Không Thể Dấu Hiệu

Chương 64

Vô Sở Vị

11/12/2022

Sau khi bị lật qua lật lại tắm rửa sạch sẽ giống như cá ướp muối, Tống Minh lại bị treo lên chỗ ban đầu.

Có thể là do mắt bị bịt lại không nhìn thấy xung quanh, cũng bao gồm cả thân thể cùng tâm hồn cực kì mệt mỏi, cả quá trình Tống Minh không hề có nhận thức, cho dù hai người kia cởi quần áo hắn, ở trên người hắn sờ soạn xoa nắn, Tống Minh cũng không giãy dụa, chỉ có khi bị vòi súc ruột đi vào trong thân thể tới ba lần, Tống Minh lúc này mới vô lực giãy dụa hai cái, nhưng bị bốn bàn tay giống như kìm sắt khống chế, hắn chỉ có thể ẩn nhẫn kêu rên vài tiếng, không thể không nhẫn nại.

Tắm rửa sạch sẽ cho hắn, hai người kia lại trói hắn về chỗ cũ, thuận tiện cởi ra bịt mắt cho hắn rồi đi ra.

Tống Minh chậm rãi chớp chớp đôi mắt đã rất lâu rồi không thấy ánh sáng, nhìn bản thân chần chuồng cái gì cũng không mặc, lại nhìn tình cảnh trước mắt.

Căn phòng này không lớn, cũng không có cửa sổ, ánh đèn trong phòng là một màu vàng tối mờ, nhìn đồ vật trong phòng thân thể Tống Minh phát lạnh, có dự cảm không lành...

Hắn đang đối diện với bức tường treo đủ loại kiều dáng đồ chơi tình thú...hai hàng bên trên là các loại roi da không giống nhau, bên dưới treo các loại bịt miệng, dây trói, còn có các loại dương cụ...

Càng đừng nói xung quanh sàn nhà còn bày biện các loại đạo cụ hắn chưa thấy bao giờ...

Tống Minh suy yếu trước mắt tối sầm lại, hắn từng nghĩ Lăng Tiêu có thể sẽ giáo huấn hắn, trước tiên bình tĩnh bỏ đói hắn vài hôm để dằn vặt thân thể hắn, mà mấy ngày nay hắn cũng nhận ra, cũng chuẩn bị im lặng xuống nước nhận sai... Nhưng hắn không nghĩ đến Lăng Tiêu như vậy là muốn làm cái gì, tính điều giáo hắn? Chẳng lẽ thật sự giống như Tạ Duệ Thành nói, tìm người đến chơi tập thể hắn?

Tống Minh bất an giãy dụa môt lát, tay hắn bị trói rất chặt trên ống thép có thể di chuyển,thân thể hắn thuận theo lực giãy dụa mà đung đưa, xích chân cũng hạn chế cử động của hắn, không có một tia hy vọng có thể thoát ra chạy trốn.

Tống Minh có hoảng loạn bất an đến đâu,dưới tình hình hiện tại, nhiều ngày không ăn uống tử tế hắn cũng không có khí lực, hắn cúi đầu nhìn bụng mình, thật con mẹ nó hắn đói đến gầy đi rồi, hình dáng cơ bụng rõ ràng cũng sắp bị đói đến không thấy rồi, chỉ còn lại dấu vết nhợt nhạt. Mà hôm nay còn chưa có ăn cơm, dạ dày có chút giống như bị thiêu đốt.

Khống biết trôi qua bao lâu, Tống Minh cảm nhận được có người đi vào, trong không khí mang đến một cỗ mùi hương lạnh lẽo quen thuộc. Tống Minh có thể đoán ra ai đang đến, hắn cũng lười ngẩng đầu nhìn, vẫn như cũ cúi đầu hơi khép hờ mắt, nhìn lại rất yếu ớt lại vô lực, đặc biệt là hắn hiện tại đang khỏa thân bị trói chặt, bộ dáng khiến người muốn xâm chiếm.

Trong phòng im ắng, Tống Minh cảm nhận được người đến ngồi xuống, sau đó nghe thấy tiếng khui nút chai, cẩn thận nghe chính là tiếng rót rượu.

Nam nhân anh tuấn cầm ly rượu đỏ hơi lắc, ngửi mùi tin tức tố nhàn nhạt của Omega chưa bị đánh dấu trong không khí, tầm mắt y lúc này mới không nhanh không chậm nhìn về phía Tống Minh đang bị trói.

