Chương 10: Được nam chủ cứu nguy
Tố Lâu 18 Lầu
06/09/2024
Cô lên văn phòng giáo viên, chủ nhiệm khối 12 đã ngồi chờ cô sẵn, còn có ba người Tạ Ôn, biểu sao hôm qua bọn họ không đuổi theo hóa ra là tính kế này.
Giáo viên chủ nhiệm tầm tuổi trung niên, khuôn mặt nghiêm nghị khiến người khác vô hình sợ hãi, cô bình tĩnh đi vào.
"Em ngồi đi"
Nam Duệ Dung vừa ngồi xuống, ông ta liền đưa một video trên laptop cho cô xem, là đoạn camera ghi hình cô đánh bạn học.
"Em có biết đánh nhau là quy cấm của trường không?"
"Dạ, em biết"
"Vậy tại sao lại đánh bạn học, trường Đại An là một trong những trường phổ thông danh giá nhất của nước A, nền giáo dục vì vậy cũng vô cùng nghiêm khắc, đối với hành vi của em thật sự không thể chấp nhận"
Nam Duệ Dung nghiêm túc lắng nghe, đợi chủ nhiệm khối nói xong liền thành thật đáp lời.
"Em xin lỗi vì đã vi phạm quy cấm của trường, sau này em sẽ nghiêm túc sửa đổi và không bao giờ phạm phải nữa"
"Ừ, nhưng trước tiên em hãy xin lỗi bạn sau đó tự viết bản kiểm điểm, học kì này tôi sẽ thông báo với chủ nhiệm lớp hạ hành kiểm của em, tôi mong lần sau em sẽ không lặp lại sai lầm"
Nghe chủ nhiệm nói xong, cô đứng dậy đi tới trước mặt ba người họ.
"Tớ chân thành xin lỗi vụ việc đã gây ra cho các cậu"
"Chỉ như thế là xong à, con gái tôi bị đánh thành ra như thế mà nhà trường giải quyết như vậy sao?"
Một người đàn ông khí thế hung hãn bước vào, áp lực trong văn phòng đột ngột tăng lên, chủ nhiệm khối ban nãy còn khí thế nguy nghiêm bây giờ đã cười rộ lấy lòng.
"Thật vinh dự khi hoan nghênh Tạ tổng tới đây, là tôi sử lí không được tốt, cần Tạ tổng chỉ bảo"
"Hừ,"
Tạ Ưng Phong cao lớn, khuôn mặt hung hãn nhìn về phía Nam Duệ Dung.
"Con gái tôi đi học bị bắt nạt, ai biết đánh được hôm nay hôm sau lại bị đánh tiếp, cái này quả thực là một vấn đề đáng lo ngại, tôi nghĩ biện pháp tốt nhất vẫn là cho con gái tôi chuyển trường"
"Ấy ấy, Tạ tổng đừng làm vậy, để tôi giúp ngài giải quyết vấn đề này"
"Vậy thì nhờ chủ nhiệm giúp tôi rồi"
Tạ Ưng Phong hài lòng không nói gì thêm, chỉ để lại một câu liền rời đi, Nam Duệ Dung đoán được kết cục của mình, như dự đoán, cô bị đuổi học vì hành vi bạo lực học đường khiến bạn học bị thương cả thể chất lẫn tinh thần, tin tức này lan rộng khắp trường, đánh nhau trong trường cùng lắm chỉ bị đình chỉ học nhưng xui cho Nam Duệ Dung đụng phải Tạ Ôn.
Nam Duệ Dung phẫn nộ tới đỉnh điểm nhưng không thể làm gì, thực không nghĩ tới bọn họ lại có thể lộ liễu tới mức này, mọi việc đều nằm ngoài dự đoán của cô, gia thế đằng sau Tạ Ôn không đơn giản, trước tiên vẫn nên cam chịu kết quả này nếu bây giờ phản kháng khéo lại liên lụy cho cả Trình gia.
Ra đến cửa, hai người kia chặn cô lại, Tạ Ôn khoanh tay trước ngực, khuôn mặt đắc thắng, khóe miệng nhếch sang một bên cười khinh bỉ.
"Nam Duệ Dung à, đụng vào tao, thì không ai có kết quả tốt đâu"
Đúng vậy, nơi này người cầm quyền là những người giàu có, pháp luật nhà nước cũng không chống được lại giá trị tiền bạc và quyền lực, ở cái thế giới cá lớn nuốt cá bé, dù cô có dãy dụa cũng vô ích, nếu hôm qua cô mặc cho cô ta làm bậy, chịu đựng một ngày đổi lấy sau này bình yên thì có phải tốt hơn không? Nam Duệ Dung trong lòng tự trách, cô quá đề cao khả năng phán đoán này của mình rồi.
