Chương 108
Vụ Thỉ Dực
10/03/2022
“Tam đệ muội!” Đại hoàng tử phi nén giận nhìn Cao Quân, “Mặc kệ Hoàng trắc phi đã làm gì sai, nhưng nàng là trắc phi trong phủ ta, nếu thật sự nàng va chạm ngươi, Đại hoàng tử nhất định sẽ không tha nàng, ngươi hà tất sinh khí lớn như vậy?”
Cao Quân cúi đầu vỗ nhẹ nếp nhăn trên tay áo, không chút để ý nói: “Đại tẩu thật lòng muốn bảo vệ nàng?” Dứt lời, cười như không cười nhìn qua, nói: “Đại tẩu, thì ra ta ở trong mắt ngươi là người ngu sao?”
Đại hoàng tử phi nhíu mày, nén giận nói: “Tam đệ muội có hiểu lầm gì đối với ta phải không?”
Cao Quân tới gần nàng, dùng âm thanh lạnh lẽo khinh thường nói: “Đại tẩu, trước kia ta cho rằng chẳng qua ngươi chỉ có chút ít dối trá thôi, ngươi xem như cũng tự biết lượng sức, chỉ là hôm nay ta mới phát hiện ra, ta sai rồi! Ta đã xem thường ngươi! Bản thân ngươi muốn làm người hiền tuệ, rồi lại nhịn không được sự ghen ghét của mình, ghen ghét tiện nhân này được Đại hoàng tử yêu thích, uy hiếp đến địa vị của ngươi, cho nên ngươi muốn mượn tay của ta giúp ngươi thu thập ả, còn ngươi vẫn sạch sẽ, tiếp tục làm hoàng tử phi hiền huệ của ngươi!”
Dứt lời, Cao Quân khinh miệt mà nhìn Đại hoàng tử phi
Nàng xác thật rất chán ghét tiện nhân Hoàng Tĩnh Thục này, nhưng nơi này là chỗ của Ý Ninh trưởng công chúa, nàng cho dù kiêu ngạo, nhưng cũng có vài phần tình cảm với người dì này.
Đáng tiếc có người cho rằng nàng là người ngu ngốc, muốn mượn tay nàng để thu thập tiện nhân.
Nếu Đại hoàng tử phi không lại đây biểu hiện nàng là người hiền tuệ, thì cho dù bị người khác nói mình kiêu ngạo vượt rào, nàng cũng chấp nhận, cố tình luôn có tiện nhân nhảy ra muốn làm cho nàng không còn mặt mũi, sao nàng không thành toàn?
Trong mắt Đại hoàng tử phi lướt qua một chút hoảng loạn, thực mau liền trấn định lại, trầm giọng nói: “Tam đệ muội, ngươi hiểu lầm ta rồi”
"Có hiểu lầm hay không, vốn là chỉ có trời biết đất biết ngươi biết ta biết, nhưng hiện tại rất nhiều người đều đã biết.” Cao Quân nói, nhìn thoáng qua nha hoàn bà tử chung quanh
Những nha hoàn bà tử đó vội cúi đầu, sợ không cẩn thận bị các chủ tử giận chó đánh mèo.
Cao Quân thấy nói đến trình độ này, Đại hoàng tử phi bình tĩnh đến vững vàng như cũ, vẻ mặt càng khinh thường, ác ý nói: “Nếu ta đem chuyện đi hành cung hôm nay nói với bà ngoại, ngươi nói đến lúc đó Đại hoàng tử tin ta hay tin ngươi?”
Sắc mặt Đại hoàng tử phi đột biến.
Lúc này Cao Quân mới vừa lòng vài phần, cười nói: “Bất quá ta cũng rất chán ghét tiện nhân nào đó rõ ràng là vội vàng đi làm thiếp cho người ta mà cứ nghĩ mình là chính thê, cho rằng được nam nhân sủng ái, là có thể muốn làm gì thì làm. Cho nên hôm nay ta giúp ngươi như nguyện, thu thập tiện nhân này, đại tẩu không cần cảm tạ ta đâu”
Dứt lời, Cao Quân nói: “Người đâu! Đánh cho ta, để nàng nhớ rõ giáo huấn hôm nay, đỡ cho nàng lúc nào cũng ngu xuẩn không có đồ óc”
Nghe được mệnh lệnh, bà tử thô tráng bên cạnh vén tay áo, bắt đầu đánh xuống mặt nữ nhân đang quỳ trên đất
Thực mau, mặt nữ nhân đang quỳ liền sưng phù như đầu heo, đôi mắt phẫn nộ mà oán độc nhìn chằm chằm Đại hoàng tử phi cùng Cao Quân.
Nghe xong Cao Quân nói, Hoàng Tĩnh Thục biết hôm nay mình đã bị Đại hoàng tử phi tính kế, mới có thể chọc phải bà điên Cao Quân này! Đại hoàng tử phi dám tính kế nàng, cũng đừng mong kiếm được chỗ tốt
Cao Quân sau một hồi giáo huấn người liền rời đi trong vòng nha hoàn vây quanh, cũng không lo lắng việc nàng làm hôm nay sau khi truyền tới chỗ Ý Ninh trưởng công chúa, Ý Ninh trưởng công chúa sẽ tức giận. Đại hoàng tử phi là người thức thời, thành thật sẽ không làm loạn yến hội của Ý Ninh trưởng công chúa, nếu không ngay cả Đại hoàng tử cũng không tha cho nàng.
Đại hoàng tử phi thần sắc bất định nhìn phương hướng Cao Quân, sau một lúc lâu mới dẫn theo Hoàng trắc phi bị đánh thành đầu heo rời đi
Chung quanh thật nhanh khôi phục lại yên lặng.
