Chương 35
Brad Thor
05/04/2016
SANTIAGO DE QUERETARO, MEXICO.
Thành phố Queretaro nóng nực, bẩn thỉu và đông đúc. Mặc dù có số dân dưới 1,5 triệu người, nhưng hầu như tất cả trong bọn họ đều đổ ra khu phố lịch sử - một khu Di sản Thế giới đã được Unesco công nhận, vốn nổi tiếng về công trình kiến trúc của thời thuộc địa.
Tùy vào việc anh là một nhà sử học Mexico hay Tây Ban Nha, Queretaro được biết tới như cái nôi của nền độc lập Mexico hay một lò hoạt động cách mạng. Chính từ thành phố này đã nhen nhóm âm mưu lật đổ đế quốc Tây Ban Nha và đẩy lùi chúng về nước. Đây cũng chính là nơi ký hiệp định hòa bình Guadalupe Hidalgo, chấm dứt cuộc chiến tranh Mỹ - Tây Ban Nha và nhượng lại những phần mà ngày nay là các bang Arizona, New Mexico, Colorado và Wyoming, cũng như toàn bộ California, Nevada và Utah. Bù lại, nước Mỹ tiếp quản món nợ 3,25 triệu đô la mà Mexico nợ nhân dân Mỹ.
Với những người theo trào lưu chính thống thuộc đạo Hồi cấp tiến và đại đa số nỗ lực của chính phủ Mexico nhằm hạ gục nước Mỹ, Queretaro là một địa điểm lý tưởng để Ronaldo Palmera gọi là nhà.
Khi có tin của gã Lùn về nơi lui tới của Palmera, Ron Parker thường thất vọng rằng anh lại không có mặt ở một trong những trại huấn luyện. Với lực lượng ở Núi Elk, anh hi vọng có thể thiết lập đội tấn công của chính họ lẫn khắp vùng biên giới và tóm gọn cả một trại nào đó.
Hẳn là Harvath cũng thích điều đó, nhưng tóm cổ Palmera ở Queretaro lại có những ưu điểm riêng. Trước hết là thành phố này nằm ở nhiều tuyến đường giao nhau của Mexico và là một trong những khu vực kinh tế năng động nhất của cả nước này. Điều này có nghĩa là một số lượng lớn vốn của châu Âu và Mỹ cũng như các doanh nhân thường xuyên qua lại Queretaro. Với những cái đầu cạo trọc, Parker và Finney chính xác là không hòa hợp được với nhau – đặc biệt là Finney. Ông to tới mức đến đâu cũng nổi bật, nhưng Harvath lại có một sáng kiến về việc họ làm thế nào để biến đó thành ưu điểm.
Thực ra, Parker và Finney đã có đủ kiến thức và kinh nghiệm trong chiến thuật để làm trọn những gì Harvath muốn làm. Hơn nữa, một bộ ba cũng đủ lớn để họ dám sát cánh bên nhau vì chiến dịch này.
Giỏi như những người đàn ông ở Valhalla và Khu số Sáu, nên tốt hơn cả thì đội thực hiện trọng trách này phải nhỏ.
Khi chiếc máy bay của họ chạm xuống sân bay quốc tế Queretaro, Finney và Parker ăn mặc thật lịch sự với vai trò vệ sĩ bước bên cạnh một Harvath cực kì lịch lãm.
Ngay khi vừa qua cửa hải quan và kiểm soát hộ chiếu, Finney và Parker tháo ngay điện đàm bên dưới túi ra và cố định chúng bên dưới chiếc áo thể thao và ẩn chiếc tai nghe kiểu mật vụ vào trong tai. Đám cảnh sát tại cửa theo dõi kĩ hoạt động của họ nhưng chẳng hề căng thẳng hơn những doanh nhân nước ngoài khác đi qua sân bay. Ở Queretaro, những người Mỹ và người Châu Âu vẫn là những đối tượng khiến người ta để ý và ghen tị.
Được nửa con đường chính dẫn vào thành phố, Finney hướng dẫn Parker về chỗ đỗ xe. Họ men theo một con đường tồi tàn khoảng bảy dặm, tới một trong những khu nhà ổ chuột của người Mexicon xập xệ nhất từng thấy. Dù là xe thuê hay không thì cũng không nên lái một chiếc xe hơi bốn cửa, bóng loáng của Mỹ tới nơi này.
