Chương 190: Không thể không thừa nhận, anh rất nhớ em
Vân Nghê Thường
30/09/2021
**********
“Quý ngài này?” Lục Thừa Tiêu nhếch mép, giơ tay khều nhẹ cằm cô, “Em gọi anh là gì?” “Ngài đây... anh đang muốn làm gì?” Lòng cô đang hồi hộp như đánh trống bỏi, cô sợ mình diễn không giống, sẽ bị Lục Thừa Tiêu sáng suốt nhìn thấu ra, “Không... ưm... Cô dùng hết sức giãy giụa, muốn đẩy bờ ngực rắn chắc của anh.
Nhưng bây giờ Lục Thừa Tiêu sao có thể để cô đạt được ý muốn? Bàn tay lớn giữ chặt gáy cô, đôi môi mỏng gợi cảm dán lên cánh môi ngọt ngào của cô, tùy ý gặm cắn, quấn quýt lấy nhau... phảng phất như muốn đem hết nỗi nhớ nhung trong mấy năm toàn bộ bùng nổ trong khoảnh khắc này... “Đừng... khốn kiếp!” Diệp Vãn Ninh chửi ầm lên, giơ tay không ngừng xô đẩy lồng ngực anh.
Còn chưa tận hứng, anh vẫn không nỡ rời khỏi cánh môi cô, giơ tay vỗ về nhẹ cánh môi đã bị anh hôn cho sưng đỏ, anh không kìm được nở nụ cười tà ác. “Ninh Ninh... bây giờ anh không thể không thừa nhận, anh rất nhớ em.” Câu nói này được thốt ra từ trong miệng anh, vẫn tràn đầy ý tử ngông cuồng.
Diệp Vãn Ninh sững sờ, cô không ngờ rằng... hiện giờ anh không giống dáng vẻ bá đạo chuyên chế trước đây, trong mắt anh tràn ngập sự dịu dàng, chẳng nhẽ boss lớn đang lặng lẽ chuyển biến?
Sau đó, cô không lộ ra dấu vết nở nụ cười quyến rũ vô ngần. “Anh cưỡng hôn tôi, đừng tưởng chuyện này sẽ bị cho qua dễ dàng như vậy! Anh nói Ninh Ninh là ai, tôi không biết, nhưng chuyện anh cưỡng hôn tôi là sự thật, đồ khốn kiếp!” .
||||| Truyện đề cử: Cô Vợ Gả Thay Được Tổng Tài Cưng Chiều Hết Mực |||||
Anh nhíu mày nhìn chằm chằm khuôn mặt tuyệt mỹ giống với Diệp Văn Ninh như hai giọt nước này, điểm không giống với cô ấy là, người phụ nữ đứng trước mặt anh, càng thêm vài phần quyến rũ của sự thuần thục. “Ninh Ninh?” Lục Thừa Tiêu lặng lẽ di chuyển bước chân, khó hiểu nhìn cô gái trước mặt mình, chẳng nhẽ lại có hai người giống nhau đến vậy? Đây không phải là tương tự, mà hoàn toàn là giống y xì đúc! “Tôi nói rồi tôi không phải là Ninh Ninh... mặc dù trong tên tôi cũng có chữ này, nhưng tôi tuyệt đối không phải là người phụ nữ trong miệng anh! Quý ngài này, tôi nghĩ chúng ta bắt buộc phải bàn bạc một hồi! Vừa nãy anh làm cái chuyện đó với tôi, bây giờ còn muốn chạy?” cái miệng nhỏ của Diệp Văn Ninh thao thao bất tuyệt, nhưng lòng bàn tay cô lại đang tuôn ra lớp mồ hôi mỏng bởi vì căng thẳng! “Em không phải là Diệp Vãn Ninh?” Anh ngờ vực nhìn
CÔ.. “Không phải!” Cô lắc đầu, lập tức phủ nhận lời Lục Thừa Tiêu. “Không, anh không tin lời em nói. Anh giơ tay vẫn về gò má trắng ngần non mềm của cô, “Anh không tin trên thế giới này lại có hai người giống nhau đến vậy “Anh bỏ ra! Đồ khốn! Đồ lưu mạnh!" Diệp Văn Ninh hết lớn lên "Cứu... cứu với! Help!"
Vi để chặn lại cái miệng nhỏ đang không ngừng hô hoán của cô, Lục Thừa Tiểu lại nhanh chóng hồn cô lần nữa.. ngâm chặt cánh mỏi ngọt ngào của cô, hút lấy hơi thở thanh mát trong khoang miệng có... "Không. ưm.."
Mấy nhân viên trường đua đi đến hỏi thăm nhìn thấy cảnh này đều sững sờ tất cả! Thậm chí còn có mấy người ký giả lập tức lấy máy ảnh trong tay chụp lại toàn cảnh này!
Nhìn kỹ thi, hai người đang mặc đồ đua xe này chính là CEO tập đoàn Đế Thịnh Lục Thừa Tiêu và người mẫu danh tiếng Ninh Yị Tin tức mang tính bùng nổ như vậy, sao bọn họ có thể không tôm chặt được! Ảnh đèn flash không ngừng chớp lên... Lục Thừa Tiêu vẫn không có ý sẽ thả ra cánh môi ngọt ngào của cô ra.... “Đừng... Cô giơ tay đẩy vòm ngực anh, khó khăn lắm mới thốt ra được một chữ này.
