Chương 36
Tố Lâu 18 Lầu
27/09/2024
Nam Duệ Dung cười có lệ, rồi từ chối.
"Không cần đâu, tôi đã gọi xe rồi"
"Cậu thân con gái, lại còn say xỉn thế này sao có thể bắt xe về được"
Vừa nói Triệu Minh Triết vừa cởi chiếc áo gió của mình khoác lên vai cô nhưng lại bị Duệ Dung lấy tay cự tuyệt.
"Cảm ơn, nhưng tôi không lạnh"
Hắn nhìn cô ương bướng nhất quyết không từ chối hắn, thì thở dài.
"Có phải cậu vẫn giận tôi chuyện khi ấy không?"
"Không, trong khoảng khắc đó tôi đã nhận ra những thứ không thuộc về mình thì sẽ mãi mãi không về mình, tôi cũng đã sớm buông bỏ được rồi, sau này hai chúng ta đừng gặp nhau nữa"
"Có nhất thiết phải vậy không? Tình bạn trước kia của chúng ta cứ như vậy mà kết thúc sao?"
Duệ Dung hơi cười, nguyên chủ chưa bao giờ coi cậu ta là bạn.
"Tôi chưa bao giờ coi cậu là bạn, sau này tốt nhất chúng ta đừng gặp nhau nữa, bạn trai tôi sẽ hiểu lầm"
"Bạn trai? Cậu có bạn trai rồi?"
"Ừm"
"Cậu không nên yêu sớm, sẽ ảnh hưởng đến việc học"
"Có ảnh hưởng hay không, cậu không có quyền quản"
Giọng nói quen thuộc vang lên, cô ngạc nhiên quay sang liền nhìn thấy Trình Mộ Ngôn đang đi tới bên cạnh, khuôn mặt hiếm khi để lộ ra trạng thái không mấy vui vẻ.
"Sao anh lại tới đây"
"Anh sợ bị mất bạn gái, phải chạy tới giữ gìn"
"Đừng nói linh tinh nữa, về thôi"
Cô quay đầu nhìn Triệu Minh Triết.
"Tạm biệt"
Trình Mộ Ngôn cũng không nói thêm câu nào với người kia nữa, chỉ là lúc quay đầu đi có nhìn lại thêm một lần nữa, người này hắn nhớ rất rõ, tên là Triệu Minh Triết, thanh mai trúc mã của Nam Duệ Dung.
Cô được hắn đưa lên xe, dù đầu óc hơi choáng nhưng vẫn cảm nhận được bầu không khí kì quái do Trình Mộ Ngôn mang lại, hắn giống như đang rất kiềm chế cảm xúc, có phải hiểu lầm cái gì rồi không? Nhưng ban nãy mình và Triệu Minh Triết đã làm cái gì đâu, cô đột nhiên muốn giải thích nhưng nghĩ lại, nếu hắn hiểu lầm không càng tốt sao? Biết đâu hắn lại đề nghị chia tay đúng như mong đợi của cô cũng chẳng nên.
"Cảm ơn em"
"Hả?"
Câu cảm ơn của Trình Mộ Ngôn làm cô không hiểu đầu đuôi ra sao, một mặt ngờ nghệch nhìn hắn, hắn lại kích động ôm chầm lấy cô rồi nhẹ nhàng hôn lên môi, nụ hôn rất nhẹ nhàng.
"Đây là lần đầu tiên em nói anh là bạn trai em với người ngoài"
Cô kinh ngạc trợn trừng mắt, hóa ra còn có cách nghĩ như thế này hả?
Lúc này Triệu Minh Triết vẫn đứng tại chỗ, ánh mắt nhìn chăm chăm chiếc Lamborghini màu đen dần dần lăn bánh.
"Minh Triết, con đang nhìn cái gì mà thất thần vậy? (29
Triệu phu nhân nhìn theo hướng mà con trai đang nhìn lại chẳng có gì đặc biệt, Triệu Minh Triết thu lại thất thần khôi phục vẻ điềm đạm mọi khi, mỉm cười.
"Không có gì đâu ạ"
Ba mẹ Triệu ở Yên Hải bận rộn công việc không có thời gian ở nhà chăm con trai nên đã đưa hắn về Cam Phúc cho ông bà chăm sóc, lâu lâu hai vợ chồng rảnh rỗi mới đón lên Yên Hải chơi, quán karaoke này là tài sản của phu nhân Triệu, tiện đường đưa con trai tới sân bay về Cam Phúc lại ghé qua đây xem một phút không ngờ lại trùng hợp gặp Nam Duệ Dung ở đây.
Người ta hay nói con gái say rượu sẽ rất quậy phá nhưng cô lại vô cùng ngoan ngoãn, lên xe một lúc liền ngủ li bì, Trình Mộ Ngôn cũng không gọi cô dậy mà nhẹ nhàng bế vào nhà, lại vào phòng vệ sinh nhúng khăn với nước ấm cẩn trọng lau người giúp cô.
