Chương 20:
Xuân Sơn Do Chi
14/11/2024
Cùng lúc đó, tay Hạ Sâm mở rộng gấp đôi biến thành hai bàn tay to lớn và một vòng quay thưởng lại xuất hiện.
Hạ Sâm nhìn thỏi bạc sáng loáng mà hai mắt sáng rỡ, không kìm được lòng tham mà thốt lên: “Quả nhiên là giàu có nhờ sự bảo quản chu đáo. Hạ Đồng Bản, ngươi không cần giữ gìn, vậy ta sẽ cố gắng hết sức để kiếm thêm nhiều phần thưởng quý giá như vậy.”
Hắn khổ cực lăn lộn trong ngoài mới kiếm được mười đồng tiền, thậm chí không biết chúng trông như thế nào nhưng lãnh gói quà lại được một thỏi bạc ước chừng năm lượng! Quả thật không giống với những gì Hạ Đồng Bản có thể làm.
Đáng tiếc, thỏi bạc này không thể mang đi, Hạ Sâm lắc đầu tiếc nuối khi phải giao ra mà trơ mắt nhìn tài sản của mình lập tức giảm xuống một nửa, chỉ còn lại hai lượng bạc và 500 đồng tiền.
Hạ Sâm vỗ ngực cảm thấy đau lòng còn không bằng để hệ thống trực tiếp khấu trừ cho hắn.
Ngoài ra, chiếc túi nhỏ chứa ba viên hạt giống. Hạ Sâm cầm lên, tự động hiện lên tên hạt giống trong đầu, thì ra là hạt giống dâu tây.
Hạ Sâm trong lòng vui vẻ, buồn ngủ nên hắn liền đưa gối đầu. Hắn đang lo không có gì để nuôi dạy những đứa trẻ nhà mình thì giờ đây lại có dâu tây. Dâu tây có nhiều cách ăn, ngoài việc ăn trực tiếp, còn có thể phơi khô làm dâu tây sấy, chua ngọt thơm ngon, rất nhiều trẻ con thích ăn.
Huống hồ ở thời đại này đường rất hiếm, Hạ Sâm tin chắc rằng dâu tây nhất định sẽ được mọi người đón nhận nồng nhiệt.
Chỉ trong vài phút, Hạ Sâm đã nghĩ ra cách làm giàu từ dâu tây. Hắn định nuôi trồng dâu tây trong không gian của mình rồi mang về nhà chăm sóc. Để che giấu, hắn cũng nên phát triển sở thích trồng trọt ở bên ngoài.
Còn nếu không thể trồng được thì sao? Không sao, với tư cách là Thần Nông trong tương lai, Hạ Sâm không tin mình không thể trồng được dâu tây trên ban công như những người bình thường. Dù hắn không thể thì còn có Hạ Đồng Bản, chỉ cần tiền đủ thì Hạ Đồng Bản vẫn rất đáng tin cậy.
Lúc này Hạ Sâm đã hoàn toàn quên đi việc lúc đầu hắn còn bài xích chức nghiệp này. Hắn cẩn thận thu lại ba viên hạt giống dâu tây, sau đó mở thư mục nhỏ.
Thư mục nhỏ vừa mở ra liền biến thành một luồng quang sáng lao vào mắt Hạ Sâm khiến hắn ngẩn ngơ một lúc. Hạ Sâm chớp chớp mắt, cảm thấy thật kỳ lạ.
Hóa ra đây là một quyển sách về kỹ năng giúp Hạ Sâm nhìn rõ hơn trạng thái thật của những cây cối mình trồng, càng sâu sắc hơn trong việc hiểu biết về thực vật.
"Chẳng lẽ thảo mộc cũng có thể ẩn thân chăng?" Hạ Sâm thầm nghĩ rồi tiến đến khu vườn riêng để quan sát mầm non mình mới gieo, thử nghiệm một lần xem tài nghệ của bản thân đến đâu.
Trong không gian, tốc độ sinh trưởng của thực vật nhanh hơn cả dự đoán của Hạ Sâm, hạt giống gieo xuống chưa đầy một giờ đã nảy mầm, mọc lên những chiếc chồi non.
Hạ Sâm chăm chú nhìn, bỗng thấy trên đỉnh chồi non xuất hiện một dòng chữ: "Tưới nước giúp cây phát triển nhanh hơn."
Hạ Sâm: "......"
Đột nhiên hắn mới chợt hiểu tại sao lúc trước Hạ Đồng Bản lại im lặng không nói gì khi hắn tưới nước cho cây!
*
"Nguyên Bảo, con tỉnh rồi sao? Nhanh ra đây, nương pha cho con chén nước mật ong còn ấm lắm đấy." Hạ phu nhân bưng chén nước mật ong đi vào, thấy đứa con trai nhỏ đã mặc quần áo ngồi trên giường, liền vội vàng đến bên giường muốn đút cho con uống.
Hạ Sâm thở dài trong lòng, may mắn là hắn ra kịp, nếu không suýt nữa đã đụng phải.
Trong không gian, nhiệt độ luôn ở mức thích hợp, vì không muốn người khác nghi ngờ, Hạ Sâm vào mà không mặc áo khoác. Ban đầu hắn chỉ tính ra ngoài làm xong nhiệm vụ rồi về, không ngờ lại gặp nhiều chuyện như vậy nên đành ở lại lâu hơn một chút.
Với kỹ năng mới học được, Hạ Sâm nhớ kỹ lời nhắc nhở: làm nông dân thì không thể mù quáng, vì vậy hắn không dám động vào những hạt giống dâu tây quý giá mà chỉ lấy tay nắm lấy một hạt giống khác của Đông ca nhi rồi gieo xuống đất.
