Không Thể Ký Hiệu

Chương 31

Y Đình Mạt Đồng

02/05/2021

11/02/2021

Edit: Nhật Nhật

...

3...

Quấn chặt lại cái thảm màu tím đang đắp trêи người, Túng – hóng hớt – Phồn login, ấn vào cụm từ đứng đầu danh sách hotsearch, ngay cả chuyện lát nữa định mua món gì làm bữa sáng cũng không buồn nghĩ nữa.

Ngoại trừ việc bất ngờ với chuyện gây xích mích ly gián thành công ngoài mong đợi của mình thì còn một cái khiến cậu vô cùng bất ngờ nữa, đó chính là chuyện Liêu Bảo Song thế mà lại có thể trèo được lên bảng hotsearch. Trong trí nhớ của cậu thì bảng hotsearch ngoại trừ mấy tin tức xã hội nổi bật thì hầu hết đều là chuyện bên lề của minh tinh, idol... Liêu Bảo Song đâu phải ngôi sao lớn gì đâu? Rõ ràng là không phải, cùng lắm cũng chỉ có thể tính là có chút tiếng tăm trêи mạng xã hội mà thôi. Tin tức bên lề của những người nổi tiếng trêи mạng kiểu này không phải không có, nhưng phần lớn đều là kiểu đang hẹn hò với minh tinh nào nào đó, hay là được thừa kế từng này từng này di sản, còn cái khác thì thật sự là không thường thấy, dù sao lượng truy cập không thể nhiều bằng các idol được.

Mà nói đi cũng phải nói lại, Túng Phồn đột nhiên nhớ đến hôm mà Diêu Vi Nguyệt bị phá hỏng lệ phục, cậu có nghe mấy nhân viên làm stylist nhắc đến Liêu Bảo Song, nói là "Thích khoe của ở trêи mạng", túi xách hay cái gì đó, nghe thế thì có lẽ Liêu Bảo Song cũng được tính là hotface, cho nên chuyện cô ta leo được lên bảng hotsearch chắc cũng bình thường. Dù sao thì cậu cũng chẳng quan tâm.

Mà người bị dính scandal với Liêu Bảo Song là Ngô Sắt một idol lưu lượng đang rất "hot", alpha tiểu thịt tươi, năm nay mới hai mươi hai tuổi, ra mắt bằng một bộ phim thần tượng, ngoại hình cùng kỹ năng diễn xuất đều khá ổn, khiến cho không biết bao nhiêu thiếu nữ phải mê mẩn, chẳng qua là có vẻ không có tài nguyên phim truyền hình nào tốt nên dù kỹ năng diễn không tệ thì vẫn chưa có tác phẩm tiêu biểu nào.

Tối qua, Liêu Bảo Song nhận lời tham gia chương trình thời trang của một đài truyền hình, cũng đã chọn trước studio phụ trách trang điểm và phục trang cho mình, khéo một nỗi là Ngô Sắt cũng tới tham dự chương trình này, còn chọn đúng studio mà Liêu Bảo Song chọn để làm tạo hình. Việc trang điểm tạo hình thì là từng người làm một, cũng làm xong từ sớm, hai người đều ở lại studio này chờ đến giờ mới lên đường tới địa điểm tổ chức buổi lễ thời trang. Dù sao đến sớm thì cũng không đi thảm đỏ trước được.

Cũng chả biết làm sao mà hai người lại bắt chuyện với nhau, Liêu Bảo Song còn từ phòng nghỉ của mình đi sang phòng nghỉ của Ngô Sắt, xong còn kêu trợ lý đi hết, ở bên trong đến phải bốn mươi phút mới đi ra. Không cần biết là có chuyện gì hay không, chỉ riêng khoảng thời gian dài như vậy cũng đã đủ cho người khác phải suy nghĩ miên man rồi.

