Không Thể Dấu Hiệu

Chương 62

Vô Sở Vị

26/11/2022

Đây là đâu...Tống Minh mơ mơ hồ hồ mở mắt, mê man nhìn một vòng xung quanh, hơi cử động.

Xung quanh tối đen, nhìn không rõ, có một chùm tia sáng chiếu xuống từ trên đỉnh đầu hắn, đem hắn chiếu rọi rõ rõ ràng ràng...

ĐM, đây là nơi quỷ nào? Tống Minh động đậy, sao hắn lại bị trói lại rồi?

Tống Minh giãy dụa, nhìn hai cánh tay mình bị trói chặt trên một cái cột sắt, dây thừng gắt gao cuốn chặt cánh tay cùng cổ tay hắn, ngay cả hai chân hắn đều bị tách ra hai bên trói chặt lại.

Mẹ nó! Sao hắn lại bị trói ở đây! Bởi vì giãy dụa quá mức, ống thép và xích sắt sau lưng Tống Minh phát ra tiếng kim loại va chạm, dây thừng thô ráp ma sát khiến cổ tay Tống Minh âm ỷ đau đớn, hắn bị trói rất chặt, thậm chí có cảm giác càng vùng vẫy dây thừng càng thắt chặt, hắn đành phải dừng lại hành động giãy dụa vô nghĩa.

Tống Minh bất an thở dốc, hắn hiện tại tâm trạng hoàn toàn là bất lực, đây rốt cuộc CMN là chỗ nào... Hắn nhớ là hắn kéo vali ra khỏi khu chung cư, không có mục đích đi trên đường, nhìn thấy một chiếc xe taxi liền ngăn lại rồi lên xe... tiếp đó... tiếp đó....

Tống Minh nhíu mày nhớ lại, vì lúc đó trong lòng hắn vẫn luôn hỗn loạn, vậy nên khi lên xe hắn cũng không chú ý, sau đó, sau đó hắn đã mất ý thức... Hiện tại càng không hiểu tại sao đã đến đây.

Tống Minh nắm chặt bàn tay, nhìn bóng tối trước mặt, ngưng lại chút, mở miệng nói: " Có ai không?"

Trong không gian trống trải vang vọng giọng nói trầm thấp từ tính, vẫn yên ắng như cũ, bóng tối trước mặt giống như một cái miệng lớn có thể nuốt chửng con người vào đó, khiến lòng bàn tay nắm chặt của Tống Minh dần dần phủ kín mồ hôi.

" Có ai ở đây không?" Giọng nói Tống Minh có chút căng thẳng, sau lưng hắn đã ướt đẫm mồ hôi, hắn thừa nhận, hắn sợ hãi loại bóng tối trầm mặc quỷ dị này, đặc biệt còn suy nghĩ lung tung tại sao bản thân lại bị trói ở đây, càng căng thẳng nhịp tim đập càng nhanh.

Tống Minh thu hồi tầm nhìn trong bóng tối,chớp chớp mắt, cúi đầu nhìn chằm chằm cái bóng bản thân dưới chân.

Mẹ nó, xui xẻo chết mẹ ngay cả uống nước cũng bị sặc, hắn nửa đêm ra ngoài cũng sẽ bị bắt trói ở đây, chẳng lẽ vẫn luôn có người ở bên ngoài đợi hắn? nhưng hơn nửa đêm, ngay cả bảo tiêu ngoài cửa Kiều Ân phái đến bảo vệ hắn cũng đều ngủ say rồi, sao vẫn có người biết hắn ra ngoài... Nhưng Kiều Ân từng nói bên ngoài có người tìm hắn, là ai, chẳng lẽ thật sự là tên bệnh thần kinh Lăng Tiêu? Không phải chửi y vài câu, Kiều Ân đánh mấy cái thôi à...

Nghĩ đến Kiều Ân, biểu tình Tống Minh càng xấu, hắn hiện tại hoàn toàn không muốn nghĩ đến Kiều Ân... Hắn cũng không muốn làm rõ mối quan hệ hiện tại của hai người, cho dù, chỉ cần Kiều Ân có chút thích Omega kia, hắn có thể hoàn toàn rút lui, coi như khi trước đều là hẹn pháo. Nghĩ tới những chuyện bản thân làm khi trước, Tống Minh liền cảm thấy rất khó chịu, nghĩ tới Kiều Ân nhìn hắn như thế nào...Hắn hoàn toàn không thể tiếp tục ngốc ở trong ngôi nhà đó, vậy nên hắn muốn ra ngoài cho khuây khỏa một chút, có lẽ Kiều Ân thấy hắn không ở nhà sẽ thở phào nhẹ nhõm...