“Quý ngài này?” Lục Thừa Tiêu nhếch mép, giơ tay khều nhẹ cằm cô, “Em gọi anh là gì?” “Ngài đây... anh đang muốn làm gì?” Lòng cô đang hồi hộp như đánh trống bỏi, cô sợ mình diễn không giống, sẽ bị Lục Thừa Tiêu sáng suốt nhìn thấu ra, “Không... ưm... Cô dùng hết sức giãy giụa, muốn đẩy bờ ngực rắn chắc của anh.
Nhưng bây giờ Lục Thừa Tiêu sao có thể để cô đạt được ý muốn? Bàn tay lớn giữ chặt gáy cô, đôi môi mỏng gợi cảm dán lên cánh môi ngọt ngào của cô, tùy ý gặm cắn, quấn quýt lấy nhau... phảng phất như muốn đem hết nỗi nhớ nhung trong mấy năm toàn bộ bùng nổ trong khoảnh khắc này... “Đừng... khốn kiếp!” Diệp Vãn Ninh chửi ầm lên, giơ tay không ngừng xô đẩy lồng ngực anh.
Còn chưa tận hứng, anh vẫn không nỡ rời khỏi cánh môi cô, giơ tay vỗ về nhẹ cánh môi đã bị anh hôn cho sưng đỏ, anh không kìm được nở nụ cười tà ác. “Ninh Ninh... bây giờ anh không thể không thừa nhận, anh rất nhớ em.” Câu nói này được thốt ra từ trong miệng anh, vẫn tràn đầy ý tử ngông cuồng.
Diệp Vãn Ninh sững sờ, cô không ngờ rằng... hiện giờ anh không giống dáng vẻ bá đạo chuyên chế trước đây, trong mắt anh tràn ngập sự dịu dàng, chẳng nhẽ boss lớn đang lặng lẽ chuyển biến?
Sau đó, cô không lộ ra dấu vết nở nụ cười quyến rũ vô ngần. “Anh cưỡng hôn tôi, đừng tưởng chuyện này sẽ bị cho qua dễ dàng như vậy! Anh nói Ninh Ninh là ai, tôi không biết, nhưng chuyện anh cưỡng hôn tôi là sự thật, đồ khốn kiếp!” .
||||| Truyện đề cử: Cô Vợ Gả Thay Được Tổng Tài Cưng Chiều Hết Mực |||||
Anh nhíu mày nhìn chằm chằm khuôn mặt tuyệt mỹ giống với Diệp Văn Ninh như hai giọt nước này, điểm không giống với cô ấy là, người phụ nữ đứng trước mặt anh, càng thêm vài phần quyến rũ của sự thuần thục. “Ninh Ninh?” Lục Thừa Tiêu lặng lẽ di chuyển bước chân, khó hiểu nhìn cô gái trước mặt mình, chẳng nhẽ lại có hai người giống nhau đến vậy? Đây không phải là tương tự, mà hoàn toàn là giống y xì đúc! “Tôi nói rồi tôi không phải là Ninh Ninh... mặc dù trong tên tôi cũng có chữ này, nhưng tôi tuyệt đối không phải là người phụ nữ trong miệng anh! Quý ngài này, tôi nghĩ chúng ta bắt buộc phải bàn bạc một hồi! Vừa nãy anh làm cái chuyện đó với tôi, bây giờ còn muốn chạy?” cái miệng nhỏ của Diệp Văn Ninh thao thao bất tuyệt, nhưng lòng bàn tay cô lại đang tuôn ra lớp mồ hôi mỏng bởi vì căng thẳng! “Em không phải là Diệp Vãn Ninh?” Anh ngờ vực nhìn
CÔ.. “Không phải!” Cô lắc đầu, lập tức phủ nhận lời Lục Thừa Tiêu. “Không, anh không tin lời em nói. Anh giơ tay vẫn về gò má trắng ngần non mềm của cô, “Anh không tin trên thế giới này lại có hai người giống nhau đến vậy “Anh bỏ ra! Đồ khốn! Đồ lưu mạnh!" Diệp Văn Ninh hết lớn lên "Cứu... cứu với! Help!"
Vi để chặn lại cái miệng nhỏ đang không ngừng hô hoán của cô, Lục Thừa Tiểu lại nhanh chóng hồn cô lần nữa.. ngâm chặt cánh mỏi ngọt ngào của cô, hút lấy hơi thở thanh mát trong khoang miệng có... "Không. ưm.."
Mấy nhân viên trường đua đi đến hỏi thăm nhìn thấy cảnh này đều sững sờ tất cả! Thậm chí còn có mấy người ký giả lập tức lấy máy ảnh trong tay chụp lại toàn cảnh này!
Nhìn kỹ thi, hai người đang mặc đồ đua xe này chính là CEO tập đoàn Đế Thịnh Lục Thừa Tiêu và người mẫu danh tiếng Ninh Yị Tin tức mang tính bùng nổ như vậy, sao bọn họ có thể không tôm chặt được! Ảnh đèn flash không ngừng chớp lên... Lục Thừa Tiêu vẫn không có ý sẽ thả ra cánh môi ngọt ngào của cô ra.... “Đừng... Cô giơ tay đẩy vòm ngực anh, khó khăn lắm mới thốt ra được một chữ này.
Bạn đang đọc truyện trên: Dtruyen.net
Dtruyen.com đổi tên miền thành Dtruyen.net. Độc giả ghi nhớ để truy cập.