Không Lẽ Là Yêu?!

Chương 34: EM LÀ LÂM PHU NHÂN CỦA ANH?!

Heochuchuu

26/06/2015

Khuôn mặt đó! Giọng nói đó! Anh thực sự không thể nhầm được!

.

.

.

.

.

-Là em!? Là em sao?// Anh ngồi bệt xuống sàn, đặt tay lên vai cô lắc nhẹ!!! – Cuối cùng anh cũng thấy em rồi. Thấy rồi!!!

.

.

.

.

Anh sà đến ôm cô, ôm cô rất chặt! Chặt đến nỗi không có một không khí nào chen vào được…

.

.

.

.

-Anh…???

.

.

.

.

.

-Là anh đây!!! Hải đây! Anh sẽ không đánh mất em lần nào nữa. Nhất định là như vậy!!!

.

.

.

.

.

.

.

Tôi ngồi thững thờ, lắng nghe từng câu nói của anh!!! Để anh được yêu thương như ngày nào!!!

.

.

.

.

.

.

Nhưng tôi không thể!!!

.

.

.

.

.

.

-Anh là ai?! … Tôi không biết anh!?

.

.

.

.

.

Anh ngơ người nhìn cô! Lời nói của cô dường như hàng ngàn, hàng vạn con dao giết chết trái tim anh!Tại sao lại như vậy?

.

.

.

.

-Em rốt cuộc lại muốn xa anh lần nữa sao!? Đừng như vậy mà!?

.

.

.

.

.

-Tôi đã nói không quen anh mà!!!… Đừng lại gần tôi nữa được không!!!

.

.

.

.

.

Tôi vội đứng dậy, chạy đi!!!

.

.

.

.

.

Mặc cho tôi chỉ thấy toàn là bóng tối!

.

.

.

.

Tôi cũng phải chạy!!! Anh không thể yêu một người “mù”như tôi.!!!

.

.

.

.

.

Không thể được!!!

.

.

.

.

.

-Châu!!! Đừng chạy nữa…….. Em không thấy đường mà!!! Dừng lại đi…// Anh chạy theo cô! Anh đã nói rằng “không đánh mất cô một lần nữa cơ mà”!!! Vì thế anh sẽ không bỏ cuộc.

.

.

.

.

.

-Anh đừng chạy theo em nữa mà!!! Anh không thể yêu em được!!! // Nhận thấy anh đang chạy theo, tôi cứ chạy…vô phương hướng!!! Anh cứ như thế … anh làm tôi khóc mất!

.

.

.

.

.

-Tại sao? Là vì em không nhìn thấy được sao!

.

.

.

.

.

– Đúng đấy!!! Bởi thế xin anh đừng cố tìm thấy em nữa!… Xin anh hãy xem như hôm nay chưa từng thấy em! Quên em đi, có được không?!

.

.

.

.

.

.

.

* Tóc …tóc… * Mưa …..

.

.

.

.

Mưa sẽ rơi! Mưa đang rơi! Nó đang giấu đi nỗi buồn của em đâu đó!

.

.

.

Giấu đi giọt nước mắt của em! Giấu đi tình yêu của em!!!

.

.

.

.

.

Mưa ơi! Hãy xóa hết đi!!!

.

.

.

.

.

-Em đứng lại đó!!! Đứng lại nói chuyện với anh!// Anh thét lên! Là giữa cơn mưa lớn!

.

.

.

.

.

Chả biết vì sao, tôi lại vô cớ nghe lời anh mà đứng yên !!! Tôi cứ thế đứng trên vỉa hè, phía sau tôi là con đường lớn, rất nhiều xe!!! Quay lại đằng sau, là phía anh…

.

.

.

.



-Em đừng như vậy….. Có người sẽ thay mắt cho em rồi! Anh tìm được cho em rồi….

.

.

.

.

.

.

.

*Tóc…. tóc….*

.

.

.

.

.

.

.

-Anh nói dối!!!

.

.

.

.

.

-Không ai lại muốn thay mắt cho em cả! Chỉ một mình anh…..Duy nhất một mình anh mới chấp nhận làm điều đó. Nhưng em không muốn như vậy!

.

.

.

.

.

