Chương 18:
Xuân Sơn Do Chi
14/11/2024
Hạ Sâm vừa gặm cánh gà vừa lặng lẽ trong lòng khởi thảo một kế hoạch năm năm lần thứ nhất. Trước mắt, hắn định ra một tiểu mục tiêu mong sao mỗi ngày đều có thể ăn thịt no đủ.
Dùng xong cơm trưa, Hạ Sâm lấy cớ mệt mỏi rã rời muốn trở về phòng ngủ. Xảo Nương có ý định theo bồi nhưng bị Hạ Sâm làm nũng dỗ dành rồi tìm cách từ chối khiến nàng bất đắc dĩ phải rời đi.
Hạ Sâm nằm trên giường giả bộ ngủ. hắn bao lâu sau, Xảo Nương rón rén bước vào nhìn hắn một thoáng thấy hắn ngủ say an ổn liền lặng lẽ rời đi.
Chưa dám lập tức bước vào không gian, Hạ Sâm lại chờ một lát đợi xác định bên ngoài không còn động tĩnh, hắn lập tức nhảy xuống giường mang giày vào đem chiếc xẻng nhỏ đã chuẩn bị sẵn bên mình nhanh chóng tiến vào không gian.
“Đồng Hệ thống, ngươi giúp ta trông chừng nếu có người bước vào phòng thì nhớ mau chóng nhắc nhở ta một tiếng.” Hắn sắp xếp chăn mền chỉnh lại một chút sao cho trông như thể có người đang nằm ngủ, phòng ngừa vạn nhất để kéo dài thêm chút thời gian.
Căn dặn xong hệ thống, Hạ Sâm không chút chậm trễ mà tìm ngay tới chỗ mình dùng xẻng nhỏ đào ra một cái hố. Hắn hắn rõ Đông ca nhi đưa mình hạt giống nào là củ cải, cái nào là cải trắng nên bèn tùy tiện chọn đại một hạt gieo xuống, sau đó phủ đất lên cẩn thận.
“Được rồi.” Hạ Sâm buông xẻng mở giao diện chính rồi bấm vào Cuốn sổ nhiệm vụ để lãnh thưởng nhưng lại phát hiện nhiệm vụ đầu tiên vẫn biểu hiện chưa hoàn thành.
“Hệ thống, chuyện này là thế nào?” Hạ Sâm nghi hoặc khó hiểu. hắn lẽ phải chờ tới lúc thu hoạch? Nhưng điều đó cũng không đúng, bởi phía dưới còn có nhiệm vụ “Hoàn thành một lần thu hoạch” kia mà.
Hệ thống liền nhắc nhở: [ Hoạt động gieo trồng thiếu điều kiện thiết yếu. ]
Hạ Sâm ngẩn ra, hồi tưởng một lát rồi thử nói: “Nước?”
Hệ thống không đáp lời, Hạ Sâm lập tức minh bạch vì hắn biết hệ thống có nguồn nước nên trong không gian có thể mơ hồ nghe tiếng nước chảy nhưng lại không thể thấy nó. Hơn nữa, hắn cũng hắn có vật dụng để múc nước dùng tay mang về lại càng không khả thi.
Hạ Sâm dứt khoát trở về phòng mình, thấy trên bàn có một bình trà trong đó còn nửa bình nước đã nguội lạnh. Hắn liền mang bình trà vào không gian đổ xuống nơi vừa chôn hạt giống vừa làm vừa đăm chiêu bảo hệ thống: “Hệ thống, ta cảm thấy cái bình này dùng để tưới nước là vừa vặn. Có lẽ ta nên tìm cách cất trữ thêm một chiếc nữa.”
Hạ Sâm lặng người trước khung cảnh hệ thống đang yên ắng, không có phản hồi gì. Hắn tự nhủ, xưa nay mình chưa từng gặp trường hợp này, chỉ từng nhìn thấy trong nhà người làm vườn tưới hoa. Cái bình tưới hoa ấy còn lớn hơn cái ấm trà nhỏ trong tay hắn.
