Không Phải Là Cổ Tích

Chương 55

Kawi

30/05/2013

Một tiếng hét vang lên từ phía ba của Mỹ Hân và kèm theo đó là cái tát như trời giáng khiến Tăng Tiến ngỡ ngàng. Anh không đau. Nhưng anh không hiểu. Anh không hiểu vì lý do gì mà mình lại phải chịu sự xúc phạm này.

- Bác…bác đang nói gì thế ạ ? Cháu…cháu…không hiểu. – anh dường như không thể nói trọn câu.

- Định phủi tay cho qua chuyện hả thằng đốn mạt ? Mang tiếng là kẻ có học thức cao mà lại đi làm cái trò đó hả ??? Mày…mày…

Có lẽ một cái tát nữa sẽ tiếp tục được ném vào mặt Tăng Tiến nếu như không sự ngăn cản của những người còn lại…

Và sau một hồi ngồi im lặng để cố gắng nghe thử xem bản thân đã làm gì nên tội đến mức bị người ta xỉ vả không thương tiếc thì Tăng Tiến gần như muốn ngất đi khi biết rằng…

Anh đã phá hỏng đời con gái của một cô bé chỉ mới tròn 18 tuổi…

Tự nhiên được lên chức cha mà không hiểu vì sao lại thế…

Tự nhiên bị cả thiên hạ ném đá vào mặt vì đã làm chuyện đáng xấu hổ mà không hiểu mình đã làm việc đó như thế nào…

Và tự nhiên bị bắt chịu trách nhiệm với một người con gái mà mình không hề có cảm tình và cũng chưa hề nắm tay dù chỉ một lần…

Anh ngồi thừ ra…

Một vài giây…

Và rồi bật cười trong đau khổ…

Từ trước tới giờ anh luôn nghĩ rằng mình là một người rất thông minh, có thể không phải là kẻ thông minh nhất nhưng cũng đủ để điều khiển và làm chủ được cuộc sống của mình. Tuy nhiên giờ đây Tăng Tiến mới ngậm ngùi nhận ra rằng, anh còn quá khờ dại, anh đã bị một kẻ tiểu nhân dắt mũi hết lần này đến lần khác mà không hề hay biết.



Tăng Tiến đã từng đau khổ rất nhiều, tự trách bản thân rất nhiều khi biết rằng những bức ảnh tố cáo vợ anh ngoại tình với người yêu cũ là trò phá hoại vô sỉ của Phước Khánh. Anh đã phải quỳ xuống trước mặt vợ mình để cầu xin sự tha thứ, phải thức cả đêm đứng trước cửa nhà Linh Như những mong cô chấp nhận lời hối lỗi của anh và trở về với anh.

Mọi sự cứ ngỡ đã êm xuôi, Linh Như dù đã từng rất hận anh nhưng vì tình nghĩa vợ chồng đã chịu quay về hàn gắn cuộc hôn nhân vốn vẫn chất chứa một tình yêu nồng cháy, vậy mà…

…………………………………………………………….

Quay trở lại với hiện tại…

- Cô gái này là ai ??? – Thục Nguyên hỏi trong vô thức.

Đáp trả câu hỏi đó là sự im lặng…

- Em không biết cô bé đáng yêu này sao ? Đó là người cùng chung cảnh ngộ với anh. Bị những kẻ như em và tên nhãi đó cướp đi tình yêu. Cướp đi tất cả hạnh phúc. – Phước Khánh – chú Bảy lại mỉm cười đểu cáng thay Ryo trả lời.

- Rồi anh sẽ nói cho em sau. Bây giờ chuyện của Phước Nghi mới quan trọng.

Phước Nguyên vội vàng cắt ngang sự tò mò của vợ mình. Vì thực sự anh rất sợ. Anh sợ Thục Nguyên biết được sự thật đau lòng đó. Anh sợ cô sẽ không còn coi anh ra gì nữa. Chừng ấy khổ đau anh gây ra cho cô đã quá nhiều và quá bi thương rồi…

- Còn cô, tại sao cô lại có mặt ở đây? Tại sao cô cũng nhúng tay vào việc này? – Ryo hất đôi tay trong suốt của Mỹ Hân – con ma có đôi môi màu cam đã năm lần bảy lượt gây nguy hiểm của Thục Nguyên và gằn giọng hỏi.

- Vì sao em lại có mặt ở đây à? Anh hỏi nghe hay quá. Haha… - một tiếng cười lớn vang lên, gương mặt Mỹ Hân vẫn còn vương lại những nét trẻ con ngây ngô của một teengirl chưa trưởng thành nhưng đã quá mụ mị vì tình yêu mù quáng.

- Tất cả im đi! Con tôi đâu??? Con tôi đâu??? – dường như đã mất hết bình tĩnh, Thục Nguyên túm cổ áo chú Bảy hét lên. Có lẽ cô sẽ phát điên nếu như những tiếng cười điên loạn đó lại vang lên lần nữa.

- Bây giờ nó đang rất an toàn. Nhưng chỉ cần em làm tôi đau thêm một lần nữa thì sự an toàn đó sẽ không còn đâu. – Chú Bảy đã gỡ bỏ gương mặt nửa đùa nửa thật của mình để trở về với hình hài của một con quỷ dữ, suốt đời chỉ đi tìm kiếm sự trả thù.

Bạn đang đọc truyện trên: Dtruyen.net

truyện Đam Mỹ
truyện ngôn tình

Dtruyen.com đổi tên miền thành Dtruyen.net. Độc giả ghi nhớ để truy cập.

ngôn tình sắc

Nhận xét của độc giả về truyện Không Phải Là Cổ Tích

Số ký tự: 0

    Bình luận Facebook