Chương 79: Lý do này đủ thuyết phục
Vân Nghê Thường
17/08/2021
Người phụ nữ của tôi, liên quan gì đến anh? Lục Thừa Tiêu coi thường giận dữ nhìn Cố Vũ Xuyên, sự tức giận tỏa ra từ trên người anh phút chốc đàn áp Cổ Vũ Xuyên!
Đi theo tôi!
Không cần phân bua, kéo Diệp Vãn Ninh đi ra ngoài, đến khi dẫn cô vào trong chiếc xe Mercedes đang đỗ ở bãi giữ xe, anh mới buông bàn tay đang nắm chặt lấy cổ tay cô ra!
Đáng chết!
Lục Thừa Tiêu thấp giọng chửi một tiếng, đập mạnh xuống cái vô lăng...
Cô chưa từng thấy bộ dạng mất kiểm soát như vậy của anh....
Xin lỗi, có phải tôi chọc giận anh rồi không?
Nhìn dáng vẻ này của anh, hình như thực sự rất tức giận.... Diệp Vãn Ninh xoa nhẹ cổ tay đỏ ửng, cẩn thận xin lỗi anh.
Anh để ý đến vết hằn đỏ trên cổ tay cô, biết vừa rồi mình thô bạo nhường nào!
Nhưng anh khó mà kiềm nén được lửa giận trong lòng, đặc biệt khi thấy cô và người đàn ông khác cười nói với nhau!
Anh đưa tay tóm lấy đôi tay của cô, lập tức đặt một nụ hôn nồng cháy lên bờ môi ngọt ngào của cô......
U... um...
Bọn họ bốn mắt giao nhau, anh khó mà kiềm chế sự thiêu đốt ở dưới bụng, Diệp Vãn Ninh thở hổn hển, nhưng anh không chút quan tâm đến tiếng nấc của cô, đôi môi mỏng gợi cảm vẫn dính lên bờ môi mềm mại của cô... Ư... Tiêu....
Đối với sự thay đổi cách xưng hô đột ngột của cô, Lục Thừa Tiêu hơi ngây ra, liền nhếch khỏe môi lên, nở nụ cười không đứng đắn.
Cả cơ thể rạo rực từng cơn như muốn thiêu đốt...
Ư... không... nhẹ chút.....
Cô không ngờ anh lại tấn công mãnh liệt như vậy.
Liên tiếp không ngừng cuộn lên từng đợt nóng bỏng như muốn thiêu đốt cô:
Tiêu...
Bây giờ ai đang làm tình với cô? Hử?
Lục Thừa Tiêu dừng động tác, đưa tay giữ lấy hàm dưới của cô, hành động vừa cẩn thận lại vừa ngang ngược, anh chăm chú nhìn đôi mắt mơ màng, có chứa một màn nước của cô, hai bên hàm đỏ ửng, bờ môi hơi mấp máy, cô rất đẹp... thực sự rất đẹp! Nhưng chính vì nhan sắc cô quá kiều diễm, dục vọng chiếm hữu trong anh cũng bất chợt nảy sinh
Là anh....
Tôi là ai?
Anh dùng lực hơi mạnh... Ư... không... tôi nóng quá….......
Cô không ngờ anh có thể dùng cách này khiến cô buông tay chịu trói!
Là anh, Lục Thừa Tiêu.... là anh..... vẫn luôn là anh.
Tốt lắm, cô gái ngốc của tôi!
Lửa giận trong anh đã vơi bớt, nhưng mức độ rạo rực trong cơ thể không cần nói cũng biết....
Theo bản năng, cô không đủ sức chống lại bất cứ hàng động nào của anh.....
Không rõ đã trôi qua thời gian bao lâu, sự mập mờ quyến rũ trong xe dần vơi đi..... Sau này, không cho phép cô đến gần người đàn ông khác!
Bây giờ Lục Thừa Tiêu tinh thần sảng khoái so với
Diệp Vãn Ninh yếu ớt không còn sức lực quả thực khác nhau một trời một vực!
Tại, tại sao?
Giọng nói cô yếu ớt khiến anh hơi chau mày, quả thực là vừa nãy quá mất kiểm soát rồi sao?!
Bởi vì tôi không thích
Trả lời cô 5 chữ đơn giản trực tiếp! Vì anh dám chắc, người đàn ông kia tiếp cận cô, tuyệt đối không phải không có tính toán
Anh thật là ngang ngược
Tại sao anh không thích, thì tôi không thể gặp mặt đàn anh chứ?
Xem ra anh đã quá lâu không dạy dỗ cô gái ngốc này rồi! Anh cười lạnh, đưa tay giữ hàm dưới của cô, một lần nữa đặt lên đôi một cô một nụ hôn...
