Không Khoan Nhượng

Chương 83

Brad Thor

05/04/2016

ANGRA DOS REIS, BRAXIN

Dù là dưới ánh trăng mờ, nhưng con thuyền nhỏ của Harvath có vẻ lờ lững nhiều hơn là nổi trên mặt nước lóng lánh.

Anh lặng lẽ thả neo bên dưới mặt nước và từ từ thả dây ra. Khi chiếc thuyền đã đứng yên anh kiểm tra lại số lần cuối rồi nhảy sang phía bên kia.

Anh bơi một cách tự tin vì đã từng là người dành hầu hết cuộc đời mình sống gần một đại dương. Tay sải thật khỏe và vững chắc, đẩy anh về phía trước xuyên qua làn nước ấm áp của Vịnh Angra dos Reis.

Với một chiếc kính nhìn ban đêm và một chiếc la bàn phát sáng, anh tìm đường đi trong bóng đêm về phía hòn đảo riêng có cái tên Algodao.

Ờ phía dưới hướng gió, anh ngoi dần lên mặt nước và tháo một chiếc dây thừng dùng để kéo theo một cái túi không thấm nước đang quấn quanh eo mình ra.

Từ trong chiếc túi ấy, Harvath lấy ra một khẩu Beretta 9 ly mà anh đã tự gửi chuyển phát nhanh quốc tế cho mình.

Harvath kiểm tra vũ khí rồi để nó sang một bên trong khi anh thay quần áo. Anh lấy ra những thứ cần thiết rồi cho cả vào túi. Giấu bộ quần áo bơi dưới một tảng đá lớn trên bãi biển, anh kiểm tra những gì còn lại trong chiếc túi đã mang theo.

Bọn chó của gã Lùn là mối lo ngại lớn nhất của anh. Vì đã từng cứu một con ở Gibralta nên anh có nghiên cứu sơ qua về chúng. Loại chó Ovcharkas của người Cáp-ca lá những con thú ký lạ – thông minh, nhanh nhẹn và dữ tợn khi cần và cực kỳ trung thành. Rõ ràng là vì vậy mà chúng được quân đội Nga và Đông Dức chọn nuôi để đi tuần vùng biên. Cũng rõ ràng là vì thế mà gã Lùn đã chọn chúng. Harvath lại nghĩ tới chú chó nhỏ của mình, chú chó mà anh đã nhờ Amily Hawkins chăm lo trong khi anh quyết định mình sẽ làm gì với nó. Anh đã gặp một khó khăn lớn trong việc giữ “món quà” của kẻ đồng lõa giết hại vô số người Mỹ, kể cả người bạn thân nhất của anh.

Nói thực, khi Tracy đang nằm viện và tất cả những việc khác đã xảy ra, tới lúc Gary kể cho anh nghe về chuyện con chó nhỏ bị tra tấn dã man anh mới nghĩ nhiều về nó. Harvath đã buộc phải vẽ ra một bức tranh kinh hoàng trong đầu mình. Anh cần phải tập trung. Harvath lắng nghe rất lâu và chăm chú trước khi anh đeo chiếc túi lên vai và bò vào hòn đảo. Ngoài những đụn cát nhỏ ở hai bên, trên hòn đảo này chẳng còn gì khác ngoài cây cối um tùm, xanh mát mắt. Hang ổ của gã Lùn ở trên đỉnh của hòn đảo này, xây trên những cái cột dựng trên mặt nước.

Harvath nghĩ mãi về cách làm thế nào để khống chế lũ chó. Có lẽ một khẩu súng có thuốc an thần là cách dễ nhất, nhưng anh lại không có. Những thứ duy nhất anh có cho chuyến đi này chính là những gì anh đã cất ở ngân hàng cũng như trong cái két nhỏ cất ở Alexandria. Không có nhiều để lựa chọn.



Mặc dù có khẩu Beretta, nhưng anh lại không có bộ phận giảm thanh cho khẩu súng này và vì vậy, không thể nào giết được lũ chó. Chúng sẽ gây ra rất nhiều tiếng ồn. Anh phải tìm cách khác để vô hiệu hóa chúng. Nhưng để làm được như vậy, anh sẽ phải cách ly được chúng mà không làm cho lão chủ nghi ngờ – việc này, nói thì dễ hơn làm nhiều.

Lũ chó là lực lượng an ninh của riêng gã Lùn. Chúng không bao giờ rời gã – trừ khi chúng tự ra ngoài cho thoải mái. Đó là khoảnh khắc chúng có thể bị tấn công nhiều nhất và đó cũng là lúc Harvath dự định ra tay.

Dựa trên hình ảnh vệ tinh đã nghiên cứu, Harvath để ý thấy rằng gã Lùn để lũ chó ra ngoài lần cuối cùng vào khoảng mười giờ tối. Bây giờ mới hơn chín giờ mười lăm, có nghĩa là Harvath còn chưa đầy bốn mươi lăm phút nữa để dựng bẫy và vào vị trí.

Loài chó nói chung và loài chó Ovcharkas nói riêng cực kỳ tinh mắt trong bóng đêm và cực kỳ nhạy trong việc phát hiệt chuyển động vì vậy, Harvath không được loanh quanh chỗ giăng mồi khi chúng ra ngoài.

Mở chiếc túi kín anh lấy ra một vật to cỡ quả bóng gói trong một bọc giấy. Anh đã chuẩn bị riêng cho tình huống này. Đó là mười cân thịt bò xay nhuyễn và Harvath còn bảo ông hàng thịt ở Angra dos Reis cho thêm vào đó một cân thịt xông khói để lũ chó không thể cưỡng lại được cơn thèm khát. Tiếp đó, ngay sau khi tránh ra chỗ an toàn Harvath cho thêm một thành phần đặc biệt của riêng anh, đó là loại thuốc nhuận tràng liều cao anh đã mua ở hiệu thuốc tại Rio.

Chọn một điểm trên lối đi nhỏ dẫn từ chỗ gã Lùn ra, Harvath chia chỗ thịt làm hai phần và để chúng đủ gần nhau sao cho lũ chó có thể đánh hơi thấy nhưng cũng đủ xa để không con nào có thể tranh phần của con nào.

Bố trí xong chỗ bã, Harvath lui vào bụi cây chắc chắn là anh đã xuôi hướng gió khi trườn vào nhà.

Anh tìm thấy một điểm thuận lợi trong số vài tảng đá lớn gần bờ biển. Ngôi nhà rực rỡ trong ánh sáng dìu dịu và tất cả các cửa sổ đều đang mở toang để đón không khí trong lành của biển đem lại. Harvath có thể nghe thấy nhạc cổ điển từ bên trong. Anh nhận ra ngay đó là bản nhạc gì. Đây là một trong những bản nhạc mà Tracy rất thích. Cô đã lưu nó trong Ipod của mình và mỗi khi nấu anh cô đều mở loa trong bếp rất to để nghe.

Harvath không biết liệu vào buổi sáng bị bắn, cô có nghe bản nhạc này hay không.

Rút khẩu súng, Harvath kiểm tra để đảm bảo vũ khí của anh đã được nạp đạn và anh thì thầm trong không khí ấm áp của đêm, “Viên đạn này sẽ dành để trả thù cho em, em yêu”.

Bạn đang đọc truyện trên: Dtruyen.net

truyện Đam Mỹ
truyện ngôn tình

Dtruyen.com đổi tên miền thành Dtruyen.net. Độc giả ghi nhớ để truy cập.

truyện bách hợp

Nhận xét của độc giả về truyện Không Khoan Nhượng

Số ký tự: 0

    Bình luận Facebook