Hoắc Thù cùng An Dương quận chúa ngồi ở phía sau tường hoa cách đó không xa, hoa tường vi nở thành bức tường tuyệt đẹp, vừa lúc ngăn trở thân ảnh các nàng
Cho đến khi đám nữ nhân kia đều đi, sau khi chung quanh khôi phục lại an tĩnh, An Dương quận chúa nhịn không được thở dài, nâng má nói: “Ta cảm thấy, vẫn là không nên tùy tiện gả cho nam nhân nào cũng được, nếu muốn gả, nhất định gả cho nam nhân không nạp thiếp không có thông phòng, bằng không nữ nhân nhiều, cũng sẽ làm người ta đau đầu.”
Hoắc Thù nghe được cười, “Lý do này của ngươi cũng quá tùy tiện rồi, nhưng mà ngươi nói như vậy cũng đúng.”
Trước khi chưa gả cho Nhiếp Ngật, nàng không hề có khái niệm gì đối với việc phải gả cho ai, cả ngày ăn ăn uống uống, làm bạn với bà ngoại, vô cùng tự tại. Sau khi gả cho Nhiếp Ngật, liền không có cách nào chịu đựng bên cạnh hắn có nữ nhân khác, dám cùng nàng đoạt nam nhân, trực tiếp xử lý
Dù sao, Nhiếp Ngật đời này chỉ có thể là của nàng.
An Dương quận chúa híp mắt, nhìn bụi hoa đang nở rực rỡ dưới ánh nắng ở phía xa, tiếp tục nói: “Hoàng Tứ kia là biểu muội ruột thịt của Đại hoàng tử, có phần nhân tình này, cũng không trách Đại hoàng tử đặc biệt sủng ái nàng, cho nên Đại hoàng tử phi liền cảm thấy bị uy hiếp. Nhưng mà hôm nay nhìn thấy mới biết, Hoàng Tứ cho dù gả qua làm trắc phi, phỏng chừng cũng chơi không lại Đại hoàng tử phi. Chuyện hôm nay, Đại hoàng tử phi có khả năng sẽ bị Đại hoàng tử trách cứ, nhưng mà cuối cùng Đại hoàng tử phi vẫn là hoàng tử phi, tổn thất đối với nàng cũng không lớn.”
Hoắc Thù không có hứng thú đối với những việc này, mỗi lần nghe được thê thiếp nhà ai bất hòa gì đó, nàng liền cảm thấy không thú vị.
Thế đạo gian nan, cuộc sống của nữ nhân vốn đã khó khăn, hà tất gì lại khó dễ lẫn nhau? Nếu phải gây khó dễ, cũng nên gây khó dễ cho những nam nhân khơi mào việc này lên mới đúng chứ?
Đối với một màn lúc nãy, cảm xúc của Hoắc Thù cũng không quá lớn, tuy rằng khi giáo huấn người khác Cao Quân thực kiêu ngạo, nhưng lời đối thoại giữa nàng và Đại hoàng tử phi đã để lộ ra một ít tin tức, làm người hiểu rõ kỳ thật nàng cũng không phải người ngốc, ngược lại dựa việc này, phản lại Đại hoàng tử phi một quân, làm Đại hoàng tử phi có khổ cũng nói không nên lời.
Nhìn ra nàng không có hứng thú, An Dương quận chúa biết nàng đã hiểu rõ
Hôm nay nhìn như Cao Quân cùng Đại hoàng tử phi đang tranh cãi, nhưng kỳ thật cũng do Đại hoàng tử cùng Tam hoàng tử đấu đá lẫn nhau trên triều gây nên, những hoàng tử đó, không một người nào an phận, cũng không trách được phụ vương đối với các hoàng tử đều là nhàn nhạt, không muốn bị cuốn vào vòng tranh đấu của các hoàng tử, đỡ phải bị hoàng đế ngờ vực.
An Dương quận chúa thực nhanh liền vứt bỏ những rắc rối đó, hâm mộ nói: “Vẫn là Tố Tố ngươi tốt, hiện tại chung thân đại sự đã được giải quyết, Nhiếp biểu ca cũng là người giữ mình trong sạch, mà cho dù về sau hắn dám xằng bậy, ngươi cũng có sức lực đánh cho hắn không dám xằng bậy nữa”
“Ta không rảnh đánh hắn.” Hoắc Thù trợn mắt liếc nàng một cái, “Nếu hắn dám xằng bậy, ta trực tiếp bỏ hắn”
Nam nhân trong thiên hạ nhiều như vậy, nàng hà tất gì phải treo cổ mãi trên một cái cây? Đến lúc đó nếu thật biến thành như vậy, nàng trực tiếp hòa li trở về Tây Bắc, sống một cuộc sống tiêu sái suиɠ sướиɠ.
Ánh mắt An Dương quận chúa sáng lên, tựa hồ tìm được ám chỉ gì đó từ lời này, tức khắc cả người đều cao hứng lên.
*** Truyện chỉ đăng tại truyenwiki1.com/tac-gia/nhamy111***
Đại hoàng tử phi thực nhanh liền cáo từ Ý Ninh trưởng công chúa rời đi.
Sau khi Ý Ninh trưởng công chúa cho người tiễn nàng ra đi cửa, thực nhanh cũng biết được tin tức vì sao Đại hoàng tử phi nửa đường rời đi, nghe nói do Cao Quân ở trong phủ của nàng ra tay giáo huấn một trắc phi trong Đại hoàng tử, việc này làm cho sắc mặt nàng hơi hơi trầm xuống.
Ý Ninh trưởng công chúa suy tư một lát, gọi một người nha hoàn tới dò hỏi: “Vệ Quốc Công thế tử phu nhân cùng An Dương quận chúa ở nơi nào?”
“Ở trong thủy các bên kia hồ hoa sen nghỉ ngơi”
Ý Ninh trưởng công chúa sau khi nghe xong, liền yên tâm.