Thân thể Tống Minh rất tốt, có thể nói rất hoàn mỹ, vai rộng eo thon chân dài, màu da lúa mạch, màu sắc đầu v* cùng hạ thân rất nhạt, không có quá nhiều sắc tố lắng lại, có thể do tầm nhìn của nam nhân dò quét, hai đầu v* trước ngực Tống Minh không chịu khống chế đứng lên, đầu v* hồng phấn mê người, khiến người muốn đến cắn một cái.

Lăng Tiêu nhìn chằm chằm hai đầu v* to hơn nhiều so với lần đầu y nhìn thấy, nghĩ đến là do nam nhân khác vừa hút vừa liếm mới có thể trở thành như vậy, y cười lạnh một tiếng, nhìn bộ dáng chật vật của Tống Minh, thản nhiên mở miệng.

" Thế nào, thích những thứ "đồ vật" ở đây chứ." Giọng nói lãnh đạm có chút ác ý, còn đặc biệt nhấn mạnh hai chữ cuối.

Tống Minh cúi đầu trầm mặc, nếu như là năm ngày trước Lăng tiêu hỏi hắn cảm thấy thế nào, có lẽ hắn sẽ đáp lại Lăng Tiêu hết lời, nhưng hiện tại, Tống Minh bị hành hạ năm ngày hiện tại không muốn nói gì cả, đặc biệt nhìn thấy những thứ trong căn phòng này, hắn cũng không dám nói cái gì, bởi vì cho dù nói gì đi chăng nữa, cũng chỉ có một kết quả.



Không có cách nào trốn thoát khiến Tống Minh hiện tại đã chấp nhận số mệnh rồi, hắn nghĩ dù sao thì bị những thứ đồ này chơi một lần, tâm tình hoảng loạn bất an cũng dần nguôi xuống, khi hắn nghe thấy câu hỏi của Lăng Tiêu trong lòng cười lạnh, hắn rất bất mãn với Lăng Tiêu, trong lòng càng oán thầm, đi ước cái pháo thôi mà lại loạn thành chuyện lớn như vậy, đây cũng là lần đầu hắn trải qua. Nếu như những thứ này không dùng trên người hắn, mà dùng trên người Lăng Tiêu hắn đương nhiên rất thích. Nhưng đáng tiếc mấy thứ đồ chơi bại hoại này rất nhanh có thể sẽ dùng trên người hắn.

" Sao thế, không muốn nói chuyện?" Lăng Tiêu lại hỏi, nhưng nhìn thấy bộ dáng Tống Minh vẫn như cũ, Lăng Tiêu ngược lại nở nụ cười.

Y nhấp một ngụm rượu vang, ánh mắt quét qua mặt Tống Minh, cuối cùng chậm rãi di chuyển xuống hạ thân Tống Minh.

mặc dù không nhìn thấy, nhưng Tống Minh vẫn cảm nhận được một loại cảm giác mãnh liệt bị người thị gian.

Không khí trầm mặc không tiếng động vây giữa hai người, loại cảm giác này không tốt chút nào, lồng ngực Tống Minh phập phồng dần dần thêm kịch liệt, một cỗ tức giận cáu kỉnh không tên đột nhiên dâng lên, khi nó đạt tới đỉnh điểm muốn nổ ra, Tống Minh kém chút nữa mở miệng hỏi Lăng Tiêu Con mẹ nó rốt cuộc muốn làm gì, nhưng lại cứng rắn nén xuống.

Lăng Tiêu cảm nhận được mùi tin tức tố Omega trong không khí dưới sự ảnh hưởng của tin tức tố Alpha dần dần trở nên nồng đậm, y còn cảm nhận được tin tức tố của Omega không ổn định, cuối cùng nồng đến kinh người, giống như nam nhân trước mắt tâm tình bực bội muốn giết chết y, Lăng Tiêu thừa nhận tin tức tố này đối với y có sức hấp dẫn rất lớn, đè xuống cảm giác miệng khô lưỡi khô, thần sắc dưới đáy mắt dần dần u ám.

" Tôi muốn biết rốt cuộc tôi đã làm sai cái gì? Hay là trêu trọc cậu ở chỗ nào, Lăng đại thiếu." nhịn lại nhịn, cuối cùng Tống minh cũng nói ra, giọng nói hắn vừa khàn vừa trầm, có chút hữu khí vô lực, hắn nhìn nam nhân anh tuấn trước mặt.

