Không Lẽ Là Yêu?!

Chương 37: [ NGOẠI TRUYỆN ] 2017

Heochuchuu

21/12/2016

Căn nhà của cô và anh…. tan nát !

Chén đĩa,kệ sách, đồ đạc đều nằm rơi rớt dưới sàn.

– Ba mẹ à, đừng cãi nhau nữa mà…

Mì chạy đến ôm lấy tay mẹ mà òa khóc. Nó phải chịu đựng cảnh này bao nhiêu lần nữa đây.

Mặc kệ cho tiếng van xin cứ thất thanh như thế. Cô và anh vẫn không thể nào kìm nén được sự bất lực trong tình yêu này nữa.

– Bây giờ cô muốn làm sao??? Cô muốn để con mình nhìn thấy cảnh này hả?!

– Thế anh thì sao ? Anh muốn con mình có người mẹ mới hả ?

Chán nản! Quá nỗi chán nản !

Cô thật sự chán nản với cái gia đình này rồi, không thể nào tiếp tục sống tiếp nữa…

” Mình buồn vì tim mình đau

Mình buồn thì ai thấu đâu

Từng lời buông chưa hết câu

Nước mắt đã dâng khóe sầu



Thì anh

Cứ đi đi hãy cứ xa em ”



WTF ?!!!!

Đang vô chính kịch mà nhỉ ? Tại sao lại có Hari Won ở đây -.-)))

– Buông áo anh ra !

Hải bất lực nhìn vợ nắm lấy cổ áo mình.

Cô nàng này lại bắt đầu tư tưởng nữa rồi.

Nghe tiếng anh, cô mới giật mình thức dậy và tiếp tục thực hành giấc mơ ban nãy.

– Khốn khiếp !! Mày dám ngoại tình hả ?!!! Dám bỏ con theo mấy con gà mỏ xanh mỏ đỏ nè !!! Chết… chết … đi

Tiếng chửi phát ra đồng thời là hàng chục cái đánh gối vào người anh. Nhưng rồi sao ? Tiết Hải không mấy quan tâm…

– Đánh cũng đánh từ từ thôi. Bảo vệ dùm anh đứa con trai trong bụng.

Con ? Anh cũng suy nghĩ đến con của mình ? Trong giấc mơ ban nãy anh đã ngoại tình thế nào, cô nhớ quá rõ mà !

– Ai cần anh quan tâm ! Con trong bụng là của tôi, anh không là cái quái gì cả. Anh có mang nặng đẻ đau như tôi không? Anh có cực nhọc như tôi không ? Anh ……..

Lời chưa nói hết đã bị ai đó chặn lại. Con người nãy giờ im lặng cuối cùng cũng hành động. Lâm Tiết Hải đang bắt đầu bộc phát bản chất của một người chồng thực sự.



Tình cảnh lúc này, cô đang bị anh giam vào trong lòng ngực, tay chân không thể cử động được. Song đó, tay anh cũng bắt đầu lần mò đến đuôi váy và từ từ di chuyển đến bụng cô mà xoa lấy:

-Con trai của ba, mẹ con lại chọc tức ba rồi. Nhưng ba sẽ vì con mà cố kiềm nén dục vọng , ba muốn con đuợc ra đời một cách trọn vẹn.

Nghe thế , ai kia mặt cũng bắt đầu nổi lửa, gò má lập tức chuyển sang hồng hào lạ thường,hai tay cứ vô thức đánh vào ngực anh.

– Anh nói gì vậy hả ?

Cơn giận của cô vừa hạ xuống. Cơn nóng trong lòng anh lại cháy lên. Cô nói rằng ” Anh không là cái quái gì cả ” là ý gì ?

– Con là của em ?

– Đương nhiên, tôi đang mang con trong bụng cơ mà.

– Thế nên em nghĩ anh không là cái quái gì ?

– …

Ayy~ cô đã đánh trúng lòng tự trọng to lớn của anh rồi…

– Em xin lỗi…

Lời xin lỗi không được chấp thuận, đã vậy khuôn mặt của anh đã tiến gần lại cô từ lúc nào.

– Em nghĩ… một mình em có thể tạo được đứa con trong bụng ? Mà không nhờ đến sự tài trợ của anh sao ?