Hắn cẩn thận đắp chăn lên ngực, chỉnh độ ẩm điều hòa ở mức vừa phải, xong xuôi hết cả hắn cũng không vội vàng đi mà im lặng ngồi bên cạnh giường lẳng lặng nhìn cô gái nằm ngủ ngon lành, ngón tay thon dài đưa lên môi vuốt ve một hồi mới chịu rời đi.
Cam Phúc.
Triệu Minh Triết ngồi trên bàn học suy tư về chuyện hôm qua gặp Nam Duệ Dung ở quán karaoke, trong lòng vẫn cứ day day khó chịu không dứt, cô gái này hắn tự tay chăm sóc lớn lên giờ lại cùng người khác yêu đương còn vạch rõ ranh giới với mình nữa, càng nghĩ hắn lại càng không vui.
'Cốc cốc'
"Thiếu gia, người mà thiếu gia kêu tôi điều đây ạ"
Quản gia đưa tập tài liệu về Trình Mộ Ngôn lên bàn, hắn từ từ lật từng trang, người này là con trai của chủ tịch công ty giải trí truyền thông và dịch vụ du lịch, cũng là chồng của Diệp Hi, nói như vậy là con riêng của dượng rồi, hắn lật sang một trang nữa liền không kìm được ngạc nhiên.
Trình gia? Trình Lâm là con trai thứ hai của chủ tịch tập đoàn công nghệ HJ? Đây là một trong những tập đoàn lớn nhất trong Châu Á, nắm giữ nền kinh tế rất lớn, hắn đã từng tìm hiểu qua nên biết rất rõ, Trình Lâm ngoài mặt chỉ cómột công ty bình thường nhưng không ngờ thế lực đứng đằng sau lại lớn như thế, Triệu gia so với Trình gia, giống như kim cương so với hạt cát, mãi không thể sánh bằng.
Nói như vậy Trình Mộ Ngôn là cháu nội của chủ tịch tập đoàn công nghệ HJ, Nam Duệ Dung gả cho hắn ta đó là một lựa chọn tốt đáng nhẽ như vậy phải khiến hắn yên tâm phần nào, nhưng khó chịu trong lòng vẫn không thể thuyên giảm ngược lại còn khó chịu hơn.
"Không cần đâu, tôi đã gọi xe rồi"
"Cậu thân con gái, lại còn say xỉn thế này sao có thể bắt xe về được"
Vừa nói Triệu Minh Triết vừa cởi chiếc áo gió của mình khoác lên vai cô nhưng lại bị Duệ Dung lấy tay cự tuyệt.
"Cảm ơn, nhưng tôi không lạnh"
Hắn nhìn cô ương bướng nhất quyết không từ chối hắn, thì thở dài.
"Có phải cậu vẫn giận tôi chuyện khi ấy không?"
"Không, trong khoảng khắc đó tôi đã nhận ra những thứ không thuộc về mình thì sẽ mãi mãi không về mình, tôi cũng đã sớm buông bỏ được rồi, sau này hai chúng ta đừng gặp nhau nữa"
"Có nhất thiết phải vậy không? Tình bạn trước kia của chúng ta cứ như vậy mà kết thúc sao?"
Duệ Dung hơi cười, nguyên chủ chưa bao giờ coi cậu ta là bạn.
"Tôi chưa bao giờ coi cậu là bạn, sau này tốt nhất chúng ta đừng gặp nhau nữa, bạn trai tôi sẽ hiểu lầm"
"Bạn trai? Cậu có bạn trai rồi?"
"Ừm"
"Cậu không nên yêu sớm, sẽ ảnh hưởng đến việc học"
"Có ảnh hưởng hay không, cậu không có quyền quản"
Giọng nói quen thuộc vang lên, cô ngạc nhiên quay sang liền nhìn thấy Trình Mộ Ngôn đang đi tới bên cạnh, khuôn mặt hiếm khi để lộ ra trạng thái không mấy vui vẻ.
"Sao anh lại tới đây"
"Anh sợ bị mất bạn gái, phải chạy tới giữ gìn"
"Đừng nói linh tinh nữa, về thôi"
Cô quay đầu nhìn Triệu Minh Triết.
"Tạm biệt"
Trình Mộ Ngôn cũng không nói thêm câu nào với người kia nữa, chỉ là lúc quay đầu đi có nhìn lại thêm một lần nữa, người này hắn nhớ rất rõ, tên là Triệu Minh Triết, thanh mai trúc mã của Nam Duệ Dung.