Sau khi tới thời gian tổ chức chương trình, hai người một trước một sau ra khỏi studio, tới hội trường tham gia đi thảm đỏ. Lúc tới lượt Liêu Bảo Song đi thảm đỏ tạo dáng chụp ảnh thì khóa kéo lễ phục của cô ta đột nhiên tuột ra, xoẹt một đường từ lưng vai xuống đến tận eo. May mà bộ lệ phục là kiểu tay dài cho nên không rơi xuống hết, không tính là sự cố lộ hàng nghiêm trọng, sau đó nữa thì cô ta rất nhanh đã được trợ lý che chắn, lùi khỏi khu vực thảm đỏ.

Chuyện lộ hàng ở trêи thảm đỏ không phải chuyện hiếm thấy. Cho dù mọi người có cẩn thận chú ý đến đâu thì cũng không thể lường hết mọi tình huống bất trắc có thể phát sinh. So với những lần lộ hàng của các ngôi sao nữ khác thì chuyện của Liêu Bảo Song lần này chưa tính là gì, có khối nữ minh tinh diện váy hở lưng còn lộ nhiều hơn cả cô ta lúc đã bị tuột khóa kéo, cho nên ngoại trừ comment dưới màn hình livestream có mấy cái ghi "Sự cố" với "Lộ hàng" thì cũng không gây nên sóng gió gì, đáng lý ra không đến nỗi lên bảng hotsearch, cùng lắm thì bị người khác chê là lễ phục Liêu Bảo Song mặc không khác gì hàng mã mà thôi. Mất mặt một chút rồi chuyện cũng qua.

Nhưng vạn lần không ngờ tới chính là sau khi chuyện lộ hàng phát sinh thì khoảng một tiếng sau, chuyện Liêu Bảo Song và Ngô Sắt gặp riêng trong phòng nghỉ lại bị bóc ra.

Lần này những người đầu tiên phát cuồng chính là fan của vị tiểu thịt tươi kia. Phải biết trong số fan của những idol lưu lượng kiểu này luôn có vài fan không có lý trí, lưu lượng càng cao thì số fan không não kiểu này lại càng nhiều, cho nên nhìn lướt qua một lượt các bình luận bên dưới thì hầu hết đều đang mắng Liêu Bảo Song không biết xấu hổ. Còn đối với chuyện những tiểu thư công tử nhà giàu này cùng người nảo người nào đính hôn thì dân mạng chẳng ai quan tâm, cũng không phải cơm cha áo mẹ của người ta, hóng hớt xong thì có ai đi nhớ mấy cô mấy cậu đó tên gì mà làm chi? Huống hồ không cần biết là chuyện Liêu Bảo Song đính hôn với Túng Phồn hay là chuyện cô ta hủy hôn với cậu rồi lại đính hôn với Túng Lãng, thì cũng chưa có chuyện nào công khai ra ngoài, cho nên trong cái nhìn của cư dân mạng thì Liêu Bảo Song hãy còn độc thân, ỷ vào bản thân có mấy đồng tiền thối thì đã dụ dỗ anh trai idol nhà mình, đúng là cái loại hai mặt, chỉ biết khoe giàu.

Chuyện càng hay ho hơn phía sau chính là, không biết người nào móc nối chuyện khóa kéo lễ phục của Liêu Bảo Song bị tuột với chuyện cô ta đơn độc ở chung một phòng với Ngô Sắt ra, cuối cùng làm ra một cái kết luận —— Thực hư bốn mươi phút nóng bỏng của Liêu Bảo Song và Ngô Sắt, vội vàng rời đi không kéo hết khóa váy dẫn đến lộ hàng trêи thảm đỏ.

Túng Phồn nhìn cái suy đoán thần kỳ này cùng các loại bình luận phân tích phía dưới, chỉ có thể nói một câu —— Quá là hợp lý!

Với lại dính đến idol lưu lượng, chuyện lên bảng hotsearch cũng là lẽ dĩ nhiên thôi.



Nếu là người khác thì có khi Túng Phồn còn quan tâm xem tình hình thực tế lúc đó là thế nào, tuyệt đối không chỉ tin vào mấy lời lan truyền trêи mạng, nhưng nếu đối tượng được nhắc đến là Liêu Bảo Song thì cậu chỉ muốn biết lúc này Túng Lãng có tức nổ phổi hay chưa, Liêu Bảo Song có bị fan của idol kia mắng đến không dám ló mặt ra không thôi.

