Chương 9
Mính Hương Hoa Hồn
09/08/2013
Công tác quay phim chụp hình tuyên
truyền đã gần kết thúc, hết thảy đều tiến triển thuận lợi. Lăng Hi Tình
cũng thở phào nhẹ nhõm, nàng thật sự không có khiếu làm diễn viên, ngay
cả Lôi Hân Hán cũng rất muốn mua pháo về đốt chúc mừng một phen, từ nay
người phụ nữ hắn yêu có thể không cần bị một đống người nhìn ngắm. Hiện
tại, hắn ghen tuông cũng phải thật cẩn thận không để Lăng Hi Tình biết
lại nói hắn “ngăn cản tự do cá nhân”. Bây giờ hắn – thân là chồng trước
phải quan sát kỹ, tốt nhất vẫn là không cần ăn bậy dấm chua.
Tuy thế tính hay ghen của đàn ông vẫn
khó khống chế, chính do cái tên đang ở nước ngoài tên là Chu Vũ Hàn,
không ba thì năm bận liền gọi về hỏi thăm Tiểu Tình, hai người thì thì
thầm thầm không biết nói cái gì, càng chẳng cho hắn nghe. Tốt nhất tên
kia đừng về Đài Loan nữa, bằng không hắn mà gặp được, cam đoan tên Chu
Vũ Hàn này khó toàn thây.
Á… Loại nguyền rủa độc ác này đương nhiên chỉ vụng trộm xả trong lòng, tuyệt đối không thể cho Tiểu Tình biết.
…………………………..
Hôm nay có buổi chụp ảnh bổ sung một số
bức hình để chuyển sang khâu chế tác, Lăng Hi Tình sau khi chụp hình
xong liền trở về phòng hóa trang, Lôi Hân Hán gọi điện bảo nàng đợi chút hắn sẽ đến đón. Đang ngồi tháo trang sức, nàng vô tình nghe được vài cô gái trẻ vừa đi vừa nói chuyện –
“Nghe nói ca sĩ kiêm diễn viên, đại minh tinh Cố Mị Oánh đã quay xong phần ngoại cảnh ở Mỹ, vừa rồi sếp chúng ta cũng nói rằng sau khi trở về, cô ta sẽ chính thức đàm phán hợp tác làm
bộ phim tiếp theo.”
“Thật vậy chăng?” Một cô gái khác hưng phấn tiếp lời, “Mình rất thích vai diễn chính của bộ “Spice girl’s odd story*”, từng hành động của nhân vật đều phù hợp với diễn biến tâm trạng, nhân
vật cũng thật xinh đẹp, kịch bản viết rất hay, rất phù hợp với hình
tượng của cô ấy.”. (* trong bản convert là
“Cô em kỳ tình”: 『辣妹奇情』 dịch tiếng việt ra dài lê thê: Câu chuyện tình
kỳ lạ của cô nàng cay độc >.< nên Sia tạm dịch sang tiếng anh như
thế, ai có cách hay hơn thì bảo Sia nhá ^_^)
“Lại nói tiếp, cô ta gần đây đúng là số
đỏ, vừa ra đĩa nhạc vừa đóng phim, mấy tháng trước giải thưởng nhân vật
chính xuất sắc nhất cũng vào tay cô ta, thêm cả danh hiệu ngôi sao gợi
cảm nhất.”
“Có Lôi tiên sinh làm chỗ dựa, số không đỏ mới lạ.”
“Mình cũng nghe nói Lôi tiên sinh cùng Cố Mị Oánh có quan hệ mập mờ, vài năm trước hai người từng có qua lại.”
“Đúng rồi, mình nghe nói hai người bọn họ còn có ý định tiến tới kết hôn nữa.”
Lăng Hi Tình nghe được lời bàn tán như
thế khiếp sợ không thôi, họ càng nói càng khoa trương, như thể đó là
chuyện có thật, không lạ lẫm gì.
Nào là thuê phòng khách sạn, tặng nhẫn
kim cương trong mưa, cùng tiến cùng lui trong những buổi tiệc lớn. Từng
câu từng chữ khiến tâm tình của nàng như có ai giằng xé. Cũng đúng thôi, thân là ông chủ trẻ tuổi nhiều tiền, dung mạo lại tuấn mỹ, có khả năng
hô phong hoán vũ ở ngành giải trí, một người đàn ông xuất sắc như vậy
sao có thể không trêu hoa ghẹo nguyệt. Xung quanh bên người đều là ngôi
sao xinh đẹp, người mẫu nổi tiếng; hắn chỉ là người đàn ông bình thường, không có chuyện gì mới lạ.
Mà suốt thời gian chia tay tám năm, tất
cả mọi việc liên quan đến hắn nàng đều lựa chọn trốn tránh chẳng quan
tâm. Lần này gặp lại, hắn không những sửa thói kiêu ngạo cuồng vọng, còn dễ dàng tha thứ, một lòng yêu thương chăm sóc nàng. Hiện tại nghe được
người khác nói thế, trước kia nàng thật sự không biết vì sao hắn thay
đổi nhiều như vậy, rõ ràng hắn có thể giống một vương tử, vốn rất có
điều kiện thu hút nhiều phụ nữ quỳ gối vâng lời, thật sự không có lý do
nào để thay đổi tác phong vì nàng.
Chẳng lẽ…… Hắn làm thế để lơi lỏng phòng bị trong lòng nàng, để rồi trả thù chuyện năm xưa?
Hắn từng nói với nàng ― “Lăng Hi Tình, sẽ có một ngày tôi khiến em hối hận vì đưa ra quyết định điên rồ ngày hôm nay!”
Nghĩ đến đó nàng không tự chủ được mà run sợ. Sự bất an trỗi dậy trong lòng.