Vài vị hoàng tử tuổi hơi lớn, hơn nữa vẫn luôn chưa lập Thái Tử, cho nên các hoàng tử vì vị trí kia mà tranh đấu gay gắt. Ý Ninh trưởng công chúa kỳ thật cũng không biết vị hoàng huynh kia của nàng rốt cuộc đang nghĩ như thế nào, nhưng hoàng huynh hiện giờ vẫn là đang độ tuổi xuân, hoàng tử nào đó muốn nhanh chóng ngoi đầu, kết quả là có thể biết trước
Nhưng nàng không hy vọng con dâu ngây thơ mờ mịt bị cuốn vào trong vòng tranh đấu này, đến lúc đó liên lụy đến nhi tử.
Chính là trong lúc suy tư, liền thấy nữ nhi Hứa Điềm chèo thuyền trở về.
Ý Ninh trưởng công chúa gọi nha hoàn mang ly ô mai ướp lạnh lên cho nàng giải khát, mỉm cười hỏi: “Vì sao không chơi tiếp?”
“Không thú vị.” Hứa Điềm trề môi reo lên, “Những người đó chỉ biết liên tiếp nịnh nọt con, thật không thú vị.” Sau khi uống xong một ly nước ô mai, quay đầu nhìn nhìn, hỏi: “Nương, đại tẩu đâu? Chẳng lẽ hôm nay nàng không lại đây?”
“Tới rời, đang ở bên kia hồ hoa sen.”
Hứa Điềm nghe xong, sắc mặt có chút không tốt, “Nàng nhất định là không muốn nhìn thấy con nên mới có thể chạy đến bên kia.”
Ý Ninh trưởng công chúa cắt ngang lời nàng, “Nói bậy gì đó? Nàng cùng An Dương ngồi với nhau, con cũng không phải không biết tính tình An Dương lười nhác, để nàng chạy tới chèo thuyền cùng các con, còn không bằng để nàng an tĩnh mà đợi. A Thù cùng An Dương chơi rất tốt, nên tự nhiên muốn ngồi với nàng.”
Tuy nói như vậy nhưng Ý Ninh trưởng công chúa cũng có chút đáng tiếc con dâu Hoắc Thù này cùng nữ nhi cũng không được thân cận như vậy, bất quá nhìn nữ nhi mỗi lần nhắc tới Hoắc Thù liền bằng mặt không bằng lòng, Ý Ninh trưởng công chúa cũng có chút đau đầu.
Hứa Điềm sau khi nghe xong, nhịn không được bĩu môi nói: “Nàng không đi chơi cùng cô em chồng, ngược lại đi ngồi chung với gia hỏa không gả ra ngoài được, đây cũng là chuyện người làm tẩu tử có thể làm sao?”
“Nói cái gì vậy!” Ý Ninh trưởng công chúa thật sự duỗi tay đánh nàng, hù dọa nói: “Những lời này chính là lời cô nương gia nên nói sao? Nếu là truyền ra ngoài sẽ đắc tội với người, Vinh Thân Vương phi là người dễ dàng đắc tội sao hả?”
Hứa Điềm vội lấy lòng ôm cánh tay nàng, “Nương, nữ nhi biết sai rồi, nhưng lời này cũng không phải do con nói, là Tân Dương biểu tỷ nói, nàng nói An Dương trước kia lười thành như vậy, thanh danh xấu truyền ra bên ngoài, nhất định gả không ra, trừ phi nam nhân mắt mù mới có thể cưới nàng. Nhưng ánh mắt Vinh Thân Vương phi cao như vậy, khẳng định sẽ không đem nàng gả cho nam nhân mù mắt, cho nên nàng nhất định là gả không được.”
Nói tới đây, Hứa Điềm có chút vui sướng khi người gặp họa.
Nàng kỳ thật cũng không chán ghét biểu tỷ An Dương quận chúa này như vậy, trước kia bởi vì An Dương quận chúa không thích ra cửa, hai nàng không thể nào thân cận, sau đó bởi vì An Dương quận chúa và Hoắc Thù cùng nhau làm lơ nàng, cho nên nàng mới chán ghét An Dương
Ý Ninh trưởng công chúa không nghĩ tới các cô nương này lại nghĩ như vậy, nhớ lại vừa rồi khi nhìn thấy Vinh Thân Vương phi, thần sắc của nàng cũng không có gì khác thường, cũng nhìn không ra bộ dạng nóng vội do hôn sự của nữ nhi
Nhưng mà Vinh Thân Vương phi là người hiếu thắng, cho dù trong lòng có cái gì, cũng sẽ không biểu hiện ra ngoài.
Hôn sự An Dương quận chúa……
Ý Ninh trưởng công chúa cân nhắc, cuối cùng bất đắc dĩ phát hiện, hôn sự An Dương quận chúa thật đúng là quá không dễ dàng, người yêu mến nhưng lại ngại không muốn cưới một tổ tông thân phận tôn quý không dễ hầu hạ này về nhà, người không hiểu rõ, phỏng chừng thân phận có hơi kém chút, Vinh Thân Vương phi lại không bằng lòng.
*** Truyện chỉ đăng tại truyenwiki1.com/tac-gia/nhamy111***
Giờ Thân, các khách nhân hôm nay tới cửa sôi nổi cáo từ rời đi.
Hoắc Thù ở bên cạnh Ý Ninh trưởng công chúa, cùng nàng tiễn Vinh Thân Vương phi rời đi, Nhị hoàng tử phi cùng Tam hoàng tử phi Cao Quân cũng theo sau
Hứa Điềm cũng đứng bên người mẫu thân cùng tiễn khách, trên mặt treo lên nụ cười thập phần khéo léo.
Lúc này, có nha hoàn đầy mặt tươi cười lại đây, bẩm báo nói: “Công chúa, Vệ Quốc Công thế tử tới.”