Vậy mới nói, làm người thì không thể quá kiêu ngạo, cũng không thể ý lại vào gia thế nhà mình mà ức hϊế͙p͙ người khác bất chấp đúng sai được. Nhìn xem, báo ứng đã đến ngay rồi này. Liêu Bảo Song cắt rách quần áo của Diêu Vi Nguyệt, muốn người ta phải xấu mặt, giờ thì hay rồi, Diêu Vi Nguyệt thì không có chuyện gì, còn nổi bần bật xuất hiện trêи thảm đỏ, khiến người người kinh diễm, đến tận bây giờ bộ lễ phục kia vẫn được coi là lễ phục thảm đỏ kinh điển nhất của Diêu Vi Nguyệt, mà Liêu Bảo Song lại tự bêu xấu mình, có muốn sửa lại cũng không biết phải sửa vào đâu.

Một người thì vì yêu thích bản thân mà muốn dùng tiền, dùng quyền thế của bản thân ép Diêu Vi Nguyệt ăn cơm cùng, một người thì đơn độc ở trong phòng nghỉ của tiểu thịt tươi suốt một lúc lâu, còn truyền ra scandal. Kẻ tám lạng người nửa cân, đúng là một đôi trời sinh.

Sau khi Trình Tịnh thức dậy, đi ra ngoài đánh răng rửa mặt thì thấy Túng Phồn đang ôm điện thoại nằm trêи ghế salon, cười khoe đủ tám cái răng. Bà thấy đứa nhỏ này cứ nằm nghịch điện thoại như vậy rất không tốt, rồi lại cảm thấy Túng Phồn không bị chuyện hôm qua ám ảnh thì an tâm hơn nhiều.

"Tỉnh rồi thì ngồi dậy đi chứ con, cứ nằm xem điện thoại như thế hại mắt lắm có biết không." Trình Tịnh cũng giống vạn vạn bà mẹ khác, nhiếc Túng Phồn một câu, không phải trách móc gì chỉ là thuận miệng cằn nhằn một chút như vậy.

Túng Phồn hớn hở để điện thoại xuống: "Mẹ, buổi sáng tốt lành."

"Ừ, buổi sáng tốt lành. Con đang xem cái gì thế, sao lại cười không thấy tổ quốc đâu nữa vậy?"

Túng Phồn không muốn nhắc đến chuyện của Liêu Bảo Song, dù sao cũng không can hệ gì tới bọn họ, cậu hóng hớt là được, thảo luận về chuyện đó thì không cần thiết, "Không có gì, con xem mấy tin tức giải trí thôi. Mẹ, mẹ đi đánh răng rửa mặt đi, lát con dẫn mẹ xuống lầu ăn sáng, mẹ muốn ăn gì?"

Đừng nhìn khu tập thể này của họ cũ kỹ mà nhầm, đồ ăn sáng có đủ loại đủ món, không thiếu một cái gì cả, miễn là cậu không đòi ăn hải sâm vi cá gì là được.

Trình Tịnh tối qua không ngủ được mấy, mãi tới gần sáng mới ngủ yên ổn được một chút, sáng sớm dậy đầu hãy còn nặng trình trịch nhưng mà nhìn thấy khuôn mặt tươi cười của Túng Phồn, bà thấy tinh thần mình phấn chấn hơn hẳn, "Cái gì cũng được, con nói ăn gì thì ngon?"

"Vậy con dẫn mẹ đi ăn bánh quẩy với súp tiêu cay nhé, sáng sớm trời lạnh, uống một chén canh nóng người sẽ thư thái hơn." Bây giờ Túng Phồn đối với đồ ăn sáng cũng có kinh nghiệm hơn rồi, lúc trước cậu thích ăn bánh kếp hoa quả, lúc trời nóng thì để nguội một chút ăn cũng thấy rất ngon, không đến nỗi vừa ăn mồ hôi vừa vã ra đầy đầu. Nhưng bây giờ trời lạnh hơn rồi, bánh kếp chưa ăn xong đã nguội hết, không ấm được dạ dày, tầm này ăn canh nóng với cháo mới là lựa chọn số một.

