Không Ngờ Anh Trai Tôi Là Thần Linh Tôn Quý
Chương 15: Tin Tình Báo.
Bách Lý Khê Lam
24/08/2023
CLB Võ thuật.
"Trong số những người ở đây, có ai muốn đi trên tinh thần tự nguyện không?"
Đứng ở trên bục giảng, một thanh niên cao tầm mét tám hất gọng kính, dáng vẻ nghiêm túc đoan trang nói: "Chuyến đi chơi lần này gồm có CLB Nhiếp ảnh và CLB Mạo hiểm, điểm đến chính là khu biệt thự bỏ hoang. Ở đó có thể tổ chức hoạt động dã ngoại, kế bên là khu suối nước nóng, còn có khách sạn 5 sao, trước mặt là bờ biển, sau lưng là núi rừng nguyên thủy, thắng cảnh gì đó chúng ta trên đường trở về cũng đi qua không ít. Những ai còn đang phân vân thì có thể suy xét lại một chút! Chúng ta cứ coi như năm cuối đi chơi một chuyến lưu giữ chút hồi ức trước khi ra trường!"
Đa số những người ở đây đều là thành viên kỳ cựu, bọn họ tham gia CLB này từ khi nó mới thành lập, là sau khi La Đông tiến vào trường thành lập nên. Đến nay, CLB bốn tuổi, La Đông là sinh viên năm cuối, bọn họ cũng vậy. Gắn bó đã lâu, tình như keo sơn. Nay nghe được bí thư CLB nói một câu như vậy, tất cả mọi người đều có chút động lòng. Chỉ là— —
Có người giơ tay phát biểu ý kiến, ngập ngừng nói: "Phó hội trưởng, có thể đổi một chút địa điểm sao? Kỳ thực tôi nghe nói ở đó đã từng có người tiến vào, sau lại vẫn luôn không thấy có người trở ra..."
Người nọ vừa dứt lời, trong phòng liền xôn xao tiếng người nghị luận.
"Thật sự đáng sợ như vậy ư?"
"Báo đài có từng đưa tin vụ này à?"
"Nghe nói chỉ có lưu truyền miệng trong giới sinh viên chúng ta."
"Hiện tại đều thời đại công nghệ 4.0 rồi, vẫn còn tin chủ nghĩa duy tâm nữa à? Biết đâu đều là tin đồn nhằm thu hút sự chú ý của mọi người. Tôi nghĩ rất đáng đi thử nghiệm một lần! Hơn nữa còn cùng với người bên CLB Mạo hiểm cùng nhau đi, nghe nói bển có rất nhiều mỹ nữ!"
"À đúng đúng! Còn có CLB Nhiếp ảnh có Bảng xếp hạng hạng nhất hoa khôi toàn trường Giang Nguyệt Hân!"
"Thật ư? Vậy em gái chúng ta có tham gia sao?"
Có người hỏi như vậy một câu, những người khác liền quay đầu, hai mắt toả sáng nhìn về phía Bí thư và Phó hội trưởng CLB, gấp không chờ nổi nhao nhao hỏi: "Bí thư, Phó hội trưởng, chuyến đi này hội trưởng có tham gia không?!"
Chỉ cần Hội trưởng tham gia, "em gái" của bọn họ nhất định cũng sẽ không vắng mặt.
Hai bên thái dương của bí thư đều bị bọn họ ồn ào đến nỗi muốn nổ tung. Hắn nói: "Mọi người bình tĩnh chút!"
Nhưng hiển nhiên mọi người trong đầu đang tưởng tượng ra vô vàn huyễn cảnh... Đến lúc đó nếu như em gái gặp được nguy hiểm, chính mình sẽ kịp thời đứng ra bảo vệ em ấy trông oai phong như thế nào, em ấy sẽ phải lòng hắn, cùng hắn có một mối tình oanh oanh liệt liệt...
"Đang nói về chuyện gì?"
Chính vào lúc này, La Đông dắt Tần Hạ khoan thai đến muộn chợt lên tiếng hỏi.
Vừa thấy bóng dáng của La Đông ôm vai Tần Hạ xuất hiện ở cửa chính, tất cả mọi người đều toát ra cảm xúc mãnh liệt, cũng đồng thời bị khí tràng của anh trấn tĩnh lại.