Sau khi lùi lại hai lần, cuối cùng họ cũng tìm thấy thứ cần tìm. Khi dừng trước cửa một cửa hàng phụ tùng ô tô nhỏ xíu, Finney nói với Parker, “cứ để nó chạy”.
Trèo ra khỏi chiếc xe, Finney phát hiện ra một ông già mặc áo sơ mi cổ chữ T và đi dép xăng-đan đang ngồi trong chiếc ghế vải phía trước tòa nhà. Khi mỉm cười, ông ta phô ra cả một hàm răng vàng chóe. Finney tiến lại gần và hỏi ông ta về đường vào Queretaro. Khi ông ta trả lời, Finney hỏi xem ông ta có cái lốp nào vừa với xe của họ hay không. Ông già nhổm người lên và ra hiệu cho Finney đi theo ông ta vào bên trong.
Harvath và Parker ngồi trong xe theo dõi. Việc này không có trong thỏa thuận và chẳng ai trong số họ thích điều đó nhưng không có lựa chọn họ đành ngồi chờ.
Lát sau, Finney xuất hiện trở lại với thứ mà họ cho là chiếc lốp xe gói trong cái túi rác lớn. Người đàn ông đi về phía đuôi xe và gõ hai lần vào cốp sau. Parker nhấn nút cho nó mở ra và Finney cẩn thận để cái lốp vào trong.
Mười phút sau, họ đẩy chiếc xe sang lề đường và ra ngoài. Mở cốp xe ra họ lấy ra chiếc túi nhựa bọc quanh chiếc lốp. Cái ống dẫn ở bên trong lốp chính là toàn bộ những thứ mà Harvath yêu cầu. Mặc dù gã Lùn đòi rất nhiều nhưng vì không có nguồn nào ở Mexico và Harvath không thể trông chờ vào những mối quan hệ ở D.C. vì sợ tổng thống sẽ tìm ra nên họ có rất ít lựa chọn đành phải đồng ý mua những gì họ cần từ gã Lùn và mạng lưới rộng khắp của gã. Nếu Ronaldo Palmera thực sự nguy hiểm như lời của mọi người họ sẽ cần đến chúng.
Thành phố Queretaro nóng nực, bẩn thỉu và đông đúc. Mặc dù có số dân dưới 1,5 triệu người, nhưng hầu như tất cả trong bọn họ đều đổ ra khu phố lịch sử - một khu Di sản Thế giới đã được Unesco công nhận, vốn nổi tiếng về công trình kiến trúc của thời thuộc địa.
Tùy vào việc anh là một nhà sử học Mexico hay Tây Ban Nha, Queretaro được biết tới như cái nôi của nền độc lập Mexico hay một lò hoạt động cách mạng. Chính từ thành phố này đã nhen nhóm âm mưu lật đổ đế quốc Tây Ban Nha và đẩy lùi chúng về nước. Đây cũng chính là nơi ký hiệp định hòa bình Guadalupe Hidalgo, chấm dứt cuộc chiến tranh Mỹ - Tây Ban Nha và nhượng lại những phần mà ngày nay là các bang Arizona, New Mexico, Colorado và Wyoming, cũng như toàn bộ California, Nevada và Utah. Bù lại, nước Mỹ tiếp quản món nợ 3,25 triệu đô la mà Mexico nợ nhân dân Mỹ.
Với những người theo trào lưu chính thống thuộc đạo Hồi cấp tiến và đại đa số nỗ lực của chính phủ Mexico nhằm hạ gục nước Mỹ, Queretaro là một địa điểm lý tưởng để Ronaldo Palmera gọi là nhà.
Khi có tin của gã Lùn về nơi lui tới của Palmera, Ron Parker thường thất vọng rằng anh lại không có mặt ở một trong những trại huấn luyện. Với lực lượng ở Núi Elk, anh hi vọng có thể thiết lập đội tấn công của chính họ lẫn khắp vùng biên giới và tóm gọn cả một trại nào đó.
Hẳn là Harvath cũng thích điều đó, nhưng tóm cổ Palmera ở Queretaro lại có những ưu điểm riêng. Trước hết là thành phố này nằm ở nhiều tuyến đường giao nhau của Mexico và là một trong những khu vực kinh tế năng động nhất của cả nước này. Điều này có nghĩa là một số lượng lớn vốn của châu Âu và Mỹ cũng như các doanh nhân thường xuyên qua lại Queretaro. Với những cái đầu cạo trọc, Parker và Finney chính xác là không hòa hợp được với nhau – đặc biệt là Finney. Ông to tới mức đến đâu cũng nổi bật, nhưng Harvath lại có một sáng kiến về việc họ làm thế nào để biến đó thành ưu điểm.