Nàng không biết bản thân khi nào đã rời
phòng hóa trang, ngay cả khi nhân viên công tác đi qua chào hỏi, nàng
cũng dường như không nghe thấy. Mãi đến khi lọt vào một vòng tay ấm áp
ôm lấy, nàng mới đột nhiên bừng tỉnh.
“Không nghĩ tới mới có vài giờ ngắn ngủn không gặp, em đã yêu thương nhung nhớ và nghĩ đến anh mà.” Tiếng cười
ngọt ngào phát ra từ phía trên truyền đến tai nàng, một đôi bàn tay to
thân mật ôm lấy vòng eo, Lăng Hi Tình ngẩng đầu, vừa lúc thấy nụ cười
trên môi Lôi Hân Hán, ánh mắt ôn nhu hiền lành, trên khuôn mặt tuấn mỹ
lộ ra vẻ sủng nịnh.
Hắn của hiện tại hoàn toàn trái ngược
với người mà nàng biết trước kia, một Lôi Hân Hán kiêu ngạo bá đạo, chỉ
biết có bản thân. Hắn thật lòng sao, sau tám năm ly biệt, hai người bọn
họ thật sự có thể vượt qua mọi ngăn cách, từ nay về sau ở bên cạnh nhau
vui vẻ ngọt ngào?
“Tiểu Tình, sắc mặt em rất khó coi, có
chuyện gì sao?” Hắn có chút lo lắng, vươn tay sờ sờ cái trán của nàng,
“Hay vẫn mệt mỏi do chụp hình?”.
Nếu biểu tình này là giả thì diễn xuất
của Lôi Hân Hán không đem đi kiếm tiền thật sự rất uổng, Lăng Hi Tình
tình âm thầm bật cười, hắn không có khả năng đang diễn, như vậy nàng đến tột cùng…… còn khúc mắc gì nữa chứ?
Đã ly hôn, cho dù Lôi Hân Hán thật sự cùng người khác có quan hệ gì, có tình cảm gì đi nữa thì đã sao.
Huống hồ người năm xưa đưa ra quyết định ly hôn là nàng, lựa chọn rời bỏ hắn cũng là nàng, giờ nàng làm chi có
tư cách để ý chặng đường hắn đã đi, trách cứ hắn phong lưu hoa tâm, phản bội tình cảm.
Hết thảy vẻ u sầu trong đôi mắt to sáng của nàng chỉ cần một khoảnh khắc nhìn vào mắt hắn cũng hóa thành nhu tình như nước.
Nàng vui vẻ cười, chủ động nắm tay hắn. “Chỉ là đột nhiên có chút sầu não, chúng ta lúc trước dường như bỏ lỡ nhiều thứ lắm.”
Hắn cúi đầu hôn lên trán nàng, “Tại sao lại đột nhiên sầu não?”.
Nàng lắc đầu, “Từ nay về sau, chúng ta sẽ quý trọng lẫn nhau, đúng không?”.
Hai người bốn mắt nhìn nhau, một bên thâm tình, một bên chấp nhất, cả hai lý giải những lời này với hai tâm tình khác nhau.
“Nếu lời của em nói có ý là muốn cầu hôn anh thì anh sẽ lập tức mừng rỡ gật đầu chấp nhận.” Hắn vui đùa nói.
“Ba, con có thể xem là ba đang cùng cô giáo của con yêu đương vụng trộm không?”
Tiếng nói non nớt đột nhiên xuất hiện ở
phía sau hai người. Chẳng cần quay đầu, Lôi Hân Hán cũng biết đó là đứa
con bảo bối của hắn.
Chẳng phải đã dặn con ở yên trên xe chờ sao? Chạy đến đây làm chi a?
“Học sinh Lôi Hạo Dương, con rõ ràng cứ
phải nói quá lên như vậy sao? Cô bình thường dạy con phải xử sự ra sao?” Mỗi lần nghe kiểu nói chuyện của con trai, Lăng Hi Tình đều không biết
phải làm gì nữa.
Đối mặt với nàng đang khốn quẫn, Lôi Hân Hán mỉm cười nâng cằm của nàng lên, “Ý kiến này cũng không tệ, Tiểu
Tình, em nói chúng ta giờ có nên tìm một chỗ để yêu đương vụng trộm
không?”
“Lôi Hân Hán, anh đi chết đi!” Nàng thực sự sẽ bị một lớn một nhỏ này chọc tức chết.
Nhưng mà cho dù biết sẽ vẫn bị chọc tức chết, bọn họ trước sau đều là hai người mà nàng yêu thương nhất trên đời.Cuối cùng cũng hoàn thành công tác chụp
hình để tuyên truyền, tuy rằng ban đầu nàng nhận vai nữ chính cũng do
hiệu trưởng đề nghị, nhưng bản tính nàng vốn ôn hòa, đối xử lễ phép với
mọi người, trước mặt nhân viên công tác chưa bao giờ vênh váo đắc ý, tự
cao tự đại nên được nhân viên ở đây yêu thích.
Nhân vật nổi tiếng Cố Mị Oánh khi không
lại đột nhiên xuất hiện, nói đến thăm đạo diễn, khiến cho nhân viên đang công tác hậu trường ồn ào một trận, không ít người vây quanh, yêu cầu
cùng cô chụp ảnh chung và ký tên lưu niệm.
Trên màn ảnh Cố Mị Oánh gợi cảm quyến
rũ, phong thái tao nhã, tận mắt nhìn thấy thì xinh đẹp vô cùng. Đại khái bởi vì cô ta là ngôi sao điện ảnh, “con cưng” của công ty, nên từ nhiếp ảnh gia đến đạo diễn đều vui vẻ đón tiếp trò chuyện.