– …

– Tại sao lại im ? Em cứ tiếp tục như ban nãy xem ?

Lợi thế đang nghiêng về phía anh. Tưởng chừng như mọi chuyện sẽ diễn ra y như anh Tiết Hải mong đợi thì…

– Aaaaa !!! Bụng….

Cơ thể cô bắt đầu run lên, tay ôm chặt lấy bụng…. đứa con trong bụng sao lại đạp dữ dội đến thế ?

Cô nắm lấy tay anh như cầu cứu , nhưng anh lại nghĩ một hướng khác đi.

– Em đừng dùng khổ nhân kế đối với anh.

Và rồi, một giây … hai giây… ba….

Cơn đau vẫn tiếp diễn, và mặt mày anh bắt đầu xanh lại…

– Vợ … vợ…

Ngay lúc này, anh mới sà đến ôm lấy cô rồi bế dậy. Nhất định phải đưa ngay đến bệnh viện

– Anh Bảo ! Mau chuẩn bị xe.



” U….oa…u…oa…u…oa… ”

Âm thanh hạnh phúc lại xuất hiện thêm một lần nữa. Một thành viên bé nhỏ lại ra đời.

Anh ngồi bên giường bệnh, ngắm nhìn cô vợ xinh đẹp của mình cùng hai đứa con bé bỏng.



Ngay từ giây phút này, có lẽ là giây phút hạnh phút nhất cuộc đời anh.

Đúng lúc đó , cô cũng chợt tỉnh dậy, làm tăng thêm khoảnh khắc ngọt ngào lúc giờ…

– Anh muốn đặt tên con là gì ?

– hmm…… Tôm ?

Và thế từ đó, chị em ” Mì Tôm ” ra đời =]]]



Hoàn thành đơn xuất viện, anh đưa cô và Tôm về nhà.

Cánh cửa nhà vừa mở ra, ánh đèn sặc sỡ đã đập vào mắt anh và cô.

– Mọi người về rồi !!

Anh Bảo và bà dú chạy ra, trên tay vẫn còn nguyên những quả châu và dây kim tuyến. Vâng, họ đang trang trí cho cây thông Nô-en.

– Woa~ Mọi người chuẩn bị hết những cái này sao ?

Bảo Châu vừa ôm con, vừa cười hạnh phúc. Còn Tiết Hải đứng bên cạnh cũng không khỏi vui mừng.

Chưa dừng lại ở đó, từ bên trong Mì bé con cũng chạy ra. Con bé đung đưa chiếc váy đỏ trước mặt bố mẹ nó, làm cho anh bố Tiết Hải không kìm lòng được mà chạy đến ôm.

– Con gái của ba sao lại dễ thương thế này ?

– Mẹ bảo rằng con dễ thương giống mẹ í

Tiết Hải nghe vậy cũng không dám cãi lại. Bởi đó là sự thật .

Bà dú lúc này cũng đem đến một cái nón nô en màu đỏ, rồi đội lên đầu Tôm, một lần nữa sự dễ thương lại bao trùm lên căn nhà này.

Ba mẹ Tôm bắt đầu gào thét.

– Ôi ~ con tôi !!!

Tiếng ly va chạm vào nhau lách cách, gia đình cô và anh bắt đầu ăn uống, vui chơi bên nhau.

Chơi qua nửa đêm thì Tiết Hải lại bị men say làm cho mù mắt, anh bắt đầu cháy lên dục vọng trong người anh.

Thế nên, anh lôi vợ mình vào phòng. Chuyện lúc sau … thì chỉ hai người họ mới hiểu rõ :))))))))))

– Khoan….. anh…..a…ư…

– Anh không chịu được !

-…. Em chưa khởi động …. a….ư…

– ….aaaa …. ư…ưm…ah…



[The end]

___ Cmt nếu mấy bạn thấy ngoại truyện ok nhé :))) Heo ấp ủ cái này lâu lắm rồi <3

Bạn đang đọc truyện trên: Dtruyen.net

Dtruyen.com đổi tên miền thành Dtruyen.net. Độc giả ghi nhớ để truy cập.

Nhận xét của độc giả về truyện Không Lẽ Là Yêu?!

Số ký tự: 0

    Bình luận Facebook