Nghe được lời này, sắc mặt Ý Ninh trưởng công chúa cùng Hứa Điềm đều lộ vẻ vui sướng, Hoắc Thù cũng vô cùng cao hứng, đôi mắt đẹp nhìn ra hướng cửa.
Cao Quân đang muốn lên xe ngựa, thân thể lập tức trì hoãn mấy nhịp, sau đó xoay người, nhìn về phía người xuất hiện ở cửa.
Những người khác đều nhịn không được sôi nổi nhìn về phía cửa, có một số người trộm nhìn Tam hoàng tử phi Cao Quân.
Nhiếp Ngật từ ngoài cửa đi vào, mắt nhìn thẳng, vẫn không nhìn những nữ quyến đó một cái nào, đi đến trước mặt Ý Ninh trưởng công chúa, hành lễ thỉnh an.
“Thế Cẩn như thế nào tới đây?” Ý Ninh trưởng công chúa cao hứng nói, “Mệt không? Vào uống trà ngồi nghỉ một lát.”
Hứa Điềm cũng cao hứng nói: “Đại ca, ta thật lâu không gặp huynh rồi, huynh gần đây khỏe chứ?”
Nhiếp Ngật không nói chuyện, nhìn lướt qua Hoắc Thù cười đến lúm đồng tiền tươi đẹp đứng bên cạnh Ý Ninh trưởng công chúa, nhàn nhạt lên tiếng.
Ý Ninh trưởng công chúa tuy rằng rất cao hứng nhi tử hôm nay đột nhiên đến đây, nhưng cũng không hề quên những khách nhân chung quanh, đặc biệt là Cao Quân, phát hiện vẻ mặt nàng không biểu tình nhìn qua, trong lòng biết người này chính là người có thể gây chuyện ầm ĩ, vội phân phó nhi tử và con dâu hai người cùng nhau đến phòng khách uống trà nghỉ tạm
Thấy bọn họ đi rồi, Cao Quân lạnh lùng mà nhìn thoáng qua Ý Ninh trưởng công chúa, xoay người ngồi vào xe ngựa rời đi.
Trên đường đi đến phòng khách, Hoắc Thù cao hứng nhỏ giọng hỏi: “Sao hôm nay chàng lại đến?”
“Tới đón nàng!" Thần sắc hắn lãnh đạm, nhưng lời nói lại nói đến rất rõ ràng
Hoắc Thù nhấp miệng, trên mặt lại là vui sướng không khắc chế được, mặt mày mỉm cười, trong phút chốc, như đóa hoa xán lạn mà tươi đẹp, nở rộ dưới bầu trời quang đãng trong ngày mùa hè
Nhiếp Ngật nhìn nàng cao hứng, tâm tình cũng không tồi.
Ý Ninh trưởng công chúa cùng Hứa Điềm thực nhanh liền tới đây.
Nhiếp Ngật vừa lúc uống xong nửa chén trà nhỏ, đứng dậy nói: “Nương, chúng ta đi về trước.”
Ý Ninh trưởng công chúa sắc mặt hơi hơi cứng đờ, về sau bất đắc dĩ nói: “Con khó được lại đây, hôm nay liền ở bên này dùng bữa đi”
“Hôm nay trước khi ra cửa, đã đáp ứng buổi tối hôm nay cùng ăn cơm với tổ phụ, tổ mẫu” Nhiếp Ngật nói.
Nói đến đây, Ý Ninh trưởng công chúa đành phải cho đi, tự mình đưa bọn họ đưa ra cửa, dặn dò nói: “Có rảnh liền tới đây ngồi ah”
Nhiếp Ngật thần sắc thanh thanh đạm đạm, không đáp ứng cũng không cự tuyệt, Hoắc Thù ngoài mặt vẫn rất là khách khí đồng ý.
Nhìn theo hai vợ chồng lên xe rời đi, Ý Ninh trưởng công chúa nhịn không được thở dài.
Hứa Điềm bẹp miệng, trong lòng vô cùng ủy khuất, rõ ràng đại ca khó có khi tới cửa, nàng cũng chưa nói được lời nào với hắn, hắn liền rời đi, cái này làm cho nàng vô cùng thất vọng vô cùng ủy khuất.
“Nương, vì cái gì mà đại ca luôn không chịu ở lại đây lâu hơn một chút chứ?” Hứa Điềm ủy khuất hỏi.
Sắc mặt Ý Ninh trưởng công chúa cứng đờ, sau đó nhàn nhạt nói: “Tiểu hài tử đừng hỏi nhiều như vậy.”
“Con mới không phải tiểu hài tử!” Hứa Điềm dậm chân, không cao hứng mà nói, "Con là muội muội hắn, chính là đại ca đối xử với con luôn lãnh đạm xa cách, chỉ thích Hoắc thị kia, hôm nay còn riêng lại đây đón nàng.”
Nàng còn chưa từng thấy qua huynh trưởng để bụng người nào đến như thế, ngay cả cha mẹ thân nhân cũng như vậy. Cố tình sau khi cưới vợ, mỗi lần Hoắc thị ra cửa hoặc đi nơi nào, hắn đều sẽ riêng đi qua đưa đón nàng, dần dà, cơ hồ người toàn bộ kinh thành đều biết hắn đối đãi với thê tử có bao nhiêu tốt
Ý Ninh trưởng công chúa nghe được lời nói trẻ con này của nàng, vô cùng đau đầu.
“Chơi cả một ngày còn không mệt sao? Trở về phòng nghỉ ngơi đi” Ý Ninh trưởng công chúa nói, không muốn can thiệp vào chuyện nhi tử có phải quá mức sủng ái con dâu hay không, đôi tiểu phu thê này thành thân còn chưa bao lâu, chính là đang ở thời kì mới mẻ, nàng làm mẫu thân, cũng không thể lớn mặt đi can thiệp vào bất cứ chuyện gì
Nhưng mà bọn họ thành thân cũng đã ba tháng, ân ái như thế, hẳn là nên sớm có tin tức đi?