Diện mạo nam nhân vẫn như trước vô cùng kinh diễm, cho dù trong lòng Tống Minh mắng chửi Lăng Tiêu chết đi sống lại, nhưng lúc này vẫn ngây người một lúc, Lăng Tiêu mặc bộ đồ ngủ lụa màu đen, cổ áo rộng lộ ra cơ ngực trắng nõn, đôi con ngươi lưu quang cũng đang nhìn Tống Minh.

Nhìn Tống Minh gắt gao nhìn mình ngẩn người, mắt y hơi híp lại, đáy mắt xoẹt qua một tia cảm xúc không rõ, đồng thời đặt xuống ly rượu, trên đôi môi hồng nhuận còn vương một tia rượu đỏ, bị đầu lưỡi đỏ tươi khẽ liếm đi...

Hầu kết khát khô của Tống Minh không tự chủ được lăn lộn một cái, cưỡng ép bản thân rời tầm mắt, mặc dù hành vi của Lăng Tiêu rất ác liệt, nhưng diện mạo của y rất hợp khẩu vị hắn...

Lăng Tiêu đương nhiên không bỏ qua một tia trạng thái tạm dừng dưới đáy mắt của Tống Minh, y quá rõ lực sát thương của diện mạo bản thân có bao nhiêu lớn, y câu lên khóe miệng, nói một câu đáp án mà Tống Minh vạn lần không ngờ tới.

" Chúng ta cũng coi như người tình cũ rồi đi, tôi chỉ muốn mời anh uống một ly... mà thôi."

Xác thực là mời hắn " uống rượu".

Trong miệng Tống Minh còn nhét nút bịt miệng quỳ rạp trên mặt đất, biểu tình trên mặt phẫn nộ cùng khó chịu, một bên mặt cùng bả vai dán lên mặt sàn lạnh lẽo, hai tay bị trói sau lưng, ngay cả hai chân đều bị dây xích dài nửa mét trói lấy. phần mông cao cao của hắn nhếch lên lộ ra mật huyệt giữa khe mông, màu sắc hồng nộn đóng chặt, mà rượu vang đỏ sẫm đang chậm rãi chảy vào khe huyệt hồng nộn, cảm giác lạnh băng khiến cho mật huyệt nháy mắt co rút, rượu thuận theo da thịt Tống Minh trượt xuống một đường cong dâm mỹ.

" ài, thật lãng phí, đây là rượu vang cao cấp của nước Y, đều bị anh lãng phí rồi." Nói xong, Lăng Tiêu bất mãn nhíu mày, cầm lên chai rượu, thô lỗ đem miệng chai nhắm ngay cúc huyệt, dùng lực cắm vào.

Tống Minh cảm nhận được nam nhân muốn làm gì, phát ra tiếng mắng mơ hồ, liều mạng giãy dụa, đùa gì chứ, trực tiếp đâm vào hắn sẽ rách ra đó, nhưng tay chân đều bị trói hắn chỉ có thể cảm nhận miệng chai bóng nhẵn lạnh băng cường ngạnh thống mở hậu huyệt hắn, cùng cảm giác trướng đau, nháy mắt có một cỗ chất lỏng lạnh lẽo tràn vào, bởi vì không lới lỏng cùng với chất lỏng lạnh lẽo kích thích, hậu huyệt bị chai rượu sáp nhập không ngừng co rút, có không ít rượu bị ép ra ngoài, thuận theo hai dùi lăn xuống.

Lăng Tiêu nhìn chất lỏng rượu vang màu đỏ thuận theo khe mông nam nhân dâm đãng chảy xuống, lưu lại từng vệt dấu vết ái muội, hô hấp của y không tự chủ thêm nặng, nhìn mắt huyệt hồng nộn kia bị miệng chai trơn nhẵn đâm mở, chất lỏng rượu vang chỉ lúc đầu bị ép ra một chút, còn lại đều chảy rào sâu trong dũng đạo chật hẹp, cảnh tượng trước mắt khiến y dị thường hưng phấn,trên khuôn mặt anh tuấn thậm chí lộ ra nụ cười mê người đã lâu không thấy, y khẽ cười, một tay hung hăng nắm lấy một bên mông mềm dẻo tách ra, một tay khác đỡ chai rượu đem toàn bộ miệng chai lần nữa nhét vào mật huyệt.