Tống Minh cười tự giễu, coi như hắn cho Kiều Ân không gian, miễn cho Kiều Ân trở về nhìn thấy hắn lại cảm thấy lúng túng, hắn ra ngoài du lịch một chuyến, mà khi trở về chắc Kiều Ân cũng không ở đó nữa...

Như vậy cũng khá tốt, cuộc sống của hắn cũng có thể trở về với quỹ đạo vốn có... Chỉ có điều thân phận Omega này, sẽ gây rắc rối cho hắn.

Nhưng chuyện Tống Minh không ngờ tới là, chuyến du lịch này lại khiến hắn bị trói chặt ở đây, một nơi nguy hiểm mà hắn không hề biết, hắn chính là không thể ngờ đến...

Cẩn thận suy nghĩ, ngoài đắc tội Lăng Tiêu của Lăng gia ra, những bạn tình khi trước của hắn, hình như hắn không hề có kẻ thù. Hoặc là những người bị Qua Thiên Liệt giết? Kẻ thù không đội trời chung của Qua Thiên Liệt? Hiện tại trói hắn lại để báo thù? Nhưng lúc đó hắn cũng ở trong trạng thái bị trói chặt a, Fuck!

Tống Minh suy đoán lung tung, trong lòng thấp thỏm lo âu, xung quanh tối đen yên tĩnh, chỉ có tiếng hít thở của hắn cùng tiếng dòng điện chạy rì rì của chiếc đèn trên đầu, phía xa như có như không chuyền đến tiếng lạch cạch khe khẽ, giống như có thứ gì đó chạy qua...

Thời gian trôi qua tùng giây từng phút, trong lòng Tống Minh ngày càng bức bối, cảm thấy bóng tối xung quanh giống như có vô số ánh mắt nhìn chằm chằm hắn, mà lúc trước bởi vì chuyện của Kiều Ân nên tâm trạng khá chập chùng, hiện tại hoàn toàn bị căng thẳng cùng bất an thay thế.

Mẹ nó, rốt cuộc là ai trói hắn, lâu như vậy còn không xuất hiện, không phải là muốn treo chết hắn ở chỗ này chứ... lần trước khi hắn bị bắt cóc, tốt xấu gì Qua Thiên Liệt cũng đến cứu hắn, nhưng hiện tại... tên tiểu tử thối Kiều Ân vẫn còn đang ở trong lòng tên Omega kia đi...

Tống Minh lắc mạnh đầu, làm sao lại nhớ tới Kiều Ân chứ, đem Kiều Ân đá ra khỏi đầu, trong đầu hắn lại hiện lên đôi con ngươi đen thâm thúy của Qua Thiên Liệt nhìn hắn, hỏi hắn có sao không...

Qua Thiên Liệt... nói thật, ngoài lúc đầu ở khách sạn đánh hắn, giam cầm hắn,nói tóm lại, đối xử với hắn rất tốt, chí ít mọi lúc đều bảo vệ hắn... mà nam nhân cũng bởi vì cứu hắn cả người bị thương nặng không biết đã đi đâu...

Tống Minh lúc đầu trở về, là muốn cố gắng đem đoạn ký ức này quên đi, coi Qua Thiên Liệt như những bạn tình khi trước của hắn, nhưng sự thật chứng minh, hắn căn bản không thể quên được, không thể quên khoảng thời gian hắn cố ý làm khó nam nhân, nam nhân ôm hắn nhảy xuống sông, vì hắn mà trúng đạn, với đủ loại chuyện, hắn vốn dĩ cho rằng những chuyện này là nam nhân nợ hắn, ai bảo nam nhân cứ phải mang hắn theo, nhưng hiện tại, so với Kiều Ân ngày nào cũng nói yêu hắn, muốn ở bên hắn,nhưng đến cuối cùng, ngay cả thẳng thắn với hắn cũng không làm được...

Dù sao hắn cũng chỉ muốn để Kiều Ân giúp hắn trải qua Kỳ phát tình Omega, Tống Minh vô tâm vô phế nghĩ, mà tình hình của hắn cùng Qua Thiên Liệt cũng rất phù hợp không phải à, ít nhất cũng thao hắn rất sướng, nếu như có thể, nếu như thời gian có thể quay lại, có lẽ, hắn có thể bắt đầu cùng nam nhân có một đoạn thời gian giúp đỡ lẫn nhau... hẹn pháo*.

hẹn pháo là tiếng lóng của tình một đêm nhưng t không biết tiếng việt để là gì cho đúng.

