Không Ngờ Thầy Giáo Là Chồng Em
Chương 185: Đói bụng rồi
Kim Anh Thư
02/02/2023
Chín giờ tối, anh ôm cô trở về phòng ngủ, đặc cô lên giường cẩn thận ghém chăn cho cô, liền đi vào phòng tắm rửa, rất nhanh anh trở lại ôm cô vào lòng nhỏ giọng nói: " Bảo bối nhỏ ở Hắc Long anh cũng có bộ phận nhận tin tức rất tốt mà. "
Biết ngay mà.
Lê Anh Thi nằm trong lòng anh rất thoải mái trả lời: " Được, lần sau em sẽ dùng bộ phận thu nhập tin tức của anh.
- ---------------
Ý cười lướt qua đáy mắt của Trương Gia Huy, tay phải khẽ nâng cằm cô lên cuối đầu xuống cắn mút đôi môi đỏ mọng nước của cô thỏa thích: " Em muốn tra gì cứ bảo đám Phong Vân và Trần Quang sắp xếp, chuyện cỏn con như thế này em không cần phải đích thân ra tay đâu, biết không. Hửm? "
Cô nghe anh nói chỉ gật đầu đã hiểu, cô cứ vậy vòng tay ôm chặt lấy eo anh nhắm mắt an ổn chìm vào giấc ngủ trong hơi thở của anh.
Từ lúc cô mang thai đến giờ, Lê Anh Thi thật sự rất lười biến, chuyện này anh hiểu rõ hơn ai hết.
Không lâu sau, cô cũng đã an giấc trong cái ôm ấm áp từ anh.
Nhận thấy nhịp thở của cô đều đều anh mới thả lỏng người, rất nhanh anh cũng đã ngủ say.
Sáu giờ sáng hôm sau, Trương Gia Huy đã dậy rất sớm để tập thể dục trước khi đến công ty như mọi ngày.
Trương Gia Huy vừa mở mắt nhìn thấy khuôn mặt nhỏ nhắn của cô kể từ lúc mang thai đến bệnh trong tiều tụy rất nhiều làm anh rất sót, cuối mặt hôn lên môi chớp mũi cô rồi mới rời khỏi giường.
Nhìn thấy cô vợ nhỏ vẫn ôm lấy anh rất chặt liền có chút không nỡ, anh ôm cô thêm một lúc rồi đặt cô nằm trên giường cẩn thận ghém gốc chăn cho cô rồi mới đi vào phòng tắm rửa thay quần áo thể thao.
Dưới lầu, đám người Lưu Khiết vừa nhìn thấy anh liền gật đầu đi đến: " Lão đại, tối qua lão phu nhân có gọi điện đến hỏi sao anh và mợ cả không quay về nhà chính. "
" Ừ, mặt kệ bà ấy đi. Hiện tại tuy vết đỏ trên người cô ấy đã không còn nhưng mọi người nhớ đừng để cô ấy tiếp xúc với những người xịt nước hoa có biết không? " Trương Gia Huy lạnh giọng căn dặn.
Đám người Lưu Khiết gật đầu hiểu ý, Trương Gia Huy cũng rời khỏi biệt quyển để chạy bộ như thường ngày.
Cả đám người Lưu Khiết đã rủ nhau ra ngoài đi dạo một lúc rồi mới xuống tầng hầm bảo nhà bếp làm bữa sáng cho cả hai.
Một tiếng sau, Trương Gia Huy cũng đã đi bộ từ ngoài cửa vào phòng khách, liền đi đến cầu thang để trở về phòng ngủ chính, mở cửa anh nhìn thấy con mèo nhỏ của mình vẫn còn rất ham ngủ với chiếc bụng nhỏ nhô ra được một chút.
Anh mỉm cười đi đến tủ quần áo lấy bộ quần áo vest đen đi vào phòng tắm rửa, nữa tiếng sau khi anh trở ra trên người đã khoát lên bộ vest đen sang trọng do chính tay cô vợ nhỏ của anh thiết kế ra.
Bộ vest được may theo dóc dáng của anh bao đẹp, đến khuy áo cũng do cô tỉ mỉ chọn lựa để phối hợp với chúng, đây là mẫu thiết kế cô dành tặng cho anh mà hai người anh của cô chỉ có thể oán hận với tảng băng.
Thật sự không công bằng.
Anh còn chưa được em gái thiết kế quần áo cho mình mà tên này đã có trước rồi.
Đây rõ ràng là sự thiên vị rõ ràng nhất.
Trương Gia Huy đi đến bàn trang điểm của cô lấy máy sấy ghim điện sấy khô tóc cho mình, rồi nhìn về phía cô vợ nhỏ vẫn còn say giấc mà không biết nên làm gì luôn.
Thôi vậy tranh thủ lúc cô chưa thức anh đi ép nước táo cho cô vậy, dù sao cũng phải đổi món tránh cho cô ngấy với sữa bầu.
