Chương 73: Chương 72-2
Vô Sở Vị
27/03/2023
Bởi vì Lăng Tiêu còn ở nhà, cậu ta không thể gặp mặt nói với anh trai
những nghi ngờ trong chuyện này, ở trong ngôi biệt thự tân hôn của hai
người, Lăng Tiêu không chỉ không để cậu ta ra ngoài, còn thu mất điện
thoại của cậu ta, cắt đứt phương thức liên lạc ra bên ngoài của cậu ta.
Cho đến khi Lăng Tiêu đưa cậu ta về nhà ở ở thành phố B, cậu ta giả vờ trở vể phòng cũ của mình nghỉ ngơi, thật ra nhân cơ hội dùng điện thoại bàn trong phòng liên hệ với anh trai nói với gã chuyện này, Tạ Duệ Thành sau khi nghe xong im lặng rất lâu, nói với cậu ta, có thể là người mà họ vẫn luôn căm hận kia?? Chưa nói chuyện được bao lâu, Lăng Tiêu điềm nhiên như không đi vào, trước khi Lăng Tiêu đi vào cậu ta đã đặt điện thoại xuống, nhưng như vậy vẫn khiến Lăng Tiêu nghi ngờ cậu ta đang làm gì, người chồng trên danh nghĩa của cậu ta ôn nhu lại nguy hiểm mỉm cười, ngữ điệu đều là cảnh cáo, cảnh cao cậu ta đã là Omega của y, nên biết cái gì nên làm cái gì không nên làm.
Khi cậu ta đối với nam nhân này càng thêm mê luyến lại càng cảm thấy không cam lòng, cũng có bất an, nếu như thật sự là người kia?? Lăng Tiêu rốt cuộc giam giữ người kia bao lâu?? Tại sao vẫn còn ở trong nhà của họ? Lăng Tiêu rốt cuộc có cảm giác gì với người kia? Nhưng ca ca chỉ nói là có thể, vậy rất có thể không phải là người kia.
Cửa phòng bị mở ra, bất an trong lòng Tạ Triết càng lan rộng, trước khi đến cậu ta đã tự mình bình tĩnh rất lâu, cậu ta tùng nghĩ nếu như thật sự là người kia, cậu ta nên làm gì??
Tống Minh đang ngẩn người cảm nhận được có người đứng bên ngoài rất lâu mới đi vào, hắn đoán chắc lại là bé dễ thương ngốc ngốc Tiêu Khả kia lại đến rồi, nhưng sau khi nhìn thấy người đến hắn ngược lại bị dọa ngốc, vì người đến là người lạ trước giờ hắn chưa tungfwf gặp. Người đến là nam nhân, không cao lắm, khoảng 1 mét 75, hình thể thon nhỏ, tướng mạo nhu mì, trong mắt Tống Minh là một tiểu thụ tiêu chuẩn, có thể là Omega hoặc Beta, nhìn cách ăn mặc của cậu ta, không giống hạ nhân, có điều hiện tại có thể đi vào đây, khả năng cao là người vợ Omega Lăng Tiêu mới cưới kia...
Có loại suy đoán này cả người Tống Minh đều không thoải mái, nghe được câu nói tiếp đó của Omega trước mặt, khóe môi Tống Minh không khống chế được run rẩy.
" Thật đáng thương." Trong mắt người đến tràn đầy khinh bỉ cùng coi thường, cậu ta giống như đang một loại vi rút nào đó, từ xa nhìn quanh giường một vòng, giống như đánh giá hàng hóa nhìn Tống Minh, cậu ta vốn dĩ nghĩ rằng khi nhìn thấy người này sẽ phân nộ mất hết lí trí mà hung hăng cho tiện nhân này mấy cái tát, nhưng sau khi nhìn thấy nam nhân trước mặt, trong lòng cậu ta chỉ cảm thấy con trai của người kia thật đáng thương.
Đáng thương hắn là con trai của người kia, đáng thương hắn là Beta không được nhận gia phả, càng đang thương cho dù hắn trở thành Omega, cũng chỉ là thứ để người khóc phát tiết, bị giam cầm ở đây không biết ngày đêm... ha, đặc biệt khi ngửi thấy Tống Minh chưa bị đánh dấu, Tạ Triết càng cảm thấy Tống Minh thật đáng thương, vậy nên nói, Tống Minh mới là người thảm nhất, không phải à? Hahaha.