" Lách cách, lách cách" không biết qua bao lâu, ở nơi xa truyền đến tiếng bước chân, đánh gãy suy nghĩ lung túng của Tống Minh.

Tống Minh hơi cử động một chút, xích sắt va chạm phát ra tiếng vang thanh thúy, toàn thân hắn căng thẳng.

"Mày là ai? Trói tao ở đây làm gì?" Tống Minh cố gắng ổn định giọng nói, giọng nói mang theo đề phòng hỏi.

Người kia đến gần, nhưng vẫn ở trong bóng tối, Tống Minh nhìn không rõ, hắn chỉ có thể mơ hồ nhìn thấy người đến thân hình cao lớn.

Do dự một lát," Lăng Tiêu?" Tống Minh hoài nghi nhìn phía trước, hắn đã tính toán xong, vì cái mạng nhỏ này, hắn chuẩn bị mềm mỏng xin lỗi Lăng Tiêu một câu, mặc dù Tống Minh còn không hiểu kiểu gì Lăng Tiêu lại ghi hận hắn như vậy, thậm chí sai người đến giết hắn, nhưng hắn cũng cực kì biết thời biết thế, đại trượng phu co được duỗi được, có thể xin lỗi mà giải quyết được, tuyệt đối sẽ không khiến Lăng Tiêu tức giận mà ở cái nơi không ai biết đến này bị diệt khẩu.



" Ha ha." trong không khí truyền đến tiếng cười khẽ, một bóng người cao lớn chậm rãi đến gần.

Tống Minh mở to mắt nhìn người đến,cho đến nhìn rõ mặt người kia, đồng tử bỗng dưng co rút.

Thân thể người đến cao to, mặc một chiếc áo khoác kaki, hình thể cao gầy, nhưng có thể nhìn ra cơ bắp uốn lượn trong chiếc áo sơ mi trắng bên dưới áo khoác, khuôn mặt nam nhân nhìn qua cực kì anh tuấn chính trực, hai tay đút túi chậm rãi đi qua, so với Tống Minh đang bị trói chặt, gã giống như đang nhàn nhã đi dạo phố, khóe môi mang theo ý cười nhàn nhạt nhìn Tống Minh.

Người này không phải Lăng Tiêu, nhưng cũng không khiến Tống minh thở phào, ngược lại khiến hắn căng chặt thần kinh. Tống Minh có thể khẳng định, người này là Alpha, không hiểu tại sao, Tống Minh cảm thấy người này có chút quen mắt... Hình như đã gặp qua ở đâu đó... Mặc dù người này một thân chính trực, nhưng Tống Minh nhìn nam nhân, nhìn ánh mắt gã, cực kì khó chịu, ánh mắt nam nhân mang theo một tia hứng thú không rõ, giống như ngắm kĩ toàn thân hắn, khiến Tống Minh trong lòng càng giận dữ, may là khi ra ngoài hắn đã xịt nước hoa tin tức tố Beta, thể hình này của hắn có lẽ sẽ không bị nhận ra là Omega đi...

" Cậu là ai? Tôi nhớ chúng ta không có quen biết đi." mày trói tao như vậy có từng nghĩ qua cảm nhận của ông đây không?! câu sau Tống Minh không có nói ra, trong lòng mặc dù không ngừng tạc đạn chửi lớn, nhưng Tống Minh cũng cố gắng duy trì vẻ mặt bình thản, nhìn chằm chằm nam nhân dò hỏi.

Nhưng nam nhân không có trả lời hắn, ngược lại nhướng lông mày,giống như nghe được cái gì thú vị, vòng về phía sau hắn, thân thể nam nhân dựa vào rất gần hắn, hô hấp nóng bỏng phả vào sau cổ hắn, khiến tóc gáy Tống Minh dựng ngược, nam nhân ở sau cổ hắn hít sâu một hơi, lại chậm rãi thở ra.

" Mặc dù đã xịt nước hoa tin tức tố Beta, nhưng tuyến thể của anh vẫn cò một cỗ hương vị bị Alpha kí hiệu rất nồng a, anh có lẽ, vừa bị tên ngoại quốc tên Kiều Ân Bố Luân Đặc gia tộc thao xong không lâu đi." lời nói mang ý tứ hàm xúc vang lên sau đầu Tống Minh, nam nhân có khuôn mặt đứng đắn,nhưng lời nói ra cực kỳ thô tục.

Sắc mặt Tống Minh thay đổi mấy lần, kém chút nói ra liên quan cái cc gì mày, nhưng lại mạnh mẽ nén xuống.