Đối mặt nữ nhân vật chính trong thiên
tình sử nổi như cồn của Lôi Hân Hán, Lăng Hi Tình cố giữ bình tĩnh, lẳng lặng đứng một bên quan sát ngôi sao này. Xa xa nhìn mỹ nữ gợi cảm được
mọi người vây xung quanh, nàng không thể không liên tưởng đến hình ảnh
thân thể mềm mại kia được Lôi Hân Hản ôn nhu ôm trong ngực.
Nàng không nên ghen tị! Dù sao đó cũng đã là chuyện quá khứ .
Nhưng mà……
Quỷ tha ma bắt! Vì sao nàng đột nhiên
rất muốn đem Lôi Hân Hán ra tra khảo cho rõ? Năm đó hai người từng trước hoa dưới trăng hẹn ước vô số điều, cái tên bá đạo kia nói lời ngon
tiếng ngọt như đường mật, căn bản là dụ dỗ để nàng không thoát khỏi bàn
tay hắn thôi. Nào là kiếp này vĩnh viễn chẳng gì chia cắt được đôi ta,
kể cả có kiếp sau xin hẹn gặp lại nối tiếp duyên tình, mà khi hai người
thật sự chia cắt, hắn liền không chịu nổi cảnh đơn côi một mình, còn gây chuyện xấu để mọi người đều biết.
Càng nghĩ càng khiến nội tâm Lăng Hi
Tình bị dày vò, không thể chịu đựng được nữa đành xoay người rời khỏi
đám đông ồn ào. Cố gắng nhẫn nại, sau ngày hôm nay là xong rồi, ngày mai nàng có thể trở về trường học, trở lại với thế giới đơn thuần của nàng.
“Còn tưởng rằng tân sủng của Lôi Hân Hán có bao nhiêu lợi hại, chẳng qua cũng chỉ có như thế này thôi.”
Lời nói trào phúng từ phía sau truyền
đến làm Lăng Hi Tình, không nghĩ tới Cố Mị Oánh mới nãy bị mọi người vây quanh, giờ lại theo nàng vào phòng vệ sinh.
Cố Mị Oánh cao 1m75, dáng người cao gầy cân xứng, cho dù mặc quần áo mộc mạc nhưng vẫn lộ ra khí chất hơn người.
Còn Lăng Hi Tình thì đem đến cho mọi
người một cảm giác hoàn toàn trái ngược, đôi lông mày mang đường nét
thanh tú, tựa như đang cười, mái tóc dài, khoác áo choàng, khuôn mặt
trắng nõn, đôi má ửng hồng, đôi môi đỏ mọng, dù trang điểm hay không
nhưng luôn tản mác một hương vị ngọt ngào tự nhiên.
Nàng quay đầu yếu ớt cười, cùng với ngôi sao lớn chịu mọi lời thổi phồng bốn mắt nhìn nhau, có thể thuận lợi
đánh giá người tình cũ của chồng trước, đáy lòng cũng thấy đôi chút kỳ
quái. Nghĩ đến chuyện scandal của cô ta cùng Lôi Hân Hán, thậm chí có
quan hệ da thịt, Lăng Hi Tình vừa ghen tị, vừa tò mò, nhưng đa phần vẫn
là hoài nghi sự lựa chọn phụ nữ của Lôi Hân Hán.
“Cố tiểu thư, tôi nghĩ chúng ta không hề quen biết nhau?” Nàng có thể cảm thấy đối phương mang ý đối địch với mình.
Cố Mị Oánh cười lạnh, dửng dưng, ánh mắt tràn ngập sự khinh thường, “Không cần đề phòng tôi thế, tôi cùng Hân
Hán đã là chuyện quá khứ, tôi chỉ là có chút tò mò, người có thể làm cho hắn lại động tâm rốt cuộc là thần thánh phương nào.”.
Tới gần với vẻ mặt đùa cợt, “Hóa ra tin
đồn cũng chỉ là tin đồn mà thôi, tôi vốn đã đánh giá quá cao cô, dù sao
thời này cũng không ít phụ nữ dùng thân thể của chính mình để đổi lấy
danh lợi, Lăng tiểu thư, tôi tại đây chúc cô từ nay về sau tinh vận hanh thông.” (tinh vận hanh thông星運亨通 nghĩa là
sự nghiệp ngôi sao càng ngày càng dễ dàng, suôn sẻ, Sia chưa tìm được
cụm từ nào hợp nghĩa hay gần nghĩa nên tạm để thế >.<)
Ở trong mắt cô ta, Lăng Hi Tình cũng là loại phụ nữ vì danh lợi mà bán chính thân thể mình, cùng ông chủ lên giường.
Cho dù tính tình Lăng Hi Tình ôn hòa, nghe cô ta nói quá đáng như vậy cũng có chút tức giận.
Ngay lúc nàng muốn biện hộ cho chính mình, một tiếng nói trẻ con thình lình vang lên từ phía sau hai người.
“Cô rốt cuộc là ngôi sao hay là bà tám?
Miệng lưỡi điêu ngoa vậy mới được sao? Ba ta đem cô nâng lên thành siêu
sao quốc tế mục đích là để nghe cô ở toilet tùy tiện vũ nhục người khác
à?”
Lôi Hạo Dương đội mũ lưỡi trai đáng yêu, mặc bộ quần áo hàng hiệu, khuôn mặt nhỏ nhắn lộ vẻ ta đây, mày nhíu
lại, giương đôi mắt đen vốn hồn nhiên mang nét trẻ con giờ thêm vài tia
sắc bén nhìn cô ta.
Biểu tình quen thuộc như vậy khiến Lăng
Hi Tình nhớ lại, chính mình đã từng thấy xưa kia, rõ ràng con trai trước mắt giống y đúc phiên bản thu nhỏ của Lôi Hân Hán.
