Chương 23
Heo Lườii Biếng ( Mỡ Mỡ)
23/07/2023
Mạc Uyển Đình nhìn thấy cảnh tượng trước mặt mà không kìm nổi nước mắt. Rõ
rằng anh nói đã chuyển cô ấy đi bộ phận khác cũng không còn về chung xe
nữa nhưng hôm nay tận mắt cô thấy cô ấy từ phòng thư ký của anh bước ra
cùng anh vào phòng họp. Thì ra anh vẫn lừa dối cô thời gian qua sao? Mạc Uyển Đình lặng lẽ cúi đầu bước vào thang may. Đợi đến khi anh bước khỏi phòng họp Hạ Tiểu Lam mới thông báo cho anh biết Mạc Uyển Đình mới tới đây cô còn để lại hộp cơm ở trên bàn . Phó Huy Nhân nghe xong chút
hoảng sợ lấy máy ra gọi cho cô lần đầu có chuông reo sau đó đã tắt máy
khiến anh càng hoảng hốt hơn. Nhất định là cô đã thấy anh và Tần Đình
Đình nếu không cô cũng không làm như vậy. Anh lấy xe chạy mấy con phố
cũng không thấy bóng dáng của cô. Sau khi gọi điện về nhà Tiểu Đào nói
cô đi từ sáng vẫn chưa thấy về trong lòng anh càng suốt ruột hơn.
Mạc Uyển Đình sau khi rời công ty cô đã đi bộ rất lâu đến đâu cô cũng không rõ nước mắt làm nhoà đi mọi thứ xung quanh . Cô chợt nhận ra bản thân chả có nơi nào để về, không có người thân, không có gia đình, cô giống như năm đó chạy trên con đường vô định. Có phải cô đã sai rồi không cô không lên đến thế giới này. Bất chợt có những hạt mưa từ trên trời rơi xuống một người sợ mưa như cô lần đầu ngẩn đầu nhìn bầu trời đầy mây đen. Người trên đường lao mình chạy đi trốn chỉ có cô là đứng lặng mình dưới mưa.
Thấy trời mưa Phó Huy Nhân càng suốt ruột hơn mưa làm che đi tầm nhìn của anh. Nghĩ đến bản thân cô rất sợ mưa trong lòng ngừng oán trách bản thân mình. Cơn mưa ngày càng lớn Phó Huy Nhân vẫn chạy xe trong mưa lớn đến khi bản thân thực sự bất lực mới trở về nhưng điều khiến anh tuyệt vọng hơn là cô chưa về. Anh muốn xoay người đi tìm thì thấy cô đứng trong mưa, anh liền vội vàng chạy đến chỗ cô .Dưới cơm mưa cô dịu dàng ôm lấy anh cô đã đi rất nhiều con phố nhưng vẫn không còn nơi nào khác để vào. Cuối cùng cô theo bản năng trở về đây.
"Thiếu gia đừng bỏ rơi mẹ con em, đừng bỏ rơi em có được không?"- Cơ thể cô không ngừng rung lên.
Cô không muốn họ ở bên nhau bởi vì cô rất sợ anh không cần cô nữa. Sợ rằng người anh yêu đã trở về cô sẽ không còn chỗ đứng nữa. Anh muốn biện minh cho mình nhưng chưa kịp nói cô đã ngất sỉu. Anh vội bế cô vào nhà hét lớn.
"Mau gọi bác sĩ."
Tiểu Đào luốn cuốn chạy đi gọi điện thoại. Anh đã nhanh chóng giúp cô thay bộ quần áo ướt giúp cô sấy khô tóc. Nhưng cơ thể cô lại đang phát sốt. Sau khi bác sĩ tới đã chuyền nước và thuốc cho cô nhưng ông vẫn tức giận quát mắng anh một trận sao có thể để phụ nữ mang thai ngấm nước như vậy. Mạc Lan sau khi biết chuyện liền từ công ty lao vào đánh thằng con trai túi bụi bà mới rời đi công tác không bao lâu anh đã bắt nạt hai bảo bối của bà rồi!