" Haha, Tôi nhớ là chúng ta không hề quen biết, không biết tôi đã đắc tội với ngài ở đâu, nếu như cậu là vì Kiều Ân mới bắt tôi, vậy rất xin lỗi, phỏng chừng cái gì cậu cũng không lấy được."

" Phải không, nhưng tôi nghe nói, Bố Luân Đặc Kiều Ân rất yêu thích anh a, vẫn luôn tìm anh nha, khi anh trở về thậm chí còn hạ lệnh tất cả công ty phong sát, không để mấy công ty kia tuyển anh, chính là đem anh giấu trong nhà không để anh ra ngoài..."

Cái gì??? Tống Minh ngây ngẩn, là Kiều Ân hạ lệnh phong sát?! Không phải Lăng Tiêu?

Nhưng không để Tống Minh kịp phản ứng, nam nhân phía sau hắn tiếp tục nói: " Có điều lại nói, Bố Luân Đặc Kiều Ân hiện tại tựa hồ đối với anh... có lẽ là chán ghét rồi đi, bảo vệ anh cũng không còn nghiêm ngặt như vậy nữa, vậy mới khiến tôi thuận lợi bắt được anh."

" Cũng phải, Kiều Ân hiện tại đang qua lại với Omega Quách gia, hôm qua sau khi kết thúc khi thức khai mạc cũng vẫn luôn ở bên nhau, tối qua hai người còn cùng nhau đến nhà lớn của Quách gia cơ mà..."

Tống Minh ngây ngốc nghe nam nhân phía sau nói, hồi lâu mới giống như tìm lại giọng nói, " liên quan gì đế tôi... vì vậy, cậu cũng nên hiểu rõ, nếu cậu muốn lấy tôi ra uy hiếp Kiều Ân, đó là không thể không phải à, tôi cùng cậu ta, đã không còn liên quan rồi."

Nam nhân phía sau giống như nghe được chuyện cười, vui sướng cười lên.

" Đúng a, cũng may anh bị cậu ta chơi ngấy rồi, nếu không thì tôi sao có thể bắt được anh chứ? "Anh trai" của tôi..." câu nói sau cùng, gần như dán lên tai Tống Minh nói ra, đặc biệt là hai từ anh trai, còn nhấn mạnh ngữ điệu, hơi thở nóng bỏng khiến toàn thân Tống Minh không khống chế được run rẩy.

" Mày rốt cuộc là ai? " trong lòng Tống Minh có dự cảm không tốt, ĐCM đây rốt cuộc là ai, hắn có em trai từ đâu rớt xuống?!

Nam nhân giống như rất đau lòng thở dài một hơi, cuối cùng từ phía sau đi qua đằng trước Tống Minh, trong ánh mắt hiện lên ý cười trào phúng.

" Xem ra anh trai quên em rồi a, lúc trước có một đoạn thời gian chúng ta từng gặp mặt mà..." nhìn dáng vẻ mâu thuẫn cùng đề phòng trên khuôn mặt Tống Minh, nam nhân lại thở dài, " được rồi, để em nhắc anh một chút, một tháng trước, Cảnh Vân Đường."

Tống Minh nhíu màu nhìn chằm chằm người phía trước, Cảnh Vân Đường, chính là lúc Lăng Tiêu nổi điên, sau đó Kiều Ân đánh Lăng Tiêu một đấm là lần đó... Trong đó một người, Lăng Tiêu để tên kia ngửi tuyến thể của hắn... Hóa ra là gã! Nhưng lúc nào mà hắn đã có thêm một thằng em trai... chẳng lẽ, là con trai của Alpha kia?

Nam nhân nhìn vẻ mặt Tống Minh đổi đi đổi lại, càng ngày càng phấn khích, khóe môi gã câu lên ý cười, " xem ra anh trai vẫn chưa nhớ ra a, vậy để em nhắc anh một chút." nói xong, nam nhân lui ra sau mấy bước, đi đến một bên, mỉm cười ấn vào nút điều khiển.

" xòa" một thùng nước lạnh băng từ trên trời đổ xuống, khiến Tống Minh ướt đẫm.

" Ức, Đm! Mày mẹ nó thần kinh à!" Tống Minh bị tạt nước lạnh ướt đẫm triệt để xù lông, bọt nước tí tách thuận theo tóc từ má trượt xuống, Tống Minh bị đông cứng môi tái mét, quần áo trên người cũng đều ướt nhẹp, thùng nước lạnh hoàn toàn đổ lên cơn giận của Tống Minh, đặc biệt hắn còn biết người này hóa ra là con trai của họ Tạ, hắn vốn dĩ không hề trêu chọc vào Tạ gia, hơn nữa hắn đã chuyển qua một thành phố khác, họ Tạ này còn đuổi theo trêu chọc hắn, tưởng hắn ăn chay chắc*!