Cố Mị Oánh không nghĩ tới chính mình sẽ
bị châm chọc, vốn định chửi ầm lên, quay sang nhìn thấy Lôi Hạo Dương
liền kịp thời nuốt lại lời định nói.
Tiểu quỷ này là đứa con bảo bối của Lôi Hân Hán, cô tự biết không thể đắc tội.
Khi mới vào nghề, cô được ông chủ anh tuấn trẻ tuổi lựa chọn, bồi dưỡng, quả nhiên rất nhanh bộc lộ tài năng.
Cô biết Lôi Hân Hán đã từng ly hôn, có
một đứa con đang tuổi đi nhà trẻ, tưởng rằng rất dễ dàng đạt được, cô cố ý tiếp cận, chuyện scandal cũng cứ như vậy mà truyền ra.
Chuyện scandal cùng ông chủ lớn biến cô
thành đề tài cho báo chí viết không ngừng, tin tức càng tăng nhiều càng
chiếm được không ít trang báo, sự nghiệp cũng lên như diều gặp gió, Lôi
Hân Hán không đồng ý việc làm này, nhưng cũng chưa bao giờ đi làm sáng
tỏ, dù sao trong thế giới giải trí chuyện to chuyện nhỏ cũng thu hút
không quá hai ngày liền phai nhạt.
Nhưng điều này càng làm Cố Mị Oánh quyết tâm cao hơn muốn được gả vào nhà giàu. Một lòng mong chờ ngày có thể
trở thành nữ chủ nhân của Lôi gia, mỗi ngày hao tổn không ít tâm cơ, cố
gắng lấy lòng đứa con bảo bối của Lôi Hân Hán.
Vậy mà thằng nhóc này còn nhỏ lại nghịch như quỷ, mới mấy tuổi đã biết trêu cợt người lớn, cô làm gì cũng bị
thằng ranh chọc tức ngược lại, nói với Lôi Hân Hán thì hắn rất chiều con nên cũng như không.
Có một lần cô bị ranh con này gài bẫy,
nhốt ở tầng hầm suốt hai ngày, thiếu chút nữa vừa bị chôn sống vừa bị
đói chết, cũng không thấy Lôi Hân Hán mắng con quá hai câu. Được rồi,
đành nhẫn nhịn, chỉ cần có thể gả vào Lôi gia thì coi như cuộc sống đã
thành công một nửa. Không nghĩ tới chuyện scandal giữa hai người đồn tới ai ai cũng biết cũng tin; đột nhiên có một ngày, Lôi Hân Hán tuyên bố
rõ ràng, tỏ vẻ chỉ có quan hệ công việc bình thường với cô, yêu cầu giới truyền thông không cần phỏng đoán bậy bạ để tránh thương tổn danh dự
của cô.
Người ngoài đột nhiên nghe vậy tất nhiên có nhiều nghi vấn nhưng hắn lại im lặng không trả lời gì.
Mà đối với cô, hắn chỉ thản nhiên nói
hắn sẽ cho những thứ danh lợi cô mong muốn, cam đoan với cô ba chữ Cố Mị Oánh có thể nổi tiếng giữa làng giải trí, nhưng đừng vọng tưởng cái
khác.
Cô là một người phụ nữ thông minh, biết
rõ cái gì nên nắm chắc, cái gì nên buông tha, vì vậy dù không cam lòng
vẫn đành cắn răng chịu.
Sau đó, Lôi Hân Hán không bị giới truyền thông tung tin đồn về đời tư cá nhân gì nữa, cô cho rằng bản thân còn
có cơ hội, chẳng nghĩ tới lúc ở Mỹ chụp ảnh, bất ngờ nghe thấy tin Lôi
Hân Hán tìm được đối tượng mới, e ngại chẳng may nhảy ra Cố Mị Oánh thứ
hai từ đâu đó. Thấy địa vị bị uy hiếp lớn, cô đương nhiên phải lập tức
chạy đến đây để tận mắt thấy “Nữ nhân vật chính mới nhất”.
“Hạo Dương, con hiểu lầm rồi, dì chính là đang cùng cô này nói chuyện phiếm chút thôi -”
Lôi Hạo Dương hừ lạnh, khí thế bá đạo
không hề thua cha hắn, “Ta ghét nhất mấy loại bà tám ở sau lưng người
khác châm chọc, nếu cô còn muốn đứng vững trong công ty của ba ta thì
nên biết giữ mồm giữ miệng, nếu không liền lập tức cút đi.”.
“Thằng ranh con này……” Cố Mị Oánh nghiến răng nghiến lợi, cô tốt xấu gì cũng là siêu sao cấp quốc tế, thế nào
lại để một nhóc con ở trước mặt mình kiêu ngạo.
Mà cậu nhóc này nghe vậy, đôi mắt đen
liền lạnh lùng liếc nhìn, “Qua mười mấy năm nữa, người lãnh đạo trực
tiếp sẽ là ta, mà cõ lẽ cô cũng không diễn được tới lúc đó, nên cứ việc
mắng ta, không sao.”
Lăng Hi Tình ở bên cạnh nghe được liền
ngỡ ngàng, không nghĩ tới con mình mặc dù nghịch ngợm, nhưng khí thế
cường hãn thì đã vượt xa bọn trẻ cùng lứa tuổi.
Cố Mị Oánh bị ranh con kia nói tới mặt
mày xám xịt, khó khăn kìm nén không thể nào phát tiết, cuối cùng chỉ có
thể trừng mắt nhìn đối phương rồi hổn hển rời đi.
Toilet chỉ còn lại một lớn một nhỏ bọn họ, không khí trở nên đôi chút ngượng ngập.
