Không Thể Quay Đầu

Chương 46

Bạch Vân

01/02/2016

Du Duy Thu vùi mặt vào gối . . .

Bên trong cơ thể bị cảm giác nóng bỏng lấp đầy, khiến cậu gần như không thở được, cánh mông mềm mại đụng phải háng hắn, biết hắn đã vào toàn bộ, mặt cậu nóng bừng, nắm chặt ngón tay đến trắng bệch . . .

Cho dù bất động, thứ thô dài kia đang run rẩy trong cơ thể cậu, hầu như đồng bộ với nhịp tim cuồng loạn của cậu, hai người cùng hòa hợp một thể.

Từng giọt từng giọt mồ hôi liên tục rơi không ngừng, rơi xuống tấm lưng trần bóng loáng . . .

“Không sao. . . Anh di chuyển được rồi. . .”

Biết hắn nhịn rất vất vả, Du Duy Thu nhẹ giọng nói.

“Thật sao? Vậy anh sẽ từ từ thôi, nếu đau, em phải nói với anh.” Nghe cậu nói thế, mắt Lôi Khiếu sáng lên, thử nhẹ nhàng ra vào.

Còn nhịn nữa chắc hắn bùng nổ mất!

“A. . . ”

Tình ái giữa hai người đàn ông, bất kể có bôi trơn đủ hay không, ngay từ đầu, vẫn sẽ rất đau.

Du Duy Thu ôm chặt gối, cả người run rẩy, mỗi lần hắn ra vào, vai cậu khẽ run lên. Lôi Khiếu vừa thích vừa đau lòng, không ngừng hỏi cậu có đau hay không, có làm lưng bị đau không, Du Duy Thu đều không rên một tiếng, nếu hỏi nhiều quá thì nhẹ nhàng lắc đầu.

Sự ẩn nhẫn này, làm Lôi Khiếu vô cùng cảm động, tình yêu cậu càng thêm sâu đậm.

Lôi Khiếu hít sâu một hơi, tận lực thả chậm động tác, từ nông đến sâu vô cùng, từ từ làm, không để thân thể cậu chịu quá nhiều gánh nặng.

Nội bích cậu dần dần bao lấy hắn, vừa nóng vừa chặt, tựa dòng suối ấm áp, hấp thụ thứ to lớn ấy, cảm giác da thịt gần gũi tuyệt không thể tả.

“Giờ không đau nữa chứ, có thấy thoải mái không?”

Lôi Khiếu hơi cúi xuống, khẽ hôn bờ vai cậu, dùng mặt mình cọ gò má mịn màng của cậu, hạ thể vẫn nhẹ nhàng ma sát hậu huyệt cậu.

“Ráng nhịn chút, quen rồi sẽ đỡ hơn.”

Lôi Khiếu cắn nhẹ chiếc cổ thon dài, đầu lưỡi không ngừng khiêu khích cổ cậu đưa tay ra phía trước, vuốt ve cậu bé vì đau đớn mà héo rũ.

Được hắn dịu dàng trêu ghẹo, người cậu không còn cứng ngắc nữa, dục vọng hắn nắm trong tay cũng dần dần ngẩng đầu, hơi có tinh thần. . .



“Có cảm giác đúng không?”

Lôi Khiếu phát ra tiếng cười khúc khích, vươn đầu lưỡi vào tai cậu, đánh vòng vo liếm láp, khiến Du Duy Thu toàn thân run rẩy, phát ra tiếng hừ khẽ.

Thấy cậu có vẻ thích ứng, Lôi Khiếu thẳng người, hai tay phủ lên cặp mông tròn, bắt đầu gia tăng động tác, ra vào cửa động bí mật. . .

“Tuyệt quá. . . Bên trong em ấm áp quá . . .”

Lôi Khiếu hít sâu, cảm thụ khoái cảm thân thể giao hợp.

Lúc nãy vất vả cày cấy, giờ bắt đầu nếm mùi ngon ngọt, nội bích của cậu đã không còn chặt căng như ban đầu nữa, dần dần mềm đi, ra vào càng thông thuận, mỗi khi động một cái, còn có dòng điện từ hạ thể lan ra toàn thân, thoải mái đến tận từng lỗ chân lông.

“A. . .”

Dần dần, Du Duy Thu cảm thấy cả người khô nóng, hậu huyệt không ngừng bị cự vật nóng bỏng ma sát, đau đớn chẳng biết khi nào đã biến thành vui thích khó nén.

Sóng nhiệt cuồn cuộn ập đến, toàn thân cậu rịn ra một tầng mồ hôi mỏng.

Lớp mồ hôi chảy trên da thịt như tơ lụa, tấm lưng trần duyên dáng, theo mỗi lần hắn ra vào, không ngừng vẽ thành hình ảnh mê hồn, cảnh đẹp hấp dẫn như thế, thiên hạ không một người đàn ông nào có thể khống chế được!

Lôi Khiếu phát ra tiếng thở dốc hưng phấn, hai tay bóp chặt mông cậu, vừa hơi thô bạo xoa nắn, vừa đâm mạnh vào sâu bên trong …

Hạ thể như ghim chặt vào nhau, từng đợt sóng khoái cảm ấm áp không ngừng trào ra từ chỗ giao hợp chỗ, khiến người ta khó mà chống cự.

