Chương 1: Con riêng của mẹ kế nam chủ
Tố Lâu 18 Lầu
06/09/2024
Những hạt tuyết đầu mùa rơi xuống không ngớt từ đêm qua tới giờ, thành phố ngày hôm qua vẫn đang rực rỡ đủ màu sắc hôm nay chỉ có một màu trắng xóa.
Nam Duệ Dung một bộ công sở bước lên xe buss, cô chọn hàng ghế cuối cùng, ngồi xuống liền dựa ra sau ghế nhắm mắt lại, trên khuôn mặt lộ ra vẻ mệt mỏi, tối qua cũng vì cuốn tiểu thuyết kia quá cuốn nên cô đã thức trắng đêm để đọc hết, kết quả là hôm nay đi làm với tinh thần gật gù, còn xui xẻo bị bắt tăng ca, giờ cô đã uể oải không còn sức lực, mí mắt đã sắp không chống được cơn buồn ngủ ùa ập.
Xe buss dừng lại cô ảo não xuống xe, chân vừa bước xuống liền nghe tiếng thét chói tai.
"Cô gái! Cẩn thận ở dưới có xe!"
.......
.......
.... ...
Nam Duệ Dung từ từ mở mắt, đầu đau nhói, ngồi dậy xoa xoa hai bên thái dương, là hôm qua trở về nhà ngủ liền một mạch tới sáng nên đau đầu như này sao?
Cô thở dài lại nằm phịch xuống lười biếng, hai tay duỗi thẳng vươn người một cái, mắt nhìn lên trần nhà thạch cao lại nhìn xung quanh phòng một loạt, .trong phòng theo tông màu hồng nhưng có phần đơn giản trông khá hài hòa, tất cả nội thất đều được xắp xếp hợp lí, ... Đôi đồng tử Nam Duệ Dung trợn trắng cả kinh, phòng trọ cấp 4 của cô đâu có như thế này??!!!
"Đây...Đây là đâu!?"
Cô bước chân trần xuống thềm nhà chạy ra cửa sổ mở cửa, kéo rèm nhìn ra bên ngoài, ở xa là những căn biệt thự đồ sộ tráng lệ, dưới cửa sổ là một cái hoa viên lớn, còn có vài người đang tỉa cành.
Nam Duệ Dung nhíu mày khó hiểu đi vào bên trong phòng vô tình đi lướt qua cái gương trang điểm bên cạnh đầu giường, cô khựng lại một chút, khuôn mặt kim cương, môi đầy đặn hồng hào, mũi cao, mắt to tròn vừa đủ, cân xứng với tổng thể, ánh nhìn long lanh, tròng đen đầy đặn cùng với nếp hai mí rõ ràng, làn da nõn nà có thể so với bình sứ, đã trắng lại còn căng bóng mịn màng, đây quả thực là một mỹ nhân, người trong gương xác thực đâu phải là khuôn mặt của mình?
Không lẽ đây là mơ? Suy nghĩ đó vừa xẹc qua trong đầu ngoài phòng liền có tiếng gõ cửa, Nam Duệ Dung giật bắn mình suýt nữa thì hồn bay khỏi xác.
"Tiểu thư, người mau xuống ăn cơm thôi ạ"
Cô nhất thời không biết nên trả lời ra sao thì cánh cửa đã mở ra, một người phụ nữa tuổi tầm bốn mươi trên tay cầm một bộ đồng phục đưa tới.
"Đây là đồng phục mới của tiểu thư, lát nữa người thử mặc qua xem có vừa không?"
Nam Duệ Dung ngồi trên ghế ngơ ngác vội vã đáp, giơ tay nhận lấy bộ đồng phục rồi để xuống bàn.
"Dạ được, cám ơn bác"
Đợi người phụ nữ đó đi ra cô mới cầm đồng phục lên, nhìn vào bảng tên được thuê trên đồng phục 'Nam Duệ Dung ', thấy được ba chữ này, với kinh nghiệm mười lăm năm đọc truyện, đầu cô lập tức nhảy số liên tục.
"Vậy là mình...Đã xuyên vào nữ phụ pháo hôi hả?"
Nam Duệ Dung như muốn sụp đổ, xuyên vào ai không xuyên lại xuyên vào phản diện độc ác có kết cục không thể thảm hơn!!
Ba mẹ nguyên chủ kết hôn với nhau vì lợi ích gia tộc, hai người tuy không có tình cảm nhưng lại khá hòa thuận, mau chóng sinh ra một đứa con gái.
