Không Ngừng Vây Hãm

Chương 42

Tố Lâu 18 Lầu

19/10/2024

Ngày hôm sau đến gần giữa trưa cô chậm chạp ngủ dậy, Nam Bạch Nhạn cũng vừa từ công ty trở về, đối với con gái đã lâu không gặp ông cũng chẳng thể hiện chút kinh hỉ nào chỉ cùng cô nói bâng quơ vài câu liền lên lầu, Tiết Mộc mặt mày tựa hồ rất đắc chí, nhìn xem đứa con gái riêng của chồng mà mình từng kiêng kỵ nay chẳng còn chút uy hiếp nào thậm chí còn thua kém con gái của bà. (T

Ban đầu bà còn lo nó sẽ uy hiếp đến địa vị của Nam Duệ Chi, từ trước tới giờ bà vẫn luôn nỗ lực đem sự tồn tại của Duệ Chi công khai nơi hào môn, rèn luyện cho nó trở thành một thiên kim thực thụ, lời khen và sự yêu thích dành cho Nam Duệ Chi làm bà càng thêm kiêu hãnh hiện tại nó còn được tới gả tới Đường gia, làm một thiếu phu nhân cao quý trong gia tộc tài phiệt, như thế cũng đủ bà lên mặt với con riêng của chồng.

Khiến bà yên tâm hơn nữa khi biết Nam Bạch Nhạn sẽ cùng Ngụy gia liên hôn cho Nam Duệ Dung, Ngụy gia so với Đường gia vốn đã không sánh bằng, huống chi người đó lại là con trai thứ hai Ngụy Văn, thiếu gia này nổi tiếng được nuông chiều từ nhỏ lại nghe nói có quen biết với chủ tịch của tập đoàn lớn Trình thị, đúng là chút uy đấy nhưng là không có tài cán gì ngoài việc dựa hơi người khác. Ở trong Sbiz có tiếng tăm âu cũng là nhờ cái nhan sắc, đến cùng so với Đường Dịch là người thừa kế tập đoàn Đường thị thì Ngụy Văn chẳng là cái gì, càng nghĩ càng cảm thấy tự cao, Tiết Mộc đứng khoang tay nhìn cô, ánh mắt đắc ý không hề có ý che dấu. (2)

Nam Duệ Dung cảm nhận được ánh không mấy tốt đẹp từ Tiết Mộc, cô khó hiểu, mấy năm nay cô không về Nam gia cũng chẳng gây ra tai tiếng gì, ánh mắt muốn kiếm chuyện đó là sao? Thấy Nam Duệ Dung có ý phớt lờ bà, Tiết Mộc nhịn không được liền lên tiếng.

"Con đã lâu không về nước mà hình như cũng chưa bao giờ tới những hội tiệc xã giao nhỉ?"

Cô nhíu mày nhưng không lên tiếng.

"Em con về chuyện xã giao từ nhỏ rất tốt, lát nữa tới Đường gia, con thế thể vào học hỏi nó một chút"

"Hẳn là không cần đâu"

Tiết Mộc ngoài như dự đoán, nếu là nguyên chủ, lời nói buông ra đại khái sẽ là "Đứa con của tiểu tam thì có gì để mà học hỏi", Tiết Mộc dự đoán như thế cũng là vì sau khi ông bà mất, Nam Duệ Dung dọn tới đây, cô không giây nào là không tỏ ra ghét bỏ hai mẹ con họ, còn không ít lần buông lời phỉ báng, cô luôn nói thứ con riêng của tiểu tam sinh ra không xứng để mang họ Nam

Nam Bạch Nhạn cũng không ít lần nghe được, nghe được lần nào ông liền răn dạy lần đó nhưng nguyên chủ vẫn như cũ không thu liễm một chút nào.



Đối mặt với bạch liên hoa này cô thấy quá khó chịu, hiện tại có nuốt cơm cũng không trôi, cô dứt khoát xoay người lên lầu thì thấy Nam Bạch Nhạn từ đẳng sau đang đi tới, cô lập tức hiểu ra toan tính của Tiết Mộc, trong lòng cười khẩy một cái.

"Nếu con đã dùng bữa xong rồi thì lên phòng chuẩn bị, một tiếng nữa chúng ta sẽ tới Đường gia"

"Đường gia?"

Hiện tại cô mới để ý, hình như ban nãy Tiết Mộc cũng nhắc tới Triệu gia, trong lòng áy lên cảm giác không hay.

"A, con bé ở nước ngoài cũng lâu, hẳn là chưa biết đối tượng mà Chi Chi kết hôn"

Nam Bạch Nhạn cảm thấy đứa con gái này quá mức ngang bướng, bỏ nhà đi nước ngoài thì cũng thôi đi lại không đoái hoài gì tới gia tộc, đến cả em gái mình gả cho ai cũng không biết, nghĩ tới đây ông lại càng cảm thấy bức bối muốn trách móc vài câu nhưng lời nói đối với cô chỉ như nước đổ lá khoai ông hừ lạnh một tiếng đi thẳng vào bàn ăn không buồn nói thêm câu nào.

Duệ Dung suy tư đi về phòng, Đường gia, không lẽ, không lẽ Nam Duệ Chi gả cho Đường Dịch, nam phụ số một trong tiểu thuyết! Cô giật bắn mình không thể tưởng tượng nổi, rốt cuộc chuyện gì vậy chứ? Hôm nay đúng là tiệc thôi nôi của con gái Duệ Chi, lại nghĩ nếu tới Trình gia thì Nam gia đã sớm đặt máy bay đi tới Yên Hải từ hôm qua luôn rồi, càng nghĩ, cô càng cảm thấy khả năng cao người nữ chủ lấy chính là Đường Dịch!

Đầu óc cô quay cuồng, lí nào lại vậy, đáng nhẽ ra nam nữ chính phải tới với nhau chứ? Sao lại thế này?!

_Đường gia.

Nam Duệ Dung khóe môi giật giật vài cái, nhìn Đường Dịch cùng Nam Duệ Chi đang đứng cạnh nhau, bà Đường đứng bên cạnh bế đứa bé trên khuôn mặt không ngừng cười tỉm tủm, cô cảm thấy mình sinh ra là để ông trời hù dọa nha, lần nào cũng bị bất ngờ đánh ập tới!? Diễn biến này không thể nào lường tới được.

Bạn đang đọc truyện trên: Dtruyen.net

truyện Đam Mỹ
truyện sắc

Dtruyen.com đổi tên miền thành Dtruyen.net. Độc giả ghi nhớ để truy cập.

ngôn tình sắc

Nhận xét của độc giả về truyện Không Ngừng Vây Hãm

Số ký tự: 0

    Bình luận Facebook