* ý em nó là tưởng tao hiền dễ bắt nạt à

" Cút con mẹ mày đi, em trai cái con c*c, mày đủ tư cách à! Tao họ Tống, tao chả biết từ đâu rớt xuống một đứa em trai c*t chó nữa! Tao chỉ biết có một tên tiểu tam cướp đi tên tao gọi là bố chỉ cung cấp một giọt t*ng trùng kia, người bố " tốt" kia lại có hai đứa con với tiểu tam, chẳng lẽ mày là một trong hai đứa con của tiểu tam?"

Tống Minh nhìn nam nhân biểu tình vẫn luôn tao nhã bình tĩnh sắc mặt đã thay đổi, giống như bị chạm vào vảy ngược,trở nên cực kì dữ tợn, đập vỡ hình tượng anh tuấn chính trực kia, ánh mắt hung ác kia hận không thể đi qua cắn chết hắn, trong lòng Tống Minh thầm vui sướng, cho CMM hất nước ông, này thì trói bố mày! Ngu ngốc!

Nhưng nam nhân cũng chỉ thất lễ trong chốc lát, đảo mắt lại hít sâu một hơi bình tĩnh lại, vì gã biết Tống Minh chỉ có thể dựa vào miệng nói cho đã, gã không cần thiết vì bị hắn chửi bới mà mất đi lí trí, ngược lại làm ra chuyện không hay. bởi vì có người hận Tống Minh không ít hơn gã, gã hoàn toàn không cần làm bẩn tay mình trừng phạt Tống Minh, Tốt nhất bị người kia chơi chết...

" Haha, mày đồ tiện chủng, đến nước này miệng vẫn tiện như vậy, chẳng lẽ mày không biết, hiện tại tao muốn làm gì mày mày cũng không thể chống cự à?" Tạ Duệ Thành không thèm giả làm em trai ngoan nữa, trực tiếp cười lạnh uy hiếp Tống Minh, thuận thế ở một bên tìm một con dao, cầm lên con dao lóe sáng, đi đến phía trước Tống Minh.

" Nhìn xem bộ dáng của mày lúc này, giống như chuột lột, Kiều Ân của mày cũng không cần mày rồi, còn có tên sát thủ kia, cũng chết không thể chết nữa, bây giờ còn ai bảo vệ mày, hửm?" Tạ Duệ Thành châm chọc, cầm con dao sắc bén vỗ vỗ mặt Tống Minh, nhìn vẻ mặt ấm ức của Tống Minh, cười lạnh, một bên tùy ý cầm dao vẽ vòng trên cổ Tống Minh, trực tiếp vẽ ra một đường vết máu nông.

Tống Minh đau rên lên một tiếng, nhưng không dám thở mạnh, hắn hung hăng trừng nam nhân cao xấp xỉ hắn trước mặt, bảo sao hắn cảm thấy nam nhân quen mắt, diện mạo với chiều cao này, hoàn toàn giống với người bố Alpha kia, mà Tống Minh sẽ không thừa nhận, Alpha trước mặt, lớn lên cũng khá giống hắn.

Tạ Duệ Thành nhìn Tống Minh hung ác lườm gã, nhưng không dám nói gì, thỏa mãn cười cười.



" Tướng mạo cùng thân thể của mày to lớn thô kệch, so với tiểu Triết hoàn toàn không có cửa, có điều cuối cùng mày cư nhiên chuyển hóa thành Omega, haha, cũng không biết ông trời ban phúc hay là trừng phạt đối với mày nữa... Có điều người cha Beta của mày, lại không thể nhìn thấy mày chuyển hóa thành Omega rồi, haha." Tạ Duệ Thành nói, một bến tiếp tục cầm dao trượt xuống dưới,chậm rãi dán lên ngực Tống Minh khoa tay múa chân, cuối cùng bắt đầu trực tiếp cắt quần áo Tống Minh.

" Mày con mẹ nó muốn làm cái gì!" trước ngực bị cắt thành hai vết rách lớn, Tạ Duệ Thành hứng thú dùng mũi dao đẩy ra áo sơ mi trắng rách nát, lộ ra bờ ngực Tống Minh.