Thực ra, Parker và Finney đã có đủ kiến thức và kinh nghiệm trong chiến thuật để làm trọn những gì Harvath muốn làm. Hơn nữa, một bộ ba cũng đủ lớn để họ dám sát cánh bên nhau vì chiến dịch này.
Giỏi như những người đàn ông ở Valhalla và Khu số Sáu, nên tốt hơn cả thì đội thực hiện trọng trách này phải nhỏ.
Khi chiếc máy bay của họ chạm xuống sân bay quốc tế Queretaro, Finney và Parker ăn mặc thật lịch sự với vai trò vệ sĩ bước bên cạnh một Harvath cực kì lịch lãm.
Ngay khi vừa qua cửa hải quan và kiểm soát hộ chiếu, Finney và Parker tháo ngay điện đàm bên dưới túi ra và cố định chúng bên dưới chiếc áo thể thao và ẩn chiếc tai nghe kiểu mật vụ vào trong tai. Đám cảnh sát tại cửa theo dõi kĩ hoạt động của họ nhưng chẳng hề căng thẳng hơn những doanh nhân nước ngoài khác đi qua sân bay. Ở Queretaro, những người Mỹ và người Châu Âu vẫn là những đối tượng khiến người ta để ý và ghen tị.
Được nửa con đường chính dẫn vào thành phố, Finney hướng dẫn Parker về chỗ đỗ xe. Họ men theo một con đường tồi tàn khoảng bảy dặm, tới một trong những khu nhà ổ chuột của người Mexicon xập xệ nhất từng thấy. Dù là xe thuê hay không thì cũng không nên lái một chiếc xe hơi bốn cửa, bóng loáng của Mỹ tới nơi này.
Sau khi lùi lại hai lần, cuối cùng họ cũng tìm thấy thứ cần tìm. Khi dừng trước cửa một cửa hàng phụ tùng ô tô nhỏ xíu, Finney nói với Parker, “cứ để nó chạy”.
Trèo ra khỏi chiếc xe, Finney phát hiện ra một ông già mặc áo sơ mi cổ chữ T và đi dép xăng-đan đang ngồi trong chiếc ghế vải phía trước tòa nhà. Khi mỉm cười, ông ta phô ra cả một hàm răng vàng chóe. Finney tiến lại gần và hỏi ông ta về đường vào Queretaro. Khi ông ta trả lời, Finney hỏi xem ông ta có cái lốp nào vừa với xe của họ hay không. Ông già nhổm người lên và ra hiệu cho Finney đi theo ông ta vào bên trong.
Harvath và Parker ngồi trong xe theo dõi. Việc này không có trong thỏa thuận và chẳng ai trong số họ thích điều đó nhưng không có lựa chọn họ đành ngồi chờ.
Lát sau, Finney xuất hiện trở lại với thứ mà họ cho là chiếc lốp xe gói trong cái túi rác lớn. Người đàn ông đi về phía đuôi xe và gõ hai lần vào cốp sau. Parker nhấn nút cho nó mở ra và Finney cẩn thận để cái lốp vào trong.
Mười phút sau, họ đẩy chiếc xe sang lề đường và ra ngoài. Mở cốp xe ra họ lấy ra chiếc túi nhựa bọc quanh chiếc lốp. Cái ống dẫn ở bên trong lốp chính là toàn bộ những thứ mà Harvath yêu cầu. Mặc dù gã Lùn đòi rất nhiều nhưng vì không có nguồn nào ở Mexico và Harvath không thể trông chờ vào những mối quan hệ ở D.C. vì sợ tổng thống sẽ tìm ra nên họ có rất ít lựa chọn đành phải đồng ý mua những gì họ cần từ gã Lùn và mạng lưới rộng khắp của gã. Nếu Ronaldo Palmera thực sự nguy hiểm như lời của mọi người họ sẽ cần đến chúng.
Bạn đang đọc truyện trên: Dtruyen.net
Dtruyen.com đổi tên miền thành Dtruyen.net. Độc giả ghi nhớ để truy cập.