, chỉ cần là người có tay nghề giỏi, thân phận đàng hoàng là được.” Tưởng hộ vệ cười khổ, ánh mắt liếc qua chén bánh đầy màu sắc trên bàn.

Công tử nhà hắn muốn món ăn đúng hương vị đó, khiến hắn khổ sở không thôi.



“Ta nói này, ngươi ngửi thấy mùi vị ở đâu, sao không đến đó tìm thẳng người làm ra nó?” Cung Sinh Đường buông sổ sách xuống, thở dài bất lực.

“Làm sao được? Công tử nhà ta có thân phận thế nào, sao có thể ăn đồ của mấy kẻ dân dã ở thôn quê? Nhỡ ăn vào có chuyện gì thì biết làm sao?” Tưởng hộ vệ nghiêm túc đáp. “Chuyện này làm phiền lão Cung giúp ta. Nếu thành công, ta nhất định sẽ xin công tử thưởng cho ngươi.”

Cung Sinh Đường khoanh tay trước ngực, chẳng buồn nói thêm.

Xin thưởng cái gì chứ, không đến làm phiền hắn là tốt lắm rồi.

“Được rồi, ta sẽ tìm thêm hai người nữa cho ngươi. Nếu vẫn không được thì ngươi tự nghĩ cách đi.” Ánh mắt Cung Sinh Đường rơi xuống chén bánh nhỏ giữa bàn. “Gần trưa rồi, ngươi có muốn ăn một chút gì không?”

“Không cần. Nhưng chén bánh này trông cũng hay đấy. Ta thấy Tiểu Chu ăn ngon lành đến đỏ cả mặt, trong lòng cũng hơi tò mò.” Tưởng hộ vệ cười khà khà. “Đồ ăn mới ở Trân Tu Các, chắc hẳn là món vừa được nghĩ ra. Để ta nếm thử xem thế nào.”

Dứt lời, hắn không chút khách khí ngồi xuống, cầm lấy chén bánh, ăn ngấu nghiến.

Cung Sinh Đường còn chưa kịp phản ứng, chén bánh đã bị ăn sạch chỉ còn lại chiếc đế trống không.

“Không tồi, ngon lắm, ngon lắm.” Tưởng hộ vệ xuất thân từ quân ngũ, chẳng câu nệ tiểu tiết. Ăn xong, hắn lau miệng rồi đứng dậy rời đi.

Cung Sinh Đường nhìn chiếc chén rỗng còn lại, gió thổi qua mà lòng rối bời.

Đây là món mới do đầu bếp Trân Tu Các nghĩ ra ư?

Hắn chắp tay sau lưng, quyết định xuống bếp kiểm tra thử. Đi mấy vòng mà vẫn không thấy bóng dáng món bánh có đủ màu sắc ấy đâu cả.

Bạn đang đọc truyện trên: Dtruyen.net

Dtruyen.com đổi tên miền thành Dtruyen.net. Độc giả ghi nhớ để truy cập.

Nhận xét của độc giả về truyện [Không Gian] Xuyên Thành Chị Kế Của Bệnh Kiều

Số ký tự: 0

    Bình luận Facebook