Nghĩ như vậy Tạ Triết cười ra tiếng, nhìn Tống Minh hoàn toàn dùng ánh mắt nhìn người xa lạ nhìn mình, cậu ta mở miệng hỏi.
" Mày biết tao là ai không?"
Sắc mặt Tống Minh có chút trắng bệch, đây là muốn khoe khoang? Nhưng hy vọng duy nhất có thể là ở trên người này, Tống Minh hít sâu một hơi.
" Lăng phu nhân, tôi nghĩ cậu nhìn thấy hoàn cảnh của tôi thì cũng biết tôi không tự nguyện, phiền cậu thả tôi ra." Tống Minh lắc lắc dây xích trên tay chân, để người trước mặt biết hắn bị giam cầm ở đây.
" Ha." Người trước mặt lại cười thành tiếng,nói thật, Omega trước mặt mặc dù không bắt mắt bằng Lăng Tiêu và Tiêu Khả, nhưng cười lên cũng rất quyến rũ, chẳng trách dám gả cho người đẹp như Lăng Tiêu.
" Tống Minh, mày thật sự không biết tao là ai à?" Omega trước mặt từ trên cao nhìn xuống hắn, trong mắt tràn đầy chán ghét cùng ác ý.
"?" Tống Minh có chút nghi hoặc, đây không phải là vợ của Lăng Tiêu à?
"Tao á, không chỉ là vợ của Lăng Tiêu," omega trước mặt chậm rãi nói, đồng thời quan sát biểu cảm của Tống Minh, "Tao còn là em trai của Tạ Duệ Thành." Thấy vẻ mặt Tống Minh đông cứng lại, cậu ta mới nói ra mới nói ra câu cuối.
"Tao cũng là Tạ Triết, con trai của Tạ Nguyên - chủ gia tộc Tạ gia của thành phố B."
Tống Minh không biết biểu cảm của mình bây giờ như thế nào, anh chỉ cảm thấy thế giới này giống như mơ, những người hắn tránh né không muốn gặp thế mà lần lượt đến trước mặt hắn, hơn nữa còn kịch tính như vậy. Tạ Nguyên, người cha ruột đã bỏ rơi hắn và ba ba, Tạ Duệ Thành, Tạ Triết, trước đây hắn không hề biết tên con của người kia, nhưng bây giờ, Tạ gia thế mà liên hôn với Lăng gia, Tạ Triết, là Omega của Lăng Tiêu?
Nghĩ đến bộ mặt buồn nôn của Tạ Duệ Thành, lại nhìn thấy dáng vẻ khoa trương của Tạ Triết trước mặt, Tống Minh chỉ cảm thấy bụng quặn lên, nghĩ đến Lăng Tiêu có quan hệ với Tạ Triết, còn đến thao hắn, hắn liền muốn nôn. Lúc này hắn nằm bò lên giường nôn khan.
Ghê tởm, sao lại buồn nôn như vậy! Tống Minh nôn đến mức nước mắt không thể kiểm soát chảy dài trên mặt, thậm chí còn nôn ra tất cả những gì hắn đã ăn lúc trưa!
"Mày!" Tạ Triết suýt chút nữa bị Tống Minh nôn lên khắp người, lập tức không lựa lời liền chửi người.
"Thật ghê tởm! Con của tiện nhân chính là tiện nhân, làm thịt chậu của chồng tao rất sướng đi! Nếu không phải Lăng Tiêu ca ca sợ làm tổn thương tao, sao có thể đến ** thứ đồ chơi B không Ra B, O không ra O như mày chứ? Nhìn bộ dáng của mày, chỗ nào giống Omega? Thật khiến người khác ghê tởm!" Tạ Triết tùy tiện phun ra ác ý trong lòng, nhìn nam nhân nôn đến sắc mặt tái nhợt, nước mắt rơi xuống, trong lòng cậu ta thầm vui sướng.
Tống Minh cái gì cũng có thể chịu đựng, nhưng hắn không thể nhẫn nhịn khi người khác mắng ba ba hắn! Hắn cố kìm nén cảm giác muốn tiếp tục nôn, lau đi nước mắt trên mặt, hung ác đáp lại: "Rốt cuộc ai là đồ đê tiện, ai là con của tiện nhân,so với tao thì mày càng rõ, ba ba Omega đê tiện của mày là tiểu tam, chúng mày chính là con của tiểu tam! Con của tiện nhân tiểu tam! Mày mới là Tiện! Nhân!!!"