Thân thể Tống Minh rất tốt, không phải thể loại gà luộc không có cơ bắp, cũng không phải loại nam nhân cơ bắp cường tráng, cơ bắp hắn hơi mỏng lại đều đặn, hình dạng cơ ngực có thể nói là hoàn mỹ, mà hai điểm trước ngực mấy hôm trước bị Kiều Ân không ngừng mút mát đùa bỡn, hiện tại bị không khí lạnh ảnh hưởng, đỏ au dựng lên, trong đó một bên giữa đầu v* còn có dấu răng nhợt nhạt, trên cơ ngực Tống Minh cũng phủ đầy vô số dấu hôn đỏ au, nhìn lại cực kỳ dâm đãng.

Tạ Duệ Thành khẽ cười, lấy mũi dao giống như trêu đùa đè ép lên đầu v* đỏ au giống như hạt đậu đang đứng thẳng kia, " tao đầu v* đều bị chơi đến lớn như vậy, thật là rất dâm đãng nha."

Lồng ngực Tống Minh kịch liệt phập phồng, cả người vừa xấu hổ vừa giận dữ, tưởng chừng như muốn nổ tung, quả thực hai điểm trước ngực hắn so với lúc trước chưa chuyển hóa thành Omega to hơn rất nhiều, hắn cũng không biết có phải do hắn chuyển hóa thành Omega ảnh hưởng bởi tin tức tố nên đầu v* mới trở nên to hay không, hay là bị mấy tên Alpha kia hút lớn. Nếu không phải mũi dao vẫn dí ở lồng ngực hắn, hắn đã muốn nhào lên cắn chết tên biến thái buồn nôn này rồi!

Nhưng bị mũi dao lạnh băng đụng chạm, hai điểm trước ngực Tống Minh càng đứng thẳng, đỏ au giống như hòn đá nhỏ cứng rắn, mà bởi vì đầu v* mẫn cảm bị đùa bỡn, Tống Minh lúc này rất tức giận, tin tức tố Omega của hắn dưới tình huống hắn không hề hay biết tỏa ra, dần dần trở nên nồng đậm.

Con ngươi trong mắt Tạ Duệ Thành càng trở nên sâu thẳm, gã ngửi mùi vị ngọt ngào trong không khí, mặc dù trong mùi vị ngọt nị kia còn pha lẫn tin tức tố cường thế của Alpha xa lạ, nhưng mùi vị này vẫn như cũ dễ ngửi khiến hắn ngửi đến nghiện, vẫn giống như khi lần đầu tiên gã ngửi thấy mùi hương này kém chút nữa không khống chế được đánh dấu người này.

Mùi vị Omega cấp S vô pháp bị người đánh dấu, xác thực cực kỳ đáng sợ, mặc dù có Alpha khác đánh dấu, nhưng tin tức tố bản thân Omega vẫn như cũ câu dẫn Alpha khác đến tiếp tục đánh dấu hắn. Nếu như đem Tống Minh trong kì phát tình ném trên chiến trường, tuyệt đối sẽ dẫn đến một trận hỗn loạn lớn mà trước giờ chưa từng có, nhóm Alpha vì tranh đoạt quyền giao phối mà tàn sát lẫn nhau, mà Alpha cuối cùng còn sống sẽ đem Omega cưỡng hiếp đến chết... Đáng tiếc, tiện chủng này đã bị người nhớ thương, nếu không, gã không ngại đem tiện chủng này ném đến chiến trường ở biên cảnh.

Alpha cũng đem tin tức tố của bản thân giải phóng, gã cầm dao khẽ vẽ loạn trên người Tống Minh, dùng mũi dao từng chút một cắt nát quần áo Tống Minh, khiến thân thể Tống Minh co rúm lại trốn tránh, nổi lên một tầng da gà, "CMM rốt cuộc muốn làm cái gì! Thả tao ra!" Tống Minh phẫn nộ gầm lên, nhưng đổi lại cái cười khẽ của nam nhân.

" Tao vẫn luôn rất hiếu kì sao mày có thể câu dẫn được nhiều nam nhân như vậy, vốn dĩ tao tưởng tin tức tố của mày không có cách nào bị đánh dấu nên thu hút nhiều nam nhân đến thượng mày như vậy... Nhưng bây giờ xem ra, cơ thể mày có lẽ cũng rất ngon miệng..." Nhìn Tống Minh giãy dụa vặn vẹo, trên da thịt loãn lồ lộ ra những dấu hôn, Tạ Duệ Thành thế nhưng lại cảm thấy rất gợi cảm, so với Omega yếu ớt mềm mại, Omega có thân hình cao lớn hoàn mỹ giống như thân thể Tống Minh,quả nhiên càng có lực hấp dẫn, cảm thấy chơi thế nào cũng không hỏng... hơn nữa tính cách của Tống Minh càng gợi lên dục vọng chinh phục của nam nhân.

" Đừng có mẹ nó đụng tao! CMN buồn nôn! " bị nam nhân chậm rãi cầm dao cắt quần áo, lộ ra mảng lớn da thịt, ngay cả phía sau cũng bị nam nhân đi qua cắt một lần, Tống Minh có thể cảm nhận được chiếc quần ướt sũng dính trên người thuận theo đường may bị tách ra, mông đào phơi bày trong không khí...

Hắn có thể cảm nhận được nam nhân rất hưng phấn, sau khi đem quần hắn cắt ra một cái lỗ hô hấp càng trở nên nặng nề, Tống Minh có dự cảm không tốt, thân thể từng trận nóng từng trận lạnh, hắn liều mạng giãy dụa, nhưng thân thể bị trói chặt chẽ chỉ có thể đong đưa trước sau theo ống sắt cùng dây xích, phát ra tiếng va chạm leng keng với kim loại, mà khi thân thể hắn lần nữa thuận theo ống sắt lần nữa dựa về sau, cảm nhận được mông mình không cẩn thận dán vào một nơi nào đó của nam nhân...

Toàn thân Tống Minh nháy mắt cương cứng, mồ hôi trên trán đều túa ra, hắn ngừng lại giãy dụa, nhưng thân thể giãy dụa quá mức vẫn như cũ thuận theo quán tính của dây xích dung đưa, lần nữa đu về phía sau.

cảm giác lần này càng rõ ràng hơn, bờ mông trần trụi cách một lớp quần của nam nhân cảm nhận được vật thể cương cứng của nam nhân...

Tạ Duệ Thành hổn hển thở gấp, đặt con dao trong tay sang một bên, mạnh mẽ ôm lấy Tống Minh muốn trốn tránh gã, gã hít sâu một hơi sau cổ Omega trước mặt, không thể tự kềm chế ngửi tuyến thể tỏa ra hương thơm ngọt ngào kia, thậm chí vươn ra đầu lưỡi liếm lộng, hai tay vuốt ve qua lại cơ ngực cùng bụng Tống Minh, cuối cùng mạnh mẽ véo lấy hai núm vú đang đứng thẳng kia. Thứ to lớn đang ngẩng đầu dưới thân từng chút một thô lỗ đỉnh vào mông Tống Minh, giống như muốn lập tức thao vào...

" Thật mẹ nó dễ ngửi, xoay mông cũng thật CMN dâm đãng, tiếp tục xoay a, tiếp tục quyến rũ tao đi a, đồ dâm đãng!" Tạ Duệ Thành hung ác nói, nói xong bắt đầu dùng răng muốn cắn phá tuyến thể Tống Minh.

Tống Minh bị hành động của nam nhân phía sau làm cho sợ ngây người, nhưng hắn lập tức phản ứng lại, nhất thời trong lòng dâng lên cảm giác buồn nôn cùng không thể tưởng tượng nổi.

" Mẹ nó con bà mày! Mau thả tao ra! CMN mày có bệnh à!! Tao là anh trai mày đấy!!!" Lúc này Tống Minh không thể không thừa nhận hắn là anh trai của tên biến thái phía sau, hắn không biết tên nhãi họ Tạ bị cái gì kích thích, vậy mà muốn đánh dấu hắn?!! Họ là anh em cùng cha khác mẹ a! may thay cổ của Tống Minh vẫn có thể tự do cử động, hắn nghiêng đầu, cố gắng trốn tránh nam nhân có ý đồ muốn cắn vào tuyến thể hắn tiến hành đánh dấu, bị cắn vào da thịt cạnh tuyến thể trên cổ, đau đến mức thần kinh co rút.

" Tao là anh mày! Tên biến thái này!!!" Tống Minh gầm lên giận dữ, thân thể không biết là tức giận hay sợ hãi, hoặc là cả hai đang không ngừng run rẩy.

mà phí sau truyền đến một tiếng cười nhẹ, nam nhân liếm đi vết máu trên cổ Tống Minh, " cho dù mày là anh tao thì sao, hiện tại tao chính là muốn đ* tên tiện nhân dâm đãng mày..." Tạ Duệ Thành không ngừng chửi mắng bên tai Tống Minh, " đ* mày tên kỹ nam không biết xấu hổ ngay cả em trai cũng muốn câu dẫn..." bàn tay phiêu du trước ngực Tống Minh, trực tiếp trượt xuống thân dưới Tống Minh, hung hăng nắm lấy dương v*t hơi ngẩng đầu do bị tin tức tố Alpha kích thích của Tống Minh.