Lập tức, đôi môi mỏng của anh hơi mấp máy, yết hầu chuyển động, giọng nói trầm thấp vang lên trong sự im lặng của chiếc xe:
Không có tại sao, dựa vào chuyện cô là người phụ nữ của tôi, lý do này đủ thuyết phục chưa?
Cô cũng không thích anh ở cùng Lạc Vận Nhi, nhưng cô có quyền lên tiếng à?
Trước giờ tôi không can thiệp vào cuộc sống của anh, tại sao anh cứ phải ngang ngược như vậy can thiệp vào cuộc sống của tôi chứ.... tôi quen biết đàn anh vào thời đại học, anh ấy là người tốt, đối xử với mọi người cũng rất tốt, hôm nay tôi ra ngoài là...
Im miệng, không cho phép cô nhắc đến anh ta Lời cô chưa nói hết, Lục Thừa Tiêu đã lập tức ngắt quãng sau đó nói tiếp:
Tôi nói không được là không được, quả thực cô không can thiệp vào cuộc sống của tôi, cô làm rất tốt, vì cô không có quyền can thiệp vào chuyện của tôi, nhưng khi tôi muốn can thiệp vào chuyện của cô, cô không có quyền từ chối, cô chỉ có thể chấp nhận! Đừng quên, bây giờ người phải dựa vào tôi là cô, nếu cô muốn tập đoàn Diệp Thị biến mất, thì cứ mạnh dạn không nghe lời với tôi! ТrцуeлАРР.cоm trang* web cập nhật nhanh nhất
Lục Thừa Tiêu, anh thật ngang ngược
Vậy sao? Vừa rồi không phải cô rất thích à?
Anh....
Chịu sự trêu chọc của anh, hai má Diệp Vãn Ninh càng đỏ ửng lên, cô nghe ra được sự cười nhạo sâu sắc trong giọng điệu của anh, nhưng cô có thể làm gì? Phản bác lại anh hay là chống đối lại anh? Không, đều không được Điều cô có thể làm chỉ có chấp nhận Nghe thấy lời tôi nói rồi chứ?
Anh không nói nhiều điên cuồng hôn cô lần nữa, ép buộc cô gật đầu đồng ý.
Nghe thấy rồi.
Cô gập đầu đáp.
Cô thực sự nghe thấy rồi! Nhưng cô không chắc sẽ làm theo! Dù sao bạn cô cũng chỉ có hai người là Hạ Nghi Tâm và đàn anh! Lẽ nào đến quyền tự do kết bạn cô cũng không có à?
Đợi đến khi về đến biệt thự, Diệp Vãn Ninh sớm đã vì mệt mỏi rã rời mà ngủ mê man rồi, Lục Thừa Tiên đắp áo vest ngoài lên người cô, rồi bế cô từ trong xe ra, sau đó vứt chìa khóa xe cho tài xế ở bên cạnh.
Thím Lý và rất nhiều người giúp việc khác đều nhìn thấy cảnh tượng này... Bọn họ vô cùng vui mừng lần lượt bật cười! Mối quan hệ giữa cô chủ và cậu chủ coi như có sự hòa thuận và phát triển rồi! Thật là tốt quá!
Lục Thừa Tiêu bể thẳng cô vào trong phòng ngủ, tắm rửa, thay đồ, một tay làm hết tất cả xong, liền đặt cô lên chiếc giường êm ái.
Nhìn dáng ngủ yên tĩnh của cô, anh bất giác đưa tay vuốt nhẹ gương mặt cô, nghĩ đến chuyện cách đây không lâu, anh vẫn cảm thấy rất tức giận!
Người đàn ông đó, rốt cuộc muốn làm gì cô? Xem ra, phải điều tra thật kỹ Cổ Vũ Xuyên kia rồi! Anh ôm cô vào lòng, ngửi mùi hương trên tóc cô, chìm vào giấc ngủ.....
Lạc Vận Nhi ở một phòng ngủ khác lại rất lâu vẫn không ngủ được! Bởi vì hôm nay cô ta chịu hai lần liên tiếp sự đè nên nặng nề
Vì cô, anh vứt bỏ cô ta ở cửa hàng cao cấp, vừa rồi, anh lại còn bế cô lên tầng chu đáo như vậy! Lạc Vận Nhi không ngừng suy đoán bọn họ lúc này rốt cuộc đang làm gì?
Cô ta nằm trên giường trắn trọc khó ngủ...
Diệp Vãn Ninh, tất cả đều là lỗi của cô! Tôi muốn cô phải trả giá!