Phó Huy Nhân sau khi gánh chịu hết cũng không dám lên tiếng mà lặng lẽ đi về phòng ôm lấy cô vào lòng mình. Dịu dàng vuốt lưng cho cô. Mạc Uyển Đình đã ngủ một giấc lúc tỉnh dậy việc đầu tiên cô làm nắm chặt lấy áo anh. Phó Huy Nhân bị hòn than trong lòng đánh thức, anh liền muốn biện minh cho mình. Anh không quan tâm người khác nhưng nhất định không để cô hiểu nhầm được.
"Uyển Đình, anh..."
"Thiếu gia, em không cần gì hết không cần danh phận cũng không cần đám cưới cho dù là tình nhân cũng được. Cậu đừng bỏ em có được không? Cho dù cậu không cần Đậu Đậu cũng được em sẽ bỏ con bé, em sẽ không phá hoại gia đình của cậu chỉ cần cậu đừng em có được không?"- Mạc Uyển Đình nước mắt dòng dòng cúi mặt vào người anh lên cô không thể nhìn thấy được khuôn mặt biến sắc của anh.
Cô đang nói gì vậy cô không muốn kết hôn với anh còn muốn bỏ Đậu Đậu đã thành hình trong người sao? Tình yêu của cô lại trở lên hèn mọn đến lỗi cầu xin anh. Phó Huy Nhân biết bản thân đã làm tổn thương cô rất nhiều trái tim anh giống như bị giằng xé vậy.
"Uyển Đình anh sẽ không bỏ em cũng không bỏ Đậu Đậu em không được nói thế con bé sẽ nghe thấy đó có biết không?"
"Vì em giống thiếu phu nhân sao?"- Mạc Uyển Đình ngước nhìn anh đôi mắt long lanh như ngôi sao trời.
"Không , vì cô ấy giống em." - Phó Huy Nhân hút lấy giọt nước mắt của cô.
Là tại anh, năm đó bất đồng đối nghịch với mẹ mình lên cũng mang tình yêu của mình ra đánh đổi. Cho dù rất yêu cô lại không chập nhận điều đó! Đến khi anh gặp Tần Đình Đình anh mới biết anh yêu cô nhiều đến thế nào. Khi ở nước ngoài nghe tên Đình Đình đó anh đã kìm được lòng mà tiếp cận người con gái đó. Lâu dần lại có tình cảm với đối phương cũng xa quê giống mình, khi đó mẹ anh lại ép anh cưới cô khiến anh lại ngang ngược cưới người phụ nữ khác giá mà khi đó anh có thể hiểu được nỗi lòng của bà chấp nhận lấy cô ngay từ đầu tốt biết bao. Tiểu Triết sẽ là đứa con đầu lòng của họ sau đó sẽ có Đậu Đậu.
Mạc Uyển Đình sau khi rời công ty cô đã đi bộ rất lâu đến đâu cô cũng không rõ nước mắt làm nhoà đi mọi thứ xung quanh . Cô chợt nhận ra bản thân chả có nơi nào để về, không có người thân, không có gia đình, cô giống như năm đó chạy trên con đường vô định. Có phải cô đã sai rồi không cô không lên đến thế giới này. Bất chợt có những hạt mưa từ trên trời rơi xuống một người sợ mưa như cô lần đầu ngẩn đầu nhìn bầu trời đầy mây đen. Người trên đường lao mình chạy đi trốn chỉ có cô là đứng lặng mình dưới mưa.
Thấy trời mưa Phó Huy Nhân càng suốt ruột hơn mưa làm che đi tầm nhìn của anh. Nghĩ đến bản thân cô rất sợ mưa trong lòng ngừng oán trách bản thân mình. Cơn mưa ngày càng lớn Phó Huy Nhân vẫn chạy xe trong mưa lớn đến khi bản thân thực sự bất lực mới trở về nhưng điều khiến anh tuyệt vọng hơn là cô chưa về. Anh muốn xoay người đi tìm thì thấy cô đứng trong mưa, anh liền vội vàng chạy đến chỗ cô .Dưới cơm mưa cô dịu dàng ôm lấy anh cô đã đi rất nhiều con phố nhưng vẫn không còn nơi nào khác để vào. Cuối cùng cô theo bản năng trở về đây.