Cao Quân cúi đầu vỗ nhẹ nếp nhăn trên tay áo, không chút để ý nói: “Đại tẩu thật lòng muốn bảo vệ nàng?” Dứt lời, cười như không cười nhìn qua, nói: “Đại tẩu, thì ra ta ở trong mắt ngươi là người ngu sao?”
Đại hoàng tử phi nhíu mày, nén giận nói: “Tam đệ muội có hiểu lầm gì đối với ta phải không?”
Cao Quân tới gần nàng, dùng âm thanh lạnh lẽo khinh thường nói: “Đại tẩu, trước kia ta cho rằng chẳng qua ngươi chỉ có chút ít dối trá thôi, ngươi xem như cũng tự biết lượng sức, chỉ là hôm nay ta mới phát hiện ra, ta sai rồi! Ta đã xem thường ngươi! Bản thân ngươi muốn làm người hiền tuệ, rồi lại nhịn không được sự ghen ghét của mình, ghen ghét tiện nhân này được Đại hoàng tử yêu thích, uy hiếp đến địa vị của ngươi, cho nên ngươi muốn mượn tay của ta giúp ngươi thu thập ả, còn ngươi vẫn sạch sẽ, tiếp tục làm hoàng tử phi hiền huệ của ngươi!”
Dứt lời, Cao Quân khinh miệt mà nhìn Đại hoàng tử phi
Nàng xác thật rất chán ghét tiện nhân Hoàng Tĩnh Thục này, nhưng nơi này là chỗ của Ý Ninh trưởng công chúa, nàng cho dù kiêu ngạo, nhưng cũng có vài phần tình cảm với người dì này.
Đáng tiếc có người cho rằng nàng là người ngu ngốc, muốn mượn tay nàng để thu thập tiện nhân.
Nếu Đại hoàng tử phi không lại đây biểu hiện nàng là người hiền tuệ, thì cho dù bị người khác nói mình kiêu ngạo vượt rào, nàng cũng chấp nhận, cố tình luôn có tiện nhân nhảy ra muốn làm cho nàng không còn mặt mũi, sao nàng không thành toàn?
Trong mắt Đại hoàng tử phi lướt qua một chút hoảng loạn, thực mau liền trấn định lại, trầm giọng nói: “Tam đệ muội, ngươi hiểu lầm ta rồi”
"Có hiểu lầm hay không, vốn là chỉ có trời biết đất biết ngươi biết ta biết, nhưng hiện tại rất nhiều người đều đã biết.” Cao Quân nói, nhìn thoáng qua nha hoàn bà tử chung quanh
Những nha hoàn bà tử đó vội cúi đầu, sợ không cẩn thận bị các chủ tử giận chó đánh mèo.
Cao Quân thấy nói đến trình độ này, Đại hoàng tử phi bình tĩnh đến vững vàng như cũ, vẻ mặt càng khinh thường, ác ý nói: “Nếu ta đem chuyện đi hành cung hôm nay nói với bà ngoại, ngươi nói đến lúc đó Đại hoàng tử tin ta hay tin ngươi?”
Sắc mặt Đại hoàng tử phi đột biến.
Lúc này Cao Quân mới vừa lòng vài phần, cười nói: “Bất quá ta cũng rất chán ghét tiện nhân nào đó rõ ràng là vội vàng đi làm thiếp cho người ta mà cứ nghĩ mình là chính thê, cho rằng được nam nhân sủng ái, là có thể muốn làm gì thì làm. Cho nên hôm nay ta giúp ngươi như nguyện, thu thập tiện nhân này, đại tẩu không cần cảm tạ ta đâu”
Dứt lời, Cao Quân nói: “Người đâu! Đánh cho ta, để nàng nhớ rõ giáo huấn hôm nay, đỡ cho nàng lúc nào cũng ngu xuẩn không có đồ óc”
Nghe được mệnh lệnh, bà tử thô tráng bên cạnh vén tay áo, bắt đầu đánh xuống mặt nữ nhân đang quỳ trên đất
Thực mau, mặt nữ nhân đang quỳ liền sưng phù như đầu heo, đôi mắt phẫn nộ mà oán độc nhìn chằm chằm Đại hoàng tử phi cùng Cao Quân.
Nghe xong Cao Quân nói, Hoàng Tĩnh Thục biết hôm nay mình đã bị Đại hoàng tử phi tính kế, mới có thể chọc phải bà điên Cao Quân này! Đại hoàng tử phi dám tính kế nàng, cũng đừng mong kiếm được chỗ tốt
Cao Quân sau một hồi giáo huấn người liền rời đi trong vòng nha hoàn vây quanh, cũng không lo lắng việc nàng làm hôm nay sau khi truyền tới chỗ Ý Ninh trưởng công chúa, Ý Ninh trưởng công chúa sẽ tức giận. Đại hoàng tử phi là người thức thời, thành thật sẽ không làm loạn yến hội của Ý Ninh trưởng công chúa, nếu không ngay cả Đại hoàng tử cũng không tha cho nàng.
Đại hoàng tử phi thần sắc bất định nhìn phương hướng Cao Quân, sau một lúc lâu mới dẫn theo Hoàng trắc phi bị đánh thành đầu heo rời đi
Chung quanh thật nhanh khôi phục lại yên lặng.
Hoắc Thù cùng An Dương quận chúa ngồi ở phía sau tường hoa cách đó không xa, hoa tường vi nở thành bức tường tuyệt đẹp, vừa lúc ngăn trở thân ảnh các nàng
Cho đến khi đám nữ nhân kia đều đi, sau khi chung quanh khôi phục lại an tĩnh, An Dương quận chúa nhịn không được thở dài, nâng má nói: “Ta cảm thấy, vẫn là không nên tùy tiện gả cho nam nhân nào cũng được, nếu muốn gả, nhất định gả cho nam nhân không nạp thiếp không có thông phòng, bằng không nữ nhân nhiều, cũng sẽ làm người ta đau đầu.”
