Chương 63
Brad Thor
05/04/2016
Nhờ đã được rèn luyện trong những năm qua nên Harvath đã biết sau khi thử dùng khẩu Taser đó một lần xem thế nào. Có thể nói, rất căng thẳng, căng thẳng hơn bất cứ thứ gì anh từng nếm trải. Anh không muốn phải chịu đựng một lần nữa vì vậy anh quỳ sẵn xuống và giơ hai tay ra phía sau đầu. Hai mươi tư tiếng của anh bốc hơi nhanh hơn anh tưởng rất nhiều.
Bị một cái đầu gối tì vào cổ và mặt thì gí sát vào sàn có lót thảm của khoang máy bay, Harvath cảm thấy sức nóng của chiếc Flexicuffs khi họ trói giật cổ tay anh phía sau lưng.
Họ thật sự thô bạo với anh và thông điệp của họ cũng rất rõ ràng - càng căng với chúng tôi càng tệ hơn thôi.
Một chiếc xe Yukon Denali đang chờ sẵn ở dưới chân thang. Chân Harvath không hề chạm đất.
Anh bị vứt vào phía sau và có hai người đàn ông kèm. Một người khóa anh vào còn người kia thì bảo lái xe đi.
Anh không nhìn thấy cái mũ trùm đầu và đến khi bị chụp lên đầu thì mọi thứ trở nên đen kịt.
Đó là một chuyến đi dài. Mỗi phút trong bóng tối kinh hoàng đó khiến anh có cảm giác như cả giờ đồng hồ dài đằng đẵng. Khi chiếc xe dừng lại, một người mở cửa ra và tống anh ra khỏi chiếc Yukon.
Harvath nghe thấy tiếng chim hót và âm thanh gì đó giống như tiếng máy ở đâu đó. Có thể là tiếng máy cắt cỏ, nhưng Harvath đoán đó là một loại thuyền. Có thể họ đang ở gần vùng nước.
Một bàn tay thô ráp túm lấy anh và dúi anh về phía trước. Dưới chân anh bây giờ là cỏ, rồi đến gỗ.
Họ bắt anh làm theo chỉ đạo của họ rồi dừng lại trước một cánh cửa đã mở sẵn. Không khí bên trong nồng nặc mùi ẩm mốc.
Harvath bị lôi đi suốt một hành lang dài rồi dừng lại trước một cánh cửa khác. Anh được tháo mũ trùm đầu ra, nhưng lại bị tống vào trong và cánh cửa đóng rầm lại, khóa sập sau lưng anh.
Đầu tiên, tất cả những gì anh có thể thấy là màu trắng. Dần dần, khi đã điều chỉnh được mắt mình anh bắt đầu nhận ra một số thứ màu xanh cũng như màu sẫm, của sàn nhà lát gỗ. Thứ đầu tiên anh để ý là một đống phao của người câu tôm hùm. Từ đó, toàn bộ căn phòng bắt đầu mở ra.
Décor trang trí là bìa ngoài của cuốn tạp chí Coastal Living. Harvath đã hình dung ra nhiều loại phòng giam mà Tổng thống có thể nhét anh vào, nhưng không có cái nào giống thế này. Trượt khỏi cái giường nhỏ anh bước tới bên cửa sổ. Không có gì ngạc nhiên khi không thể mở được. Anh chỉ ngạc nhiên vì nó làm bằng kính chống đạn rất dày. Rõ ràng đây không phải là một căn phòng bình thường.
Harvath đoán anh đang ở trong một loại nhà an toàn. Cơ quan đầu tiên sở hữu căn nhà này mà anh nghĩ tới là CIA, mặc dù một vài cơ quan khác cũng có. Trong thời gian làm việc anh đã thấy một số căn nhà an toàn, chúng hầu như giống nhau nhưng décor trang trí ở đây khiến anh nghĩ tới sự dính líu của CIA chứ không phải những cơ quan khác.
Căn phòng nhỏ trống rỗng, căn phòng giáp tường đằng kia cũng vậy. Trong cái bàn đầu giường là một cuốn Kinh Thánh trên đó dán một con tem cho thấy Gideons đã đặt nó ở đó, rõ ràng đây là một trò đùa tinh quái của ai đó.
Harvath để ý thấy rằng những con tàu mô hình trong cả căn phòng đều được đặt tên theo các trường đại học thuộc Liên đoàn Ivy. Chắc chắn là anh ở trong nhà an toàn của một cơ quan nhưng tại sao nhỉ? Tại sao lại đưa anh tới đây?
Ở hai bên của căn phòng đều có hai cửa. Một cửa dẫn đến phòng tắm nhưng lại thiếu những thứ như cần hoa sen hay gương, những thứ có thể dễ dàng lấy làm vũ khí.