Lúc này, Phó hội trưởng Đổng Minh ngay từ đầu vẫn luôn duy trì yên lặng đột nhiên đứng dậy, đi về phía hai người.
Dư quang hắn liếc nhìn Tần Hạ một cái, lại không dám xem quá lâu mà rời đi tầm mắt, lập tức chạm vào tầm nhìn của La Đông. Hắn biểu tình trên mặt không chút gợn sóng, giọng nói hơi trầm: "CLB tổ chức chuyến đi thám hiểm, đi không?"
"Không đi." La Đông lập tức đáp.
Anh nhìn lướt qua những người ở đây một vòng, không mặn không nhạt nói: "Không cần quan tâm tôi như vậy, mọi người cứ đi chơi tự nhiên."
Dứt lời liền ôm Tần Hạ xoay người rời đi, bỏ lại một phòng người thật lâu mới phản ứng lại kịp.
Không đi? Vậy là "em gái" của bọn họ cũng sẽ không đi?!
Tất cả đều héo.
CLB Nhiếp ảnh.
"Sao? CLB Võ thuật chỉ có hai người Đổng Minh và Lương Thành sẽ tham gia?!"
Vừa nghe được lời này từ Bí thư Hoàng Tú Tú, nữ sinh áo tím lập tức mở miệng hỏi.
Hoàng Tú Tú thấy đối phương phản ứng lớn như vậy, chần chờ một chút rồi chậm chạp gật gật đầu xác nhận: "Đúng vậy."
Nữ sinh áo tím giống như nhận ra chính mình có hơi xúc động, không khỏi ho khẽ một tiếng, chỉ là cô vẫn không cam lòng mà nói thêm: "Chính Lương Thành đã cam đoan sẽ mời được Hội trưởng của bọn họ đi, hiện tại chỉ mời được Phó hội trưởng đi ư? Những người khác trong CLB cũng không đi?"
"Cái này... Bí thư Lương CLB Võ thuật chỉ nói như vậy, tình hình cụ thể tôi cũng không rõ ràng lắm." Hoàng Tú Tú gãi gãi đầu, nhỏ giọng nói.
Nữ sinh áo tím còn đang định nói gì đó, người ngồi ở vị trí trung tâm đột nhiên nhấc tay cắt ngang: "Được rồi, đừng nói nữa, Tô Mộc Kỳ."
Lời Tô Mộc Kỳ định nói đã vọt đến tận họng, lại vì một câu này của người kia mà chỉ có thể mạnh mẽ nuốt trở về.
Chỉ thấy người ngồi ở chính giữa đầu ngón tay hơi động. Cô ta mở ra đôi mắt đeo lens xanh nhạt, mái tóc xoăn xoăn xanh lá bồng bềnh chuyển động một chút, đứng dậy hỏi: "Hoàng Tú Tú, em là bạn học cùng lớp với con bé Tần Hạ kia, đúng không?"
Hoàng Tú Tú mờ mịt gật gật đầu: "Đúng vậy, hội trưởng."
"Vậy là được rồi."
Hoàng Tú Tú và Tô Mộc Kỳ còn chưa hiểu gì, chợt thấy Hội trưởng CLB Nhiếp ảnh Giang Nguyệt Hân một bên mỉm cười ngọt ngào, một bên dùng giọng điệu không dung người chối từ nói với Hoàng Tú Tú: "Bằng mọi giá, thuyết phục bằng được nó cùng chúng ta đi."
"Vâng." Hoàng Tú Tú không chút nghĩ ngợi liền đáp ứng.
Tô Mộc Kỳ nuốt nuốt nước miếng, lại không chút nề hà nở nụ cười nịnh nọt với Giang Nguyệt Hân: "Cách làm này quá tuyệt! Hội trưởng!"
Giang Nguyệt Hân hơi hất hất cằm, lại hỏi: "CLB Mạo hiểm thì thế nào?"
Hoàng Tú Tú biết gì nói đó, không chút che đậy trả lời: "Vào khoảng một tháng trước, bọn họ tổ chức cho các thành viên trong CLB đi thám hiểm, lúc đó CLB của bọn họ có hơn một nửa số thành viên đăng ký tham gia, còn lại những người không đi đa phần đều đang bận chuẩn bị đề án hoặc sắp tới có thi cử."