"Sao hả, hôm qua kiêu căng lắm mà, sao hôm nay không thấy vùng vẫy gì nữa, thành cá chết ngợp rồi à"
Tạ Ôn vuốt ve khuôn mặt của Nam Duệ Dung, sau đó luồn tay ra sau đầu nắm tóc đối phương giật mạnh ra sau, tóc vừa bị giật, đầu vừa bị đập mạnh vào tường, đau tới choáng đầu nhưng trên mặt vẫn ngoan cố không chịu khuất phục, thấy bộ dạng này của cô, Tạ Ôn càng thêm khó chịu, mấy người kia đều phải quỳ gối cầu xin tha thứ, vậy mà cô ta vẫn bày ra bộ dáng ngoan cố.
"Nam Duệ Dung, nếu mày không muốn bị đuổi học, thì cúi xuống liếm sạch giày cho tao, biết đâu tao vui vẻ cho mày một cơ hội ở lại"
Cô không lên tiếng đồng ý, ai cũng có cái tôi của mình, Nam Duệ Dung cũng không ngoại lệ, huống chi cô từ nhỏ đã là người cứng đầu, đuổi học nơi này thì còn nơi khác, không việc gì phải hạ cái tôi xuống nịnh nọt một người đáng khinh như thế.
"Mày đúng là thiếu đòn mà, thật muốn đập nát cái bản mặt đáng ghét này thật đấy"
Tạ Ôn nói xong dùng tay xoay đầu cô lại toan đập cả khuôn mặt vào tường bị bỗng có một trận quay cuồng ập tới đến khi định thần lại đã phát hiện bản thân đang nằm dưới sàn nhà, tâm trạng Trình Mộ Ngôn trùng xuống, khuôn mặt đẹp trai lúc bấy giờ đã hằn lên phẫn nộ, áp bức vô hình khiến Tạ Ôn bất giác sợ hãi.
"Tạ gia là đang muốn giương oai trước mặt Trình gia sao?"
Tạ Ôn ngồi dưới đất, mặt mày tái mét, Nam Duệ Dung thế quái nào lại là người của Trình gia, rõ ràng trong tư liệu điều tra được, cô ta chỉ là đứa con gái bị Nam gia vứt bỏ từ khi còn nhỏ, vốn chẳng có địa vị gì cả cơ mà? Sao lại có quan hệ với Trình gia
Giáo viên chủ nhiệm tầm tuổi trung niên, khuôn mặt nghiêm nghị khiến người khác vô hình sợ hãi, cô bình tĩnh đi vào.
"Em ngồi đi"
Nam Duệ Dung vừa ngồi xuống, ông ta liền đưa một video trên laptop cho cô xem, là đoạn camera ghi hình cô đánh bạn học.
"Em có biết đánh nhau là quy cấm của trường không?"
"Dạ, em biết"
"Vậy tại sao lại đánh bạn học, trường Đại An là một trong những trường phổ thông danh giá nhất của nước A, nền giáo dục vì vậy cũng vô cùng nghiêm khắc, đối với hành vi của em thật sự không thể chấp nhận"
Nam Duệ Dung nghiêm túc lắng nghe, đợi chủ nhiệm khối nói xong liền thành thật đáp lời.
"Em xin lỗi vì đã vi phạm quy cấm của trường, sau này em sẽ nghiêm túc sửa đổi và không bao giờ phạm phải nữa"
"Ừ, nhưng trước tiên em hãy xin lỗi bạn sau đó tự viết bản kiểm điểm, học kì này tôi sẽ thông báo với chủ nhiệm lớp hạ hành kiểm của em, tôi mong lần sau em sẽ không lặp lại sai lầm"
Nghe chủ nhiệm nói xong, cô đứng dậy đi tới trước mặt ba người họ.
"Tớ chân thành xin lỗi vụ việc đã gây ra cho các cậu"
"Chỉ như thế là xong à, con gái tôi bị đánh thành ra như thế mà nhà trường giải quyết như vậy sao?"
Một người đàn ông khí thế hung hãn bước vào, áp lực trong văn phòng đột ngột tăng lên, chủ nhiệm khối ban nãy còn khí thế nguy nghiêm bây giờ đã cười rộ lấy lòng.
"Thật vinh dự khi hoan nghênh Tạ tổng tới đây, là tôi sử lí không được tốt, cần Tạ tổng chỉ bảo"
"Hừ,"
Tạ Ưng Phong cao lớn, khuôn mặt hung hãn nhìn về phía Nam Duệ Dung.