Trình Tịnh đồng ý, sau đó đi đánh răng rửa mặt trước.

Túng Phồn thì đi vào bếp nấu nước, sáng sớm chưa ăn gì uống một cốc nước ấm có thể giúp thanh lọc cơ thể. Thảm của cậu màu tím, gối tựa sofa cũng là màu tím, ngay cả ấm đun nước với cốc uống nước cũng là màu tím, nhìn là biết cậu cuồng màu tím đến độ nào rồi, chẳng qua bây giờ kinh tế chưa cho phép nên cậu không thể đổi hết đồ dùng trong nhà thành màu này luôn, chỉ có thể từ từ từng cái một.

Ăn sáng xong thấy thời gian vẫn còn sớm nên Túng Phồn bèn dẫn Trình Tịnh đi xem triển lãm tranh thêu của tiểu khu.

So với Phí Hành Phong thì Trình Tịnh là người "Có văn hóa" hơn nhiều, ít nhất là một người dân Trung Quốc, Trình Tịnh trước kia cũng thêu qua một vài món đồ nhỏ, chưa cần biết có đúng hay không, dầu gì bà cũng có thể nhận xét đường thêu một chút.

"Ở đây có một mẫu thêu con khá là thích, chờ có kết quả thi đấu xong, con sẽ thử liên lạc với chủ bức thêu xem họ có nhận đặt hàng thêu không, nếu được thì nhờ dì Chân may cho mẹ một bộ sườn xám, nhất định sẽ rất đẹp cho coi." Hiện giờ vật liệu may sườn xám có khá nhiều, nhưng nếu là thêu thủ công thì vẫn đặc biệt hơn, không cần thêu diện tích quá lớn, chỉ cần đơn giản là đã rất có cảm giác tiểu thư cành vàng lá ngọc ngày xưa rồi, cũng hợp mặc hàng ngày.

"Được." Trình Tịnh thấy rất thích, bà chưa mặc sườn xám bao giờ nên cũng muốn có một cái!

Dạo hết một vòng khu trưng bày tranh thêu xong, Trình Tịnh cũng chuẩn bị quay về khách sạn. Hôm qua bà mải lo chuyện của Túng Phồn nên chưa liên lạc với chồng, khéo ông ấy đang lo lắm, bà cũng cần về ngủ bù một giấc, xong xem cần mua thêm cái gì cho Túng Phồn, mấy hôm nữa là visa của bà hết hạn, phải quay về bên kia một chuyến. Rắc rối thì có rắc rồi, nhưng chỉ cần có thể nhìn thấy con trai là bà đã mãn nguyện rồi!



Trước khi lên xe, Trình Tịnh nhắc Túng Phồn: "Rãnh rỗi thì con nhớ hẹn Hành Phong đi ăn một bữa nhé, cảm ơn người ta giúp đỡ."

"Con biết rồi." Túng Phồn cười nói: "Chờ lấy lương con sẽ mời anh ta luôn."

Trình Tịnh cười, gật đầu với cậu sau đó lên xe đi.

Dì Chân không biết chuyện tối qua Túng phồn gặp phải, vui vẻ cười nói với Túng Phồn: "Dì nói này, dì định trổ cửa sau cho tiệm, như vậy mỗi khi đi làm thì đi thẳng từ sân trong khu vào là được, không cần đi vòng ra đường lớn nữa."

Cửa tiệm cách vị trí hai cửa hông của khu tập thể một quãng không tính là gần, kiểu nằm ở giữa hai lối vào vậy, ra cửa xong phải đi một đoạn mới có thể quay vào trong khu, đúng là phải đi vòng kha khá.

