Không Muốn Làm Quân Cờ Của Vương Gia: Khí Phi Tái Nan Cầu
Chương 144: Chiếu thư của nàng [2]
Phôi Phi Vãn Vãn
22/02/2014
Ta chậm rãi
cúi đầu, bất kể như thế nào Hoàng Hậu cũng không thể hiểu rõ . Đã như vậy, nhiều
lời vô ích. Khẩu khí của nàng trở nên mềm nhẹ đi nhiều: “Ngươi cũng không nhẫn
tâm nhìn Ngạn nhi chịu khổ, đúng không?”
Lời của nàng, làm cho ta giật mình nhớ tới gương mặt tái nhợt của Quân Ngạn, còn có lời nói đau xót khôn cùng mà hắn chậm rãi thốt ra từng câu từng chữ. Vội vàng nhắm hai mắt lại, đúng vậy, ta không đành lòng nhìn hắn lại phải chịu khổ. “Ngươi càng nên biết rõ, nếu như Lâm vương đăng cơ, hắn nhất định sẽ không bỏ qua cho Ngạn nhi, bản cung cũng là không còn lựa chọn nào. Cho nên Loan Phi, giao di chiếu cho ta.” Nàng vươn tay tới trước mặt ta, trong ánh mắt tràn ngập chờ mong.
Thân thể của ta khẽ run lên, ta biết Quân Lâm hận Hoàng Hậu, như vậy tự nhiên cũng sẽ hận Quân Ngạn. Lời nói ngày ấy ở trong thiên điện Ngự Hòa cung, hắn nói, nếu ta yêu Quân Ngạn, hắn sẽ giết biểu ca.
Nhưng mà……
Haha, không tự giác mà cười ra tiếng. Cùng một đạo lý, trong tay Hoàng Hậu nắm đại quyền, cũng sẽ không bỏ qua cho Quân Lâm. Trong lòng đau đớn, vì sao chuyện tới nước này, ta vẫn còn lo lắng hắn? Hoàng Hậu tựa hồ nhìn ra suy nghĩ trong lòng ta, giọng nói trầm xuống: “Ngươi còn vướng bận cái gì? Hắn là kẻ thù của Phượng gia !”
Kẻ thù! Kẻ thù……
Hai chữ, in sâu, khắc thật sâu vào trong tim.
Trong lòng tựa như bị thiêu đốt đến bỏng cháy, khiến ta như muốn nôn ra. Đầu đau quá, nhưng mà, trong lúc này ta không thể hôn mê bất tỉnh được. Cắn răng mở miệng: “Ta muốn chiếu thư trong tay ngươi trước.”
Ta muốn biết Hoàng Hậu nàng, đến tột cùng viết cái gì ở trên chiếu thư .
Nàng hơi chấn động, lập tức cười hời hợt. Bàn tay với vào trong váy dài, dễ dàng lấy ra kia một bức chiếu thư màu vàng, ở trước mặt ta, run rẩy mở ra. Ta theo đó nhìn xuống xem, thực sự giật mình, nàng lại có thể không có đuổi cùng giết tận kẻ địch, trong chiếu thư, không hề đề cập tới chuyện của Quân Lâm. Trong lòng thoáng có chút buông lỏng, chuyển ánh mắt nhìn xuống phía dưới chút nữa, bỗng nhiên cứng đờ.
Trên chiếu thư kia viết rõ ràng : Trầm yêu Nhã phi, dù cho trẫm đi, thật không muốn, trẫm nguyện được cùng nàng nắm tay cùng huyệt……
Lời của nàng, làm cho ta giật mình nhớ tới gương mặt tái nhợt của Quân Ngạn, còn có lời nói đau xót khôn cùng mà hắn chậm rãi thốt ra từng câu từng chữ. Vội vàng nhắm hai mắt lại, đúng vậy, ta không đành lòng nhìn hắn lại phải chịu khổ. “Ngươi càng nên biết rõ, nếu như Lâm vương đăng cơ, hắn nhất định sẽ không bỏ qua cho Ngạn nhi, bản cung cũng là không còn lựa chọn nào. Cho nên Loan Phi, giao di chiếu cho ta.” Nàng vươn tay tới trước mặt ta, trong ánh mắt tràn ngập chờ mong.
Thân thể của ta khẽ run lên, ta biết Quân Lâm hận Hoàng Hậu, như vậy tự nhiên cũng sẽ hận Quân Ngạn. Lời nói ngày ấy ở trong thiên điện Ngự Hòa cung, hắn nói, nếu ta yêu Quân Ngạn, hắn sẽ giết biểu ca.
Nhưng mà……
Haha, không tự giác mà cười ra tiếng. Cùng một đạo lý, trong tay Hoàng Hậu nắm đại quyền, cũng sẽ không bỏ qua cho Quân Lâm. Trong lòng đau đớn, vì sao chuyện tới nước này, ta vẫn còn lo lắng hắn? Hoàng Hậu tựa hồ nhìn ra suy nghĩ trong lòng ta, giọng nói trầm xuống: “Ngươi còn vướng bận cái gì? Hắn là kẻ thù của Phượng gia !”
Kẻ thù! Kẻ thù……
Hai chữ, in sâu, khắc thật sâu vào trong tim.
Trong lòng tựa như bị thiêu đốt đến bỏng cháy, khiến ta như muốn nôn ra. Đầu đau quá, nhưng mà, trong lúc này ta không thể hôn mê bất tỉnh được. Cắn răng mở miệng: “Ta muốn chiếu thư trong tay ngươi trước.”
Ta muốn biết Hoàng Hậu nàng, đến tột cùng viết cái gì ở trên chiếu thư .
Nàng hơi chấn động, lập tức cười hời hợt. Bàn tay với vào trong váy dài, dễ dàng lấy ra kia một bức chiếu thư màu vàng, ở trước mặt ta, run rẩy mở ra. Ta theo đó nhìn xuống xem, thực sự giật mình, nàng lại có thể không có đuổi cùng giết tận kẻ địch, trong chiếu thư, không hề đề cập tới chuyện của Quân Lâm. Trong lòng thoáng có chút buông lỏng, chuyển ánh mắt nhìn xuống phía dưới chút nữa, bỗng nhiên cứng đờ.
Trên chiếu thư kia viết rõ ràng : Trầm yêu Nhã phi, dù cho trẫm đi, thật không muốn, trẫm nguyện được cùng nàng nắm tay cùng huyệt……
Bạn đang đọc truyện trên: Dtruyen.net
Dtruyen.com đổi tên miền thành Dtruyen.net. Độc giả ghi nhớ để truy cập.