Khi nguyên chủ lên ba tuổi, bà_Diệp Hi phát hiện chồng mình có tiểu tam bên ngoài thậm chí vị tiểu tam kia còn sinh cho ông một đứa bé gái chỉ nhỏ hơn Nam Duệ Dung một tuổi.
Trong lòng căm phẫn, cảm thấy ông ta không tôn trọng mình, sau lưng mình làm ra chuyện nhục nhã như thế, tức giận muốn ly hôn.
Sau khi ly hôn, Nam Bạch Nhạn đưa hai mẹ con tiểu tam kia về, ông bà nội không chấp nhận, nhưng nói thế nào ông ta vẫn kiên quyết không đổi ý nên đành hầm hực đem nguyên chủ đi tự mình nuôi nấng, bà sợ dì ghẻ con chồng sống chung, Duệ Duệ sẽ chịu thiệt, mẹ nguyên chủ ly hôn một năm cũng tái hôn.
Ba mẹ mỗi người đều có gia đình riêng, tuy được ông bà nội hết mực yêu thương nhưng nguyên chủ vẫn luôn cảm thấy mất mát, mà nữ chính trong bộ truyện cô xuyên vào chính là con gái riêng của vị tiểu tam đó.
Khi vừa lên mười bảy Nam Duệ Dung lại một lần nữa gặp biến cố, ông bà nội đột ngột qua đời vì tai nạn xe, nguyên chủ suy sụp tinh thần khóc tới thương tâm.
Diệp Hi không đành lòng để con gái cho người đàn ông bội tình đó nên đã hỏi ý kiến chồng mình đưa Nam Duệ Dung tới Trình gia, nguyên chủ vừa gặp Trình Mộ Ngôn đã yêu, đường nét trên khuôn mặt của hắn như được thượng đế tỉ mỉ đo lường phác họa cẩn thận, đôi mắt long nhãn thuôn dài, đối diện với con ngươi đó có thể thấy được thần thái uy nghiêm, mục quang sáng rõ.
Hắn sinh ra thông minh, thành tích học tập luôn xuất sắc, ở bộ môn thể thao hắn cũng không thua kém khiến biết bao nhiêu nữ sinh nguyện ý móc tim của mình ra cho hắn xem.
Nam Duệ Dung một bộ công sở bước lên xe buss, cô chọn hàng ghế cuối cùng, ngồi xuống liền dựa ra sau ghế nhắm mắt lại, trên khuôn mặt lộ ra vẻ mệt mỏi, tối qua cũng vì cuốn tiểu thuyết kia quá cuốn nên cô đã thức trắng đêm để đọc hết, kết quả là hôm nay đi làm với tinh thần gật gù, còn xui xẻo bị bắt tăng ca, giờ cô đã uể oải không còn sức lực, mí mắt đã sắp không chống được cơn buồn ngủ ùa ập.
Xe buss dừng lại cô ảo não xuống xe, chân vừa bước xuống liền nghe tiếng thét chói tai.
"Cô gái! Cẩn thận ở dưới có xe!"
.......
.......
.... ...
Nam Duệ Dung từ từ mở mắt, đầu đau nhói, ngồi dậy xoa xoa hai bên thái dương, là hôm qua trở về nhà ngủ liền một mạch tới sáng nên đau đầu như này sao?
Cô thở dài lại nằm phịch xuống lười biếng, hai tay duỗi thẳng vươn người một cái, mắt nhìn lên trần nhà thạch cao lại nhìn xung quanh phòng một loạt, .trong phòng theo tông màu hồng nhưng có phần đơn giản trông khá hài hòa, tất cả nội thất đều được xắp xếp hợp lí, ... Đôi đồng tử Nam Duệ Dung trợn trắng cả kinh, phòng trọ cấp 4 của cô đâu có như thế này??!!!
"Đây...Đây là đâu!?"
Cô bước chân trần xuống thềm nhà chạy ra cửa sổ mở cửa, kéo rèm nhìn ra bên ngoài, ở xa là những căn biệt thự đồ sộ tráng lệ, dưới cửa sổ là một cái hoa viên lớn, còn có vài người đang tỉa cành.