Hoàng Tú Tú ngừng một chút, chớp chớp mắt nói tiếp: "Nghe nói, nhóm người đến đó đi mười về năm, số người đi mà trở về ấy ngoại trừ Bí thư của bọn họ ra, tất cả tinh thần đều không tốt lắm. Ngươi lừa ta gạt người nhà bọn họ mà trộm đưa người vào bệnh viện chữa trị. Bí thư CLB Mạo hiểm nói muốn quay lại nơi đó lần nữa để cứu người. Chỉ là sau khi xảy ra chuyện như vậy không có ai trong CLB chịu đi, Bí thư lúc này mới tìm đến chúng ta và CLB Võ thuật."
Hoàng Tú Tú như nhớ ra gì mà bổ sung thêm: "Đúng rồi, Quách Bí thư nói, trên dưới mười người tham gia là vừa đủ, không cần đi quá nhiều. Nếu có thể, cậu ấy hy vọng những người cốt cán có thể tới. Chi phí cho chuyến đi chơi hoàn toàn không thành vấn đề."
"Nếu trong đó thực sự có gì đó, vậy Quách Tuấn chẳng qua là muốn có người quay chụp toàn bộ quá trình và bảo vệ cậu ta không công, đúng không!?" Tô Mộc Kỳ một câu liền vạch trần hết tất cả.
Hoàng Tú Tú gật gật đầu, không chắc lắm nói: "Có lẽ là thế..."
Giang Nguyệt Hân cười khinh một tiếng: "Có ai chắc chắn sự việc xảy ra với CLB Mạo hiểm đều không phải lời đồn không?"
"Không, không có." Hoàng Tú Tú vội vã lắc đầu: "Đều chỉ là chúng ta sinh viên nội bộ nói chuyện phiếm mà truyền tai nhau."
Giang Nguyệt Hân tựa hồ rất tán thưởng Hoàng Tú Tú, cô ta nheo nheo mắt, nhẹ nhàng nói ra hai từ: "Thú vị."
"Trong số những người ở đây, có ai muốn đi trên tinh thần tự nguyện không?"
Đứng ở trên bục giảng, một thanh niên cao tầm mét tám hất gọng kính, dáng vẻ nghiêm túc đoan trang nói: "Chuyến đi chơi lần này gồm có CLB Nhiếp ảnh và CLB Mạo hiểm, điểm đến chính là khu biệt thự bỏ hoang. Ở đó có thể tổ chức hoạt động dã ngoại, kế bên là khu suối nước nóng, còn có khách sạn 5 sao, trước mặt là bờ biển, sau lưng là núi rừng nguyên thủy, thắng cảnh gì đó chúng ta trên đường trở về cũng đi qua không ít. Những ai còn đang phân vân thì có thể suy xét lại một chút! Chúng ta cứ coi như năm cuối đi chơi một chuyến lưu giữ chút hồi ức trước khi ra trường!"
Đa số những người ở đây đều là thành viên kỳ cựu, bọn họ tham gia CLB này từ khi nó mới thành lập, là sau khi La Đông tiến vào trường thành lập nên. Đến nay, CLB bốn tuổi, La Đông là sinh viên năm cuối, bọn họ cũng vậy. Gắn bó đã lâu, tình như keo sơn. Nay nghe được bí thư CLB nói một câu như vậy, tất cả mọi người đều có chút động lòng. Chỉ là— —
Có người giơ tay phát biểu ý kiến, ngập ngừng nói: "Phó hội trưởng, có thể đổi một chút địa điểm sao? Kỳ thực tôi nghe nói ở đó đã từng có người tiến vào, sau lại vẫn luôn không thấy có người trở ra..."
Người nọ vừa dứt lời, trong phòng liền xôn xao tiếng người nghị luận.
"Thật sự đáng sợ như vậy ư?"
"Báo đài có từng đưa tin vụ này à?"
"Nghe nói chỉ có lưu truyền miệng trong giới sinh viên chúng ta."