" A!!!" Tạ Triết không ngờ Tống Minh vẫn còn sức lực phản bác cậu ta, lại bị lời nói của Tống Minh làm tức chết, cậu ta gào lên lao đến điên cuồng đánh Tống Minh.
"Mày! Tên tiện nhân không biết xấu hổ! Còn có mặt mũi mặc quần áo? Mày nên giống con chó chết nằm thoi thóp trên mặt đất, cho ba mày câu dẫn cha tao! Cho mày câu dẫn chồng tao! Cả nhà chúng mày mới là tiện nhân! A a a!!!" Tạ Triết hoàn toàn phát điên, cậu ta điên cuồng xé áo ngủ trên người của Tống Minh, cảm thấy chất liệu của chiếc áo ngủ thế mà giống với Lăng Tiêu thường mặc, cả người cậu ta như muốn nổ tung! Làm sao dám, làm sao có thể...
Omega điên cuồng sức lực lớn đến không ngờ, trên người Tống Minh có dây xích trói buộc căn bản không thoát được, không chỉ áo ngủ bị xé rách,trên người còn bị cào ra đầy vết máu.
Tống Minh tức đến bật cười: "Tao câu dẫn chồng mày? Tao nhổ! Lăng Tiêu giống như con chó không ngừng ** tao mới đúng đi? Mày không có bản lĩnh giữ trái tim đàn ông, còn trách tao câu dẫn y? Nếu như mày có chút bản lĩnh y còn có thể bắt nhốt tao ở đây à? Cả mày và Lăng Tiêu đều làm tao buồn nôn!"
"Câm miệng! Câm miệng! Mày không được nói anh ấy như vậy!" Tạ Triết dùng tay đánh vào mặt Tống Minh, Tống Minh nâng tay dùng dây xích ngăn lại công kích của Tạ Triết.
"Ghê tởm, mày và Lăng Tiêu đều khiến tao muốn nôn!!"
Hai người trong cuộc hoàn toàn không nhận ra có người đã đi vào.
Lăng Tiêu xem trò hề giữa hai người, môi mỏng hơi hé mở.
"Tách họ ra."
Cho đến khi Lăng Tiêu đưa cậu ta về nhà ở ở thành phố B, cậu ta giả vờ trở vể phòng cũ của mình nghỉ ngơi, thật ra nhân cơ hội dùng điện thoại bàn trong phòng liên hệ với anh trai nói với gã chuyện này, Tạ Duệ Thành sau khi nghe xong im lặng rất lâu, nói với cậu ta, có thể là người mà họ vẫn luôn căm hận kia?? Chưa nói chuyện được bao lâu, Lăng Tiêu điềm nhiên như không đi vào, trước khi Lăng Tiêu đi vào cậu ta đã đặt điện thoại xuống, nhưng như vậy vẫn khiến Lăng Tiêu nghi ngờ cậu ta đang làm gì, người chồng trên danh nghĩa của cậu ta ôn nhu lại nguy hiểm mỉm cười, ngữ điệu đều là cảnh cáo, cảnh cao cậu ta đã là Omega của y, nên biết cái gì nên làm cái gì không nên làm.
Khi cậu ta đối với nam nhân này càng thêm mê luyến lại càng cảm thấy không cam lòng, cũng có bất an, nếu như thật sự là người kia?? Lăng Tiêu rốt cuộc giam giữ người kia bao lâu?? Tại sao vẫn còn ở trong nhà của họ? Lăng Tiêu rốt cuộc có cảm giác gì với người kia? Nhưng ca ca chỉ nói là có thể, vậy rất có thể không phải là người kia.
Cửa phòng bị mở ra, bất an trong lòng Tạ Triết càng lan rộng, trước khi đến cậu ta đã tự mình bình tĩnh rất lâu, cậu ta tùng nghĩ nếu như thật sự là người kia, cậu ta nên làm gì??