“Cô giáo, không lẽ cô bị dáng vẻ khi nãy của con dọa sợ?” Lôi Hạo Dương vốn đang mang nét sắc bén trên khuôn mặt nhỏ nhắn, nhất thời hóa thành vẻ bất cần đời, nhóc con này thay đổi vẻ
mặt đúng là chớp nhoáng, hoàn toàn nhìn không ra kẻ vừa mới nãy mang bản lĩnh cũng như khí thế bức người.
Con giống như không có chuyện gì, thân hình nho nhỏ đi về phía nàng, mặt dày mày dạn nhảy vào lòng Lăng Hi Tình.
Động tác này đã trở thành thói quen hằng ngày không thể thiếu, nàng bản năng giang hai tay, ôm con trai vào lòng.
Nhân cơ hội này, Lôi Hạo Dương đương
nhiên không quên ở trong lòng cô giáo xinh đẹp làm nũng, thuận tiện lại
ăn vài cái đậu hũ bồi dưỡng tình cảm cô trò.
Lăng Hi Tình yêu thương ôm chặt con, bản năng người mẹ trỗi dậy, nàng mặc dù vô cùng yêu con, nhưng cũng sợ hãi
một khi con biết năm đó chính mình đã vô tình vứt bỏ sẽ oán hận nàng,
phân vân không biết có nên nói rõ với con mối quan hệ giữa hai người.
“Cô có lẽ nên nói với con tiếng ‘Thank
you’?! Cám ơn con vừa mới giúp cô đuổi thứ ngôi sao lớn đáng ghét kia.”
Nàng nháy mắt mấy cái cười nói.
Lôi Hạo Dương ôm cổ nàng. “Cô giáo, con
nói rồi, nếu có một ngày ba con quyết định kết hôn lần nữa, con nhất
định chọn cô làm mẹ.” Con càng thêm dựa sát vào nàng.
“Chẳng lẽ cô đã quên lời hứa giữa chúng ta sao? Khi không có người ngoài, con muốn vụng trộm kêu cô là mẹ.”
Lời nói ngây thơ của con trẻ làm cho
Lăng Hi Tình phút chốc căng thẳng, kìm lòng không được ôm sát con vào
trong lòng, hy vọng hiện tại có thể nói rõ sự thật với con.
Ta…… Là mẹ ruột của con.
Nhóc con cũng ôm lại nàng, an ủi nói:
“Không cần đem người phụ nữ kia để vào trong mắt, con nghĩ ba hẳn là
không yêu thích gì cô ta đâu……”.
Cậu bé nhớ tới chính mình từng đem người phụ nữ kia nhốt ở tầng hầm ngầm suốt hai ngày, cha phản ứng cũng không
dữ dội như khi nó nhốt cô giáo. Phản ứng rõ rệt như vậy cậu dĩ nhiên
thấy được rõ ràng.
“Ừm, căn cứ vào một ít 『Thí nghiệm chứng minh』, con nghĩ là ba thật tâm yêu cô.”
Nghe con nói như vậy, nàng nhịn không được mặt ửng hồng.
“Được rồi, chúng ta đi ra ngoài thôi, tuy rằng con còn nhỏ, nhưng đi vào toilet nữ vẫn sẽ bị chê cười nha.”
Câu này khiến khuôn mặt hai mẹ con cùng nhau đỏ hồng.
Lăng Hi Tình đối với chuyện Cố Mị Oánh đến khiêu khích không định nói ra, cũng nhắc Hạo Dương giữ im lặng.
Hoạt động tuyên truyền kết thúc thành công, được khen ngợi không ít, hình tượng trường tiểu học St. Louis Asia trong mắt mọi người cũng nâng cao đáng kể. Trong cuộc sống những ngày kế tiếp, Lôi Hân Hán luôn trong trạng thái bận rộn, gần đây đang quay một bộ phim dài về lịch sử, lượng công việc gia tăng không ít. Lăng Hi Tình hiểu ý, yên lặng ủng hộ sau lưng hắn, huống chi hắn mặc dù bận việc, mỗi ngày vẫn thường tới đón nàng khi tan lớp. Tình cảm của bọn họ có thể nói như nhiệt độ tăng không ngừng. Nhưng cuộc đời không phải luôn thuận buồm xuôi gió như nàng ước muốn, tưởng rằng hai người có thể từ nay về sau hạnh phúc bên nhau. Lâu ngày, Lôi Hân Hán vài lần vô tình biểu hiện tính tình bá đạo cùng chuyên chế ra ngoài. Bởi vì hoạt động tuyên truyền nhận được hồi đáp tốt từ công chúng, rất nhiều phụ huynh đưa con đến trường đều có ý muốn gặp gỡ làm quen cô giáo xinh đẹp trong quảng cáo. Lôi Hân Hán dĩ nhiên rất khó chịu, vài lần hắn bắt quả tang có phụ huynh giương mắt nhìn chằm chằm Tiểu Tình của hắn. Ngoài miệng không nói gì nhiều đâu có nghĩa trong lòng hắn hết phiền muộn. Có vết xe đổ, hắn không dám ép bức nàng phải từ chức, đành phải dùng cách khác, cố ý vô tình ám chỉ với hiệu trưởng tốt nhất tìm lấy một cái cớ linh tinh nào đó cách chức Lăng Hi Tình. Trong lúc vô tình bại lộ chuyện này, kết quả là Lăng Hi Tình tức giận cùng hắn cãi nhau ầm ỹ một trận. Tâm tình Lôi Hân Hán phiền muộn nên một người chạy tới quán bar uống rượu giải sầu, không nghĩ tới tình cờ gặp kẻ hay gây ra scandal – Cố Mị Oánh. Mấy tay săn tin gặp thời cơ tốt đương nhiên sẽ không bỏ qua, ngày hôm sau trang đầu mục giải trí của vài tờ báo là hình ảnh mập mờ Lôi Hân Hán ôm hôn Cố Mị Oánh. Hắn không làm chuyện thẹn với lương tâm, sự việc kia căn bản là tình cờ không ai biết trước được, tuy vậy hắn cũng không cố biện minh, muốn thử xem rốt cuộc Lăng Hi Tình có tình ý gì với hắn không. Kết quả là vẻ mặt nàng lạnh lùng không để tâm tới. Hắn không khỏi bực mình, liều mạng dùng công tác để phân tán suy nghĩ, làm việc đến sứt đầu mẻ trán đâu có thời gian về nhà, đáy lòng chịu áp lực lại chẳng biết nên nói với ai. Scandal kia qua