"Sao đột nhiên lại muốn sửa vậy ạ?" Bao nhiêu năm vẫn để vậy, giờ đột nhiên muốn trổ thêm một cánh cửa ở đằng sau thì phải đập hết hàng rào phía lưng nhà đi mới được. Mấy hộ gia đình dưới tầng một có không ít người làm như vậy, có khi có thể cơi nới thêm một chút, để diện tích phòng ở rộng thêm.

"Sáng nay Tống Hưởng mới nói với dì cái này, nói dì cũng lớn tuổi rồi, đi đứng càng ngay càng kém nhanh nhẹn, nếu mà không phải đi đường vòng thì từ tiệm về nhà cũng gần hơn." Dì Chân cười híp cả mắt nói.

Cái này quả là vậy, tòa nhà nhà dì Chân ở ở ngay phía sau tiệm, hơi chếch một chút, nếu mà có thể mở cửa sau thì dì Chân chỉ cần đi bộ chừng ba mươi mét là đã vào đến cửa, mà thời gian đi lại của Túng Phồn cũng có thể tiết kiệm hơn, về nhà cũng nhanh hơn.

"Chủ nhà đồng ý ạ?" Nhà này cũng là dì Chân thuê lại để mở tiệm, thuê rất nhiều năm rồi.

"Đồng ý chứ, cũng đâu kêu nhà người ta phải bỏ tiền." Dì Chân nói, "Dì liên hệ với bên thi công rồi, buổi chiều sẽ có người đến đo đạc."

Túng Phồn gật đầu, chuyện này với cậu cũng là chuyện có lợi, cậu đương nhiên sẽ không phản đối.

*

Mấy ngày sau đó, không có ai tìm Túng Phồn nữa, cậu cũng có thể tập trung may quần áo. Ngoại trừ bộ làm cho Thang Giai Đóa, bộ lễ phục kia của cậu cũng làm xong rồi. Lúc livestream thì cho khán giả xem thành phẩm một lượt, mọi người cũng cổ vũ rất nhiều, đều nói là chưa từng nhìn thấy mẫu trang phục như thế này ở bên ngoài, cũng không biết người nào có may mắn được mặc nó.

Còn về phần người nhà họ Túng cầm theo thỏa thuận của Phí Hành Phong ký tìm người nhà họ Phí bàn bạc thế nào thì Túng Phồn không rõ lắm, cậu cũng không cố ý đi hỏi thăm, Phí Hành Phong không liên lạc với cậu, vậy hẳn là nhà họ Túng không gây ra chuyện gì khó giải quyết.

Lớp học diễn xuất của Tống Hưởng cũng đã kết thúc, bắt đầu thu dọn đồ đạc chuẩn bị sang tháng sẽ tiến tổ quay phim. Túng Phồn nói cậu ta mang hết quần áo muốn sửa lại tới cho mình, nhân lúc Tống Hưởng còn chưa đi quay thì sửa lại hết một lượt luôn, đỡ cho đối phương vào tổ rồi lại thiếu quần áo để mặc, hoặc là đổi đi đổi lại chỉ có vài bộ như vậy, khiến người ta có cớ chê cười. Ở trong cái giới giải trí này, cho dù Tống Hưởng chỉ là một diễn viên nhỏ không tên không tuổi thì cũng tồn tại không ít sự so bì khinh bỉ lẫn nhau. Túng Phồn không thể để ân nhân cộng người giới thiệu việc làm cho mình bị người khác chê cười được, sau này cậu có nhận được các công việc giống như lần này nữa hay không còn phải xem biểu hiện của Tống Hưởng đó!

_____________________

Súp tiêu cay: Hulatang, còn được gọi là súp cay, là một loại súp truyền thống của Trung Quốc được tạo ra ở tỉnh Hà Nam nhưng đã trở nên phổ biến trong ẩm thực của tỉnh Thiểm Tây.

Bạn đang đọc truyện trên: Dtruyen.net

truyện trọng sinh
truyện ngôn tình

Dtruyen.com đổi tên miền thành Dtruyen.net. Độc giả ghi nhớ để truy cập.

ngôn tình sắc

Nhận xét của độc giả về truyện Không Thể Ký Hiệu

Số ký tự: 0

    Bình luận Facebook