Tống Minh đang ngẩn người cảm nhận được có người đứng bên ngoài rất lâu mới đi vào, hắn đoán chắc lại là bé dễ thương ngốc ngốc Tiêu Khả kia lại đến rồi, nhưng sau khi nhìn thấy người đến hắn ngược lại bị dọa ngốc, vì người đến là người lạ trước giờ hắn chưa tungfwf gặp. Người đến là nam nhân, không cao lắm, khoảng 1 mét 75, hình thể thon nhỏ, tướng mạo nhu mì, trong mắt Tống Minh là một tiểu thụ tiêu chuẩn, có thể là Omega hoặc Beta, nhìn cách ăn mặc của cậu ta, không giống hạ nhân, có điều hiện tại có thể đi vào đây, khả năng cao là người vợ Omega Lăng Tiêu mới cưới kia...
Có loại suy đoán này cả người Tống Minh đều không thoải mái, nghe được câu nói tiếp đó của Omega trước mặt, khóe môi Tống Minh không khống chế được run rẩy.
" Thật đáng thương." Trong mắt người đến tràn đầy khinh bỉ cùng coi thường, cậu ta giống như đang một loại vi rút nào đó, từ xa nhìn quanh giường một vòng, giống như đánh giá hàng hóa nhìn Tống Minh, cậu ta vốn dĩ nghĩ rằng khi nhìn thấy người này sẽ phân nộ mất hết lí trí mà hung hăng cho tiện nhân này mấy cái tát, nhưng sau khi nhìn thấy nam nhân trước mặt, trong lòng cậu ta chỉ cảm thấy con trai của người kia thật đáng thương.
Đáng thương hắn là con trai của người kia, đáng thương hắn là Beta không được nhận gia phả, càng đang thương cho dù hắn trở thành Omega, cũng chỉ là thứ để người khóc phát tiết, bị giam cầm ở đây không biết ngày đêm... ha, đặc biệt khi ngửi thấy Tống Minh chưa bị đánh dấu, Tạ Triết càng cảm thấy Tống Minh thật đáng thương, vậy nên nói, Tống Minh mới là người thảm nhất, không phải à? Hahaha.
Nghĩ như vậy Tạ Triết cười ra tiếng, nhìn Tống Minh hoàn toàn dùng ánh mắt nhìn người xa lạ nhìn mình, cậu ta mở miệng hỏi.
" Mày biết tao là ai không?"
Sắc mặt Tống Minh có chút trắng bệch, đây là muốn khoe khoang? Nhưng hy vọng duy nhất có thể là ở trên người này, Tống Minh hít sâu một hơi.
" Lăng phu nhân, tôi nghĩ cậu nhìn thấy hoàn cảnh của tôi thì cũng biết tôi không tự nguyện, phiền cậu thả tôi ra." Tống Minh lắc lắc dây xích trên tay chân, để người trước mặt biết hắn bị giam cầm ở đây.
" Ha." Người trước mặt lại cười thành tiếng,nói thật, Omega trước mặt mặc dù không bắt mắt bằng Lăng Tiêu và Tiêu Khả, nhưng cười lên cũng rất quyến rũ, chẳng trách dám gả cho người đẹp như Lăng Tiêu.
" Tống Minh, mày thật sự không biết tao là ai à?" Omega trước mặt từ trên cao nhìn xuống hắn, trong mắt tràn đầy chán ghét cùng ác ý.
"?" Tống Minh có chút nghi hoặc, đây không phải là vợ của Lăng Tiêu à?
"Tao á, không chỉ là vợ của Lăng Tiêu," omega trước mặt chậm rãi nói, đồng thời quan sát biểu cảm của Tống Minh, "Tao còn là em trai của Tạ Duệ Thành." Thấy vẻ mặt Tống Minh đông cứng lại, cậu ta mới nói ra mới nói ra câu cuối.
"Tao cũng là Tạ Triết, con trai của Tạ Nguyên - chủ gia tộc Tạ gia của thành phố B."
Tống Minh không biết biểu cảm của mình bây giờ như thế nào, anh chỉ cảm thấy thế giới này giống như mơ, những người hắn tránh né không muốn gặp thế mà lần lượt đến trước mặt hắn, hơn nữa còn kịch tính như vậy. Tạ Nguyên, người cha ruột đã bỏ rơi hắn và ba ba, Tạ Duệ Thành, Tạ Triết, trước đây hắn không hề biết tên con của người kia, nhưng bây giờ, Tạ gia thế mà liên hôn với Lăng gia, Tạ Triết, là Omega của Lăng Tiêu?