Mưa lớn, mưa tầm tã,mưa xối xả, mưa trút hết lên người tôi và anh!!!Nơi đôi mắt anh và tôi lúc giờ đầy nước mắt!!!

.

.

.

.

.

.

-Em đừng như vậy nữa mà! // Anh tiến lại gần cô, rồi ào chạy đến dự sẽ giữ cô lại… Nhưng !

.

.

.

.

-Anh đừng lại đây!!!// Nghe tiếng chân anh, tôi bất giác lùi lại!

.

.

.

.

.

.

-Không được lùi!!! RẤT NGUY HIỂM…

.

.

.

Anh chạy nhanh đễn chỗ cô!

.

.

.

.

Tôi vẫn lùi…

.

.

.

.

.

Và rồi!!!

.

.

.

.

.

*Bíp bíp* ……… *Rầm!!!*

.

.

.

.

.

Tôi nằm dài ngay bên kia đường! Cánh tay tôi rướm máu một đường dài!

.

.

.

“Cấp cứu! Mau gọi cấp cứu!”

“Chảy máu nhiều quá”

.

.

.

Tôi thững người ! Lắng nghe người ta nói!

.

.

.

Anh!!! Anh là người đẩy tôi!

.

.

.

.

Anh đẩy tôi ra khỏi chiếc xe đó! Anh lại là người đã cứu tôi!!!

.

.

.

.

“Cùi nè! Bà có tình cảm với tôi chưa?!

Cùi nè! Tại sao bà lại ngốc đến nỗi không nhận ra được tình yêu của tôi chứ!

Cùi à! Anh yêu em!!!”

.

.

.

.

.

.

-Em yêu anh!!! Em yêu anh// Gào thét! Rồi khóc! Tại sao bây giờ tôi mới phủ nhận câu này chứ! Tại sao tôi lại muốn nói dối rằng không thể yêu anh trong khi điều đó là không thể! Tại sao?!

.

.

.

.

Anh ấy lại cứu tôi!!! Là tôi bắt anh ấy phải làm như vậy!Tôi hại anh!!! Là tôi…

.

.

.

.

-Xin anh mà! Hãy giữ em lại như lúc nảy đi! Hãy hỏi rằng em có yêu có anh không đi! Làm ơn đi mà! Hãy gọi em là “Cùi” đi mà! Em xin anh đó!!! Anh đâu rồi chứ?

.

.

.

Là tiếng nói của đám người trên đường, là tiếng xe, còi xe kêu inh ỏi, là tiếng mưa ào ào xói xả!

.

.

.

.

.

Nhưng anh lại không nghe tiếng gào thét của tôi!!!

.

.

.

.

Tôi lại mất anh!

.

.

.

Những gì tôi làm là tôi muốn tốt cho anh nhưng rốt cuộc kết quả vẫn như vậy! Là tôi hại anh!

.

.

.

.

17 năm qua! Tôi chỉ mang lại cho anh đau khổ!

.

.

.

.

.

-Anh chết rồi ư?! Anh không kêu em dừng lại nữa sao! Không kêu tên em nữa à? Em không cho anh chết! Anh không được chết đâu!? Không được!

.

.



.

.

.

.

Định mệnh!!! Đã nói rồi! Anh và em có định mệnh đó!

.

.

.

.

.

Chúng ta không thể nào xa nhau được!

.

.

.

.

-Sao anh lại chết được chứ! Anh đã nói là phải tìm được Cùi mà!// Từ phía sau! Giọng nói khàn khàn,trầm ấm quen thuộc phát lên.

.

.

.

.

Một sự ấm áp chuyền vòng qua cổ tôi!

.

.

.

.

.

Giọng anh!!!???

.

.

.

.

-Anh ….

.

.

.

.

.

-Cô ngốc này! Anh chưa có chết cơ mà! Sao lại khóc sưng cả mắt lên đấy! // Anh nhẹ nhàng ôm vòng qua cổ cô! Lấy tay gạt đi những giọt nước mắt trên má cô! -Nhìn xem, mắt em sưng lên thật rồi nè!!!

.

.

.

.

.

Vâng, đó là anh! Anh đang ôm cô, đang nói chuyện với cô! Anh luôn đứng sau cô cơ mà… Làm sao anh lại có chuyện “chết chóc” ở đây chứ

.