Cô ta ngồi bật dậy, giận dữ đưa tay đập xuống giường!
Đi theo tôi!
Không cần phân bua, kéo Diệp Vãn Ninh đi ra ngoài, đến khi dẫn cô vào trong chiếc xe Mercedes đang đỗ ở bãi giữ xe, anh mới buông bàn tay đang nắm chặt lấy cổ tay cô ra!
Đáng chết!
Lục Thừa Tiêu thấp giọng chửi một tiếng, đập mạnh xuống cái vô lăng...
Cô chưa từng thấy bộ dạng mất kiểm soát như vậy của anh....
Xin lỗi, có phải tôi chọc giận anh rồi không?
Nhìn dáng vẻ này của anh, hình như thực sự rất tức giận.... Diệp Vãn Ninh xoa nhẹ cổ tay đỏ ửng, cẩn thận xin lỗi anh.
Anh để ý đến vết hằn đỏ trên cổ tay cô, biết vừa rồi mình thô bạo nhường nào!
Nhưng anh khó mà kiềm nén được lửa giận trong lòng, đặc biệt khi thấy cô và người đàn ông khác cười nói với nhau!
Anh đưa tay tóm lấy đôi tay của cô, lập tức đặt một nụ hôn nồng cháy lên bờ môi ngọt ngào của cô......
U... um...
Bọn họ bốn mắt giao nhau, anh khó mà kiềm chế sự thiêu đốt ở dưới bụng, Diệp Vãn Ninh thở hổn hển, nhưng anh không chút quan tâm đến tiếng nấc của cô, đôi môi mỏng gợi cảm vẫn dính lên bờ môi mềm mại của cô... Ư... Tiêu....
Đối với sự thay đổi cách xưng hô đột ngột của cô, Lục Thừa Tiêu hơi ngây ra, liền nhếch khỏe môi lên, nở nụ cười không đứng đắn.
Cả cơ thể rạo rực từng cơn như muốn thiêu đốt...
Ư... không... nhẹ chút.....
Cô không ngờ anh lại tấn công mãnh liệt như vậy.
Liên tiếp không ngừng cuộn lên từng đợt nóng bỏng như muốn thiêu đốt cô:
Tiêu...
Bây giờ ai đang làm tình với cô? Hử?
Lục Thừa Tiêu dừng động tác, đưa tay giữ lấy hàm dưới của cô, hành động vừa cẩn thận lại vừa ngang ngược, anh chăm chú nhìn đôi mắt mơ màng, có chứa một màn nước của cô, hai bên hàm đỏ ửng, bờ môi hơi mấp máy, cô rất đẹp... thực sự rất đẹp! Nhưng chính vì nhan sắc cô quá kiều diễm, dục vọng chiếm hữu trong anh cũng bất chợt nảy sinh
Là anh....
Tôi là ai?
Anh dùng lực hơi mạnh... Ư... không... tôi nóng quá….......
Cô không ngờ anh có thể dùng cách này khiến cô buông tay chịu trói!
Là anh, Lục Thừa Tiêu.... là anh..... vẫn luôn là anh.
Tốt lắm, cô gái ngốc của tôi!
Lửa giận trong anh đã vơi bớt, nhưng mức độ rạo rực trong cơ thể không cần nói cũng biết....
Theo bản năng, cô không đủ sức chống lại bất cứ hàng động nào của anh.....
Không rõ đã trôi qua thời gian bao lâu, sự mập mờ quyến rũ trong xe dần vơi đi..... Sau này, không cho phép cô đến gần người đàn ông khác!
Bây giờ Lục Thừa Tiêu tinh thần sảng khoái so với
Diệp Vãn Ninh yếu ớt không còn sức lực quả thực khác nhau một trời một vực!
Tại, tại sao?
Giọng nói cô yếu ớt khiến anh hơi chau mày, quả thực là vừa nãy quá mất kiểm soát rồi sao?!
Bởi vì tôi không thích
Trả lời cô 5 chữ đơn giản trực tiếp! Vì anh dám chắc, người đàn ông kia tiếp cận cô, tuyệt đối không phải không có tính toán
Anh thật là ngang ngược
Tại sao anh không thích, thì tôi không thể gặp mặt đàn anh chứ?
Xem ra anh đã quá lâu không dạy dỗ cô gái ngốc này rồi! Anh cười lạnh, đưa tay giữ hàm dưới của cô, một lần nữa đặt lên đôi một cô một nụ hôn...
Lập tức, đôi môi mỏng của anh hơi mấp máy, yết hầu chuyển động, giọng nói trầm thấp vang lên trong sự im lặng của chiếc xe:
Không có tại sao, dựa vào chuyện cô là người phụ nữ của tôi, lý do này đủ thuyết phục chưa?