"Con gái tôi đi học bị bắt nạt, ai biết đánh được hôm nay hôm sau lại bị đánh tiếp, cái này quả thực là một vấn đề đáng lo ngại, tôi nghĩ biện pháp tốt nhất vẫn là cho con gái tôi chuyển trường"
"Ấy ấy, Tạ tổng đừng làm vậy, để tôi giúp ngài giải quyết vấn đề này"
"Vậy thì nhờ chủ nhiệm giúp tôi rồi"
Tạ Ưng Phong hài lòng không nói gì thêm, chỉ để lại một câu liền rời đi, Nam Duệ Dung đoán được kết cục của mình, như dự đoán, cô bị đuổi học vì hành vi bạo lực học đường khiến bạn học bị thương cả thể chất lẫn tinh thần, tin tức này lan rộng khắp trường, đánh nhau trong trường cùng lắm chỉ bị đình chỉ học nhưng xui cho Nam Duệ Dung đụng phải Tạ Ôn.
Nam Duệ Dung phẫn nộ tới đỉnh điểm nhưng không thể làm gì, thực không nghĩ tới bọn họ lại có thể lộ liễu tới mức này, mọi việc đều nằm ngoài dự đoán của cô, gia thế đằng sau Tạ Ôn không đơn giản, trước tiên vẫn nên cam chịu kết quả này nếu bây giờ phản kháng khéo lại liên lụy cho cả Trình gia.
Ra đến cửa, hai người kia chặn cô lại, Tạ Ôn khoanh tay trước ngực, khuôn mặt đắc thắng, khóe miệng nhếch sang một bên cười khinh bỉ.
"Nam Duệ Dung à, đụng vào tao, thì không ai có kết quả tốt đâu"
Đúng vậy, nơi này người cầm quyền là những người giàu có, pháp luật nhà nước cũng không chống được lại giá trị tiền bạc và quyền lực, ở cái thế giới cá lớn nuốt cá bé, dù cô có dãy dụa cũng vô ích, nếu hôm qua cô mặc cho cô ta làm bậy, chịu đựng một ngày đổi lấy sau này bình yên thì có phải tốt hơn không? Nam Duệ Dung trong lòng tự trách, cô quá đề cao khả năng phán đoán này của mình rồi.
"Sao hả, hôm qua kiêu căng lắm mà, sao hôm nay không thấy vùng vẫy gì nữa, thành cá chết ngợp rồi à"
Tạ Ôn vuốt ve khuôn mặt của Nam Duệ Dung, sau đó luồn tay ra sau đầu nắm tóc đối phương giật mạnh ra sau, tóc vừa bị giật, đầu vừa bị đập mạnh vào tường, đau tới choáng đầu nhưng trên mặt vẫn ngoan cố không chịu khuất phục, thấy bộ dạng này của cô, Tạ Ôn càng thêm khó chịu, mấy người kia đều phải quỳ gối cầu xin tha thứ, vậy mà cô ta vẫn bày ra bộ dáng ngoan cố.
"Nam Duệ Dung, nếu mày không muốn bị đuổi học, thì cúi xuống liếm sạch giày cho tao, biết đâu tao vui vẻ cho mày một cơ hội ở lại"
Cô không lên tiếng đồng ý, ai cũng có cái tôi của mình, Nam Duệ Dung cũng không ngoại lệ, huống chi cô từ nhỏ đã là người cứng đầu, đuổi học nơi này thì còn nơi khác, không việc gì phải hạ cái tôi xuống nịnh nọt một người đáng khinh như thế.
"Mày đúng là thiếu đòn mà, thật muốn đập nát cái bản mặt đáng ghét này thật đấy"
Tạ Ôn nói xong dùng tay xoay đầu cô lại toan đập cả khuôn mặt vào tường bị bỗng có một trận quay cuồng ập tới đến khi định thần lại đã phát hiện bản thân đang nằm dưới sàn nhà, tâm trạng Trình Mộ Ngôn trùng xuống, khuôn mặt đẹp trai lúc bấy giờ đã hằn lên phẫn nộ, áp bức vô hình khiến Tạ Ôn bất giác sợ hãi.
"Tạ gia là đang muốn giương oai trước mặt Trình gia sao?"
Tạ Ôn ngồi dưới đất, mặt mày tái mét, Nam Duệ Dung thế quái nào lại là người của Trình gia, rõ ràng trong tư liệu điều tra được, cô ta chỉ là đứa con gái bị Nam gia vứt bỏ từ khi còn nhỏ, vốn chẳng có địa vị gì cả cơ mà? Sao lại có quan hệ với Trình gia
Bạn đang đọc truyện trên: Dtruyen.net
Dtruyen.com đổi tên miền thành Dtruyen.net. Độc giả ghi nhớ để truy cập.