Cô được hắn đưa lên xe, dù đầu óc hơi choáng nhưng vẫn cảm nhận được bầu không khí kì quái do Trình Mộ Ngôn mang lại, hắn giống như đang rất kiềm chế cảm xúc, có phải hiểu lầm cái gì rồi không? Nhưng ban nãy mình và Triệu Minh Triết đã làm cái gì đâu, cô đột nhiên muốn giải thích nhưng nghĩ lại, nếu hắn hiểu lầm không càng tốt sao? Biết đâu hắn lại đề nghị chia tay đúng như mong đợi của cô cũng chẳng nên.
"Cảm ơn em"
"Hả?"
Câu cảm ơn của Trình Mộ Ngôn làm cô không hiểu đầu đuôi ra sao, một mặt ngờ nghệch nhìn hắn, hắn lại kích động ôm chầm lấy cô rồi nhẹ nhàng hôn lên môi, nụ hôn rất nhẹ nhàng.
"Đây là lần đầu tiên em nói anh là bạn trai em với người ngoài"
Cô kinh ngạc trợn trừng mắt, hóa ra còn có cách nghĩ như thế này hả?
Lúc này Triệu Minh Triết vẫn đứng tại chỗ, ánh mắt nhìn chăm chăm chiếc Lamborghini màu đen dần dần lăn bánh.
"Minh Triết, con đang nhìn cái gì mà thất thần vậy? (29
Triệu phu nhân nhìn theo hướng mà con trai đang nhìn lại chẳng có gì đặc biệt, Triệu Minh Triết thu lại thất thần khôi phục vẻ điềm đạm mọi khi, mỉm cười.
"Không có gì đâu ạ"
Ba mẹ Triệu ở Yên Hải bận rộn công việc không có thời gian ở nhà chăm con trai nên đã đưa hắn về Cam Phúc cho ông bà chăm sóc, lâu lâu hai vợ chồng rảnh rỗi mới đón lên Yên Hải chơi, quán karaoke này là tài sản của phu nhân Triệu, tiện đường đưa con trai tới sân bay về Cam Phúc lại ghé qua đây xem một phút không ngờ lại trùng hợp gặp Nam Duệ Dung ở đây.
Người ta hay nói con gái say rượu sẽ rất quậy phá nhưng cô lại vô cùng ngoan ngoãn, lên xe một lúc liền ngủ li bì, Trình Mộ Ngôn cũng không gọi cô dậy mà nhẹ nhàng bế vào nhà, lại vào phòng vệ sinh nhúng khăn với nước ấm cẩn trọng lau người giúp cô.
Hắn cẩn thận đắp chăn lên ngực, chỉnh độ ẩm điều hòa ở mức vừa phải, xong xuôi hết cả hắn cũng không vội vàng đi mà im lặng ngồi bên cạnh giường lẳng lặng nhìn cô gái nằm ngủ ngon lành, ngón tay thon dài đưa lên môi vuốt ve một hồi mới chịu rời đi.
Cam Phúc.
Triệu Minh Triết ngồi trên bàn học suy tư về chuyện hôm qua gặp Nam Duệ Dung ở quán karaoke, trong lòng vẫn cứ day day khó chịu không dứt, cô gái này hắn tự tay chăm sóc lớn lên giờ lại cùng người khác yêu đương còn vạch rõ ranh giới với mình nữa, càng nghĩ hắn lại càng không vui.
'Cốc cốc'
"Thiếu gia, người mà thiếu gia kêu tôi điều đây ạ"
Quản gia đưa tập tài liệu về Trình Mộ Ngôn lên bàn, hắn từ từ lật từng trang, người này là con trai của chủ tịch công ty giải trí truyền thông và dịch vụ du lịch, cũng là chồng của Diệp Hi, nói như vậy là con riêng của dượng rồi, hắn lật sang một trang nữa liền không kìm được ngạc nhiên.
Trình gia? Trình Lâm là con trai thứ hai của chủ tịch tập đoàn công nghệ HJ? Đây là một trong những tập đoàn lớn nhất trong Châu Á, nắm giữ nền kinh tế rất lớn, hắn đã từng tìm hiểu qua nên biết rất rõ, Trình Lâm ngoài mặt chỉ cómột công ty bình thường nhưng không ngờ thế lực đứng đằng sau lại lớn như thế, Triệu gia so với Trình gia, giống như kim cương so với hạt cát, mãi không thể sánh bằng.
Nói như vậy Trình Mộ Ngôn là cháu nội của chủ tịch tập đoàn công nghệ HJ, Nam Duệ Dung gả cho hắn ta đó là một lựa chọn tốt đáng nhẽ như vậy phải khiến hắn yên tâm phần nào, nhưng khó chịu trong lòng vẫn không thể thuyên giảm ngược lại còn khó chịu hơn.
Bạn đang đọc truyện trên: Dtruyen.net
Dtruyen.com đổi tên miền thành Dtruyen.net. Độc giả ghi nhớ để truy cập.