Hoắc Thù nghe được cười, “Lý do này của ngươi cũng quá tùy tiện rồi, nhưng mà ngươi nói như vậy cũng đúng.”
Trước khi chưa gả cho Nhiếp Ngật, nàng không hề có khái niệm gì đối với việc phải gả cho ai, cả ngày ăn ăn uống uống, làm bạn với bà ngoại, vô cùng tự tại. Sau khi gả cho Nhiếp Ngật, liền không có cách nào chịu đựng bên cạnh hắn có nữ nhân khác, dám cùng nàng đoạt nam nhân, trực tiếp xử lý
Dù sao, Nhiếp Ngật đời này chỉ có thể là của nàng.
An Dương quận chúa híp mắt, nhìn bụi hoa đang nở rực rỡ dưới ánh nắng ở phía xa, tiếp tục nói: “Hoàng Tứ kia là biểu muội ruột thịt của Đại hoàng tử, có phần nhân tình này, cũng không trách Đại hoàng tử đặc biệt sủng ái nàng, cho nên Đại hoàng tử phi liền cảm thấy bị uy hiếp. Nhưng mà hôm nay nhìn thấy mới biết, Hoàng Tứ cho dù gả qua làm trắc phi, phỏng chừng cũng chơi không lại Đại hoàng tử phi. Chuyện hôm nay, Đại hoàng tử phi có khả năng sẽ bị Đại hoàng tử trách cứ, nhưng mà cuối cùng Đại hoàng tử phi vẫn là hoàng tử phi, tổn thất đối với nàng cũng không lớn.”
Hoắc Thù không có hứng thú đối với những việc này, mỗi lần nghe được thê thiếp nhà ai bất hòa gì đó, nàng liền cảm thấy không thú vị.
Thế đạo gian nan, cuộc sống của nữ nhân vốn đã khó khăn, hà tất gì lại khó dễ lẫn nhau? Nếu phải gây khó dễ, cũng nên gây khó dễ cho những nam nhân khơi mào việc này lên mới đúng chứ?
Đối với một màn lúc nãy, cảm xúc của Hoắc Thù cũng không quá lớn, tuy rằng khi giáo huấn người khác Cao Quân thực kiêu ngạo, nhưng lời đối thoại giữa nàng và Đại hoàng tử phi đã để lộ ra một ít tin tức, làm người hiểu rõ kỳ thật nàng cũng không phải người ngốc, ngược lại dựa việc này, phản lại Đại hoàng tử phi một quân, làm Đại hoàng tử phi có khổ cũng nói không nên lời.
Nhìn ra nàng không có hứng thú, An Dương quận chúa biết nàng đã hiểu rõ
Hôm nay nhìn như Cao Quân cùng Đại hoàng tử phi đang tranh cãi, nhưng kỳ thật cũng do Đại hoàng tử cùng Tam hoàng tử đấu đá lẫn nhau trên triều gây nên, những hoàng tử đó, không một người nào an phận, cũng không trách được phụ vương đối với các hoàng tử đều là nhàn nhạt, không muốn bị cuốn vào vòng tranh đấu của các hoàng tử, đỡ phải bị hoàng đế ngờ vực.
An Dương quận chúa thực nhanh liền vứt bỏ những rắc rối đó, hâm mộ nói: “Vẫn là Tố Tố ngươi tốt, hiện tại chung thân đại sự đã được giải quyết, Nhiếp biểu ca cũng là người giữ mình trong sạch, mà cho dù về sau hắn dám xằng bậy, ngươi cũng có sức lực đánh cho hắn không dám xằng bậy nữa”
“Ta không rảnh đánh hắn.” Hoắc Thù trợn mắt liếc nàng một cái, “Nếu hắn dám xằng bậy, ta trực tiếp bỏ hắn”
Nam nhân trong thiên hạ nhiều như vậy, nàng hà tất gì phải treo cổ mãi trên một cái cây? Đến lúc đó nếu thật biến thành như vậy, nàng trực tiếp hòa li trở về Tây Bắc, sống một cuộc sống tiêu sái suиɠ sướиɠ.
Ánh mắt An Dương quận chúa sáng lên, tựa hồ tìm được ám chỉ gì đó từ lời này, tức khắc cả người đều cao hứng lên.
*** Truyện chỉ đăng tại truyenwiki1.com/tac-gia/nhamy111***
Đại hoàng tử phi thực nhanh liền cáo từ Ý Ninh trưởng công chúa rời đi.
Sau khi Ý Ninh trưởng công chúa cho người tiễn nàng ra đi cửa, thực nhanh cũng biết được tin tức vì sao Đại hoàng tử phi nửa đường rời đi, nghe nói do Cao Quân ở trong phủ của nàng ra tay giáo huấn một trắc phi trong Đại hoàng tử, việc này làm cho sắc mặt nàng hơi hơi trầm xuống.
Ý Ninh trưởng công chúa suy tư một lát, gọi một người nha hoàn tới dò hỏi: “Vệ Quốc Công thế tử phu nhân cùng An Dương quận chúa ở nơi nào?”
“Ở trong thủy các bên kia hồ hoa sen nghỉ ngơi”
Ý Ninh trưởng công chúa sau khi nghe xong, liền yên tâm.