Nam Duệ Dung nhíu mày khó hiểu đi vào bên trong phòng vô tình đi lướt qua cái gương trang điểm bên cạnh đầu giường, cô khựng lại một chút, khuôn mặt kim cương, môi đầy đặn hồng hào, mũi cao, mắt to tròn vừa đủ, cân xứng với tổng thể, ánh nhìn long lanh, tròng đen đầy đặn cùng với nếp hai mí rõ ràng, làn da nõn nà có thể so với bình sứ, đã trắng lại còn căng bóng mịn màng, đây quả thực là một mỹ nhân, người trong gương xác thực đâu phải là khuôn mặt của mình?
Không lẽ đây là mơ? Suy nghĩ đó vừa xẹc qua trong đầu ngoài phòng liền có tiếng gõ cửa, Nam Duệ Dung giật bắn mình suýt nữa thì hồn bay khỏi xác.
"Tiểu thư, người mau xuống ăn cơm thôi ạ"
Cô nhất thời không biết nên trả lời ra sao thì cánh cửa đã mở ra, một người phụ nữa tuổi tầm bốn mươi trên tay cầm một bộ đồng phục đưa tới.
"Đây là đồng phục mới của tiểu thư, lát nữa người thử mặc qua xem có vừa không?"
Nam Duệ Dung ngồi trên ghế ngơ ngác vội vã đáp, giơ tay nhận lấy bộ đồng phục rồi để xuống bàn.
"Dạ được, cám ơn bác"
Đợi người phụ nữ đó đi ra cô mới cầm đồng phục lên, nhìn vào bảng tên được thuê trên đồng phục 'Nam Duệ Dung ', thấy được ba chữ này, với kinh nghiệm mười lăm năm đọc truyện, đầu cô lập tức nhảy số liên tục.
"Vậy là mình...Đã xuyên vào nữ phụ pháo hôi hả?"
Nam Duệ Dung như muốn sụp đổ, xuyên vào ai không xuyên lại xuyên vào phản diện độc ác có kết cục không thể thảm hơn!!
Ba mẹ nguyên chủ kết hôn với nhau vì lợi ích gia tộc, hai người tuy không có tình cảm nhưng lại khá hòa thuận, mau chóng sinh ra một đứa con gái.
Khi nguyên chủ lên ba tuổi, bà_Diệp Hi phát hiện chồng mình có tiểu tam bên ngoài thậm chí vị tiểu tam kia còn sinh cho ông một đứa bé gái chỉ nhỏ hơn Nam Duệ Dung một tuổi.
Trong lòng căm phẫn, cảm thấy ông ta không tôn trọng mình, sau lưng mình làm ra chuyện nhục nhã như thế, tức giận muốn ly hôn.
Sau khi ly hôn, Nam Bạch Nhạn đưa hai mẹ con tiểu tam kia về, ông bà nội không chấp nhận, nhưng nói thế nào ông ta vẫn kiên quyết không đổi ý nên đành hầm hực đem nguyên chủ đi tự mình nuôi nấng, bà sợ dì ghẻ con chồng sống chung, Duệ Duệ sẽ chịu thiệt, mẹ nguyên chủ ly hôn một năm cũng tái hôn.
Ba mẹ mỗi người đều có gia đình riêng, tuy được ông bà nội hết mực yêu thương nhưng nguyên chủ vẫn luôn cảm thấy mất mát, mà nữ chính trong bộ truyện cô xuyên vào chính là con gái riêng của vị tiểu tam đó.
Khi vừa lên mười bảy Nam Duệ Dung lại một lần nữa gặp biến cố, ông bà nội đột ngột qua đời vì tai nạn xe, nguyên chủ suy sụp tinh thần khóc tới thương tâm.
Diệp Hi không đành lòng để con gái cho người đàn ông bội tình đó nên đã hỏi ý kiến chồng mình đưa Nam Duệ Dung tới Trình gia, nguyên chủ vừa gặp Trình Mộ Ngôn đã yêu, đường nét trên khuôn mặt của hắn như được thượng đế tỉ mỉ đo lường phác họa cẩn thận, đôi mắt long nhãn thuôn dài, đối diện với con ngươi đó có thể thấy được thần thái uy nghiêm, mục quang sáng rõ.
Hắn sinh ra thông minh, thành tích học tập luôn xuất sắc, ở bộ môn thể thao hắn cũng không thua kém khiến biết bao nhiêu nữ sinh nguyện ý móc tim của mình ra cho hắn xem.
Bạn đang đọc truyện trên: Dtruyen.net
Dtruyen.com đổi tên miền thành Dtruyen.net. Độc giả ghi nhớ để truy cập.