vài ngày lên men, một vài bài báo càng nói càng quá đáng, một ít tạp chí bịa đặt sự việc sinh động như thật, hắn cũng không tin Lăng Hi Tình thật sự hoàn toàn không thèm để ý. Nhưng sớm chờ tối chờ, mỗi ngày ngồi ở trong văn phòng, giống kẻ ngu ngốc chỉ mong một cuộc điện thoại của nàng, kết quả suốt ba ngày không hề có động tĩnh từ nàng, sức nhẫn nại của hắn cũng đến giới hạn. Khi hắn rốt cuộc không chịu được nữa đành hạ mình lái xe đến trường tiểu học St. Louis Asia, nghe đồng nghiệp của nàng nói nàng vừa nhận được điện thoại liền ra ngoài, vội vàng đến nỗi để quên điện thoại di động trên bàn không kịp đem theo. Lôi Hân Hán chần chờ một chút, càng thêm lo lắng cho nàng, cầm lấy điện thoại mở lên xem. Nàng mới đây nhất nhận cuộc gọi từ người tên Chu Vũ Hàn. Hắn lại tiếp tục mở xem mục tin nhắn, vừa đọc tin thiếu chút nữa đầu muốn nổ mạnh, tất cả đều là cuộc trò chuyện tâm sự mấy ngày nay giữa nàng với Chu Vũ Hàn, nội dung tin nhắn càng làm hắn không chịu nổi. Thậm chí, hắn còn đọc thấy có tin nhắn nàng gửi cho Chu Vũ Hàn, viết cái gì mà “Em yêu anh”, “Em nhớ đến anh”…… Nàng yêu Chu Vũ Hàn?! Nàng nhớ Chu Vũ Hàn?! Chết tiệt! Cho dù là thần thánh, hiện tại cũng chắc chắn sẽ nổi điên, bằng không không gọi là đàn ông! Đồng nghiệp của Lăng Hi Tình nói cho hắn biết địa điểm gặp mặt nghe được lúc nàng nói chuyện điện thoại có nhắc đến, biết ví trí, hắn giống kẻ điên nhanh chóng rời khỏi văn phòng khoa. Sắc mặt hắn xanh mét, người phụ nữ chết tiệt kia, đang trong giờ làm việc lại cùng người đàn ông khác đi uống cà phê cái gì chứ? Hắn đi vào quán cà phê liền tận mắt thấy hai người thân mật tựa vào nhau, tư thế muốn nói có bao nhiêu thân mật thì có bấy nhiêu, Chu Vũ Hàn hoàn toàn ôm bả vai của nàng, tên đáng giận kia miệng còn dính sát bên tai nàng, không biết là đang thấp giọng nói lời nhỏ nhẹ gì. “Lăng Hi Tình!” Lôi Hân Hán giận dữ, cau mày, bắt buộc chính mình nhẫn nại, không được tức giận, không hề để ý tới khách khứa trong quán cà phê đều kinh nhạc nhìn, đi đến chỗ hai người đang ngọt ngào ôm nhau. “Có thể giải thích một chút hay không, em rốt cuộc đang làm cái gì?” Lăng Hi Tình kinh ngạc một lát, khẽ nhếch cái miệng nhỏ, đôi mắt to lộ vẻ khó hiểu. “Hân Hán, sao anh lại tới đây?” “Anh đến mới có thể nhìn thấy chứng cứ em phản bội anh!” Hắn lộ ra khuôn mặt tuấn tú mà âm trầm đến đáng sợ. “Anh hiểu lầm ……” Chu Vũ Hàn vội vàng đứng lên. “Trên thực tế tôi cùng Tiểu Tình ―” “Tôi không muốn nghe anh nói.” Một đôi mắt sắc bén, hung hăng nhìn chằm chằm Lăng Hi Tình đang không biết làm sao. “Anh đang hỏi em, em chột dạ nên không trả lời được sao?” Ông trời ơi, hắn cảm thấy chính mình ghen đến điên rồi, người phụ nữ này nếu không mở miệng, hắn nhất định không khống chế được chính mình mà đánh tên tiểu bạch kiểm này một trận! “Em cùng Vũ Hàn…… Chúng em chính là……” Trong khoảng thời gian ngắn, Lăng Hi Tình cũng không biết nên nói từ đâu, khách trong quán đều đang chú ý tới đây, nàng đem việc riêng tư của bạn tốt ra nói thì không ổn lắm đâu! “Hân Hán, chúng ta có thể rời khỏi đây trước rồi hãy nói được không?” Nàng bước tới kéo cánh tay của hắn, lại bị hắn hất bỏ, “Có cái gì không thể nói ở đây? Chẳng lẽ em sợ bị người khác biết mình bắt cá hai tay?”. Chu Vũ Hàn gấp đến độ nói chen vào: “Lôi tiên sinh, anh thật sự hiểu lầm, Tiểu Tình cô ấy không làm gì có lỗi với anh, cô ấy sở dĩ ở cùng với tôi, là vì ―” “Nhưng nếu cậu sống ở đấy, A Khải sẽ có ý kiến, cậu biết rõ ―” “Cậu còn dám nói?” Nàng tức giận đứng trước mặt bạn tốt nói nhỏ: “Nếu sớm biết rằng người yêu thân mật của cậu chính là Dương Khải, mình mới không cùng cậu bày trò người thứ ba này, thật sự là tức chết đi được, khiến tên Khải đáng ghét biết hết lại kiêu ngạo cười một trận.” Nghĩ lại thật bực mình, trước đó không lâu Chu Vũ Hàn tuyên bố tìm được bạn đời, nàng cũng vui mừng không ngớt vì hắn, dù sao ở trong thế giới đồng tính, người có thể tìm được tình yêu chân chính, gần nhau, hiểu nhau cũng không phải dễ dàng. Hai người bọn họ tình cơ quen nhau ở Đức, yêu đến chết đi sống lại, khó khăn chia lìa, lại bởi vì một chút hiểu lầm nhỏ mà cãi nhau túi bụi, Chu Vũ Hàn tức giận chạy về nước, nhưng không cam lòng nên tìm bạn tốt hỗ trợ diễn trò, nhắn tin mập mờ tình cảm, rồi còn hẹn hò ở quán cà phê. Diễn kịch tính như vậy, người yêu của anh ta xác thực tức giận như mong đợi, nhưng làm cho Lăng Hi Tình không nghĩ tới, bạn trai của Chu Vũ Hàn lại là bạn học lúc trước của nàng, Dương Khải.