" Ân ô??" thân thể Tống Minh kịch liệt run rẩy, huyệt khẩu bị miệng chai lạnh băng mạnh mẽ khai mở không thể khống chế co rút, lượng lớn chất lỏng lạnh băng thuận theo tràng đạo đổ vào trong, cái bụng bằng phẳng lúc đầu dần dần bị căng lên một vòng cung, Tống Minh bị nhét bịt miệng thống khổ vặn vẹo, nhưng như vậy càng kích thích dục vọng của Alpha phía sau.



Tầm mắt của Lăng Tiêu vẫn luôn dừng ở miệng huyệt không ngừng co rút giống như chủ động hút vào miệng chai luyến tiếc buông ra, một cánh mông của nam nhân còn đang nắm ở trong tay mình, cảm giác mềm dẻo căng chặt kia cực kì hút tay, khiến y không nỡ buông ra, không ngừng dùng lực xoa nắn, rất nhanh, bờ mông cánh hoa màu lúa mạch còn lại thấm ra một tầng mồ hôi tinh mịn, thân thể kịch liệt run rẩy.

Tống Minh cảm thấy bụng mình sắp nổ tung.

Đầu tiên hắn cảm thấy lạnh băng, nhưng không lâu sau, lượng lớn rượu kích thích tràng đạo mẫn cảm, cả dũng đạo đều cảm thấy tê nóng, thậm chí so với uống phải rượu kém chất lượng còn có cảm giác kích thích khó chịu hơn, đặc biệt là cả chai rượu đều đổ vào, hắn cảm giác bụng dưới căng muốn nứt ra, còn mang theo từng trận cảm giác tê ngứa nóng ran, khiến hắn không thể kiềm được run rẩy.

Loại cảm giác khó nhịn này khiến Tống Minh đang cong mông quỳ trên nền đất giãy dụa, nhưng ngay sau đó, một bàn tay nóng như lửa không hề lưu tình đánh vào mông hắn môt cái.

" Không muốn bị hỏng thì thả lỏng ra cho tôi, cũng đừng có xoay đến dâm đãng như vậy, muốn câu dẫn tôi, cũng phải đợi rượu tẩy rửa sạch sẽ cái mông dơ bẩn của anh đã."

Tống Minh bị cái tát này đánh cho choáng váng, hắn nghe Lăng Tiêu dùng lời nói lạnh băng vũ nhục mình muốn bùng nổ, rượu cồn khuếch tán đầu hắn vẫn luôn cúi gằm xuống đất, Tống Minh máu dồn lên não toàn thân nhiễm một màu đỏ ửng.

Hắn muốn chửi người mà trong miệng còn bị nhét bịt miệng, chỉ có thể phát ra một tiếng, nhưng lại cảm nhận được nam nhân phía sau cầm chai rượu lần nữa đẩy vào mông hắn, hắn chỉ có thể mở to đôi mắt đỏ hoe thở dốc, lập tức dừng lại hành dộng vặn vẹo cùng phẫn nộ, bởi vì hắn cảm nhận được Lăng Tiêu đang uy hiếp hắn, chỉ cần hắn giãy dụa một cái, mông hắn sẽ thật sự hỏng.

"Không tồi, thế mà đều uống vào hết rồi." Nhìn chất lỏng trong chai rượu hoàn toàn đi vào trong thân thể nam nhân, Lăng Tiêu thấp giọng cười nhẹ, y nhìn biểu tình ẩn nhẫn của Tống Minh, lộ ra biểu tình tà ác, rời đi bàn tay vốn dĩ đang đỡ chai rượu, y mang theo nụ cười ác ý chậm rãi không chút để ý nói: " Kẹp chặt vào, nếu như chai rượu bị rơi, hoặc là rượu trong mông anh chảy ra ngoài?? ha hả."

Tiếng cười khẽ cuối cùng kia của Lăng Tiêu khiến da gà da vịt của Tống Minh đều nổi lên, ngay sau đó hắn cảm nhận được thân chai đang cắm trong hậu huyệt hắn bởi vì không có người đỡ nghiêng xuống, trên người lập tức bị dọa cho dịn ra một tầng mồ hôi, theo bản năng hắn nhếch lên phần mông, khiến cái chai sắp nghiêng khôi phục lại trạng thái thẳng đứng, vì quá căng thẳng miệng huyệt mềm nộn hồng nhuận ngậm lấy chai rượu đỏ cũng gấp rút đóng mở, ngược lại chai rượu trơn nhẵn kia lại bị nuốt vào một chút.