Một cánh cửa khác dẫn vào bên trong ngôi nhà nhưng đã bị khóa. Không có gì là đáng ngạc nhiên. Harvath đoán ở phía bên kia có ít nhất một hay hai người đang đứng gác. Biết là CIA thường theo dõi bằng các thiết bị điện tử nên anh chắc chắn rằng trong phòng này có cả dây đường hình và đường tiếng.
Vì chẳng có việc gì khá để làm nên anh lôi quyển Kinh thánh ra và ngôi xuống giường đọc. Vốn là một học sinh trường dòng, Harvath cảm thấy bối rối vì lâu lắm rồi anh chẳng đọc Kinh thánh.
Anh trịnh trọng giở từng trang cho tới khi đến quyển thứ hai về Exodus.
Quyển sách chia thành sáu phần và Harvath đã quá quen với từng phần một. Anh đọc về quá trình nô lệ hóa của Israel và cuộc chạy trốn khỏi Ai Cập, mười tai ương đang khiến anh đau lòng.
Nếu cuộc tấn công vào đội trượt tuyết và khu luyện tập ở Park City là mưa đá và hỏa hoạn, thì vẫn còn sáu tai ương nữa chưa xảy ra. Anh đọc chúng theo trật tự đảo ngược.
Harvath biết người đàn ông đã gây ra toàn bộ những cuộc tấn công này, anh tin chắc hắn là tên khủng bố thứ năm được thả ở Guantanamo, hắn đã tìm ra một cách khủng khiếp để kết hợp những tai ương đó vào các cuộc tấn công của mình.
Suy nghĩ rằng sẽ còn có những cuộc tấn công khác khiến tình trạng hiện tại của Harvath càng trở nên cay đắng. Anh phải tìm cách ra khỏi đây và ngăn cản kẻ đã gây ra tất cả.
Đặt cuốn Kinh thánh lên trên chiếc bàn đầu giường, Harvath đứng dậy. Anh nhìn lần nữa quanh khu nhà. Hẳn ở đây phải có thứ gì đó giúp anh thoát ra. Cứ ngồi đó mà không làm gì thì không được.
Sau khi kiểm tra căn phòng nhỏ thật kỹ lưỡng anh đang quay trở lại phòng tắm thì nghe thấy bên ngoài có giọng nói. Nhìn xuống, anh thấy núm cửa bắt đầu xoay và anh biết mình đã hết thời gian.
Bị một cái đầu gối tì vào cổ và mặt thì gí sát vào sàn có lót thảm của khoang máy bay, Harvath cảm thấy sức nóng của chiếc Flexicuffs khi họ trói giật cổ tay anh phía sau lưng.
Họ thật sự thô bạo với anh và thông điệp của họ cũng rất rõ ràng - càng căng với chúng tôi càng tệ hơn thôi.
Một chiếc xe Yukon Denali đang chờ sẵn ở dưới chân thang. Chân Harvath không hề chạm đất.
Anh bị vứt vào phía sau và có hai người đàn ông kèm. Một người khóa anh vào còn người kia thì bảo lái xe đi.
Anh không nhìn thấy cái mũ trùm đầu và đến khi bị chụp lên đầu thì mọi thứ trở nên đen kịt.
Đó là một chuyến đi dài. Mỗi phút trong bóng tối kinh hoàng đó khiến anh có cảm giác như cả giờ đồng hồ dài đằng đẵng. Khi chiếc xe dừng lại, một người mở cửa ra và tống anh ra khỏi chiếc Yukon.
Harvath nghe thấy tiếng chim hót và âm thanh gì đó giống như tiếng máy ở đâu đó. Có thể là tiếng máy cắt cỏ, nhưng Harvath đoán đó là một loại thuyền. Có thể họ đang ở gần vùng nước.
Một bàn tay thô ráp túm lấy anh và dúi anh về phía trước. Dưới chân anh bây giờ là cỏ, rồi đến gỗ.
Họ bắt anh làm theo chỉ đạo của họ rồi dừng lại trước một cánh cửa đã mở sẵn. Không khí bên trong nồng nặc mùi ẩm mốc.
Harvath bị lôi đi suốt một hành lang dài rồi dừng lại trước một cánh cửa khác. Anh được tháo mũ trùm đầu ra, nhưng lại bị tống vào trong và cánh cửa đóng rầm lại, khóa sập sau lưng anh.