Cô cũng không thích anh ở cùng Lạc Vận Nhi, nhưng cô có quyền lên tiếng à?
Trước giờ tôi không can thiệp vào cuộc sống của anh, tại sao anh cứ phải ngang ngược như vậy can thiệp vào cuộc sống của tôi chứ.... tôi quen biết đàn anh vào thời đại học, anh ấy là người tốt, đối xử với mọi người cũng rất tốt, hôm nay tôi ra ngoài là...
Im miệng, không cho phép cô nhắc đến anh ta Lời cô chưa nói hết, Lục Thừa Tiêu đã lập tức ngắt quãng sau đó nói tiếp:
Tôi nói không được là không được, quả thực cô không can thiệp vào cuộc sống của tôi, cô làm rất tốt, vì cô không có quyền can thiệp vào chuyện của tôi, nhưng khi tôi muốn can thiệp vào chuyện của cô, cô không có quyền từ chối, cô chỉ có thể chấp nhận! Đừng quên, bây giờ người phải dựa vào tôi là cô, nếu cô muốn tập đoàn Diệp Thị biến mất, thì cứ mạnh dạn không nghe lời với tôi! ТrцуeлАРР.cоm trang* web cập nhật nhanh nhất
Lục Thừa Tiêu, anh thật ngang ngược
Vậy sao? Vừa rồi không phải cô rất thích à?
Anh....
Chịu sự trêu chọc của anh, hai má Diệp Vãn Ninh càng đỏ ửng lên, cô nghe ra được sự cười nhạo sâu sắc trong giọng điệu của anh, nhưng cô có thể làm gì? Phản bác lại anh hay là chống đối lại anh? Không, đều không được Điều cô có thể làm chỉ có chấp nhận Nghe thấy lời tôi nói rồi chứ?
Anh không nói nhiều điên cuồng hôn cô lần nữa, ép buộc cô gật đầu đồng ý.
Nghe thấy rồi.
Cô gập đầu đáp.
Cô thực sự nghe thấy rồi! Nhưng cô không chắc sẽ làm theo! Dù sao bạn cô cũng chỉ có hai người là Hạ Nghi Tâm và đàn anh! Lẽ nào đến quyền tự do kết bạn cô cũng không có à?
Đợi đến khi về đến biệt thự, Diệp Vãn Ninh sớm đã vì mệt mỏi rã rời mà ngủ mê man rồi, Lục Thừa Tiên đắp áo vest ngoài lên người cô, rồi bế cô từ trong xe ra, sau đó vứt chìa khóa xe cho tài xế ở bên cạnh.
Thím Lý và rất nhiều người giúp việc khác đều nhìn thấy cảnh tượng này... Bọn họ vô cùng vui mừng lần lượt bật cười! Mối quan hệ giữa cô chủ và cậu chủ coi như có sự hòa thuận và phát triển rồi! Thật là tốt quá!
Lục Thừa Tiêu bể thẳng cô vào trong phòng ngủ, tắm rửa, thay đồ, một tay làm hết tất cả xong, liền đặt cô lên chiếc giường êm ái.
Nhìn dáng ngủ yên tĩnh của cô, anh bất giác đưa tay vuốt nhẹ gương mặt cô, nghĩ đến chuyện cách đây không lâu, anh vẫn cảm thấy rất tức giận!
Người đàn ông đó, rốt cuộc muốn làm gì cô? Xem ra, phải điều tra thật kỹ Cổ Vũ Xuyên kia rồi! Anh ôm cô vào lòng, ngửi mùi hương trên tóc cô, chìm vào giấc ngủ.....
Lạc Vận Nhi ở một phòng ngủ khác lại rất lâu vẫn không ngủ được! Bởi vì hôm nay cô ta chịu hai lần liên tiếp sự đè nên nặng nề
Vì cô, anh vứt bỏ cô ta ở cửa hàng cao cấp, vừa rồi, anh lại còn bế cô lên tầng chu đáo như vậy! Lạc Vận Nhi không ngừng suy đoán bọn họ lúc này rốt cuộc đang làm gì?
Cô ta nằm trên giường trắn trọc khó ngủ...
Diệp Vãn Ninh, tất cả đều là lỗi của cô! Tôi muốn cô phải trả giá!
Cô ta ngồi bật dậy, giận dữ đưa tay đập xuống giường!
Bạn đang đọc truyện trên: Dtruyen.net
Dtruyen.com đổi tên miền thành Dtruyen.net. Độc giả ghi nhớ để truy cập.