Vài vị hoàng tử tuổi hơi lớn, hơn nữa vẫn luôn chưa lập Thái Tử, cho nên các hoàng tử vì vị trí kia mà tranh đấu gay gắt. Ý Ninh trưởng công chúa kỳ thật cũng không biết vị hoàng huynh kia của nàng rốt cuộc đang nghĩ như thế nào, nhưng hoàng huynh hiện giờ vẫn là đang độ tuổi xuân, hoàng tử nào đó muốn nhanh chóng ngoi đầu, kết quả là có thể biết trước
Nhưng nàng không hy vọng con dâu ngây thơ mờ mịt bị cuốn vào trong vòng tranh đấu này, đến lúc đó liên lụy đến nhi tử.
Chính là trong lúc suy tư, liền thấy nữ nhi Hứa Điềm chèo thuyền trở về.
Ý Ninh trưởng công chúa gọi nha hoàn mang ly ô mai ướp lạnh lên cho nàng giải khát, mỉm cười hỏi: “Vì sao không chơi tiếp?”
“Không thú vị.” Hứa Điềm trề môi reo lên, “Những người đó chỉ biết liên tiếp nịnh nọt con, thật không thú vị.” Sau khi uống xong một ly nước ô mai, quay đầu nhìn nhìn, hỏi: “Nương, đại tẩu đâu? Chẳng lẽ hôm nay nàng không lại đây?”
“Tới rời, đang ở bên kia hồ hoa sen.”
Hứa Điềm nghe xong, sắc mặt có chút không tốt, “Nàng nhất định là không muốn nhìn thấy con nên mới có thể chạy đến bên kia.”
Ý Ninh trưởng công chúa cắt ngang lời nàng, “Nói bậy gì đó? Nàng cùng An Dương ngồi với nhau, con cũng không phải không biết tính tình An Dương lười nhác, để nàng chạy tới chèo thuyền cùng các con, còn không bằng để nàng an tĩnh mà đợi. A Thù cùng An Dương chơi rất tốt, nên tự nhiên muốn ngồi với nàng.”
Tuy nói như vậy nhưng Ý Ninh trưởng công chúa cũng có chút đáng tiếc con dâu Hoắc Thù này cùng nữ nhi cũng không được thân cận như vậy, bất quá nhìn nữ nhi mỗi lần nhắc tới Hoắc Thù liền bằng mặt không bằng lòng, Ý Ninh trưởng công chúa cũng có chút đau đầu.
Hứa Điềm sau khi nghe xong, nhịn không được bĩu môi nói: “Nàng không đi chơi cùng cô em chồng, ngược lại đi ngồi chung với gia hỏa không gả ra ngoài được, đây cũng là chuyện người làm tẩu tử có thể làm sao?”
“Nói cái gì vậy!” Ý Ninh trưởng công chúa thật sự duỗi tay đánh nàng, hù dọa nói: “Những lời này chính là lời cô nương gia nên nói sao? Nếu là truyền ra ngoài sẽ đắc tội với người, Vinh Thân Vương phi là người dễ dàng đắc tội sao hả?”
Hứa Điềm vội lấy lòng ôm cánh tay nàng, “Nương, nữ nhi biết sai rồi, nhưng lời này cũng không phải do con nói, là Tân Dương biểu tỷ nói, nàng nói An Dương trước kia lười thành như vậy, thanh danh xấu truyền ra bên ngoài, nhất định gả không ra, trừ phi nam nhân mắt mù mới có thể cưới nàng. Nhưng ánh mắt Vinh Thân Vương phi cao như vậy, khẳng định sẽ không đem nàng gả cho nam nhân mù mắt, cho nên nàng nhất định là gả không được.”
Nói tới đây, Hứa Điềm có chút vui sướng khi người gặp họa.
Nàng kỳ thật cũng không chán ghét biểu tỷ An Dương quận chúa này như vậy, trước kia bởi vì An Dương quận chúa không thích ra cửa, hai nàng không thể nào thân cận, sau đó bởi vì An Dương quận chúa và Hoắc Thù cùng nhau làm lơ nàng, cho nên nàng mới chán ghét An Dương
Ý Ninh trưởng công chúa không nghĩ tới các cô nương này lại nghĩ như vậy, nhớ lại vừa rồi khi nhìn thấy Vinh Thân Vương phi, thần sắc của nàng cũng không có gì khác thường, cũng nhìn không ra bộ dạng nóng vội do hôn sự của nữ nhi
Nhưng mà Vinh Thân Vương phi là người hiếu thắng, cho dù trong lòng có cái gì, cũng sẽ không biểu hiện ra ngoài.
Hôn sự An Dương quận chúa……
Ý Ninh trưởng công chúa cân nhắc, cuối cùng bất đắc dĩ phát hiện, hôn sự An Dương quận chúa thật đúng là quá không dễ dàng, người yêu mến nhưng lại ngại không muốn cưới một tổ tông thân phận tôn quý không dễ hầu hạ này về nhà, người không hiểu rõ, phỏng chừng thân phận có hơi kém chút, Vinh Thân Vương phi lại không bằng lòng.
*** Truyện chỉ đăng tại truyenwiki1.com/tac-gia/nhamy111***
Giờ Thân, các khách nhân hôm nay tới cửa sôi nổi cáo từ rời đi.
Hoắc Thù ở bên cạnh Ý Ninh trưởng công chúa, cùng nàng tiễn Vinh Thân Vương phi rời đi, Nhị hoàng tử phi cùng Tam hoàng tử phi Cao Quân cũng theo sau
Hứa Điềm cũng đứng bên người mẫu thân cùng tiễn khách, trên mặt treo lên nụ cười thập phần khéo léo.
Lúc này, có nha hoàn đầy mặt tươi cười lại đây, bẩm báo nói: “Công chúa, Vệ Quốc Công thế tử tới.”
Nghe được lời này, sắc mặt Ý Ninh trưởng công chúa cùng Hứa Điềm đều lộ vẻ vui sướng, Hoắc Thù cũng vô cùng cao hứng, đôi mắt đẹp nhìn ra hướng cửa.