Trên phòng ngủ chính, Lê Anh Thi khẽ cử động, nhíu mày mở mắt nhìn khắp phòng một lượt liền không thấy anh, hơi ấm bên cạnh cũng đã lạnh đi không ít chứng tỏ anh đã thức dậy từ rất sớm.
Dù không vui cô vẫn chóng tay ngồi dậy, nheo mắt bước xuống giường đi vào phòng tắm rửa mặt.
Mở cửa phòng ngủ liền đi xuống phòng khách, nghe thấy tiếng động phát ra từ phía bàn lưu ly cô nhẹ bước chân đi đến dựa vào cửa phòng, liền thấy thân ảnh cao lớn một thân vest đen do mình thiết kế được anh mặc trên người trong rất soái ca cấm dục.
Không nhịn được cô khẽ nuốt nước bọt, đi đến vòng tay ôm chặt lấy eo anh, vùi cả khuôn mặt nhỏ vào tắm lưng vững chắc của anh.
Trương Gia Huy đang bận không thể ôm cô vào chỉ có thể xoay mặt hôn lên gò má lành lạnh của cô gái nhỏ khẽ nói: " Đói bụng rồi à. "
Cô vẫn nhất quyết không chịu buông eo anh ra, liền chui lọt vào trước ngực anh, để anh ôm gật đầu giọng nói đầy ủy khuất nhìn anh: " Ông xã, sao không gọi em dậy cùng anh. "
Trương Gia Huy nhìn cô vợ nhỏ buồn cười, cuối đầu mổ nhẹ lên môi cô một cái: " Không phải con mèo nhỏ của anh ngủ ngon lắm sao nên anh không nỡ gọi dậy. "
Vừa nói, anh vẫn tiếp tục cắt thêm vài lát táo để ép lấy nước cho cô, dù có bị cô ôm lấy cũng không cản trở tầm mắt của anh.
Mất thêm vài phút, anh đã ép xong ly nước ép táo cho cô rồi cuối người ôm ngang cô ra ngoài bàn ăn.
Viên Hoa lúc này đã bảo người làm đem đồ ăn lên cho hai người.
Trong lúc dùng bữa, có ba vị khách không mời mà đến biệt quyển của hai người, cả ba xe bản kỉ niệm đều lần lượt chạy vào sân biệt quyển.
" Anh Quân, Anh Dũng, Anh Mã mọi người đến kiếm lão đại sao? " Phong Vân vừa nhìn thấy ba người liền chào hỏi.
Lê Anh Quân " Kay " gật đầu, đi vào trong phòng khách nhìn một lượt: " Ừ, hai người họ còn ngủ sao? "
" Không có, lão đại đang đút đồ ăn sáng cho mợ cả ở phòng ăn. " Phong Vân nói đúng sự thật làm cho ba người nghe mà không khỏi giật giật khoé môi.
Biết ngay mà.
Lê Anh Thi nằm trong lòng anh rất thoải mái trả lời: " Được, lần sau em sẽ dùng bộ phận thu nhập tin tức của anh.
- ---------------
Ý cười lướt qua đáy mắt của Trương Gia Huy, tay phải khẽ nâng cằm cô lên cuối đầu xuống cắn mút đôi môi đỏ mọng nước của cô thỏa thích: " Em muốn tra gì cứ bảo đám Phong Vân và Trần Quang sắp xếp, chuyện cỏn con như thế này em không cần phải đích thân ra tay đâu, biết không. Hửm? "
Cô nghe anh nói chỉ gật đầu đã hiểu, cô cứ vậy vòng tay ôm chặt lấy eo anh nhắm mắt an ổn chìm vào giấc ngủ trong hơi thở của anh.
Từ lúc cô mang thai đến giờ, Lê Anh Thi thật sự rất lười biến, chuyện này anh hiểu rõ hơn ai hết.
Không lâu sau, cô cũng đã an giấc trong cái ôm ấm áp từ anh.
Nhận thấy nhịp thở của cô đều đều anh mới thả lỏng người, rất nhanh anh cũng đã ngủ say.
Sáu giờ sáng hôm sau, Trương Gia Huy đã dậy rất sớm để tập thể dục trước khi đến công ty như mọi ngày.
Trương Gia Huy vừa mở mắt nhìn thấy khuôn mặt nhỏ nhắn của cô kể từ lúc mang thai đến bệnh trong tiều tụy rất nhiều làm anh rất sót, cuối mặt hôn lên môi chớp mũi cô rồi mới rời khỏi giường.
Nhìn thấy cô vợ nhỏ vẫn ôm lấy anh rất chặt liền có chút không nỡ, anh ôm cô thêm một lúc rồi đặt cô nằm trên giường cẩn thận ghém gốc chăn cho cô rồi mới đi vào phòng tắm rửa thay quần áo thể thao.
Dưới lầu, đám người Lưu Khiết vừa nhìn thấy anh liền gật đầu đi đến: " Lão đại, tối qua lão phu nhân có gọi điện đến hỏi sao anh và mợ cả không quay về nhà chính. "
" Ừ, mặt kệ bà ấy đi. Hiện tại tuy vết đỏ trên người cô ấy đã không còn nhưng mọi người nhớ đừng để cô ấy tiếp xúc với những người xịt nước hoa có biết không? " Trương Gia Huy lạnh giọng căn dặn.