Hắn đưa vào thật sâu, rồi chậm rãi rút ra, thứ to dài hùng vĩ theo tiết tấu không ngừng ma sát hậu huyệt nóng ẩm, luật động nguyên thủy liên tục dẫn phát khoái cảm kinh người.

Thân thể căng cứng của cậu dần dần như một nắm tuyết, hòa tan dưới ngọn lửa âu yếm của hắn, say mê trong khoái cảm khó nói thành lời.

“Tiểu Thu, thoải mái không?”

Lôi Khiếu híp mắt, tăng tần suất, liên tiếp đụng vào u huyệt mê người.

Từng thớ thịt trên người hắn, vì vận động kịch liệt mà hằn lên, cơ ngực kiện mỹ phủ kín một tầng mồ hôi mỏng, thứ dương cương nam tính chôn trong mật huyệt cứng rắn như thép, lại nóng bỏng như lửa, mỗi một lần chiếm đoạt, đều xâm nhập đến nơi khó có thể tưởng tượng.

“A. . .”

Du Duy Thu vùi mặt thật sâu vào gối, đối phương càng đâm càng sâu, cậu cảm thấy mình bị đẩy tới đầu giường rồi, không đường thối lui, phía sau lại tiếp tục bị người đàn ông ấy xâm chiếm, làm cậu phát ra tiếng rên rỉ buồn khổ, nghe vừa thống khổ, vừa đầy vui thích.



Cậu chỉ cảm thấy tim mình đập thình thịch, mỗi khi bị hắn đâm vào một cái, trái tim liền kinh hoàng một lần, thân thể kết hợp mang đến khoái cảm tuyệt vời khiến cậu có ảo giác muốn bay bổng.

“Còn đau nữa không?”

Kỳ thật cho dù đối phương nói đau, bảo hắn dừng lại, Lôi Khiếu cũng không thể ngừng được.

Khoái cảm mãnh liệt như thủy triều gột rửa toàn thân hắn, thân thể rắn chắc dưới thân hắn run rẩy theo mỗi lần va chạm mãnh liệt của hắn, phát tiếng rên rỉ mê người, hết thảy đều kích thích tình dục hắn.

Cuối cùng hắn đã có được cậu!

Cảm giác thỏa mãn cùng hạnh phúc quá lớn khiến hắn quên hết tất cả, không khỏi dùng hết võ công đầy mình, say sưa âu yếm cậu.

“Chậm. . . Chậm một chút. . .”

Du Duy Thu lên tiếng cầu xin mỏng manh, cậu cảm nhận được, thứ dương cương trong cơ thể lại càng cứng, nội bích mềm mại bị cự vật nóng bỏng nhồi đầy, cảm giác điên cuồng này làm cậu cơ hồ hỏng mất.

Kích tình không ngừng tăng lên như sóng to gió lớn ập đến!

Chỗ giao hợp càng trơn tuột, mỗi lần ra vào đều phát ra tiếng nước dâm mĩ, làm người nghe đỏ mặt.

“Tiểu Thu. . .Chỗ đó của em tuyệt quá. . . Anh chịu không nổi . . .”

Lôi Khiếu thở gấp, hông càng đưa càng mạnh, lần sau mãnh liệt hơn lần trước, có lúc gần như điên cuồng rong ruổi trong cơ thể cậu . . .

Cậu tựa hồ cũng có cảm giác, hậu huyệt nóng ướt vẫn giữ chặt hắn, mông cũng bắt đầu phối hợp với động tác của hắn, nhẹ nhàng vặn vẹo.

Lôi Khiếu ôm eo cậu, kéo mạnh về phía mình, đồng thời nâng eo, đâm càng sâu vào hậu huyệt cậu, đâm đến tận cùng, hắn không ra ra vào vào mạnh như vừa rồi, mà dùng cách khác, đỉnh đầu thọc sâu trong hoa tâm, cọ xát điểm mẫn cảm của cậu . . .

“A. . . A. . .”

Du Duy Thu phản ứng cực kì kịch liệt, nhất thời lớn tiếng rên rỉ, toàn thân run rẩy, cơ thể lập tức căng thẳng. . . . . .

Đột nhiên, không hề dự liệu, cậu bắn ra, hậu huyệt theo đó điên cuồng co rút, kẹp chặt dục vọng hắn. . .

Lôi Khiếu cắn răng hít sâu, cố giữ dục vọng muốn bùng nổ, hắn còn chưa muốn chấm dứt nhanh thế. Lấy tay giúp cậu làm cho chất lỏng bên trong ra hết, hắn rút ra, xoay Du Duy Thu vẻ mặt hoảng hốt, cả người mềm oạt lại. . .

Hai người mặt đối mặt, Lôi Khiếu cúi xuống, khẽ vuốt đôi má mướt mồ hôi của cậu, lại cúi đầu, ôn nhu hôn cậu.

Bạn đang đọc truyện trên: Dtruyen.net

truyện bách hợp
truyện sắc

Dtruyen.com đổi tên miền thành Dtruyen.net. Độc giả ghi nhớ để truy cập.

ngôn tình sắc

Nhận xét của độc giả về truyện Không Thể Quay Đầu

Số ký tự: 0

    Bình luận Facebook