Hạ Sâm nhìn thỏi bạc sáng loáng mà hai mắt sáng rỡ, không kìm được lòng tham mà thốt lên: “Quả nhiên là giàu có nhờ sự bảo quản chu đáo. Hạ Đồng Bản, ngươi không cần giữ gìn, vậy ta sẽ cố gắng hết sức để kiếm thêm nhiều phần thưởng quý giá như vậy.”
Hắn khổ cực lăn lộn trong ngoài mới kiếm được mười đồng tiền, thậm chí không biết chúng trông như thế nào nhưng lãnh gói quà lại được một thỏi bạc ước chừng năm lượng! Quả thật không giống với những gì Hạ Đồng Bản có thể làm.
Đáng tiếc, thỏi bạc này không thể mang đi, Hạ Sâm lắc đầu tiếc nuối khi phải giao ra mà trơ mắt nhìn tài sản của mình lập tức giảm xuống một nửa, chỉ còn lại hai lượng bạc và 500 đồng tiền.
Hạ Sâm vỗ ngực cảm thấy đau lòng còn không bằng để hệ thống trực tiếp khấu trừ cho hắn.
Ngoài ra, chiếc túi nhỏ chứa ba viên hạt giống. Hạ Sâm cầm lên, tự động hiện lên tên hạt giống trong đầu, thì ra là hạt giống dâu tây.
Hạ Sâm trong lòng vui vẻ, buồn ngủ nên hắn liền đưa gối đầu. Hắn đang lo không có gì để nuôi dạy những đứa trẻ nhà mình thì giờ đây lại có dâu tây. Dâu tây có nhiều cách ăn, ngoài việc ăn trực tiếp, còn có thể phơi khô làm dâu tây sấy, chua ngọt thơm ngon, rất nhiều trẻ con thích ăn.
Huống hồ ở thời đại này đường rất hiếm, Hạ Sâm tin chắc rằng dâu tây nhất định sẽ được mọi người đón nhận nồng nhiệt.
Chỉ trong vài phút, Hạ Sâm đã nghĩ ra cách làm giàu từ dâu tây. Hắn định nuôi trồng dâu tây trong không gian của mình rồi mang về nhà chăm sóc. Để che giấu, hắn cũng nên phát triển sở thích trồng trọt ở bên ngoài.
Còn nếu không thể trồng được thì sao? Không sao, với tư cách là Thần Nông trong tương lai, Hạ Sâm không tin mình không thể trồng được dâu tây trên ban công như những người bình thường. Dù hắn không thể thì còn có Hạ Đồng Bản, chỉ cần tiền đủ thì Hạ Đồng Bản vẫn rất đáng tin cậy.
Lúc này Hạ Sâm đã hoàn toàn quên đi việc lúc đầu hắn còn bài xích chức nghiệp này. Hắn cẩn thận thu lại ba viên hạt giống dâu tây, sau đó mở thư mục nhỏ.
Thư mục nhỏ vừa mở ra liền biến thành một luồng quang sáng lao vào mắt Hạ Sâm khiến hắn ngẩn ngơ một lúc. Hạ Sâm chớp chớp mắt, cảm thấy thật kỳ lạ.
Hóa ra đây là một quyển sách về kỹ năng giúp Hạ Sâm nhìn rõ hơn trạng thái thật của những cây cối mình trồng, càng sâu sắc hơn trong việc hiểu biết về thực vật.
"Chẳng lẽ thảo mộc cũng có thể ẩn thân chăng?" Hạ Sâm thầm nghĩ rồi tiến đến khu vườn riêng để quan sát mầm non mình mới gieo, thử nghiệm một lần xem tài nghệ của bản thân đến đâu.
Trong không gian, tốc độ sinh trưởng của thực vật nhanh hơn cả dự đoán của Hạ Sâm, hạt giống gieo xuống chưa đầy một giờ đã nảy mầm, mọc lên những chiếc chồi non.
Hạ Sâm chăm chú nhìn, bỗng thấy trên đỉnh chồi non xuất hiện một dòng chữ: "Tưới nước giúp cây phát triển nhanh hơn."
Hạ Sâm: "......"
Đột nhiên hắn mới chợt hiểu tại sao lúc trước Hạ Đồng Bản lại im lặng không nói gì khi hắn tưới nước cho cây!
*
"Nguyên Bảo, con tỉnh rồi sao? Nhanh ra đây, nương pha cho con chén nước mật ong còn ấm lắm đấy." Hạ phu nhân bưng chén nước mật ong đi vào, thấy đứa con trai nhỏ đã mặc quần áo ngồi trên giường, liền vội vàng đến bên giường muốn đút cho con uống.
Hạ Sâm thở dài trong lòng, may mắn là hắn ra kịp, nếu không suýt nữa đã đụng phải.
Trong không gian, nhiệt độ luôn ở mức thích hợp, vì không muốn người khác nghi ngờ, Hạ Sâm vào mà không mặc áo khoác. Ban đầu hắn chỉ tính ra ngoài làm xong nhiệm vụ rồi về, không ngờ lại gặp nhiều chuyện như vậy nên đành ở lại lâu hơn một chút.
Với kỹ năng mới học được, Hạ Sâm nhớ kỹ lời nhắc nhở: làm nông dân thì không thể mù quáng, vì vậy hắn không dám động vào những hạt giống dâu tây quý giá mà chỉ lấy tay nắm lấy một hạt giống khác của Đông ca nhi rồi gieo xuống đất.
Bạn đang đọc truyện trên: Dtruyen.net
Dtruyen.com đổi tên miền thành Dtruyen.net. Độc giả ghi nhớ để truy cập.