.

.

.

.

-Anh!Là anh… Có thật sự là anh không!?// Tôi vội vàng quay người lại, ôm lấy vật thể to lớn đằng sau! Lồng ngực này, sự ấm ấp này!-Là anh rồi!!! …

.

.

.

.

-Nguyên do gì mà anh lại chết được hả cô Cùi ngốc kia !!!

.

.

.

Anh xoa đầu cô! Thực sự là những gì mà cô đã nói lúc nãy, đã khóc vì anh lúc nãy… tất cả đều được thu vào tầm mắt anh!!! Anh có thể là người hạnh phúc nhất ngay bây giờ!

.

.

.

.

.

-Tại….tại em nghe thấy tiếng người ta la lói, nói kêu cấp cứu, rồi còn chảy máu nữa! Em nghe tiếng xe đụng mà!!! Em nghĩ là anh….do lúc nãy anh đã cứu em mà !!!

.

.

.

.

Tôi ngập ngừng, cạ đầu và ngực anh mà thút thít!!! Thực sự là tôi nhớ anh, nhớ anh đến chết được…

.

.

.

.

-Đúng là suy nghĩ ngốc quá cô à! Lúc anh đẩy em, anh cũng bay theo em luôn mà! Với tiếng xe đụng đó là do tài xế bất ngờ quá nên rẽ sang hướng khác đâm trúng xe nước mía bên đường thôi mà!!!

.

.

.

.

.

Một câu chuyện đau khổ! Trong phút chốc chỉ là câu chuyện mắc cười về xe nước mía! Tôi quá ảo tưởng rồi!

.

.

.

.

.

-Là vậy sao?? // Tôi ngẩng đầu ngồi dậy, nước mắt lại tràn má! Đó là nước mắt của sự hạnh phúc!

.

.

.

.

.

.

Và lần nữa, anh sà đến ôm cô vào lòng!!!

.

.

.

.

-Rắc rối, chạy trốn thế đủ rồi! Về với anh đi! Ở bệnh viện đã có người tình nguyện thay mắt cho em rồi!!!

.

.

.

.

.

-Anh nói thật chứ!!!

.

.

.

.

-Tất nhiên là thật rồi! Còn không tin tưởng tôi nữa hả LÂM PHU NHÂN?

.

.

.

.

.

.

Lâm phu nhân? Là….

.

.

.

.

-Yahhh!!! Ai làm Lâm phu nhâ….m..mmm

.

.

.

.

.

Anh hôn cô! Không từ chối được đâu! Nụ hôn này là lời thề cho cô! Cô sẽ là vợ của anh!

.

.

.

.

.

.

Tôi và anh trao nhau sự ngọt ngào của đôi môi!!! Là nụ hôn kiểu Pháp nồng cháy….

.

.

.

.

.

Nếu bản thân nhiều lúc tự hỏi rằng”Không lẽ mình đã yêu anh/ cô ta?!”

Thì bạn đừng bỏ lỡ câu trả lời từ bản thân nhá! Đừng để nhận ra câu trả lời quá muộn!!!

Biết đâu, định mệnh sẽ lại đến với bạn dễ hơn!

Đừng giống như Châu, nếu bạn biết được câu trả lời thì mau mà chấp nhận nó đi. Chứ đừng mười mấy năm sau mới trả lời câu hỏi đó như Châu nhé!

Biết đâu!!! Người ấy và bạn lúc nhỏ đã từng biết nhau thì sao :))) Hãy nắm giữ nó bạn nhé.

~~~~~~~~~~~~~~~~~~~~~~

Heo viết chap này có thể xem như là The end rồi nhưng Heo muốn một chap cuối thật là vui nữa, để gỡ lại những chap buồn trước ấy mà! Mọi người muốn Heo viết không nè!

Nhớ cmt chap nhé :D Heo hóng cmt lắm nha!

Bạn đang đọc truyện trên: Dtruyen.net

Dtruyen.com đổi tên miền thành Dtruyen.net. Độc giả ghi nhớ để truy cập.

Nhận xét của độc giả về truyện Không Lẽ Là Yêu?!

Số ký tự: 0

    Bình luận Facebook