Cao Quân đang muốn lên xe ngựa, thân thể lập tức trì hoãn mấy nhịp, sau đó xoay người, nhìn về phía người xuất hiện ở cửa.
Những người khác đều nhịn không được sôi nổi nhìn về phía cửa, có một số người trộm nhìn Tam hoàng tử phi Cao Quân.
Nhiếp Ngật từ ngoài cửa đi vào, mắt nhìn thẳng, vẫn không nhìn những nữ quyến đó một cái nào, đi đến trước mặt Ý Ninh trưởng công chúa, hành lễ thỉnh an.
“Thế Cẩn như thế nào tới đây?” Ý Ninh trưởng công chúa cao hứng nói, “Mệt không? Vào uống trà ngồi nghỉ một lát.”
Hứa Điềm cũng cao hứng nói: “Đại ca, ta thật lâu không gặp huynh rồi, huynh gần đây khỏe chứ?”
Nhiếp Ngật không nói chuyện, nhìn lướt qua Hoắc Thù cười đến lúm đồng tiền tươi đẹp đứng bên cạnh Ý Ninh trưởng công chúa, nhàn nhạt lên tiếng.
Ý Ninh trưởng công chúa tuy rằng rất cao hứng nhi tử hôm nay đột nhiên đến đây, nhưng cũng không hề quên những khách nhân chung quanh, đặc biệt là Cao Quân, phát hiện vẻ mặt nàng không biểu tình nhìn qua, trong lòng biết người này chính là người có thể gây chuyện ầm ĩ, vội phân phó nhi tử và con dâu hai người cùng nhau đến phòng khách uống trà nghỉ tạm
Thấy bọn họ đi rồi, Cao Quân lạnh lùng mà nhìn thoáng qua Ý Ninh trưởng công chúa, xoay người ngồi vào xe ngựa rời đi.
Trên đường đi đến phòng khách, Hoắc Thù cao hứng nhỏ giọng hỏi: “Sao hôm nay chàng lại đến?”
“Tới đón nàng!" Thần sắc hắn lãnh đạm, nhưng lời nói lại nói đến rất rõ ràng
Hoắc Thù nhấp miệng, trên mặt lại là vui sướng không khắc chế được, mặt mày mỉm cười, trong phút chốc, như đóa hoa xán lạn mà tươi đẹp, nở rộ dưới bầu trời quang đãng trong ngày mùa hè
Nhiếp Ngật nhìn nàng cao hứng, tâm tình cũng không tồi.
Ý Ninh trưởng công chúa cùng Hứa Điềm thực nhanh liền tới đây.
Nhiếp Ngật vừa lúc uống xong nửa chén trà nhỏ, đứng dậy nói: “Nương, chúng ta đi về trước.”
Ý Ninh trưởng công chúa sắc mặt hơi hơi cứng đờ, về sau bất đắc dĩ nói: “Con khó được lại đây, hôm nay liền ở bên này dùng bữa đi”
“Hôm nay trước khi ra cửa, đã đáp ứng buổi tối hôm nay cùng ăn cơm với tổ phụ, tổ mẫu” Nhiếp Ngật nói.
Nói đến đây, Ý Ninh trưởng công chúa đành phải cho đi, tự mình đưa bọn họ đưa ra cửa, dặn dò nói: “Có rảnh liền tới đây ngồi ah”
Nhiếp Ngật thần sắc thanh thanh đạm đạm, không đáp ứng cũng không cự tuyệt, Hoắc Thù ngoài mặt vẫn rất là khách khí đồng ý.
Nhìn theo hai vợ chồng lên xe rời đi, Ý Ninh trưởng công chúa nhịn không được thở dài.
Hứa Điềm bẹp miệng, trong lòng vô cùng ủy khuất, rõ ràng đại ca khó có khi tới cửa, nàng cũng chưa nói được lời nào với hắn, hắn liền rời đi, cái này làm cho nàng vô cùng thất vọng vô cùng ủy khuất.
“Nương, vì cái gì mà đại ca luôn không chịu ở lại đây lâu hơn một chút chứ?” Hứa Điềm ủy khuất hỏi.
Sắc mặt Ý Ninh trưởng công chúa cứng đờ, sau đó nhàn nhạt nói: “Tiểu hài tử đừng hỏi nhiều như vậy.”
“Con mới không phải tiểu hài tử!” Hứa Điềm dậm chân, không cao hứng mà nói, "Con là muội muội hắn, chính là đại ca đối xử với con luôn lãnh đạm xa cách, chỉ thích Hoắc thị kia, hôm nay còn riêng lại đây đón nàng.”
Nàng còn chưa từng thấy qua huynh trưởng để bụng người nào đến như thế, ngay cả cha mẹ thân nhân cũng như vậy. Cố tình sau khi cưới vợ, mỗi lần Hoắc thị ra cửa hoặc đi nơi nào, hắn đều sẽ riêng đi qua đưa đón nàng, dần dà, cơ hồ người toàn bộ kinh thành đều biết hắn đối đãi với thê tử có bao nhiêu tốt
Ý Ninh trưởng công chúa nghe được lời nói trẻ con này của nàng, vô cùng đau đầu.
“Chơi cả một ngày còn không mệt sao? Trở về phòng nghỉ ngơi đi” Ý Ninh trưởng công chúa nói, không muốn can thiệp vào chuyện nhi tử có phải quá mức sủng ái con dâu hay không, đôi tiểu phu thê này thành thân còn chưa bao lâu, chính là đang ở thời kì mới mẻ, nàng làm mẫu thân, cũng không thể lớn mặt đi can thiệp vào bất cứ chuyện gì
Nhưng mà bọn họ thành thân cũng đã ba tháng, ân ái như thế, hẳn là nên sớm có tin tức đi?
Bạn đang đọc truyện trên: Dtruyen.net
Dtruyen.com đổi tên miền thành Dtruyen.net. Độc giả ghi nhớ để truy cập.