Hạ Sâm tưới gần hết nửa hồ nước, thậm chí còn lo ngại như vậy vẫn chưa đủ.
“Chắc hẳn là ổn rồi.” Hắn đặt ấm trà xuống rồi mở giao diện chính. Cuốn sổ nhiệm vụ sáng lên báo hiệu một nhiệm vụ đã hoàn thành.
Hắn vội vàng mở cuốn sổ ra. Quả nhiên, nhiệm vụ đầu tiên đã được đánh dấu hoàn thành. Quá đỗi phấn khởi, Hạ Sâm nhảy lên hai vòng rồi chạy ngay đến kiểm tra phần thưởng của mình. Dẫu chỉ là mười đồng tiền nhưng đó là số tiền đầu tiên hắn kiếm được!
Trên giao diện chính, tài sản của Hạ Sâm được liệt kê từ đá quý đến tiền đồng sắp xếp từ trái qua phải. Nhưng khi nhìn lướt qua, nụ cười trên mặt hắn bỗng khựng lại.
“Tiền đồng đâu rồi? Tiền của ta đâu?!” Ký hiệu tiền đồng vẫn hiển thị một con số tròn trĩnh: “0.”
Hạ Sâm lập tức mở lại cuốn sổ nhiệm vụ tỉ mỉ xem xét từng dòng: “Tiền của ta không thấy đâu, hắn lẽ phải đến chỗ nào đó để nhận sao? Sao lại không ấn được...”
[ Phần thưởng đã được phát nhưng vì ký chủ có khoản nợ chưa thanh toán nên lãi suất đã được tự động khấu trừ. ]
“Tiền nợ ư?!” Hạ Sâm sững sờ nhưng sau một hồi nhớ lại thì ngày hắn rơi xuống nước, hệ thống có nhắc rằng phải tạm ứng một khoản, còn tính cả lãi suất nữa...
Hạ Sâm tuy không phải kẻ vô ơn nhưng cứu mạng hắn thì trả tiền là phải. Hắn đành thở dài: “Ta nợ bao nhiêu?”
Dùng xong cơm trưa, Hạ Sâm lấy cớ mệt mỏi rã rời muốn trở về phòng ngủ. Xảo Nương có ý định theo bồi nhưng bị Hạ Sâm làm nũng dỗ dành rồi tìm cách từ chối khiến nàng bất đắc dĩ phải rời đi.
Hạ Sâm nằm trên giường giả bộ ngủ. hắn bao lâu sau, Xảo Nương rón rén bước vào nhìn hắn một thoáng thấy hắn ngủ say an ổn liền lặng lẽ rời đi.
Chưa dám lập tức bước vào không gian, Hạ Sâm lại chờ một lát đợi xác định bên ngoài không còn động tĩnh, hắn lập tức nhảy xuống giường mang giày vào đem chiếc xẻng nhỏ đã chuẩn bị sẵn bên mình nhanh chóng tiến vào không gian.
“Đồng Hệ thống, ngươi giúp ta trông chừng nếu có người bước vào phòng thì nhớ mau chóng nhắc nhở ta một tiếng.” Hắn sắp xếp chăn mền chỉnh lại một chút sao cho trông như thể có người đang nằm ngủ, phòng ngừa vạn nhất để kéo dài thêm chút thời gian.
Căn dặn xong hệ thống, Hạ Sâm không chút chậm trễ mà tìm ngay tới chỗ mình dùng xẻng nhỏ đào ra một cái hố. Hắn hắn rõ Đông ca nhi đưa mình hạt giống nào là củ cải, cái nào là cải trắng nên bèn tùy tiện chọn đại một hạt gieo xuống, sau đó phủ đất lên cẩn thận.
“Được rồi.” Hạ Sâm buông xẻng mở giao diện chính rồi bấm vào Cuốn sổ nhiệm vụ để lãnh thưởng nhưng lại phát hiện nhiệm vụ đầu tiên vẫn biểu hiện chưa hoàn thành.