"Hiện tại đều thời đại công nghệ 4.0 rồi, vẫn còn tin chủ nghĩa duy tâm nữa à? Biết đâu đều là tin đồn nhằm thu hút sự chú ý của mọi người. Tôi nghĩ rất đáng đi thử nghiệm một lần! Hơn nữa còn cùng với người bên CLB Mạo hiểm cùng nhau đi, nghe nói bển có rất nhiều mỹ nữ!"
"À đúng đúng! Còn có CLB Nhiếp ảnh có Bảng xếp hạng hạng nhất hoa khôi toàn trường Giang Nguyệt Hân!"
"Thật ư? Vậy em gái chúng ta có tham gia sao?"
Có người hỏi như vậy một câu, những người khác liền quay đầu, hai mắt toả sáng nhìn về phía Bí thư và Phó hội trưởng CLB, gấp không chờ nổi nhao nhao hỏi: "Bí thư, Phó hội trưởng, chuyến đi này hội trưởng có tham gia không?!"
Chỉ cần Hội trưởng tham gia, "em gái" của bọn họ nhất định cũng sẽ không vắng mặt.
Hai bên thái dương của bí thư đều bị bọn họ ồn ào đến nỗi muốn nổ tung. Hắn nói: "Mọi người bình tĩnh chút!"
Nhưng hiển nhiên mọi người trong đầu đang tưởng tượng ra vô vàn huyễn cảnh... Đến lúc đó nếu như em gái gặp được nguy hiểm, chính mình sẽ kịp thời đứng ra bảo vệ em ấy trông oai phong như thế nào, em ấy sẽ phải lòng hắn, cùng hắn có một mối tình oanh oanh liệt liệt...
"Đang nói về chuyện gì?"
Chính vào lúc này, La Đông dắt Tần Hạ khoan thai đến muộn chợt lên tiếng hỏi.
Vừa thấy bóng dáng của La Đông ôm vai Tần Hạ xuất hiện ở cửa chính, tất cả mọi người đều toát ra cảm xúc mãnh liệt, cũng đồng thời bị khí tràng của anh trấn tĩnh lại.
Lúc này, Phó hội trưởng Đổng Minh ngay từ đầu vẫn luôn duy trì yên lặng đột nhiên đứng dậy, đi về phía hai người.
Dư quang hắn liếc nhìn Tần Hạ một cái, lại không dám xem quá lâu mà rời đi tầm mắt, lập tức chạm vào tầm nhìn của La Đông. Hắn biểu tình trên mặt không chút gợn sóng, giọng nói hơi trầm: "CLB tổ chức chuyến đi thám hiểm, đi không?"
"Không đi." La Đông lập tức đáp.
Anh nhìn lướt qua những người ở đây một vòng, không mặn không nhạt nói: "Không cần quan tâm tôi như vậy, mọi người cứ đi chơi tự nhiên."
Dứt lời liền ôm Tần Hạ xoay người rời đi, bỏ lại một phòng người thật lâu mới phản ứng lại kịp.
Không đi? Vậy là "em gái" của bọn họ cũng sẽ không đi?!
Tất cả đều héo.
CLB Nhiếp ảnh.
"Sao? CLB Võ thuật chỉ có hai người Đổng Minh và Lương Thành sẽ tham gia?!"
Vừa nghe được lời này từ Bí thư Hoàng Tú Tú, nữ sinh áo tím lập tức mở miệng hỏi.
Hoàng Tú Tú thấy đối phương phản ứng lớn như vậy, chần chờ một chút rồi chậm chạp gật gật đầu xác nhận: "Đúng vậy."
Nữ sinh áo tím giống như nhận ra chính mình có hơi xúc động, không khỏi ho khẽ một tiếng, chỉ là cô vẫn không cam lòng mà nói thêm: "Chính Lương Thành đã cam đoan sẽ mời được Hội trưởng của bọn họ đi, hiện tại chỉ mời được Phó hội trưởng đi ư? Những người khác trong CLB cũng không đi?"
"Cái này... Bí thư Lương CLB Võ thuật chỉ nói như vậy, tình hình cụ thể tôi cũng không rõ ràng lắm." Hoàng Tú Tú gãi gãi đầu, nhỏ giọng nói.
Nữ sinh áo tím còn đang định nói gì đó, người ngồi ở vị trí trung tâm đột nhiên nhấc tay cắt ngang: "Được rồi, đừng nói nữa, Tô Mộc Kỳ."