"Tống Minh "ư a" một tiếng, cả người kém chút nữa nhảy dựng lên, cái oái oăm là, miệng chai tròn tròn cứng rắn đúng lúc cọ vào điểm kia trong nội thể, bên trong thông đạo bị lửa nóng của rượu cồn kích thích lại tê dại, một cỗ khoái cảm kì lạ thuận theo xương cụt chuyền khắp toàn thân, ngay cả tính khí bán cương cũng hoàn toàn đứng lên.

Tống Minh hiện tại toàn thân đều cảm thấy không ổn, toàn thân hắn đều ửng hồng giống như sau khi say rượu, vì vẫn luôn cúi đầu máu dồn len não mà trở nên mơ màng, trên cơ thể hắn phủ một tần mồ hôi trong suốt, cả người đều khẽ run rẩy, còn có thân chai đang cắm trong hậu huyệt hắn vẫn luôn như có như không cọ vào mọt điểm trong thân thể, khiến hắn giống như bị vây giữa thiên đường và địa ngục.

Lăng Tiêu vừa lòng thưởng thức dáng vẻ của nam nhân, trong lòng cảm thấy cực kì hả giận, mà ngoài hả giận ra còn có một cảm giác xao động không rõ, nhất là trong mùi vị nhàn nhạt của rượu vang, y còn ngửi được mùi vị tin tức tố ngày càng nồng trên người Tống Minh?? Không thể phủ nhận là, mùi vị này thật sự là khí tức Omega dễ ngửi nhất mà y từng ngửi qua, có thể câu dẫn phần lớn Alpha phát cuồng??

Mà thân thể dẻo dai thon dài của nam nhân trước mặt không ngừng căng chặt, cũng cực kì quyến rũ, một thân mồ hôi phát sáng kia càng khiến thân thể nam nhân giống như phết lên một tầng mật ong, hấp dẫn người đến nếm thử.

Đặc biệt là nam nhân anh tuấn này lúc trước còn là tổng công Beta?? Hình ảnh vẫn luôn bị xem nhẹ lần nữa mạnh mẽ tràn vào đầu óc Lăng Tiêu, khuôn mặt mỉm cười của nam nhân tràn đầy mị lực, trên gương mặt anh tuấn cảu nam nhân lộ ra biểu tình kinh ngạc cùng không thể tin nổi, nhất là sau khi bị y thao phẫn nộ chửi mắng lại không ngăn được đặc tính phát dâm của Omega, kể cả hiện tại y nhớ lại biểu tình đáng nhớ cùng thân thể vô cùng phù hợp với y kia, khác với loại hình mảnh khoảnh mềm mại cuả đại đa số Omega, khiến y có thể tùy ý phát tiết dục vọng của bản thân.

Trong mắt Lăng Tiêu không ngừng xoẹt qua những tia cảm xúc đen tối không rõ, cuối cùng giống như hạ quyết định gì đó, cười lạnh một tiếng,nụ cười có vẻ nham hiểm tà ác này lại không làm mất đi hình tượng mỹ nhân của y, ngược lại khiến Tống Minh nhìn thấy, theo bản năng toàn thân phát lạnh, càng cảm thấy nụ cười yêu nghiệt âm hiểm như vậy chắc chắn không phải chuyện gì tốt.

Quả nhiên không ngoài dự liệu của hắn, hắn cừơng ngạnh chống đỡ thân thể sắp nghẹn đến nổ, cảm tfhấy giống như đã trải qua một thế kỉ, trong bụng cuồn cuộn lửa nhiệt, hắn nhịn không nổi rồi.

Nhưng Lăng yêu nghiệt cười mỉm ngồi xổm trước thân hắn, trước tiên là ác ý búng búng tính khí cứng phát đau của hắn, sau đó, bắt đầu một bên mỉm cười với hắn, một bên lấy tay vỗ mạnh vào bụng đang phồng lên do rượu của hắn.

Bạn đang đọc truyện trên: Dtruyen.net

truyện trọng sinh
truyện sắc

Dtruyen.com đổi tên miền thành Dtruyen.net. Độc giả ghi nhớ để truy cập.

ngôn tình sắc

Nhận xét của độc giả về truyện Không Thể Dấu Hiệu

Số ký tự: 0

    Bình luận Facebook