“Hệ thống, chuyện này là thế nào?” Hạ Sâm nghi hoặc khó hiểu. hắn lẽ phải chờ tới lúc thu hoạch? Nhưng điều đó cũng không đúng, bởi phía dưới còn có nhiệm vụ “Hoàn thành một lần thu hoạch” kia mà.
Hệ thống liền nhắc nhở: [ Hoạt động gieo trồng thiếu điều kiện thiết yếu. ]
Hạ Sâm ngẩn ra, hồi tưởng một lát rồi thử nói: “Nước?”
Hệ thống không đáp lời, Hạ Sâm lập tức minh bạch vì hắn biết hệ thống có nguồn nước nên trong không gian có thể mơ hồ nghe tiếng nước chảy nhưng lại không thể thấy nó. Hơn nữa, hắn cũng hắn có vật dụng để múc nước dùng tay mang về lại càng không khả thi.
Hạ Sâm dứt khoát trở về phòng mình, thấy trên bàn có một bình trà trong đó còn nửa bình nước đã nguội lạnh. Hắn liền mang bình trà vào không gian đổ xuống nơi vừa chôn hạt giống vừa làm vừa đăm chiêu bảo hệ thống: “Hệ thống, ta cảm thấy cái bình này dùng để tưới nước là vừa vặn. Có lẽ ta nên tìm cách cất trữ thêm một chiếc nữa.”
Hạ Sâm lặng người trước khung cảnh hệ thống đang yên ắng, không có phản hồi gì. Hắn tự nhủ, xưa nay mình chưa từng gặp trường hợp này, chỉ từng nhìn thấy trong nhà người làm vườn tưới hoa. Cái bình tưới hoa ấy còn lớn hơn cái ấm trà nhỏ trong tay hắn.
Hạ Sâm tưới gần hết nửa hồ nước, thậm chí còn lo ngại như vậy vẫn chưa đủ.
“Chắc hẳn là ổn rồi.” Hắn đặt ấm trà xuống rồi mở giao diện chính. Cuốn sổ nhiệm vụ sáng lên báo hiệu một nhiệm vụ đã hoàn thành.
Hắn vội vàng mở cuốn sổ ra. Quả nhiên, nhiệm vụ đầu tiên đã được đánh dấu hoàn thành. Quá đỗi phấn khởi, Hạ Sâm nhảy lên hai vòng rồi chạy ngay đến kiểm tra phần thưởng của mình. Dẫu chỉ là mười đồng tiền nhưng đó là số tiền đầu tiên hắn kiếm được!
Trên giao diện chính, tài sản của Hạ Sâm được liệt kê từ đá quý đến tiền đồng sắp xếp từ trái qua phải. Nhưng khi nhìn lướt qua, nụ cười trên mặt hắn bỗng khựng lại.
“Tiền đồng đâu rồi? Tiền của ta đâu?!” Ký hiệu tiền đồng vẫn hiển thị một con số tròn trĩnh: “0.”
Hạ Sâm lập tức mở lại cuốn sổ nhiệm vụ tỉ mỉ xem xét từng dòng: “Tiền của ta không thấy đâu, hắn lẽ phải đến chỗ nào đó để nhận sao? Sao lại không ấn được...”
[ Phần thưởng đã được phát nhưng vì ký chủ có khoản nợ chưa thanh toán nên lãi suất đã được tự động khấu trừ. ]
“Tiền nợ ư?!” Hạ Sâm sững sờ nhưng sau một hồi nhớ lại thì ngày hắn rơi xuống nước, hệ thống có nhắc rằng phải tạm ứng một khoản, còn tính cả lãi suất nữa...
Hạ Sâm tuy không phải kẻ vô ơn nhưng cứu mạng hắn thì trả tiền là phải. Hắn đành thở dài: “Ta nợ bao nhiêu?”
Bạn đang đọc truyện trên: Dtruyen.net
Dtruyen.com đổi tên miền thành Dtruyen.net. Độc giả ghi nhớ để truy cập.