"Thiếu gia đừng bỏ rơi mẹ con em, đừng bỏ rơi em có được không?"- Cơ thể cô không ngừng rung lên.
Cô không muốn họ ở bên nhau bởi vì cô rất sợ anh không cần cô nữa. Sợ rằng người anh yêu đã trở về cô sẽ không còn chỗ đứng nữa. Anh muốn biện minh cho mình nhưng chưa kịp nói cô đã ngất sỉu. Anh vội bế cô vào nhà hét lớn.
"Mau gọi bác sĩ."
Tiểu Đào luốn cuốn chạy đi gọi điện thoại. Anh đã nhanh chóng giúp cô thay bộ quần áo ướt giúp cô sấy khô tóc. Nhưng cơ thể cô lại đang phát sốt. Sau khi bác sĩ tới đã chuyền nước và thuốc cho cô nhưng ông vẫn tức giận quát mắng anh một trận sao có thể để phụ nữ mang thai ngấm nước như vậy. Mạc Lan sau khi biết chuyện liền từ công ty lao vào đánh thằng con trai túi bụi bà mới rời đi công tác không bao lâu anh đã bắt nạt hai bảo bối của bà rồi!
Phó Huy Nhân sau khi gánh chịu hết cũng không dám lên tiếng mà lặng lẽ đi về phòng ôm lấy cô vào lòng mình. Dịu dàng vuốt lưng cho cô. Mạc Uyển Đình đã ngủ một giấc lúc tỉnh dậy việc đầu tiên cô làm nắm chặt lấy áo anh. Phó Huy Nhân bị hòn than trong lòng đánh thức, anh liền muốn biện minh cho mình. Anh không quan tâm người khác nhưng nhất định không để cô hiểu nhầm được.
"Uyển Đình, anh..."
"Thiếu gia, em không cần gì hết không cần danh phận cũng không cần đám cưới cho dù là tình nhân cũng được. Cậu đừng bỏ em có được không? Cho dù cậu không cần Đậu Đậu cũng được em sẽ bỏ con bé, em sẽ không phá hoại gia đình của cậu chỉ cần cậu đừng em có được không?"- Mạc Uyển Đình nước mắt dòng dòng cúi mặt vào người anh lên cô không thể nhìn thấy được khuôn mặt biến sắc của anh.
Cô đang nói gì vậy cô không muốn kết hôn với anh còn muốn bỏ Đậu Đậu đã thành hình trong người sao? Tình yêu của cô lại trở lên hèn mọn đến lỗi cầu xin anh. Phó Huy Nhân biết bản thân đã làm tổn thương cô rất nhiều trái tim anh giống như bị giằng xé vậy.
"Uyển Đình anh sẽ không bỏ em cũng không bỏ Đậu Đậu em không được nói thế con bé sẽ nghe thấy đó có biết không?"
"Vì em giống thiếu phu nhân sao?"- Mạc Uyển Đình ngước nhìn anh đôi mắt long lanh như ngôi sao trời.
"Không , vì cô ấy giống em." - Phó Huy Nhân hút lấy giọt nước mắt của cô.
Là tại anh, năm đó bất đồng đối nghịch với mẹ mình lên cũng mang tình yêu của mình ra đánh đổi. Cho dù rất yêu cô lại không chập nhận điều đó! Đến khi anh gặp Tần Đình Đình anh mới biết anh yêu cô nhiều đến thế nào. Khi ở nước ngoài nghe tên Đình Đình đó anh đã kìm được lòng mà tiếp cận người con gái đó. Lâu dần lại có tình cảm với đối phương cũng xa quê giống mình, khi đó mẹ anh lại ép anh cưới cô khiến anh lại ngang ngược cưới người phụ nữ khác giá mà khi đó anh có thể hiểu được nỗi lòng của bà chấp nhận lấy cô ngay từ đầu tốt biết bao. Tiểu Triết sẽ là đứa con đầu lòng của họ sau đó sẽ có Đậu Đậu.
Bạn đang đọc truyện trên: Dtruyen.net
Dtruyen.com đổi tên miền thành Dtruyen.net. Độc giả ghi nhớ để truy cập.