" Ưng... Đ* mẹ... buông tao ra!" Tống Minh cảm thấy bản thân kém chút đã bị nắm đứt, trong đầu hắn bây giờ đều là hỗn loạn, hắn không biết chỗ nào có vấn đề, em trai cùng cha khác mẹ với hắn thế mà muốn đè hắn?! Nhưng hắn hiện tai chỉ có thể ngoài dùng miệng chửi gã ra thì hoàn toàn không thể trốn thoát.

Tin tức tố của Omega và Alpha trong không khí ngày càng nồng, kích thích tâm lí muốn cưỡng ép giao hợp của Tạ Duệ thành. Đúng vậy, gã đã thèm muốn Tống Minh rất lâu rồi, có lẽ là khi lần đầu tiên tại Cảnh Vân Đường ngửi thấy tin tức tố của Tống Minh, là loại mùi vị khiến gã chết mê chết mệt kia, khiến gã muốn ngay lập tức đ* chết tên Omega này.

Thậm chí sau này khi gã biết được Tống Minh thế mà lại là anh trai cùng cha khác mẹ với gã, loại tâm lý muốn thượng Omega này càng trở nên nghiêm trọng... Gã biết loại ý muốn này của bản thân không đúng, đây là con trai của tiện nhân, cũng là anh trai của gã, gã không nên sinh ra dục vọng với con trai của tiện nhân, càng không nên sinh ra dục vọng với anh trai mình... Nhưng sau khi không ngừng điều tra tìm hiểu Tống Minh, biết được hắn bị ba tên Alpha đánh dấu, loại ý muốn muốn đ* hắn, muốn dánh dấu hắn càng trở nên nghiêm trọng, mà loại tâm tư này của gã ngay cả gã cũng không dám tin, chớ nói đến nói ra với Tiểu Triết.

Gã ẩn nhẫn, trong lòng không ngừng tự nói với mình Tống Minh là một tên đê tiện bị người thao nát, thậm chí muốn cho người giết Tống Minh, như vậy mới có thể cắt đứt loại suy nghĩ quỷ dị này của bản thân, nhưng khi biết Tống Minh bỏ trốn không bị thương, trong lòng lại hắn thở phào nhẹ nhõm... Cho đến hiện tại thực sự đang ôm Tống Minh trong lòng, ngửi tuyến thể mê người của hắn, Tạ Duệ Thành đột nhiên nhận ra rằng, có lẽ rất nhiều năm trước, trong thư phòng của cha tìm được bức ảnh kia, khi nhìn thấy thiếu niên hướng máy ảnh nhe răng khoe răng hổ, híp mắt cười lớn...khi đó, có lẽ gã đã đặt Tống Minh ở trong lòng...

Nhưng gã sẽ không lưu tình với Tống Minh đã bị ba tên Alpha thao nát, càng sẽ không động tâm với người gần như phá hủy gã, baba cùng em trai gã.

Tùy ý thô lỗ động vào tính khí Tống Minh hai cái, ngón tay Tạ Duệ Thành chậm rãi trượt về phía sau, chuẩn bị đem dâm huyệt kia cắm cho mềm một chút, rồi hung hăng làm một lần, không chỉ có thể triệt để chặt đứt ý niệm của gã, còn có thể khiến Tống Minh sống không bằng chết, bị em trai cùng cha khác mẹ thượng, mùi vị kia chắc chắn rất tuyệt vời.

" Không cần! Mẹ nó! Em trai! Tôi là anh của cậu!!! Đây là loạn luân a mẹ nó!" Nếu như biết trước ra ngoài gặp phải loại chuyện này, Tống Minh tuyệt đối sẽ không ra ngoài, hắn thà rằng ngả bài với Kiều Ân! Thà rằng nghe thấy Kiều Ân nói với hắn cậu đã thích Omega khác! cũng không muốn ở đây bị tên em trai điên cùng cha khác mẹ thao a!!!

Kiều Ân! Qua Thiên Liệt! Ai đến cứu hắn với!!! Lăng Tiêu, Lăng Tiêu cũng được! thà bị Lăng Tiêu thượng cũng không muốn bị họ Tạ thượng a!!!

****

Chỉ muốn nói là tại sao lại dài vậy huhu

Bạn đang đọc truyện trên: Dtruyen.net

truyện Đam Mỹ
truyện ngôn tình

Dtruyen.com đổi tên miền thành Dtruyen.net. Độc giả ghi nhớ để truy cập.

truyện bách hợp

Nhận xét của độc giả về truyện Không Thể Dấu Hiệu

Số ký tự: 0

    Bình luận Facebook