Đám người Lưu Khiết gật đầu hiểu ý, Trương Gia Huy cũng rời khỏi biệt quyển để chạy bộ như thường ngày.
Cả đám người Lưu Khiết đã rủ nhau ra ngoài đi dạo một lúc rồi mới xuống tầng hầm bảo nhà bếp làm bữa sáng cho cả hai.
Một tiếng sau, Trương Gia Huy cũng đã đi bộ từ ngoài cửa vào phòng khách, liền đi đến cầu thang để trở về phòng ngủ chính, mở cửa anh nhìn thấy con mèo nhỏ của mình vẫn còn rất ham ngủ với chiếc bụng nhỏ nhô ra được một chút.
Anh mỉm cười đi đến tủ quần áo lấy bộ quần áo vest đen đi vào phòng tắm rửa, nữa tiếng sau khi anh trở ra trên người đã khoát lên bộ vest đen sang trọng do chính tay cô vợ nhỏ của anh thiết kế ra.
Bộ vest được may theo dóc dáng của anh bao đẹp, đến khuy áo cũng do cô tỉ mỉ chọn lựa để phối hợp với chúng, đây là mẫu thiết kế cô dành tặng cho anh mà hai người anh của cô chỉ có thể oán hận với tảng băng.
Thật sự không công bằng.
Anh còn chưa được em gái thiết kế quần áo cho mình mà tên này đã có trước rồi.
Đây rõ ràng là sự thiên vị rõ ràng nhất.
Trương Gia Huy đi đến bàn trang điểm của cô lấy máy sấy ghim điện sấy khô tóc cho mình, rồi nhìn về phía cô vợ nhỏ vẫn còn say giấc mà không biết nên làm gì luôn.
Thôi vậy tranh thủ lúc cô chưa thức anh đi ép nước táo cho cô vậy, dù sao cũng phải đổi món tránh cho cô ngấy với sữa bầu.
Trên phòng ngủ chính, Lê Anh Thi khẽ cử động, nhíu mày mở mắt nhìn khắp phòng một lượt liền không thấy anh, hơi ấm bên cạnh cũng đã lạnh đi không ít chứng tỏ anh đã thức dậy từ rất sớm.
Dù không vui cô vẫn chóng tay ngồi dậy, nheo mắt bước xuống giường đi vào phòng tắm rửa mặt.
Mở cửa phòng ngủ liền đi xuống phòng khách, nghe thấy tiếng động phát ra từ phía bàn lưu ly cô nhẹ bước chân đi đến dựa vào cửa phòng, liền thấy thân ảnh cao lớn một thân vest đen do mình thiết kế được anh mặc trên người trong rất soái ca cấm dục.
Không nhịn được cô khẽ nuốt nước bọt, đi đến vòng tay ôm chặt lấy eo anh, vùi cả khuôn mặt nhỏ vào tắm lưng vững chắc của anh.
Trương Gia Huy đang bận không thể ôm cô vào chỉ có thể xoay mặt hôn lên gò má lành lạnh của cô gái nhỏ khẽ nói: " Đói bụng rồi à. "
Cô vẫn nhất quyết không chịu buông eo anh ra, liền chui lọt vào trước ngực anh, để anh ôm gật đầu giọng nói đầy ủy khuất nhìn anh: " Ông xã, sao không gọi em dậy cùng anh. "
Trương Gia Huy nhìn cô vợ nhỏ buồn cười, cuối đầu mổ nhẹ lên môi cô một cái: " Không phải con mèo nhỏ của anh ngủ ngon lắm sao nên anh không nỡ gọi dậy. "
Vừa nói, anh vẫn tiếp tục cắt thêm vài lát táo để ép lấy nước cho cô, dù có bị cô ôm lấy cũng không cản trở tầm mắt của anh.
Mất thêm vài phút, anh đã ép xong ly nước ép táo cho cô rồi cuối người ôm ngang cô ra ngoài bàn ăn.
Viên Hoa lúc này đã bảo người làm đem đồ ăn lên cho hai người.
Trong lúc dùng bữa, có ba vị khách không mời mà đến biệt quyển của hai người, cả ba xe bản kỉ niệm đều lần lượt chạy vào sân biệt quyển.
" Anh Quân, Anh Dũng, Anh Mã mọi người đến kiếm lão đại sao? " Phong Vân vừa nhìn thấy ba người liền chào hỏi.
Lê Anh Quân " Kay " gật đầu, đi vào trong phòng khách nhìn một lượt: " Ừ, hai người họ còn ngủ sao? "
" Không có, lão đại đang đút đồ ăn sáng cho mợ cả ở phòng ăn. " Phong Vân nói đúng sự thật làm cho ba người nghe mà không khỏi giật giật khoé môi.
Bạn đang đọc truyện trên: Dtruyen.net
Dtruyen.com đổi tên miền thành Dtruyen.net. Độc giả ghi nhớ để truy cập.