Lời Tô Mộc Kỳ định nói đã vọt đến tận họng, lại vì một câu này của người kia mà chỉ có thể mạnh mẽ nuốt trở về.
Chỉ thấy người ngồi ở chính giữa đầu ngón tay hơi động. Cô ta mở ra đôi mắt đeo lens xanh nhạt, mái tóc xoăn xoăn xanh lá bồng bềnh chuyển động một chút, đứng dậy hỏi: "Hoàng Tú Tú, em là bạn học cùng lớp với con bé Tần Hạ kia, đúng không?"
Hoàng Tú Tú mờ mịt gật gật đầu: "Đúng vậy, hội trưởng."
"Vậy là được rồi."
Hoàng Tú Tú và Tô Mộc Kỳ còn chưa hiểu gì, chợt thấy Hội trưởng CLB Nhiếp ảnh Giang Nguyệt Hân một bên mỉm cười ngọt ngào, một bên dùng giọng điệu không dung người chối từ nói với Hoàng Tú Tú: "Bằng mọi giá, thuyết phục bằng được nó cùng chúng ta đi."
"Vâng." Hoàng Tú Tú không chút nghĩ ngợi liền đáp ứng.
Tô Mộc Kỳ nuốt nuốt nước miếng, lại không chút nề hà nở nụ cười nịnh nọt với Giang Nguyệt Hân: "Cách làm này quá tuyệt! Hội trưởng!"
Giang Nguyệt Hân hơi hất hất cằm, lại hỏi: "CLB Mạo hiểm thì thế nào?"
Hoàng Tú Tú biết gì nói đó, không chút che đậy trả lời: "Vào khoảng một tháng trước, bọn họ tổ chức cho các thành viên trong CLB đi thám hiểm, lúc đó CLB của bọn họ có hơn một nửa số thành viên đăng ký tham gia, còn lại những người không đi đa phần đều đang bận chuẩn bị đề án hoặc sắp tới có thi cử."
Hoàng Tú Tú ngừng một chút, chớp chớp mắt nói tiếp: "Nghe nói, nhóm người đến đó đi mười về năm, số người đi mà trở về ấy ngoại trừ Bí thư của bọn họ ra, tất cả tinh thần đều không tốt lắm. Ngươi lừa ta gạt người nhà bọn họ mà trộm đưa người vào bệnh viện chữa trị. Bí thư CLB Mạo hiểm nói muốn quay lại nơi đó lần nữa để cứu người. Chỉ là sau khi xảy ra chuyện như vậy không có ai trong CLB chịu đi, Bí thư lúc này mới tìm đến chúng ta và CLB Võ thuật."
Hoàng Tú Tú như nhớ ra gì mà bổ sung thêm: "Đúng rồi, Quách Bí thư nói, trên dưới mười người tham gia là vừa đủ, không cần đi quá nhiều. Nếu có thể, cậu ấy hy vọng những người cốt cán có thể tới. Chi phí cho chuyến đi chơi hoàn toàn không thành vấn đề."
"Nếu trong đó thực sự có gì đó, vậy Quách Tuấn chẳng qua là muốn có người quay chụp toàn bộ quá trình và bảo vệ cậu ta không công, đúng không!?" Tô Mộc Kỳ một câu liền vạch trần hết tất cả.
Hoàng Tú Tú gật gật đầu, không chắc lắm nói: "Có lẽ là thế..."
Giang Nguyệt Hân cười khinh một tiếng: "Có ai chắc chắn sự việc xảy ra với CLB Mạo hiểm đều không phải lời đồn không?"
"Không, không có." Hoàng Tú Tú vội vã lắc đầu: "Đều chỉ là chúng ta sinh viên nội bộ nói chuyện phiếm mà truyền tai nhau."
Giang Nguyệt Hân tựa hồ rất tán thưởng Hoàng Tú Tú, cô ta nheo nheo mắt, nhẹ nhàng nói ra hai từ: "Thú vị."
Bạn đang đọc truyện trên: Dtruyen.net
Dtruyen.com đổi tên miền thành Dtruyen.net. Độc giả ghi nhớ để truy cập.