Hoạt động tuyên truyền kết thúc thành công, được khen ngợi không ít, hình tượng trường tiểu học St. Louis Asia trong mắt mọi người cũng nâng cao đáng kể. Trong cuộc sống những ngày kế tiếp, Lôi Hân Hán luôn trong trạng thái bận rộn, gần đây đang quay một bộ phim dài về lịch sử, lượng công việc gia tăng không ít. Lăng Hi Tình hiểu ý, yên lặng ủng hộ sau lưng hắn, huống chi hắn mặc dù bận việc, mỗi ngày vẫn thường tới đón nàng khi tan lớp. Tình cảm của bọn họ có thể nói như nhiệt độ tăng không ngừng. Nhưng cuộc đời không phải luôn thuận buồm xuôi gió như nàng ước muốn, tưởng rằng hai người có thể từ nay về sau hạnh phúc bên nhau. Lâu ngày, Lôi Hân Hán vài lần vô tình biểu hiện tính tình bá đạo cùng chuyên chế ra ngoài. Bởi vì hoạt động tuyên truyền nhận được hồi đáp tốt từ công chúng, rất nhiều phụ huynh đưa con đến trường đều có ý muốn gặp gỡ làm quen cô giáo xinh đẹp trong quảng cáo. Lôi Hân Hán dĩ nhiên rất khó chịu, vài lần hắn bắt quả tang có phụ huynh giương mắt nhìn chằm chằm Tiểu Tình của hắn. Ngoài miệng không nói gì nhiều đâu có nghĩa trong lòng hắn hết phiền muộn. Có vết xe đổ, hắn không dám ép bức nàng phải từ chức, đành phải dùng cách khác, cố ý vô tình ám chỉ với hiệu trưởng tốt nhất tìm lấy một cái cớ linh tinh nào đó cách chức Lăng Hi Tình. Trong lúc vô tình bại lộ chuyện này, kết quả là Lăng Hi Tình tức giận cùng hắn cãi nhau ầm ỹ một trận. Tâm tình Lôi Hân Hán phiền muộn nên một người chạy tới quán bar uống rượu giải sầu, không nghĩ tới tình cờ gặp kẻ hay gây ra scandal – Cố Mị Oánh. Mấy tay săn tin gặp thời cơ tốt đương nhiên sẽ không bỏ qua, ngày hôm sau trang đầu mục giải trí của vài tờ báo là hình ảnh mập mờ Lôi Hân Hán ôm hôn Cố Mị Oánh. Hắn không làm chuyện thẹn với lương tâm, sự việc kia căn bản là tình cờ không ai biết trước được, tuy vậy hắn cũng không cố biện minh, muốn thử xem rốt cuộc Lăng Hi Tình có tình ý gì với hắn không. Kết quả là vẻ mặt nàng lạnh lùng không để tâm tới. Hắn không khỏi bực mình, liều mạng dùng công tác để phân tán suy nghĩ, làm việc đến sứt đầu mẻ trán đâu có thời gian về nhà, đáy lòng chịu áp lực lại chẳng biết nên nói với ai. Scandal kia qua vài ngày lên men, một vài bài báo càng nói càng quá đáng, một ít tạp chí bịa đặt sự việc sinh động như thật, hắn cũng không tin Lăng Hi Tình thật sự hoàn toàn không thèm để ý. Nhưng sớm chờ tối chờ, mỗi ngày ngồi ở trong văn phòng, giống kẻ ngu ngốc chỉ mong một cuộc điện thoại của nàng, kết quả suốt ba ngày không hề có động tĩnh từ nàng, sức nhẫn nại của hắn cũng đến giới hạn. Khi hắn rốt cuộc không chịu được nữa đành hạ mình lái xe đến trường tiểu học St. Louis Asia, nghe đồng nghiệp của nàng nói nàng vừa nhận được điện thoại liền ra ngoài, vội vàng đến nỗi để quên điện thoại di động trên bàn không kịp đem theo. Lôi Hân Hán chần chờ một chút, càng thêm lo lắng cho nàng, cầm lấy điện thoại mở lên xem. Nàng mới đây nhất nhận cuộc gọi từ người tên Chu Vũ Hàn. Hắn lại tiếp tục mở xem mục tin nhắn, vừa đọc tin thiếu chút nữa đầu muốn nổ mạnh, tất cả đều là cuộc trò chuyện tâm sự mấy ngày nay giữa nàng với Chu Vũ Hàn, nội dung tin nhắn càng làm hắn không chịu nổi. Thậm chí, hắn còn đọc thấy có tin nhắn nàng gửi cho Chu Vũ Hàn, viết cái gì mà “Em yêu anh”, “Em nhớ đến anh”…… Nàng yêu Chu Vũ Hàn?! Nàng nhớ Chu Vũ Hàn?! Chết tiệt! Cho dù là thần thánh, hiện tại cũng chắc chắn sẽ nổi điên, bằng không không gọi là đàn ông! Đồng nghiệp của Lăng Hi Tình nói cho hắn biết địa điểm gặp mặt nghe được lúc nàng nói chuyện điện thoại có nhắc đến, biết ví trí, hắn giống kẻ điên nhanh chóng rời khỏi văn phòng khoa. Sắc mặt hắn xanh mét, người phụ nữ chết tiệt kia, đang trong giờ làm việc lại cùng người đàn ông khác đi uống cà phê cái gì chứ? Hắn đi vào quán cà phê liền tận mắt thấy hai người thân mật tựa vào nhau, tư thế muốn nói có bao nhiêu thân mật thì có bấy nhiêu, Chu Vũ Hàn hoàn toàn ôm bả vai của nàng, tên đáng giận kia miệng còn dính sát bên tai nàng, không biết là đang thấp giọng nói lời nhỏ nhẹ gì. “Lăng Hi Tình!” Lôi Hân Hán giận dữ, cau mày, bắt buộc chính mình nhẫn nại, không được tức giận, không hề để ý tới khách khứa trong quán cà phê đều kinh nhạc nhìn, đi đến chỗ hai người đang ngọt ngào ôm nhau. “Có thể giải thích một chút hay không, em rốt cuộc đang làm cái gì?” Lăng Hi Tình kinh ngạc một lát, khẽ nhếch cái miệng nhỏ, đôi mắt to lộ vẻ khó hiểu. “Hân Hán, sao anh lại tới đây?” “Anh đến mới có thể nhìn thấy chứng cứ em phản bội anh!” Hắn lộ ra khuôn mặt tuấn tú mà âm trầm đến đáng sợ. “Anh hiểu lầm ……” Chu Vũ Hàn vội vàng đứng lên. “Trên thực tế tôi cùng Tiểu Tình ―” “Tôi không muốn nghe anh nói.” Một đôi mắt sắc bén, hung hăng nhìn chằm chằm Lăng Hi Tình đang không biết làm sao. “Anh đang hỏi em, em chột dạ nên không trả lời được sao?” Ông trời ơi, hắn cảm thấy chính mình ghen đến điên rồi, người phụ nữ này nếu không mở miệng, hắn nhất định không khống chế được chính mình mà đánh tên tiểu bạch kiểm này một trận! “Em cùng Vũ Hàn…… Chúng em chính là……” Trong khoảng thời gian ngắn, Lăng Hi Tình cũng không biết nên nói từ đâu, khách trong quán đều đang chú ý tới đây, nàng đem việc riêng tư của bạn tốt ra nói thì không ổn lắm đâu! “Hân Hán, chúng ta có thể rời khỏi đây trước rồi hãy nói được không?” Nàng bước tới kéo cánh tay của hắn, lại bị hắn hất bỏ, “Có cái gì không thể nói ở đây? Chẳng lẽ em sợ bị người khác biết mình bắt cá hai tay?”. Chu Vũ Hàn gấp đến độ nói chen vào: “Lôi tiên sinh, anh thật sự hiểu lầm, Tiểu Tình cô ấy không làm gì có lỗi với anh, cô ấy sở dĩ ở cùng với tôi, là vì ―” “Nhưng nếu cậu sống ở đấy, A Khải sẽ có ý kiến, cậu biết rõ ―” “Cậu còn dám nói?” Nàng tức giận đứng trước mặt bạn tốt nói nhỏ: “Nếu sớm biết rằng người yêu thân mật của cậu chính là Dương Khải, mình mới không cùng cậu bày trò người thứ ba này, thật sự là tức chết đi được, khiến tên Khải đáng ghét biết hết lại kiêu ngạo cười một trận.” Nghĩ lại thật bực mình, trước đó không lâu Chu Vũ Hàn tuyên bố tìm được bạn đời, nàng cũng vui mừng không ngớt vì hắn, dù sao ở trong thế giới đồng tính, người có thể tìm được tình yêu chân chính, gần nhau, hiểu nhau cũng không phải dễ dàng. Hai người bọn họ tình cơ quen nhau ở Đức, yêu đến chết đi sống lại, khó khăn chia lìa, lại bởi vì một chút hiểu lầm nhỏ mà cãi nhau túi bụi, Chu Vũ Hàn tức giận chạy về nước, nhưng không cam lòng nên tìm bạn tốt hỗ trợ diễn trò, nhắn tin mập mờ tình cảm, rồi còn hẹn hò ở quán cà phê. Diễn kịch tính như vậy, người yêu của anh ta xác thực tức giận như mong đợi, nhưng làm cho Lăng Hi Tình không nghĩ tới, bạn trai của Chu Vũ Hàn lại là bạn học lúc trước của nàng, Dương Khải.
Bạn đang đọc truyện trên: Dtruyen.net
Dtruyen.com đổi tên miền thành Dtruyen.net. Độc giả ghi nhớ để truy cập.