Đầu tiên, tất cả những gì anh có thể thấy là màu trắng. Dần dần, khi đã điều chỉnh được mắt mình anh bắt đầu nhận ra một số thứ màu xanh cũng như màu sẫm, của sàn nhà lát gỗ. Thứ đầu tiên anh để ý là một đống phao của người câu tôm hùm. Từ đó, toàn bộ căn phòng bắt đầu mở ra.
Décor trang trí là bìa ngoài của cuốn tạp chí Coastal Living. Harvath đã hình dung ra nhiều loại phòng giam mà Tổng thống có thể nhét anh vào, nhưng không có cái nào giống thế này. Trượt khỏi cái giường nhỏ anh bước tới bên cửa sổ. Không có gì ngạc nhiên khi không thể mở được. Anh chỉ ngạc nhiên vì nó làm bằng kính chống đạn rất dày. Rõ ràng đây không phải là một căn phòng bình thường.
Harvath đoán anh đang ở trong một loại nhà an toàn. Cơ quan đầu tiên sở hữu căn nhà này mà anh nghĩ tới là CIA, mặc dù một vài cơ quan khác cũng có. Trong thời gian làm việc anh đã thấy một số căn nhà an toàn, chúng hầu như giống nhau nhưng décor trang trí ở đây khiến anh nghĩ tới sự dính líu của CIA chứ không phải những cơ quan khác.
Căn phòng nhỏ trống rỗng, căn phòng giáp tường đằng kia cũng vậy. Trong cái bàn đầu giường là một cuốn Kinh Thánh trên đó dán một con tem cho thấy Gideons đã đặt nó ở đó, rõ ràng đây là một trò đùa tinh quái của ai đó.
Harvath để ý thấy rằng những con tàu mô hình trong cả căn phòng đều được đặt tên theo các trường đại học thuộc Liên đoàn Ivy. Chắc chắn là anh ở trong nhà an toàn của một cơ quan nhưng tại sao nhỉ? Tại sao lại đưa anh tới đây?
Ở hai bên của căn phòng đều có hai cửa. Một cửa dẫn đến phòng tắm nhưng lại thiếu những thứ như cần hoa sen hay gương, những thứ có thể dễ dàng lấy làm vũ khí.
Một cánh cửa khác dẫn vào bên trong ngôi nhà nhưng đã bị khóa. Không có gì là đáng ngạc nhiên. Harvath đoán ở phía bên kia có ít nhất một hay hai người đang đứng gác. Biết là CIA thường theo dõi bằng các thiết bị điện tử nên anh chắc chắn rằng trong phòng này có cả dây đường hình và đường tiếng.
Vì chẳng có việc gì khá để làm nên anh lôi quyển Kinh thánh ra và ngôi xuống giường đọc. Vốn là một học sinh trường dòng, Harvath cảm thấy bối rối vì lâu lắm rồi anh chẳng đọc Kinh thánh.
Anh trịnh trọng giở từng trang cho tới khi đến quyển thứ hai về Exodus.
Quyển sách chia thành sáu phần và Harvath đã quá quen với từng phần một. Anh đọc về quá trình nô lệ hóa của Israel và cuộc chạy trốn khỏi Ai Cập, mười tai ương đang khiến anh đau lòng.
Nếu cuộc tấn công vào đội trượt tuyết và khu luyện tập ở Park City là mưa đá và hỏa hoạn, thì vẫn còn sáu tai ương nữa chưa xảy ra. Anh đọc chúng theo trật tự đảo ngược.
Harvath biết người đàn ông đã gây ra toàn bộ những cuộc tấn công này, anh tin chắc hắn là tên khủng bố thứ năm được thả ở Guantanamo, hắn đã tìm ra một cách khủng khiếp để kết hợp những tai ương đó vào các cuộc tấn công của mình.
Suy nghĩ rằng sẽ còn có những cuộc tấn công khác khiến tình trạng hiện tại của Harvath càng trở nên cay đắng. Anh phải tìm cách ra khỏi đây và ngăn cản kẻ đã gây ra tất cả.
Đặt cuốn Kinh thánh lên trên chiếc bàn đầu giường, Harvath đứng dậy. Anh nhìn lần nữa quanh khu nhà. Hẳn ở đây phải có thứ gì đó giúp anh thoát ra. Cứ ngồi đó mà không làm gì thì không được.
Sau khi kiểm tra căn phòng nhỏ thật kỹ lưỡng anh đang quay trở lại phòng tắm thì nghe thấy bên ngoài có giọng nói. Nhìn xuống, anh thấy núm cửa bắt đầu xoay và anh biết mình đã hết thời gian.
Bạn đang đọc truyện trên: Dtruyen.net
Dtruyen.com đổi tên miền thành Dtruyen.net. Độc giả ghi nhớ để truy cập.