Nghĩ đến bộ mặt buồn nôn của Tạ Duệ Thành, lại nhìn thấy dáng vẻ khoa trương của Tạ Triết trước mặt, Tống Minh chỉ cảm thấy bụng quặn lên, nghĩ đến Lăng Tiêu có quan hệ với Tạ Triết, còn đến thao hắn, hắn liền muốn nôn. Lúc này hắn nằm bò lên giường nôn khan.
Ghê tởm, sao lại buồn nôn như vậy! Tống Minh nôn đến mức nước mắt không thể kiểm soát chảy dài trên mặt, thậm chí còn nôn ra tất cả những gì hắn đã ăn lúc trưa!
"Mày!" Tạ Triết suýt chút nữa bị Tống Minh nôn lên khắp người, lập tức không lựa lời liền chửi người.
"Thật ghê tởm! Con của tiện nhân chính là tiện nhân, làm thịt chậu của chồng tao rất sướng đi! Nếu không phải Lăng Tiêu ca ca sợ làm tổn thương tao, sao có thể đến ** thứ đồ chơi B không Ra B, O không ra O như mày chứ? Nhìn bộ dáng của mày, chỗ nào giống Omega? Thật khiến người khác ghê tởm!" Tạ Triết tùy tiện phun ra ác ý trong lòng, nhìn nam nhân nôn đến sắc mặt tái nhợt, nước mắt rơi xuống, trong lòng cậu ta thầm vui sướng.
Tống Minh cái gì cũng có thể chịu đựng, nhưng hắn không thể nhẫn nhịn khi người khác mắng ba ba hắn! Hắn cố kìm nén cảm giác muốn tiếp tục nôn, lau đi nước mắt trên mặt, hung ác đáp lại: "Rốt cuộc ai là đồ đê tiện, ai là con của tiện nhân,so với tao thì mày càng rõ, ba ba Omega đê tiện của mày là tiểu tam, chúng mày chính là con của tiểu tam! Con của tiện nhân tiểu tam! Mày mới là Tiện! Nhân!!!"
" A!!!" Tạ Triết không ngờ Tống Minh vẫn còn sức lực phản bác cậu ta, lại bị lời nói của Tống Minh làm tức chết, cậu ta gào lên lao đến điên cuồng đánh Tống Minh.
"Mày! Tên tiện nhân không biết xấu hổ! Còn có mặt mũi mặc quần áo? Mày nên giống con chó chết nằm thoi thóp trên mặt đất, cho ba mày câu dẫn cha tao! Cho mày câu dẫn chồng tao! Cả nhà chúng mày mới là tiện nhân! A a a!!!" Tạ Triết hoàn toàn phát điên, cậu ta điên cuồng xé áo ngủ trên người của Tống Minh, cảm thấy chất liệu của chiếc áo ngủ thế mà giống với Lăng Tiêu thường mặc, cả người cậu ta như muốn nổ tung! Làm sao dám, làm sao có thể...
Omega điên cuồng sức lực lớn đến không ngờ, trên người Tống Minh có dây xích trói buộc căn bản không thoát được, không chỉ áo ngủ bị xé rách,trên người còn bị cào ra đầy vết máu.
Tống Minh tức đến bật cười: "Tao câu dẫn chồng mày? Tao nhổ! Lăng Tiêu giống như con chó không ngừng ** tao mới đúng đi? Mày không có bản lĩnh giữ trái tim đàn ông, còn trách tao câu dẫn y? Nếu như mày có chút bản lĩnh y còn có thể bắt nhốt tao ở đây à? Cả mày và Lăng Tiêu đều làm tao buồn nôn!"
"Câm miệng! Câm miệng! Mày không được nói anh ấy như vậy!" Tạ Triết dùng tay đánh vào mặt Tống Minh, Tống Minh nâng tay dùng dây xích ngăn lại công kích của Tạ Triết.
"Ghê tởm, mày và Lăng Tiêu đều khiến tao muốn nôn!!"
Hai người trong cuộc hoàn toàn không nhận ra có người đã đi vào.
Lăng Tiêu xem trò hề giữa hai người, môi mỏng hơi hé mở.
"Tách họ ra."
Bạn đang đọc truyện trên: Dtruyen.net
Dtruyen.com đổi tên miền thành Dtruyen.net. Độc giả ghi nhớ để truy cập.